Hành Trình Của Những Phù Thủy Trẻ Tuổi
Chap 8: thung lũng fleurnont và lời nguyền 4 ngọn lửa
Thung lũng Fleurmont hiện ra trước mắt nhóm bạn như một bức tranh hoàn mỹ, bao quanh bởi những dãy núi xanh thẫm và che phủ bởi làn sương mỏng. Từng ngôi nhà trong thung lũng mang vẻ cổ kính, với tường đá xù xì, mái ngói sẫm màu và những khu vườn nhỏ trồng đầy thảo dược lấp lánh. Ánh sáng từ các bông hoa phát sáng về đêm tô điểm thêm vẻ huyền bí cho nơi này.Ngay từ khi bước chân vào thung lũng, Jihoon lập tức cảm thấy choáng ngợp. Cậu chưa từng nhìn thấy một nơi nào giống như Fleurmont. Không giống thế giới hiện đại mà cậu quen thuộc, nơi này như một lát cắt từ những câu chuyện cổ xưa."Đây là làng của cậu sao Woonhak?" Jihoon hỏi, giọng tràn đầy kinh ngạc.Woonhak khẽ mỉm cười. "Ừ. Nơi này có vẻ cổ xưa, nhưng mỗi góc đều ẩn chứa một câu chuyện. Để mình dẫn mọi người đến nhà của mình. Bà mình sẽ giúp chúng ta giải đáp mọi thứ."Họ đi qua khu chợ trung tâm, nơi người dân tụ họp để trao đổi những vật phẩm huyền bí. Một người phụ nữ lớn tuổi đang bán các loại bùa nhỏ xíu, trong khi một người đàn ông cẩn thận cân đo những viên đá phát sáng màu lam nhạt. Yujin dừng lại một chút, tò mò nhìn một chiếc lồng nhỏ chứa những con bướm lửa."Chúng là gì thế?" Yujin hỏi."Bướm lửa," Woonhak giải thích. "Chúng phát sáng vào ban đêm, và nếu biết cách sử dụng, chúng có thể khuếch đại sức mạnh của bùa chú, tạo ra một sức mạnh không tưởng. Nhưng chúng không phải chỉ là những sinh vật bình thường... Mỗi con bướm lửa đều có một linh hồn riêng, và chúng thường gắn bó với những người có liên kết với quá khứ."Ryo nhướn mày, đôi mắt cậu ánh lên vẻ ngưỡng mộ. "Nơi này quả thật rất đặc biệt. Khác xa với những gì mình từng thấy ở gia đình mình."Sau một hồi, họ dừng chân trước một căn nhà cổ nằm khuất sau những tán cây cao. Tiệm thuốc của gia đình Woonhak tỏa ra một mùi hương nồng nàn của thảo mộc khô, hòa quyện với hơi ấm từ lửa cháy trong lò. Cánh cửa gỗ cũ kỹ kẽo kẹt khi được đẩy ra, để lộ một không gian đầy màu sắc bên trong. Những chiếc kệ gỗ xếp đầy các lọ thuốc, thảo dược được treo thành từng bó trên xà nhà, và những cuốn sách cũ nặng trĩu đặt trên bàn, như thể mỗi trang sách đều lưu giữ những bí mật xa xưa.Cha mẹ của Woonhak đang bận rộn phân loại dược liệu, nhưng khi nhìn thấy nhóm bạn bước vào, họ lập tức dừng tay không dấu được sự bất ngờ."Woonhak, con... trốn học về đấy à?" mẹ của Woonhak, nhìn con trai với ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa buồn cười."Con có lý do chính đáng mà mẹ," Woonhak cười trừ. "Chúng con cần gặp bà nội. Có chuyện cực kỳ quan trọng."Cha mẹ cậu trao đổi ánh mắt, rồi chỉ về phía căn phòng sau nhà, nơi bà thường ngồi. "Bà nội con đang ở trong đó. Nhưng con giải thích chuyện này sau nhé. Nếu giáo sư gọi đến thì đừng trách mẹ không bênh con đâu.""Yên tâm đi mẹ, con có kế hoạch hết rồi," Woonhak đáp nhanh, rồi vẫy tay gọi nhóm bạn vào phòng.Woonhak ra hiệu cho nhóm bạn theo mình. Họ bước vào phòng, nơi mà ánh sáng từ ngọn lửa cháy trong lò phản chiếu những bóng đen kỳ lạ lên tường. Căn phòng nơi bà nội Woonhak ngồi là nơi yên tĩnh nhất trong tiệm thuốc. Chiếc ghế bành cũ kỹ bên lò sưởi, đôi mắt bà lấp lánh ánh sáng lạnh lùng như thể bà đang nhìn thấu mỗi người trong phòng. Khi Woonhak bước vào cùng nhóm bạn, bà nội không hỏi nhiều, chỉ nhìn vào từng người, rồi dừng lại ở Jihoon.Bà nội của Woonhak ngồi trong chiếc ghế bành cũ kỹ, đôi mắt bà như thể nhìn thấu những linh hồn đã lạc lối. Mái tóc bạc trắng như đã trải qua hàng thế kỷ, và giọng nói của bà, mặc dù nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo một sức mạnh khó tả."Woonhak," bà nói, đôi mắt thâm sâu như chứa đựng cả một thế giới chưa được khai phá. "Cháu quay về rồi sao?"Woonhak cúi đầu, rồi nhìn sang nhóm bạn. "Bà, chúng con cần biết về lời nguyền. Lời nguyền mà chúng con... đang mang trên mình."Im lặng bao trùm không gian. Ánh lửa trong phòng chập chờn, như thể đang lắng nghe từng câu chữ. Bà nội Woonhak không vội trả lời. Bà ngồi yên, ánh mắt dường như đang xuyên qua từng ngóc ngách của thời gian.Cuối cùng, bà mở miệng, giọng bà thấp và đầy bí ẩn. "Lời nguyền này không phải ngẫu nhiên, Woonhak. Nó gắn liền với cháu... và cả những người bạn của cháu. Những kẻ đang trốn chạy khỏi Azkaban, và những lời nói cổ xưa đã được ghi lại trong thư viện Hogwarts—'Khi bốn ngọn lửa hòa làm một, sự thống nhất sẽ mang lại ánh sáng. Nhưng nếu bị chia cắt bởi lòng thù hận, bóng tối sẽ thức tỉnh.'"Nhóm bạn đứng sững lại. Lời bà nội như một lời cảnh báo, và mọi câu chuyện mà họ từng nghe, từng chứng kiến bỗng dưng trở nên rõ ràng và đáng sợ. Không khí trong phòng trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Lời nói của bà nội Woonhak, như vang vọng trong đầu mỗi người, để lại những câu hỏi không lời giải đáp. Jihoon, với bản tính tò mò của mình, không thể không lên tiếng:"Bà... bà nói 'bốn ngọn lửa' là sao? Ý bà là... bốn Nhà sáng lập Hogwarts ư?"Cụ khẽ nhắm mắt, như thể đang chìm vào một dòng ký ức xa xăm. "Không chỉ là bốn Nhà sáng lập," bà bắt đầu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang theo sức nặng của thời gian. "Mỗi ngọn lửa đại diện cho một mảnh linh hồn, một phần sức mạnh, và một trách nhiệm. Bốn Nhà sáng lập đã để lại những ngọn lửa ấy trong di sản của mình không chỉ trong Hogwarts, mà còn trong chính máu huyết của những người được chọn. Các cháu... chính là những người mang dấu ấn ấy.""Chúng con?" Ryo bất ngờ, đôi mắt mở to. "Ý bà là... chúng con liên quan đến họ sao?""Đúng vậy." Bà cụ gật đầu chậm rãi, ánh mắt dừng lại ở từng người như đang cân nhắc. "Mỗi người trong các cháu đều mang trong mình một phần sức mạnh của họ, dù các cháu có nhận ra hay không. Nhưng sức mạnh đó không phải để ban phước. Nó là để thử thách. Để xem liệu các cháu có thể vượt qua bóng tối, hay bị nó nuốt chửng."Jihoon cảm thấy sống lưng mình lạnh toát. Cậu là một Muggle thuần chủng, làm sao cậu có thể liên quan đến những pháp sư vĩ đại như vậy? "Nhưng... cháu không phải phù thủy thuần chủng," cậu lắp bắp. "Cháu chỉ là một người bình thường!"Bà của Woonhak nhìn cậu, ánh mắt dịu dàng nhưng không kém phần kiên định. "Cháu không cần phải là một phù thủy thuần chủng để trở thành một phần của câu chuyện này. Đôi khi, những người bình thường lại mang trong mình sức mạnh lớn nhất." Bà trầm lặng một hồi lâu "Và máu không phải thứ quyết định số phận, Jihoon à. Mà là trái tim và ý chí của cháu"Lời bà cụ khiến tất cả chìm vào im lặng. Woonhak nhíu mày, như thể đang cố gắng ghép nối mọi mảnh ghép trong đầu."Nhưng nếu chúng cháu mang dấu ấn đó, thì tại sao lời nguyền này lại xuất hiện bây giờ? Và tại sao nó lại liên quan đến kẻ đã trốn khỏi Azkaban?" Woonhak hỏi, giọng trầm ngâm.Bà cụ khẽ thở dài, đôi mắt ánh lên nỗi lo âu. "Lời nguyền không tự xuất hiện. Nó cần một người đánh thức. Ai đó đã cố tình làm điều này, có lẽ để phục vụ mục đích của mình hoặc họ muốn tái hiện lại lịch sử đen tối của Hogwarts. Kẻ đã trốn khỏi Azkaban có thể là quân cờ trong một kế hoạch lớn hơn.""Vậy làm thế nào để chúng cháu phá bỏ lời nguyền?" Kyungmin hỏi, đôi mắt ánh lên vẻ cương quyết.Bà cụ im lặng một lúc lâu trước khi đáp. "Các cháu cần tìm lại bốn ngọn lửa và mang chúng hòa làm một. Nhưng hãy nhớ, ánh sáng chỉ xuất hiện khi các cháu đoàn kết. Một khi lòng thù hận xuất hiện, bóng tối sẽ tận dụng nó để lấn át mọi thứ."Cả nhóm không ai nói gì, nhưng bầu không khí giữa họ như siết chặt hơn. Ai cũng hiểu rằng bà cụ đang nói đến mối quan hệ phức tạp giữa họ."Chúng cháu sẽ làm được," Woonhak khẳng định, dù ánh mắt cậu thoáng qua sự bất an. "Bà, cháu cần sự giúp đỡ của bà. Bà có thể chỉ cho chúng cháu bắt đầu từ đâu không?"Bà cụ mỉm cười, một nụ cười vừa dịu dàng vừa đầy bí ẩn. Bà đưa tay mở cuốn sách cổ trên bàn, để lộ những dòng chữ lấp lánh ánh vàng. "Mọi câu trả lời đều nằm ở đây. Nhưng hãy cẩn thận. Một khi các cháu bước vào hành trình này, sẽ không có đường quay lại."
--------Bố của Woonhak: Taemin:
-Mở cửa hàng nhỏ buôn bán thuốc và chữa bệnh; nhẹ nhàng, dễ gần, yêu thích sự thanh bình.
-Luôn dạy bảo và hỗ trợ Woonhak trong học tập, khuyến khích cậu không ngừng học hỏi và phát triển.
Mẹ của Woonhak: Nayeon:
-Cùng chồng mở cửa hàng thuốc, tạo ra các loại thuốc chữa bệnh và phục hồi sức khỏe.
-Vui vẻ, lạc quan, ấm áp, có tấm lòng nhân hậu; tạo không khí vui vẻ và hòa hợp trong gia đình.Tiểu sử gia đình: Taemin và Nayeon gặp nhau khi cả hai cùng nhập học tại Hufflepuff. Dù tính cách có phần khác biệt, họ nhanh chóng kết bạn và dần dần phát triển thành tình yêu, cùng nhau theo đuổi đam mê chăm sóc cộng đồng.
--------Bố của Woonhak: Taemin:
-Mở cửa hàng nhỏ buôn bán thuốc và chữa bệnh; nhẹ nhàng, dễ gần, yêu thích sự thanh bình.
-Luôn dạy bảo và hỗ trợ Woonhak trong học tập, khuyến khích cậu không ngừng học hỏi và phát triển.
Mẹ của Woonhak: Nayeon:
-Cùng chồng mở cửa hàng thuốc, tạo ra các loại thuốc chữa bệnh và phục hồi sức khỏe.
-Vui vẻ, lạc quan, ấm áp, có tấm lòng nhân hậu; tạo không khí vui vẻ và hòa hợp trong gia đình.Tiểu sử gia đình: Taemin và Nayeon gặp nhau khi cả hai cùng nhập học tại Hufflepuff. Dù tính cách có phần khác biệt, họ nhanh chóng kết bạn và dần dần phát triển thành tình yêu, cùng nhau theo đuổi đam mê chăm sóc cộng đồng.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store