ZingTruyen.Store

giấc mộng biển hoa.

bản nhạc của hạnh phúc và nỗi buồn

Azure260

(!) lowercase.

_________________

màu nắng nhuộm vàng con đường chạy bộ của bao sinh viên cao trung. đã thu rồi, tiết trời cũng chẳng còn nắng gắt nữa. mà là một sự kết hợp hài hoà, dịu nhẹ của từng mảng sáng và gió mùa.

bên khung cửa sổ nhỏ của phòng nhạc, một bóng dáng yêu kiều ngồi trước chiếc đàn dương cầm, cánh tay mảnh mai lướt trên phím, chơi một bản.

giai điệu ngay lúc vang lên đã mang trong mình cả mùa thu. hình như năm học mới cũng đã bắt đầu rồi nhỉ?

cũng phải nói đến tại sao nàng lại ở đây. dù sao cũng đang là tiết tự học nên mới có thời gian cho nàng tận hưởng những âm điệu này.

nhưng nếu có ai hỏi thì cậu trả lời sẽ nhận được là:

- "đó là bí mật." - nàng thầm nghĩ, nghĩ những điều chưa và có thể sẽ chẳng xảy ra, nghe có phần ảo tưởng.

nhưng ai mà biết được, tâm hồn của nghệ sĩ cũng khác lạ lắm.

rồi cái tâm hồn ấy cuối cùng bất ngờ tan ra trong lúc bay bổng do cái liếc nhìn xuống sân tập của trường.

- destiny? sao cậu ấy lại ở dưới đó? - nàng tự hỏi, khi ánh mắt dán chặt vào người bạn đang ngồi dưới đất, không biết đã chạy bao vòng. bất giác nàng cũng muốn xuống chỗ cô ấy.

và thế là...

nàng rời khỏi phòng nhạc.

từng bước chân là một nốt nhạc, bậc cầu thang là phím đàn, còn từng địa điểm nàng đi qua là một bài thơ. cũng đúng thôi, với cả năng cảm thụ tốt như vậy, mọi thứ đều có thể là một bản tình ca.

trong cảm xúc không kéo dài, nàng bất chợt ngỡ ra bản thân đã xuống đến sân. người bạn kia lúc nhận ra thì nàng đã ở ngay sát.

- aa...cậu đấy à? - cô thốt lên, không ngờ một người như aella cũng có hứng thú để ra đây thay vì ở trên đó.

- đúng rồi. là tớ nè~ - nàng ngâm nga.

trong khi nàng tập trung vào cô gái trẻ kia, cô lại để ý đến hộp đàn sau lưng nàng.

- cậu...mang vĩ cầm từ đấy xuống à? - cô tò mò hỏi.

- đâu có. tớ tự mang đi màaaa. - nàng phụng phịu, kéo dài lời đáp của mình, thầm cảm thấy câu hỏi của cô thật ngớ ngẩn.

destiny cũng vì câu trả lời kia mà đơ ra, cũng nhận thấy bản thân hơi ngốc khi hỏi như vậy. dù sao nàng cũng là thành viên xuất sắc của câu lạc bộ âm nhạc mà. chỉ là việc tự mình mang nhạc cụ đi thay vì dùng cái có sẵn vẫn hơi kì đối với cô, nhưng hẳn là do sự quen thuộc mà nó mang lại.

chính vì thấy tình cảnh của bản thân hiện tại có hơi gượng gạo, cô nhanh chóng chuyển chủ đề.

- cậu không ở trên đó sao? dưới này nóng lắm...chẳng tốt cho cơ thể cậu tí nào - cô vừa nói, vừa chọn từ sao cho phù hợp.

tại sao cô lại nói thế? là tại vì cô khá lo cho sức khoẻ cũng như làn da mịn màng của nàng, nếu nó bị đen đi thì thật đáng tiếc. nếu để nhan sắc người bạn ngọt ngào kia phải xuống nước thì thật là có chút buồn.

dù vậy nàng lại không nghĩ thế.

- cậu biết đấy...năm học mới rồi, lại một mùa khai trường mới...

"kỉ niệm mới cũng sẽ tới."

sao mà cô có thể đoán trước được lời nói của nàng thơ kia chứ, phải chăng cô đã quá quen với điều đó. dường như cô biết nàng muốn nói gì, muốn làm gì, muốn cảm nhận thế giới ra sao. và điều đó chỉ càng làm góc nhìn của destiny về aella càng thêm rực rỡ.

sao để nói điều này đây, khi cô cảm thấy nàng là một bản tình ca vô tận, kéo dài mãi mãi. và tất cả những cảm xúc dâng trào trong cô cuối cùng chỉ khiến cô bật cười, một điệu cười của sự thấu hiểu và hạnh phúc.

- cậu muốn có thêm kỉ niệm với bạn bè đúng không? - cô hỏi dù đã biết trước câu trả lời.

câu đó lại làm nàng giật mình, có khi còn tưởng người bạn của mình có thuật đọc tâm không chừng nếu không phải cả hai chỉ là hai đứa học sinh cao trung có chút tài lẻ.

- sao cậu biết hay vậy? - giọng nói trong trẻo vang lên, còn mang theo chút bất ngờ, cũng có phần thích thú.

- tất nhiên là tớ biết rồi. - cô tự hào trả lời, không quên liếc đồng hồ đeo tay trước khi thở dài.

- sắp ra chơi rồi...nếu cậu muốn có điều gì đó mới mẻ cho trang sách kí ức thì hay làm luôn đi. - cô giục, sợ sẽ không đủ thời gian cho người bạn làm điều nàng ấy muốn.

nàng nghe vậy cũng không chậm trễ thêm. cầm chiếc vĩ cầm lên vào tư thế.

- tớ bắt đầu đây. cùng tớ nghe nhé. - nàng báo trước, mong bạn mình sẽ cùng lắng nghe bản nhạc mà nàng vừa sáng tác.

rồi nàng bắt đầu chơi, giai điệu thanh thoát vang lên trong bầu không khí chỉ có tiếng gió nhè nhẹ. từng nốt nhạc như được thổi hồn vào, mang lại cho người nghe một cảm xúc mới lạ.

phải chăng tên của nó là kỉ niệm? vừa đượm buồn, vừa mãn nguyện.

nàng cứ đứng đó và cô cứ ngồi đấy, cùng nhau tận hưởng bài ca bay bổng, cùng nhau tận hưởng vẻ đẹp của âm thanh.

khi kết thúc, cảnh nàng cúi chào vang lên cùng tiếng vỗ tay của cô bạn. dù bài nhạc đã kết thúc, cảm giác lưu luyến vẫn còn đọng lại trong tâm hồn.

nàng giúp cô ngồi dậy, tay trong tay cùng nhau quay về lớp.

"khoảng khắc đẹp tựa hoa."

"thanh âm thăng trầm."

"thời gian chảy trôi."

"cậu vẫn còn đấy."

______________

chú thích:

so sánh kí ức, kỉ niệm với những bản nhạc, thể hiện sự thăng trầm và mang lại hạnh phúc và cả nỗi buồn.

hãy luôn trân trọng mọi khoảng khắc tươi đẹp trước khi nó biến mất.

"chúc các bạn một ngày tốt lành."

nhân vật xuất hiện trong câu chuyện:

aella (oc): một nàng thơ yêu âm nhạc.

destiny (oc): một cô gái giỏi thể thao.

xin lỗi nếu như có sai chính tả.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store