Freenbecky Hon Nhe Nhoc Cam Cua Toi Cover
Một tấm hình vô cùng cũ kỹ, sớm đã oxi hoá ố vàng, giống như là từ một tấm ảnh lớn xé xuống, hộp dây chuyền kia vốn là không lớn, ảnh chụp cũng rất nhỏ, chỉ có thể phân biệt được trong tấm ảnh là hai người, một lớn một nhỏ, nhưng khuôn mặt đã mờ nhạt, Freen ánh mắt khẽ quét qua nên cũng không có thấy rõ.Đang muốn nhìn kỹ, Becky đã đứng thẳng, hốt hoảng đem mặt dây chuyền thu hồi bên trong áo thun mình.Nàng hiện tại đã không dám đem tấm hình này cho Freen xem -- Sau khi làm ra chuyện hạ lưu đó.Freen lòng nhấc lên.Mặt dây chuyền này Becky mang rất nhiều năm, người trong hình, nhỏ bé không cần phải nói khẳng định là Becky, người lớn kia, đương nhiên là người mà Becky luôn mồm nói "người thích nhất", Freen chỉ cho là thằng nhóc nào cùng Becky tuổi tác tương đương, miệng lưỡi trơn tru lừa gạt lòng nàng, không nghĩ tới lại càng quá đáng, thế mà là người trưởng thành.Một người trưởng thành sao có thể thích một đứa bé? Cái này cỡ nào dơ bẩn không biết xấu hổ mới có thể làm ra được? Quả thực không xứng đáng làm người!Becky một mình sống đến năm hai mươi tuổi, bình thường ngay cả người ngoài cũng không gặp được, trừ người nhà họ Armstrong, ai có cơ hội tiếp cận nàng? Nhà Armstrong là mấy năm trước mới có dính líu với nhà Kaslana, gần hai năm mới cùng nhà Chankimha có chuyện qua lại, ngoại trừ người làm công phụ trách bên ngoài, Freen đối với nội bộ người nhà Armstrong cũng chưa quen thuộc, trừ ông nội Armstrong tuổi tác đã cao, bây giờ chủ nhà là anh hai Becky, còn có Nhị phu nhân từ trước đến nay ít xuất hiện ở nhà Armstrong, Freen nghĩ không ra còn ai có cơ hội thường ngày tiếp cận Becky."Chị... chị Freen?" Becky chần chờ hô một tiếng.Freen hoàn hồn, trên mặt cảm xúc chưa biến, vẫn như cũ mang theo nụ cười, dịu dàng nói: "Không có gì, nhớ tới chuyện làm ăn, đi thôi, tìm một chỗ ăn một chút gì rồi nghỉ ngơi một hồi."Cô mang theo Becky đi ra ngoài, thuận tiện nhắn cho Yha cái tin nhắn, để cô cẩn thận điều tra thêm chuyện nhân viên của nhà Armstrong những năm gần đây.Sân tập bắn vị trí vắng vẻ, phụ cận chỉ có một tiệm ăn nhanh, Freen mang theo Becky đi vào, cho Becky một phần bánh gato cùng một ly sữa, mình thì chỉ kêu một ly nước soda.Sau khi ngồi xuống, Freen nhìn sợi dây kim loại tinh tế trên cổ Becky, tùy ý nói một câu: "Mặt dây chuyền của em rất đẹp."Becky sặc một cái, bơ dính bên miệng, khẩn trương nắm chặt trước ngực. "Thật... thật không?""Trước kia nghe em nhắc qua, vẫn chưa hỏi là ai tặng."Freen cầm tờ khăn giấy, xích lại gần cái bàn, lau đi bơ bên miệng Becky, cười khẽ."Căng thẳng làm gì.""Là... là... Người rất quan trọng..." Lần trước hỏi, nàng cũng nói như vậy."Quan trọng bao nhiêu?" Freen nụ cười không thay đổi, mí mắt hơi cuộn lên, giống đang thử thăm dò, lại giống đang nói chuyện cười."Còn quan trọng hơn tôi sao?"Chính là chị.Becky đâm bánh gatô, giữ im lặng, lông mi quét xuống một mảnh bóng râm.Bầu không khí bất thình lình trầm mặc.Sau một lát, Freen mới thở dài."Được rồi.""Em không muốn nói, tôi không ép em.""Chỉ là muốn nhắc nhở em, em nên phân biệt rõ người tốt kẻ xấu.""Nàng là người tốt!" Freen kéo xuống khóe miệng, trong mắt ý vị châm biếm rất sâu.Ngay cả trẻ con còn không tha, cái này coi là người tốt sao?Luân lí đạo đức làm người cơ bản nhất cũng không để ý.Việc này có hỏi Becky nàng cũng sẽ không nói, Freen chỉ có thể vụng trộm tra xét, cần một chút thời gian, cũng may các nàng bây giờ không ở thành phố L, cũng còn có thể chờ."Bánh gatô ăn ngon không?" Becky không nghĩ tới cô xoay chuyển chủ đề vội như vậy, sửng sốt một chút, mới dạ."Cho tôi nếm thử."Freen không có gọi đồ ăn, cho nên phục vụ cũng không có mang dụng cụ dùng để ăn cho cô, trên mặt bàn hiện tại duy nhất dụng cụ dùng để ăn chính là cái nĩa trên tay Becky.Becky động tác dùng cái nĩa đâm bơ dừng lại, nháy mắt mấy cái, như không nghe hiểu Freen."Để tôi nếm một ngụm." Becky ngẩng đầu, nhìn thấy Freen đang nhìn nàng cười, ôm lấy khóe mắt, quả thực đem linh hồn nhỏ bé câu đi, mặt nàng đỏ lên, do dự dùng cái nĩa cắt một khối bánh gatô xuống, chậm rì giơ tay lên, đưa đến bên miệng Freen.Ngón tay cũng đang run.Freen cười giọng mũi, há miệng, cắn cái nĩa của Becky.Người ở đây khẩu vị nặng, bánh gatô kia cũng ngọt đến ngán người, nhưng bởi vì là Becky đút ăn, lại thêm một phen dư vị kéo dài, một mực ngọt đến trong lòng Freen.Becky muốn đem cái nĩa thu hồi lại, Freen cố ý trêu nàng, cắn không thả, gấp đến độ bên tai nàng đỏ bừng, thấp giọng gọi chị, năn nỉ ngửa đầu nhìn Freen, để cô thấy đáy lòng phát run.Lúc này Anna Rossweisse đẩy ra cửa nhà hàng tiến vào, nhìn thấy chính là một màn này.Bà chơi vui vẻ ở sân tập bắn xong lại lo lắng vấn đề giữa Freen cùng Becky còn chưa có giải quyết, lại lôi kéo Arlan Chankimha vòng quanh sân tập bắn chung quanh tản bộ một vòng, mới theo định vị của Freen gửi mà tiến vào nhà hàng này.Lúc tại cửa ra vào, Anna Rossweisse còn phát sầu giống như Arlan Chankimha, ngộ nhỡ các nàng còn không hòa hảo thì làm sao bây giờ, vào cửa nhìn thấy một màn như thế, vui vẻ ra mặt, tảng đá lớn trong lòng buông xuống, mừng rỡ miệng không khép lại, đem Freen ra trêu."Freen con cũng rất keo kiệt, muốn ăn sao không tự mình gọi một phần đi? Đoạt đồ ăn trong chén của Becky thì thôi đi, còn bắt Becky tự mình đút cho con ăn."Freen cười buông ra răng, Becky bận bịu đem cái nĩa thu hồi lại, cúi đầu không dám nói lời nào, chỉ nghe Freen thản nhiên nói: "Dù sao Becca ăn không hết, gọi hai phần chẳng phải lãng phí sao.""Thì ra con sớm trông mà thèm đĩa bánh gatô của Becky đúng không?" Bà ôm lấy vai Becky, ghé vào bên tai nàng vì nàng nghĩ kế."Becky con ăn cho nó nhìn đi, để nó chiều nay phải đói bụng"Phòng ăn này có rất nhiều đồ ăn, Anna Rossweisse trước khi tới đây đã ăn không ít bánh gato, người bình thường vốn đã no bụng, bởi vì bà nói như vậy, Becky lại ráng chống đỡ ăn thêm hai phần, cảm giác bánh gatô đã đội lên cổ họng của mình, nếu còn ăn thì tám phần mười sẽ phun ra, thế là nàng trợn mắt nhìn.Freen chống lấy cái trán nhìn nàng, thấy ngón tay nàng khẽ run, còn muốn đem bánh gatô thứ ba đưa vào trong miệng, dứt khoát lấy cái nĩa trong tay nàng, đem mấy cái bánh gato trên bàn đưa tới trước mặt mình."Được rồi, cũng để lại cho tôi hai phần đi, còn muốn ăn một mình hết để vợ em đói bụng sao?" Freen cười, đem bánh gatô còn dư lại của Becky thuần thục giải quyết hết, nhấp một hớp nước soda nuốt xuống, lau lau miệng."Em... Em có thể ăn..." Becky cắn môi nhỏ giọng không hài lòng.Nàng không muốn lại cứ vô dụng như thế, cái gì cũng chờ đợi Freen đến cứu vớt, thậm chí một khối bánh gatô cũng không thể tự mình một người ăn xong, còn để Freen đến thay nàng kết thúc.Càng nghĩ càng thấy dáng vẻ mình như vậy thì dựa vào cái gì Freen phải thích."Tôi biết." Freen mỉm cười."Nhưng tôi cũng rất đói.""Tê..." Anna Rossweisse che lấy quai hàm, cười nhạo nói: "Con ngọt chết người rồi". . .Freen lần này mang Becky trở về, một là để ba mẹ nhìn con dâu một chút, hai là vì tham gia hôn lễ bạn tốt, bằng lòng làm phù dâu của Kiana Kaslana, phải đi thử lễ phục phù dâu là không thể thiếu, Kiana người gặp việc vui tinh thần thoải mái, mắt trần có thể thấy hồng quang đầy mặt, giương lên khóe miệng ép cũng ép không đi xuống, cả người như thế nhưng lại chết không thừa nhận, Freen cười cô giả vờ nghiêm túc.Bạn đời của Kiana Kaslana gọi là Raiden Mei, một cô gái hơn hai mươi tuổi, nhân tình thế sự so với Kiana còn thông suốt hơn, gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, Freen thừa nhận cùng cô có liên quan mặc dù chưa làm gì sai trái, không ngờ chuyện tới tai nàng, nào biết vừa mới cùng nàng gặp mặt, nàng liền khí thế hùng hổ muốn tìm Freen tính sổ, nói đều do Freen làm hư "Kiana" của nàng .Freen vui vẻ châm biếm cười."Kiana còn cần người khác làm hư sao? Nàng hư từ trong trứng rồi."Mei nói câu tục tĩu, giơ quả đấm muốn đánh cô.Freen ngăn tại trước người Becky, triệt thoái phía sau một bước.Mei cũng bị Kiana chặn ngang ôm lấy."Em trước tiên đưa Becky đi thử quần áo." "Tôi cùng Freen có lời muốn nói.""Em không yên lòng để chị cùng chị ấy đợi cùng một chỗ.""Tôi chẳng lẽ yên tâm để em cùng Becca một mình một phòng chắc? Tục ngữ có nói giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.""Chị... Chị Freen..." Becky nhìn Freen cùng Raiden Mei giương cung bạt kiếm, thực sợ các nàng một giây sau sẽ đánh nhau, lôi kéo tay áo Freen."Đừng... nói nữa.""Becky theo chị đi, chúng ta đừng để ý tới nàng!" Mei đem Becky kéo đến bên cạnh mình."Ai, một cô gái tốt bao nhiêu, đáng tiếc lại là một đóa hoa tươi cắm ở trên cái kia kia." Mei nắm lỗ mũi phẩy phẩy, làm ra một bộ dạng ghét bỏ.Freen kém chút cười ra tiếng, nhìn bóng lưng các nàng đi xa, khoanh cánh tay lười biếng căn dặn Raiden Mei."Becca mười một giờ cần uống sữa tươi, đừng quên."Mei cũng không quay đầu lại vẫy gọi. "Quên không được."Kiana luôn luôn lãnh đạm nghe cũng nhịn không được tràn ra mỉm cười."Thật là đem vợ coi là con gái mà nuôi sao?"Freen nhướng mày phản phúng."Cậu không phải cũng giống vậy sao?""Không giống." Kiana nghiêm túc nghĩ nghĩ, nhàn nhạt nói."Vợ chính là vợ."
. . .Becky đi theo Mei lên lầu thử quần áo, trên đường đi không dám thở mạnh.Tiến vào phòng thử áo, Mei vẫn chưa hết giận, một bên đi vào trong tủ quần áo chuẩn bị cho Becky một bộ lễ phục một bên chửi bậy."Freen Sarocha cũng quản người khác quá đi? Em khi nào uống sữa còn quản sao? Đây là nuôi vợ hay nuôi con gái chứ?" Lúc ôm quần áo ra, phát hiện Becky sắc mặt không đúng, trong lòng hơi hồi hộp một chút."Có phải là chị nói sai cái gì rồi không?""Không có." Becky lên tiếng phủ nhận, cố gắng chống lên nụ cười."Đây là quần áo chuẩn bị cho em sao? Thật xinh đẹp."Mei nhìn ánh mắt này của nàng biết trong nội tâm nàng có chuyện, đem quần áo tiện tay để qua một bên, lôi kéo Becky ngồi xuống."Nhanh cùng chị nói một chút, có phải là Freen bắt nạt em không?""Không có... Không có.""Như thế này còn không có? Em thử soi gương, nhìn xem sắc mặt của mình bây giờ có bao nhiêu khó coi!" "Chị liền biết Freen này không phải cái thứ gì tốt! Coi như làm hư Kiana thì thôi đi, bây giờ lại ngay cả em cũng khi dễ! Không được, chị nhất định phải tìm nàng tính sổ đi."Nàng muốn đứng dậy, bị Becky ngăn lại, cuống đến phát khóc."Không có... Thật không có! Thật đó! Chị Mei..."Mei nhìn trong mắt nàng có lo lắng cùng tủi thân, nghẹn đỏ khuôn mặt, trên trán không ngừng xuất hiện mồ hôi, thấy không đành lòng, cầm tờ khăn giúp nàng xoa xoa."Được rồi chị biết, Freen không có bắt nạt em, chị cũng không đi tìm Freen tính sổ, như thế được chưa? Vậy em nói cho chị biết, em vì sao đau lòng?"Becky còn muốn phủ nhận, nói mình không có đau lòng, Mei cười lạnh nói: "Em nếu dám nói mình không đau lòng, chị hiện tại lập tức xuống lầu tìm Freen."Dọa đến Becky lời đến khóe miệng phải nuốt trở vào, xém chút cắn đầu lưỡi.Nhưng nguyên do trong đó làm sao Becky có thể cùng Mei nói được? Cũng không thể nói mình không biết xấu hổ, quyến rũ Freen chưa thực hiện được sao? Làm ra việc này đã đủ hèn hạ, Becky đâu còn dám nói ra, để người thứ ba biết.Càng nghĩ, Becky đành phải nói."Tóm lại em làm chuyện xấu với chị Freen."Mei buồn cười.Cô gái nhỏ chỉ biết cúi đầu ở trước mặt nàng này, tính cách ngoan ngoãn khéo léo vô cùng, nói chuyện ấm áp dịu dàng ngoan ngoãn, tính tính tốt như con mèo nhỏ, nàng còn có thể làm chuyện gì xấu đây? Nàng sợ là chuyện xấu là gì nàng còn không biết."Em có thể làm chuyện gì xấu?" "Chẳng lẽ là đem Freen nhấn đến trên mặt đất mà hôn sao?"Becky sắc mặt đột biến.Mei giật mình trong lòng, líu lưỡi, không phải chứ? Tùy tiện đoán liền đoán đúng rồi?"Thật?" Nàng không tin muốn xác nhận một lần nữa.Becky mím môi, bóp lấy ngón tay của mình không nói lời nào.Mei cảm thấy mình đoán được tám, chín phần mười.Một mặt mặc dù nàng cũng cho rằng Becky mạnh mẽ hôn Freen là chuyện không thể tin được - tất nhiên không phải nụ hôn đó là điều khó tin, nhưng Becky thực sự có dũng khí làm việc đó với Freen sao -- Mặt khác cũng muốn an ủi Becky một chút, không hề lo lắng nói."Này, chẳng phải hôn một chút thôi sao, cái này có cái gì quá đáng đâu, chị làm chuyện quá phận hơn thế này nhiều.""Chị Mei, chị cũng đã từng làm loại chuyện này?" Becky đáy mắt không tin, đồng thời trong mắt lại có chút hi vọng.Một người làm chuyện để cho mình mất hết thể diện, kiểu gì cũng sẽ tiến vào trong ngõ cụt xấu hổ khó chịu không dứt, cả ngày hối hận tại sao lúc trước đầu óc mình lại như thế, lâu dần chỉ sợ thành bệnh.Thật khác nếu mình có một người bạn gặp phải trường hợp tương tự, tuy cũng xấu hổ nhưng không cần phải ôm giữ một mình, có đối tượng để tâm sự, trong lòng cũng có thể tự an ủi mình, làm việc này không chỉ tự mình một người, Raiden Mei còn có thể cùng với Kiana Kaslana, đã nói lên mình cũng có thể đem Freen một lần nữa kéo trở về."Chuyện này không có gì sai trái cả!" Mei hào tình vạn trượng, ôm lấy vai Becky truyền thụ kinh nghiệm cho nàng."Chẳng qua làm việc này phải có chút mưu, không thể vừa nói hôn liền hôn, ngộ nhỡ bị đối phương đẩy ra còn trở tay đánh mình thì không phải rất xấu hổ sao? Cho nên phải nhìn đúng thời cơ, trước chạm tay, hôn khuôn mặt nhỏ, ở trong ngực nàng cọ cọ. Chờ bầu không khí đến, lại ôm lấy mặt của nàng hung hăng hôn, cam đoan nàng sẽ trở nên có nề nếp lại, còn biết phản kháng sao? Còn ước gì được làm thêm mấy lần."Becky nghe Mei "dạy bảo", mặc dù tình huống hơi khác biệt, nhưng là suy một ra ba, so sánh đến chuyện của mình, tay nhỏ của chị Freen mình đã chạm qua, khuôn mặt nhỏ cũng hôn qua, trong ngực càng lăn lộn không biết bao nhiêu lần. Càng nghĩ lại, hình như chỉ thiếu mỗi bầu không khí kia.Nàng có chút có hi vọng thông suốt, đúng vậy, ngày đó cái gì cũng không có chuẩn bị, bất thình lình làm như thế, đừng nói chị Freen, chính là chính mình cũng chịu không được. "Khi nào thì mới có bầu không khí?" "Cái này..." Mei thật đúng là bị hỏi khó, nghĩ một hồi, mới cân nhắc trả lời."Đại khái chính là loại kia, em nhìn cô ấy, cô ấy nhìn em, hai người càng ngày càng gần, không khí chung quanh bắt đầu ướt át, để em thở không ra hơi..."Quả là thế. Becky nghĩ, ngày đó bầu không khí của mình cùng chị Freen chưa tới bước "ướt át" này, nói thẳng thì đúng là bầu không khí khô cứng."Nếu như không phải hôn thì sao?" "Không phải hôn?" "Chứ là cái gì?"Becky ấp a ấp úng, không nói gì.Mei con mắt tỏa ánh sáng, trong này còn có chuyện khác sao?Nàng hưng phấn, tằng hắng một cái, giả bộ chững chạc đàng hoàng, lần mò chuyện của Becky từng chút từng chút."Em phải nói hết với chị chứ, em không nói chị làm sao phân tích giúp em được?"Raiden Mei từ khi quen biết với Kiana Kaslana, cùng các bạn bè lúc trước liên lạc dần ít lại, đã thật lâu chưa hóng chuyện tình cảm của người khác, thật vất vả mới có chuyện để nàng hóng tới cửa, Mei làm sao lại tuỳ tiện bỏ qua, đương nhiên phải tận hết sức lực hóng, đậu phộng hạt dưa chỗ ngồi đã chuẩn bị kĩ càng, màn kịch này còn không xem thì không phải thua thiệt rồi sao?Becky khó mà mở miệng.Mei lại vắt hết óc suy nghĩ nói nhiều lời dỗ dành Becky. "Đừng ngượng ngùng, em làm chuyện gì mất mặt hơn chị sao? Chị đã từng ở trước mặt mọi người bị giội rượu, còn bị người đuổi khỏi phòng học ngay ở trước mặt học sinh, ghê hơn, thời điểm hôn người khác còn ngã gãy mất đùi phải của mình. Chị hiện tại trên mắt cá chân chân phải còn có khối sẹo này, em không tin chị vạch lên cho em xem thử?"Mei kể lại toàn bộ lịch sử đen tối của mình xong, lần này còn không nghe được chuyện của Becky thì đúng liền thua thiệt lớn."Em nói, em nói..." Becky nghĩ nghĩ, do dự nói: "Chị Mei, chuyện này chị không thể nói cho người khác biết.""Chị cam đoan!""Ngay. . ngay cả Kiana Kaslana chị cũng không được nói.""Chị còn phải thề sao!?"Becky khẽ cắn môi, rốt cục thấp giọng, ở bên tai Mei nói: "Em ngày ấy... ở trước mặt chị Freen... mặc một bộ đồ ngủ..."Nói xong cũng ngừng, chờ phản ứng của Mei.Mei sững sờ."Vậy là xong rồi?""Xong.""Sau đó thì sao?""Không có sau đó.""Không phải..." Mei có chút im lặng."Một bộ đồ ngủ có gì đặc biệt hơn người đâu? Cái này có gì mà giấu diếm chứ? Nhớ năm đó chị còn ở trước mặt Kiana mặc qua..."Mei dừng lại, bừng tỉnh đại ngộ."Em nói đồ ngủ, không phải là đồ ngủ loại kia đó chứ?"Nàng tiện tay lục một tấm ảnh cho Becky xem.Becky mặt bỗng nhiên nóng rần lên, khó mà nhận ra gật gật đầu.Động tác nhẹ đến nổi khó mà nhận ra, đâu chỉ trong lòng Mei nổ tung ngay cả con mắt cũng phát sáng, được đó, không nghĩ tới Becky Armstrong một cô gái nhỏ nhìn ngượng ngùng, làm việc lại rất lớn mật, trước kia quả là xem thường nàng."Vậy Freen phản ứng thế nào?" "Không có phản ứng.""Không có phản ứng?" "Làm sao lại không có phản ứng?"Khuôn mặt của Becky phải nói là đơn thuần không nhiễm bụi trần, Mei nếu là không có gặp gỡ Kiana, đoán chừng liền bị nàng mê hoặc, một người như thế đứng tại trước mặt, Freen vậy mà một chút phản ứng cũng không có? Đây là người phàm sao?"Có phản ứng." Becky nghĩ nghĩ, nói."Chị Freen kêu em thay ra đi""Còn gì nữa không?""Không còn, em đổi xong quần áo, chị ấy liền ngủ ra đất."Mei trợn to mắt."Hai ngươi phân giường ngủ?""Trước kia không có, ngày đó về sau liền có." Becky nghĩ gì đó, nói bổ sung: "Chị Freen chán ghét em."Mei vỗ đùi cười không ngừng, cười trên đời làm sao lại cô bé ngốc như Becky Armstrong như vậy, Freen kia không phải chán ghét nàng, rõ ràng là muốn nàng như điên, hết lần này tới lần khác còn muốn làm ra vẻ đàng hoàng chính trực.Mei không hiểu Freen trong lòng nghĩ như thế nào, đều người đã kết hôn, lại còn có thể nhịn được không động vào Becky, nàng cũng muốn đem đầu óc Freen mở ra xem thử, nhìn xem bên trong có phải có dây thần kinh nào bị nối sai hay không."Em... em có phải là... rất thấp hèn?" Mei nhíu mày."Em làm sao lại nghĩ như vậy?""Trong sách... Trong sách nói như thế."Mei thở dài, gõ gõ đầu Becky. "Em đọc sách cũ ở thời đại nào vậy? Đọc đến nỗi đầu óc cũng ngốc theo, mau đem quyển sách kia ném vào trong thùng rác đi."Becky ôm đầu, không hiểu."Em thích Freen sao?"Becky mặt có chút đỏ, gật đầu."Em có yêu Freen không?"Becky đỏ mặt càng sâu, nhưng vẫn là ngoan ngoãn mà gật đầu."Vậy thì càng không phải!" Mei lại gõ nhẹ trên trán Becky một cái."Yêu một người, muốn cùng người kia làm chuyện thân mật nhất, đây là thế gian thường tình, mỗi người đều sẽ có, không có gì không đúng, về phần bộ đồ kia, theo sách của em mà nói thì gọi là "Thú vui phòng ngủ", lại thêm không có gì không đúng, chỉ là em gặp Freen không hiểu phong tình giả vờ chính nghĩa mà thôi."Becky cái hiểu cái không."Nói như vậy, người làm sai là chị Freen"Đó còn cần phải nói!"Becky nửa tin nửa ngờ. Trong nội tâm nàng, Freen làm sao có thể phạm sai lầm được, cô là người lợi hại nhất, sẽ không làm chuyện gì sai.Mei cảm thấy mình hôm nay rốt cuộc biết cái gì gọi là đàn gảy tai trâu."Được rồi, em không cần nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần biết chuyện này em từ đầu tới đuôi không hề sai gì cả, không phải là không biết xấu hổ, càng không phải là thấp hèn, bên trong đầu đừng có chứa đựng những tư tưởng cũ kỹ đó nữa, hiểu chưa?"Becky kỳ thật không có quá hiểu, chẳng qua trong nội tâm nàng cũng cảm thấy Mei rất lợi hại, Mei nói như vậy, trong lòng quấn quanh tơ rối nhiều ngày qua rốt cuộc cũng cởi bỏ, tâm tình nhanh chóng thả lỏng, vui tươi hớn hở nói cảm ơn với Mei.Con mắt cong cong làm động lòng người, Mei nhịn không được vò mặt của nàng, vừa mềm lại vừa non, xúc cảm tốt đến nỗi làm Mei cũng không muốn thả nàng đi.Các nàng thử xong lễ phục phù dâu xuống lầu, Freen cùng Kiana ngồi trong phòng khách uống trà, Becky trên mặt nhiều ngày không có xán lạn, bây giờ lại cùng Mei cười cười nói nói, Freen đặt chén trà xuống hỏi Becky : "Quần áo có vừa người không? Raiden Mei có ăn hiếp em không?""Hừ, Becky đáng yêu như thế, ngoại trừ chị ai còn nhẫn tâm bắt nạt nàng?"Freen mỉm cười."Em hôm nay ăn thuốc nổ sao?"Mei còn muốn chọc, Becky vượt lên trước can ngăn."Chị Freen, chị đừng nói chị Mei như thế..."Freen híp con mắt, giọng điệu không tốt: "Becca, em làm sao còn giúp nàng nói?""Em... Em là phù dâu của chị Mei, chức trách của phù dâu chính là phải bảo hộ cô dâu." Becky biểu lộ nhỏ rất kiên định."Không chỉ có muốn bảo vệ chị Mei không bị thương, còn phải bảo vệ tâm tình vui vẻ của nàng."Freen nhìn Kiana.Kiana bưng chén trà, bình chân như vại. Trong mắt đắc ý nhìn Freen không bỏ qua.Freen cảm thấy mình bị cô lập, một phòng bốn người, có ba người không đứng về phía mình.
. . .Becky đi theo Mei lên lầu thử quần áo, trên đường đi không dám thở mạnh.Tiến vào phòng thử áo, Mei vẫn chưa hết giận, một bên đi vào trong tủ quần áo chuẩn bị cho Becky một bộ lễ phục một bên chửi bậy."Freen Sarocha cũng quản người khác quá đi? Em khi nào uống sữa còn quản sao? Đây là nuôi vợ hay nuôi con gái chứ?" Lúc ôm quần áo ra, phát hiện Becky sắc mặt không đúng, trong lòng hơi hồi hộp một chút."Có phải là chị nói sai cái gì rồi không?""Không có." Becky lên tiếng phủ nhận, cố gắng chống lên nụ cười."Đây là quần áo chuẩn bị cho em sao? Thật xinh đẹp."Mei nhìn ánh mắt này của nàng biết trong nội tâm nàng có chuyện, đem quần áo tiện tay để qua một bên, lôi kéo Becky ngồi xuống."Nhanh cùng chị nói một chút, có phải là Freen bắt nạt em không?""Không có... Không có.""Như thế này còn không có? Em thử soi gương, nhìn xem sắc mặt của mình bây giờ có bao nhiêu khó coi!" "Chị liền biết Freen này không phải cái thứ gì tốt! Coi như làm hư Kiana thì thôi đi, bây giờ lại ngay cả em cũng khi dễ! Không được, chị nhất định phải tìm nàng tính sổ đi."Nàng muốn đứng dậy, bị Becky ngăn lại, cuống đến phát khóc."Không có... Thật không có! Thật đó! Chị Mei..."Mei nhìn trong mắt nàng có lo lắng cùng tủi thân, nghẹn đỏ khuôn mặt, trên trán không ngừng xuất hiện mồ hôi, thấy không đành lòng, cầm tờ khăn giúp nàng xoa xoa."Được rồi chị biết, Freen không có bắt nạt em, chị cũng không đi tìm Freen tính sổ, như thế được chưa? Vậy em nói cho chị biết, em vì sao đau lòng?"Becky còn muốn phủ nhận, nói mình không có đau lòng, Mei cười lạnh nói: "Em nếu dám nói mình không đau lòng, chị hiện tại lập tức xuống lầu tìm Freen."Dọa đến Becky lời đến khóe miệng phải nuốt trở vào, xém chút cắn đầu lưỡi.Nhưng nguyên do trong đó làm sao Becky có thể cùng Mei nói được? Cũng không thể nói mình không biết xấu hổ, quyến rũ Freen chưa thực hiện được sao? Làm ra việc này đã đủ hèn hạ, Becky đâu còn dám nói ra, để người thứ ba biết.Càng nghĩ, Becky đành phải nói."Tóm lại em làm chuyện xấu với chị Freen."Mei buồn cười.Cô gái nhỏ chỉ biết cúi đầu ở trước mặt nàng này, tính cách ngoan ngoãn khéo léo vô cùng, nói chuyện ấm áp dịu dàng ngoan ngoãn, tính tính tốt như con mèo nhỏ, nàng còn có thể làm chuyện gì xấu đây? Nàng sợ là chuyện xấu là gì nàng còn không biết."Em có thể làm chuyện gì xấu?" "Chẳng lẽ là đem Freen nhấn đến trên mặt đất mà hôn sao?"Becky sắc mặt đột biến.Mei giật mình trong lòng, líu lưỡi, không phải chứ? Tùy tiện đoán liền đoán đúng rồi?"Thật?" Nàng không tin muốn xác nhận một lần nữa.Becky mím môi, bóp lấy ngón tay của mình không nói lời nào.Mei cảm thấy mình đoán được tám, chín phần mười.Một mặt mặc dù nàng cũng cho rằng Becky mạnh mẽ hôn Freen là chuyện không thể tin được - tất nhiên không phải nụ hôn đó là điều khó tin, nhưng Becky thực sự có dũng khí làm việc đó với Freen sao -- Mặt khác cũng muốn an ủi Becky một chút, không hề lo lắng nói."Này, chẳng phải hôn một chút thôi sao, cái này có cái gì quá đáng đâu, chị làm chuyện quá phận hơn thế này nhiều.""Chị Mei, chị cũng đã từng làm loại chuyện này?" Becky đáy mắt không tin, đồng thời trong mắt lại có chút hi vọng.Một người làm chuyện để cho mình mất hết thể diện, kiểu gì cũng sẽ tiến vào trong ngõ cụt xấu hổ khó chịu không dứt, cả ngày hối hận tại sao lúc trước đầu óc mình lại như thế, lâu dần chỉ sợ thành bệnh.Thật khác nếu mình có một người bạn gặp phải trường hợp tương tự, tuy cũng xấu hổ nhưng không cần phải ôm giữ một mình, có đối tượng để tâm sự, trong lòng cũng có thể tự an ủi mình, làm việc này không chỉ tự mình một người, Raiden Mei còn có thể cùng với Kiana Kaslana, đã nói lên mình cũng có thể đem Freen một lần nữa kéo trở về."Chuyện này không có gì sai trái cả!" Mei hào tình vạn trượng, ôm lấy vai Becky truyền thụ kinh nghiệm cho nàng."Chẳng qua làm việc này phải có chút mưu, không thể vừa nói hôn liền hôn, ngộ nhỡ bị đối phương đẩy ra còn trở tay đánh mình thì không phải rất xấu hổ sao? Cho nên phải nhìn đúng thời cơ, trước chạm tay, hôn khuôn mặt nhỏ, ở trong ngực nàng cọ cọ. Chờ bầu không khí đến, lại ôm lấy mặt của nàng hung hăng hôn, cam đoan nàng sẽ trở nên có nề nếp lại, còn biết phản kháng sao? Còn ước gì được làm thêm mấy lần."Becky nghe Mei "dạy bảo", mặc dù tình huống hơi khác biệt, nhưng là suy một ra ba, so sánh đến chuyện của mình, tay nhỏ của chị Freen mình đã chạm qua, khuôn mặt nhỏ cũng hôn qua, trong ngực càng lăn lộn không biết bao nhiêu lần. Càng nghĩ lại, hình như chỉ thiếu mỗi bầu không khí kia.Nàng có chút có hi vọng thông suốt, đúng vậy, ngày đó cái gì cũng không có chuẩn bị, bất thình lình làm như thế, đừng nói chị Freen, chính là chính mình cũng chịu không được. "Khi nào thì mới có bầu không khí?" "Cái này..." Mei thật đúng là bị hỏi khó, nghĩ một hồi, mới cân nhắc trả lời."Đại khái chính là loại kia, em nhìn cô ấy, cô ấy nhìn em, hai người càng ngày càng gần, không khí chung quanh bắt đầu ướt át, để em thở không ra hơi..."Quả là thế. Becky nghĩ, ngày đó bầu không khí của mình cùng chị Freen chưa tới bước "ướt át" này, nói thẳng thì đúng là bầu không khí khô cứng."Nếu như không phải hôn thì sao?" "Không phải hôn?" "Chứ là cái gì?"Becky ấp a ấp úng, không nói gì.Mei con mắt tỏa ánh sáng, trong này còn có chuyện khác sao?Nàng hưng phấn, tằng hắng một cái, giả bộ chững chạc đàng hoàng, lần mò chuyện của Becky từng chút từng chút."Em phải nói hết với chị chứ, em không nói chị làm sao phân tích giúp em được?"Raiden Mei từ khi quen biết với Kiana Kaslana, cùng các bạn bè lúc trước liên lạc dần ít lại, đã thật lâu chưa hóng chuyện tình cảm của người khác, thật vất vả mới có chuyện để nàng hóng tới cửa, Mei làm sao lại tuỳ tiện bỏ qua, đương nhiên phải tận hết sức lực hóng, đậu phộng hạt dưa chỗ ngồi đã chuẩn bị kĩ càng, màn kịch này còn không xem thì không phải thua thiệt rồi sao?Becky khó mà mở miệng.Mei lại vắt hết óc suy nghĩ nói nhiều lời dỗ dành Becky. "Đừng ngượng ngùng, em làm chuyện gì mất mặt hơn chị sao? Chị đã từng ở trước mặt mọi người bị giội rượu, còn bị người đuổi khỏi phòng học ngay ở trước mặt học sinh, ghê hơn, thời điểm hôn người khác còn ngã gãy mất đùi phải của mình. Chị hiện tại trên mắt cá chân chân phải còn có khối sẹo này, em không tin chị vạch lên cho em xem thử?"Mei kể lại toàn bộ lịch sử đen tối của mình xong, lần này còn không nghe được chuyện của Becky thì đúng liền thua thiệt lớn."Em nói, em nói..." Becky nghĩ nghĩ, do dự nói: "Chị Mei, chuyện này chị không thể nói cho người khác biết.""Chị cam đoan!""Ngay. . ngay cả Kiana Kaslana chị cũng không được nói.""Chị còn phải thề sao!?"Becky khẽ cắn môi, rốt cục thấp giọng, ở bên tai Mei nói: "Em ngày ấy... ở trước mặt chị Freen... mặc một bộ đồ ngủ..."Nói xong cũng ngừng, chờ phản ứng của Mei.Mei sững sờ."Vậy là xong rồi?""Xong.""Sau đó thì sao?""Không có sau đó.""Không phải..." Mei có chút im lặng."Một bộ đồ ngủ có gì đặc biệt hơn người đâu? Cái này có gì mà giấu diếm chứ? Nhớ năm đó chị còn ở trước mặt Kiana mặc qua..."Mei dừng lại, bừng tỉnh đại ngộ."Em nói đồ ngủ, không phải là đồ ngủ loại kia đó chứ?"Nàng tiện tay lục một tấm ảnh cho Becky xem.Becky mặt bỗng nhiên nóng rần lên, khó mà nhận ra gật gật đầu.Động tác nhẹ đến nổi khó mà nhận ra, đâu chỉ trong lòng Mei nổ tung ngay cả con mắt cũng phát sáng, được đó, không nghĩ tới Becky Armstrong một cô gái nhỏ nhìn ngượng ngùng, làm việc lại rất lớn mật, trước kia quả là xem thường nàng."Vậy Freen phản ứng thế nào?" "Không có phản ứng.""Không có phản ứng?" "Làm sao lại không có phản ứng?"Khuôn mặt của Becky phải nói là đơn thuần không nhiễm bụi trần, Mei nếu là không có gặp gỡ Kiana, đoán chừng liền bị nàng mê hoặc, một người như thế đứng tại trước mặt, Freen vậy mà một chút phản ứng cũng không có? Đây là người phàm sao?"Có phản ứng." Becky nghĩ nghĩ, nói."Chị Freen kêu em thay ra đi""Còn gì nữa không?""Không còn, em đổi xong quần áo, chị ấy liền ngủ ra đất."Mei trợn to mắt."Hai ngươi phân giường ngủ?""Trước kia không có, ngày đó về sau liền có." Becky nghĩ gì đó, nói bổ sung: "Chị Freen chán ghét em."Mei vỗ đùi cười không ngừng, cười trên đời làm sao lại cô bé ngốc như Becky Armstrong như vậy, Freen kia không phải chán ghét nàng, rõ ràng là muốn nàng như điên, hết lần này tới lần khác còn muốn làm ra vẻ đàng hoàng chính trực.Mei không hiểu Freen trong lòng nghĩ như thế nào, đều người đã kết hôn, lại còn có thể nhịn được không động vào Becky, nàng cũng muốn đem đầu óc Freen mở ra xem thử, nhìn xem bên trong có phải có dây thần kinh nào bị nối sai hay không."Em... em có phải là... rất thấp hèn?" Mei nhíu mày."Em làm sao lại nghĩ như vậy?""Trong sách... Trong sách nói như thế."Mei thở dài, gõ gõ đầu Becky. "Em đọc sách cũ ở thời đại nào vậy? Đọc đến nỗi đầu óc cũng ngốc theo, mau đem quyển sách kia ném vào trong thùng rác đi."Becky ôm đầu, không hiểu."Em thích Freen sao?"Becky mặt có chút đỏ, gật đầu."Em có yêu Freen không?"Becky đỏ mặt càng sâu, nhưng vẫn là ngoan ngoãn mà gật đầu."Vậy thì càng không phải!" Mei lại gõ nhẹ trên trán Becky một cái."Yêu một người, muốn cùng người kia làm chuyện thân mật nhất, đây là thế gian thường tình, mỗi người đều sẽ có, không có gì không đúng, về phần bộ đồ kia, theo sách của em mà nói thì gọi là "Thú vui phòng ngủ", lại thêm không có gì không đúng, chỉ là em gặp Freen không hiểu phong tình giả vờ chính nghĩa mà thôi."Becky cái hiểu cái không."Nói như vậy, người làm sai là chị Freen"Đó còn cần phải nói!"Becky nửa tin nửa ngờ. Trong nội tâm nàng, Freen làm sao có thể phạm sai lầm được, cô là người lợi hại nhất, sẽ không làm chuyện gì sai.Mei cảm thấy mình hôm nay rốt cuộc biết cái gì gọi là đàn gảy tai trâu."Được rồi, em không cần nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần biết chuyện này em từ đầu tới đuôi không hề sai gì cả, không phải là không biết xấu hổ, càng không phải là thấp hèn, bên trong đầu đừng có chứa đựng những tư tưởng cũ kỹ đó nữa, hiểu chưa?"Becky kỳ thật không có quá hiểu, chẳng qua trong nội tâm nàng cũng cảm thấy Mei rất lợi hại, Mei nói như vậy, trong lòng quấn quanh tơ rối nhiều ngày qua rốt cuộc cũng cởi bỏ, tâm tình nhanh chóng thả lỏng, vui tươi hớn hở nói cảm ơn với Mei.Con mắt cong cong làm động lòng người, Mei nhịn không được vò mặt của nàng, vừa mềm lại vừa non, xúc cảm tốt đến nỗi làm Mei cũng không muốn thả nàng đi.Các nàng thử xong lễ phục phù dâu xuống lầu, Freen cùng Kiana ngồi trong phòng khách uống trà, Becky trên mặt nhiều ngày không có xán lạn, bây giờ lại cùng Mei cười cười nói nói, Freen đặt chén trà xuống hỏi Becky : "Quần áo có vừa người không? Raiden Mei có ăn hiếp em không?""Hừ, Becky đáng yêu như thế, ngoại trừ chị ai còn nhẫn tâm bắt nạt nàng?"Freen mỉm cười."Em hôm nay ăn thuốc nổ sao?"Mei còn muốn chọc, Becky vượt lên trước can ngăn."Chị Freen, chị đừng nói chị Mei như thế..."Freen híp con mắt, giọng điệu không tốt: "Becca, em làm sao còn giúp nàng nói?""Em... Em là phù dâu của chị Mei, chức trách của phù dâu chính là phải bảo hộ cô dâu." Becky biểu lộ nhỏ rất kiên định."Không chỉ có muốn bảo vệ chị Mei không bị thương, còn phải bảo vệ tâm tình vui vẻ của nàng."Freen nhìn Kiana.Kiana bưng chén trà, bình chân như vại. Trong mắt đắc ý nhìn Freen không bỏ qua.Freen cảm thấy mình bị cô lập, một phòng bốn người, có ba người không đứng về phía mình.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store