G4 Noi Co Anh La Yen Binh
anh quay người lại, norawit từ khi chuyển vào trường vốn là người ít nói, bạn bè cũng không nhiều nhưng thành tích luôn xếp trong top, cộng thêm mối quan hệ của anh với nattawat nên xung quanh anh cũng nảy sinh kha khá những kẻ ganh ghét, vốn là kẻ kiệm lời, anh định im lặng cho qua chuyện 'xin lỗi, tôi không biết các cậu là ai cả, hiện tại tôi đang bận và tôi cũng không có nhu cầu gây gổ, phiền cậu tránh ra cho'mặt anh lạnh hơn tiền, nhìn thẳng vào đám trước mặt nói nhưng có vẻ không mấy tác dụng 'ngài học bá lạnh lùng thế cơ à, chắc chỉ cười với một mình em nattawat thôi nhở' 'đó là chuyện của tôi cơ mà nhỉ? đằng ấy có vấn đề gì không?' 'tôi cũng chỉ muốn biết thôi mà, mà này sao một học bá như ngài norawit đây lại có thể thích được nattawat nhỉ?' anh nhíu mày, tiến gần lại hỏi tên cầm đầu'thích nattawat thì sao?'
'chỉ là tôi không hiểu, tôi thấy thằng đấy suốt ngày nước mắt ngắn nước mắt dài, yếu đuối thế thì yêu đương kiểu gì được, nhở' gã nhìn norawit với con mắt rõ vẻ trêu ngươi, nói xong liền quay người lại cười phá lên với mấy đứa bạn đằng sau norawit lúc bấy giờ đã không còn giữ được bình tĩnh,nhịp thở nhanh dần lên, vốn dĩ anh đã định bỏ qua việc này nhưng là do bọn nó động vào nattawat của anh trước, anh nắm lấy cổ áo tên cầm đầu trừng mắt lên nói 'cậu có vấn đề gì với tôi tôi không cần biết, nhưng đừng đụng vào nattawat, nếu không đừng trách tôi ác' 'ôi học bá norawit nổi cáu rồi này, cậu định sẽ làm gì tôi nào ?' hắn nghiêng đầu nhìn norawit, biểu cảm trêu ngươi này khiến anh muốn phát điên lên 'khốn kiếp' _anh chửi thầm_đúng lúc này nattawat chạy vào cùng bác bảo vệ, tiếng còi của bác phá vỡ bầu không khí căng thẳng kia, từ lúc norawit vào nhà xe cậu đã nghe thấy tiếng ồn phát ra nhưng không dám chắc có liên quan tới anh, đến lúc nghe thấy tên mình thì cậu đinh ninh rằng cậu đã đúng rồi chạy thật nhanh tới gọi bảo vệ đám người kia thấy thế thì chột dạ, đẩy norawit ra rồi bỏ đi chỗ khác, nattawat chạy đến ôm chầm lấy norawit, cảm nhận được sự không bình tĩnh và nhịp thở của anh, cậu áp hai bàn tay lên má anh, giữ đầu anh nhìn trực diện vào mình'chemchem, nhìn em này, thở đều lại, chậm thôi, có em đây rồi' mắt anh rơm rớm, anh thở đều lại, ánh mắt hình viên đạn đã dần biến mất, lần đầu tiên nattawat thấy norawit mất bình tĩnh đến như vậy nên giờ đây cậu hoảng hơn ai hết cậu đợi anh bình tĩnh lại, khi thấy anh dần dịu đi cậu ôm chặt lấy anh 'không sao nữa nhé, có em ở đây với chemchem rồi' nattawat nhón chân ôm lấy kẻ to lớn ấy, xoa xoa lưng anh rồi hôn nhẹ lên môi norawit, tai cậu đỏ ửng, ngại ngùng giấu mặt vào ngực anh bị "tấn công" bất ngờ bởi nattawat làm anh sửng sốt, anh cúi xuống hỏi kẻ đang trốn kia 'em vừa làm gì thế fotfot' 'em an ủi chemchem' cậu úp mặt vào ngực anh, nói vọng ra ngoài'thêm một cái nữa được không?' 'chemchem ơi em muốn đi ăn thịt nướng ~~~' 'em trả lời tôi đii, một cái nữa được không??' 'aaaa em không biết đâu' 'một lần nữa đi rồi tôi bao em thịt nướng, đi màaaa, đi mà nong fotfot' 'một cái nữa thôi đấy nhé' nói rồi cậu lại nhón chân lên hôn vào môi anh, lần này mạnh hơn lần trước một chút, cậu ngại đỏ hết cả mặt lẫn tai, ôm mặt nói'aaa mau đèo em đi ăn thịt nướng đi đồ tồi đẹp trai kia' 'mời em bé lên xe ạ' tối hôm ấy nattawat đang đứng ở bàn ăn bấm điện thoại , norawit từ ngoài phòng khách đi vào bất chợt ôm lấy eo nhỏ từ phía sau, bị anh ôm lấy khiến cậu có chút giật mình, quay người lại hỏi anh 'chemchem vào đây làm gì thế?' 'trưa nay em hôn tôi rồi, em phải chịu trách nhiệm chứ nhỉ?''àaaaaa, thế chemchem muốn gì ở em nào?' cậu bỏ điện thoại xuống, ngồi tựa vào mép bàn rồi choàng hai tay qua cổ norawit, tinh nghịch nghiêng đầu hỏi 'làm người yêu tôi đi' anh nhìn thẳng vào mắt cậu bằng ánh nhìn say đắm đến nỗi không tả được thành lời 'làm bạn thôiii' 'làm người yêu' 'bạn thôi''người yêu' 'bạn' 'em phải là của tôi' 'em tưởng chemchem bảo là thi xong mới xác định cơ mà' 'thì cũng tại trưa nay em hôn tôi còn gì, nhưng nếu em chưa sẵn sàng thì cũng không cần trả lời ngay nhé, tôi chờ em được mà' 'chemchem đúng là ngốc, thứ nhất, trưa nay không phải là hôn, chỉ là chạm môi thôi, hôn phải khác cơ' nói rồi cậu kéo cổ áo của norawit, nhón người lên hôn anh, lúc này hoàn toàn không phải là cái chạm môi chớp nhoáng giống trưa nay nữa mà còn hơn thế môi trên môi dưới như khiến cậu và anh hòa vào làm một, bầu không khí trong căn bếp nhỏ ấy nồng mùi tình yêu, nattawat thật sự đã rung động trước anh, rung động trước cái cách anh nâng niu, vỗ về cậu, rung động trước cái vẻ bình tĩnh ôm cậu vào lòng, rung động trước sự chân thành của anh cậu từ từ rời môi anh, mỉm cười rồi nói tiếp 'đây mới là hôn này, thứ hai, em luôn sẵn sàng với việc trở thành của riêng norawit, nên là em sẽ chấp nhận việc trở thành bạn...người yêu của chemchem' anh ngại ngùng, cúi mặt cười bất lực rồi ngẩng mặt lên nói'người yêu thôi, không bạn đâu' 'người yêu thì người yêu' 'đấy là em nói đấy nhé, em đồng ý làm người yêu tôi rồi đấy nhé' 'thì đấyy, em đã bảo là người yêu màaa, thế anh định xưng "tôi" mãi à? nghe lạnh lùng lắm' 'rồiii, anh biết rồi, xưng anh được chưa' cậu để trán mình sát gần trán anh, thì thầm bảo 'nattawat em là của riêng mình norawit rồi nhé' norawit hôn cậu, lần này là anh chủ động, anh dẫn dắt. chiếc hôn ấy đã bạo hơn so với nattawat rất nhiều. họ hôn, norawit từ từ tiến vào trong khoang miệng be bé của cậu mà khám phá, rồi anh tìm tới chiếc lưỡi nhỏ, khi hai đầu lưỡi chạm vào nhau nattawat cảm giác như có một dòng điện nhỏ chạy dọc người cậu, chân cậu mềm nhũn, chỉ biết tựa vào mép bàn, để mặc anh dẫn dắt. norawit lấy tay đỡ lấy cổ cậu nhằm đẩy cậu sâu hơn vào chiếc hôn ấy, khiến cậu chìm đắm trong anhmãi đến khi cậu vỗ nhẹ lưng anh ra hiệu anh mới luyến tiếc rời môi nhỏ, chiếc môi đỏ mọng của cậu giờ sưng tấy, vốn đã đỏ nay còn đỏ hơn, cậu ngại ngùng thốt lên, giọng điệu pha chút hờn dỗi'chemchem !...''dạ, anh đây
'chỉ là tôi không hiểu, tôi thấy thằng đấy suốt ngày nước mắt ngắn nước mắt dài, yếu đuối thế thì yêu đương kiểu gì được, nhở' gã nhìn norawit với con mắt rõ vẻ trêu ngươi, nói xong liền quay người lại cười phá lên với mấy đứa bạn đằng sau norawit lúc bấy giờ đã không còn giữ được bình tĩnh,nhịp thở nhanh dần lên, vốn dĩ anh đã định bỏ qua việc này nhưng là do bọn nó động vào nattawat của anh trước, anh nắm lấy cổ áo tên cầm đầu trừng mắt lên nói 'cậu có vấn đề gì với tôi tôi không cần biết, nhưng đừng đụng vào nattawat, nếu không đừng trách tôi ác' 'ôi học bá norawit nổi cáu rồi này, cậu định sẽ làm gì tôi nào ?' hắn nghiêng đầu nhìn norawit, biểu cảm trêu ngươi này khiến anh muốn phát điên lên 'khốn kiếp' _anh chửi thầm_đúng lúc này nattawat chạy vào cùng bác bảo vệ, tiếng còi của bác phá vỡ bầu không khí căng thẳng kia, từ lúc norawit vào nhà xe cậu đã nghe thấy tiếng ồn phát ra nhưng không dám chắc có liên quan tới anh, đến lúc nghe thấy tên mình thì cậu đinh ninh rằng cậu đã đúng rồi chạy thật nhanh tới gọi bảo vệ đám người kia thấy thế thì chột dạ, đẩy norawit ra rồi bỏ đi chỗ khác, nattawat chạy đến ôm chầm lấy norawit, cảm nhận được sự không bình tĩnh và nhịp thở của anh, cậu áp hai bàn tay lên má anh, giữ đầu anh nhìn trực diện vào mình'chemchem, nhìn em này, thở đều lại, chậm thôi, có em đây rồi' mắt anh rơm rớm, anh thở đều lại, ánh mắt hình viên đạn đã dần biến mất, lần đầu tiên nattawat thấy norawit mất bình tĩnh đến như vậy nên giờ đây cậu hoảng hơn ai hết cậu đợi anh bình tĩnh lại, khi thấy anh dần dịu đi cậu ôm chặt lấy anh 'không sao nữa nhé, có em ở đây với chemchem rồi' nattawat nhón chân ôm lấy kẻ to lớn ấy, xoa xoa lưng anh rồi hôn nhẹ lên môi norawit, tai cậu đỏ ửng, ngại ngùng giấu mặt vào ngực anh bị "tấn công" bất ngờ bởi nattawat làm anh sửng sốt, anh cúi xuống hỏi kẻ đang trốn kia 'em vừa làm gì thế fotfot' 'em an ủi chemchem' cậu úp mặt vào ngực anh, nói vọng ra ngoài'thêm một cái nữa được không?' 'chemchem ơi em muốn đi ăn thịt nướng ~~~' 'em trả lời tôi đii, một cái nữa được không??' 'aaaa em không biết đâu' 'một lần nữa đi rồi tôi bao em thịt nướng, đi màaaa, đi mà nong fotfot' 'một cái nữa thôi đấy nhé' nói rồi cậu lại nhón chân lên hôn vào môi anh, lần này mạnh hơn lần trước một chút, cậu ngại đỏ hết cả mặt lẫn tai, ôm mặt nói'aaa mau đèo em đi ăn thịt nướng đi đồ tồi đẹp trai kia' 'mời em bé lên xe ạ' tối hôm ấy nattawat đang đứng ở bàn ăn bấm điện thoại , norawit từ ngoài phòng khách đi vào bất chợt ôm lấy eo nhỏ từ phía sau, bị anh ôm lấy khiến cậu có chút giật mình, quay người lại hỏi anh 'chemchem vào đây làm gì thế?' 'trưa nay em hôn tôi rồi, em phải chịu trách nhiệm chứ nhỉ?''àaaaaa, thế chemchem muốn gì ở em nào?' cậu bỏ điện thoại xuống, ngồi tựa vào mép bàn rồi choàng hai tay qua cổ norawit, tinh nghịch nghiêng đầu hỏi 'làm người yêu tôi đi' anh nhìn thẳng vào mắt cậu bằng ánh nhìn say đắm đến nỗi không tả được thành lời 'làm bạn thôiii' 'làm người yêu' 'bạn thôi''người yêu' 'bạn' 'em phải là của tôi' 'em tưởng chemchem bảo là thi xong mới xác định cơ mà' 'thì cũng tại trưa nay em hôn tôi còn gì, nhưng nếu em chưa sẵn sàng thì cũng không cần trả lời ngay nhé, tôi chờ em được mà' 'chemchem đúng là ngốc, thứ nhất, trưa nay không phải là hôn, chỉ là chạm môi thôi, hôn phải khác cơ' nói rồi cậu kéo cổ áo của norawit, nhón người lên hôn anh, lúc này hoàn toàn không phải là cái chạm môi chớp nhoáng giống trưa nay nữa mà còn hơn thế môi trên môi dưới như khiến cậu và anh hòa vào làm một, bầu không khí trong căn bếp nhỏ ấy nồng mùi tình yêu, nattawat thật sự đã rung động trước anh, rung động trước cái cách anh nâng niu, vỗ về cậu, rung động trước cái vẻ bình tĩnh ôm cậu vào lòng, rung động trước sự chân thành của anh cậu từ từ rời môi anh, mỉm cười rồi nói tiếp 'đây mới là hôn này, thứ hai, em luôn sẵn sàng với việc trở thành của riêng norawit, nên là em sẽ chấp nhận việc trở thành bạn...người yêu của chemchem' anh ngại ngùng, cúi mặt cười bất lực rồi ngẩng mặt lên nói'người yêu thôi, không bạn đâu' 'người yêu thì người yêu' 'đấy là em nói đấy nhé, em đồng ý làm người yêu tôi rồi đấy nhé' 'thì đấyy, em đã bảo là người yêu màaa, thế anh định xưng "tôi" mãi à? nghe lạnh lùng lắm' 'rồiii, anh biết rồi, xưng anh được chưa' cậu để trán mình sát gần trán anh, thì thầm bảo 'nattawat em là của riêng mình norawit rồi nhé' norawit hôn cậu, lần này là anh chủ động, anh dẫn dắt. chiếc hôn ấy đã bạo hơn so với nattawat rất nhiều. họ hôn, norawit từ từ tiến vào trong khoang miệng be bé của cậu mà khám phá, rồi anh tìm tới chiếc lưỡi nhỏ, khi hai đầu lưỡi chạm vào nhau nattawat cảm giác như có một dòng điện nhỏ chạy dọc người cậu, chân cậu mềm nhũn, chỉ biết tựa vào mép bàn, để mặc anh dẫn dắt. norawit lấy tay đỡ lấy cổ cậu nhằm đẩy cậu sâu hơn vào chiếc hôn ấy, khiến cậu chìm đắm trong anhmãi đến khi cậu vỗ nhẹ lưng anh ra hiệu anh mới luyến tiếc rời môi nhỏ, chiếc môi đỏ mọng của cậu giờ sưng tấy, vốn đã đỏ nay còn đỏ hơn, cậu ngại ngùng thốt lên, giọng điệu pha chút hờn dỗi'chemchem !...''dạ, anh đây
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store