Hac Mieu Ban Gai Phan Than Thanh Ba Thi Phai Lam Sao
"Tóm lại, bọn tôi phải làm gì thì mới có thể trở về thế giới của mình?" Viên Nhất Kỳ nghiêm túc đặt câu hỏi: "Tôi còn phải đi học."Thẩm Mộng Dao xoa xoa huyệt thái dương, đau đầu nói, "nếu tôi biết đã sớm đưa các cậu trở về rồi! Ầm ầm ĩ ĩ phiền chết đi được."Viên Nhất Kỳ mặc âu phục là người bình tĩnh nhất, cũng là người thông minh nhất, kịp thời đưa ra đề nghị: "Đêm qua chúng ta cùng nhau tới đây, cũng không biết là vì lí do gì, vậy thì mọi người nói một chút đêm qua đại khái đã làm gì đi."Quá thông minh rồi! Không hổ là tổng tài bá đạo ba tuổi đỗ Thanh Hoa, năm tuổi đỗ Harvard, bảy tuổi xưng bá bắc bán cầu!! Thẩm Mộng Dao âm thầm khóc lóc cảm thán, lập tức nhớ tới chuyện tối hôm qua làm, trong nháy mắt sững sờ tại chỗ.Ngoại trừ bộ dáng tương đối thản nhiên Viên Nhất Kỳ mặc âu phục, những người còn lại cũng đồng loạt đỏ mặt."Còn có thể làm gì nữa...chỉ là...làm chút chuyện người lớn nên làm thôi...", Viên Nhất Kỳ mặc áo hoodie né tránh."+1", Viên Nhất Kỳ mặc sơ mi nhún vai, lạnh nhạt nói.Viên Nhất Kỳ mặc âu phục mỉm cười, bộ dáng giống như gặp được tri kỷ, gật gật đầu nói: "Trùng hợp thật, tôi cũng thế. ""Còn chị thì sao?" Ba Viên Nhất Kỳ đồng loạt nhìn về phía Thẩm Mộng Dao, đồng thanh hỏi.Thẩm Mộng Dao thành thật, dù sao nàng cũng không thể tránh được kiếp nạn này: "Hôm qua có tiệc, bọn tôi đều uống chút rượu. Sau đó không biết vì sao lại gặp được Viên Nhất Kỳ, cũng không biết vì sao lại cùng nhau..."Viên Nhất Kỳ mặc âu phục gật đầu kết luận: "Cho nên tối hôm qua chúng ta đều làm việc.""Vậy thì manh mối này giúp ích gì?" Viên Nhất Kỳ mặc sơ mi hỏi."Là bởi vì đều đang làm việc nên thời không mới trở nên hỗn loạn sao?"Thẩm Mộng Dao không nói gì, "Thời không sao lại mong manh như vậy được chứ!! ""A em biết rồi!" Viên Nhất Kỳ hoặc hoodie giơ tay lên nói, "Hôm qua là lần đầu tiên của em với tỷ tỷ sau ba năm xa cách.""Tương tự." Thiếu niên Viên Nhất Kỳ vẫn tích chữ như vàng, ngay cả một chữ dư thừa cũng không nói.Viên Nhất Kỳ mặc âu phục cũng gật đầu: "Đêm qua tôi trói A Dao nhà tôi về có tình không? Nếu tính thì tôi cũng vậy. "Thẩm Mộng Dao nhướng mày, lập tức phản ứng lại, vỗ bàn hô to: "Mẹ nó, tôi hiểu rồi! Bởi vì trong bốn vũ trụ này, Thẩm Mộng Dao cùng Viên Nhất Kỳ đều đang ở thời khắc quyết định, hơn nữa còn thay đổi trạng thái giữa hai người, cho nên mới xảy ra tình trạng thời không hỗn loạn, các cậu đều đến đây.""Biết là như vậy, nhưng bọn tôi phải làm thế nào mới có thể quay trở về thế giới của mình đây?""Nếu khi đó tới đây là vì cùng nhau làm việc, vậy thì cùng nhau làm một lần nữa là được mà." Viên Nhất Kỳ mặc âu phục bĩu môi, lười biếng dựa vào ghế, vắt chân lắc lư.(Thẩm Mộng Dao: ????? Cậu hỏi ý kiến của tôi chưa?)Thiếu niên Viên Nhất Kỳ lập tức đưa ra ý kiến phản đối: "Không đủ, không tìm được Thẩm Mộng Dao của bản thân thì cho dù có cùng nhau làm cũng không thể quay về được""Vậy phải làm sao bây giờ..." Tiểu nãi cẩu Viên Nhất Kỳ ảo não nói.Cửa phòng được mở ra.Bốn người trong nháy mắt cảnh giác, không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía cửa lớn."Này Viên Nhất Kỳ, sao chị gửi tin nhắn không thấy em không trả lời, còn tưởng rằng em không...ở..." Tả Tịnh Viện đi vào nhìn thấy cảnh tượng trong phòng liền đứng hình tại chỗ, cuối cùng tát mình hai cái, cảm nhận được đau đớn mới nghẹn ra một câu, "cái khỉ gì đây?""Hi." Bốn người thân thiện chào.
Cứ như vậy, năm người ngồi trên mặt đất. Còn có đồng đội nghe đã nghe tin chạy tới ăn dưa, phỏng chừng đều đang trên đường tới đây."Thẩm Mộng Dao cậu may mắn thật đấy." Tả Tịnh Viện nhìn ba Viên Nhất Kỳ sóng vai ngồi trên mặt đất, cảm thán nói."Làm ơn đi, mình cần chút may mắn này sao." Thẩm Mộng Dao nhất thời không nói nên lời.Viên Nhất Kỳ mặc âu phục vẫn là một bộ dáng lạnh lùng cool ngầu, lưng thẳng tắp, đường nét khuôn mặt sắc bén, dưới ánh đèn hoàng hôn trong phòng dường như còn được phủ một tầng ánh sáng màu cam ấm áp nhu hòa.Tả Tịnh Viện tựa hồ rất hứng thú, ánh mắt chưa từng rời khỏi Viên Nhất Kỳ mặc âu phục.Tả Quải có thể chèo không?Thẩm Mộng Dao đột nhiên có cảm giác rất muốn đập cp.Hình như cũng có chút ngọt.
Chỉ trong vài phút sau đó, đội viên của HII cùng một vài hành viên tới Thượng Hải làm ngoại vụ đều kéo tới tiệm cà phê internet một người aka phòng ký túc xá của Viên Nhất Kỳ."Lần ra ngoài này đúng là đáng giá thật đấy." Trần Kha ôm Trịnh Đan Ny, nghe Thẩm Mộng Dao tóm tắt câu chuyện, thuận tay bốc một nắm hạt dưa của Hồng Bội Vân, vừa nghe vừa cắn.Cảm giác phía sau có người nhắm tới mình, Trần Kha quay đầu lại, liền nhìn thấy Trương Hân đang cầm máy quay hướng về phía mình, vẻ mặt còn lộ ra vài phần vui vẻ.(Trần Kha: ??)Ngẩn người một hồi, Trần Kha nhanh chóng tách khỏi Trịnh Đan Ny, ngồi cách em nửa căn phòng, luống cuống không biết làm sao: "Gì vậy, sao lại có camera cơ chứ, đây đều là nội dung không thể quay đấy..."Đôi tình nhân tị hiềm này hài hước thế nhở."Lần trước ở Trung Thái cậu tiếp đón thế nào tớ vẫn nhớ rõ đấy." Trương Hân cười đầy đắc ý.Trần Kha chỉ có thể vừa xin lỗi vừa thề lần sau Trương Hân đi Trung Thái sẽ không bao giờ để cậu học theo Dương nữa.Viên Nhất Kỳ mặc áo sơ mi cùng Hồng Bội Vân và Tả Tịnh Viện lập đội chơi game vô cùng vui vẻ, tiểu nãi cẩu Viên Nhất Kỳ bị Hứa Dương Ngọc Trác cùng một dàn tỷ tỷ vây lấy hỏi han, còn Viên Nhất Kỳ mặc âu phục lạnh lùng đến mức không ai dám đi tới tiếp chuyện với em.(Thẩm Mộng Dao: ...)Đám người này, quả nhiên chỉ đến góp vui, một chút hữu dụng cũng không có!Vì thế, phòng ký túc của Viên Nhất Kỳ tựa như có cả ngàn người chen chúc, ầm ĩ khắp cả hành lang. Thẩm Mộng Dao nhức đầu rống giận một tiếng, sau đó toàn bộ đồng đội liền bị nàng mời ra ngoài, ở ngoài cửa mặt đối mặt ngẩn người.
Bỗng nhiên, trong đầu Thẩm Mộng Dao truyền tới một trận âm thanh của hệ thống máy móc: Xin chào, hoan nghênh ngài sử dụng hệ thống đa không gian, nhiệm vụ chính đã được kích hoạt, bởi vậy tôi sẽ đồng hành với ngài hoàn thành nhiệm vụ kế tiếp ở đây, chúc ngài có một trải nghiệm tuyệt vời.Tuyệt cái khỉ gì!! Loại tình tiết tiểu thuyết chó má này vì sao lại xảy ra với Thẩm Mộng Dao tôi chứ!"Các cậu có nghe thấy âm thanh hệ thống gì đó phát ra không?"Ba Viên Nhất Kỳ đồng loạt nhíu mày, nghi hoặc nhìn về phía Thẩm Mộng Dao: "Hệ thống gì cơ? Chị sảng à? ""Trong đầu tôi có một hệ thống đang nói chuyện, tôi đoán việc các cậu có thể trở về thế giới của mình được hay không còn phải dựa vào nó." Thẩm Mộng Dao phân tích.Âm thanh lạnh lẽo của hệ thống lại vang vọng trong tâm trí: nhiệm vụ tiếp theo là đưa các Viên Nhất Kỳ trở lại thế giới của mình, đồng thời phải thuyết phục phần linh hồn của Viên Nhất Kỳ đang nằm rải rác trong ba thế giới trở về thế giới thực của nàng.Thẩm Mộng Dao nghe được điều này nhất thời tức giận, cuộc sống vốn không dễ dàng, hiện tại lại có ba Viên Nhất Kỳ cùng hệ thống ngu ngốc này làm phiền mình, nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi: "Vậy làm thế nào mới có thể đến được thế giới của bọn họ?""Hãy tìm kiếm dấu vết mà Thẩm Mộng Dao cùng các nàng lưu lại ở thế giới này, khi đó sẽ có thể kết nối với thế giới của các nàng.""Có chút khó, làm không xong thì sao?""Nếu thất bại, Viên Nhất Kỳ trong bốn thời không đều sẽ mất đi Thẩm Mộng Dao của nàng.""Cmn, cái thứ hệ thống ngu ngốc này..."Hệ thống dường như điếc chọn lọc, ù ù không có tiếng động.
TBC.
Cứ như vậy, năm người ngồi trên mặt đất. Còn có đồng đội nghe đã nghe tin chạy tới ăn dưa, phỏng chừng đều đang trên đường tới đây."Thẩm Mộng Dao cậu may mắn thật đấy." Tả Tịnh Viện nhìn ba Viên Nhất Kỳ sóng vai ngồi trên mặt đất, cảm thán nói."Làm ơn đi, mình cần chút may mắn này sao." Thẩm Mộng Dao nhất thời không nói nên lời.Viên Nhất Kỳ mặc âu phục vẫn là một bộ dáng lạnh lùng cool ngầu, lưng thẳng tắp, đường nét khuôn mặt sắc bén, dưới ánh đèn hoàng hôn trong phòng dường như còn được phủ một tầng ánh sáng màu cam ấm áp nhu hòa.Tả Tịnh Viện tựa hồ rất hứng thú, ánh mắt chưa từng rời khỏi Viên Nhất Kỳ mặc âu phục.Tả Quải có thể chèo không?Thẩm Mộng Dao đột nhiên có cảm giác rất muốn đập cp.Hình như cũng có chút ngọt.
Chỉ trong vài phút sau đó, đội viên của HII cùng một vài hành viên tới Thượng Hải làm ngoại vụ đều kéo tới tiệm cà phê internet một người aka phòng ký túc xá của Viên Nhất Kỳ."Lần ra ngoài này đúng là đáng giá thật đấy." Trần Kha ôm Trịnh Đan Ny, nghe Thẩm Mộng Dao tóm tắt câu chuyện, thuận tay bốc một nắm hạt dưa của Hồng Bội Vân, vừa nghe vừa cắn.Cảm giác phía sau có người nhắm tới mình, Trần Kha quay đầu lại, liền nhìn thấy Trương Hân đang cầm máy quay hướng về phía mình, vẻ mặt còn lộ ra vài phần vui vẻ.(Trần Kha: ??)Ngẩn người một hồi, Trần Kha nhanh chóng tách khỏi Trịnh Đan Ny, ngồi cách em nửa căn phòng, luống cuống không biết làm sao: "Gì vậy, sao lại có camera cơ chứ, đây đều là nội dung không thể quay đấy..."Đôi tình nhân tị hiềm này hài hước thế nhở."Lần trước ở Trung Thái cậu tiếp đón thế nào tớ vẫn nhớ rõ đấy." Trương Hân cười đầy đắc ý.Trần Kha chỉ có thể vừa xin lỗi vừa thề lần sau Trương Hân đi Trung Thái sẽ không bao giờ để cậu học theo Dương nữa.Viên Nhất Kỳ mặc áo sơ mi cùng Hồng Bội Vân và Tả Tịnh Viện lập đội chơi game vô cùng vui vẻ, tiểu nãi cẩu Viên Nhất Kỳ bị Hứa Dương Ngọc Trác cùng một dàn tỷ tỷ vây lấy hỏi han, còn Viên Nhất Kỳ mặc âu phục lạnh lùng đến mức không ai dám đi tới tiếp chuyện với em.(Thẩm Mộng Dao: ...)Đám người này, quả nhiên chỉ đến góp vui, một chút hữu dụng cũng không có!Vì thế, phòng ký túc của Viên Nhất Kỳ tựa như có cả ngàn người chen chúc, ầm ĩ khắp cả hành lang. Thẩm Mộng Dao nhức đầu rống giận một tiếng, sau đó toàn bộ đồng đội liền bị nàng mời ra ngoài, ở ngoài cửa mặt đối mặt ngẩn người.
Bỗng nhiên, trong đầu Thẩm Mộng Dao truyền tới một trận âm thanh của hệ thống máy móc: Xin chào, hoan nghênh ngài sử dụng hệ thống đa không gian, nhiệm vụ chính đã được kích hoạt, bởi vậy tôi sẽ đồng hành với ngài hoàn thành nhiệm vụ kế tiếp ở đây, chúc ngài có một trải nghiệm tuyệt vời.Tuyệt cái khỉ gì!! Loại tình tiết tiểu thuyết chó má này vì sao lại xảy ra với Thẩm Mộng Dao tôi chứ!"Các cậu có nghe thấy âm thanh hệ thống gì đó phát ra không?"Ba Viên Nhất Kỳ đồng loạt nhíu mày, nghi hoặc nhìn về phía Thẩm Mộng Dao: "Hệ thống gì cơ? Chị sảng à? ""Trong đầu tôi có một hệ thống đang nói chuyện, tôi đoán việc các cậu có thể trở về thế giới của mình được hay không còn phải dựa vào nó." Thẩm Mộng Dao phân tích.Âm thanh lạnh lẽo của hệ thống lại vang vọng trong tâm trí: nhiệm vụ tiếp theo là đưa các Viên Nhất Kỳ trở lại thế giới của mình, đồng thời phải thuyết phục phần linh hồn của Viên Nhất Kỳ đang nằm rải rác trong ba thế giới trở về thế giới thực của nàng.Thẩm Mộng Dao nghe được điều này nhất thời tức giận, cuộc sống vốn không dễ dàng, hiện tại lại có ba Viên Nhất Kỳ cùng hệ thống ngu ngốc này làm phiền mình, nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi: "Vậy làm thế nào mới có thể đến được thế giới của bọn họ?""Hãy tìm kiếm dấu vết mà Thẩm Mộng Dao cùng các nàng lưu lại ở thế giới này, khi đó sẽ có thể kết nối với thế giới của các nàng.""Có chút khó, làm không xong thì sao?""Nếu thất bại, Viên Nhất Kỳ trong bốn thời không đều sẽ mất đi Thẩm Mộng Dao của nàng.""Cmn, cái thứ hệ thống ngu ngốc này..."Hệ thống dường như điếc chọn lọc, ù ù không có tiếng động.
TBC.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store