ZingTruyen.Store

Futa Cuu Vot Kho Nu Nhung Chuyen Do

Chương 4: Người Quen?

7 giờ, theo đồng hồ sinh học đã hình thành lâu năm. Phan Vũ tỉnh giấc. Bên cạnh trống không, cô gái tối qua đã rời đi.

Nói về cô gái tối qua thì không có gì đặc biệt để nói.

Còn nếu như muốn nói rõ ràng, thì đó chỉ là 'một trong vài' vị bạn giường của nguyên thân.

Căn hộ này cũng chỉ dùng để hẹn người đến ngủ. Mỗi ngày đều sẽ có người đến dọn dẹp nên chẳng có gì để sầu lo.

Trường học 8h30 mới bắt đầu vào học.

Sau khi đã rửa mặt, thay quần áo chỉnh tề. Nhìn đồng hồ thấy vẫn còn khá sớm, Phan Vũ quyết định về nhà chính nhìn một lượt. Để tránh vì 50% cảm giác xa lạ của bản thân mà OOC.

Mặc dù không thích phải động thân đi làm nhiệm vụ, nhưng bản tính Phan Vũ lại không thích nữa vời. Dù sao thân cũng đã leo lên thuyền tặc.

Phan Vũ chỉ nghĩ đơn giản
là nhập gia tùy tục, cùng lắm chỉ làm mỗi nhiệm vụ chính. Sau đó nằm yên hưởng thụ sinh hoạt.

Hoàn hảo.
...................

8 giờ 25 phút.

Phan Vũ đã có mặt trước cổng trường.
Với thân cao 1m74, thân trên mặc áo sơ mi trắng, bị gió nhẹ thổi dán sát thân mình lộ rõ chiếc eo thon nhưng săn chắc. Bên dưới mặc chiếc quần tây đen che giấu đôi chân dài thẳng tấp. Mái tóc không dài không ngắn hơi rối, nhìn vừa hoang dại vừa bất cần.

Tổng thể gương mặt đẹp không góc chết. Mỗi nơi đi qua đều có tỉ ngoái đầu rất cao.

Phớt lờ mọi ánh nhìn, Phan Vũ đi thẳng đến văn phòng Hiệu Trưởng gõ cửa.

Đừng hỏi vì sao Phan Vũ biết phòng Hiệu Trưởng ở đâu. Hỏi thì chính là trên đường đi gặp một bé đà điểu. Phan Vũ liền túm lấy bảo dẫn đường cho mình. Còn chưa đến cửa phòng, cô bé đã nhấc đầu ngón tay chỉ chỉ xong đi mất dạng.

"Mời vào." Trong phòng thanh lãnh giọng nữ vang lên.

Phan Vũ mở cửa đi vào. Nhẹ tay đóng cửa lại. Thong thả bước đến trước bàn làm việc.

Nhìn thấy người ngồi trên ghế thì hơi nhíu mi, nhưng rất nhanh buông lỏng. Vẻ mặt như thường, đứng thẳng sống lưng, mắt như có như không nhìn người trước mặt.

"Xin chào. Học sinh là Phan Vũ vừa chuyển trường đến."

Nghe tiếng, Lữ Yên ngẩn đầu lên từ đóng văn kiện.

Thấy người đứng trước mặt thì đôi mắt chợt loé, mày đẹp khẽ nhếch, sau đó rất nhanh lại khôi phục gương mặt lạnh nhạt, môi đỏ hé mở

"11A2. Ra cửa rẽ phải. Đến cầu thang xuống tầng. Rẽ trái phòng đầu tiên." Ánh mắt Lữ Yên lạnh nhạt quét nhìn từ trên xuống dưới Phan Vũ một lượt, rồi nói tiếp
"Đồng phục ngày mai sẽ được gửi đến địa chỉ nhà đã đăng ký trong hồ sơ." Nói xong Lữ Yên cuối đầu tiếp tục nhìn văn kiện, ý tứ xua đuổi 10 phần rõ ràng.

Nhìn Lữ Yên phản ứng như vậy, đáy mắt Phan Vũ chợt loé qua bất đắc dĩ. Cười cười nói câu cảm ơn.

Nói xong Phan Vũ xoay người bước về phía cửa.

Tay đặt trên nắm cửa tạm dừng vài giây.

'Cùm cụp' âm thanh khoá trái cửa rất nhỏ vang lên, liên tiếp là 'cộp cộp cộp' tiếng đế giầy va vào sàn gỗ.

Nghe tiếng bước chân đến gần , Lữ Yên ngẩn đầu lên liết nhìn Phan Vũ một cái. Ánh mắt bình tĩnh trong suốt. Môi đỏ nhẹ nhấp, nhưng không có ý định mở miệng.

Qua hồi lâu, thấy Phan Vũ chỉ im lặng đứng đó, nàng liền mặc kệ, cúi đầu tiếp tục xem văn kiện trên bàn.

Không gian tĩnh lặng, chỉ nghe được nhè nhẹ tiếng hít thở, cùng tiếng giấy tờ va chạm.

Phan Vũ đứng yên trước bàn làm việc, hai tay cắm túi quần, thân thể thả lỏng mang theo chút lười nhác, im lặng mà ngắm nhìn Lữ Yên. Trong đầu lặng lẽ cảm thán
'chị ấy vẫn xinh đẹp như thế.'

Người ta thường nói, Khi bạn chú tâm vào làm một việc gì đó, thì khoảnh khắc đó là lúc bạn đẹp nhất.

Trước mắt mỹ nhân khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, lông mày được tỉ mỉ chăm chút , sóng mũi cao thẳng, đầu nàng hơi cúi lộ ra vầng trán rộng, cao toát ra sự thông minh,trẻ trung. Hai hàng lông mi dài nồng đậm cong vút che khuất một nửa đôi mắt. Mái tóc nâu xoăn dài, một nửa được kẹp lên, nửa còn lại tùy ý thả sau lưng.

Phía trên nàng mặc chiếc áo sơ mi trắng trễ vai, lộ ra chiếc cổ thon dài và hai bờ vai trắng noãn nhỏ xinh, xuống phía dưới chút xíu là hai chiếc xương quai xanh, đường nét cân xứng, hơi nhô cao khiến nàng trông càng thêm quyến rũ.

Từ góc độ đứng đối diện như này, Phan Vũ lại có thể thấy được thứ khiến nhiều người thích thú. Chiếc áo sơ mi trễ vai đã được giải khai 2 nút thắt, lộ ra phân nữa tuyết trắng căng tròn hai đồi núi, cùng với khe rãnh sâu hun hút.

Phan Vũ liếm môi, ánh mắt thâm vài phần, lông mi dài hơi chớp động, thân thể một trận khô nóng. Đôi chân dài lặng lẽ di chuyển vòng qua bàn làm việc, đi tới sát bên người ngồi trên ghế.

Lữ Yên vẫn đang chú tâm xem văn kiện, thì bỗng cả người bị nhấc bổng lên. Định thần lại thì bản thân đã rơi vào cái ôm ấm áp. Bên tai là hơi thở quen thuộc. Cách chiếc váy ngắn, một vật cứng rắn nóng bỏng đỉnh tại rãnh mông. Hai bầu ngực cũng đang bị người phía sau bắt vào trong tay xoa nắn.

Lữ Yên hoảng hốt quay đầu nhìn Phan Vũ. Hai tay vội buông ra văn kiện, nắm lấy tay Phan Vũ, để nó đình chỉ dày vò ngực mình.
"Em mau buông...ưm..ưm.." còn chưa nói hết câu, sườn mặt đã bị một bàn tay áp lên cố định, cùng lúc Phan Vũ thấu lên dùng môi lấp kín đôi môi nàng. Môi lưỡi cùng sử quấn lấy dây dưa, không cho nàng dễ dàng thoát ra.

Thừa cơ hội Lữ Yên đang bị hôn choáng váng, Phan Vũ nhanh chóng tránh thoát tay nàng, dùng một bàn tay thuần thục cởi bỏ hết nút thắt, đẩy hai vạt áo sang hai bên, tay còn lại cũng nhanh nhẹn gỡ bỏ móc khoá áo trong, giải phóng cho hai đoàn to tròn tuyết trắng.
Tiếp đó hai bài tay trực tiếp bao trùm lên xoa nắn, ngón tay còn thỉnh thoảng kẹp hai điểm đỏ véo nhẹ, cọ xát khiến nó nhanh chóng dựng đứng lên.
Phía dưới thân cũng nhẹ nhàng di chuyển tới lui.

"ưm...ưm..." Ngực bị bàn tay thon dài xoa nắn đè ép không thành hình, cảm giác tê tê từ ngực lan tràn, làm phía dưới dâm thủy có dấu hiệu phân bố.
Lữ Yên vội kẹp chặt hai chân, lại rõ ràng cảm giác khe mông có dị vật đang không ngừng cọ sát lung tung, mắt nàng trợn to, liết nhìn về phía người đang làm chuyện xấu nghĩ
'Tên xấu xa này, luôn chỉ biết khi dễ người.'

Phan Vũ hồn nhiên không biết mỹ nhân nghĩ gì, chỉ để ý đôi môi ngọt ngào trước mặt, si mê mà hôn, răng môi quấn quýt không rời, chiếc lưỡi cũng dò sang bắt lấy chiếc lưỡi đang trốn tránh kia, dây dưa mà hút lấy không để nó trốn tránh.

"ưm..ưm...Đừng~.." Lữ Yên đẩy vài lần mới đẩy ra được con sói đói tha cho đôi môi mình. Nàng kẹp chặt chân, chịu đựng cảm giác ma ngứa tê tê từ bầu ngực truyền đến, tay che lại môi, vừa thở lấy hơi vừa nói

"Aa~...Đây là..hừ..văn phòng..không..không được."

Phan Vũ nghe vậy thì cười khẽ, tay vòng xuống ôm eo Lữ Yên, hơi dùng sức nhấc nàng lên, xoay cả người nàng lại, mặt đối mặt với nhau. Cũng may là ghế ngồi cũng không quá nhỏ.

Hai chân Lữ Yên bị Phan Vũ tách ra quỳ gối sang hai bên, tay nhẹ đè eo nàng trầm xuống, côn thịt cách lớp vải chuẩn xác mà đỉnh lấy âm đế.

"Ưm.." Côn thịt cương cứng kề sát nơi mẫn cảm, lại như có như không cọ xát, làm bên trong tiểu huyệt một trận co rút, dâm thủy trong tiểu huyệt bắt đầu chảy ra, thân thể càng thêm mềm nhũn. Phan Vũ chớp thời cơ thấu lên lại là một nụ hôn sâu.

"Ưm~...ưm.." Với kỹ thuật hôn thuần thục của Phan Vũ, Cùng với trận thế 'súng đã lên nòng' như hiện tại, Lữ Yên biết bản thân hôm nay sẽ không thoát khỏi tên xấu xa này.

Chương 5:[H] Bị tay làm cao trào liên tục

Nhìn gương mặt trầm tĩnh, ánh mắt thì lại như sói đói thấy con mồi của Phan Vũ, Lữ Yên biết mình có kháng cự cũng vô dụng, vậy nên nàng nghĩ

'Đã vậy thì hưởng thụ thôi.'

Lữ Yên vốn đã bị hôn đầu óc choáng váng, thân thể lại trào dâng từng trận khô nóng, nàng liền nhịn không được vươn hai tay vòng quanh cổ Phan Vũ hôn đáp lại, cơ thể đi theo bắt đầu thả lỏng, eo cũng vô thức mà động.

Phan Vũ híp mắt nhìn gần trong gan tấc Lữ Yên, cảm nhận được chiếc lưỡi của nàng đang quấy phá lung tung trong khoang miệng. Bên tai vang lên tiếng môi lưỡi chạm nhau, tiếng nước bọt của cả hai đang trao đổi, tiếng thở mềm nhẹ gấp gáp cũng bắt đầu vang lên.

Phía dưới côn thịt cương cứng, ngẩng cao chống lấy đũng quần, hình thành cái lều nhỏ. Lại liên tục cảm giác được Lữ Yên động eo đè ép, cọ xát làm Phan Vũ có chút phát đau.

Phan Vũ liền vừa hôn môi nàng, tay chuyển xuống mở nút thắt, kéo xuống khoá quần, giải phóng thô to cương cứng côn thịt, sau đó hai tay tiếp tục vòng ra sau mông Lữ Yên, vén váy nàng lên, chỉ nghe 'Rẹt' một tiếng, chiếc quần lót mỏng manh của Lữ Yên đã bị xé xuống, bị Phan Vũ vứt lên đống văn kiện nàng vừa xem.

"Ưm.." Âm đế do động tình hơi sưng lên nhô thành điểm nhỏ cùng côn thịt nóng bỏng kề sát nháy mắt, Lữ Yên nhanh chóng động eo mà cọ xát, thân thể nàng càng thêm khô nóng, dâm thủy chảy ra càng nhiều, nhiễm ướt cả căn côn thịt.

Nhìn nàng nhiệt tình như lửa, tiếng rên rỉ "ưm..aa" trong cổ tràn ra không ngừng. Phía dưới côn thịt bị hai mép thịt ướt hoạt ngậm ở giữa cọ xát liên tục, cảm giác như đang được nàng vút ve, khiêu khích. Làm Phan Vũ cũng hừng hực lửa nóng.

Hơi thở Phan Vũ bắt đầu thô nặng hơn, như là đáp lại sự nhiệt tình của nàng, côn thịt nháy mắt như lại to thêm một vòng, cứng rắn ngạo nghễ mặc cho Lữ Yên cọ xát.

Buông ra đôi môi đỏ mê người, Phan Vũ hôn lên mắt, mũi, khắp mặt, dần chuyển sang vành tai rồi xuống cổ. Miệng lưỡi nhẹ liếm mút lưu lại điểm điểm ái muội vệt đỏ.

"Ưm..aa.." Lữ Yên vẫn đang nhiệt tình tự chơi với bên dưới. Khoái cảm từng đợt từng đợt ở phía dưới làm nàng xem nhẹ cảm giác với việc Phan Vũ làm ở phía trên.
Thân thể nàng muốn càng nhiều, nàng càng nhanh hơn động eo mà cọ xát. tiếng 'nhóp nhép' cũng truyền ra càng rõ ràng.

"Aaa!...ưm.." Cọ cọ không bao lâu, nàng liền hơi cứng người lại, bên trong tiểu huyệt co thắt từng đợt nhỏ, dâm thủy ấm nóng từ nội huyệt tràn ra, chảy xuống côn thịt, ẩn ẩn có xu hướng lan xuống quần tây Phan Vũ.

Lữ Yên thân thể mềm nhũn ghé vào trên người Phan Vũ thở gấp từng ngụm nhỏ.
Sau cơn cao trào nhỏ, nàng chỉ cảm thấy bên trong tiểu huyệt một mảnh hư không, ngứa ngấy khó nhịn mà nhẹ giật giật eo.

Hiểu ý, Phan Vũ đem vừa trải qua tiểu cao trào Lữ Yên ôm trong ngực. Tay phải luồng xuống để trước miệng tiểu huyệt chà xát làm ướt, tay còn lại cũng luồng xuống đỡ lấy một bên mông nàng, dùng sức hơi nâng bờ mông cao lên, tạo khoảng cách để tay còn lại dễ dàng hoạt động.

Hai ngón tay đủ ướt liền không chút do dự đâm vào tiểu huyệt ấm nóng đang ướt đẫm dâm thủy

"Aaa!..từ từ..hừ..căng quá.." Đột ngột bị đâm vào dù chỉ là 2 ngón tay, nhưng tiểu huyệt đã lâu không hề quan hệ, không được khuếch trương mà khá chật hẹp, nàng cảm giác huyệt khẩu bị căng ra hết cỡ, nội huyệt bị nhét tràn đầy. Hai tay bám trên bả vai Phan Vũ hơi siết chặt, cơ thể hơi cương cứng, nàng hít sâu một hơi, hai bên vách mị thịt co ép càng khẩn.

Ngón tay Phan Vũ vừa đi vào tiểu huyệt đã cảm nhận được tiểu huyệt chật hẹp, ấm nóng, như có cả ngàn cái miệng nhỏ ở hút lấy ngón tay, không muốn cho nó động đậy. Dâm thủy dù tràn đầy nhưng ngón tay cũng khó khăn mà di chuyển.

Nhìn trước mắt là bầu ngực căng tròn trắng trẻo, theo nhịp thở của nàng mà phập phồng lên xuống như đang mời gọi hãy nhanh nhanh tiến đến âu yếm, Phan Vũ liền há miệng ngậm lấy một bên điểm đỏ mà liếm mút. Răng nanh thỉnh thoảng cắn nhẹ điểm đỏ khiến nó cứng rắn dựng thẳng lên. Ngón tay cũng bắt đầu nhợt nhạt đâm vào rút ra, đến khi cảm giác Lữ Yên đã thích ứng, Phan Vũ liền nhanh chóng luật động lên.

"Ưmm~..cắn..nhẹ.chút..ahh..." Trên ngực truyền đến nhợt nhạt cảm giác đau đớn, bên dưới ngón tay lại nhanh chóng cắm vào rút ra, thỉnh thoảng cong lên đụng điểm G làm nàng cảm giác như bị điện giật. Chút đau đớn kèm theo tê dại sung sướng khoái cảm làm nàng không biết phải như thế nào. Tiếng 'nhóp nhép' cũng bắt đầu vang lên do dâm thủy trong tiểu huyệt chảy ra ngày càng nhiều, tiểu huyệt cũng thêm co thắt nhanh chóng hơn

"Ưm...aahh..đúng..chỗ..chỗ.... Ưmm...đó...sướng..quá...aahh..!" ngón tay lại nhanh, lại có kỹ xảo đâm vào rút ra. Lữ Yên rất nhanh liền cảm nhận được càng nhiều khoái cảm, nàng giơ cao thon dài cổ, ngực cũng ưởn cao như muốn nhét cả đoàn tuyết trắng vào miệng Phan Vũ, sung sướng làm nàng hé miệng rên rỉ không ngừng.

Phan Vũ nghe tiếng nàng rên rỉ, tựa như được cỗ vũ, ánh mắt thâm vài phần, tay dùng sức giúp nàng nâng cao mông hơn, miệng lưỡi cùng sử hút lấy điểm đỏ trước mặt, ngón tay càng nhanh chóng thọt vào rút ra.

Dùng sức chọt vào rút ra mấy chục lần, Phan Vũ bắt đầu chuyên chú nhắm vào điểm mẫn cảm bên trong tiểu huyệt, tiếng 'nhóp nhép' ái muội càng vang càng lớn bên trong căn phòng.

"A...aaa..đừng..." Điểm mẫn cảm bỗng bị mãnh liệt trêu chọc, tê dại khoái cảm chạy dọc toàn thân, Lữ Yên thân mình có chút nhũn ra, ngoài cao giọng rên rỉ, nàng chỉ còn có thể dựa theo động tác của Phan Vũ mà thừa nhận từng cái đâm vào rút ra.

"Ưmmm...ưmmm..nhanh...nhanh...Aaaa!.." thực mau theo Phan Vũ không lưu tình đâm vào rút ra, Lữ Yên đã bị vứt lên đỉnh tháp, một cổ mật dịch từ nội huyệt chảy ra tưới lên đầu ngón tay, tiếp tục lan tràn xuống ướt đẫm cả bàn tay Phan Vũ.
Sung sướng khiến nàng hơi cong lại thân mình, theo tiểu huyệt co rút, Lữ Yên càng có cảm giác nội huyệt trống trải, càng thêm ngứa ngấy, càng muốn được thứ càng thô, càng dài xỏ xiên vào trong, muốn bị lấp đầy cọ xát để giải toả cơn ngứa ngấy khó chịu này.

Phan Vũ nhìn nàng thở gấp không ngừng, tiểu huyệt lại như ăn không no, luôn luôn cắn hút lấy ngón tay, Phan Vũ môi chuyển dời lên liếm mút cổ, xương quai xanh của nàng. Bên dưới hai ngón tay tiếp tục nhẹ nhàng di chuyển. Cảm thấy nội huyệt bắt đầu thả lỏng Phan Vũ liền cho thêm một ngón tay vào.

"Aaa!..." Ba ngón tay chen vào làm huyệt khẩu lại bị căng ra, nội huyệt lại một lần nữa bị nhét tràn đầy. Bất quá đường đi đã được hai ngón tay khai thác quá, dâm dịch cũng đã bôi trơn đầy đủ. Lữ Yên hơi nhíu mày , hít vào một hơi, chịu đựng cảm giác bị căng tràn từ từ ăn vào.

Ngón tay lại lần nữa cảm nhận được nội huyệt ấm nóng liên tục co thắt. Hai bên vách thịt ép chặt lấy các ngón tay Phan Vũ, lần này các ngón tay còn chẳng thể động đậy.

Phan Vũ liền kiên nhẫn chờ cho nàng thích ứng, chuyên tâm há miệng ngậm lấy điểm đỏ bên ngực trái, lại chuyển sang phải, say mê luân phiên mà liếm mút, tay xoa nhẹ bờ mông Lữ Yên, miệng hàm hồ mà dụ dỗ
"Thả lỏng..nào baby."

Không lâu sau, Phan Vũ thử giật giật ba ngón tay, cảm nhận được nội huyệt đã buông lỏng, Phan Vũ bắt đầu chậm rãi di chuyển, mỗi lần ra vào đều cảm nhận được nội huyệt chật hẹp, ấm nóng, hai bên vách thịt xoắn hút liên tục lấy ba ngón tay, như không muốn cho ngón tay rời khỏi.

Bên dưới côn thịt đã căng cứng trong thời gian dài làm Phan Vũ có chút đau đớn, cảm nhận được côn thịt đã muốn chịu không nổi, Phan Vũ quyết định nhanh hơn tốc độ ra vào.

Chuyên tâm nhắm thẳng vào điểm mẫn cảm nhô lên trong nội huyệt.
Mật dịch bị ba ngón tay tễ ra ngoài ướt đẫm bàn tay, bên trong nội huyệt dâm thủy chảy ra ngày càng nhiều, trong phòng tiếng 'nhóp nhép' ái muội tiếp tục vang lên không ngừng.

"Aaa...từ..từ..quá căng..aaa..chỗ đó..ưmm...chỗ..đó..quá..ah..sướng..." tiểu huyệt vừa trướng, vừa căng tràn, ngón tay Phan Vũ lại ra vào càng lúc càng nhanh, điểm mẫn cảm trong nội huyệt lại bị trêu chọc, khiến nàng có cảm giác vừa sảng khoái vừa muốn đi vệ sinh. Hai điểm đỏ trước ngực cũng không ngừng bị liếm mút. hai tay đặt trên vai Phan Vũ nắm chặt làm điểm tựa, ngưỡng cao cổ rên rỉ. Trên dưới hai luồn khoái cảm song song trọng kích, nàng sảng khoái đến muốn khóc to ra tiếng.

Phan Vũ ra vào ngón tay càng thêm thuận lợi. Điểm mẫn cảm trong nội huyệt được chăm sóc thường xuyên làm Lữ Yên sướng muốn điên dại, nàng không hay biết mà tự giác mà động eo, chủ động hoà nhịp cùng tay Phan Vũ.

"Aaa...chị...chị...tới...aaa!!" Khoái cảm tích lũy không ngừng, chẳng mấy chốc mà Lữ Yên lại bị vứt lên đỉnh. Mật dịch chảy ra ướt cả bàn tay, chảy xuống cả quần tây Phan Vũ. Hai tay nàng ôm lấy cổ Phan Vũ thở hổn hển, nhân sung sướng mà hơi cong lại thân mình, hai bắp đùi như mất đi sức lực, đầu gối mềm nhũn hơi run rẩy, toàn thân đều treo ở trên người Phan Vũ.

Chương 6: [H] Triều Xuy

Phan Vũ rút ngón tay ướt đẫm mật dịch ra, cầm đã sưng to côn thịt cọ xát bên ngoài huyệt khẩu, mỗi lần cọ trúng âm đế đều làm người nàng run lên một chút. Nhìn phản ứng của nàng, đôi mắt Phan Vũ thâm vài phần. Mặc dù rất muốn cắm thẳng côn thịt vào, hung hăng mà làm nàng, nhưng Phan Vũ vẫn nhẫn nại, chỉ ở bên ngoài cọ xát chờ nàng bình ổn.

Sau khi Lữ Yên bình phục hơi thở liền chủ động nâng lên thân dưới. Một tay cầm lấy đã cứng rắn hồi lâu côn thịt đặt trước huyệt khẩu. Ngửa mặt hôn Phan Vũ, vừa hôn eo nàng vừa chậm rãi trầm xuống.

Huyệt khẩu bị quy đầu to lớn căng ra chui vào, sau đó tiểu huyệt chậm rãi ăn thêm được nữa căn côn thịt. Lữ Yên bất động eo, buông ra hôn Phan Vũ môi.
Hai đầu lông mày nhăn tít sát lại gần nhau, đôi mắt hồng hồng ướt át. Nàng liết nhìn xuống chỗ hai người liên kết kiều thanh thì thầm
"hừ..ưm~..quá to ăn không vào...ah..." Thật sự quá to, quá dài. Mặc dù tiểu huyệt đã được ba ngón tay căng ra từ trước. Nhưng với cái thứ trước mặt, nàng thật ăn không tiêu.

Phan Vũ nhìn nơi liên kết nhấp chặt môi. Tay nâng cằm Lữ Yên, sau đó luồng tay giữ chặt gáy nàng tiếp tục nụ hôn. Tay còn lại ôm bờ mông của nàng vuốt ve xoa bóp.

'Phụt'

"Aaaaa!."

"Ừm..Hừ!..thật chật." Phan Vũ đè mông Lữ Yên xuống không chút do dự. Côn thịt tiến vào ấm áp chật hẹp tiểu huyệt như bị hàng ngàn cái miệng nhỏ hút chặt lấy. Ép tới côn thịt có chút phát đau.

Phan Vũ buông cái miệng nhỏ của nàng ra hôn hôn lên 2 hàng nước mắt của Lữ Yên, chuyển sang hàm ngậm vành tai liếm mút. Tay trái vuốt ve theo dọc sống lưng nàng, tay còn lại xoa niết bờ mông vừa nhẹ giọng hống "Thả lỏng chút, baby."

Đáp lại là cái trừng mắt đầy câm tức của mỹ nhân. Sau đó nàng há miệng cắn cổ Phan Vũ. Thoạt nhìn sẽ cắn thực hung ác, nhưng lại không có gì sức lực.

Bởi vì Phan Vũ đã bắt đầu dùng côn thịt ra vào tiểu huyệt.
Thô dài côn thịt ra vào tiểu huyệt mỗi lần đều cắm vào thật sâu, thẳng mở ra cửa tử cung. Thân côn thịt bị nếp thịt trong tiểu huyệt ép hút, quy đầu lại được cổ tử cung xoáy hút. Mỗi lần đâm sâu vào đều làm Phan Vũ sung sướng da đầu tê dại mà 'hừ hừ' rên rỉ. Côn thịt càng trướng to, sung sướng khoái cảm làm Phan Vũ cắm vào càng thêm ra sức.

"Aaa!...quá..to..quá dài..sẽ rách mất...hừ...aaa...quá...sâu.. Phan...Vũ.. cắm....aaa....cắm...Nhẹ...ưm...nhẹ chút....aaaaa.."

Lữ Yên bị Phan Vũ mạnh mẽ ra vào, bị quy đầu khai thác, khám phá vùng đất ít ai có thể tiếp xúc đến trong tiểu huyệt, làm nàng vừa đau vừa sung sướng. Côn thịt ra ra vào vào luôn cố ý đi đụng điểm mẫn cảm của nàng. Hai cảm giác song trọng sung kích làm nàng như muốn diên dại. Chỉ có lớn tiếng rên rỉ mới có thể giải toả sự điên dại của nàng. Tiểu huyệt theo từng cú thúc càng chảy ra nhiều dâm thủy. Theo côn thịt đâm vào rút ra đã ướt đẫm quần tây của Phan Vũ.

Phan Vũ híp mắt nhìn Lữ Yên, nàng đã bắt đầu chủ động khởi động eo, nghênh hợp từng cú thúc của bản thân. Biết nàng đã không còn đau đớn chỉ còn có khoái cảm. Côn thịt ra vào càng thuận lợi do dâm thủy bôi trơn đường đi, bên trong vách thịt cũng thả lỏng.
Phan Vũ liền giơ tay nắm lấy hai bầu ngực tuyết trắng trước mặt mà xoa nắn. Thuận tiện véo hai điểm đỏ nhỏ để nàng thêm khoái cảm.

"Aa!...quá...sướng...Vũ...nhanh....nhanh lên...aaa..." Sau khi cơn đau dần thoái lui, khoái cảm to lớn từ côn thịt mang lại khiến Lữ Yên như muốn phát điên, nàng chỉ biết trước mắt nàng muốn được sống trong cảm giác này, nàng muốn được côn thịt hung hăng mà cắm nàng. Tay nàng đặt trên vai Phan Vũ làm điểm tựa, đầu gối cùng eo dùng sức chủ động nhấp nhô mông ăn vào côn thịt.

"Hừ..thật thích..dáng..vẻ..hừ...lúc này của chị." Phan Vũ đẩy Lữ Yên hơi ngửa người ra sau, để nàng chống hai khuỷu tay lên bàn làm điểm tựa. Tay Phan Vũ nắm hai bên eo Lữ Yên, giúp nàng càng dễ dàng để tiểu huyệt thật sâu ăn vào côn thịt. Dưới eo Phan Vũ càng thêm ra sức mà đỉnh lên. Tiếng nhóp nhép từ nơi kết hợp phát ra không ngừng do quá nhiều dâm thủy.
Tiếng 'bạch bạch bạch' vang lanh lảnh trong văn phòng do da thịt chạm vào nhau.

Theo tiểu huyệt co ép càng mãnh liệt, Phan Vũ biết Lữ Yên sắp cao trào. Phan Vũ càng thêm hung ác mà cắm vào. Từng cú thúc đều sâu vào tận tử cung Lữ Yên.

"Aaaaaa!" ở Phan Vũ ác độc cao cường độ đâm sâu. Lữ Yên đạt tới cao trào. Thân thể giật bắn tiểu huyệt bài trừ côn thịt ra ngoài, vừa lúc không có gì ngăn cản , nàng triều xuy , dòng nước ấm nóng từ mật huyệt bắn một thân Phan Vũ, ướt cả áo sơ mi. Nàng đầu óc trong khoản thời gian ngắn hoàn toàn trống rỗng. Cảm giác như linh hồn cùng cơ thể chia lìa. Thân thể từng đợt, từng đợt điện lưu chạy dọc, Hai mắt mở to không tiêu cự. Sảng đến không lời để diễn tả.

Nhìn bản thân ướt lọc cọc do triều xuy của Lữ Yên, Phan Vũ nhanh chóng cởi hết tất cả quần áo trên người tiện tay lột quang luôn cả Lữ Yên.

Phan Vũ đỡ Lữ Yên nằm xuống trên bàn. Hai tay banh rộng chân Lữ Yến sang hai bên. Phan Vũ đứng thẳng lưng, cầm thô to côn thịt đâm một phát lúc cán vào tiểu huyệt vẫn còn nhè nhẹ từng cơn co rút. Hai tay Phan Vũ ôm cặp chân thon dài của Lữ Yên làm điểm tựa mà cắm vào.

"Aaaa..aa.. Không chịu... Ưmm... Nổi.. Ahh.. Dừng.. Aaa.. Dừng lại... Aaa... Vũ... Chị ... Aaaa... Chết.. Ahh... Mất.. Aaa.." Triều xuy vẫn chưa đi qua, trên người chỗ nào cũng mẫn cảm muốn chết muốn sống. Phan Vũ lại cắm vào làm Lữ Yên sướng đến muốn bay cả linh hồn ra ngoài, hai mắt trở nên mù mịt, theo nhiều cú cắm vào lút cán Lữ Yên sướng muốn ngất đi. Tiếng da thịt va chạm nhau vang lên càng thêm to rõ hơn trong phòng.

Tiểu huyệt độ cao co ép hút cắn làm Phan Vũ sảng thẳng khởi da gà. Từng căn lông tơ cũng cùng sảng khoái mà đi theo dựng đứng. Phan Vũ đỏ mắt bất chấp mà cắm sâu vào tiểu huyệt làm nó càng hút ép gấp gáp chặt chẽ hơn.

Phan Vũ động eo nhanh hơn, tiếng 'bạch bạch bạch' càng vang lớn do độ lớn lực va chạm, thẳng đến Phan Vũ có ý muốn bắn, tiểu huyệt cũng từ bỏ thành trì mà lại có dấu hiệu cao trào.

"Aaaaaaa!!!" Lữ Yên hét lên một tiếng, thân thể cong lên co giật nhẹ. Sâu trong tiểu huyệt nóng ấm triều xuy phun vào quy đầu làm Phan Vũ ấm áp dễ chịu, cộng thêm tiểu huyệt co ép dữ dội Phan Vũ gầm nhẹ một tiếng thúc sâu vào tử cung Lữ Yên bắn ra nóng bỏng từng dòng tinh vào tận tử cung. Khiến Lữ Yên lại một lần nữa đạt cao trào.

Sau cao trào, hai người ôm nhau thở hổn hển. Tinh dịch hoà mật dịch chảy thành một bãi thủy trên bàn. Nhìn dâm mỹ vô cùng. Côn thịt chôn sâu trong tiểu huyệt giật giật lại có xu hướng phình to.

Lữ Yên như cảm giác được, mở to đôi mắt nhìn Phan Vũ. Nàng kiều suyễn nói
"Nếu còn tới..chị thật sẽ ngất".

"......"

Phan Vũ thở dài, cúi đầu nhẹ nhàng hôn nàng.

Rút côn thịt lại cương cứng ra. Khép hai chân nàng giơ lên cao, để mông nàng cũng cao cao giơ lên cách khỏi mặt bàn, côn thịt kề sát huyệt khẩu chen vào giữa đùi Lữ Yên , eo hong bắt đầu động lên.

"Ưmm... Đừng cọ.." Côn thịt cứng rắn, nóng bỏng, còn ướt đẫm hỗn hợp dâm dịch kề sát huyệt khẩu, từng đường gân xanh nổi xung quanh như từng cái gai mềm đang nhiệt tình trêu chọc hai đôi môi ngoài huyệt khẩu. Quy đầu lên xuống đôi khi cọ xát vào âm đế đã sưng to làm Lữ Yên vừa đau vừa tê dại như từng luồng điện chạy dọc sống lưng.

'nhóp nhép, nhóp nhép'.

"Ưm..Hừ... Chân kẹp chặt lại... Em sẽ làm nhanh." Phan Vũ thở hổn hển tiếp tục dụ dỗ, eo vẫn đều đều hoạt động, mặc dù không sảng khoái như được cắm trong tiểu huyệt ấm nóng, nhưng có dâm thủy cùng tinh dịch bôi trơn, cộng thêm Lữ Yên có đôi chân cực phẩm, trắng noãn thon dài không chút mỡ thừa, dù chơi chân cũng khiến máu trong người Phan Vũ rần rần chảy.

Lữ Yên hiện tại cũng không còn sức lực để từ chối, đành mặc cho Phan Vũ tiếp tục khi dễ, cọ xát không bao lâu thân thể nàng liền có cảm giác, tiểu huyệt co rút, hư không, ngứa ngấy. Bởi vì Phan Vũ cọ xát âm đế cùng huyệt khẩu liên tục làm nàng cũng dần dần bị khơi dậy dục vọng.

"Ưm~.. Vũ... Chị muốn~." Lữ Yên bắt đầu vặn vẹo eo, khoái cảm nhợt nhạt bên ngoài, càng làm nội huyệt ngứa ngấy, nàng khó nhịn mà ra tiếng.

"Muốn gì? Nói ra.. Em sẽ cho chị." Phan Vũ banh hai chân Lữ Yên sang hai bên, cúi người hôn lên vành tai nàng, liếm mút, bên dưới không nhanh không chậm mà cọ xát, môi nở nụ cười nhẹ, âm thanh trầm thấp thì thầm vào tai Lữ Yên.

Lữ Yên trừng mắt người đang đè trên người mình, giơ tay đẩy người ra. Muốn khép chân lại.

'Phụt'

"Ưm..hừ!" Phan Vũ thấy vậy nhanh chóng cắm côn thịt vào tiểu huyệt chưa kịp khép lại của nàng, côn thịt vừa chôn sâu vào tiểu huyệt khiến hai thoải mái than thở ra tiếng.

"Không tức giận." Phan Vũ cúi đầu xuống vừa hôn môi nàng vừa nói, eo cũng không thua kém mà bắt đầu động lên.

Tiếng rên rỉ cùng tiếng da thịt va chạm nhau tiếp tục vang khắp căn phòng.

..........

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store