ZingTruyen.Store

Freenbecky Hon Nhe Nhoc Cam Cua Toi Cover

Cuối cùng đương nhiên là không có quỳ trên bàn phím.

Becky trong lòng biết việc này làm sao cũng không trách được trên đầu Freen, chỉ là trong lòng buồn bã khó chịu, muốn ngang ngược không biết lý lẽ tìm một nơi trút ra, đem lỗi vung ra trên đầu cô, để cho mình dễ chịu chút.

Freen chủ động nhận sai, Becky ngược lại áy náy, nàng cùng Fiona Green không làm được bạn bè, lỗi lầm của mình càng lớn, Freen dứt khoát, ôm oan ức không giải thích cũng không phản bác, là muốn Becky trong lòng dễ chịu, không cần phải áy náy, nàng đều biết.

Quan tâm không nói nên lời, để Becky lại có chút muốn khóc.

Nàng rút sụt sịt cái mũi, đem nước mắt bức về, trên đường đi lại chưa lên tiếng.

Sau bữa cơm chiều ông nội Chankimha kéo nàng đi đánh cờ, nàng lòng không yên nên thua liền năm bàn, ông nội Chankimha nhìn ra, không nói nàng cái gì, chỉ lấy quân cờ, đấm bóp eo của mình.

"Một đám xương già của ông không dùng được, hôm nay chỉ tới đây thôi, ngày mai ông còn hẹn người bạn già đi chơi bóng, liền đi lên trước đi ngủ. Becky, con cùng Freen hai người không có việc gì cũng đi ngủ sớm một chút, đừng thức đêm."

"Ừm, ông nội ông nghỉ ngơi thật tốt."

Becky dìu ông, bị bảo mẫu tiếp nhận tay, nâng ông lên lầu.

Ông nội Chankimha không ở đây, phòng khách liền quạnh quẽ, Becky ngồi lâu hơi mệt, đứng lên duỗi người một cái, Freen mí mắt vừa nhấc, nhìn thấy, đi qua, thay nàng xoa bóp eo.

Lực tay Freen lớn nên bóp thoải mái, về sau Becky liền không thể chịu được sự nhiệt tình của cô, thân thể khẽ đảo tựa ở bên trên ngực cô, nhẹ giọng lẩm bẩm:

"Nhẹ thôi. . ."

Lời nói đến trong lỗ tai Freen liền có ý vị khác, Freen trong lòng tung bay, quả thật nhẹ lại, như gãi ngứa, Becky ở trong ngực cô vừa tránh bên cạnh cười, thân thể mềm, bị Freen ôm, trực tiếp dính ở trên người nàng.

"Becca, dạo này trong sân hoa quế nở, dì phơi nắng một chút, làm sữa hấp hoa quế, cơm tối ăn sớm như vậy, con có đói bụng không? Dì đi mang một chén qua cho con..."

Bảo mẫu đem ông nội Chankimha dìu lên lầu đi ngủ, xuống lầu nhớ tới lúc mình tự làm đồ ngọt, muốn hỏi Becky một chút có ăn khuya hay không, không nghĩ tới vừa mới chuyển qua chỗ ngoặt cầu thang, liền thấy Freen cùng Becky thân thiết ôm nhau, tay Freen đã có chút xấu xa.

Bảo mẫu sững sờ tại chỗ, trong lúc nhất thời cũng không biết có nên xuống lầu hay không.

Becky mặt mỏng, vội vàng từ trong ngực Freen tránh ra, trên mặt nóng rát, cúi đầu không dám nhìn người, cười ngượng ngùng:

"Cám ơn dì, con không đói, hôm nay không ăn."

Freen lông mày giương lên.

"Ban đêm mới ăn hai phần cơm, vừa rồi tôi sờ, bụng cũng xẹp, còn nói chưa đói?"

Becky xấu hổ khi bị bảo mẫu dì Nilou phát hiện mình cùng Freen trong đại sảnh không quy củ, Freen còn tự làm rõ ra, Becky tức giận liếc mắt trừng cô, con mắt đầy nước, ba phần cáu bảy phần giận, câu đến Freen hàm răng ngưa ngứa, mỉm cười tiếp nhận nàng nhìn chằm chằm, quay đầu nói với dì Nilou:

"Dì, con cùng Becca mỗi người một chén, phiền dì."

"Với dì còn giả bộ khách khí cái gì."

Dì Nilou nghe tới cô nói một người một chén, sắc mặt chuyển vui, cười ha hả đi mang hai bát sữa hấp tới.

Dì Nilou rất biết làm điểm tâm ngọt, Becky là dưới tình thế cấp bách thuận miệng nói không ăn, thời điểm chờ sữa hấp bưng lên, phù phù phù ăn hết một chén, vẫn chưa thỏa mãn, lại dùng thìa múc trong chén Freen ăn.

Freen đối với đồ ngọt không có hứng thú, cơ bản là sợ Becky ngượng ngùng, theo nàng cùng một chỗ ăn, nuông chiều mặc nàng ở trong chén mình ăn vụng, hai người vừa đem chén kia của Freen chia nhau ăn sạch sẽ, cùng dì Nilou nói ngủ ngon, lên lầu trở về phòng.

Ăn khuya xong, Becky tâm tình tốt hơn nhiều, Freen vừa vào cửa liền từ phía sau vòng qua eo của nàng, ở trên lỗ tai nàng nhẹ mổ, đùa lấy thăm dò:

"Tôi đi phòng sách lấy bàn phím, nha?"

Còn nhớ chuyện này.

Becky mặt đỏ lên, ngập ngừng nói không cần, Freen cười hì hì đối với lỗ tai của nàng thổi ngụm khí.

"Mềm lòng, không nỡ phạt quỳ vợ của em à?"

Becky lỗ tai nóng một chút, nhỏ giọng nói:

"Vốn cũng không phải là chị Freen sai."

Nói xong từ trong ngực Freen tránh ra.

"Em đi tắm rửa..."

Nàng cũng không quay đầu lại tiến vào trong phòng tắm.

Tắm một nửa, phát hiện mình chưa đem theo quần áo, lúc này trên thân đã ướt, lại đi ra mang quần áo không tiện, Becky đành phải tắt vòi hoa sen, hướng bên ngoài hô:

"Chị Freen, chị còn ở đó không?"

Freen nghiêng chân ngồi ở trên ghế sa lon chơi điện thoại, bên tay chính là áo ngủ của Becky được xếp chỉnh tề.

Cô sớm đoán được Becky chưa cầm quần áo đi vào, nên chờ ở đây, Becky mới mở miệng, cô lập tức phản ứng:

"Đến ngay đây."

"Chị giúp em lấy áo ngủ, chính là bộ vàng nhạt kia."

Freen khóe miệng khẽ nhếch, để điện thoại di động xuống, cầm lấy áo ngủ sớm chuẩn bị tốt đi đến cửa phòng tắm.

"Mở cửa."

"Nhanh như vậy?"

Becky kinh ngạc một chút, không chút suy nghĩ, đem một đầu tóc dài ướt sũng đi tới một bên cửa, đem cửa phòng tắm mở ra một chút khe hở, cánh tay bóng loáng đưa ra ngoài.

"Cám ơn chị Freen."

Không nghĩ tới Freen không có đem quần áo đưa cho nàng, dắt lấy cổ tay của nàng, cứng rắn đẩy ra khe cửa, mình liền cầm quần áo tiến vào trong phòng tắm.

Becky kinh hô một tiếng, vô ý dùng tay che.

"Becca còn có chỗ nào tôi chưa có xem?"

Freen cười, bắt lấy cổ tay nàng còn dính lấy nước, đem người nàng vào trong ngực, nhẹ nhàng nâng lên cằm của nàng, hôn lên.

"Cùng nhau tắm, tiết kiệm nước."

Hô hấp mang theo trêu chọc đủ nhẹ nhàng, Becky đầu ngón tay cũng tê dại.

Cuối cùng nàng bị Freen đặt ở dưới vòi phun, vừa hôn vừa trêu.

. . .

Giữa lưng dán vào tường gạch men sứ, lạnh buốt, phía trước vừa nóng đến sôi trào, một trận lạnh một trận nóng, Becky muốn Freen chậm một chút, há miệng ra, nước bên trong vòi hoa sen nóng liền chảy đến bên trong miệng.

Chỉ có thể mím chặt môi, ngẫu nhiên rò rỉ ra một hai tiếng nức nở nhẹ tinh vi.

Freen nghe được như có trăm cái móng vuốt cào vào lòng, cảm xúc tĩnh mịch đáy mắt cũng cuồn cuộn.

Một lần tắm rửa gần hai giờ.

Từ dưới vòi hoa sen đến bồn rửa tay nửa người trước gương, lại đến trong bồn tắm, chờ Freen liếm môi một cái, tắm lần này mới tính là xong, dùng khăn tắm lớn đem Becky khẽ quấn, trực tiếp ôm đến trên giường, cầm đi vào quần áo không chút sứt mẻ đặt ở chỗ cũ, đến cuối cùng quần áo cũng chưa phát huy được tác dụng.

Freen không giống lần ăn mặn đầu tiên kia, làm ăn rất hưng phấn, không chịu để yên, phải để Becky khóc khàn cuống họng, mệt mỏi mở mắt không ra mới bỏ qua, Becky mệt mỏi, ý thức vẫn còn rất tỉnh táo, thân thể ở sát bên giường lập tức lăn hai vòng, che kín chăn mền, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ như hạt dưa ở bên ngoài, đuôi mắt bị hơi nước hun đến thấu đỏ, mềm nhũn trừng Freen.

"Chị Freen thực xảo quyệt."

Con mắt dính lấy khí ẩm, lông mi không ngừng run rẩy, giọng nói có một chút mất tiếng, không có một chút lực uy hiếp.

Bắp chân còn đang run rẩy.

Freen cười, không phản bác không biện giải, ngầm thừa nhận bản án "xảo quyệt", cầm máy sấy tóc lên, thay Becky thổi tóc dài còn ướt.

Becky hưởng thụ cô phục vụ chu đáo, trong lòng cũng quên lên án, tóc thổi khô, nàng buồn ngủ, chăn mền bị rũ xuống một chút, Freen cúi đầu xem.

Có dấu vết của cô lưu lại.

Yết hầu xiết chặt, tranh thủ thời gian giúp Becky đắp kín, không còn dám xem.

Chỉ sợ nhịn không được.

Toàn bộ ngày nghỉ Quốc khánh, Becky cùng Fiona Green cũng không có liên lạc, ba người nhóm nhỏ các nàng ở cùng túc xá kia cũng triệt để chết lặng, Yuki Williams hỏi Quốc khánh muốn cả nhóm đi ra ngoài chơi hay không, Becky cắn răng chưa đáp lại, giả vờ như không có trông thấy.

Fiona Green cũng chưa hồi đáp, đại khái cùng Becky Armstrong có suy nghĩ giống nhau.

Yuki Williams thành người truyền lời giữa các nàng, thấy bên trong nhóm gửi cũng vô dụng, lại đi nói chuyện riêng các nàng, hỏi Becky có phải là thật cùng Fiona tuyệt giao hay không.

Becky nói mình là vì muốn tốt cho Fiona Green.

[Không cần thiết mà, Fiona lúc trước đối với cậu có tình ỵ́ không hề giả, nhưng cũng không thể tỏ tình không thành ngay cả bạn bè cũng không có làm chứ? Tuyệt tình như vậy sao?]

[Tôi không muốn Fiona thống khổ.]

[Becky cậu cũng nghĩ quá nghiêm trọng, không phải tỏ tình xong cũng đã cự tuyệt rồi sao, qua mấy ngày nàng liền sẽ hiểu thôi, Fiona Green không phải người cố chấp, lại nói mọi người còn là bạn bè, còn có bốn năm đại học nữa, chẳng lẽ cậu muốn một mực cùng với nàng không nói lời nào sao?]

Becky do dự, Yuki một cú điện thoại liền gọi tới, nàng tay run một cái, kết nối, đành phải thả ở bên tai.

"Yuki."

"Bên trong Line nói không rõ, tôi liền trực tiếp gọi điện thoại cho cậu, không có quấy rầy đến cậu?"

"Không có."

"Vậy tôi cứ việc nói thẳng, Becky, tôi biết băn khoăn của cậu, lo lắng nếu còn cùng Fiona tiếp tục tiếp xúc, nàng lại bởi vì không bỏ xuống được cậu, từ đầu đến cuối không chịu tiếp nhận một tình cảm mới, ngược lại làm lỡ nàng, tôi nói không sai chứ?"

Câu câu đâm trúng tâm sự của Becky, Becky ừ một tiếng.

"Khoảng thời gian cậu không có ở đây này tôi đã cùng Fiona Green tán gẫu qua, nàng nói nàng kỳ thật đã sớm biết cậu sẽ từ chối nàng, chỉ là nhất định phải chính tai nghe cậu nói mới có thể chết lòng, hiện tại đã nghe rồi, chấp niệm của nàng cũng coi như xong, cậu yên tâm, sau này chắc chắn sẽ không nhìn chằm chằm cậu không buông, lúc đầu loại chuyện tình cảm này tôi không nên nhúng tay, nhưng hai cậu cũng là bạn cùng phòng của tôi, tôi là thật tâm coi các cậu là bạn bè, bạn bè tốt làm căng tôi không thể không quản..."

Cô nói liên miên lải nhải nói một tràng, nói chung chính là để Becky cùng Fiona hòa hảo được, Becky kiên nhẫn nghe, không cắt đứt cô nói chuyện, điện thoại lại vội vàng không kịp chuẩn bị bị Freen cầm lấy.

"... Cho nên Becky à, cậu vẫn cùng Fiona Green hòa hảo đi, nhìn các cậu như vậy trong lòng tôi khó chịu, liên tục vài ngày ăn không ngon, sốt ruột phát hỏa, bên miệng còn bị phồng rộp..."

"Là tôi."

Freen cầm điện thoại di động thấp giọng nói.

Đầu bên kia điện thoại nói dông dài im bặt mà dừng, giống như hô hấp cũng đình chỉ.

Qua thời gian thật dài, Yuki mới sợ hãi chào hỏi, thanh âm cũng run.

"Freen... Chị Freen, đã lâu không gặp..."

"Đúng vậy."

Freen cười xuống giọng.

"Chuyện Becky cùng Fiona tôi đều biết, chuyện này Becky rất khó chịu, tôi cũng mong tình hữu nghị giữa các nàng không bị ảnh hưởng, nhưng chuyện qua đi không lâu, hai người bọn họ hiện tại gặp mặt có lẽ không phải thời cơ tốt, qua một đoạn thời gian nữa, cảm xúc hai bên lành lại, mọi người là bạn bè cùng nhau ngồi xuống nói chuyện lại là được, cô cảm thấy thế nào?"

Freen cũng lên tiếng, Yuki Williams nào dám không nghe, đầu gật như gà con mổ thóc.

"Đúng đúng đúng, chị Freen nói rất đúng, vậy thì trước như vậy, em cúp máy..."

Cúp điện thoại, Yuki có loại không tên may mắn trở về từ cõi chết, vỗ bộ ngực nghĩ, chị Freen giống như chính cung, thở mạnh cũng không dám.

Nghĩ lại Freen nói đích thật có lý, sự tình còn chưa trôi qua bao lâu, suy nghĩ gúc mắc trong lòng Fiona cùng Becky vẫn chưa hồi phục, chờ lành lại cũng tốt

Freen đưa di động cho Becky, Becky cúi đầu, nói câu cám ơn.

"Đừng nghĩ nhiều như vậy."

Freen vò đầu của nàng.

"Em cùng Fiona Green sẽ vẫn là bạn bè."

. . .

Freen không thể so với Becky, nói nghỉ là nghỉ, cái gì cũng không cần nghĩ, mỗi ngày ngủ đến mặt trời lên cao, tỉnh dậy là chơi, một chút gánh nặng cũng không có, cô chỉ có cùng ngày Quốc khánh là ở trong nhà cùng Becky, ngày nghỉ còn lại lịch trình an bài chặt chẽ, phải tiếp nhận tạp chí quốc khánh kinh tế tài chính phỏng vấn, lại tham gia Hội Nghị Đỉnh Cao kinh tế quốc tế ở thành phố L mỗi năm một lần, ngoại trừ còn có quyết định sách lược trong công ty to nhỏ chờ lấy cô, so bình thường còn vội hơn, nhất là C thị vừa từng trải qua cuộc khủng hoảng danh tiếng hai tháng trước, chính là lúc phải tạo lại danh tiếng.

Becky không có quấy rầy công việc Freen, thừa dịp ngày nghỉ lấy bài vở trước ngày tựu trường xem qua.

Becky có bản lĩnh ở khoa học xã hội, những cái như văn sử địa đối với nàng mà nói rất nhẹ nhàng, khoa học tự nhiên các loại như là toán học, vật lý, một chút cũng chưa học qua, toán học chỉ giới hạn trong nhân chia cộng trừ, ngay cả phương trình tiểu học cũng không biết giải, còn may hệ mỹ thuật cũng không cần học những thứ khó hiểu này, nếu thật muốn học, bằng tính cách riêng nàng tiến tới, sợ rằng vừa nhìn vi phân và tích phân trên sách toán học cao đẳng vừa khóc, khả năng còn sẽ hoài nghi trí thông minh của mình có phải là thật có vấn đề hay không...

Trừ chuẩn bị bài bài tập, Becky mỗi ngày cố định mở ti vi xem trực tiếp truyền hình Hội Nghị Đỉnh Cao kinh tế thành phố L, bởi vì có thể từ trên TV nhìn thấy Freen, cô mỗi một lần phát biểu, Becky cũng hận không thể tiến vào sát TV xem, bưng lấy mặt ngồi ở trước truyền hình nghe cô chậm rãi nói, ánh mắt si mê sùng bái.

Chị Freen càng ngày càng thích đùa giỡn chế nhạo, để Becky suýt chút nữa quên, người yêu của mình là một người lợi hại như vậy.

Lần này Hội Nghị Đỉnh Cao chiến trận rất lớn, không chỉ có Freen, còn có người Becky đã gặp, tỉ như anh hai Fiona Green, rất sớm trước đó từng có gặp mặt một lần Elysia Schariac, còn có anh hai Becky, Blade Armstrong.

Dạng này Hội Nghị Đỉnh Cao, trước kia nhà Armstrong là không có cửa tham gia, bây giờ có thể có một chỗ cắm dùi, còn có thể có cơ hội nói chuyện, hơn phân nửa cũng là dựa lưng vào Freen mà được đến.

Blade Armstrong hiện tại cũng coi như một đời thanh niên tài tuấn mới tại thành phố L, chừng hai mươi tuổi, có thể dẫn đầu nhà Armstrong cấp tốc quật khởi, ở khu vực thành phố L đầm rồng hang hổ này nắm giữ quyền được nói, Becky nhiều lần ở tạp chí kinh tế tài chính cùng bên trong báo chí nhìn thấy truyền thông đề cập hắn với từ ngữ ca ngợi, đầu óc thiên tài, trẻ tuổi nhất giỏi nhất năm, tương lai thành phố L. . . nhà Armstrong một năm gần đây phát triển thậm chí vượt qua S thị năm đó Elysia Schariac mà chấn chỉnh lại S thị, còn được xưng là kỳ tích thương mại, ghi danh vào cả sách.

Becky cứ ba ngày là thấy dạng tin tức này, A thị ở lĩnh vực nào đó mà đầu tư, dùng tiền trăm triệu thu mua công ty lĩnh vực nào đó, cổ phiếu A Thị một đường trải màu hồng, cơ hồ mỗi ngày đều lập đỉnh, vô số nhà đầu tư hướng vào A Thị, cố gắng có một chén canh từ lãnh thổ thương mại mà Blade Armstrong đang xây dựng, thoạt nhìn như một mảnh phồn vinh vui vẻ.

Becky xem những tin tức kia, trong lòng mơ hồ lo lắng.

Nàng không hiểu quy củ giới kinh doanh, nhưng cũng biết đạo lý bước chân càng lớn càng dễ dàng trẹo chân, căn cơ nhac Armstrong không ổn, hiện tại cứ vung tiền, khuếch trương, rất dễ dàng xuất hiện trường hợp kéo dài chiến tuyến, tài chính không cách nào thu về, nhất định chỉ một chút gió thổi cỏ lay, là có thể đem nhà Armstrong đánh tan.

Có điều là nhìn sức mạnh nhà Armstrong này như mặt trời ban trưa, không có chút nào dừng lại, Becky cũng chỉ đành nói với mình, Blade Armstrong so với mình lợi hại nhiều, nàng có thể nhìn ra vấn đề, Blade Armstrong khẳng định cũng sớm nghĩ đến, hắn hiện tại dám làm như thế, tất nhiên đã nghĩ kỹ đối sách.

. . .

Về sau chính thức lên lớp, công việc của Becky lu bù lên.

Đại học năm thứ nhất lớp công khai rất nhiều, trên cơ bản mỗi ngày đều đầy lớp, Becky cùng Freen thời gian chung đụng cũng ít, buổi sáng cùng một chỗ ăn đồ ăn, Freen đưa nàng đi trường học, trao đổi nụ hôn nồng nhiệt lưu luyến không rời, sau đó Becky lên lớp, cô đi công ty, tận tới đêm khuya tan học mới có thể gặp mặt, có khi Becky có lớp muộn, ngay cả cơm tối cũng không thể cùng nhau ăn.

Quan hệ Becky cùng Fiona Green cũng rơi vào hoàn cảnh lúng ta lúng túng, hai người lễ độ gặp nhau chào hỏi, sau đó liền không lời nào để nói, làm khó kẹp Yuki Williams ở giữa, hai đầu không biết lấy lòng bên nào.

Thời điểm các nàng ba tháng trước quan hệ tốt, làm gì cũng cùng nhau, ngay cả chọn lớp cũng chọn thời gian hoàn toàn tương tự, như ruột thịt, hiện tại đi học chung cũng không giao lưu, bầu không khí rất buồn bực.

Lớp thể dục Becky ban đầu muốn chọn cờ vây, nghe Yuki khuyến khích mới đổi thành bóng rổ, khi đi học trước được dạy làm sao dẫn bóng, làm sao chạy ba bước ném bóng, chọn lớp bóng rổ đại bộ phận là nam sinh, hoặc nhiều hoặc ít cũng biết chơi bóng, giáo viên thể dục dạy cũng không tỉ mỉ, thời gian giảng dạy cũng không tới hai mươi phút, liền để bọn họ tự chủ luyện tập, mỗi lần lên tiết lớp thể dục không nhiều, sân bóng rổ đầy đủ, mấy cái lớp nam sinh lập đội thi đấu, nữ sinh thì cổ vũ, Becky xem không hiểu, cũng không hứng thú gì, một người ôm bóng yên lặng đi đến bên cạnh sân bãi, chấp nhất luyện ném rổ.

Trong nội tâm nàng có một cỗ nhiệt tình không chịu thua như vậy, đã báo danh lớp bóng rổ, liền nhất định không thể rớt tín chỉ, dù là có thể quăng vào một trái cũng coi như là thắng, đáng tiếc cánh tay nàng quá nhỏ, không có tí sức lực nào, vừa không ai dạy, không biết vận dụng lực cổ tay, mấy tiết trôi qua, bóng không hề đụng vào vòng rổ.

Fiona Green ngồi ở phía xa bên trên xà đơn, nhìn Becoy ném bóng từng cái một, ném trật cái này tiếp theo cái kia.

"Chúng ta cứ như vậy nhìn?"

Yuki hai tay chống đỡ xà đơn nhảy lên, cũng thoải mái mà ngồi lên.

"Làm sao cũng phải giúp đỡ nàng chứ? Becky mặt đều mệt đến đỏ lên, cậu nhìn không đau lòng?"

"Nàng không quan tâm tôi dạy."

Lại nghĩ tới lời của Becky lần trước ở phòng game arcade chơi ném rổ,.

"Vậy cậu liền hoàn toàn mặc kệ rồi?"

Yuki đẩy cô.

"Fiona cậu có phải người hay không?"

Lúc này bóng trong tay Becky bật trở lại , ở trên đầu đập một cái, sau đó lăn hướng về sau, đúng lúc lăn đến dưới xà đơn Fiona cùng Yuki ngồi.

Fiona nắm chặt thanh ngang, nhìn Becky thở hồng hộc chạy tới nhặt bóng.

Becky ôm lấy bóng rổ, ngẩng đầu, cùng cô liếc nhau một cái, muốn nói lại thôi, nghĩ nghĩ, vẫn là chạy về, lau lau mồ hôi, tiếp tục luyện ném rổ.

Nàng chưa phát phát hiện mình bị bóng rổ đập trúng cái trán, lưu lại một cái dấu nhàn nhạt đỏ, Fiona nhìn không chớp mắt.

"Được rồi, cậu không dạy tôi dạy."

Yuki chịu không được nàng giả bộ bí ẩn làm người ta phát bực, từ xà đơn bên trên nhảy xuống, hướng tới Becky đi.

"Becky, ném bóng không phải ném như thế..."

Yuki nhìn thấu Fiona, ý đồ xấu chỉ cho Becky, cố ý dạy không đúng tiêu chuẩn, chờ chính Fiona nhịn không được tới.

Quả nhiên, bóng kia còn không có ném ra, Fiona liền cũng nhảy xuống xà đơn, bước nhanh đi qua, đạp chân Yuki một cái, nhíu mày.

"Yuki cậu cố ý à?"

"Tôi làm sao? Tôi dạy như thế không đúng à?"

Yiki vô tội chớp mắt.

"Becky cậu nói tôi dạy đúng hay không?"

"Tôi... Tôi cũng không biết..."

"Xéo đi."

Fiona đẩy ra Yuki, uốn nắn động tác Becky.

"Tay nhấc cao một chút, lại cao một chút, cổ tay lật về sau, cùng khuỷu tay tạo thành 90 độ, chú ý thời điểm ném bóng cổ tay dùng lực..."

Động tác quy củ, không giống ngày đó ở bên trong phòng game arcade cố ý ôm lấy Becky, thậm chí tận lực không cùng nàng có tiếp xúc tay chân, chỉ có thời điểm uốn nắn Becky trên tay cầm bóng động tác hơi đụng khớp nối cổ tay của nàng, cũng là không đến hai giây liền buông ra.

"Cứ như vậy, nhìn phương hướng bảng bóng rổ, dùng sức ném."

Fiona hướng bên cạnh lui lại mấy bước.

Becky cắn răng một cái, đem hết sức cũng ném ra, nhớ kỹ lời Fiona, cổ tay dùng lực.

Chưa vào rổ, nhưng ít ra cũng chạm vào thành.

Becky kích động, mừng rỡ không ngừng.

"Fiona, Yuki, các cậu nhìn thấy chưa? Vừa rồi suýt chút nữa liền vào!"

Nàng vô ý hô tên Fiona, Fiona đờ đẫn, nàng cũng đi theo sững sờ, nhớ tới mình từng mở miệng nói không muốn làm bạn, ngượng ngùng nghiêng đầu sang chỗ khác.

"Nhìn thấy, Becky cậu thật tuyệt!"

Con mắt Yuki ở trên thân hai người chuyển một cái, một tay ôm lấy các nàng, ba người một lần nữa gộp thành một khối.

"Luyện lâu như vậy cũng mệt mỏi, để ăn mừng Becky tiến bộ lớn, tôi đãi khách, chúng ta ăn kem đi!"

Bên cạnh sân bóng rổ là quán ăn nhỏ, Yuki tùy tiện chọn ba hộp kem, đều là vị sô cô la, Fiona nhìn thấy, cầm hai hộp trong đó bỏ lại, lại cầm một cái vị bơ, trực tiếp cho Becky.

"... Cám ơn."

Còn nhớ rõ các nàng lần đầu tiên gặp mặt, Fiona mời Becky ăn kem, là vị bơ.

"Lòng cậu tinh vi quá."

Yuki ở bên cạnh chua chua nói.

"Làm sao không suy nghĩ tôi có thích ăn vị sô cô la hay không?"

Fiona liếc nàng một cái, không nói, vừa cúi đầu ở trong tủ lạnh dùng sức lục lọi, lật tới đáy của tủ lạnh, cuối cùng tìm được một hộp vị ô mai, đưa cho Yuki.

Yuki lập tức liền vui, nhận lấy, mừng khấp khởi nói:

"Thì ra cậu nhớ kỹ tôi thích ăn kem vị ô mai à?"

Fiona lỗ tai ửng đỏ, mạnh miệng.

"Lấy đại."

Yuki cười không ngừng, đem tủ lạnh người ta lục lọi loạn cả lên, còn không biết xấu hổ nói là lấy đại, hắc, người này liền là con vịt chết mạnh miệng.

Trong đó quan hệ ba người, bởi vì Yuki đãi khách ăn kem một lần, vừa trở nên tốt hơn.

Ai cũng chưa nhắc lại chuyện ngày đó phát sinh, chậm rãi, Fiona chủ động nói với Becky mấy câu.

Sau khi tan học, Fiona gửi Becky tin nhắn:

[Tôi không muốn mất đi người bạn như cậu.]

Becky còn chưa xem, lại gửi thêm hai câu:

[Cũng không còn thích cậu.]

[Mặc dù nói như vậy khả năng có chút cặn bã, nhưng tôi hình như vừa thích người khác rồi.]

Becky đang ngồi ở bên trên tay lái phụ cạnh Freen, cười, cũng cho Fiona trả lời:

[Là Yuki Williams sao?]

Chờ rất lâu, Fiona mới gửi:

[Lại sợ lần này lại là tương tư đơn phương.]

Không có nói không, chỉ là ngầm thừa nhận.

Becky kỳ thật đã sớm nhìn cách hai nàng ở chung mà ngầm hiểu một chút, lần trước từ sau khi Fiona đem Yuki uống say trở về phòng ngủ, nhìn ánh mắt của cô đã rất không giống như trước, vừa có tầm một tháng huấn luyện quân sự đơn độc ở chung, nói không chừng đã sớm thích Yuki Williams, chỉ là cô cố chấp muốn nhận lời từ chối rõ ràng từ Becky, cho nên ngay cả mình cũng không phát hiện.

Becky trả lời cô:

[Tôi nhìn Yuki đối với cậu cũng rất có tình ỵ́, lần này không gọi tương tư đơn phương, gọi là hai bên tình nguyện. ]

Cuối cùng, lại rất nghĩa khí bổ sung thêm:

[Muốn trợ giúp thì cứ nói, tôi bất cứ lúc nào cũng hỗ trợ.]

Fiona lại chưa trả lời nàng.

Becky thu hồi điện thoại, thở một hơi dài nhẹ nhõm.

Freen chờ đèn giao thông, nghiêng đầu nhìn nàng cười.

"Tâm tình tốt như vậy, có việc vui?"

"Có!"

Becky hướng cô nở nụ cười xán lạn.

"Bạn của em vừa trở lại rồi!"

Freen hiểu rõ, nàng cùng Fiona gần như là người xa lạ mấy tuần lễ, cuối cùng cũng hòa hảo.

"Quả nhiên là chuyện vui lớn."

Freen cười, nói:

"Phải chúc mừng rồi."

"Làm sao chúc mừng?"

Freen cười mà không nói.

Thẳng đến về đến nhà, thời điểm tiến vào phòng tắm rửa tay, Becky mới hiểu "chúc mừng" mà Freen nói là gì .

Chiếc kệ đối diện với vòi hoa sen trong phòng tắm không còn nữa, thay vào đó là một bức tường kính tráng gương khổng lồ, phản chiếu rõ nét mọi ngóc ngách trong phòng tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store