Geminifourth Nguoi Toi Yeu La Anti Fan
Kể từ ngày hôm đó sau khi tan học về tôi điều đến để nói chuyện với thằng Gem, vì tôi tin rằng một ngày không xa nó sẽ tỉnh lại. tôi bước vào phòng và đi đến vét chiếc rèm cửa rồi đi đến bên cạnh giường của thằng Gem, tôi nắm lấy cánh tay đầy thiết bị y tế của nó lên và nói..." Gemini có lẽ sắp tới tao sẽ không thường xuyên đến thăm mày được nữa, không phải là tao bỏ mày đâu mà do việc học của tao ngày càng nhiều nên sẽ dành cho mày xíu thời gian thôi ''Nói xong tôi đi đến lấy một chút nước ấm để lau người cho nó, nhìn thấy thằng Gem cứ im lặng nằm đó khiến trái tim tôi như muốn vỡ ra từng mảnh, khi chiếc khăn trên tay tôi vô thức dừng lại trên cánh tay của nó, bất chợt những giọt nước mắt của tôi rơi xuống, tôi nhìn chăm chăm vào khuôn mặt nhợt nhạt của thằng Gemini và khẽ nói..." Gemini tao nhớ mày rồi...mày biết không mỗi ngày tao điều nghe những lời tiêu cực từ người khác, nào là mày sẽ không tỉnh lại và mỗi lần nghe người khác nói như thế tao điều phản bác lại, mày biết không miệng tao thì luôn nói mày sẽ tỉnh lại nhưng lòng tao lại dân lên sự lo sợ, tao sợ những lời nói kia sẽ trở thành sự thật, tao sợ một ngày nào đó mày sẽ buông bỏ sự sống mong manh mà rời đi, có thể mày nói tao ích kỉ cũng được. Tao thà ích kỉ nhưng vẫn nhìn thấy mày nằm đó còn hơn để mày rời xa tao mãi mãi, khoảng thời gian này không được nhìn thấy nụ cười của mày, cũng chẳng nghe được giọng nói của mày nó khiến tao như sụp đổ. ''Tôi nở một nụ cười nhàng nhạt rồi nói tiếp..." Mày cũng biết tao là một Fotfot siêu cấp đáng yêu, nhưng lại có trái tim mong manh mà đúng không Gem? nhưng từ khi mày xảy ra chuyện, tao phải trở thành một Fotfot mạnh mẽ để những người xung quanh tao không phải lo lắng, 1 năm qua cứ sống dưới lớp mặt nạ này tao thật sự rất mệt, Gem tao cũng muốn khóc trước mặt người thân, tao cũng muốn được người khác an ủi và hơn hết tao cũng muốn một cái ôm và một cái xoa đầu kèm theo đó là một câu nói cưng chiều...tao không biết mai sau tao và mày rồi sẽ đi về đâu, bước chung đường hay chỉ là hai đoạn thẳng song song...nhưng sau cũng được chỉ cần mày tỉnh lại dù tao có trải qua những cơn đau như lúc trước tao cũng mãn nguyện rồi. người ta thường nói đợi chờ sẽ khiến người khác rất mệt mỏi, thế nên mày đừng bắt tao chờ quá lâu có được không Gem? '' Nói xong tôi hướng đôi mắt nhìn xa xăm, 1 năm nay tôi đã trải qua những cảm xúc buồn bã và đầy tâm sự. Bởi khi chờ đợi một người đáp lại tình cảm một phía của mình nó chưa bao giờ dễ dàng cả. Nó là loại cảm xúc xen lẫn của niềm tin, hy vọng và cả mệt mỏi, cũng đã không ít lần tôi muốn từ bỏ nhưng rồi trái tim tôi cứ thoai thúc rằng '' chờ thêm một chút nữa thôi vì biết đâu sau này thằng Gem sẽ hiểu được lòng tôi ''
Sau hôm tôi đến bệnh viện nói chuyện với thằng Gem thì tính đến nay cũng đã gần 2 năm trôi qua, nó vẫn nằm đó và trên người vẫn là những dụng cụ y tế đầy tiên tiến, tôi vẫn nhớ hôm ở trên sân thượng tôi có hứa với anh Pond rằng tôi sẽ chăm học hơn và đúng như thế ông trời sẽ không phụ người có lòng, tôi liên tiếp đứng đầu khoa, như thường lệ hôm nay tôi lại đến bệnh viện, tôi đẩy cửa phòng bước vào nhìn thấy thằng Gem ở trên giường bệnh, tôi đứng đó nhìn thằng Gem chần chừ không bước vào, một hồi lâu mới chậm rãi đi đến, tôi thật nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt gầy gò xanh xao ấy, nước mắt bất tri bất giác mà chảy xuống mặt của Gemini, những ngày gần đây do ôn thi không đến mà giờ đây thằng Gem nó đã gầy đi nhiều đến như thế...cũng một phần tôi do dự là vì anh Phuwin đã đưa cho tôi quyển nhật ký của Gem và trong đó chỉ toàn chuyện tình yêu của nó và Sam...và cuối trang ấy kèm theo những kế hoạch làm tổn thương tôi..." Mày cứ nằm như vậy đến khi nào vậy Gem? Mày nói xem tao có ngốc không chứ? Tao không nên vì một thằng khốn nạn như mày mà phải dày vò bản thân của mình đến trầy da tróc vảy như vậy chứ? ''Tiếng nấc nghẹn cùng với sự căm phẫn của tôi càng lúc một lớn hơn..." Đợi đến khi mày tỉnh lại tao sẽ rời đi, và không bao giờ làm phiền đến cuộc sống của mày nữa, nếu như tình yêu này là một trò chơi khăm và trả thù vậy thì tao đây sẽ để cho mày rời đi, chúc mày sau này sẽ hạnh phúc ''Sau câu nói của tôi thiết bị đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo, Gemini trên giường bệnh không có bất kỳ phản ứng gì, thiết bị lại vang lên tiếng cảnh báo tôi nhanh chóng ấn vào cái chuông ở phía bên cạnh và kèm theo thanh âm đầy hoảng sợ của tôi..." Bác sĩ...bác sĩ đâu rồi? ''Lại một lần nữa bác sĩ và y tá đi vào kiểm tra thiết bị y tế và sắp xếp bác sĩ tiến hành
cấp cứu khẩn, lúc này một bác sĩ hét lên." Nè tim bệnh nhân đã không còn đập nữa rồi, chuẩn bị sốc điện nhanh lên ''Lúc này y tá đi đến phía tôi gấp gáp..." Làm phiền người nhà ra ngoài đợi cho ''Tôi ngơ ngác nhìn thằng Gem nằm ở trên giường bệnh, cơ thể tôi lúc này như đông cứng lại, bên ngoài phòng cấp cứu tôi ánh mắt thẫn thờ nhìn xuống nền nhà như người mất hồn, lại một lần nữa cơn ác mộng mang tên cấp cứu lại một lần nữa mang thằng Gem của tôi đi, mẹ và anh Phuwin sau khi nhận được thông báo của bác sĩ thì lập tức chạy đến. Nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của tôi anh Phuwin đi đến ôm lấy và an ủi..." Fot sẽ không sao đâu, thằng Gemini sẽ không xảy ra chuyện gì đâu '' Tôi đưa đôi mắt ướt đẫm hai hàng lệ nhìn mẹ của Gem, rồi hướng ánh mắt về phía anh Phuwin rồi nói..." Anh Phuwin có phải tại em không? Lúc nãy em trách nó nên nó tức giận muốn rời đi rồi có phải không anh? ''" Fot bình tĩnh nghe anh nói nè, không phải tại em đâu ngoan, ngoan nhé Fot ''
Sau khi bình tĩnh lại tôi nhìn người phụ nữ ở trước mặt già đi trông thấy, tôi nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay của anh Phuwin rồi quỳ xuống..." Con xin lỗi, con biết tất cả là tại con. nếu ngày hôm đó con không đẩy thằng Gem ra thì có lẽ nó đã không phải chịu những đau đớn như bây giờ rồi, tất cả là tại con nếu như thằng Gem tỉnh lại con sẽ rời đi, vì con là vật xui xẻo, con là sao chổi mà '' Người phụ nữ hiền lành ấy nhẹ nhàng đưa bàn tay gầy gò về phía tôi..." Đứa trẻ ngốc này hà tắc gì phải như vậy chứ? mau đứng dậy đi con ''Lúc này đèn cấp cứu cũng đã tắt, bác sĩ bước ra và thông báo rằng tình trạng của thằng Gem đã ổn định,khoảnh khắc ấy cả tôi và gia đình của nó ai nấy điều thở phào nhẹ nhõm. cùng lúc đó thằng Gem được đẩy ra và đưa đến phòng hồi sức cấp cứu...Ngày hôm nay đối với tôi mà nói nó là một ngày vô cùng dài...tôi đi đến bên cạnh thằng Gem rồi nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay của nó..." Gem...cảm ơn mày vì đã ở lại nhé! ''Thời gian sau đó tôi thường xuyên đến ở lại bệnh viện với thằng Gem để tiện chăm sóc...đột nhin cánh cửa phòng mở toang ra một người con trai với nước da trắng và khuôn mặt mang theo ý cười bước vào..." Fotfot đã lâu không gặp ''Tôi ngơ ngác nhìn người con trai ấy thật lâu sau đó mới lấy lại ý thức rồi hỏi..." Sao...sao mày biết tao ở đây mà đến tìm vậy? mà mày về lúc nào sao không nói để tao ra đón? ''
Người con trai ấy đưa mắt hướng về phía thằng Gem rồi khẽ bật cười nhàng nhạt nói..." Tao nghĩ mày không có thời gian đi đón tao đâu '' Tôi im lặng một lúc rồi đưa đôi mắt ái ngại nhìn về phía người con trai ấy..." Tao...tao ''" Thằng Gem đã ổn hơn chưa? ''Tôi ngạc nhiên nhìn nó..." Hả? ''Người con trai ấy khẽ mỉm cười đi đến đưa tay xoa xoa cái mái tóc của tôi..." Thời gian qua tao đã nghiên cứu rất nhiều về phương pháp điều trị chết não, mày có muốn nghe không Fot? ''Tôi tròn xoe đôi mắt nhìn người con trai ở trước mặt, nó là bạn thân từ nhỏ của tôi và nó hơn tôi vài tuổi nhưng từ nhỏ đến lớn tôi không thích gọi nó là anh vì nó nói như vậy không được thân thiết, từ nhỏ nó đã có một bộ não hơn người và như thế cũng chẳng ngạc nhiên vì một người nhỏ tuổi như nó lại nổi tiếng trong ngành y này..." Được...được ''Nói xong tôi và nó cùng nhau đi đến một quán cafe nhỏ gần trung tâm...đến đây người con trai ấy lấy cái laptop từ trong cặp ra và mở lên, khi màn hình sáng lên tôi nhìn thấy nền là hình của tôi, chưa kịp để tôi phản ứng thì người ấy lập tức nói" Các nhà khoa học sẽ kết hợp của các phương pháp điều trị, bao gồm tiêm tế bào gốc và một hỗn hợp các chuỗi dài các axit amin vào não cũng như tia laser và kỹ thuật kích thích thần kinh đã được chứng minh giúp bệnh nhân thoát khỏi tình trạng hôn mê. Những người tham gia thử nghiệm được xác nhận đã chết và chỉ còn duy trì sự sống thông qua thiết bị hỗ trợ. Họ sẽ được theo dõi trong vài tháng bằng thiết bị chụp ảnh não để tìm kiếm dấu hiệu của sự tái sinh, đặc biệt là trong tủy sống trên các khu vực thấp nhất của thân não kiểm soát hơi thở độc lập và nhịp tim.
Dựa vào mô xung quanh não, một quá trình đã thấy ở thế giới động vật và sinh vật như kỳ nhông có thể mọc lại chân tay, nhóm nghiên cứu tin rằng các tế bào gốc của não có thể xóa lịch sử và tái sinh một lần nữa."
" Vậy thằng Gem sẽ được cứu có đúng không? ''
Người trước mặt thở dài...
" Chuyện này không thể nào nói trước được, nhưng tao chỉ nói là có thể ''
Ánh mắt tôi hiện lên ý cười nắm lấy tay của người con trai ấy...
" Có thật không? ''
Người con trai ấy khẽ gật đầu rồi nói...
" Thật, nhưng mày đừng đặt hy vọng nhiều quá ''
Tôi mỉm cười nhàng nhạt rồi khẽ gật đầu, bỗng nhiên người ấy lên tiếng...
" Dạo này mày gầy hơn trước rồi đó Fot ''
" Tao...."
" Mày lúc nào cũng vậy, sống cho bản thân mình đi đừng có lúc nào cũng sống cho người khác ''
Đúng lúc này cơn mưa ập đến. Mưa rào luôn đến những lúc khiến chúng ta không ngờ được, nhưng thường thấy nhất vẫn là lúc chiều. Khi trời đang nắng gắt, hấp nóng khắp phố phường, và mọi người thì khát khao khẩn cầu một dòng nước mát, mưa rào sẽ đến. Sau một cái chớp mắt, nắng cũng bắt đầu lặn mất, để lại từng đợt gió mát lạnh, cuốn bay lá khô và bụi đường. Những đám mây đen thì cứ đua nhau chạy về một chỗ, chen chúc nhau nhìn sát xuống mặt đất như một con quái thú khổng lồ, đe dọa mọi người khiến ai cũng sợ hãi. Rồi đùng một tiếng sấm, trời bắt đầu đổ mưa. Mưa rời dày và nhanh hạt, ào ào như là bão, trắng xóa hết cả đất trời. Xung quanh chỉ là màn mưa dày và tiếng mưa rào rào như thác đổ. Và rồi, chỉ sau khoảng chừng hơn nửa tiếng, mưa ngừng, đột ngột như lúc đến. Để lại con đường sạch sẽ và không khí mát mẻ trong lành...
Nhìn thấy tôi không nói gì người đàn ông ở trước mặt cũng im lặng, lúc này bầu không khí cũng bắt đầu căng thẳng...sau khi cơn mưa không còn nặng hạt thì nhỏ Ya cũng vừa đến, nó đứng vẫy vẫy những hạt mưa còn đọng lại trên quần áo, bầu không khí cũng nhẹ nhàng hơn, nhỏ Ya ngồi xuống đánh vào bả vai của người đàn ông ở trước mặt...
" Hey bạn đã lâu không gặp, nay đẹp trai quá bạn? ''
Người con trai ấy chẳng nói gì chỉ khẽ mỉm cười...
Sau hôm tôi đến bệnh viện nói chuyện với thằng Gem thì tính đến nay cũng đã gần 2 năm trôi qua, nó vẫn nằm đó và trên người vẫn là những dụng cụ y tế đầy tiên tiến, tôi vẫn nhớ hôm ở trên sân thượng tôi có hứa với anh Pond rằng tôi sẽ chăm học hơn và đúng như thế ông trời sẽ không phụ người có lòng, tôi liên tiếp đứng đầu khoa, như thường lệ hôm nay tôi lại đến bệnh viện, tôi đẩy cửa phòng bước vào nhìn thấy thằng Gem ở trên giường bệnh, tôi đứng đó nhìn thằng Gem chần chừ không bước vào, một hồi lâu mới chậm rãi đi đến, tôi thật nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt gầy gò xanh xao ấy, nước mắt bất tri bất giác mà chảy xuống mặt của Gemini, những ngày gần đây do ôn thi không đến mà giờ đây thằng Gem nó đã gầy đi nhiều đến như thế...cũng một phần tôi do dự là vì anh Phuwin đã đưa cho tôi quyển nhật ký của Gem và trong đó chỉ toàn chuyện tình yêu của nó và Sam...và cuối trang ấy kèm theo những kế hoạch làm tổn thương tôi..." Mày cứ nằm như vậy đến khi nào vậy Gem? Mày nói xem tao có ngốc không chứ? Tao không nên vì một thằng khốn nạn như mày mà phải dày vò bản thân của mình đến trầy da tróc vảy như vậy chứ? ''Tiếng nấc nghẹn cùng với sự căm phẫn của tôi càng lúc một lớn hơn..." Đợi đến khi mày tỉnh lại tao sẽ rời đi, và không bao giờ làm phiền đến cuộc sống của mày nữa, nếu như tình yêu này là một trò chơi khăm và trả thù vậy thì tao đây sẽ để cho mày rời đi, chúc mày sau này sẽ hạnh phúc ''Sau câu nói của tôi thiết bị đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo, Gemini trên giường bệnh không có bất kỳ phản ứng gì, thiết bị lại vang lên tiếng cảnh báo tôi nhanh chóng ấn vào cái chuông ở phía bên cạnh và kèm theo thanh âm đầy hoảng sợ của tôi..." Bác sĩ...bác sĩ đâu rồi? ''Lại một lần nữa bác sĩ và y tá đi vào kiểm tra thiết bị y tế và sắp xếp bác sĩ tiến hành
cấp cứu khẩn, lúc này một bác sĩ hét lên." Nè tim bệnh nhân đã không còn đập nữa rồi, chuẩn bị sốc điện nhanh lên ''Lúc này y tá đi đến phía tôi gấp gáp..." Làm phiền người nhà ra ngoài đợi cho ''Tôi ngơ ngác nhìn thằng Gem nằm ở trên giường bệnh, cơ thể tôi lúc này như đông cứng lại, bên ngoài phòng cấp cứu tôi ánh mắt thẫn thờ nhìn xuống nền nhà như người mất hồn, lại một lần nữa cơn ác mộng mang tên cấp cứu lại một lần nữa mang thằng Gem của tôi đi, mẹ và anh Phuwin sau khi nhận được thông báo của bác sĩ thì lập tức chạy đến. Nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của tôi anh Phuwin đi đến ôm lấy và an ủi..." Fot sẽ không sao đâu, thằng Gemini sẽ không xảy ra chuyện gì đâu '' Tôi đưa đôi mắt ướt đẫm hai hàng lệ nhìn mẹ của Gem, rồi hướng ánh mắt về phía anh Phuwin rồi nói..." Anh Phuwin có phải tại em không? Lúc nãy em trách nó nên nó tức giận muốn rời đi rồi có phải không anh? ''" Fot bình tĩnh nghe anh nói nè, không phải tại em đâu ngoan, ngoan nhé Fot ''
Sau khi bình tĩnh lại tôi nhìn người phụ nữ ở trước mặt già đi trông thấy, tôi nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay của anh Phuwin rồi quỳ xuống..." Con xin lỗi, con biết tất cả là tại con. nếu ngày hôm đó con không đẩy thằng Gem ra thì có lẽ nó đã không phải chịu những đau đớn như bây giờ rồi, tất cả là tại con nếu như thằng Gem tỉnh lại con sẽ rời đi, vì con là vật xui xẻo, con là sao chổi mà '' Người phụ nữ hiền lành ấy nhẹ nhàng đưa bàn tay gầy gò về phía tôi..." Đứa trẻ ngốc này hà tắc gì phải như vậy chứ? mau đứng dậy đi con ''Lúc này đèn cấp cứu cũng đã tắt, bác sĩ bước ra và thông báo rằng tình trạng của thằng Gem đã ổn định,khoảnh khắc ấy cả tôi và gia đình của nó ai nấy điều thở phào nhẹ nhõm. cùng lúc đó thằng Gem được đẩy ra và đưa đến phòng hồi sức cấp cứu...Ngày hôm nay đối với tôi mà nói nó là một ngày vô cùng dài...tôi đi đến bên cạnh thằng Gem rồi nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay của nó..." Gem...cảm ơn mày vì đã ở lại nhé! ''Thời gian sau đó tôi thường xuyên đến ở lại bệnh viện với thằng Gem để tiện chăm sóc...đột nhin cánh cửa phòng mở toang ra một người con trai với nước da trắng và khuôn mặt mang theo ý cười bước vào..." Fotfot đã lâu không gặp ''Tôi ngơ ngác nhìn người con trai ấy thật lâu sau đó mới lấy lại ý thức rồi hỏi..." Sao...sao mày biết tao ở đây mà đến tìm vậy? mà mày về lúc nào sao không nói để tao ra đón? ''
Người con trai ấy đưa mắt hướng về phía thằng Gem rồi khẽ bật cười nhàng nhạt nói..." Tao nghĩ mày không có thời gian đi đón tao đâu '' Tôi im lặng một lúc rồi đưa đôi mắt ái ngại nhìn về phía người con trai ấy..." Tao...tao ''" Thằng Gem đã ổn hơn chưa? ''Tôi ngạc nhiên nhìn nó..." Hả? ''Người con trai ấy khẽ mỉm cười đi đến đưa tay xoa xoa cái mái tóc của tôi..." Thời gian qua tao đã nghiên cứu rất nhiều về phương pháp điều trị chết não, mày có muốn nghe không Fot? ''Tôi tròn xoe đôi mắt nhìn người con trai ở trước mặt, nó là bạn thân từ nhỏ của tôi và nó hơn tôi vài tuổi nhưng từ nhỏ đến lớn tôi không thích gọi nó là anh vì nó nói như vậy không được thân thiết, từ nhỏ nó đã có một bộ não hơn người và như thế cũng chẳng ngạc nhiên vì một người nhỏ tuổi như nó lại nổi tiếng trong ngành y này..." Được...được ''Nói xong tôi và nó cùng nhau đi đến một quán cafe nhỏ gần trung tâm...đến đây người con trai ấy lấy cái laptop từ trong cặp ra và mở lên, khi màn hình sáng lên tôi nhìn thấy nền là hình của tôi, chưa kịp để tôi phản ứng thì người ấy lập tức nói" Các nhà khoa học sẽ kết hợp của các phương pháp điều trị, bao gồm tiêm tế bào gốc và một hỗn hợp các chuỗi dài các axit amin vào não cũng như tia laser và kỹ thuật kích thích thần kinh đã được chứng minh giúp bệnh nhân thoát khỏi tình trạng hôn mê. Những người tham gia thử nghiệm được xác nhận đã chết và chỉ còn duy trì sự sống thông qua thiết bị hỗ trợ. Họ sẽ được theo dõi trong vài tháng bằng thiết bị chụp ảnh não để tìm kiếm dấu hiệu của sự tái sinh, đặc biệt là trong tủy sống trên các khu vực thấp nhất của thân não kiểm soát hơi thở độc lập và nhịp tim.
Dựa vào mô xung quanh não, một quá trình đã thấy ở thế giới động vật và sinh vật như kỳ nhông có thể mọc lại chân tay, nhóm nghiên cứu tin rằng các tế bào gốc của não có thể xóa lịch sử và tái sinh một lần nữa."
" Vậy thằng Gem sẽ được cứu có đúng không? ''
Người trước mặt thở dài...
" Chuyện này không thể nào nói trước được, nhưng tao chỉ nói là có thể ''
Ánh mắt tôi hiện lên ý cười nắm lấy tay của người con trai ấy...
" Có thật không? ''
Người con trai ấy khẽ gật đầu rồi nói...
" Thật, nhưng mày đừng đặt hy vọng nhiều quá ''
Tôi mỉm cười nhàng nhạt rồi khẽ gật đầu, bỗng nhiên người ấy lên tiếng...
" Dạo này mày gầy hơn trước rồi đó Fot ''
" Tao...."
" Mày lúc nào cũng vậy, sống cho bản thân mình đi đừng có lúc nào cũng sống cho người khác ''
Đúng lúc này cơn mưa ập đến. Mưa rào luôn đến những lúc khiến chúng ta không ngờ được, nhưng thường thấy nhất vẫn là lúc chiều. Khi trời đang nắng gắt, hấp nóng khắp phố phường, và mọi người thì khát khao khẩn cầu một dòng nước mát, mưa rào sẽ đến. Sau một cái chớp mắt, nắng cũng bắt đầu lặn mất, để lại từng đợt gió mát lạnh, cuốn bay lá khô và bụi đường. Những đám mây đen thì cứ đua nhau chạy về một chỗ, chen chúc nhau nhìn sát xuống mặt đất như một con quái thú khổng lồ, đe dọa mọi người khiến ai cũng sợ hãi. Rồi đùng một tiếng sấm, trời bắt đầu đổ mưa. Mưa rời dày và nhanh hạt, ào ào như là bão, trắng xóa hết cả đất trời. Xung quanh chỉ là màn mưa dày và tiếng mưa rào rào như thác đổ. Và rồi, chỉ sau khoảng chừng hơn nửa tiếng, mưa ngừng, đột ngột như lúc đến. Để lại con đường sạch sẽ và không khí mát mẻ trong lành...
Nhìn thấy tôi không nói gì người đàn ông ở trước mặt cũng im lặng, lúc này bầu không khí cũng bắt đầu căng thẳng...sau khi cơn mưa không còn nặng hạt thì nhỏ Ya cũng vừa đến, nó đứng vẫy vẫy những hạt mưa còn đọng lại trên quần áo, bầu không khí cũng nhẹ nhàng hơn, nhỏ Ya ngồi xuống đánh vào bả vai của người đàn ông ở trước mặt...
" Hey bạn đã lâu không gặp, nay đẹp trai quá bạn? ''
Người con trai ấy chẳng nói gì chỉ khẽ mỉm cười...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store