Giao Hoang Phan Nghich Edit
Sinh hoạt kích thích làm máu sôi trào làm adrenalin bùng nổ đang đợi Hiên Viên Kiệt hưởng thụ , Hiên Viên Kiệt thật sự thích loại kích thích này . Chỉ là như vậy cũng đại biểu cho nguy hiểm , bị thương , nguy cơ trọng thương trí mạng rất cao . Trác Cẩn Khác xem , nếu Hiên Viên Kiệt không phải là người được chiếu cố thì có một trăm cái mạng cũng chưa đủ chết .Hiên Viên Kiệt gặp nguy hiểm Trác Cẩn Khác chưa bao giờ đi cứu ngược lại y lại ngồi bưng bỏng ngô nhìn xem Hiên Viên Kiệt ở tình thế cực kỳ nguy hiểm được cứu rồi cùng mĩ nữ lăn giường , sau đó Hiên Viên Kiệt - một tên đại tra nam đem mĩ nữ kia vứt bỏ , không biết hắn có phải bị hào quang nhân vật chính ảnh hưởng không , mĩ nữ kia còn yêu hắn hơn . Thật sự là vô cùng cẩu huyết .Thời gian gần đây , Trác Cẩn Khác có cảm giác mạt thế ngày càng đến gần , hiện tại cũng nên đi tiếp xúc với Hiên Viên Kiệt một chút thôi , lựa chọn một địa phương mà Hiên Viên Kiệt đi làm nhiệm vụ tạo một cuộc gặp gỡ tình cờ . Thân là một tên vô cùng chú ý , vô cùng biết lựa chọn cơ hội , gặp mặt hắn đối Trác Cẩn Khác mà nói thì không có gì khó , y nhất định nắm chắc thời cơ .Trác Cẩn Khác đã lên tốt kế hoạch sắp xếp cho Hiên Viên Kiệt lưu lại một ấn tượng về mình , cũng không cần Hiên Viên Kiệt coi trọng y , chỉ cần đủ lý do đi theo bên người hắn là được . Đối Hiên Viên Kiệt , Trác Cẩn Khác rất rõ ràng , y sẽ bị Hiên Viên Kiệt coi như tùy tùng mà thôi .Từ một giáo hoàng cao quý biến thành tùy tùng có hay không trong lòng khó chịu ? Đương nhiên đối Trác Cẩn Khác là không , Trác Cẩn Khác chính là cố ý , đã từng từ tầng dưới trót dẫm lên một núi thi cốt cùng trải qua vô số thủ đoạn , y thực sự không ngại , chỉ cần những việc y nguyện ý làm liền không khó chịu .Thành thị trang nhã , đường phố sạch sẽ , cửa hàng xinh đẹp , kiến trúc độc đáo , đây là một thành phố du lịch lý tưởng , kiến trúc độc đáo rất có phong cách cùng mị lực , hấp dẫn rất nhiều khách du lịch cùng khách ngoại lai định cư ở đây . Chính là một tòa thành thị có đẹp cỡ nào thì cũng có mặt trái hắc ám của nó , tại thế giới này muốn tìm một cái thành thị sạch sẽ từ trong ra ngoài thật vô cùng khó , ích kỷ cùng tham lam vĩnh tồn tại và đi song song với nhân loại .Hai bên đường phố sạch sẽ , kiến trúc cổ xưa duyên dáng , này là mấy trăm năm lịch sử vẫn luôn giữ lại đến giờ . Kiến trúc cùng cách bài trí , có tiểu đạo ( lối đi nhỏ ? ) , trong phòng luôn âm u ngẫu nhiên sẽ gặp một chút đồ vật phát sáng . Này cũng bình thường nếu không bị dân cư phóng rác rưởi xung quanh . Mà trong đống rác rưởi xuất hiện một thịt thối nát không rõ , cái này rất ít nhìn thấy , nhớ lúc nãy có một tiếng thét chói tai dẫn đến dân cư tụ tập lại ." Đáng chết . " Lúc này tại một chỗ nào đó trong thành phố này , trên một cái đường mòn có một người đang suy yếu dựa vào thùng giấy bỏ đi , chỉ cần nhấc mắt là có thể nhìn thấy hẻm người đi người lại chính là hắn hiện tại vô pháp đứng lên , vết thương trên người không nguy hiểm đến tính mạng nhưng dưới tác dụng của dược vật làm hắn cả người vô lực , máy truyền tin trên người cũng hỏng rồi , không có biện pháp liên hệ khẩn cấp cầu cứu .Chẳng lẽ hắn phải chết ở chỗ này sao ? Trong bóng đêm nam tử dương mắt nhìn lên kẽ hở giữa hai tòa nhà . Hắn trải qua rất nhiều nguy hiểm đều vẫn còn sống chẳng lẽ đến lúc này mệnh liền tuyệt . Thật sự không cam lòng , hắn còn nhiều sự tình chưa làm , còn chưa hưởng thụ đủ .Hắn không hối hận vì yêu thích của chính mình mà đưa bản thân vào nguy hiểm . Sống phải có ý nghĩa một chút , phải làm chính mình cảm thấy vui sướng . Còn cha mẹ , người nhà , gia tộc , không có hắn cũng sẽ có người khác chiếu cố . Còn việc cha mẹ người nhà vì hắn chết mà thương tâm , lúc đó hắn đã chết còn quản nhiều như vậy sao .Hiên Viên Kiệt không biết , ở chỗ cách hắn không xa Trác Cẩn Khác đang cùng chủ cửa hàng hoa một tay giao hàng một tay giao tiền , một tay ôm một bó hoa , hơn nữa tình huống hiện giờ của Hiên Viên Kiệt y đều biết rõ ràng . Hoa quả tràn đầy ở trong túi giấy , đi về hướng Hiên Viên Kiệt , phía trước có một nam tử thân hình cao lớn tướng mạo hung ác , Trác Cẩn Khác hơi cúi thấp đầu , đôi mắt không rõ thần sắc , miệng cười nhìn quả táo xinh đẹp trên tay mình , tạo cho người ta cảm giác y rất chờ mong ăn chúng nó .Y cúi đầu không rõ thần sắc , không cẩn thận liền đụng phải nam tử , Trác Cẩn Khác vội vàng hứng trái cây từ túi rớt ra , có hai ba trái trượt xuống dốc theo hướng Hiên Viên Kiệt lăn ." Đi đường cẩn thận một chút , tiểu tử . " Nam tử hung ác lớn tiếng nói , thanh âm to lớn vang dội như vậy đủ khiến Hiên Viên Kiệt nghe thấy ." Thực xin lỗi . " Đối với thanh âm của nam tử cao lớn hung ác thanh âm của Trác Cẩn Khác xin lỗi nghe có vẻ yếu đuối ." May cho ngươi , lão tử không rảnh cùng ngươi tính toán . " Nam tử cao lớn vỗ vai mình , cũng không phải một mình Trác Cẩn Khác sai , gã vừa rồi có chút vội mới cùng Trác Cẩn Khác va chạm . Nam tử cao lớn đi vội vã , người qua đường đều không nhận thấy được khi nãy va chạm , Trác Cẩn Khác bị đánh ngã không tính ngay cả thân hình cũng không xê dịch một chút .Hoa quả lăn a lăn , lăn đến bên chân Hiên Viên Kiệt . Nhìn hoa quả lăn đến chỗ mình , Hiên Viên Kiệt thầm nghĩ không tốt , hắn thực hiện nhiệm vụ không có cách nào quang minh chính đại đến bệnh viện , tốt nhất người này đừng đến nhặt hoa quả nếu không mặc kệ hảo ý hay vô tâm đối với hắn đều không phải chuyện tốt . Hiên Viên Kiệt cố gắng khởi động một phần lực lượng cuối cùng .Trác Cẩn Khác đối kiến trúc âm u đường mòn khóe miệng hơi hơi mỉm cười , đặc biệt chữ đinh thập dài rủ xuống nhẹ nhàng nhộn nhạo , kim loại cùng không khí tạo ra âm thanh không ai nghe được .Y đi vào bóng tối , ý cười trên mặt nhạt đi , y khom lưng nhặt lên quả táo dưới chân Hiên Viên Kiệt vui sướng nói : " Tìm được rồi . " Ngữ khí vui sướng , người khác nghe thấy cũng chỉ nghĩ là y tìm được trái cây mà vui vẻ , trừ Trác Cẩn Khác không ai biết được rằng ở trong câu nói kia có hai tầng ý nghĩa .Thực tự nhiên , khi Trác Cẩn Khác đang nhặt lên hoa quả cũng nhìn thấy mỗ chân ở dưới , ánh mắt không khỏi hướng lên trên , như ý y liền thấy được sắc mặt không thể nào tốt cùng với cánh tay đang chảy đầy máu của Hiên Viên Kiệt . Người bình thường khi gặp tình huống này sẽ như thế nào ? Trác Cẩn Khác đang chuẩn bị phản ứng như người bình thường , trên mặt biểu tình cứng đờ xem xét tình hình xung quanh sau đó miệng bắt đầu khẩn trương chuẩn bị kêu la .Hiên Viên Kiệt sớm đã có chuẩn bị , tay trái đem người kéo qua , tay phải một phen đem người chế trụ miệng , làm tiếng thét của Trác Cẩn Khác không thể nào lan ra xung quanh . Lúc này Trác Cẩn Khác đang bị Hiên Viên Kiệt gắt gao áp chế trong ngực , miệng bị che lại đưa lưng về phía Hiên Viên Kiệt , Hiên Viên Kiệt không thấy khóe miệng Trác Cẩn Khác đang vẽ ra ý cười , lại càng không thấy nụ cười thành công của y .Trác Cẩn Khác cả người run rẩy cứ như bị dọa đến sợ , nhưng thật ra tác giả muốn nói một câu , y thật ra là đang nhịn cười . Hiên Viên Kiệt đem Trác Cẩn Khác nhịn cười đến run rẩy coi như là sợ hãi , trong lòng phỉ nhổ Trác Cẩn Khác nhát gan , hắn không nghĩ một chút ai gặp chuyện này mà không sợ , không phải tất cả mọi người đều như hắn yêu thích kích thích càng không phải tất cả mọi người đều yêu thích như Trác Cẩn Khác làm đạo diễn - chủ mưu .Người thường gặp tình huống này sẽ như thế nào ? Trác Cẩn Khác bắt đầu ' Dùng sức ' giãy giụa . Hiên Viên Kiệt cũng không cùng Trác Cẩn Khác lãng phí thời gian , tay che miệng Trác Cẩn Khác càng không dùng sức , tay trái được huấn luyện kĩ càng móc ra súng chỉ ngay huyệt Thái Dương của Trác Cẩn Khác .Nếu là người bình thường , lúc này chắc chắn sợ tới mức cả người phát run , đồng tử đảo quanh . Trác Cẩn Khác vẫn như cũ nhịn cười , cái loại phản ứng sợ hãi này đối với Trác Cẩn Khác thật vô cùng khó . Được rồi hiện tại nên thu liễm một chút , vậy mới cùng diễn kịch cùng đối mặt với Hiên Viên Kiệt được . " Không cho phát ra tiếng , nếu phát ra tiếng , ta liền một súng bắn lủng đầu ngươi . " Giọng Hiên Viên Kiệt từ tính mà mị lực , phun ra cảnh cáo làm người ta có cảm giác thập phần nguy hiểm . Trác Cẩn Khác bị che miệng điều khiển biểu hiện của mình , khóe mắt dùng sức a dùng sức cuối cùng cũng có điểm nước mắt , sau đó gật đầu ô ô tỏ vẻ mình đã biết , chữ thập rũ xuống cọ sát cùng áo phát ra thanh âm uyển chuyển nhẹ nhàng .Tầm nhìn của Hiên Viên Kiệt dọc theo phương hướng thanh âm , nhìn thấy một chữ thập phi thường tinh mĩ màu vàng , không phải màu vàng diễm lệ tục tĩu mà là màu vàng như ánh mặt trời hư vô mà thanh lệ , hoa văn trên thánh giá được khắc tinh tế lại được khảm đá quý hoa lệ , mang theo một loại cảm giác tôn giáo trang trọng từ chữ thập tinh mĩ này truyền lại .Không ở chữ thập tốn quá nhiều tâm tư , Hiên Viên Kiệt hắn có thứ tốt gì chưa gặp qua , chữ thập tinh mĩ này cũng chỉ đủ tư cách cho hắn khích lệ một chút không tồi , hắn buông lỏng tay che miệng Trác Cẩn Khác , một tay khác đang cầm súng đổi vị trí ở hàm dưới của Trác Cẩn Khác . Hiên Viên Kiệt cường thế như vậy , nếu không phải vì Trác Cẩn Khác là người vô cùng mẫn cảm , thật nhìn không ra Hiên Viên Kiệt là bị trúng dược vật , Hiên Viên Kiệt vì tác dụng của dược vật kì thực trên người không còn nhiều sức lực . Ở Hiên Viên Kiệt áp chế kì thực rất yếu ớt , Trác Cẩn Khác chỉ cần dùng sức một chút liền có thể thoát chạy được rất xa . Bất quá Trác Cẩn Khác này là tự động mắc mưu nên y cũng sẽ không chạy trốn ." Ta sẽ không kêu , Kiệt thiếu . " Lúc Hiên Viên Kiệt buông Trác Cẩn Khác ra , nghe được thanh âm nhu nhược của y vang lên ." Ngươi biết ta ? " Súng trên tay Hiên Viên Kiệt càng kề sát hàm dưới của Trác Cẩn Khác .
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store