Googun Dangun I Ve Met The Devil I Ve Held His Horns
-Gun“Cái đéo gì đây?”"Gì.""Cái này?" Sự kiên nhẫn của Gun đang cạn dần."Này là cái gì?" Goo thậm chí còn không thèm nhìn.Gun lao tới sofa giật lấy chiếc điện thoại, cướp đi sự chú ý của Goo, nhưng Goo lập tức phản công liền giơ chân lên đạp. Gun tóm lấy gạt nó ra, Goo dùng chân còn lại đá thẳng vào ngực anh. Gun dùng sức nặng cơ thể đè Goo xuống và bị đấm một phát vào xương sườn. Họ vật lộn nhau và kết thúc bằng cái húc đầu vào bản mặt Goo.“MÀY ĐIÊN CMNR.” Tên ngốc lẩn trốn sang bên, ôm chiếc mũi đầy máu của mình, cuối cùng cũng dừng hành vi bạo lực mặc dù Gun đã rất chật vật.“Tao điên à? Mày đá nguyên cái lỗ xuyên qua bức tường phòng tao.”“Tao đá xuyên qua tường phòng khách!”“Và phòng của tao ở sau bức tường đó, thằng chó chết!” Gun hét vào mặt hắn, cảm thấy bản thân tức giận hơn mức cần thiết vì bất kỳ trò đùa trẻ con nào của Goo. Anh vẫn còn choáng váng sau chuyện xảy ra ngày hôm nay, nhưng anh chưa nghiệm ra nó là gì. Có phải do Goo không? Hay vì Daniel?“Hôm nay mày nhạy cảm quá rồi đấy.” Goo chế nhạo như thể đang đọc được suy nghĩ của Gun. “Cậu bé Danny đó bỏ rơi cậu trong kì kinh nguyệt hay sao hử?”“Tôi không có tâm trạng tham gia trò chơi của cậu đâu Goo, vì vậy ngậm cái mồm vào, đừng nói bất cứ điều gì về thằng nhóc trước khi tôi tìm cách xử lí cậu.” Gun gầm gừ. Cái nắm trên vai Goo bầm tím. Anh không thể buông hắn ra.“Tâm trạng cậu đang xuống. Cậu chưa bao giờ thế này với bất cứ thằng nào! Khát tình, đúng vậy, nhưng không giống thế này…”Gun trượt từ vai lên mặt hắn, ấn mạnh lòng bàn tay vào miệng con rắn. Qua cặp kính bị nứt do trận chiến ban nãy, Goo nhìn lại với ánh mắt lạnh lùng. Không rõ bằng cách nào, nhưng những lời chửi bới của hắn vẫn được truyền đạt dù không nói ra. Bất chấp máu đang chảy trên Gun."Cậu ghen à?" Gun chậm rãi hỏi, không nhấc tay ra khỏi miệng Goo. Anh vừa đau vừa thích thú trước vẻ mặt của người con trai dưới thân mình; cứ như Goo đang bị vu khống theo cách tệ nhất vậy.“Cậu thậm chí còn không thích đàn ông, chính cậu tự mình nói. Những cô nàng mềm mại thon thả là gu cậu phải không? Vậy thì sao chứ? Tôi vẫn sẽ đụ cậu.”Goo giận dữ nắm chặt cổ tay Gun. Gun nghiến hông xuống và nhận ra mình lại cương lần nữa. Chết tiệt. Đó là lỗi của Daniel. Lúc trong xe, anh không có thời gian để—"Ouhnmgd mm thmkmgbt hmm hgnn...""Cái gì?" Gun nới lỏng tay đủ để Goo đẩy tay anh ra khỏi mặt.“Cậu lại nghĩ về thằng nhóc thối đó! Ngay cả bây giờ! Cái quái gì thế, Gun!”“Tôi không—”“Tôi có thể nhìn thấy trái tim trong mắt cậu đấy, mẹ kiếp! Và cảm nhận được cả con cặc bên dưới!”Lần đầu tiên Gun mất cảnh giác. Anh đã thua Daniel. Hay với Goo? Anh cảm thấy thật lạ lùng, thật nhẹ nhõm và thật nặng nề cùng một lúc. Cảm xúc lẫn lộn trong anh đột ngột lan khắp nơi.Anh giữ cân bằng để không ngã xuống khỏi ghế khi Goo đẩy anh để thoát, thầm nguyền rủa khi hắn tìm khăn ăn để lau mũi. Đôi mắt Gun dõi theo hắn qua lưng.“Cậu cũng đang cương.” anh thông báo để tránh phải chịu nhục nhã một mình.“Câm mồm đi! Cậu làm tôi lên theo bởi kỹ thuật gái điếm kinh tởm của cậu mà thôi.” Goo rít lên, quay người đi để xoa mũi. Gun không phản ứng vì anh đã từng nghe bài ca này rất nhiều. Nhưng lần này có đoạn tiếp theo mà anh không biết phải tiêu hóa thế nào: “Giống như cậu đang cố xoa dịu người tình của mình, người hoàn toàn chưa từng nhìn thấy bộ ngực thật trong đời, tất nhiên thằng đó sẽ trở thành một gối ôm ấm áp nếu nó có thân dưới lỏng lẻo như cậu.”Nó thấm. Gun quay sang châm điếu thuốc. Anh sẽ không bao giờ thừa nhận thành tiếng rằng giờ đây anh thực sự đang đáp trả những tương tác của mình với Daniel trong tâm trí, tìm kiếm lý do có thể chứng minh một trong hai người sai. Cho dù tìm thấy gì trong ký ức, đều không thể làm dịu đi tâm trạng anh.Goo ngồi cạnh với cái mũi nhét đầy giấy và bật TV khiến cả hai cùng chìm đắm trong thoải mái. Những cơn bão của họ mạnh nhưng ngắn, và hậu quả lại là miệng núi lửa.Gun tự hỏi liệu anh đã thực sự thu phục được Daniel một cách dễ dàng như này không. Anh đã chiến đấu với cậu, có một chút thích thú và bắt đầu để mắt đến cậu kỹ hơn và lên kế hoạch cho hiệp hai và hiệp ba. Khi Gun cuối cùng bước vào đời cậu, Daniel dường như cũng muốn thế. Và rồi cậu không thể rời anh. Gun không bắt cậu phải đi theo mình như một chú cún con nơm nớp lo sợ, vì anh đã tự làm mọi thứ.Họ xem hết bộ phim kinh dị trong im lặng trước khi dám quay trở lại bản thân mình. Goo là người đầu tiên.“Cậu muốn nuôi thú cưng thì được thôi.” Hắn nói, kéo mấy cuộn giấy cũ ở mũi cả tiếng đồng hồ và ném chúng vào gạt tàn của Gun. Cả hai đã thấy đủ nhiều máu để không cảm thấy ghê tởm. “Nhưng con thú cưng không được phép chen vào thứ đó.”"Thứ gì?" Gun thả mồi.“Những thứ quan trọng, Gun.” Goo kiên nhẫn thở dài, như thể hắn là người luôn bị áp bức.“Tôi không xin phép cậu cho bất cứ điều gì. Ít nhất là tất cả những chuyện này.”Goo đưa tay ra sau lưng và đánh vào đầu Gun. “Ừ, tốt nhất là cậu nên như vậy, cậu biết mà. Trái tim nhỏ bé, đen đúa của cậu sẽ không bị vỡ thành nhiều mảnh như giờ nếu làm sớm hơn.”Gun chế giễu. Goo có vẻ hài lòng khi đã bỏ được chủ đề này, hắn đứng dậy duỗi lưng. Rắc. Ngón tay phát ra tiếng bẻ khớp. Gun chỉ tôn trọng hắn về mặt thể chất.“Tôi không biết sao cậu cứ để tâm đến thằng nhãi Daniel.”Goo giơ tay vẫy vẫy trong không trung, khó chịu vì hồn ma của Daniel vẫn lảng vảng trong căn hộ, có vẻ như hắn vẫn còn nhiều điều để nói về cậu.“Tôi không làm việc! Nhưng chúng ta vẫn có tiền để làm mọi thứ và sự xa hoa để duy trì. Tôi không quan tâm cậu làm gì và làm ai ở ngoài kia.”“Đừng lo, tôi sẽ làm việc của mình.” Anh sẽ thử chiến thuật này về sau."Tốt. Đó là tất cả những gì tôi muốn.”"Được thôi."
.Mặt trời lặn sau cửa sổ. Bức tường được sơn màu cam dịu bởi ánh đèn, chỉ bị che khuất bởi bóng của Goo cho thấy hắn đang lướt điện thoại. Gun dõi theo từng đường nét. Khi bóng đầu Goo cuối cùng cũng quay về phía anh, Gun đưa mắt ra chỗ khác.“DG đang tổ chức tiệc. Muốn quẩy không?”"Anh ta mời chúng ta?""Không? Tôi chỉ xem đống ảnh trên newsfeed, trông vui lắm. Cậu nghĩ anh ta sẽ ném chúng ta ra ngoài à? Đã lần nào chưa?”Gun ậm ừ thiếu quyết đoán. Anh tìm chiếc điện thoại chỉ để thấy Goo làm nổ phòng chat về sự xuất hiện của họ. Gun nhìn thấy ba dấu chấm biểu thị DG đang rep vội, nhưng anh không ở lại app để xem.Daniel chưa nhắn tin cho anh hay là gọi. Cậu đã học xong mấy tiếng rồi, lẽ ra phải có thời gian.Có thứ gì đó gặm nhắm bên trong Gun, nhưng bàn tay Goo đặt lên vai anh đã dọa nó biến mất.“Nào. Mở tủ quần áo của cậu ra, chúng ta phối đồ thôi!"“Ừm.”“Và Gun.”"Hử?""Không thú cưng."Gun nhìn chằm chằm vào màn hình khóa tối đen.“Ừ, không thú cưng.” anh đồng ý và đứng dậy.
.Mặt trời lặn sau cửa sổ. Bức tường được sơn màu cam dịu bởi ánh đèn, chỉ bị che khuất bởi bóng của Goo cho thấy hắn đang lướt điện thoại. Gun dõi theo từng đường nét. Khi bóng đầu Goo cuối cùng cũng quay về phía anh, Gun đưa mắt ra chỗ khác.“DG đang tổ chức tiệc. Muốn quẩy không?”"Anh ta mời chúng ta?""Không? Tôi chỉ xem đống ảnh trên newsfeed, trông vui lắm. Cậu nghĩ anh ta sẽ ném chúng ta ra ngoài à? Đã lần nào chưa?”Gun ậm ừ thiếu quyết đoán. Anh tìm chiếc điện thoại chỉ để thấy Goo làm nổ phòng chat về sự xuất hiện của họ. Gun nhìn thấy ba dấu chấm biểu thị DG đang rep vội, nhưng anh không ở lại app để xem.Daniel chưa nhắn tin cho anh hay là gọi. Cậu đã học xong mấy tiếng rồi, lẽ ra phải có thời gian.Có thứ gì đó gặm nhắm bên trong Gun, nhưng bàn tay Goo đặt lên vai anh đã dọa nó biến mất.“Nào. Mở tủ quần áo của cậu ra, chúng ta phối đồ thôi!"“Ừm.”“Và Gun.”"Hử?""Không thú cưng."Gun nhìn chằm chằm vào màn hình khóa tối đen.“Ừ, không thú cưng.” anh đồng ý và đứng dậy.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store