ZingTruyen.Store

Googun Dangun I Ve Met The Devil I Ve Held His Horns

- Gun

Gun đẩy Daniel vào vách tường thang máy rồi cùng chìm vào cái hôn sâu trên quãng đường lên đến tầng 85. Daniel thút thít, vật lộn trong sức mạnh mà Gun kèm theo, nhưng đến khoảng tầng 20, anh dần không chịu đựng được nữa mà buộc phải đổi phòng để nhanh chóng giải quyết cơn nóng. Người bấm nút thang máy hiểu rõ không nên giao tiếp mắt với họ.

Cuối cùng Gun cũng có thể đặt cho cả hai phòng khách sạn sang trọng nhất Seoul. Anh còn đang định cho nhau những cái chạm trong giây phút riêng tư đầu tiên thì Daniel đã nhanh chóng thoát khỏi bùa mê khi nhìn thấy nơi họ ở đêm nay.

"Tuyệt thật Gun ơi, cái giường này cứ như ghép từ hai cái lại với nhau vậy! Có khe hở nào không?"

“Không” Gun nói, bỏ áo khoác lên giá treo. "Nó rất lý tưởng cho việc chúng ta sắp làm." Anh túm lấy Daniel từ phía sau, nhưng Daniel lại đang choáng ngợp trước những thứ cậu quá thiếu thốn trong cuộc sống, chất liệu chiếc ghế dài vượt ngoài tầm với của cậu và cả khung cảnh xinh đẹp bên ngoài từ cửa sổ kính trong suốt. Gun có chút khó chịu nhưng cũng không khỏi thích thú trước một Daniel to mồm phát hiện ra bồn tắm nước nóng.

“Chỗ này phải nói là đỉnh! Mọi người có thực sự sống như thế này không?” Cậu bé hỏi khi cuối cùng cũng chịu quay trở lại phòng, nơi Gun đang rót rượu soju vào hai ly. Daniel bị phân tâm bởi bức tranh trừu tượng khổng lồ trên tường.

“Đây là khách sạn. Nhưng vẫn có một số người sống như vậy. Lại đây."

Daniel bước đến chỗ Gun rồi anh đưa cho cậu một ly. Anh nhìn thấy sự do dự trên khuôn mặt Daniel, nhưng không bỏ cuộc.

“Hãy cầm nó bằng cả hai tay.” anh hướng dẫn. Daniel làm theo lời anh nói nhưng có vẻ không vui lắm.

“Em không uống rượu mà.” cậu nói, thầm nhớ cần cảm ơn Gun khi nhận ly. Gun tự mình cầm lấy ly còn lại.

“Giờ thì có rồi đấy. Kết thúc trong một hơi. Sau đó chúng ta có thể… khám phá điều gì đã làm phiền cậu.”

"Anh tiếp tục dùng cái từ đó."

“Daniel.”

"Em biết rồi!”

Thằng nhóc bất lịch sự ngửi đồ uống và cuối cùng nâng lên miệng, cậu phải chia làm hai lần để làm cạn chiếc ly nhỏ. Chưa kể, cậu còn phát ra tiếng động lạ và lắc đầu. Gun rít lên, làm cạn ly của mình. Rồi anh nắm lấy cà vạt Daniel.

“Trông cậu đẹp bao nhiêu trong bộ vest.” Gun gầm gừ, kéo dây xích Daniel về phía giường. Gun chắc chắn mình đã rất kiên nhẫn, xét từ khi nghĩ Daniel trong bộ dáng này lúc anh đón cậu.

“Gun…” có chút phản kháng trong giọng Daniel. Gun biết tại sao; vì cậu muốn nói chuyện, cậu muốn nhốt cả hai vào một chiếc hộp không lối thoát, để làm cho nó đẹp đẽ và chuẩn mực như những gì người thường nên làm. Nhưng Gun không muốn mấy cái đó và anh cũng không muốn Daniel trốn thoát. Anh muốn thứ này và sẽ không gọi nó bằng cái tên khiến nó trở nên chua chát.

“Nếu cậu muốn nói chuyện,” Gun đẩy Daniel xuống mép giường lớn và quỳ xuống giữa hai chân cậu, “thì nói đi.”

“Nhưng Gun…” Giọng Daniel dao động. Xinh đẹp. Gun ậm ừ hài lòng, dụi mặt vào bụng cậu nhóc trong khi hai tay dễ dàng tháo dây thắt lưng.

“Tôi đang nghe đây.” anh thề như cái cách dây kéo khóa trượt xuống và Gun kéo chiếc quần suit xuống đùi. Anh không lãng phí bất kì giây nào và đưa miệng đến Daniel qua chiếc quần đùi màu xanh với hình… quả thông? Hay những người lướt sóng? Đáng yêu.

Daniel ngay lập tức rên rỉ, chân căng cứng dưới bàn tay Gun. Ít nhất cậu cũng đã cương được một nửa rồi, sinh vật nhanh nhẹn đó.

“E-em… em…”

“Hửm?” Gun liếm trên quần lót Daniel. Bàn tay đưa vào bên trong áo sơ mi trắng tận hưởng làn da nóng lên như lò sưởi. Daniel vặn vẹo, theo phản xạ cố gắng nắm lấy tóc của Gun, nhưng quyết định từ bỏ sau khi thấy nó được cho vào nếp gọn gàng. Thay vào đó, Daniel nắm chặt lấy ga giường, mặt đỏ bừng vì Gun và rượu soju.

“Em ugh - em… aah - chúng ta…” cậu cố gắng, “Em không thể nói chuyện như thế này được!” Đó là tin đáng mừng cho Gun, người đã mệt mỏi với miếng vải và lôi con cặc Daniel ra ngoài.

“Cứ tiếp tục đi” Gun khuyến khích, ngay lập tức hôn vào phần cương cứng của Daniel, mắt nhìn thẳng vào cậu nhóc trông như thể hôm nay sẽ đánh mất bản thân mình. Gun không rời mắt khi liếm một vệt dài từ gốc đến ngọn và nuốt chửng toàn bộ khiến cậu hét lớn và tóm lấy vai Gun với một lực mạnh đến đau nhói.

“Ahh, em đã thấy - những bức ảnh. Em đã thấy những… uhm… những gì anh làm. Chúng làm em phát điên…”

Daniel điên. Gun thích Daniel phát điên. Nhưng sự thật là anh đã không gặp lại cậu trai đó kể từ khi anh gãy tay. Bây giờ có thể nói là ổn, anh cũng đang tận hưởng cậu nhóc này.

“Và em biết anh và Goo, ư… oh! ”

Daniel là cậu trai ngọt ngào, luôn cố gắng không biến bản thân thành một mối phiền phức, nhưng cậu dường như trở nên ngốc nghếch mỗi khi con cặc của mình cứng ngắt đến mức có xu hướng vứt bỏ sự chu đáo thường ngày. Gun rất thích điều này, nhưng anh không để Daniel thúc vào cổ họng mình như cách cậu đang cố gắng làm mà thay vào đó, giữ chặt đùi dưới sức nặng của cánh tay khi miệng và đầu ngón tay ướt át chậm rãi hoạt động.

“Em… em chỉ muốn trở thành d-duy nhất của anh…”

Gun đưa vào sâu hơn khiến giọng Daniel trở nên ồn ào khó hiểu. Bây giờ cậu không thể không nắm lấy tóc Gun, phá hủy lớp keo và không sao cả, miễn là lời nói của cậu không còn rõ nghĩa. Gun nhận ra những gì mình làm là tàn nhẫn theo tiêu chuẩn của Daniel.

Lưỡi anh cảm nhận được sự co giật, Gun quấn vòng ngón tay quanh gốc cặc Daniel để ngăn cậu xuất. Daniel kêu lên ngã phịch xuống giường và lên cơn quằn quại. Sau khi đuổi được cơn cực khoái, Gun ghim chặt Daniel bằng ánh mắt thèm khát, anh đứng dậy cởi cúc áo sơ mi và bước ra khỏi giày.

“Tôi nghe rồi đấy.” anh thở một hơi, đầu lưỡi lướt qua môi. Daniel nằm thở hổn hển, ngượng ngùng đưa tay vuốt ve con cặc cho đến khi Gun đá cái nhẹ vào ống chân để kêu cậu dừng lại. Sau đó, Daniel cố gắng làm theo Gun và cởi quần áo nhưng Gun không mặc gì trên người cả.

“Đừng cởi. Giữ nguyên bộ vest đi.” anh nói, đưa tay chạm vào ve của chiếc khoác ngoài màu xanh, luồn bên dưới rồi ra sau để làm thẳng cà vạt. Gun cúi xuống chạm mũi vào cổ áo, hôn lên vùng da dưới hàm. Cơ thể bên dưới căng lên tìm kiếm hơi ấm từ anh và Gun vui vẻ tựa vào.

Nó làm anh nhớ đến “Goo”.

"Gì cơ?!" Daniel khóc…

"Sao?" Gun ngẩng đầu lên, theo phản xạ nghiến hông vào Daniel khiến cậu nhóc mất đi vẻ kinh ngạc. Anh lại cúi xuống hôn để khiến cậu im lặng, để cho cậu nghĩ về thứ khác ngoài cái lỡ mồm ngu ngốc, khó tin của Gun và làm bản thân tự tát vào mặt mình. Anh cứ lặp lại những sai lầm giống nhau với cả hai người. Điều này không giống anh chút nào. Cái quái gì đang xảy ra với anh vậy chứ?!

Daniel tập trung toàn bộ sức mạnh có được và lật ngược vị trí cả hai. Cậu đẩy Gun lên giường, dồn toàn bộ trọng lượng vào bàn tay để giữ cổ tay Gun nằm xuống.

“Anh vừa gọi ‘Goo’ phải không?!” cậu quát vào mặt anh.

“Tôi nói bộ vest của cậu giống Goo.” Gun trả lời, cố gắng hạ giọng để khiến bản thân bình tĩnh hơn nhịp tim. Anh dang rộng chân hơn cho Daniel và dùng gót chân kéo cậu lại gần. Daniel tức giận nhưng vẫn nương theo mà không hề hay biết.

“Và đó là lý do tại sao anh muốn em tiếp tục mặc nó phải không? Nếu anh có anh ta ở nhà thì cần gì đưa em đến đây hả?” Daniel hét lớn, điên tiết và đau đớn. Gun ngước nhìn cậu, chán nản với chính mình và cũng bị tình huống hiện tại quyến rũ một cách bệnh hoạn. Anh cần giải quyết.

“Tôi đưa cậu đến đây vì tôi muốn cậu ngay bây giờ, không phải thằng đó. Tôi sống cùng tên khốn đó thời gian dài nên tất nhiên thỉnh thoảng hắn sẽ xuất hiện trong vốn từ vựng của tôi, dù vô tình hay không. Thôi nào, Daniel. Cậu mặc vest đẹp hơn cậu ta.”

Gun muốn vuốt ve mặt Daniel để khiến cậu tin tưởng nhưng tay anh đang bị giữ lại. Anh có thể nhìn thấy cuộc chiến diễn ra đằng sau đôi mắt đen, liệu cái lạnh nhạt có thắng được sự ấm áp hay không. Nếu có, anh muốn ở đó.

"Anh có thích… anh ta không?" Daniel hỏi. Giọng cậu gần như sắp khóc, và Gun không thích nó. Anh ghét cảm giác yếu ớt bên trong lòng ngực, thứ đủ để nghiền mọi thứ thành bụi nhưng hiện tại nó đang diễn ra.

“Tôi không muốn nói về Goo.” Đó có thể là điều trung thực nhất anh nói hôm nay. Anh cong lưng khỏi giường để Daniel chạm vào anh, để quên đi, để phân tâm khỏi những thứ mà cậu đang muốn tự mình làm tổn thương. "Tôi thích cậu." Ba từ đó cần luyện tập trong âm thầm trước khi chúng sẵn sàng xuất hiện trong bối cảnh này. “Như vậy chưa đủ à?”

Daniel nuốt khan. Vòng tay chết chốc trên cổ tay Gun nới lỏng. Gun coi đây là một chiến thắng và như sự cỗ vũ để đẩy họ ra xa khỏi vụ bê bối nhỏ bằng cách ra vẻ an toàn và bẩn thỉu: “Tôi thực sự, thực sự muốn cậu đụ tôi sướng. Thậm chí khiến tôi xuất tinh trong khi siết cổ hai trận liên tiếp. Cậu nghĩ mình làm được không?”

Daniel phát ra tiếng động buồn bã và cúi xuống trên người Gun, mặt áp vào xương ức và cơ thể chìm vào giữa hai chân anh. Cậu chính là ví dụ cho khung cảnh đáng thương, một người con trai gầy gò trong bộ vest với con cặc vẫn thò ra ngoài. Gun nghiến răng rồi lại vuốt tóc.

“Nào, Daniel,” anh cố gắng, “Anh thực sự cần em.”

“Em thực sự thích anh…” anh nghe thấy Daniel lẩm bẩm trên da mình. Có sự chuyển động nhỏ giữa hai chân.

“Em thực sự thích anh từ tận đáy lòng…” Nó dần trở nên nặng nề. Daniel vượt lên trên Gun, khuôn mặt khó đoán, cơ thể căng cứng. Gun thở dài nhẹ nhàng khi cảm nhận Daniel đang thúc con cặc bán cứng của mình lên con cặc anh, thứ đó chưa bao giờ yếu đi. Nhưng sao anh cảm thấy mọi thứ vẫn chưa được cứu vãn?

"Vậy sao anh lại đối xử với em theo cách này?" Daniel rít lên, bóp chặt cổ họng Gun. Cậu không siết chặt nhưng Gun chắc chắn cậu muốn làm vậy. Làm đi. Làm đi, làm nhanh đi.

“Anh thích lắm đúng không? Anh thích mọi người đối xử tệ với anh. Đó là lý do anh thích Goo. Đ-đó là lý do anh thích… em.”

Nó không hoàn toàn đúng, nhưng Gun không quan tâm đến việc giải thích cho cậu học sinh hiền lành về cách con quái vật hoạt động, không phải bây giờ, có thể là không bao giờ. Anh hít một hơi đứt quãng, nhìn sâu vào mắt Daniel, ngón tay vuốt ve nếp gấp trên bộ đồ.

“Ừ,” anh thừa nhận, anh nói dối.

Lông mày Daniel nhíu lại và cúi xuống hôn anh. Nó không thô bạo như Gun mong đợi, nhưng chưa đựng sự ích kỷ. Daniel dùng lưỡi, luồn sâu để đạt được điều mình muốn và khiến Gun phải đuổi theo sau khi rút ra. Daniel úp tay lên mặt Gun.

“Liếm nó đi.” Daniel ra lệnh và Gun vui vẻ liếm.

Daniel lướt xuống chào hỏi vết cắn của mình trên cổ anh như một con sói đang kiểm tra những cái cây được đánh dấu lãnh thổ trong khi tay vẫn đặt trên miệng Gun. Cậu mút lên xương quai xanh, đặt tay lên ngực Gun và rút tay kia ra khi đã đủ ướt rồi quấn quanh cả hai, thình lình xốc mạnh cho chúng cương hẳn.

“Tốt lắm.” Gun khen ngợi, kéo cà vạt Daniel để nhận thêm một nụ hôn từ cậu. Tay anh với lấy chai dầu bôi trơn dưới gối mà anh đã đặc biệt mua khi đặt phòng trước, nó ở đó, chạm vào ngón tay anh.

“Để em làm.” Daniel ủ rũ nói, giật lấy cái chai từ tay anh. Gun khịt mũi và giơ khuỷu tay lên.

“Vậy làm đi. Dù sao tôi cũng chuẩn bị trước ở nhà rồi.”

“Anh…” Daniel bóp quá nhiều nước vào hai ngón tay. Gun giật lấy cái chai khỏi tay cậu trước khi đống hỗn độn xảy ra. “Anh đã tự làm ở nhà..?” Vẻ mặt cậu trở nên chua chát ngay lập tức. “Có phải Goo –”

“Cái địt co— Không. Nhanh mà làm đi nếu không tôi sẽ bước ra khỏi cửa ngay bây giờ.” Gun lại thả người xuống nệm. Anh nhận thấy Daniel đang áp sát kế bên, chất liệu bộ đồ chạm làn da trần.

“Em đoán chắc anh sẽ không bỏ đi sau khi đã tự nới lỏng bên dưới chỉ vì em đâu…” Daniel nói, rõ ràng hài lòng vì lần này Gun không sử dụng Goo cho nhu cầu của mình. Những ngón tay thon dài phớt lờ mọi thứ trượt dài trên cơ đùi để bôi gel vào lỗ huyệt.

“Cứ coi như cậu sẽ cầu xin tôi ở lại nếu tôi đe dọa bỏ cậu ở lại.” Gun thở dốc thích thú, môi hé mở vì sự xâm phạm.

“Hay cậu định bỏ rơi tôi? Thằng nhóc lố bịch.” anh nói, thả lỏng cơ thể khi Daniel thọc sâu ngón tay vào. Việc này diễn ra dễ dàng nhưng không hẳn là không đau.

Gun nhắm mắt lại, vòng tay ôm lấy Daniel. Cậu kéo con cặc trên đùi Gun để lại những vệt ướt. Khuôn miệng ấm áp liếm lên vết sẹo trên ngực rồi tìm đến núm vú ngậm vào. Gun giật nhẹ chửi rủa khiến Daniel thổi hơi nóng vào da anh và đưa thêm một ngón để đụ anh ra trò.

Khi hơi thở Gun dần nặng nề, Daniel mút mạnh hơn, nhay cắn vài cái, cong ngón tay khiến chân Gun càng mở rộng. Daniel coi đây như một lời mời và di chuyển vào khoảng giữa cả hai, đụ Gun đến tận khớp ngón cho đến khi Gun bắt đầu đẩy hông theo hướng ngón tay đang ra vào và Daniel dừng lại, thằng nhóc chết tiệt. Daniel kéo chiếc áo khoác qua đầu, ném nó xuống sàn.

“Em muốn cảm nhận từng chút một trong anh và để anh cảm nhận từng chút một của em. Em cũng không muốn những thứ này bị bẩn…” Daniel giải thích khi Gun nhìn cậu cởi đồ. Có lẽ tốt nhất nên loại bỏ ‘Goo’ khỏi chiếc giường này để anh không ám ảnh chúng. Anh phát ra một tiếng ngân nga đồng ý, bôi trơn con cặc của Daniel trong khi chờ đợi.

Daniel đã sẵn sàng. Cậu vồ lấy anh, kéo con cặc áp vào mông Gun, run rẩy vì hưng phấn khi nắm lấy chân Gun và đặt trên vai. Vài giây sau đó mới tỉnh táo đôi chút.

“Còn bao cao su thì sao?”

“Tôi sạch rồi. Đưa nó vào đi.”

“Ok ok, vâng…” Daniel không cần thuyết phục nữa.

Cậu đẩy vào từ từ, phát ra tiếng rên rỉ dao động không bao giờ kết thúc. Cái nắm chặt trên chân Gun làm anh bầm tím, cố gắng kiểm soát chính bản thân không quá phấn khích để Gun có thể điều chỉnh. Gun nghiến răng, nhưng không phát ra âm thanh nào. Daniel cảm thấy mình như một thứ rủi ro, một chất nổ, một thứ nguy hiểm lọt vào giữa hai chân của bất kỳ ai, nhưng cậu ở đây, hạnh phúc như một con ngao đang thử  dòng nước bằng cách chuyển động hông.

“Nóng quá… ấm quá, Gun, bên trong anh như muốn đốt cháy con cặc em.” Daniel lắp bắp khi bắt đầu lái với tốc độ vừa phải. Gun ư ử trong họng, mấy ngón tay siết chặt tấm ga trải giường bên eo. Anh thích nghe giọng của Daniel. Cậu là một cậu trai ồn ào trên giường nhưng lại rất thận trọng ở ngoài. Anh chẳng rõ điều gì đã khiến cậu trở nên như vậy.

“Mạnh hơn nữa.” Gun đảm bảo sau một lúc mới nhận được “Thật ạ?” từ Daniel. Cậu nắm lấy đùi anh chuẩn hơn và đẩy hông sâu hơn, nhanh hơn. Nó khiến cậu rên rỉ nhẹ nhàng, như bông. Gun lại thở dài, hết lần này đến lần khác rồi quay đầu đi.

Máu lại đình trệ chảy lên não Daniel, hiện rõ qua đôi mắt cố gắng vượt qua khoảnh khắc này. Cái cách cậu vô thức tóm lấy Gun bất cứ chỗ nào có thể, để con cặc rỉ nước thao túng cuộc chơi. Cậu thả chân Gun xuống và giữ chặt chân còn lại, thay đổi góc buộc Gun phải ngạc nhiên càu nhàu.

Âm thanh nghẹn ngào như đổ thêm dầu vào thứ lửa mang tên Daniel, bởi cậu bắt đầu đâm chính xác vào điểm nhỏ gồ lên như thể đó là nơi duy nhất dành cho cậu trên thế giới này. Một tiếng trầm phát ra từ Gun giữa tiếng đập điên cuồng của hai cơ thể, anh kéo tấm trải giường cố gắng thoát khỏi cái dập ngày càng tàn nhẫn trong vô vọng. Anh không thể trốn thoát, Daniel không để anh thoát khỏi mình. Chết thật, sướng chết mất. Mọi thứ anh nhận được đã quá nhiều, anh sắp đạt cực khoái rồi. Daniel ầm ĩ đến nỗi tai anh ù đi.

“Tốt lắm D-Daniel,” Gun khen ngợi, âm hưởng cao vút, vùi mặt vào ga trải giường vì biết mình sẽ không trụ được lâu. Anh chuẩn bị bắn thì Daniel bất ngờ dập mạnh vào mông anh, rên rỉ hướng lên trần nhà và ôm chiếc chân đầy dấu bầm tím của Gun.

Gun nhìn chằm chằm vào chiếc gối với đôi mắt mở to.

“Cậu vừa xuất đấy à?” anh hỏi như không tin được việc vừa diễn ra, đột ngột tức điên lên, tấm ga trải giường tưởng chừng bị anh xé thành từng mảnh khi cơn cực khoái đẩy anh khỏi bờ vực.

“Aaah…” Daniel gục xuống.

Gun sẽ giết cậu, anh sẽ giết thằng nhóc này. Anh sẽ giết tất cả mọi người. Tên nghiệp dư chết tiệt!

“Đách tin được luôn đấy.” Gun rít lên, đẩy Daniel ra và trong tư thế quỳ. Anh giữ vật cương cứng vẫn thẳng đứng của mình, quay đầu tìm kẻ lạc lối với con cặc để hoàn thành cuộc chơi trước đôi mắt ngu ngốc chết tiệt của một thằng nhóc, nhưng anh chỉ tìm thấy Daniel, người đang nhìn anh như một thiên thần chúc phúc có đôi má đỏ nhỏ đang nằm trên đám mây.

“Đợi một chút… Em sẽ cho nó lên lại, dễ thôi.” Daniel gừ gừ, lăn mình bên dưới Gun để kéo đầu anh xuống hôn cậu, nhào bóp ngực anh như nhào bột, đẩy đầu gối sang hai bên để áp sát. Mọi cảm giác nhục nhã đềi đến từ cậu bé này nhưng khúc xương của Gun lại thích nó hơn mức có thể chấp nhận được. Gun rên rỉ khi Daniel lại mút núm vú, bàn tay dịu dàng trượt trên vết sẹo dọc sống lưng chạy xuống mông để đẩy đống tinh dịch trở lại vào trong giống như diễn viên khiêu dâm. Daniel không ngây thơ như vẻ bề ngoài, Gun chắc chắn về điều đó. Cậu là một mối phiền toái, một thứ gây hại. Cậu đang làm anh phát điên.

“Gun, anh thật sự rất xinh đẹp khi bị kích thích…”

Gun khịt mũi, nhưng anh không hề thích thú chút nào. Anh đu đưa giữa chân và các ngón tay của Daniel. Tay anh lang thang trên cơ thể ấm áp bên dưới nhằm kích thích cậu trở lại. Nhưng anh nhận ra rằng Daniel cứng rồi. Làm thế nào được như vậy? Phép thuật chết tiệt gì đây.

“Địt tôi nào.” Gun ra lệnh trong hơi thở. Hoặc thút thít. "Làm đi." Có thể là tiếng thút thít. "Làm ơn."

Daniel thở dài, nhẹ nhàng và ân cần, đưa tay mơn trớn cơ thể Gun khi cậu quỳ phía sau anh. Gun hạ thấp trên giường cho Daniel nhìn thấy lỗ nhỏ rỉ từng giọt tinh chạy dọc mép đùi. Daniel phả từng hơi thở vào làn da nóng bừng vòng tay ôm lấy eo anh siết chặt hơn.

“Nào.” Gun thúc giục, cố tỏ ra cứng rắn nhưng âm thanh phát ra lại quá thảm hại. Với sinh lực phục hồi nhanh chóng một cách kỳ lạ, Daniel đã nằm lên lưng anh, nhiệt tình di cặc xung quanh mép huyệt. Mặc dù sự tuyệt vọng vụng về của cậu khiến Gun trở nên phấn khích đến choáng cả đầu, nhưng anh vẫn cắn chặt răng, vừa nứng vừa cáu gắt.

“Tập trung…” anh gầm gừ, cuối cùng cũng khiến cậu nhóc nhắm đúng chỗ. Daniel rên rẩm ầm ĩ khi đưa vào, không bỏ cuộc trước khi kiệt sức hoàn toàn. Gun nắm chặt tấm vải xé rách mảng rộng. Daniel bắt tay vào việc ngay lập tức.

“Oh chết tiệt, đúng rồi. Ugh tiếp tục n-như thế.. uhm.” Gun yêu cầu, chịu đựng những cú thúc thất thường của Daniel để thỏa mãn anh, cho đến khi nó bắt đầu quá sức và cơ thể anh một lần nữa cố gắng thoát khỏi con cặc đang thô bạo ra vào dồn dập. Vòng tay Daniel vững như đá, anh không thể di chuyển dù chỉ một inch. Gun vùi mặt vào ga giường trước khi đột ngột rên rỉ và không thể ngừng lại khi những nốt nhỏ cất lên.

“Ahh Gun, cảm ơn anh nhiều lắm.” Daniel sụt sịt địt anh thành một mớ hỗn độn. Cậu lại tìm được nơi tuyến tuyệt liệt khiến mũi Gun đã không bắt kịp nhịp mà miệng thở cũng không xong, nước dãi không tự chủ chảy xuống ướt đẫm, chỉ đến khi cơn cực khoái cũng chịu đến với anh, tiếng hét như bị bóp nghẹt. Daniel lảm nhảm mấy câu mà anh không tài nào hiểu được mỗi lần địt anh, địt cho đến khi cả người tê dại, địt cho đến khi cả thể xác mềm nhũn chìm dần xuống nệm. Daniel vẫn chưa có ý định dừng lại ngay cả khi Gun bắt đầu thút thít, không phải cái lúc anh đang cố nhích hông tách khỏi cậu.

“Chút nữa thôi, em sắp đến rồi!” Daniel khóc như thể có vết thương hở, còn Gun lúc này chẳng khác nào bà mẹ Teresa, dừng cuộc trốn chạy mà dang rộng chân hơn, dồn hết lòng dũng cảm vượt qua nỗi thống khổ vì cơn kích thích quá mức. Đáy mắt cay cay híp lại, tốt nhất đừng rơi giọt nước mắt nào cả.

Việc Daniel không buông anh đi, việc cậu liên tục lôi ngược anh va vào chiếc hông rắn chắc của mình và không rút lui ngay cả khi Gun cầu xin, nó tác động mạnh đến cảm xúc anh. Ý thức càng rời rạc, ảo ảnh Goo càng hiện rõ ràng trước mắt. Hắn đứng chế nhạo anh là kẻ lập dị biến thái, và Gun chỉ có thể thở hổn hển, cảm nhận cơ thể co giật bên dưới niềm khoái lạc ẩn giấu trong thứ mang tên đau đớn cùng những con chữ phỉ báng nặng nề.

Daniel nắm lấy tóc anh. Gun tưởng tượng Goo đang nhìn xuống mình, nhìn anh với bộ dạng nước dãi chảy đầy miệng, và cậu bé hiền lành kia đang địt hỏng anh. Hắn sẽ gọi anh là kẻ ghê tởm, một kẻ túng thiếu mà không ai thích trừ khi làm ra tiền hoặc cưỡi cặc ai đó. Hắn sẽ thọc hai ngón tay vào miệng kiểm tra hàm răng của con thú, đúng hắn gọi anh như thế. Nóng. Nóng quá, nóng quá, nóng chết mất, Gun hét lớn khi cơn cực khoái thứ hai chạy dọc sống lưng. Cơ thể căng cứng khiến nhận thức Daniel như bay mất, người cuộn tròn trên tấm lưng đầy sẹo và ép chặt thân mình như thể mạng sống của cậu phụ thuộc vào điều đó.

Khoảnh khắc thể xác chìm xuống giường, chúng không khác nào hai khối thịt tươi sống nặng trĩu. Gun không thể di chuyển, anh đã hoàn toàn kiệt sức. Daniel không cử động vì cậu chính là đứa nhóc phiền toái không muốn rút cặc mình ra sau khi làm tình. Nhưng cậu phải làm. Gun lăn sang bên khiến Daniel ngã ngửa. Cậu bé vui vẻ ôm anh từ phía sau. Cả hai không nói chuyện một lúc lâu.

“Giai đoạn chịu đựng của cậu bị cái quái gì vậy?” Gun hỏi, dựa đầu vào vai Daniel. Anh có chút khát. Mấy tiếng thở hổn hển đó khiến miệng anh khô như sa mạc.

“Em không biết, nó cứ thế thôi. Hiệu quả mà.”

“Trước đó không như vậy…”

“Lần trước do em lo lắng.”

“Bây giờ thì không nhỉ.” Gun thở dài, kéo chiếc gối sát dưới má. Daniel vuốt ve bên sườn anh bằng bàn tay ấm áp. “Cậu thấy thoải mái hơi nhanh rồi đấy.”

"Em đoán. Cái này, em, ừm… cho em xin lỗi vì không thả anh ra. Nó không tốt chút nào, em chỉ mới—”

“Tuyệt lắm nên đừng nói nữa. Chẳng có gì phải xin lỗi cả.”

"Anh chắc chứ..?" Cậu bối rối, đợi chờ tiếng còi.

“Tôi thích nó.” Gun thì thầm trên gối. Anh có thể nghe thấy âm thanh xử lý thông tin từ Daniel. Cuối cùng, cậu vòng tay qua người Gun và siết nhẹ.

“Ầy, nóng khủng khiếp.” Daniel lào bào đủ để không ai khác ngoài Gun biết cậu là loại biến thái không thể cứu vãn. “Nhưng anh ổn không?”

“Ừ. Với lấy hộ tôi ly nước, tôi sẽ không cử động trong chốc lát.”

Từ khóe mắt, anh dễ dàng thấy Daniel mỉm cười đứng dậy. Gun nhìn cơ thể tên sát nhân bước khỏi tầm nhìn của mình trước khi nhắm mắt lại rồi thức dậy và uống cạn ly nước mà Daniel đưa cho. Cậu đặt xuống, quay trở lại dụi vào người anh. Bám rịt lấy.

“Em vẫn chưa tin được là anh để em tiếp tục. Nó thật sự— anh biết đấy, em chưa từng nghĩ anh có thể trông như thế…” Daniel lảm nhảm với giọng ngạc nhiên.

Điện thoại Gun rung lên báo tin nhắn. Anh che giấu tiếng rên rỉ của mình thành tiếng thở dài khi vươn người lấy nó. Anh bấm mở tin nhắn, chỉ để bắt gặp bộ ngực phóng khoáng của một người phụ nữ và đôi chân vắt qua người phía sau camera. Gun nhận ra tấm trải giường.

“Anh nhắn tin cho anh ấy à?” Daniel buồn bã hỏi, khuôn mặt cậu hiện lên sau vai Gun, nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại. Khung cảnh đó khiến đôi mắt cậu mở to, Gun thở mạnh.

“Oh… Giờ tới cái gì đây?” Daniel hỏi, lơ đãng bóp ngực Gun khi nhìn vào bức ảnh.

“Goo khoe khoang về việc tóm được miếng mồi ngon và sắp ký vào bản án tử hình. Đó là giường của tôi.”

“Anh ấy thích phụ nữ?”

"Gần như là vậy. Không phân biệt.”

"Hể…"

Gun chợt cảm nhận được có thứ gì đó nóng và dính dính phía sau đùi mình. Bàn tay của Daniel đưa xuống vuốt ve mông Gun, những ngón tay cuối cùng biến mất giữa khe mông. Mắt cậu vẫn dán chặt vào bức ảnh trên màn hình điện thoại.

“Daniel…”

"Anh có thích phụ nữ không?" Daniel hỏi, nhẹ nhàng chạm vào Gun, cọ xát vào khu vực trơn trượt của cuộc hẹn hò trước. Thay vì trả lời, Gun phát ra âm thanh nghẹn ngào chẳng khiến anh tự hào chút nào. Daniel, như mọi khi, chợt lóe lên tia lửa và cậu thọc một ngón tay vào vùng nhiệt cao của anh.

“Gun… có lẽ chúng ta… thêm một lần..?”

“Cái quái gì thế, Daniel.” Gun than vãn. Anh sắp có chuyện với cậu nhóc này rồi. “Sao cậu vẫn lên được vậy? Tôi không đủ cho con cặc của cậu à?”

“Không, không, anh đủ! Nhưng em không khống chế được. Anh, uhm, anh làm em chịu không nổi.”

"Vì tình yêu của-"

“Chỉ một lần thôi! Làm ơn chỉ một lần thôi. Anh đã như thế này rồi…” cậu cầu xin, thể hiện ý nghĩa của từ ‘thế này’ bằng cách đẩy ba ngón tay cẩu thả ra vào Gun một cách dễ dàng. Tiếng ồn ướt át mà nó tạo ra khiến Gun choáng váng. “Và ban nãy anh còn là một tên khốn.”

“Ugh…” Gun yếu ớt phàn nàn, quay lưng lại và dang rộng chân ra cho Daniel thêm lần nữa. Anh đang mất kết nối với cậu nhóc này.

"Một lần nữa."

Daniel dồn anh nhanh đến mức nực cười. Tóm lấy đùi, ấn vào và bắt đầu một cú đâm chậm nhưng đầy quyết tâm. Cậu hôn khuôn mặt vặn vẹo của Gun, cổ anh, tóc anh, hôn khắp nơi để bù đắp sự khó chịu bằng vẻ ngoài đáng yêu khốn kiếp của mình. Gun chỉ lãnh đạm nhận lấy, đưa tay che mắt và cắn môi đáp lại.

Trong khi Daniel rên rỉ phía trên, bàn tay còn lại của Gun nhặt chiếc điện thoại mà anh đã bỏ quên. Tâm trí Daniel lại lần nữa trống rỗng đến mức thậm chí còn không bận tâm đến việc Gun đang mở DM với Goo, và với ý định trả thù, anh chĩa máy về phía Daniel. Chụp một bức ảnh POV từ vị trí nằm của mình ngay trước khi Daniel quyết định nghiêm túc chạm vào tuyến tiền liệt, khiến anh ấy quằn quại rên siết.

“G-gửi nó đi.” Daniel rên rỉ với anh, vẻ mặt trầm xuống, “Gửi cho anh ta đi.”

__________
Ahaha H ừ H. Đcm H🖕

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store