Freenbecky Hon Nhe Nhoc Cam Cua Toi Cover
Hai người chia nhau ăn một hộp kem lớn, Freen hỏi Becky còn muốn đi chỗ nào chơi.Becky liếm láp thìa vẫn chưa thỏa mãn."Nơi nào đều được sao?""Ừm."Becky liền nói muốn đi xem Tượng Nữ Thần Tự Do, một lát sau, còn nói muốn đi xem Đại lộ danh vọng Hollywood.Freen kinh ngạc."Em còn biết Hollywood?""Khi còn bé ở trong sách nhìn thấy qua."Becky kỳ thật không thể nào thích tác phẩm truyền hình điện ảnh, nàng thích sách hơn, nhìn từng cái chữ vuông, trong đầu tự có một cái thế giới, cũng không cần thêm vào giọng nói cùng hình ảnh mới kích thích đầu óc nhận biết, huống chi nàng xem các tác phẩm văn học mình thích được cải biên thành phim truyền hình hoặc điện ảnh, tất cả đều tạm chấp nhận, không tới nỗi để người kinh diễm, chọn lựa nhân vật cũng không phù hợp bộ dáng trong tưởng tượng Becky, có điều là nàng vẫn là muốn đi xem Hollywood, nhìn thử Dreamworks, muốn chiêm ngưỡng sức hút của xưởng chế tạo ngôi sao lớn nhất thế giới này, nơi đã khiến hàng vạn chàng trai cô gái mê mẩn.Hai chỗ khoảng cách cũng không gần, Freen trước mang Becky trở về, ban đêm lên kế hoạch lộ trình, ngày thứ hai trước đi New York, sau đó lại từ New York bay sang Los Angeles.Thành thị phồn hoa cơ bản giống nhau, đường phố ngựa xe như nước, màn hình điện tử to lớn vĩnh viễn không tắt, dòng người như nước chảy.Tượng Nữ Thần Tự Do đầy ắp người, pho tượng vĩnh viễn nằm ở đó còn những người du khách lại chiêm ngưỡng nàng.Becky cho tới bây giờ chưa gặp qua nhiều loại người như vậy cùng một chỗ, trắng đen, khuôn mặt khác nhau, có chàng trai người da đen đi qua trước mặt Becky, Becky lui lại nửa bước, che miệng, ở bên tai Freen nhỏ giọng nói:"Chị Freen, chị xem tóc kia xoăn xoăn."Vừa nhìn thấy một cô gái người da trắng."Chị Freen, nữ sinh kia tóc là màu vàng kim kìa..."Trong ánh mắt của nàng là hiếu kì, Freen thích xem vẻ mặt nàng vui vẻ, cười nói."Em thích mái tóc màu vàng óng?""Rất xinh đẹp." Becky gật đầu."Tựa như công chúa Châu Âu thời Trung cổ."Freen giọng điệu có chút đau xót."Chờ về thành phố L, tôi cũng đi nhuộm tóc vàng.""Vì sao?""Becca thích tóc vàng, nhìn tôi là được rồi, không cho phép nhìn chằm chằm người phụ nữ khác." "Đàn ông cũng không được."Becky híp mắt vui vẻ, kiễng lấy mũi chân ở bên tai Freen hỏi: "Chị không thích em nhìn những người khác thật à?"Kỳ thật nàng muốn hỏi chính là, chị Freen, chị có phải đang ghen không.Freen con mắt thoáng nhìn, trực tiếp nhìn thấu chút tâm tư của nàng, lẽ thẳng khí hùng thừa nhận."Không sai, tôi chính là ghen rồi, thì làm sao?"Becky trái phải tứ phương nhìn một loạt, đẩy Freen đẩy tới trong một cái hẻm nhỏ, đè lên tường, ở miệng bên cạnh cô liếm một ngụm, ý cười càng đậm."Quả nhiên chua."Freen : "..."Được lắm, cô bé này hiện tại cũng muốn đùa giỡn người.Hấp dẫn Becky nhất phần lớn vẫn là nhà bảo tàng, bộ sưu tập tranh tuy không có hệ thống như các viện bảo tàng nghệ thuật ở châu Âu nhưng cũng đủ để Becky hoa mắt, trong khu vực Lehman Collection ở sâu trong bảo tàng có một bức Princesse de Broglie, sinh động như thật, Becky trở nên sợ hãi thán phục, ngừng chân ở trước mặt vị công chúa kia chừng nửa giờ, thưởng thức bả vai duyên dáng của nàng, cánh tay nở nang, nàng hận không thể nóng lòng nhớ từng họa tiết ren trên cổ tay áo của cô gái xinh đẹp này, từng nếp gấp trên váy tất cả ghi tạc trong lòng. Freen không hiểu tranh vẽ, khi nhìn thấy bức tranh này, cô cũng không khỏi cảm thán vẻ đẹp của người trong tranh..Becky nghe, dùng tay che mắt Freen, không để cô lại nhìn kỹ."Chị Freen không cho phép xem." Nàng thì thầm với Freen.Freen buồn cười, mặc nàng che lấy, ôm ngực phản bác."Dựa vào cái gì Becca có thể nhìn tôi không thể xem?""Cái này không giống.""Có cái gì không giống?""Em là thưởng thức tranh, chị Freen là... là..."Freen đã biết nàng muốn nói gì, vẫn như cũ đùa nàng."Là cái gì?""Chị Freen là thưởng thức thiếu nữ bên trong tranh!" Becky cau lông mày."Không cho phép chị Freen thích thiếu nữ trong tranh."Freen cười khẽ, trừng mắt nhìn, lông mi ở trong lòng bàn tay Becky ngọ nguậy, ngứa một chút, tiến vào trong nội tâm nàng.Becky mặt ửng đỏ, nghĩ thầm mình cố tình gây sự như vậy đến viện bảo tàng mỹ thuật, ngay cả tranh đều không cho cô xem, cô có tức giận hay không.Freen cúi đầu, ở bên tóc mai Becky lên tiếng, thấp mà chầm chậm."Becca đây có tính là ghen tị hay không?"Tiếng đàn Cello âm thanh lộng lẫy, như mang nét sang trọng quý phái của thời Trung Cổ, rất phù hợp với phong cách của khu triển lãm này.Becky cắn môi, mặt mũi tràn đầy khó xử."Nếu như chị Freen không thích em ghen, sau này em... sẽ lặng lẽ ghen trong lòng, không để chị biết."Freen buồn cười, làm gì có người nào thành thật như nàng, người bình thường thì."Chị không thích em ghen vậy em sẽ không ghen."Không nên là như thế này mới đúng? Becky lại vô cùng thật lòng, nói thẳng là ở trong lòng lặng lẽ ghen, ngay thẳng quá mức.Ngược lại có loại đáng yêu.Freen đem tay che kín ánh mắt của nàng kéo xuống, đặt tại bên trên ngực mình."Không muốn tôi xem người vẽ bên trong, vậy sau này em cũng vẽ cho tôi một bức như thế, tốt nhất cũng vẽ chính em, tôi mỗi ngày nhìn em, được chứ?"Becky trong lòng mừng thầm, trên mặt muốn giữ đứng đắn, bên miệng cười không nhịn được, đều sắp ngoác đến mang tai, không quên ở ngực cô đẩy một nắm."Chị cũng không sợ nhìn chán à."Bàn tay nhỏ bé trời sinh thích hợp cầm bút vẽ, một chút lực đạo cũng không có, ngược lại giống như cố ý trêu chọc Becky, đẩy đến Freen lòng cũng xốp giòn, hận không thể ấn Becky xuống hôn ngay, bắt lấy lòng bàn tay của nàng như hoa nở rộ."Ngán hay không ngán, em thử xem chẳng phải sẽ biết sao..."Nơi đông người nói cái gì đây.Becky mím môi không dám động, ngọt ngào nghĩ hóa ra lúc đầu chị Freen thích người là dáng vẻ như vậy, nếu nói trong hoàn cảnh bình thường cũng đủ để người ta thấy xấu hổ, bây giờ nói ra đến những lời này, càng khiến người ta xấu hổ đến ngượng ngùng.Trời đất chứng giám, Freen đáng thương chững chạc đàng hoàng, trong lòng rõ ràng nghĩ là Becky nếu không tin có thể vẽ một bức ra bày ở trong nhà, nhìn xem mình có thể ngán hay không.Cũng không biết Becky đã nghĩ tới nơi nào.Ban đêm ở bên trong khách sạn ở phụ cận công viên trung tâm, gian phòng ở vị trí tầng lầu rất cao, cảnh đêm New York nhìn không sót gì, hoàng hôn là một tấm màn che, để tòa thành thị New York này so với ban ngày càng hiện ra một loại tươi đẹp ngợp trong vàng son, Becky ghé vào trên lan can ban công quan sát cả tòa thành, Freen cầm một kiện áo khoác mỏng ra, choàng tại đầu vai của nàng.Becky bỗng nhiên thở dài thật sâu, Freen hỏi nàng có phải là có chuyện gì."Chị Freen, chị có phải là người có rất nhiều tiền?"Freen nghĩ nghĩ, nói."Có thể xem là vậy."Becky sớm biết Freen rất giàu, bởi vì bản thân nhà Armstrong cũng coi như gia tộc có quyền thế nhỏ, anh trai Becky, Blade Armstrong lúc trước còn đối với Freen khúm na khúm núm như thế, Freen so với nhà Armstrong, thậm chí còn lợi hại hơn.Phong cảnh trước mắt chỉ thuộc về người có quyền thế, đại đa số người cả đời cũng sẽ không thấy.Nếu như không gặp được Freen, cuộc sống Becky sẽ như thế nào đây?Becky không biết, cũng không dám nghĩ, nàng là một hạt bụi thuộc về bên trong thời đại lớn, gió thổi hướng chỗ nào, nàng liền tung bay hướng đó. Mà Freen, là có người có thể nhấc lên trận gió kia. Freen đưa nàng đến đỉnh núi cao, tầm mắt nàng liền có thể nhìn thấy bao quát phong cảnh non sông, không có Freen, nàng đã định trước sẽ bị giẫm ở dưới chân."Em đây có tính là đang cặp với người giàu không?" Freen gõ gõ đầu của nàng, cười nói: "Người bạn nhỏ, em tuổi còn trẻ, lấy ở đâu cảm ngộ về cuộc đời nhiều thế." Freen oán thầm, cặp người giàu cái từ này, đều khiến cô nghĩ đến loại nhà giàu mới nổi kia bụng phệ đầy mỡ, thì ra mình ở trong lòng Becky vậy mà là hình tượng như vậy?"Nào có người giàu nào xinh đẹp như tôi?" Giọng nói của cô u oán.Becky nhẹ vui."Chị Freen là người giàu thời thượng.""..." Cái từ này cũng không tốt hơn bao nhiêu.Nghĩ lại, còn may Becky ngăn cách với đời, xem sách nhiều hơn so với mạng, tuổi vừa mới hai mươi như ông cụ non, chí ít hai nàng chưa có khoảng cách thế hệ, bằng không thì kém 10 tuổi, Becky mở miệng một tiếng đều là ngôn ngữ mạng như thế, Freen chỉ là hiểu nàng có ý gì thôi cũng phải tốn phần lớn sức lực.Becky nói mình là cặp với người giàu, Becky đương nhiên phải để nàng biết cặp với người giàu phải có dáng vẻ cặp của người giàu, lúc đầu dự định đi qua Hollywood xong sẽ liền sẽ quay về, kết quả tạm thời thêm lộ trình mới, đi Las Vegas.Loại địa phương này nhiều người mới náo nhiệt, có thêm bạn phải cùng rủ đi, Becky cũng sẽ không cần phải khẩn trương như vậy, cho nên trước khi đi Freen đặc biệt gọi điện thoại cho Kiana Kaslana, hỏi cô có đi hay không.Kiana Kaslana sống như người tu khổ hạnh, sống phóng túng một chữ cũng không biết, cũng không làm chủ, đem điện thoại chuyển cho Raiden Mei.Raiden Mei đã sớm muốn tìm hiểu thử chủ nghĩa tư bản hủ bại là thế nào, khổ vì vẫn tìm không ra cơ hội thích hợp, tự nhiên trên trời rơi xuống miếng bánh ngon, đương nhiên không nói hai lời liền gật đầu, ở bên kia điện thoại không quên nhắc nhở: "Đầu tiên nói trước, Kiana nhà em là giáo sư nghèo, cũng không có tiền gì, ăn ở chị bao đi?"Làm chọc cười Freen, chế nhạo."Kiana nhà em còn có một văn phòng luật sư luôn đó, em nói với tôi cậu ta là giáo sư nghèo?" Cô cố ý nhại lại từ, cố ý châm chọc Mei keo kiệt."Bao hay không bao? Không bỏ tiền chúng tôi không đi.""Được, đến đây đi."Cúp điện thoại, Mei tranh công hướng Kiana cười."Thế nào, em có phải là người vợ cần kiệm, chăm chỉ quản việc nhà không?"Kiana vui vẻ, đem nàng đè xuống giường."Phải."
. . .Bước vào Las Vegas, mới biết được cảm gíac ngợp trong vàng son chân chính là thế nào.Máy bay tư nhân trực tiếp dừng ở trên bãi đáp khách sạn, quản lý khu tự mình đến đón, lộ trình hoàn toàn có quản gia tư nhân cao cấp quản lý, Freen sớm quen thuộc loại tình cảnh này, Kiana ngoại trừ Mei cũng không quan tâm mấy chuyện khác, cho nên hai người chưa phản ứng gì, Becky thì nhát gan, từ bên trên máy bay tư nhân một khắc kia trở đi liền nắm chặt tay Freen chưa buông ra, Mei tự nhận đã đi qua nhiều thành phố, cũng từng đi đến Úc, nhưng nàng đây chẳng qua là du khách bình thường mà thôi, chưa từng thấy qua loại chiến trận này, đáy lòng lập tức cũng không chắc chắn, lặng lẽ kéo cánh tay Kiana.Chân đạp trên khối đất này một khắc trở đi, cũng đồng nghĩa hưởng thụ mỗi loại phục vụ ở đây đều phải tốn tiền, người giữ cửa khách sạn cúi đầu tiếp khách, người phục vụ mang hành lý, ngay cả thang máy cũng có chuyên môn nhân viên phục vụ giúp mở, từ khi xuống máy bay đến lúc về gian phòng hết thảy đều không cần tự mình động tay, trừ thời điểm cho tiền boa.100 đô tiền giấy giống như nước chảy rút ra ngoài, thấy Mei mí mắt liên tục nhảy, đến gian phòng mới thở một hơi dài nhẹ nhõm, trái tim còn chưa chậm lại được, nằm ở trên giường vỗ thẳng ngực."Chị hôm nay cuối cùng mới biết được cái gì gọi là tiêu tiền như nước."Becky đối với tiền chưa khái niệm gì, trộm hỏi Mei."Vừa rồi chúng ta tiêu rất nhiều tiền sao?""Nhiều." Mei lòng còn sợ hãi."Đủ chị ở thành phố L tiêu sài một tháng."Becky cũng hoảng sợ."Nhiều đến nỗi chị cũng muốn tới đây làm công, mang hành lý đám khách hoặc mở thang máy." Becky kinh hãi, vô ý nhìn Freen, trong mắt lo âu.Freen lôi kéo cười, không có vấn đề nói: "Chỉ mới đến thôi mà."Buổi chiều ở hồ bơi ngoài trời cá nhân của khách sạn phơi tắm nắng, ban đêm có phục vụ hải sản bữa ăn, rồng Úc, cua đế vương, bào ngư, cùng biểu diễn nóng bỏng bên trên sân khấu, ánh đèn lấp lóe, mồ hôi rơi, rượu cồn để người điên cuồng, Freen che mắt Becky, ở bên tai nàng nói: "Đừng nhìn."Lập tức có chút hối hận mang Becky đến nơi này.Becky ngoan ngoãn trốn ở trong bóng tối của Freen, bưng lấy cái chén, dùng ống hút uống Cocacola của mình, giống bé con thỏ trắng lẫn vào đàn sói, dịu dàng cùng cảnh tượng nóng bỏng đối nghịch.Mei giơ cocktail màu xanh biếc hướng nàng chế giễu."Becky, em đây cũng quá nghe lời đi? Nào có đến nơi này còn uống Cocacola? Nếu không thì gọi thêm cho em một chén sữa bò nhé?"Becky bị cười một trận, không phục, kích động, cũng muốn gọi một chén rượu đủ mọi màu sắc nếm thử, nhìn Freen đôi mắt mang ý cười, chưa dám nói ra, tiếp tục uống Cocacola, ngược lại là Freen bưng chén rượu, hướng Kiana bên người Mei giơ lên cái cằm."Em còn nói Becky? Nhìn xem người bên cạnh em."Mei nhìn lại, Kiana còn đỉnh hơn, trong chén là trong suốt —— một chén nước lọc hoàn toàn không chút nào giả dối."Vậy thì sao?" Mei mạnh miệng."Cái này gọi kỷ luật, chị hiểu không?"Freen cười híp mắt nói với Becky. "Becca nghe thấy chưa? Cái này gọi kỷ luật."Becky bưng lấy Cocacola của mình, cười rất thoải mái.
. . .Sau bữa cơm chiều mới là màn kịch quan trọng, sân bãi cá nhân, quản gia sớm thay các nàng chuẩn bị kỹ càng thẻ đánh bạc, chơi cái gì tùy ý chọn, tùy lúc có thể đổi, bàn lên ngồi hoàn toàn cũng là siêu cấp VIP của khách sạn, một ván xuống mấy triệu mỹ kim, Becky nhìn Freen hướng trong sàn tùy ý ném thẻ tử, lòng cũng đi nhấc theo lên, một khắc chờ mở này, vừa lạch cạch nện xuống, một buổi tối giống như ngồi xe cáp treo, tim đập loạn, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi.Đêm nay Freen vận may không tệ, nhìn như hững hờ, chậm rãi, tiền trước mặt vậy mà chồng chất, về sau kết thúc tiện tay ném cho nhân viên công tác không ít, còn lại quản gia thu, chờ lúc rời đi lại thanh toán."Tay làm sao lạnh như vậy?" Xong bàn, Freen cầm tay Becky, nhíu mày."Lạnh?""Không phải." Becky mặt đỏ bừng, nuốt nước bọt."Căng thẳng."Một buổi tối, Becky cũng giúp Freen chơi không ít, tâm tình liền thay đổi rất nhanh giống như nhảy cầu, cảm thấy mình sắp bị bệnh tim, đầu óc sung huyết, hoóc-môn kích thích tăng vọt, quá kích thích, ngay cả người nhát gan như nàng càng chơi về sau cũng có chút gấp gáp, kích động lên, lý trí sụp đổ."Có muốn ăn khuya chút gì hay không?" Becky lúc này mới phát giác được đói, bụng dán vào lưng, bụng ùng ục gọi một tiếng, có chút mất mặt, mặt nàng nóng lên."Được."Cảm xúc kích động, tiêu hao nhiệt lượng cũng lớn, Becky rất đói, ăn như hổ đói, Freen vỗ lưng của nàng, cười cho nàng thuận khí."Chậm một chút."Ăn quá nhanh, bắt đầu ợ hơi, ghé vào trong ngực Freen một hồi lâu mới bình phục, Becky chậm rãi đứng dậy, xoa xoa mồ hôi trên đầu, đầu óc sung huyết khôi phục lý trí, nghĩ mà sợ nói: "Khó trách nhiều người như vậy bởi vì một chữ đánh bạc, cuối cùng táng gia bại sản, ở nơi này kiếm tiền rất dễ dàng.""Thua tiền lại càng dễ." Freen cười nhẹ như mây gió."Ngay cả Becca người cẩn thận như vậy, cũng có chút mất khống chế rồi sao?"Becky suy nghĩ một chút, thật đúng là như thế.Khi cầm miếng nhựa kia được coi là tiền kia, áp lực trong lòng người chơi liền nhỏ hơn rất nhiều, giá trị in trên đó lại lớn tạo nên kích thích cảm giác gấp bội, rất khó có người có thể chống cự được dụ hoặc dạng này."Đánh bạc cái chữ này, dính vào không lường." Becky lòng vẫn còn sợ hãi nói."Chỉ một lần này, lần sau không thế nữa." Freen cười, đi bóp khuôn mặt non nớt của Becky."Không phải Becca nói mình cặp với người giàu sao? Tôi cũng nên có dáng vẻ một chút, chưa vì người đẹp vung tiền như rác, tôi coi như người giàu cái gì?". . .Becky thân thể yếu đuối, cảm xúc một đêm dữ dội, để lại không ít mồ hôi lạnh, mặc dù đêm đó rửa tắm nước nóng, cũng uống thuốc cảm mạo, sáng ngày thứ hai tỉnh dậy nóng rần lên, cả người mê man, toàn thân đau nhức, mơ hồ kêu lạnh, quản gia gọi tới bác sĩ cá nhân, đo lượng nhiệt độ cơ thể, 101 độ F, Freen lòng nóng như lửa đốt, hỏi bác sĩ có thể mau chóng hạ sốt hay không.Bác sĩ đề nghị trước đi bệnh viện chụp CT, để phòng chuyển thành viêm phổi.Becky sốt rất khó chịu, cảm thấy toàn thân trên dưới, ngay cả khe hở xương cốt đều đau, một ngón tay cũng không nhấc lên nổi, mơ mơ màng màng nghe thấy Freen ở bên tai nàng nói: "Becca, chúng ta đi bệnh viện có được hay không?"Becky lần theo thanh âm nơi phát ra, bọc lấy chăn mền, phản xạ có điều kiện hướng trong ngực Freen chui, không muốn mở mắt."Chị Freen, em lạnh quá, toàn thân đau..."Freen trong lòng đau xót, không nói hai lời, trực tiếp đem Becky ngay cả chăn mền cùng một chỗ bế lên, ngồi vào xe khách sạn chuẩn bị, đưa nàng đi bệnh viện.Trên đường đi Becky cũng kêu lạnh, không an phận vặn vẹo, Freen đem nàng ôm chặt, thẳng đến lúc Becky cọ mở cổ áo của cô, đem gương mặt cọ vào xương quai xanh cong của cô, cảm nhận được nhiệt độ của người cô, mới thành thật.Đến bệnh viện lại là một phen giày vò, cuối cùng cũng hạ sốt, Becky có chút khí lực, cũng tỉnh, nhưng vẫn nói toàn thân lạnh."Tôi để người đem cho em thêm mềm?"Becky lắc đầu."Không muốn, chăn mềm nhiều thật nặng, không thở nổi."Hơi dùng thêm chút sức đầu liền choáng, nằm không dám động đậy, chỉ có mắt như bánh xe chuyển, ánh nhìn gian ác."Vậy làm sao bây giờ?"Becky ngón tay ở trên mu bàn Freen tay ngoắc ngoắc."Muốn chị Freen vào đây ngủ chung với em."Phòng bệnh VIP, giường rất lớn, hai người nằm trên đó thừa sức.Thì ra là chờ khoảnh khắc này.Freen câu môi cười một tiếng. "Em cũng không sợ truyền nhiễm cho tôi.""Sẽ truyền nhiễm sao?" Becky nắm chặt chăn mền."Vậy đuổi chị ra ngoài, ra ngoài ra ngoài! Đừng tại đây đợi!" Nàng đem Freen thẳng hướng đuổi ra, bị sặc thở ra một hơi, muốn ho khan, còn dùng chăn mền trùm đầu, trốn đi ho, sợ để Freen ngã bệnh.Nàng tránh trong chăn kiềm chế ho khan, Freen chỉ có thể nhìn thấy chăn mền co lại một đoàn, run rẩy nhìn đáng thương, nàng quả thực muốn cho mình một cái tát, nói điên nói khùng, càng nói càng để Becky sợ hãi, không giữ mồm giữ miệng.Freen cúi người, đem chăn mền bị Becky trùm qua đỉnh đầu từng chút một giật xuống, mò lấy bờ vai của nàng, đem nàng vớt lên, gối lên gối đầu nằm xuống, vừa đút nàng uống vào mấy ngụm nước sạch, đem ho khan đè xuống."Đỡ chút nào chưa?" Freen vỗ nhẹ Becky phía sau lưng."Không cần chị quan tâm, chị mau đi ra, ra ngoài!" Becky vẫy tay đem cô đẩy ra phía ngoài, không để cô nhích lại gần mình.Freen nhíu nhíu mày, trực tiếp ngồi ở mép giường, đem hai cổ tay Becky quấn lại, trở tay đưa cả người nàng bao trong ngực, thuận thế cũng cùng một chỗ tiến vào ổ chăn, đè ép tay của nàng, hung hăng hôn lên môi nàng.Giống như công tắc điện, Freen hôn Becky một cái, Becky liền ngốc, thân thể mềm nhũn, cũng quên phản kháng.Ở trong miệng nàng quét một vòng, Freen mới buông nàng ra, nhìn nàng đỏ bừng mặt, giương môi."Lần này có truyền nhiễm hay không cũng đã nhiễm rồi, không cần đuổi tôi đi nhé?""Chị..." Becky giật mình phút chốc, lấy lại tinh thần, chép miệng một cái, mắng cô."Chị có phải ngốc hay không?"Người mang bệnh, giọng nói mềm hơn so bình thường, nghe được Freen lửa nóng bên tai, trăm móng vuốt cào trong lòng, hờn dỗi trừng một cái, Freen hồn cũng bay mất, nơi nào nhịn được, đè nàng xuống vừa hôn vừa gặm, vừa cực kỳ gắng sức kiềm chế, không dám làm càn.Sợ lần nữa nhìn thấy ánh mắt sợ hãi. Đêm hôm đó của Becky.Freen thầm nghĩ, mình thực không phải người tốt.Cô ôm tư lợi, Becky đã thích cô, mặc kệ là thật lòng thích, hay là do chấp niệm khi bé, Freen vẫn muốn đem nàng biến thành thực lòng thích.Điện thoại rung lên vô cùng không đúng lúc, Becky đẩy cô."Điện thoại... Điện thoại."Freen bực bội đưa tay lấy tới, tiếp."Ai?"Giọng điệu rất lớn, Yha đầu kia giật nảy mình."Bà chủ, tại sao giận dữ như thế? Không phải ngài đang cùng Becky làm việc đó chứ?"Yha chảy mồ hôi, không phải chứ, dựa theo lệch giờ, bà chủ bên kia hẳn là ban ngày mới đúng chứ."Chuyện gì, nói." Freen giọng điệu không tốt.Yha kinh hãi, thật đúng là mình đoán đúng rồi.Một mặt vừa phỉ nhổ Freen, giữa ban ngày, còn làm chuyện này."Chuyện nhà Armstrong, có manh mối." Yha khôi phục đứng đắn."Biết." Freen nói, muốn tắt điện thoại.Hóa ra là lần trước để Yha tra thân thế Becky, Yha thì quá chậm, việc này Freen cũng đã biết, nàng bên kia vừa mới có manh mối."Ngài biết rồi?" Yha chấn kinh."Việc này đối phương làm rất bí mật, tôi vô cùng phí sức mới biết, ngài làm sao biết?"Freen ánh mắt hẹp."Cô nói cái gì?"Cô nhìn Becky, ra hiệu Yha chờ một lát, xuống giường, đem chăn mền đắp kín Becky, đẩy ra cửa đi đến trên ban công, mới nói: "Nói tiếp.""Tai nạn xe cộ ở nhà Armstrong 10 năm trước kia, khả năng lớn là cố ý."Freen tròng mắt hơi híp.Yha từ trước đến nay cẩn thận, nàng nói khả năng lớn, cơ bản cũng là trăm phần trăm."Nói tiếp.""Tôi tra ghi chép sửa chữa của chiếc xe năm đó, phát hiện phanh chiếc xe kia bị người ta giở trò."Sắc mặt Freen như không việc gì, nghe Yha báo cáo, mặt không thay đổi nhìn về phía Becky trong phòng.Nàng không biết gì, chỉ nghiêng đầu mệt muốn ngủ.
. . .Bước vào Las Vegas, mới biết được cảm gíac ngợp trong vàng son chân chính là thế nào.Máy bay tư nhân trực tiếp dừng ở trên bãi đáp khách sạn, quản lý khu tự mình đến đón, lộ trình hoàn toàn có quản gia tư nhân cao cấp quản lý, Freen sớm quen thuộc loại tình cảnh này, Kiana ngoại trừ Mei cũng không quan tâm mấy chuyện khác, cho nên hai người chưa phản ứng gì, Becky thì nhát gan, từ bên trên máy bay tư nhân một khắc kia trở đi liền nắm chặt tay Freen chưa buông ra, Mei tự nhận đã đi qua nhiều thành phố, cũng từng đi đến Úc, nhưng nàng đây chẳng qua là du khách bình thường mà thôi, chưa từng thấy qua loại chiến trận này, đáy lòng lập tức cũng không chắc chắn, lặng lẽ kéo cánh tay Kiana.Chân đạp trên khối đất này một khắc trở đi, cũng đồng nghĩa hưởng thụ mỗi loại phục vụ ở đây đều phải tốn tiền, người giữ cửa khách sạn cúi đầu tiếp khách, người phục vụ mang hành lý, ngay cả thang máy cũng có chuyên môn nhân viên phục vụ giúp mở, từ khi xuống máy bay đến lúc về gian phòng hết thảy đều không cần tự mình động tay, trừ thời điểm cho tiền boa.100 đô tiền giấy giống như nước chảy rút ra ngoài, thấy Mei mí mắt liên tục nhảy, đến gian phòng mới thở một hơi dài nhẹ nhõm, trái tim còn chưa chậm lại được, nằm ở trên giường vỗ thẳng ngực."Chị hôm nay cuối cùng mới biết được cái gì gọi là tiêu tiền như nước."Becky đối với tiền chưa khái niệm gì, trộm hỏi Mei."Vừa rồi chúng ta tiêu rất nhiều tiền sao?""Nhiều." Mei lòng còn sợ hãi."Đủ chị ở thành phố L tiêu sài một tháng."Becky cũng hoảng sợ."Nhiều đến nỗi chị cũng muốn tới đây làm công, mang hành lý đám khách hoặc mở thang máy." Becky kinh hãi, vô ý nhìn Freen, trong mắt lo âu.Freen lôi kéo cười, không có vấn đề nói: "Chỉ mới đến thôi mà."Buổi chiều ở hồ bơi ngoài trời cá nhân của khách sạn phơi tắm nắng, ban đêm có phục vụ hải sản bữa ăn, rồng Úc, cua đế vương, bào ngư, cùng biểu diễn nóng bỏng bên trên sân khấu, ánh đèn lấp lóe, mồ hôi rơi, rượu cồn để người điên cuồng, Freen che mắt Becky, ở bên tai nàng nói: "Đừng nhìn."Lập tức có chút hối hận mang Becky đến nơi này.Becky ngoan ngoãn trốn ở trong bóng tối của Freen, bưng lấy cái chén, dùng ống hút uống Cocacola của mình, giống bé con thỏ trắng lẫn vào đàn sói, dịu dàng cùng cảnh tượng nóng bỏng đối nghịch.Mei giơ cocktail màu xanh biếc hướng nàng chế giễu."Becky, em đây cũng quá nghe lời đi? Nào có đến nơi này còn uống Cocacola? Nếu không thì gọi thêm cho em một chén sữa bò nhé?"Becky bị cười một trận, không phục, kích động, cũng muốn gọi một chén rượu đủ mọi màu sắc nếm thử, nhìn Freen đôi mắt mang ý cười, chưa dám nói ra, tiếp tục uống Cocacola, ngược lại là Freen bưng chén rượu, hướng Kiana bên người Mei giơ lên cái cằm."Em còn nói Becky? Nhìn xem người bên cạnh em."Mei nhìn lại, Kiana còn đỉnh hơn, trong chén là trong suốt —— một chén nước lọc hoàn toàn không chút nào giả dối."Vậy thì sao?" Mei mạnh miệng."Cái này gọi kỷ luật, chị hiểu không?"Freen cười híp mắt nói với Becky. "Becca nghe thấy chưa? Cái này gọi kỷ luật."Becky bưng lấy Cocacola của mình, cười rất thoải mái.
. . .Sau bữa cơm chiều mới là màn kịch quan trọng, sân bãi cá nhân, quản gia sớm thay các nàng chuẩn bị kỹ càng thẻ đánh bạc, chơi cái gì tùy ý chọn, tùy lúc có thể đổi, bàn lên ngồi hoàn toàn cũng là siêu cấp VIP của khách sạn, một ván xuống mấy triệu mỹ kim, Becky nhìn Freen hướng trong sàn tùy ý ném thẻ tử, lòng cũng đi nhấc theo lên, một khắc chờ mở này, vừa lạch cạch nện xuống, một buổi tối giống như ngồi xe cáp treo, tim đập loạn, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi.Đêm nay Freen vận may không tệ, nhìn như hững hờ, chậm rãi, tiền trước mặt vậy mà chồng chất, về sau kết thúc tiện tay ném cho nhân viên công tác không ít, còn lại quản gia thu, chờ lúc rời đi lại thanh toán."Tay làm sao lạnh như vậy?" Xong bàn, Freen cầm tay Becky, nhíu mày."Lạnh?""Không phải." Becky mặt đỏ bừng, nuốt nước bọt."Căng thẳng."Một buổi tối, Becky cũng giúp Freen chơi không ít, tâm tình liền thay đổi rất nhanh giống như nhảy cầu, cảm thấy mình sắp bị bệnh tim, đầu óc sung huyết, hoóc-môn kích thích tăng vọt, quá kích thích, ngay cả người nhát gan như nàng càng chơi về sau cũng có chút gấp gáp, kích động lên, lý trí sụp đổ."Có muốn ăn khuya chút gì hay không?" Becky lúc này mới phát giác được đói, bụng dán vào lưng, bụng ùng ục gọi một tiếng, có chút mất mặt, mặt nàng nóng lên."Được."Cảm xúc kích động, tiêu hao nhiệt lượng cũng lớn, Becky rất đói, ăn như hổ đói, Freen vỗ lưng của nàng, cười cho nàng thuận khí."Chậm một chút."Ăn quá nhanh, bắt đầu ợ hơi, ghé vào trong ngực Freen một hồi lâu mới bình phục, Becky chậm rãi đứng dậy, xoa xoa mồ hôi trên đầu, đầu óc sung huyết khôi phục lý trí, nghĩ mà sợ nói: "Khó trách nhiều người như vậy bởi vì một chữ đánh bạc, cuối cùng táng gia bại sản, ở nơi này kiếm tiền rất dễ dàng.""Thua tiền lại càng dễ." Freen cười nhẹ như mây gió."Ngay cả Becca người cẩn thận như vậy, cũng có chút mất khống chế rồi sao?"Becky suy nghĩ một chút, thật đúng là như thế.Khi cầm miếng nhựa kia được coi là tiền kia, áp lực trong lòng người chơi liền nhỏ hơn rất nhiều, giá trị in trên đó lại lớn tạo nên kích thích cảm giác gấp bội, rất khó có người có thể chống cự được dụ hoặc dạng này."Đánh bạc cái chữ này, dính vào không lường." Becky lòng vẫn còn sợ hãi nói."Chỉ một lần này, lần sau không thế nữa." Freen cười, đi bóp khuôn mặt non nớt của Becky."Không phải Becca nói mình cặp với người giàu sao? Tôi cũng nên có dáng vẻ một chút, chưa vì người đẹp vung tiền như rác, tôi coi như người giàu cái gì?". . .Becky thân thể yếu đuối, cảm xúc một đêm dữ dội, để lại không ít mồ hôi lạnh, mặc dù đêm đó rửa tắm nước nóng, cũng uống thuốc cảm mạo, sáng ngày thứ hai tỉnh dậy nóng rần lên, cả người mê man, toàn thân đau nhức, mơ hồ kêu lạnh, quản gia gọi tới bác sĩ cá nhân, đo lượng nhiệt độ cơ thể, 101 độ F, Freen lòng nóng như lửa đốt, hỏi bác sĩ có thể mau chóng hạ sốt hay không.Bác sĩ đề nghị trước đi bệnh viện chụp CT, để phòng chuyển thành viêm phổi.Becky sốt rất khó chịu, cảm thấy toàn thân trên dưới, ngay cả khe hở xương cốt đều đau, một ngón tay cũng không nhấc lên nổi, mơ mơ màng màng nghe thấy Freen ở bên tai nàng nói: "Becca, chúng ta đi bệnh viện có được hay không?"Becky lần theo thanh âm nơi phát ra, bọc lấy chăn mền, phản xạ có điều kiện hướng trong ngực Freen chui, không muốn mở mắt."Chị Freen, em lạnh quá, toàn thân đau..."Freen trong lòng đau xót, không nói hai lời, trực tiếp đem Becky ngay cả chăn mền cùng một chỗ bế lên, ngồi vào xe khách sạn chuẩn bị, đưa nàng đi bệnh viện.Trên đường đi Becky cũng kêu lạnh, không an phận vặn vẹo, Freen đem nàng ôm chặt, thẳng đến lúc Becky cọ mở cổ áo của cô, đem gương mặt cọ vào xương quai xanh cong của cô, cảm nhận được nhiệt độ của người cô, mới thành thật.Đến bệnh viện lại là một phen giày vò, cuối cùng cũng hạ sốt, Becky có chút khí lực, cũng tỉnh, nhưng vẫn nói toàn thân lạnh."Tôi để người đem cho em thêm mềm?"Becky lắc đầu."Không muốn, chăn mềm nhiều thật nặng, không thở nổi."Hơi dùng thêm chút sức đầu liền choáng, nằm không dám động đậy, chỉ có mắt như bánh xe chuyển, ánh nhìn gian ác."Vậy làm sao bây giờ?"Becky ngón tay ở trên mu bàn Freen tay ngoắc ngoắc."Muốn chị Freen vào đây ngủ chung với em."Phòng bệnh VIP, giường rất lớn, hai người nằm trên đó thừa sức.Thì ra là chờ khoảnh khắc này.Freen câu môi cười một tiếng. "Em cũng không sợ truyền nhiễm cho tôi.""Sẽ truyền nhiễm sao?" Becky nắm chặt chăn mền."Vậy đuổi chị ra ngoài, ra ngoài ra ngoài! Đừng tại đây đợi!" Nàng đem Freen thẳng hướng đuổi ra, bị sặc thở ra một hơi, muốn ho khan, còn dùng chăn mền trùm đầu, trốn đi ho, sợ để Freen ngã bệnh.Nàng tránh trong chăn kiềm chế ho khan, Freen chỉ có thể nhìn thấy chăn mền co lại một đoàn, run rẩy nhìn đáng thương, nàng quả thực muốn cho mình một cái tát, nói điên nói khùng, càng nói càng để Becky sợ hãi, không giữ mồm giữ miệng.Freen cúi người, đem chăn mền bị Becky trùm qua đỉnh đầu từng chút một giật xuống, mò lấy bờ vai của nàng, đem nàng vớt lên, gối lên gối đầu nằm xuống, vừa đút nàng uống vào mấy ngụm nước sạch, đem ho khan đè xuống."Đỡ chút nào chưa?" Freen vỗ nhẹ Becky phía sau lưng."Không cần chị quan tâm, chị mau đi ra, ra ngoài!" Becky vẫy tay đem cô đẩy ra phía ngoài, không để cô nhích lại gần mình.Freen nhíu nhíu mày, trực tiếp ngồi ở mép giường, đem hai cổ tay Becky quấn lại, trở tay đưa cả người nàng bao trong ngực, thuận thế cũng cùng một chỗ tiến vào ổ chăn, đè ép tay của nàng, hung hăng hôn lên môi nàng.Giống như công tắc điện, Freen hôn Becky một cái, Becky liền ngốc, thân thể mềm nhũn, cũng quên phản kháng.Ở trong miệng nàng quét một vòng, Freen mới buông nàng ra, nhìn nàng đỏ bừng mặt, giương môi."Lần này có truyền nhiễm hay không cũng đã nhiễm rồi, không cần đuổi tôi đi nhé?""Chị..." Becky giật mình phút chốc, lấy lại tinh thần, chép miệng một cái, mắng cô."Chị có phải ngốc hay không?"Người mang bệnh, giọng nói mềm hơn so bình thường, nghe được Freen lửa nóng bên tai, trăm móng vuốt cào trong lòng, hờn dỗi trừng một cái, Freen hồn cũng bay mất, nơi nào nhịn được, đè nàng xuống vừa hôn vừa gặm, vừa cực kỳ gắng sức kiềm chế, không dám làm càn.Sợ lần nữa nhìn thấy ánh mắt sợ hãi. Đêm hôm đó của Becky.Freen thầm nghĩ, mình thực không phải người tốt.Cô ôm tư lợi, Becky đã thích cô, mặc kệ là thật lòng thích, hay là do chấp niệm khi bé, Freen vẫn muốn đem nàng biến thành thực lòng thích.Điện thoại rung lên vô cùng không đúng lúc, Becky đẩy cô."Điện thoại... Điện thoại."Freen bực bội đưa tay lấy tới, tiếp."Ai?"Giọng điệu rất lớn, Yha đầu kia giật nảy mình."Bà chủ, tại sao giận dữ như thế? Không phải ngài đang cùng Becky làm việc đó chứ?"Yha chảy mồ hôi, không phải chứ, dựa theo lệch giờ, bà chủ bên kia hẳn là ban ngày mới đúng chứ."Chuyện gì, nói." Freen giọng điệu không tốt.Yha kinh hãi, thật đúng là mình đoán đúng rồi.Một mặt vừa phỉ nhổ Freen, giữa ban ngày, còn làm chuyện này."Chuyện nhà Armstrong, có manh mối." Yha khôi phục đứng đắn."Biết." Freen nói, muốn tắt điện thoại.Hóa ra là lần trước để Yha tra thân thế Becky, Yha thì quá chậm, việc này Freen cũng đã biết, nàng bên kia vừa mới có manh mối."Ngài biết rồi?" Yha chấn kinh."Việc này đối phương làm rất bí mật, tôi vô cùng phí sức mới biết, ngài làm sao biết?"Freen ánh mắt hẹp."Cô nói cái gì?"Cô nhìn Becky, ra hiệu Yha chờ một lát, xuống giường, đem chăn mền đắp kín Becky, đẩy ra cửa đi đến trên ban công, mới nói: "Nói tiếp.""Tai nạn xe cộ ở nhà Armstrong 10 năm trước kia, khả năng lớn là cố ý."Freen tròng mắt hơi híp.Yha từ trước đến nay cẩn thận, nàng nói khả năng lớn, cơ bản cũng là trăm phần trăm."Nói tiếp.""Tôi tra ghi chép sửa chữa của chiếc xe năm đó, phát hiện phanh chiếc xe kia bị người ta giở trò."Sắc mặt Freen như không việc gì, nghe Yha báo cáo, mặt không thay đổi nhìn về phía Becky trong phòng.Nàng không biết gì, chỉ nghiêng đầu mệt muốn ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store