Hành Trình Của Những Phù Thủy Trẻ Tuổi
Chap 10: Cuộc đối đầu và người được chọn
Sáng hôm sau, cả nhóm vẫn còn cảm giác căng thẳng từ cuộc gặp gỡ với giáo sư Bangchan. Dù không có sự trừng phạt nào, nhưng sự lo lắng vẫn không dễ dàng buông tha họ. Họ tiếp tục trở lại sinh hoạt hàng ngày tại Hogwarts, nhưng trong tâm trí mỗi người, câu hỏi về lời nguyền của bốn nhà sáng lập luôn rình rập.
Jihoon bước vào lớp Bùa chú với vẻ mặt mệt mỏi. Cậu đã không ngủ đủ giấc vì những suy nghĩ xoay quanh cuộc trò chuyện đêm qua. Ryo ngồi bên cạnh cậu, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh như thường lệ. Họ không nói gì nhiều, nhưng đều cảm nhận được sự bất an trong không khí.
Giờ học bắt đầu, nhưng Jihoon không thể tập trung vào bài giảng. Cậu nghĩ về bà của Woonhak, những lời bà đã nói về bốn ngọn lửa, bóng tối, và lời nguyền. Điều đó cứ ám ảnh cậu. Tại sao lại có một lời nguyền như thế? Và nó có liên quan gì đến việc họ phải bước vào hành trình này?
Ryo nhận thấy sự bất an của Jihoon, nhưng cậu cũng không biết cách làm dịu đi cảm giác đó. Thay vào đó, cậu quay sang Kyungmin, người luôn có thể tìm được câu trả lời.
"Kyungmin, cậu nghĩ sao về lời nguyền mà bà của anh Woonhak nói?" Ryo hỏi, giọng trầm tư.
Kyungmin khẽ cau mày, ánh mắt đăm chiêu. "Có thể bà ấy đang nói về một thứ gì đó rất cổ xưa, có thể liên quan đến các phép thuật từ thời kỳ đầu của Hogwarts. Nếu nó liên quan đến bốn nhà sáng lập, có thể lời nguyền này đã được tạo ra để bảo vệ hoặc tiêu diệt điều gì đó mà chúng ta chưa biết."
"Chúng ta cần biết nhiều hơn," Woonhak lên tiếng, giọng cậu lấp lánh sự quyết tâm. "Bà anh không nói rõ, nhưng bà ấy chắc chắn biết điều gì đó mà chúng ta chưa khám phá."
Ngay khi tiếng chuông báo hiệu giờ học kết thúc vang lên, cả nhóm nhanh chóng thu dọn đồ đạc. Cảm giác cấp bách đã thúc đẩy họ hành động. Họ không thể cứ ngồi đợi mà không làm gì.
Khi nhóm của Jihoon đang đi dạo trên hành lang của Hogwarts sau giờ học. Mỗi người trong nhóm đều chìm đắm trong những suy nghĩ riêng. Đột nhiên, một nhóm học sinh Slytherin chặn đường, ánh mắt của họ đầy sự khinh miệt. Jihoon có thể cảm nhận được sự thay đổi trong không khí ngay lập tức. Một tên trong nhóm, vẻ mặt đầy thách thức, chỉ tay vào Yujin và nói: "Máu bùn, thật không thể tin được, mày dám học ở đây à. Mày không thấy xấu hổ sao, Yujin?"
Những lời đó giống như một cú đánh mạnh vào trái tim Yujin. Cậu siết chặt tay, đôi mắt ánh lên một cơn giận dữ. Không dừng lại ở đó, tên học sinh Slytherin tiếp tục chỉ vào Jihoon: "Và cậu nữa, Muggle thuần chủng, sao mày lại dám bước vào trường này? Tụi bây có nghĩ mình xứng đáng được học ở đây không?"
Jihoon không thể hiểu nổi tại sao mình lại phải chịu đựng những lời xúc phạm này. Tuy vậy, cậu không nói gì. Yujin, mặc dù không nói gì, nhưng rõ ràng là đang giữ sự bình tĩnh mong manh. Nhưng những lời đó là quá đáng rồi.
"Các cậu muốn gì?" Kyungmin lên tiếng, đôi mắt đầy sự cảnh giác.
"Chúng tao muốn thách đấu phép thuật với tụi bây dưới sân trường. Xem mấy đứa các ngươi có đủ sức để bảo vệ danh dự của mình không." Người đứng đầu nhóm Slytherin nói, giọng đầy thách thức.
Cả nhóm của Jihoon nhìn nhau, sự lo lắng thể hiện rõ ràng. Tuy rằng họ không muốn gây chuyện, nhưng đây là một thử thách không thể bỏ qua. Và, dù không ai nói ra, tất cả đều biết một điều: Không thể để cái danh 'Máu bùn' hay 'Muggle' bị nhạo báng mà không làm gì.
Cả nhóm bước xuống sân, một cuộc đối đầu sắp bắt đầu. Mặc dù nhóm của họ mới là năm nhất, nhưng họ đều có nền tảng gia đình vững chắc. Woonhak, Ryo và Kyungmin đã quen với phép thuật từ nhỏ, trong khi Sakuya và Yujin cũng không hề kém cạnh. Còn Jihoon, dù còn bỡ ngỡ với phép thuật, nhưng cậu đã học hỏi rất nhiều từ các bạn của mình. Cảm giác hồi hộp lẫn lo lắng dâng trào trong lòng Jihoon, nhưng cậu biết đây là lúc phải chiến đấu.
Trận đấu diễn ra dưới sân trường, nơi mọi ánh mắt đều đổ dồn về. Không chỉ học sinh năm nhất, mà cả những học sinh từ năm hai đến năm bảy cũng không thể rời mắt khỏi cuộc đối đầu này. Đám Slytherin, dù đã có kinh nghiệm, nhưng không ngờ rằng nhóm của Jihoon lại có khả năng mạnh mẽ đến vậy.
Woonhak đứng đầu, tay vung lên và một bức tường lửa xuất hiện giữa hai bên, khiến nhóm Slytherin phải lùi lại. Ryo không hề chậm trễ, sử dụng một bùa bảo vệ cực kỳ tinh tế để ngăn chặn những đòn tấn công từ phía đối phương. Kyungmin, với sự bình tĩnh, đã tung ra một phép thuật tấn công và phòng thủ cùng lúc, khiến các đối thủ phải lúng túng. Sakuya cũng không kém, với những bùa chú độc đáo và hiệu quả.
Yujin chiến đấu không thua kém, dù không có nhiều kinh nghiệm, nhưng cậu dùng tất cả sự tập trung và sự quyết tâm của mình. Dù Jihoon còn lạ lẫm với phép thuật, nhưng cậu không thể đứng yên khi thấy các bạn chiến đấu. Cậu theo sát các bạn, thỉnh thoảng làm những động tác phép thuật đơn giản mà cậu đã học được.
Nhưng khi trận đấu kéo dài, Jihoon bắt đầu cảm thấy sức lực mình đang dần cạn kiệt. Cậu loay hoay với một vài phép thuật nhưng chưa thể nào điều khiển chính xác. Cảm giác như mình đang đứng giữa cơn bão phép thuật mà không thể làm chủ được. Một tia sáng lóe lên, một đòn phép của nhóm Slytherin suýt nữa đã trúng Jihoon, nhưng ngay khi ấy, Ryo lao đến, bảo vệ cậu bằng một lớp chắn mạnh mẽ.
"Cẩn thận!" Ryo hét lên, ánh mắt đầy lo lắng.
Cuối cùng, trận đấu kết thúc khi cả hai nhóm đều không thể tiếp tục nữa vì quá mệt mỏi. Mặc dù nhóm Slytherin bị thua cuộc, nhưng họ vẫn không thể chấp nhận thất bại, ánh mắt đầy sự tức giận. Trước khi họ kịp làm gì thêm, giáo sư McGonagal, người đã theo dõi cả trận đấu từ đầu đến cuối, xuất hiện ngay lập tức.
"Đủ rồi," giáo sư McGonagal nói với giọng nghiêm khắc, "Các em nghĩ phép thuật là trò đùa sao?"
Cả nhóm của Jihoon nhìn nhau, không dám nói gì. Trái tim họ đập nhanh vì lo lắng. Giáo sư McGonagal lướt qua đám học sinh Slytherin, ánh mắt sắc lẹm như kiếm, rồi dừng lại ở nhóm của Jihoon. "Điều này sẽ có hậu quả," bà nói, rồi quay sang gọi giáo sư Bangchan, người vẫn đứng quan sát cuộc chiến từ xa.
Giáo sư Bangchan lặng lẽ tiến lại gần, ánh mắt đầy suy tư. Bất ngờ, ông quay sang giáo sư Lee Know , người đang đứng gần đó, với giọng nói thấp và đầy lo ngại.
"Chúng ta có nên báo cáo vụ việc này với Chanbin không? Những đứa trẻ đó... có cả con trai của cậu ấy. Chúng thật sự là những người được chọn." Giọng của giáo sư Bangchan như thì thầm, nhưng đủ để Lee Know nghe thấy.
Giáo sư Lee Know, người vốn có thể nhìn thấu những sự việc bí ẩn, nghiêng đầu nhìn ông một lúc, rồi lặng lẽ gật đầu. "Có lẽ chúng ta không thể chần chừ thêm. Những sự kiện này không phải là ngẫu nhiên. Những học sinh này, đặc biệt là Jihoon, có vẻ như các em ấy đang bị cuốn vào một thế lực lớn hơn, và tôi nghi ngờ rằng chúng ta không thể kiểm soát hết mọi thứ."
Ngay khi những lời cuối cùng rời khỏi miệng giáo sư Lee Know, bầu trời trên Hogwarts bỗng tối sầm lại, dù lúc đó mới chỉ là giữa buổi chiều. Từng cơn gió lạnh buốt thổi qua sân trường, mang theo âm thanh kỳ lạ như tiếng thì thầm từ nơi xa xăm nào đó.
Bỗng nhiên, trên bức tường đá phía sau sân trường, một biểu tượng kỳ lạ hiện lên. Đó là hình ảnh bốn ngọn lửa đan xen vào nhau, nhưng giữa chúng lại có một vệt đen tối, như một vết nứt chảy dài xuống mặt đất. Ánh sáng từ biểu tượng ấy nhấp nháy, rồi bùng lên rực rỡ trước khi tắt lịm, để lại một dấu ấn cháy xém hằn sâu vào đá.
Jihoon cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Trái tim cậu đập thình thịch không kiểm soát được, và trong khoảnh khắc ấy, cậu nghe thấy một giọng nói vang vọng trong đầu mình, không phải của ai khác mà là một âm thanh xa lạ, trầm thấp và đầy ám ảnh:
"Người được chọn... Cánh cửa đã mở. Không thể quay đầu lại nữa."
Cậu lảo đảo, đôi chân không còn sức lực. Ryo vội lao đến đỡ lấy Jihoon, nhưng ngay khoảnh khắc đó, một luồng sáng đen kịt bùng lên từ cơ thể cậu, đẩy Ryo và cả những người đứng gần văng ra xa như bị một vụ nổ vô hình. Cả sân trường rúng động.
Giữa sự kinh hoàng của tất cả học sinh và giáo sư, Jihoon quỵ xuống, đôi mắt ánh lên tia đỏ cuối cùng trước khi hoàn toàn ngất xỉu.
Hiệu trưởng McGonagal chậm rãi bước đến gần cậu, đôi mắt bà ánh lên sự nghi ngờ pha lẫn... sợ hãi.
Bà cúi xuống, đặt tay lên trán Jihoon, khẽ thì thầm một câu thần chú cổ xưa. Đôi mắt bà mở to, giọng nói lạnh băng vang lên giữa không gian im lặng chết chóc:
"Không thể nào... Đây là... Dấu ấn của Kẻ Thức Tỉnh."
Mọi người nín thở. Cụm từ ấy vang vọng trong đầu tất cả như một lời nguyền.
"Đúng như tôi nghĩ... Lời nguyền đã chọn cậu ấy."
Jihoon bước vào lớp Bùa chú với vẻ mặt mệt mỏi. Cậu đã không ngủ đủ giấc vì những suy nghĩ xoay quanh cuộc trò chuyện đêm qua. Ryo ngồi bên cạnh cậu, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh như thường lệ. Họ không nói gì nhiều, nhưng đều cảm nhận được sự bất an trong không khí.
Giờ học bắt đầu, nhưng Jihoon không thể tập trung vào bài giảng. Cậu nghĩ về bà của Woonhak, những lời bà đã nói về bốn ngọn lửa, bóng tối, và lời nguyền. Điều đó cứ ám ảnh cậu. Tại sao lại có một lời nguyền như thế? Và nó có liên quan gì đến việc họ phải bước vào hành trình này?
Ryo nhận thấy sự bất an của Jihoon, nhưng cậu cũng không biết cách làm dịu đi cảm giác đó. Thay vào đó, cậu quay sang Kyungmin, người luôn có thể tìm được câu trả lời.
"Kyungmin, cậu nghĩ sao về lời nguyền mà bà của anh Woonhak nói?" Ryo hỏi, giọng trầm tư.
Kyungmin khẽ cau mày, ánh mắt đăm chiêu. "Có thể bà ấy đang nói về một thứ gì đó rất cổ xưa, có thể liên quan đến các phép thuật từ thời kỳ đầu của Hogwarts. Nếu nó liên quan đến bốn nhà sáng lập, có thể lời nguyền này đã được tạo ra để bảo vệ hoặc tiêu diệt điều gì đó mà chúng ta chưa biết."
"Chúng ta cần biết nhiều hơn," Woonhak lên tiếng, giọng cậu lấp lánh sự quyết tâm. "Bà anh không nói rõ, nhưng bà ấy chắc chắn biết điều gì đó mà chúng ta chưa khám phá."
Ngay khi tiếng chuông báo hiệu giờ học kết thúc vang lên, cả nhóm nhanh chóng thu dọn đồ đạc. Cảm giác cấp bách đã thúc đẩy họ hành động. Họ không thể cứ ngồi đợi mà không làm gì.
Khi nhóm của Jihoon đang đi dạo trên hành lang của Hogwarts sau giờ học. Mỗi người trong nhóm đều chìm đắm trong những suy nghĩ riêng. Đột nhiên, một nhóm học sinh Slytherin chặn đường, ánh mắt của họ đầy sự khinh miệt. Jihoon có thể cảm nhận được sự thay đổi trong không khí ngay lập tức. Một tên trong nhóm, vẻ mặt đầy thách thức, chỉ tay vào Yujin và nói: "Máu bùn, thật không thể tin được, mày dám học ở đây à. Mày không thấy xấu hổ sao, Yujin?"
Những lời đó giống như một cú đánh mạnh vào trái tim Yujin. Cậu siết chặt tay, đôi mắt ánh lên một cơn giận dữ. Không dừng lại ở đó, tên học sinh Slytherin tiếp tục chỉ vào Jihoon: "Và cậu nữa, Muggle thuần chủng, sao mày lại dám bước vào trường này? Tụi bây có nghĩ mình xứng đáng được học ở đây không?"
Jihoon không thể hiểu nổi tại sao mình lại phải chịu đựng những lời xúc phạm này. Tuy vậy, cậu không nói gì. Yujin, mặc dù không nói gì, nhưng rõ ràng là đang giữ sự bình tĩnh mong manh. Nhưng những lời đó là quá đáng rồi.
"Các cậu muốn gì?" Kyungmin lên tiếng, đôi mắt đầy sự cảnh giác.
"Chúng tao muốn thách đấu phép thuật với tụi bây dưới sân trường. Xem mấy đứa các ngươi có đủ sức để bảo vệ danh dự của mình không." Người đứng đầu nhóm Slytherin nói, giọng đầy thách thức.
Cả nhóm của Jihoon nhìn nhau, sự lo lắng thể hiện rõ ràng. Tuy rằng họ không muốn gây chuyện, nhưng đây là một thử thách không thể bỏ qua. Và, dù không ai nói ra, tất cả đều biết một điều: Không thể để cái danh 'Máu bùn' hay 'Muggle' bị nhạo báng mà không làm gì.
Cả nhóm bước xuống sân, một cuộc đối đầu sắp bắt đầu. Mặc dù nhóm của họ mới là năm nhất, nhưng họ đều có nền tảng gia đình vững chắc. Woonhak, Ryo và Kyungmin đã quen với phép thuật từ nhỏ, trong khi Sakuya và Yujin cũng không hề kém cạnh. Còn Jihoon, dù còn bỡ ngỡ với phép thuật, nhưng cậu đã học hỏi rất nhiều từ các bạn của mình. Cảm giác hồi hộp lẫn lo lắng dâng trào trong lòng Jihoon, nhưng cậu biết đây là lúc phải chiến đấu.
Trận đấu diễn ra dưới sân trường, nơi mọi ánh mắt đều đổ dồn về. Không chỉ học sinh năm nhất, mà cả những học sinh từ năm hai đến năm bảy cũng không thể rời mắt khỏi cuộc đối đầu này. Đám Slytherin, dù đã có kinh nghiệm, nhưng không ngờ rằng nhóm của Jihoon lại có khả năng mạnh mẽ đến vậy.
Woonhak đứng đầu, tay vung lên và một bức tường lửa xuất hiện giữa hai bên, khiến nhóm Slytherin phải lùi lại. Ryo không hề chậm trễ, sử dụng một bùa bảo vệ cực kỳ tinh tế để ngăn chặn những đòn tấn công từ phía đối phương. Kyungmin, với sự bình tĩnh, đã tung ra một phép thuật tấn công và phòng thủ cùng lúc, khiến các đối thủ phải lúng túng. Sakuya cũng không kém, với những bùa chú độc đáo và hiệu quả.
Yujin chiến đấu không thua kém, dù không có nhiều kinh nghiệm, nhưng cậu dùng tất cả sự tập trung và sự quyết tâm của mình. Dù Jihoon còn lạ lẫm với phép thuật, nhưng cậu không thể đứng yên khi thấy các bạn chiến đấu. Cậu theo sát các bạn, thỉnh thoảng làm những động tác phép thuật đơn giản mà cậu đã học được.
Nhưng khi trận đấu kéo dài, Jihoon bắt đầu cảm thấy sức lực mình đang dần cạn kiệt. Cậu loay hoay với một vài phép thuật nhưng chưa thể nào điều khiển chính xác. Cảm giác như mình đang đứng giữa cơn bão phép thuật mà không thể làm chủ được. Một tia sáng lóe lên, một đòn phép của nhóm Slytherin suýt nữa đã trúng Jihoon, nhưng ngay khi ấy, Ryo lao đến, bảo vệ cậu bằng một lớp chắn mạnh mẽ.
"Cẩn thận!" Ryo hét lên, ánh mắt đầy lo lắng.
Cuối cùng, trận đấu kết thúc khi cả hai nhóm đều không thể tiếp tục nữa vì quá mệt mỏi. Mặc dù nhóm Slytherin bị thua cuộc, nhưng họ vẫn không thể chấp nhận thất bại, ánh mắt đầy sự tức giận. Trước khi họ kịp làm gì thêm, giáo sư McGonagal, người đã theo dõi cả trận đấu từ đầu đến cuối, xuất hiện ngay lập tức.
"Đủ rồi," giáo sư McGonagal nói với giọng nghiêm khắc, "Các em nghĩ phép thuật là trò đùa sao?"
Cả nhóm của Jihoon nhìn nhau, không dám nói gì. Trái tim họ đập nhanh vì lo lắng. Giáo sư McGonagal lướt qua đám học sinh Slytherin, ánh mắt sắc lẹm như kiếm, rồi dừng lại ở nhóm của Jihoon. "Điều này sẽ có hậu quả," bà nói, rồi quay sang gọi giáo sư Bangchan, người vẫn đứng quan sát cuộc chiến từ xa.
Giáo sư Bangchan lặng lẽ tiến lại gần, ánh mắt đầy suy tư. Bất ngờ, ông quay sang giáo sư Lee Know , người đang đứng gần đó, với giọng nói thấp và đầy lo ngại.
"Chúng ta có nên báo cáo vụ việc này với Chanbin không? Những đứa trẻ đó... có cả con trai của cậu ấy. Chúng thật sự là những người được chọn." Giọng của giáo sư Bangchan như thì thầm, nhưng đủ để Lee Know nghe thấy.
Giáo sư Lee Know, người vốn có thể nhìn thấu những sự việc bí ẩn, nghiêng đầu nhìn ông một lúc, rồi lặng lẽ gật đầu. "Có lẽ chúng ta không thể chần chừ thêm. Những sự kiện này không phải là ngẫu nhiên. Những học sinh này, đặc biệt là Jihoon, có vẻ như các em ấy đang bị cuốn vào một thế lực lớn hơn, và tôi nghi ngờ rằng chúng ta không thể kiểm soát hết mọi thứ."
Ngay khi những lời cuối cùng rời khỏi miệng giáo sư Lee Know, bầu trời trên Hogwarts bỗng tối sầm lại, dù lúc đó mới chỉ là giữa buổi chiều. Từng cơn gió lạnh buốt thổi qua sân trường, mang theo âm thanh kỳ lạ như tiếng thì thầm từ nơi xa xăm nào đó.
Bỗng nhiên, trên bức tường đá phía sau sân trường, một biểu tượng kỳ lạ hiện lên. Đó là hình ảnh bốn ngọn lửa đan xen vào nhau, nhưng giữa chúng lại có một vệt đen tối, như một vết nứt chảy dài xuống mặt đất. Ánh sáng từ biểu tượng ấy nhấp nháy, rồi bùng lên rực rỡ trước khi tắt lịm, để lại một dấu ấn cháy xém hằn sâu vào đá.
Jihoon cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Trái tim cậu đập thình thịch không kiểm soát được, và trong khoảnh khắc ấy, cậu nghe thấy một giọng nói vang vọng trong đầu mình, không phải của ai khác mà là một âm thanh xa lạ, trầm thấp và đầy ám ảnh:
"Người được chọn... Cánh cửa đã mở. Không thể quay đầu lại nữa."
Cậu lảo đảo, đôi chân không còn sức lực. Ryo vội lao đến đỡ lấy Jihoon, nhưng ngay khoảnh khắc đó, một luồng sáng đen kịt bùng lên từ cơ thể cậu, đẩy Ryo và cả những người đứng gần văng ra xa như bị một vụ nổ vô hình. Cả sân trường rúng động.
Giữa sự kinh hoàng của tất cả học sinh và giáo sư, Jihoon quỵ xuống, đôi mắt ánh lên tia đỏ cuối cùng trước khi hoàn toàn ngất xỉu.
Hiệu trưởng McGonagal chậm rãi bước đến gần cậu, đôi mắt bà ánh lên sự nghi ngờ pha lẫn... sợ hãi.
Bà cúi xuống, đặt tay lên trán Jihoon, khẽ thì thầm một câu thần chú cổ xưa. Đôi mắt bà mở to, giọng nói lạnh băng vang lên giữa không gian im lặng chết chóc:
"Không thể nào... Đây là... Dấu ấn của Kẻ Thức Tỉnh."
Mọi người nín thở. Cụm từ ấy vang vọng trong đầu tất cả như một lời nguyền.
"Đúng như tôi nghĩ... Lời nguyền đã chọn cậu ấy."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store