Chương 74: Cứu Viện Hùng Hài Tử
Khi đội quân của Hỏa Quốc vừa vào đến Động Thiên Phúc Địa đã tạo nên một cảnh tượng kinh thiên động địa.Từ trong thông đạo hoàng kim, vô số đội quân tinh nhuệ, vận chiến giáp đỏ rực, cưỡi trên lưng Hỏa Lân Thú, đạp phá sơn hà mà tiến. Hàng vạn cường giả với kỷ luật nghiêm minh, nhanh chóng tạo thành một trận thế vây khốn, sát khí của họ ngưng tụ lại, khiến cho tất cả mọi người trong Động Thiên Phúc Địa đều phải chấn động."Người dẫn đầu đội quân đó... hình như là công chúa Hỏa Quốc?""Trời ạ! Hỏa Quốc cũng muốn chen một chân vào giết Hùng Hài Tử ư?""Giết sao? Ngươi quên là ở Bách Đoạn Sơn, nàng ta đã không chỉ một lần đứng ra bảo vệ thằng nhóc hung tàn đó à? Ta đoán... đội quân này đến đây là để cứu người thì đúng hơn."Giữa những lời bàn tán, Hỏa Linh Nhi cưỡi trên lưng một con Hỏa Lân Thú đầu đàn, trên người mặc một bộ chiến y màu bạc, vừa tôn lên dáng người yểu điệu, lại vừa toát ra tư thế hiên ngang của một vị nữ tướng. Trên vai nàng, Tiểu Lang Thần với đôi mắt hiếu kỳ, nhìn mọi thứ xung quanh.Hỏa Vân Sơn đi đến, kính cẩn hỏi: "Điện hạ, chúng ta bây giờ sẽ làm gì?"Làm gì ư? Nàng thầm nghĩ. Đoạn này trong nguyên tác mình không nhớ rõ lắm, cũng không biết phải đi đâu để tìm hắn nữa.Nàng nhìn quanh, rồi chỉ tay về hướng khu rừng nguyên thủy lần trước nàng đã gặp Thạch Hạo. "Chia toàn quân làm ba cánh. Cánh tả do thống lĩnh Hỏa Vân Sơn chỉ huy, tiến về phía Đông, tìm kiếm trong khu vực Thú Vương Sơn. Cánh hữu do tướng quân Hỏa Mặc chỉ huy, tiến về phía Tây, rà soát Lưu Vân Thảo Nguyên. Đội quân trung tâm theo ta, thẳng tiến vào Hắc Ám Nguyên Thủy Lâm."Giọng nàng đanh thép, đầy uy quyền. "Dùng hỏa tín làm hiệu. Một khi phát hiện ra mục tiêu, lập tức báo tin, không được tự ý hành động!"Với một đội quân khổng lồ như thế này, nàng không tin không thể tìm thấy hắn trước đám người kia.Khi đội quân của Hỏa Linh Nhi chạy đến một dãy núi, thì đúng lúc thấy Thạch Hạo đang quét ngang quần hùng. Hắn vừa mới "dọn dẹp" xong một nhóm cao thủ của Thác Bạt gia, đang chuẩn bị truy tìm những kẻ khác."Đi! Truyền tin cho hai đội quân còn lại, tập hợp ở đây!" Hỏa Linh Nhi truyền lệnh.Nói rồi, nàng dẫn đầu đội quân của mình hướng về phía dãy núi đó. Xem ra, hắn đã đột phá Động Thiên thứ mười rồi. Bây giờ đang trên đường đi xử lý những kẻ địch đã truy giết hắn lúc trước.Sau khi đã "dọn dẹp" xong các đại tộc, Thạch Hạo đã chạm trán với con hung thú thuần huyết Li Long. Lần này, không còn ở trong tình trạng trọng thương và với sức mạnh của Thập Động Thiên, hắn đã hoàn toàn áp đảo.Li Long kêu to một tiếng, xoay người bỏ chạy. Nó tuyệt đối không phải là đối thủ của Hùng hài tử nữa. Tên nhóc hung tàn này quá mức mạnh mẽ rồi!"Chạy đi đâu!" Thạch Hạo đang định truy đuổi.Đột nhiên, thân hình của hắn ngừng lại, nhìn về phương xa. Nơi đường chân trời, có rất nhiều cường giả đang kéo tới, kỷ luật nghiêm minh, sát khí ngút trời. Đó chính là vô số đội quân tinh nhuệ của Hỏa Quốc, đang đạp thiên phá địa tiến về hướng này."Tiểu Hỏa Lô, là cô à? Cô đến đây góp vui hả?" Nhìn rõ người đến là ai, lòng hắn trở nên nhẹ nhõm. Nàng ấy không sao rồi. Hắn tin Hỏa Linh Nhi sẽ không làm hại hắn, cho dù cả Hỏa Quốc có muốn truy sát hắn đi nữa, thì chắc chắn cũng sẽ không có sự tham gia của nàng.Thằng nhóc thối tha, lại kêu mình là Tiểu Hỏa Lô nữa rồi. Nàng nhíu mày, nhưng trong lòng lại cảm thấy an tâm vô cùng."Phụ hoàng ta rất thích ngươi," nàng cười cười nói với hắn, ánh mắt lạnh nhạt hướng về đám người đang đuổi theo phía sau hắn. "Nên ông ấy đã phái ta đến... cứu ngươi.""Cảm ơn, Tiểu Hỏa Lô." Thạch Hạo lên tiếng, rồi sau đó xoay người, nhanh chóng truy đuổi con Li Long đang bỏ chạy. Hắn không thể để món "thịt rồng" này chạy thoát được.Gân xanh trên trán của Hỏa Linh Nhi không ngừng hiện lên. "Đuổi theo cho ta! Bắt hắn lại! Ta phải đánh vào mông hắn một trận!" Nàng ra lệnh cho đội quân của mình.Đáng tiếc, người thuộc chín Động Thiên và mười Động Thiên quá mạnh mẽ. Hầu như chỉ trong nháy mắt, cả Thạch Hạo và Li Long đã không thấy bóng dáng đâu nữa, giống như những tia điện vậy.Họ không đuổi kịp, mình phải tự thân vận động rồi. Nàng nhíu mày."Ta đi trước, các người cứ đuổi theo sau!"Nói rồi, nàng cũng dùng tốc độ cực nhanh bay đi, chỉ để lại ở chân trời một vệt sáng đỏ rực.Mọi người lại lần nữa ồ lên khiếp sợ. Không chỉ Hùng hài tử khiến họ cảm thấy choáng ngợp mà vị công chúa Hỏa Quốc này cũng vậy. Không chỉ có bối cảnh kinh người, mà thực lực của bản thân cũng mạnh mẽ đến vậy sao?Trừ Hỏa Vân Sơn đã biết chuyện nàng đột phá Động Thiên thứ chín không quá bất ngờ, còn lại những người khác đều vô cùng chấn động. Một yêu nghiệt như vậy, tương lai chắc chắn sẽ không thể đo lường.Khi Hỏa Linh Nhi đuổi đến nơi, trận chiến đã gần như kết thúc. Nàng nhìn thấy Thạch Hạo với khí thế của Thập Động Thiên đang hoàn toàn áp đảo con Li Long. Đây thật sự là một cuộc công kích đến từ một phía. Con hung thú thuần huyết kiêu ngạo, kẻ đã từng truy sát hắn không ngừng, giờ đây hoàn toàn không có khả năng chống cự. Rất nhanh, nó đã bị hắn dùng đoạn kiếm chém mất một mảng thịt lớn ở bên hông, rồi bị hắn dùng một chân chế ngự dưới đất.Thạch Hạo quay qua nhìn thấy nàng, liền cười toe toét, hàm răng trắng bóng dưới ánh nắng, nụ cười vừa có chút ngây thơ, lại vừa có chút khoe khoang."Tiểu Hỏa Lô, nhanh, đến đây! Chúng ta mở tiệc Li Long hầm!"Khi nàng phi người đáp xuống cạnh hắn, không biết hắn đã lấy từ đâu ra một cái nồi sắt to đùng, đang cặm cụi kê đá làm lò, chuẩn bị hầm con Li Long này thật.Nàng liếc mắt qua, thấy con Li Long đó đang dùng ánh mắt phẫn uất và tuyệt vọng nhìn Thạch Hạo, đột nhiên nàng cảm thấy nó có chút đáng thương. Tên này thật xui xẻo, nàng thầm nghĩ. Nó không có hình dáng con người, nên trong mắt tên nhóc này, nó chỉ có thể trở thành đồ ăn, bị cho vào nồi mà thôi. Nếu nó cũng có hình người như Vũ Vương, chắc kết cục đã khác."Tiểu Hỏa Lô, cô..." Ngay lúc nàng đang suy nghĩ, thì nghe thấy tiếng Thạch Hạo. Hắn nhìn nàng từ trên xuống dưới, ánh mắt có chút lo lắng. "Thương thế lần trước... không sao thật chứ?""Ta không sao." Nàng nhàn nhạt đáp, không muốn nhắc lại chuyện đó. "Dù gì ta cũng đã đột phá Động Thiên thứ chín rồi, thương thế đó không ảnh hưởng gì nhiều." Nàng đi đến bên cạnh con Li Long, đưa tay sờ sờ lên chiếc sừng lấp lánh của nó, như thể đang nghiên cứu xem nên dùng nó làm vật trang trí hay làm bảo dược."Cô thích sừng của Li Long hả? Vậy cứ lấy đi." Nhìn hành động của nàng, Thạch Hạo hào phóng nói."Để ta suy nghĩ đã!" Mắt Hỏa Linh Nhi sáng lên, trong đầu đang nhảy ra vô số hình ảnh về việc sử dụng cặp sừng Li Long này làm gì.Đúng lúc này, quần hùng đuổi theo phía sau cũng đã đến. Bọn họ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà không khỏi hít một hơi khí lạnh. Nơi đó có một cái nồi to đang được kê trên đống lửa, nước bên trong đã bắt đầu sôi. Hung thú thuần huyết Li Long đang trọng thương nằm đó, thiếu đi một miếng thịt rất lớn, lại bị tên nhóc Hùng hài tử kia ngồi lên trên. Cạnh bên, là công chúa Hỏa Quốc đang ung dung nghiên cứu cái sừng của nó với đôi mắt lấp lánh.Trời ạ, quả nhiên là nghịch thiên mà! Quần hùng chấn động.Hùng Hài Tử đã đáng sợ rồi, vị công chúa Hỏa Quốc này... rốt cuộc lại là chuyện gì đây? Nàng ta vậy mà có thể đuổi kịp tốc độ của hắn, điều đó chứng tỏ, ít nhất nàng ta cũng đã đột phá Động Thiên thứ chín... Hai yêu nghiệt này mà đi cùng nhau, thiên hạ này còn ai dám trêu vào?Đột nhiên, Thạch Hạo cảnh giác. Hắn ngẩng cao đầu, không thèm để ý đến đám người đang nhao nhao ở xa nữa, mà trực tiếp nhìn chằm chằm về một nơi sâu trong rừng rậm.Nàng cũng nhìn theo hướng đó. Thần thức của nàng mở ra, dễ dàng nhìn thấy một bóng người yểu điệu đang xuất hiện. Đó là một thiếu nữ mỹ lệ xuất trần, cả người được bao phủ bởi một tầng hào quang thần tính màu tím. Bộ y phục màu tím tung bay trong gió, giống như là một tiên nữ không nhiễm bụi trần vừa hạ phàm. Ở bên cạnh nàng ta, còn có một ông lão cũng bị sương mù bao phủ, khí tức thần bí và khủng bố. Rõ ràng là ông ta đang đứng nơi đó, thế nhưng lại cho người ta cảm giác như đang ở trên trời cao, khó có thể cảm ứng được.Nàng thở dài trong lòng. Là Vân Hi."Hung thú! Ngươi cũng tới rồi à?" Thạch Hạo đứng dậy, trừng cặp mắt thật to, quai hàm hếch lên, nói lớn về phía thiếu nữ áo tím. "Lần này phải theo ta về thôn mới được! Con Li Long này không có nghe lời, ta chuẩn bị hầm nó rồi. Ngươi đi với ta về thôn nha, ta sẽ cho ngươi ăn ngon."Sau đó Thạch Hạo quay qua nói với Hỏa Linh Nhi, giọng điệu vô cùng tự nhiên. "Chờ ta ở đây!" Nàng nghiêng đầu nhìn hắn, rồi nhẹ nhàng đáp một tiếng "được" dứt khoát.Nhận được câu trả lời của nàng, hắn liền quát một tiếng "Hung thú định chạy đi đâu!", rồi vọt lên. Hắn chủ động tấn công, nhằm thẳng vào chỗ thiếu nữ áo tím mà lao tới, trong mắt tràn đầy vẻ hưng phấn của một thợ săn nhìn thấy con mồi quý giá.Tất cả mọi người cả kinh. Một đôi già trẻ vừa xuất hiện này tuyệt đối có lai lịch kinh người, vậy mà Hùng Hài Tử lại dám tấn công như vậy. Quả thực là kẻ tài cao mật lớn, không biết sợ là gì.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store