Hansang Kyhxles Adulthood Thanh Xuan
gã ta gục đầu lên vai em, ôm chặt đến nỗi lee eunsang cũng thấy nghẹt thở, nhưng chính điều đó lại khiến em cảm thấy xúc động, mặc dù lời lẽ không được chau chuốt, thậm chí còn rời rạc, nhưng đều là đáp lại câu thương câu nhớ, dưới ánh đèn vàng bên trong căn nhà ấm áp, em vốn cảm thấy rất khó chịu với mùi rượu bia mà tại sao hôm nay lại dễ chịu đến thế?
hàng mi mắt dần dần nhẹ nhàng khép xuống, người tình của gã choàng tay qua cổ gã, gã dù cho có chưa tỉnh thức trong cơn say đi chăng nữa vẫn có thể hiểu ý em, nhắm đến đôi môi kia mà hôn lấy, tuy có chút mạnh bạo khi gã bắt đầu cắn nghiến lấy môi dưới của em, nhưng lee eunsang vẫn thấy ôn nhu lạ thường, chỉ muốn cùng hắn chìm trong nụ hôn nồng mùi cồn đầy ngọt ngào mê muội, gã có thể nghe được tiếng rên khe khẽ của em trong cuống họng khi gã dần dần luồn tay vào chiếc áo thun trắng mỏng manh, gã luôn nhớ em đến như vậy, lúc nào cũng mong muốn được cảm nhận hơi ấm cùng mùi hương này, môi lưỡi hoà tan trong sự nóng bỏng của nhau, cho dù là cả đời cũng không muốn tách khỏi
kim yohan say mà trong tâm trí lúc nào cũng quay cuồng xung quanh hình ảnh của em, sau khi hai đôi môi luyến tiếc rời khỏi, giữa sợi chỉ bạc lãng mạn, đôi mắt sáng long lanh phủ một tầng nước mơ màng nhìn gã, em hé cánh môi ẩm ướt sưng đỏ thở dốc
em cảm nhận được đầu ngón tay lạnh lẽo vì nhiệt độ ban đêm lướt nhẹ trên gò má mình, kim yohan dùng đôi mắt đen xoáy thẳng vào người trước mặt, gã ta cho đến ngày mai chắc chắn sẽ quên, nhưng lee eunsang thì không thể quên được những lời nói ấy, những lời nói đầy thật lòng
"em thật xinh đẹp...liệu anh có ích kỉ không khi luôn muốn giữ em bên cạnh mình...? muốn giấu đi đôi mắt tuyệt đẹp của em không để cho bất kì ai được nhìn ngắm...? muốn khiến em trở thành một bông hoa bị giam giữ trong lồng kiếng của riêng anh, anh thật sự yêu em...
yêu em đến mức không thể kiểm soát bản thân mình nữa"
vậy nên đừng hỏi ta có yêu em hay không, bởi vì em luôn biết, ta không chỉ đơn thuần là yêu em, mà là muốn thương em trọn đời trọn kiếp, như hình với bóng, không muốn rời xa em dù chỉ là một giây
mùa xuân có thể không đến
nhưng đối với ta, em không đến, nghĩa là ta đánh mất cả một tuổi trẻ
trong cơn say rượu nồng, làn môi nhẹ nhàng lướt như cơn gió mùa thu đưa ta vào giấc mộng chiêm bao, em đáp lại một câu thật dịu dàng ấm áp
"em cũng thương anh, ngốc ạ, lần sau nhớ về sớm một chút"
;;
thanh xuân của ta trao trọn đầy chân thành và thật lòng cho em
___
-200612
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store