ZingTruyen.Store

Giac Mo Cua Mot Cay Bo Cong Anh

"Anh đã mơ một giấc đêm qua

Rằng bằng cách nào đó, chúng ta đã làm được

Vạn vật

Trở nên xanh tươi

Và ta có thể cùng nhau khiêu vũ

Mãi mãi."

-Our Canon in D-

Tôi đã có hai chồi nụ màu xanh biếc. Một lần nữa.

Tôi đã sống ở khu vườn nhiều năm. Tôi thích ở đây.

Bao nhiêu mùa hoa, tôi rải khắp bốn phương trời những hạt giống đáng yêu của mình.

Mỗi lần như thế tôi đều cảm thấy biết ơn.

Họ cũng bên nhau được hai mùa xuân rồi.

Nhưng gần đây, anh không nán lại lâu được. Ngay sau công việc, anh vội ra về trong sự thất vọng của cô.

Từ khi gặp anh, cô không còn mơ nữa.

Thay vào chỗ những giấc mơ cũ đang bắt đầu nhạt nhòa, giấc mơ mới của cô mỗi một lúc càng biểu hiện rõ ràng và lớn dần lên. Cho đến khi, cô không biết đâu là mơ đâu là khát vọng của mình. Nó lấn át mọi suy nghĩ và cảm xúc của cô.

"Điều đó chẳng đẹp sao, cùng bước đi tay trong tay,

Em thật sự rất muốn đi đến,

Đến thành phố của anh, quê hương của anh, vào vòng tay của anh."

-Tsuteki Da Ne-

Cô đang mơ, một ngày tươi sáng, anh và cô sẽ cùng nhìn ra và cảm nhận vẻ đẹp của thế giới bên ngoài và cả thế giới bên trong.

Cô vẫn đang mơ khi giấc mơ và thực tại sắp sửa xô vào nhau để tìm thấy những giấc mơ giống hệt này đang bắt đầu kết thúc.

Một buổi chiều màu vàng phủ khắp khu vườn, cô ngồi xuống dưới gốc nhãn già.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store