ZingTruyen.Store

Googun Dangun I Ve Met The Devil I Ve Held His Horns

- Gun

Gun lắc khớp tay loại bỏ số máu thừa bám trên các đốt. Mấy thằng độ tuổi đôi mươi dưới chân anh rên rỉ đứt quãng, bịt mũi và đỡ phần tay chân bị gãy, hứa sẽ không bao giờ đi ngang qua cửa xe trêu ghẹo Crystal “Này người đẹp” nữa. Crystal đứng khoanh tay bên xe, ôm chặt áo khoác Gun vào ngực. Có vẻ không hài lòng lắm.

“Ở ngay đèn giao thông luôn sao? Anh có thể để họ đi cơ mà. Họ ngu ngốc, nhưng họ sẽ chỉ lướt qua chúng ta nếu anh ở lại trong xe.” Cô nói. Gun quay lại lấy áo khoác, Crystal lục ví tìm khăn đưa cho anh.

“Và để lại bài học chưa được dạy? Có thể cô không biết, nhưng gần đây tôi đã trở thành giáo viên khá tốt đấy.”

Gun nói với giọng hài lòng trong khi lau máu.

“Chỉ cần đánh một người cũng đủ để dạy họ bài học.”

“Chúng không nhìn ra vấn đề khi làm phiền cô, tôi cũng không hiểu lý do gì mà cô tha cho đám đó.” Gun kéo áo khoác thẳng và mở cửa cho Crystal. "Đi thôi."

Crystal thở dài nhưng vẫn ngồi xuống ghế sau. “Anh nghĩ tôi không biết anh chỉ là muốn kiếm chút phấn khích nên lao vào đánh nhau và gây khó dễ khi có thể sao?”

Gun nhếch mép cười khi quay trở lại con phố. “Nó khiến cô khó chịu?”

"Anh hiểu ý tôi mà."

“Nhiệm vụ của tôi là giữ an toàn cho cô.”

“Đó là cách anh biện hộ sau mỗi trận đánh mà anh va phải khi ở bên tôi. Một nửa thời gian thậm chí tôi còn không gặp nguy hiểm. Anh chỉ thấy chán việc đi theo tôi cả ngày thôi!”

“Không bao giờ.”

"Thừa nhận đi!”

Gun cảm nhận Crystal đá vào lưng ghế phía sau trước khi nhớ ra thân phận của cô là cô con gái lạnh lùng tự chủ của chủ tịch đang trên đường đến cuộc họp kinh doanh. Đứa trẻ hư, Gun nghĩ. Không phải theo cách rõ ràng - không đứa trẻ nào của Charles có thể - nhưng cô vẫn có cá tính của riêng mình. Gun không bận tâm nhưng cô nói đúng; công việc khá nhàm chán.

Họ dừng lại trước một câu lạc bộ với ánh đèn neon rực rỡ và tiếng bass vang vọng ra đường mỗi khi cửa mở. Crystal tự mở cửa trước khi Gun đến, và cô trông có chút ũ rũ đánh giá tòa nhà bằng mắt.

“Tôi ghét điều này.” Crystal thừa nhận, không chờ lời nhận định của Gun. Cô biết rằng anh biết.

Họ bước vào câu lạc bộ, cắt ngang hàng dài, thả áo khoác vào phòng thay đồ và hòa vào những thân hình xa hoa. Mặc dù tiếng bass dội thẳng vào tận xương tủy, Gun vẫn có thể nghe thấy tiếng thở dài chán nản của Crystal khi cô di chuyển đến căn phòng phía cầu thang. Cô chuẩn bị gặp người chủ đầu tư quen thuộc trong phòng VIP nên sau khi gật đầu, Gun để cô bước vào.

Anh ngồi xuống bàn với ly rượu nhẹ - dù sao anh cũng cần lái xe, và gần như phải mất ít nhất một tiếng để Crystal hoàn thành công việc. Khi anh rút điện thoại ra nó đã rung. Goo, tất nhiên rồi.

"Có chuyện gì?" Gun trả lời.

"CÁI GÌ?" Goo hét lên.

"Sao lại gọi?"

“BÊN ĐÓ ỒN VÃI CỨC. CẬU ĐANG Ở ĐÂU?" Goo la lớn.

“Tôi đang ở Volts. Trông trẻ.”

“CÂU LẠC BỘ VOLTS? UI TRỜI, TÔI THÍCH CHỖ ĐÓ LẮM. SẮP ĐẾN RỒI, KHÔNG XA LẮM.”

"Tôi đang làm việc-"

Goo cúp máy. Gun nhấp từng ngụm đồ uống chuẩn bị tinh thần.

Đúng như Goo nói, Gun không mất nhiều thời gian để nhìn thấy tên ngốc trong bộ đồ màu xanh đang kín đáo vuốt ve những người phụ nữ mà hắn đem tới, một nụ cười toe toét quỷ quyệt trên khuôn mặt khi tìm thấy anh và vẫy tay. Thay vì đến chỗ Gun, Goo đi thẳng tới quầy bar và cuối cùng quay lại với một chai sangria, năm ly và ba người phụ nữ rạng ngời.

“Thật tội nghiệp khi thấy cậu phải đi câu lạc bộ một mình! Nào mấy em, đây là bạn anh Jonggun. Hãy cẩn thận với cậu ta, cậu ta là loại người thích cắn đấy.” Goo vui vẻ thông báo, ngồi đối diện, còn các cô gái ngồi ở cả hai phía hắn và Gun.

“Anh trông giống kiểu thích cắn người khác.” người phụ nữ có hình xăm phức tạp ở cổ ngồi bên Gun nói đều đều. Gun cong khóe miệng nhìn cô, nhưng lại hướng ánh mắt sang cộng sự của mình, người đang cố gắng gây khó dễ cho công việc của Gun.

“Và đằng kia là một con đỉa, hãy cẩn thận.” anh quăng nhận xét về Goo, hắn kêu lên âm thanh kịch tính khi rót rượu đầy ly. Các cô gái bật cười trước câu nói đùa vui vẻ, nhưng Gun biết Goo đang cố tình chọc tức anh. Hay… đúng chứ? Tên đó là Goo. Những việc như thế này chính là điều Goo làm hàng ngày. Có lẽ hắn thực sự chỉ muốn đi chơi mà không có động cơ thầm kín, gần đây họ hoàn thành nhiệm vụ cũng ổn áp nên điều đó sẽ không quá xa vời.

“Cậu nói đang trông trẻ? Crystal có ở đây không?” Goo nhìn dáo dác, đưa kính vào tay cô gái.

“Cô ấy là em gái anh hay sao?” người phụ nữ bên phía Gun hỏi, màu son đỏ xinh xắn nổi bật trên nền ly trong suốt mà cô nhấp môi.

“Cô ấy không phải em gái tôi.”

“Vậy là người yêu..?”

Gun cười nhạt, để ý cách cô nghiêng đầu nhẹ nhàng, khiến bản thân trở nên bí ẩn bằng cách không thể hiện hết toàn bộ. Hiển nhiên hiệu quả trên đàn ông. Nó hiệu quả đối với Gun.

“Cậu ta là chàng trai sai vặt của cô ấy!” Goo giúp đỡ. Các cô gái bên cạnh hắn ‘oooh’ lên.

“Thực ra là vệ sĩ.” Gun sửa lại. Các cô gái ở hai bên ‘mmm’.

“Vệ sĩ chuyên cần. Bảo mẫu, tài xế, còn gì nữa? Đó là lý do cậu không uống rượu?” Goo đẩy chiếc ly màu đỏ trước mặt Gun nhưng Gun không hề đả động đến.

“Vì cậu phải lái xe à?”

“Và vì tôi đang trong giờ làm, Goo, dùng não để hiểu đi.”

“Em thích một người đàn ông có đạo đức.” người phụ nữ có mái tóc màu nâu vàng và nụ cười dịu dàng phía Goo nói, cụng ly với người bạn của mình, người dường như cũng đồng ý.

Gun nhếch mép cười gật nhẹ đầu với Goo: “Vậy thì cô đang ngồi sai chỗ rồi đấy, cô sẽ không tìm thấy đạo đức từ bên đó”.

“Ah, tôi bị thương mất rồi. Cậu ta làm tổn thương tôi.” Goo nói, giơ tay lên giả vờ đầu hàng. Cả bàn cười vang. Hắn giỏi làm hài thoại, Gun nhận ra mình đang tự ngẫm khi nhìn Goo pha trò một cách dễ dàng bằng hành động khiêm tốn và thực tế. Hắn không hề khó ưa chút nào, trừ khi hắn thẳng thừng bảo không thích ai đó, hoặc nếu bản thân người đó không biết tới hắn.

Thời gian chờ đợi Crystal trôi qua nhanh chóng nhờ có Goo và các cô gái. Gun đã uống cạn ly rượu anh mua và để lại sangria cho những tâm hồn cầu khát hơn, luôn miệng trò chuyện và cười khúc khích, và đôi tay của họ ngày càng ấm áp cũng như bạo dạn hơn. Gun nhìn những ngón tay gợi cảm đùa giỡn trên đường sọc mờ nhạt nơi quần dài của anh, chủ nhân của bàn tay bên cạnh ban cho một hay hai cái nhìn bất cứ khi nào cô muốn.

Gun nghĩ về Daniel. Anh tưởng tượng cậu nhóc đang ngồi trong chiếc bàn này để chứng kiến khuôn mặt đỏ bừng, đôi lông mày nhíu lại, bờ môi mím chặt giận dữ khi chứng kiến cảnh tượng này. Anh tự hỏi liệu Daniel có gây sự không, nhưng giả sử rằng cậu sẽ chỉ đợi cho đến khi Gun rời bàn để lấy nước mới hoặc đi vệ sinh, và cậu sẽ dồn anh như lần trước. Anh tự hỏi điều gì sẽ khiến Daniel tức giận đến mức chất giọng vỡ vụn ra và bàn tay thọn gọn đặt trên cổ Gun sẽ thực sự siết chặt.

Dưới gầm bàn, mũi giày Wingtip của Gun luồn vào trong ống quần Goo. Hắn nhìn anh từ phía bên kia bàn với vẻ mặt không biểu cảm, điều này khiến Gun nhếch mép và lắc đầu. Anh nhấc chiếc giày lên cao hơn, ấn nó vào háng Goo và nhìn hắn cựa quậy một cách khó chịu. Người phụ nữ dưới cánh tay hắn không để ý đến mà vẫn tiếp tục cuộc trò chuyện sôi nổi với bạn mình. Người phụ nữ có hình xăm ở cổ liên tục liếc nhìn anh, Gun quây đầu về cô, ấn mũi giày đè chặt hơn vào tinh hoàn, khiến Goo phải cuộn ngón tay quanh mắt cá chân.

Anh biết Goo không thích hoạt động này lắm, ít nhất là không phải ở nơi như thế này. Goo kiên quyết duy trì một số bề ngoài kỳ lạ mà Gun biết chỉ là lời nói dối mà một cậu bé có vết bầm tím hình nắm tay của người lớn nảy ra. Không phải là họ chưa bao giờ quan hệ trong nhà vệ sinh công ty, phòng thay đồ, văn phòng, bãi đậu xe, vô số nhà kho khác nhau… Họ chỉ là chưa bao giờ bị phát hiện. Hầu như không bao giờ. Họ  làm tốt việc đó.

Khi Crystal đột nhiên xuất hiện ở cuối bàn với khuôn mặt nghiêm túc và tỏa ra khí chất của một người lãnh đạo, mọi người quay lại nhìn cô. Lông mày Gun nhướn lên và anh hạ chân xuống khỏi quả bóng của Goo, và Goo rất biết ơn vì anh đã tha.

"Crystal! Chào!" Goo chào, bắt chéo chân dưới gầm bàn để Gun không thể lặp lại hành vi phạm tội của mình. “Cuộc họp diễn ra tốt đẹp chứ?”

Crystal nhìn những người phụ nữ đi cùng họ và liếc nhìn Gun, người đang nhìn lại như thể bản thân chẳng có gì phải xin lỗi cả.

“Ừm. Tôi xong việc ở đây rồi, vậy… anh xong việc ở đây chưa?” Crystal hỏi Gun. Anh đã chuyển sang chế độ làm việc ngay khi nhìn thấy cô, vì vậy anh đứng dậy, người phụ nữ tóc đen di chuyển để anh đi qua. Cơ thể cô chạm vào Gun, và đôi mắt Gun cũng dõi theo biểu cảm của cô. Tiếng nhạc vang lên khiến trái tim anh rung động.

“Vậy thì đi thôi.” anh nói với Crystal.

Goo kêu lên một tiếng buồn bã, đứng dậy cùng dàn harem gồm hai cô gái của mình. Anh bước tới chỗ Crystal và Gun, đặt chiếc ly rỗng lên vai Gun nhưng không dám làm điều tương tự với cô. “Sắp đi rồi hả? Ở lại một lúc cũng được, nhạc hay lắm!”

“Xin lỗi, Goo. Tôi phải dậy sớm vào ngày mai." Xin Chúa chúc lành cho Crystal vì đã chăm chỉ.

“Aw… làm con gái chủ tịch chắc mệt lắm nhỉ. Cái đống nghĩa vụ và kỳ vọng. Tôi không ghen tị với cô đâu! Mặc dù làn da cô đẹp thật!”

Gun trợn mắt lên trần nhà, đắm mình trong quả cầu đầy màu sắc.

"Sẵn sàng?" anh hỏi.

"Anh lái xe được không?" Crystal quay lại, liếc nhìn cái bàn mà Goo và các cô gái chất đầy ly cùng rượu. Một làn sóng khó chịu tràn ngập vì sự thiếu tin tưởng của cô dành cho anh.

Như thể anh đã từng làm việc của mình một cách tệ hại thế nào.

"Cô nghĩ sao?" anh giận dữ, bắt đầu vượt qua những người say xỉn tham dự buổi tiệc. Crystal đi sau và Goo hét lên với anh về việc gặp hắn ở nhà.

.

Gun nghĩ về Daniel khi anh đưa Crystal trở lại dinh thự và khi anh lái xe về nhà. Anh nghĩ về cậu khi gặp Goo đang say khướt cùng ba cô gái mà anh biết tên nhưng nhanh chóng quên mất, anh nghĩ về cậu khi tất cả cùng ngã xuống tấm ga trải giường đã lâu không dùng trong phòng ngủ phụ. Anh không nghĩ đến cậu khi cởi móc áo lót cho cô gái có hình xăm, đưa bàn tay trượt dài trên làn da mịn màng. Nhưng khi cô cúi xuống mút, anh nhắm mắt lại, hình ảnh cậu hiện về tâm trí.

Goo là kẻ say xỉn nhếch nhác, hoang dại trước những thân hình mềm mại không một vết sẹo trên người. Hắn cười toe toét khi cặp kính của mình được đôi bàn tay ân cần nhấc ra, đầu nghiêng nhẹ cho những ngón tay lướt qua tóc mai. Goo rất tử tế với phụ nữ, để họ chủ động cho đến thời điểm bản thân tỏa sáng. Giờ hắn nhắm nghiền mắt, hôn thật sâu và đối phương đáp lại rồi tới cô gái ngồi đợi sẵn kế bên, họ liếm chất son trên miệng theo cách khiến đôi mắt Goo trở nên đờ đẫn.

Gun nhận ra mình đang chăm chú nhìn vào đám người loạn lạc phía kia, nhưng đó không phải vấn đề; mọi nhân chứng đều đã say. Anh chỉ ngừng nhìn Goo khi cô nàng xăm mình trèo lên người vuốt ve má anh, lơ đãng hỏi về đôi mắt đen láy kì lạ. Cô ngay lập tức bị một cô gái khác cướp mất nụ hôn từ anh, người sau đó dẫn dầu khuyến khích bắt Goo và Gun hôn nhau.

Anh chắc chắn nó sẽ không xảy ra bởi Goo có niềm tin kỳ lạ rằng hôn đàn ông sẽ khiến họ trở nên kém cỏi, và không sao cả, Gun không quan tâm. Nhưng khi liếc sang Goo, anh phát hiện hắn đang hướng mắt về phía mình với cái nhìn kỳ quặc. Chắc hắn say lắm. Hẳn là như vậy, Gun tự hét trong lòng khi Goo thực sự cúi xuống đặt môi mình lên môi Gun. Không có răng. Đó là một nụ hôn. Nó ấm áp, nhẹ nhàng, chậm rãi và bóp nghẹt hơi thở mà bản thân anh còn không nhận ra. Goo hôn anh giống như cách hắn hôn những người phụ nữ ở đây, bằng đôi môi và đầu lưỡi nóng ẩm, và rồi ngày mai hắn làm như chưa từng có gì.

Mọi chuyện kết thúc trước khi Gun kịp thoát khỏi dòng suy nghĩ, anh đã chìm sâu, thậm chí tìm được câu trả lời. Goo tách ra, Gun liền với tay níu hắn, khoan, khoan đã, làm lại lần nữa đi! Nhưng người phụ nữ bên trên không hiểu chuyện mà cướp lấy tất cả, ấn anh trở lại ga giường.

Cưỡi lên Gun một cách hoàn hảo và hạ người xuống trong khi Goo ôm cô nàng với mái tóc đỏ ngay bên cạnh, người phụ nữ thứ ba lượn lờ xung quanh, mơn trớn và hôn bất cứ vùng da nào mà cô có thể tìm thấy. Ánh mắt họ chạm nhau, Gun và Goo, đây không phải là lần đầu tiên họ rơi vào tình huống này. Có điều đêm nay, cái ánh nhìn chằm chằm của Goo thật kì quái, như đang cân nhắc xem liệu mình có nên hối hận điều gì không.

Đừng hối hận. Làm ơn, đừng cảm thấy có lỗi.

Gun nhất định phải say.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store