Guilun Sap Dac Cua Dinh Menh
Ngô Hy trạch không cần tìm số phòng bao, một mạch đi thẳng đến phòng mà viêm Á Luân nói. Đây không phải điểm nào khác mà là địa điểm quen thuộc mỗi khi bọn họ đến. Ngô Hy trạch vừa mở cửa ra đả thấy Lệ Gia Kỳ đang ngồi dưới sàn nhà điếm đến con số 200 ,còn bên kia tài xế đang khó khăn mà hít đất. Mỗi một lần điếm của cô là tài xế cứ ngã xuống rồi lại cố gắng chồm người dậy. Ngô Hy trạch nhìn một màng này thấy tội nghiệp cho tài xế của viêm Á Luân anh đi vào bên trong. Nghe tiếng bước chân tài xế như bắt được vàng mừng gỡ, nhưng khi ngẩn đầu lên nhìn, liền nghi ngờ. Người anh ta đang đợi là Hồ Nhất Thiên, sau xuất hiện lại là ngô Hy trạch. Không đợi tài xế lên tiếng , ngô Hy trạch đã nói trước. "anh có thể ra về." "nhưng tiểu thư?" tài xế mệt mà ngồi vậy hỏi .Thấy tài xế không hít đất nữa Lệ Gia Kỳ, tức giận, bò đến nắm lấy óng quần anh ta muốn đứng vậy, cũng may ngô Hy trạch đã kịp thời đến bên đỡ lấy cô nếu không quần cửa tài xế sẽ bị cô kéo cho rách mất. "yên tâm đi, tôi sẽ đưa cô ấy về." ngô Hy trạch không nhìn tài xế mà nhìn Lệ Gia Kỳ xem xét nói. Tài xế biết ngô Hy trạch nên cũng không lo lắng anh ta , trật vật cáo từ ra về. "này con gà kia, sao lại dám bỏ đi hả, trở lại đây tiếp tục hít đất cho bà nào. " Lệ Gia Kỳ nhìn theo bóng lưng tài xế mà tức giận quát tháo. Ngô Hy trạch biết khi Lệ Gia Kỳ thật sự say rượu sẽ kinh khủng như thế nào, nên anh cũng không lấy làm lạ. Anh đỡ cô đến sofa xuống sau đó điện thoại cho nhân viên mang trà giải rượu lên. Lệ Gia Kỳ ngồi trên sofa, mờ màng nhìn về phía phát ra âm thanh, sau đó ợ một cái hỏi. "Này anh là ai ?" không đợi ngô hy trạch trả lời cô trực tiếp nói tiếp. "anh là tiểu bạch kiểm."Ngô Hy trạch nghe từ tiểu bạch kiểm xong muốn đập đầu vào tường, anh không ngờ cô lại có thể nghĩ ra như thế. Trong khi ngô Hy trạch đang vỡ khóc vỡ cười thì Lệ Gia Kỳ chồm người đến đẩy ngả anh xuống sofa, chưa kịp định thần lại đã bị cô ngồi lên người mình. "anh là tiểu bạch kiểm..." cô bật cười gian tà, sao đó cúi đầu nhìn xuống. " đúng chuẩn bộ dạng của tiểu bạch kiểm, vừa đẹp trai, lại vừa có nét thư sinh nho nhã." âm thanh đang bình thường bỗng phốc chốc trở nên cao hẳn lên."này ,anh là tiểu bạch kiểm, vậy bà là Kim chủ của anh, anh mau hầu hạ bà đây cho tốt vào, nếu không...." nói đến đây cô ngừng lại suy nghĩ sau đó tiếp tục nói. "bà đây sẽ cho anh thành tiểu hắc kiểm đấy."Ngô Hy trạch nhìn bộ dạng mập mờ hiện tại của hai người ,anh không khỏi ảo não. Mặc dù cô đang say rượu nhưng Tư thế này có quá nguy hiểm không? " này Gia Kỳ, em... Em xuống trước rồi hẳn nói chuyện được không?" ngô Hy trạch khó khăn nói ra. "tôi đường đường là kim chủ sao phải nghe lời tiểu bạch kiểm anh chứ?" Lệ Gia Kỳ nói xong còn hung hăng cho anh một cái tát.'Tình thế oái oăm vì đây' ngô Hy trạch thầm than trong lòng mình. "này, tiểu bạch kiểm, bà đây hôn một cái nào." Lệ Gia Kỳ không màng đến tình trạng hiện tại cô áp người xuống, chu cái miệng ra, muốn hôn xuống môi ngô Hy trạch.Ngô Hy trạch mở to đôi mắt, đưa hai tay lên định đẩy Lệ Gia Kỳ ra, nhưng khoảnh khắc đó chưa kịp hành động ,môi cô đã áp lên môi anh. Ngô Hy trạch mở to đôi mắt nhìn về nhìn người phụ nữ trước mắt mình. cô Lệ Gia Kỳ, là người phụ nữ anh yêu ,mặc dù rất đau lòng, nhưng anh quyết định buông bỏ mối tình đơn phương này mà trở lại làm một Hy trạch ca cô luôn mong muốn, vào giờ phút này lại chủ động hôn anh .Đây là nụ hôn thứ ba của bọn họ, nụ hôn đầu tiên Không có lãng mạn nhưng làm tim anh rung động, nụ hôn thứ hai, anh thấy chờ mong, còn hiện tại thì.... Anh chưa nghĩ được nhiều thì Lệ Gia Kỳ bên trên đang hôn anh không nhuần nhiễn mà từ từ nhắm nháp môi anh. Ngô Hy trạch hít sâu một hơi định đẩy cô ra nhưng anh không làm được, nếu vì nụ hôn này do cô say rượu mà có được, anh cũng nên một lần phóng túng bản thân, một lần thôi, một lần để thưởng thức nụ hôn ngọt ngào của cô, sau đó anh sẽ thật sự quên đi cô .ngô Hy trạch rất yêu Lệ Gia Kỳ, nhưng anh không thể phá vỡ hạnh phúc của cô, cho anh ít kỉ một lần lợi dụng lúc cô say vậy. Đầu óc ngô Hy trạch, Suy nghĩ bấy nhiêu thôi, sau đó biến bị động thành chủ động, anh ôm lấy đầu Lệ Gia Kỳ mà hôn. Lệ Gia Kỳ rất say rượu nhưng giờ phút này cô theo bản năng mà nhắm đôi mắt lại hùa theo ngô Hy trạch mà hôn. khác với nụ hôn đầu tiên của anh hôn cô ,chỉ môi chạm môi, khác với nụ hôn lỡ vỡ hôm cấm trại, hiện tại đây mới là nụ hôn trân chính ngọt ngào .Thế nhưng nụ hôn của họ không bao lâu, thì như nhận ra điều gì không đúng Lệ Gia Kỳ bất đầu có chút cau mày lại. Cảm giác này ,hơi thở này, cô không thân quen, Lệ gia kỳ có chút khó chịu cô bắt đầu có chút phản khán... "hai người làm gì vậy?" âm thanh của người phát ra vô Cùng giận dữ ngoài cửa không ai khác là của Hồ Nhất Thiên. Lúc chiều khi Lệ Gia Kỳ bỏ đi anh luôn ở nhà chờ đợi cô trả về nhưng đợi mãi cũng chẳng thấy bóng dáng cô, anh sốt ruột, anh lo lắng, không biết cô có chuyện gì không, anh điện thoại cho cô, nhưng cô không trả lời, cứ thế anh lo lắng điện thoại cho nhà gia đình cô hỏi nhưng không có cô ở đó.sợ hai người già lo lắng, anh tìm đại một lý do nói dối . Không ngờ anh đang điên cuồng chạy đi khắp nơi tìm kiếm cô, khi biết tin cô ở đây uống rượu, anh có chút buồn bực, nhưng ngẫm lại có lẽ vì chuyện lúc chiều nên cô buồn bực. Bên trong điện thoại anh còn nghe âm thanh của cô và quỷ quỷ lảm nhảm nữa, anh biết bản tính kinh dị khi say rượu của cô bộc phát, anh lo lắng, anh gấp gáp chạy đến đây ,nhưng kết quả nực cười đó là ngoài cô ra còn một người đàn ông khác nữa mà anh không ưa thích họ gần bên nhau giờ này đang có cử chỉ ám muội thế kia. Ngô Hy Trạch hoàn hồn buông Lệ Gia Kỳ sau đó xoay đầu nhìn về hướng ngoài cửa.Không biết Hồ Nhất Thiên từ lúc nào đã có mặt. Gương mặt hiện tại của anh vô cùng khó coi, bộ dạng anh tuấn lãnh đạm thường ngày biến mất, mà hiện tại thay thế bằng nét tức giận và thù hận. Hồ Nhất Thiên sảy bước chân dài tiến tới bên cạnh lai người kéo Lệ Gia Kỳ ra, hung hăng nắm cổ áo ngô Hy trạch lên mà cho một cú đấm vào mặt. Ngô Hy trạch bị hành động nhất thời của Hồ Nhất Thiên mà té ngã nhưng rất nhanh anh cũng hoàn hồn lại, anh phản công khi Hồ Nhất Thiên lần nữa muốn tấn công anh, anh mạnh mẽ đưa tay lên cho Hồ Nhất Thiên một cú đấm vào mặt lại. Không gì chuyện gì hết vì anh cũng muốn cho Hồ Nhất Thiên Một bài học, anh tức giận anh ghen tị ,anh ấm ức thay cho Lệ Gia Kỳ. tại sao Hồ nhất Thiên có được tình cảm của Lệ Gia Kỳ mà hết lần này đến lần khác không ngừng tổn thương cô, còn anh thì có thể nhìn cô, mà âm thầm thích. Anh giận, rất giận. Thế nhưng anh không thể nào trách cứ được, nhưng anh biết chắc chắn một điều là, lòng của Hồ Nhất Thiên không như anh ta nói, ít nhất anh ta không hề xem Lệ Gia Kỳ là em gái mà là một người phụ nữ. Hình ảnh cách đây không lâu hiện lên trước mắt anh ta. Đêm cấm trại, sau khi Lệ Gia Kỳ rời khỏi liều anh cũng âm thầm đi theo cô....anh phát hiện cô đi xung quanh như tìm kiếm bóng dáng ai đó, nhưng Không thấy, đến lúc cô muốn tuyệt vọng thì đôi mắt của anh và cô cùng lúc thấy được bóng dáng quen thuộc của người đàn ông đang dựa vào vách đá mà hút thuốc... Những lời cô thổ lộ với Hồ Nhất Thiên anh điều nghe thấy, sau đó những hành động hôn môi nóng bỏng của bọn họ, anh đau lòng anh không muốn nhìn cảnh đau lòng này nữa, anh xoay người rời đi. Suốt một đêm anh không ngủ, anh ngồi trên xe mở mui ra mà ngồi hút thuốc không ngờ lần đầu tiên thức suốt một đêm, cảm nhận nổi đau của mình. Cho đến khi tờ mờ sáng anh thấy bóng dáng của một người phụ nữ đang thu dọn quần áo của mình ra rời đi anh thắc mắc nhưng cũng lái xe đuổi theo, bóng dáng đó không ai khác là vi như.Anh không hiểu vì sao, mới tờ mờ hơn 4 giờ vi như muốn rời đi, nhưng anh không hỏi lý do, anh ngừng lại bên xe bảo cô lên xe sau đó hai người rời đi. Trong suốt quá trình hai người chẳng ai nói tiếng nào, vì ai nấy điều mang tâm sự riêng của mình... Sau đó anh cũng không gặp lại Hồ Nhất Thiên và Lệ Gia Kỳ nữa, cho đến vừa rồi gặp được viêm Á Luân và quỷ quỷ, anh mới biết Lệ Gia Kỳ đang ở đây. Nhìn tình trạng của cô thế này, điều duy nhất anh nghĩ đến là Hồ Nhất Thiên, nguyên nhân quá rõ ràng, hết lần này đến lần khác điều vì Hồ Nhất Thiên ,anh ta. Hai người đàn ông càng đánh càng hăng say, cho đến khi nào mệt lã, trên mặt đầy vết thương khoé môi, chảy máu họ mới buông tha cho nhau. Ngồi trên sofa Lệ Gia Kỳ nhìn cảnh hai người đàn ông vì mình mà đánh nhau cũng không cảm động, ngược đãi cô cười như xem phim hài mà cổ vũ tiểu bạch kiểm... Cô không biết hai người đàn ông vì cô mà đánh nhau...Hồ Nhất Thiên nhìn ngô Hy trạch bằng đôi mắt lạnh lùng ,còn ngô Hy trạch cũng không khác gì anh. Hồ Nhất Thiên cố hít thêm dài hơi sau đó đứng vậy, bỏ mặc gương mặt hiện tại bầm đến đáng thương của mình mà chùi khóe miệng, sau đó đi đến bên Lệ Gia Kỳ, mặc kệ cô phản khán mà đặt cô lên vai sau đó rời đi.Ngô Hy trạch dẫn ngồi trên sàn nhà nhìn theo bóng dáng hai người họ, cũng chẳng có ý định đuổi theo, bởi vì anh biết họ đang sống cùng nhau. Ký ức cách đây không lâu lại ùa đến trong tâm trí anh. Gần hai năm trước, đêm sinh nhật của Hồ Nhất Thiên. Đêm ấy anh nghe cô nói có món quà bất ngờ dành cho Hồ Nhất Thiên ở nhà anh ta, sau đó liệt gian tà nói đừng nói là đêm đầu tiên đấy, sau đó cô nói cũng có thể. Tuy anh không làm hành động gì hay nói gì ,chỉ im lặng rời đi, thế nhưng đi được một đoạn anh lại lái xe trở lại.Anh ngừng trước cửa quán bar nhìn vào bên trong chờ đợi, đến khi hai bóng dáng say xỉn cùng bắt taxi rời đi anh cũng đi theo. Anh thấy hai người họ dắt tay nhau lên, anh cũng Không hành động gì, lẳng lặng ngồi trong xe nhìn theo hướng cửa.... Anh không biết thời gian bao lâu, chỉ biết mình thật sự chịu không nổi nữa lấy điện thoại ra điện cho cô, không ngờ cô lại bắt máy, âm thanh đầu tiên anh nghe có phần run rẩy, sau đó cô nói dài câu rồi tạm biệt. Anh nghe tiếng tút tất máy của cô mà tâm trạng nặng nề, sau sau đó anh tuyệt lái xe rời đi... Đi được một đoạn âm thanh điện thoại vang lên, nhìn liếc nhìn vào màng hình thấy là tên Gia Kỳ anh không chừng chừ mà bắt máy. Niềm hy vọng thấp lên trong anh khi nghe cô nói muốn anh đến đón cô, cô muốn đến chỗ anh, tuy lời nói nghe ra rất mờ ám nhưng anh khẩn định mình không nghĩ gì khác, chỉ muốn mang cô rời đi. Cho đến khi lần nữa anh đậu xe lại dưới khu chung cư mà chờ đợi nhưng nữa giờ sau anh cũng chẳng thấy, lấy điện thoại ra điện cho cô nhưng hết cuộc gọi này đến cuộc gọi khác cô cũng không bắt máy... Lòng anh lần nữa chìm vào đáy biển, anh không rời đi nữa, anh ngồi trên xe ngây ngốc suốt một đêm cho đến lúc trời sáng. Hình ảnh lúc anh lái xe rời đi là bóng dáng cô đang bắt taxi rời đi.... Cũng từ đó anh đã quyết định, buông bỏ tình cảm này, nhưng mặc dù kiên quyết thế nào anh cũng không buông bỏ được bằng chứng là vừa rồi hành động của anh. Ngô Hy trạch nằm rạp ra sàn nhà mệt mỏi nhắm mắt lại. ************
Cánh cửa nhà bị một sức mạnh mở cửa ra, sau đó Hồ Nhất Thiên kéo cơ thể loạn choạn không tự nguyện của Lệ Gia Kỳ, một mực vào đến phòng tắm.Mặc kệ phản kháng của cô anh đẩy thân thể cô vào vách tường, sau đó đưa tay ra mở dồi nước sối lên người cô.Thân thể nhỏ bé của Lệ Gia Kỳ phán kháng, cô muốn trốn tránh làng nước nhưng không thể nào chốn tránh được, vì cả người cô đang bị thân thể người đàn ông ép sát vô tường mà điên cuồng tấn công. Hiện tại lửa giận của Hồ Nhất Thiên đã ngập trời, anh làm sao biết thương hương tiếc ngọc nữa. Hình ảnh tại phòng bao đã hiện trong đầu anh, càng nghĩ càng khó chịu .Cảm xúc khó kiềm nén. Hồ Nhất Thiên đưa bàn tay lên không thương tiếc xé đi từng mảnh áo trên người Lệ Gia Kỳ, nhưng dẫn chừa lại , mãnh áo lót cùng mãnh quần lót chử T. Cô đứng ở đó, sợi tóc màu vàng kim bị nước làm ướt nhẹp, lộ ra vẻ xinh đẹp nhất, làm nổi bật lên gương mặt càng thêm trong suốt của cô, gương mặt trong suốt còn mang theo tầng tầng lớp lớp hơi nước, dưới làn nước cặp đùi trắng như tuyết .Anh như con sói đói khát, nhìn cô chằm chằm, thô lỗ đưa tay, cởi đi áo sơ mi màu trắng trên người mình ra, bắp thịt trần trụi phát sáng lấp lánh dưới làn nước. Cô đưa tay lên vòng ngực rắn chắc của anh đẩy ra, lại bị anh đè mạnh lên tường, đưa tay kiên quyết cởi nút áo của cô, vải vóc ướt hết so với bình thường khó cở hơn rất nhiều, hoàn toàn không có tính nhẫn nại, dứt khoát xé ra, tiếng xé lụa rất thanh thúy, bộ ngực cô hoàn mỹ như tuyết trực tiếp hiện ra trước mặt anh, kéo luôn quần lót bên trong xuống dưới."tránh... Ra... " Âm thanh của cô bị anh trực tiếp chặn lại, lưỡi của anh vừa tiến đến đã vô cùng hung hăng cắn cô, ra sức mút, giống như muốn cắn nát cô, ăn cô vào trong bụng. Lưỡi cô bị đau, không ngừng tiết ra nước bọt, đều bị anh chặn lại, ép cô nuốt hết từng ngụm từng ngụm. Trên mặt anh hiện tại không khá gì, vết thương rách ở khóe môi ,làm anh đau, nhưng anh cũng không quan tâm, anh chỉ muốn phát tiết. Quần lót tơ tằm bị anh kéo xuống, vứt bỏ, bàn tay gắn chắc, bế thẳng cô lên, tách hai chân cô ra, để cô vòng lấy thất lưng của anh, anh tự tay kéo khóa quần ra, dẫn dắt dục vọng sắp nổ tung dẫn ra tựa vào giữa hai chân cô, tráng kiện căng đầy, cọ xát cánh hoa mềm mại của cô, từng chút từng chút, sau đó, dứt khoát đâm vào." ưmh. . . . . ." Cô thét lên, điên cuồng giãy giụa, lại bị anh hung hăng hôn lên, tiếng kêu đau đớn vỡ vụn mà tựa như rên rỉ, bị anh nuốt vào trong miệng.Anh bị điên rồi, anh điên thật rồi! Giống như mê muội, cố chấp muốn đoạt lấy cô, một giây đồng hồ cũng không muốn lãng phí.Lệ Gia Kỳ đau đến muốn nổi giận, lại phát hiện, cô lúc này, hoàn toàn không phải là đối thủ của anh, tình huống như thế, nếu đàn ông muốn dùng sức mạnh, dù cô có bản lĩnh tốt hơn đi nữa, cũng bất lực.Cô thật sự rất nhỏ, rất chật hẹp, hoa huyệt chưa động tình khô khốc tột cùng, anh dùng sức mạnh khiến cô khuất phục.Dưới làn nước ,thân thể Lệ Gia Kỳ mềm mại trong lòng Hồ nhất thiên thế nhưng anh không hề nguôi ngoai.Lệ Gia Kỳ nhắm mắt lại, cơ thể không tự chủ run rẩy , dưới làn nước mát lạnh cô cũng dần lấy lại ý thức. Cô nhìn người đàn ông trước mặt ,Ngoại trừ đêm đầu tiên của họ đây là lần thứ ba , cô bị đau thế này, mà loại đau đó lại do người cô yêu kia mang đến cho cô. môi của cô lần nữa bị anh ngăn chặn, kêu không ra tiếng. Cơ thể bị anh đè ép, không nhúc nhích được, chưa từng bị người nào áp chế như vậy, chỉ hận đến cắn lưỡi anh, máu tươi trào ra trong miệng của bọn họ, nhưng anh vẫn chưa nhả ra, bên hông dùng sức lần nữa, vẫn đâm vào chỗ sâu nhất.Rốt cuộc, anh đầy đủ ở trong cơ thể cô, đến con đường thông qua trái tim, cùng cô kết hợp với nhau.Anh hôn ánh mắt tràn đầy khó chịu của cô, hơi híp mắt lại. Thịt cô mềm giống như da em bé , một tầng một tầng vòng lên, xoắn chặt, anh thở hổn hển, duỗi lưỡi liếm sạch máu trên môi cô , hương vị của cô kích thích anh, khó có thể kháng cự kích động mãnh liệt, khuôn mặt vùi sâu vào cổ cô, mông từ từ đứng thẳng lên giữa chân của cô."đừng.... Đừng." Lệ Gia Kỳ lớn tiếng kêu, lại khó khăn chống đỡ dục vọng đàn ông nguyên thủy cường đại, nếm trải tư vị liễu tình ngọt ngào, muốn anh buông tha, tuyệt đối không thể. Cơ thể anh nặng nề áp chế cô, giãy dụa thế nào cũng không thoát, chỉ có thể đáng thương mặc anh khi dễ.Từng giọt từng giọt nước cứ như vậy chảy xuống, không ảnh hưởng đến dục vọng của anh ,còn mang lại kích thích mãnh liệt.Hồ Nhất Thiên vừa lưu loát, vừa hoang dã, lại có kinh nghiệm, cùng cô làm dài lần tất cả hoàn toàn là bản năng của người đàn ông . Trong cơ thể cô, cho tới bây giờ thể nghiệm của anh đều bao giờ cũng có cảm giác quá đẹp đẽ, cái loại hạnh phúc thể xác và linh hồn kết hợp với nhau đó, làm anh không thể tự kiềm chế nữa, mặc sức vui vẻ."Nhất Thiên ca... " theo động tác không ngừng sâu hơn của anh, anh quá lớn, mỗi một cái đều cọ xát làm cô rất đau, nóng bỏng và đau nhói quét sạch cô. Nhưng có một loại cảm giác rất kỳ lạ, theo xâm chiếm của anh từ từ tăng lên. Anh đang thở gấp bên tai cô, còn tốc độ cọ xát cơ thể cao, rõ ràng là hai cơ thể khác nhau, nhưng vì phương thức như thế, lại kết hợp được với nhau. Anh ở trong cơ thể cô, ở chỗ sâu nhất của cô, biết như vậy, làm tim cô dâng lên ngọt ngào hết lời.Có điều loại đau này, có thể nhẹ hơn nữa một chút thì tốt.Dần dần, nơi đó ngoài đau, còn nhiều thêm một phần cảm giác khác, có chút đau xót, có chút căng, còn có chút chút tê dại, nhưng cô còn chưa kịp thể nghiệm thì anh đã tăng tốc độ giống như phát cuồng, nặng nề đâm vào, sau khi hung hăng va chạm một cái, từng dòng nước nóng bắn vào chỗ sâu trong cơ thể cô. . . . . .Cô thở hổn hển, ánh mắt mê mang.Như vậy, là kết thúc?Lệ gia kỳ mềm oặt trong lòng Hồ Nhất Thiên. Khó nhọc hít thở, thế nhưng người đàn ông không buông tha cho cô xoay người cô lại để cô áp vào vách tường , anh đứng phía sau, nắm lấy vòng eo cô, thẳng tiến đưa vật nam tính vào hoa nguyệt của cô. "Ưm. . . . . ." Lệ Gia Kỳ rên rỉ ra tiếng, bắt đầu hưởng thụ được mùi vị say mê của tình dục, cảm giác nhức mỏi theo động tác của anh càng ngày càng trở nên mãnh liệt, dục vọng của anh vẫn cọ xát cô. Kích thích như vậy làm nước trong cơ thể cô không ngừng chảy ra, lại bị anh quấy lên vẩy ra da thịt của bọn họ.Nhiệt độ quá cao, chất lỏng hơi dính, gần như muốn bốc hơi.Đầu của cô càng lúc càng choáng váng, loại cảm giác kịch liệt này thật đáng sợ, giống như sắp bị thủy triều nuốt hết. Đột nhiên anh cọ xát sâu trong bộ phận nào đó của cô, cô thét lên, run rẩy, bị ném lên cao triều.Hoa nguyệt của cô điên cuồng co rúc lại, xoắn chặt anh, làm anh hưng phấn thở gấp to. Dáng vẻ cô lên cao triều thật sự rất đẹp, quá mê người, khiến anh càng động tình kịch liệt hơn. Hồ Nhất Thiên xoay người cô lại, vách cô lên vai đi một mạch ra khỏi phòng tắm, sau đó ném cô xuống giường, anh trực tiếp nằm đè lên người cô, kéo chân cô ra, lần nữa ấn xuống, vật nam tính điên cuồng đâm vào, rút ra, lại đâm vào, phát ra tiếng nước chảy có thể nghe được rõ ràng."nhất thiên ca... dừng. . . . . . dừng lại." Quá đáng sợ, làm sao anh có thể càng ngày càng kích động? Cô sắp chết, sẽ bị anh ăn tươi nuốt sống. Lệ Gia Kỳ cô, đại tiểu thư ,người thừa kế của công ty Lệ thị, lần đầu tiên hạ giọng mềm yếu, thương xót cầu xin, nhưng càng cầu xin, anh càng mạnh hơn. Cơ thể trẻ trung, tràn đầy tinh lực, tình dục cấm kỵ một khi đánh vỡ, sẽ rất khó để ngăn cản.Hồ Nhất Thiên hiện tại ,lửa giận hừng hực làm thế nào ,còn để những lời cô vào trong tay, cứ thế điên cuồng thúc đẩy bỏ mặc lời cầu xin của cô cho đến khi anh gầm nhẹ một tiếng, một vòng nước trắng đục bắn thẳng vào hoa nguyệt của cô. Lệ Gia Kỳ sau lần cao trào vừa rồi, cộng thêm mệt mỏi đã ngất đi. Hồ Nhất Thiên chua xót nhìn người phụ nữ dưới thân. Anh nhắm mắt lại, sau đó mở mắt ra lạnh lùng rời khỏi cơ thể cô, mà rời đi .
Cánh cửa nhà bị một sức mạnh mở cửa ra, sau đó Hồ Nhất Thiên kéo cơ thể loạn choạn không tự nguyện của Lệ Gia Kỳ, một mực vào đến phòng tắm.Mặc kệ phản kháng của cô anh đẩy thân thể cô vào vách tường, sau đó đưa tay ra mở dồi nước sối lên người cô.Thân thể nhỏ bé của Lệ Gia Kỳ phán kháng, cô muốn trốn tránh làng nước nhưng không thể nào chốn tránh được, vì cả người cô đang bị thân thể người đàn ông ép sát vô tường mà điên cuồng tấn công. Hiện tại lửa giận của Hồ Nhất Thiên đã ngập trời, anh làm sao biết thương hương tiếc ngọc nữa. Hình ảnh tại phòng bao đã hiện trong đầu anh, càng nghĩ càng khó chịu .Cảm xúc khó kiềm nén. Hồ Nhất Thiên đưa bàn tay lên không thương tiếc xé đi từng mảnh áo trên người Lệ Gia Kỳ, nhưng dẫn chừa lại , mãnh áo lót cùng mãnh quần lót chử T. Cô đứng ở đó, sợi tóc màu vàng kim bị nước làm ướt nhẹp, lộ ra vẻ xinh đẹp nhất, làm nổi bật lên gương mặt càng thêm trong suốt của cô, gương mặt trong suốt còn mang theo tầng tầng lớp lớp hơi nước, dưới làn nước cặp đùi trắng như tuyết .Anh như con sói đói khát, nhìn cô chằm chằm, thô lỗ đưa tay, cởi đi áo sơ mi màu trắng trên người mình ra, bắp thịt trần trụi phát sáng lấp lánh dưới làn nước. Cô đưa tay lên vòng ngực rắn chắc của anh đẩy ra, lại bị anh đè mạnh lên tường, đưa tay kiên quyết cởi nút áo của cô, vải vóc ướt hết so với bình thường khó cở hơn rất nhiều, hoàn toàn không có tính nhẫn nại, dứt khoát xé ra, tiếng xé lụa rất thanh thúy, bộ ngực cô hoàn mỹ như tuyết trực tiếp hiện ra trước mặt anh, kéo luôn quần lót bên trong xuống dưới."tránh... Ra... " Âm thanh của cô bị anh trực tiếp chặn lại, lưỡi của anh vừa tiến đến đã vô cùng hung hăng cắn cô, ra sức mút, giống như muốn cắn nát cô, ăn cô vào trong bụng. Lưỡi cô bị đau, không ngừng tiết ra nước bọt, đều bị anh chặn lại, ép cô nuốt hết từng ngụm từng ngụm. Trên mặt anh hiện tại không khá gì, vết thương rách ở khóe môi ,làm anh đau, nhưng anh cũng không quan tâm, anh chỉ muốn phát tiết. Quần lót tơ tằm bị anh kéo xuống, vứt bỏ, bàn tay gắn chắc, bế thẳng cô lên, tách hai chân cô ra, để cô vòng lấy thất lưng của anh, anh tự tay kéo khóa quần ra, dẫn dắt dục vọng sắp nổ tung dẫn ra tựa vào giữa hai chân cô, tráng kiện căng đầy, cọ xát cánh hoa mềm mại của cô, từng chút từng chút, sau đó, dứt khoát đâm vào." ưmh. . . . . ." Cô thét lên, điên cuồng giãy giụa, lại bị anh hung hăng hôn lên, tiếng kêu đau đớn vỡ vụn mà tựa như rên rỉ, bị anh nuốt vào trong miệng.Anh bị điên rồi, anh điên thật rồi! Giống như mê muội, cố chấp muốn đoạt lấy cô, một giây đồng hồ cũng không muốn lãng phí.Lệ Gia Kỳ đau đến muốn nổi giận, lại phát hiện, cô lúc này, hoàn toàn không phải là đối thủ của anh, tình huống như thế, nếu đàn ông muốn dùng sức mạnh, dù cô có bản lĩnh tốt hơn đi nữa, cũng bất lực.Cô thật sự rất nhỏ, rất chật hẹp, hoa huyệt chưa động tình khô khốc tột cùng, anh dùng sức mạnh khiến cô khuất phục.Dưới làn nước ,thân thể Lệ Gia Kỳ mềm mại trong lòng Hồ nhất thiên thế nhưng anh không hề nguôi ngoai.Lệ Gia Kỳ nhắm mắt lại, cơ thể không tự chủ run rẩy , dưới làn nước mát lạnh cô cũng dần lấy lại ý thức. Cô nhìn người đàn ông trước mặt ,Ngoại trừ đêm đầu tiên của họ đây là lần thứ ba , cô bị đau thế này, mà loại đau đó lại do người cô yêu kia mang đến cho cô. môi của cô lần nữa bị anh ngăn chặn, kêu không ra tiếng. Cơ thể bị anh đè ép, không nhúc nhích được, chưa từng bị người nào áp chế như vậy, chỉ hận đến cắn lưỡi anh, máu tươi trào ra trong miệng của bọn họ, nhưng anh vẫn chưa nhả ra, bên hông dùng sức lần nữa, vẫn đâm vào chỗ sâu nhất.Rốt cuộc, anh đầy đủ ở trong cơ thể cô, đến con đường thông qua trái tim, cùng cô kết hợp với nhau.Anh hôn ánh mắt tràn đầy khó chịu của cô, hơi híp mắt lại. Thịt cô mềm giống như da em bé , một tầng một tầng vòng lên, xoắn chặt, anh thở hổn hển, duỗi lưỡi liếm sạch máu trên môi cô , hương vị của cô kích thích anh, khó có thể kháng cự kích động mãnh liệt, khuôn mặt vùi sâu vào cổ cô, mông từ từ đứng thẳng lên giữa chân của cô."đừng.... Đừng." Lệ Gia Kỳ lớn tiếng kêu, lại khó khăn chống đỡ dục vọng đàn ông nguyên thủy cường đại, nếm trải tư vị liễu tình ngọt ngào, muốn anh buông tha, tuyệt đối không thể. Cơ thể anh nặng nề áp chế cô, giãy dụa thế nào cũng không thoát, chỉ có thể đáng thương mặc anh khi dễ.Từng giọt từng giọt nước cứ như vậy chảy xuống, không ảnh hưởng đến dục vọng của anh ,còn mang lại kích thích mãnh liệt.Hồ Nhất Thiên vừa lưu loát, vừa hoang dã, lại có kinh nghiệm, cùng cô làm dài lần tất cả hoàn toàn là bản năng của người đàn ông . Trong cơ thể cô, cho tới bây giờ thể nghiệm của anh đều bao giờ cũng có cảm giác quá đẹp đẽ, cái loại hạnh phúc thể xác và linh hồn kết hợp với nhau đó, làm anh không thể tự kiềm chế nữa, mặc sức vui vẻ."Nhất Thiên ca... " theo động tác không ngừng sâu hơn của anh, anh quá lớn, mỗi một cái đều cọ xát làm cô rất đau, nóng bỏng và đau nhói quét sạch cô. Nhưng có một loại cảm giác rất kỳ lạ, theo xâm chiếm của anh từ từ tăng lên. Anh đang thở gấp bên tai cô, còn tốc độ cọ xát cơ thể cao, rõ ràng là hai cơ thể khác nhau, nhưng vì phương thức như thế, lại kết hợp được với nhau. Anh ở trong cơ thể cô, ở chỗ sâu nhất của cô, biết như vậy, làm tim cô dâng lên ngọt ngào hết lời.Có điều loại đau này, có thể nhẹ hơn nữa một chút thì tốt.Dần dần, nơi đó ngoài đau, còn nhiều thêm một phần cảm giác khác, có chút đau xót, có chút căng, còn có chút chút tê dại, nhưng cô còn chưa kịp thể nghiệm thì anh đã tăng tốc độ giống như phát cuồng, nặng nề đâm vào, sau khi hung hăng va chạm một cái, từng dòng nước nóng bắn vào chỗ sâu trong cơ thể cô. . . . . .Cô thở hổn hển, ánh mắt mê mang.Như vậy, là kết thúc?Lệ gia kỳ mềm oặt trong lòng Hồ Nhất Thiên. Khó nhọc hít thở, thế nhưng người đàn ông không buông tha cho cô xoay người cô lại để cô áp vào vách tường , anh đứng phía sau, nắm lấy vòng eo cô, thẳng tiến đưa vật nam tính vào hoa nguyệt của cô. "Ưm. . . . . ." Lệ Gia Kỳ rên rỉ ra tiếng, bắt đầu hưởng thụ được mùi vị say mê của tình dục, cảm giác nhức mỏi theo động tác của anh càng ngày càng trở nên mãnh liệt, dục vọng của anh vẫn cọ xát cô. Kích thích như vậy làm nước trong cơ thể cô không ngừng chảy ra, lại bị anh quấy lên vẩy ra da thịt của bọn họ.Nhiệt độ quá cao, chất lỏng hơi dính, gần như muốn bốc hơi.Đầu của cô càng lúc càng choáng váng, loại cảm giác kịch liệt này thật đáng sợ, giống như sắp bị thủy triều nuốt hết. Đột nhiên anh cọ xát sâu trong bộ phận nào đó của cô, cô thét lên, run rẩy, bị ném lên cao triều.Hoa nguyệt của cô điên cuồng co rúc lại, xoắn chặt anh, làm anh hưng phấn thở gấp to. Dáng vẻ cô lên cao triều thật sự rất đẹp, quá mê người, khiến anh càng động tình kịch liệt hơn. Hồ Nhất Thiên xoay người cô lại, vách cô lên vai đi một mạch ra khỏi phòng tắm, sau đó ném cô xuống giường, anh trực tiếp nằm đè lên người cô, kéo chân cô ra, lần nữa ấn xuống, vật nam tính điên cuồng đâm vào, rút ra, lại đâm vào, phát ra tiếng nước chảy có thể nghe được rõ ràng."nhất thiên ca... dừng. . . . . . dừng lại." Quá đáng sợ, làm sao anh có thể càng ngày càng kích động? Cô sắp chết, sẽ bị anh ăn tươi nuốt sống. Lệ Gia Kỳ cô, đại tiểu thư ,người thừa kế của công ty Lệ thị, lần đầu tiên hạ giọng mềm yếu, thương xót cầu xin, nhưng càng cầu xin, anh càng mạnh hơn. Cơ thể trẻ trung, tràn đầy tinh lực, tình dục cấm kỵ một khi đánh vỡ, sẽ rất khó để ngăn cản.Hồ Nhất Thiên hiện tại ,lửa giận hừng hực làm thế nào ,còn để những lời cô vào trong tay, cứ thế điên cuồng thúc đẩy bỏ mặc lời cầu xin của cô cho đến khi anh gầm nhẹ một tiếng, một vòng nước trắng đục bắn thẳng vào hoa nguyệt của cô. Lệ Gia Kỳ sau lần cao trào vừa rồi, cộng thêm mệt mỏi đã ngất đi. Hồ Nhất Thiên chua xót nhìn người phụ nữ dưới thân. Anh nhắm mắt lại, sau đó mở mắt ra lạnh lùng rời khỏi cơ thể cô, mà rời đi .
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store