ZingTruyen.Store

Freenbecky Dung Theo Duoi Toi Khong Co Ket Qua Cover

Navia Armstrong ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt.

Freen Sarocha tay trong tay với Becky Armstrong thân mật như người yêu... không đúng, cô nói bọn họ là người yêu.

Bọn họ là người yêu?!

Quả thật Navia Armstrong không thể tin được những gì bản thân nghe thấy, thậm chí bắt đầu hoài nghi hai mắt và lỗ tai mình xảy ra vấn đề.

Tại sao lại như vậy? Làm sao Freen Sarocha lại coi trọng Becky Armstrong? Hai người không cùng tầng lớp, Becky Armstrong thậm chí còn là người đã làm người tình của Furina Schariac. Freen Sarocha sao lại coi trọng một cô gái như vậy?!

Navia Armstrong kinh ngạc mở to hai mắt, khó có thể tin hỏi:

"Chị Freen vừa rồi chị... Nói gì chứ?"

Nhất định là giả đúng không ?

Khẳng định là Freen Sarocha đang lừa mình đúng không?!

"Tôi nói, Becky Armstrong là bạn gái của tôi."

Freen nắm chặt lòng bàn tay kia, nụ cười trên môi không tăng không giảm, hơi hơi nghiêng đầu nhìn "Bạn gái", dịu dàng nói:

"Đúng không? Becca."

Ngày hôm qua còn khách khách khí khí kêu nàng quý cô Becky, hôm nay vì đóng phim mà có thể trực tiếp kêu nàng "Becca"

Becky nhịn không được nghĩ: Chủ tịch Freen thật là hy sinh quá nhiều.

Nhưng mà khi kêu vẫn có chút đông cứng, không có hương vị tình nồng ý mật, nếu tâm bình tĩnh có thể nhận ra một chút hơi thở "Bị bắt buộc làm", nhưng cũng không sao, Navia Armstrong đã bị cái này làm mê mang đầu óc, trong thời gian ngắn cũng không cách nào bình tĩnh lại, căn bản không chú ý đến chút chi tiết nhỏ này.

Becky cảm thấy trạng thái này của Navia Armstrong làm nàng thấy rất dễ lừa, nhưng nếu chủ tịch Freen vứt câu chuyện lại cho nàng, nàng cũng không thể cô phụ kỳ vọng của cô, lập tức lấy ra tinh thần chuyên nghiệp tới đóng phim.

Mấy năm nay nàng vì bắt chước Navia Armstrong cho thật giống, để dỗ Furina Schariac vui vẻ, kỹ thuật diễn bên trong đã tự nhiên thay đổi, cấp độ cũng tăng lên mức nhất định, để ứng phó trường hợp như vậy là hoàn toàn dư sức!

Nàng thân mật ôm lấy cánh tay Freen, tựa đầu về phía cô, mặt lộ vẻ ngượng ngùng:

"Chị công khai với người khác nhanh như vậy, em sẽ thẹn thùng ~"

Âm cuối còn mang theo cảm giác hạnh phúc.

Sau khi nàng nói xong, có thể cảm giác rõ ràng thân mình Freen cứng đờ một cái, giống như rất không thích ứng cách diễn này. Vì thế khi cánh tay cô sắp thu lại, nàng đã kéo lại cô thật chặt một cái, ý bảo cô đang đối đầu kẻ địch mạnh đừng mất kết nối, ngàn vạn lần đừng trở tay vứt nàng đi.

Freen hiểu ý, không có dừng lại màn này, cười nói:

"Dù sao sớm muộn gì cũng sẽ nói với họ thôi, vậy thì không bằng nói sớm một chút."

Để tránh nàng ta tiếp tục dây dưa cô.

Lời này Freen không có nói ra, chỉ hy vọng Navia Armstrong có thể có chút thông minh, có thể tự nghe hiểu. Nếu cô đã có bạn gái, như vậy những ý nghĩ về cô của nàng ta nên thu hồi.

Navia Armstrong không muốn hiểu, cũng không hiểu Freen Sarocha làm sao lại coi trọng Becky Armstrong. Becky Armstrong có nơi nào tốt hơn mình?!

Ánh mắt Navia Armstrong trong nháy mắt trở nên sắc bén oán độc, nàng ta nhìn nhìn Freen Sarocha kéo tay Becky Armstrong, lại nhìn Freen Sarocha mà bản thân ngày đêm tơ tưởng, nàng ta rất muốn lạnh giọng hỏi Freen đến tột cùng mình có điểm gì thua Becky Armstrong, nhưng nàng ta không thể, nàng ta nhịn xuống.

Nàng ta bày ra cách cũ, mềm mại đáng thương hỏi:

"Chị Freen, chị Freen làm sao đã cùng Becky ở bên nhau?"

Becky? Kêu thuần thục như vậy?

Freen không khỏi tò mò, không phải các cô không thân sao?

Cô cùng Becky trao đổi một ánh mắt, Becky nhíu mày nhìn lại, trong ánh mắt viết rõ ràng:

Tôi không biết, chuyện này không liên quan đến tôi.

Trời đất chứng giám, nàng thật sự không nghĩ tới hôm nay sẽ gặp được Navia Armstrong, càng không nghĩ tới cô ta còn là một trà xanh cấp bậc đại sư.

Freen hiểu ý, nhìn về phía Navia Armstrong :

"Tôi thích em ấy, cho nên chung tôi ở bên nhau, như này có vấn đề gì sao?"

"Nhưng không phải trước kia Becky thích chị Furina sao?"

Becky ngạc nhiên nhíu mày... Chuyện này Navia Armstrong cũng biết?

Trong nháy mắt, nàng hoài nghi không chừng chuyện bản thân làm người thay thế cho Furina Schariac, Navia Armstrong cũng biết, vậy đã có thể càng thêm vi diệu.

Becky gắt gao dựa gần vào Freen, cười nói:

"Trước kia là trước kia, hiện tại là hiện tại nha, hơn nữa chủ tịch Freen chúng ta ưu tú như vậy, ai nhìn sẽ không động lòng chứ?"

"Không phải cô cũng động lòng sao?"

Navia Armstrong thoáng chốc cứng họng:

".............."

Ở trong lòng tức giận mắng Becky Armstrong đáng chết!!!

Becky thấy thế thừa thắng xông lên:

"Tôi thích chị Freen của cô, đúng phải ăn chút khổ, chẳng qua tình yêu khổ như bổ thêm mật, chắc cô cũng hiểu nhỉ?"

Navia Armstrong vừa há mồm, Becky lập tức đoạt lời, nói:

"Nga không, cô không hiểu."

"Cùng Freen vui vẻ ở bên nhau, cô không hiểu được đâu, rốt cuộc cô chỉ là em gái của chị ấy."

Becky nói xong, tươi cười vừa vô tội vừa dịu dàng làm Navia Armstrong nhìn đến giận sôi máu sắp bị tức chết, nàng ta đành phải chuyển hướng sang Freen, đáng thương nói:

"Chị Freen, Becky hung dữ với em..."

Freen vẫn nở nụ cười, đứng bên cạnh Becky nhìn nàng ta diễn, nhưng chỉ cần có thể bức lui Navia Armstrong người theo đuổi cô này thì cô hoàn toàn không ngại.

Kết quả Navia Armstrong lại chuyển về phía cô.

Cô trấn định nói:

"Hả? Hung dữ hả? Em ấy chỉ đang nói sự thật không phải sao? Vốn dĩ tôi với cô không có khả năng ở bên nhau."

Navia Armstrong đáng thương cố giữ kiên định cứng rắn.

Vẻ mặt Freen nhàn nhã nói:

"Tôi còn muốn đưa Becky về giải trí C, không cùng cô nói chuyện nữa. Đừng quên chuyện kết thúc hợp đồng."

"Chị thật sự chấm dứt hợp đồng với em?!"

Freen rũ mí mắt lười nhác, đôi mắt thấp xuống nhìn nàng ta, nhàn nhạt cười:

"Giải trí C tôn trọng ý nguyện của mỗi nghệ sĩ, nếu chính cô đưa ra mong muốn như thế, công ty đương nhiên phải thỏa mãn cho cô."

Nói xong lập tức nắm tay Becky đi, bỏ nàng ta ở lại tại chỗ.

Becky nhỏ giọng nói:

"Tự cô ta nói kết thúc hợp đồng sao?"

Freen gật đầu.

"Tôi thấy bộ dáng hiện tại của cô ta, vẫn rất thích cô mà làm sao lại chủ động đưa yêu cầu kết thúc hợp đồng?"

Freen dắt nàng đi đến trước xe mình, rồi dừng lại nói:

"Bởi vì cô ta không thông minh."

"Không chiếm được mới là tốt nhất' biết những lời này không? Đây chính là mục đích của cô ta."

Becky bừng tỉnh, hứng thú bừng bừng hỏi:

"Chủ tịch Freen của chúng ta đây có thể hay không.......?"

"Sẽ không."

Freen trả lời rất sự quyết đoán, tiện đà hỏi ngược lại.

"Nếu Furina Schariac quay đầu lại, quý cô Becky có thể tiếp nhận cô ấy hay không?"

"Furina Schariac sao có thể sẽ quay đầu lại."

Becky căn bản không tin Furina Schariac sẽ thích nàng.

"Tôi ở bên cạnh cô ta nhiều năm như vậy, nếu cô ta có thể thích tôi, vậy khẳng định đã sớm thích."

"Nếu chỉ là giả thuyết?"

Becky nghiêm túc suy tư, nghiêm túc đáp:

"Vậy cũng không liên quan đến tôi, sau khi biết được chuyện trước kia, tôi đã hoàn toàn không còn thấy gì tốt đẹp ở cô ta. Trên thế giới còn tồn tại nhiều người ưu tú khác, sao tôi cứ phải thích quả trứng thối như cô ta?"

Freen gật gật đầu:

"Ừm, quý cô Becky tỉnh táo như vậy giải trí C bên tôi lập tức có thể yên tâm. Lên xe đi tôi chở cô đến giải trí C."

Hôm nay cô lập tức phải cùng Becky ký hợp đồng, để tránh đêm dài lắm mộng.

Freen tự mình đón đưa, Becky nào dám dong dài, ngoan ngoãn mà ngồi trên ghế gài kỹ đai an toàn, chờ Freen lái xe, tiếp theo lại nhớ tới điểm gì đó:

"Có phải cô muốn tôi giúp cô khuyên Navia Armstrong lui không nhỉ?"

Nhẹ nhàng "Ca" một tiếng, Freen gài đai an toàn của mình vô cùng khách quan nói:

"Khuyên lui, nếu có thể khuyên cô ta, tôi còn dùng đến diễn kịch sao?"

Từ trước đến nay cô vẫn luôn từ chối ý tốt của Navia Armstrong, vô số lần hiểu rõ bản thân không có cảm giác với người kia, hai người tuyệt đối không có khả năng, cũng chưa từng cho người kia một chút hy vọng. Nhưng dưới tình huống như thế mà Navia Armstrong vẫn tin tưởng vững chắc chính bản thân có thể đả động cô, hoàn toàn sống trong phán đoán của bản thân.

Một người như vậy, khuyên lui như thế nào?

"Đã hiểu, cần phải xuất kích."

Vẫn cứ dùng cách này đánh người kia một quyền nát lòng người kia.

"Ừm, cô biết làm thế nào là được."

Becky lặng im một hồi, lại nhịn không được nói:

"Nhưng mà kỹ thuật diễn của chủ tịch Freen ngài thật sự là có chút đơ... Nếu Navia Armstrong là người thông minh, thì chắc đã lộ rồi."

Freen, người lần đầu tiên diễn hơi hơi mỉm cười, còn Becky lập tức nói:

"Chẳng qua ai cũng có lần đầu tiên, không có sao, tôi tin tưởng sau này ngài có thể diễn xuất xuất thần nhập hóa!"

........

Navia Armstrong thở phì phì về tới nhà Armstrong, giày cao gót đạp trên mặt đất phát ra âm thanh lộc cộc đi tới phòng khách lớn, nhóm người giúp việc từng người bận rộn, không có một ai dám lên trước trêu chọc nàng.

Navia Armstrong chính là công chúa nhỏ của nhà Armstrong, tính tình không tốt nhưng được sủng ái, ai dám chọc đây?

Navia Armstrong càng nghĩ càng giận, tùy tay cầm một cái ly sang quý, đôi mắt chớp chớp cũng không nhát mặt đã hướng sàn cẩm thạch trơn bóng hung hăng ném tới, âm thanh sắc bén chói tai ở bên tai mỗi người nổ tung, giống như là nước lũ và thú dữ.

Lúc này một người thiếu niên mở cửa ra khỏi phòng, dò cái đầu từ lầu hai đi xuống, khuôn mặt đẹp trai hiện lên một chút không kiên nhẫn:

"Navia Armstrong chị lại đập ly, không phải ba mẹ nói chị đừng loạn đập đồ nữa sao, chị không nghe hiểu được tiếng người à?"

Thiếu niên kia là em trai cách bảy tuổi của Navia Armstrong, Razor Armstrong. Ngày thường vẫn luôn không hợp với Navia, rõ ràng là hai chị em nhưng lại xem như kẻ thù.

Navia Armstrong hung hăng trừng mắt liếc cậu một cái:

"Em câm miệng, chị muốn làm cái gì thì làm, không tới phiên em quản!"

"Được thôi, vậy chị đừng nói là em làm là được."

Sau đó khoan thai móc điện thoại ra, mở chức năng quay hình:

"Em lưu lại chứng cứ."

Navia Armstrong tùy tay chuyển lên gối đầu lập tức quăng đi:

"Em cũng tới chọc giận chị."

Razor Armstrong nhìn cái gối bay một đường cong, cuối cùng vô tội lạc hướng về phía góc nào đó của lầu, hắn buồn cười nói:

"Tính tình này của chị, không chọc cũng có thể giận rồi?"

Nói chuyện mười phần không khách khí.

Razor Armstrong không thích người chị này, bởi vì Navia Armstrong cũng không thích cậu.

Ở nhà Armstrong cậu sinh sau Navia Armstrong bảy năm, Navia Armstrong đang là công chúa nhỏ, cho nên địch ý đối với cậu vô cùng lớn, luôn cảm thấy hắn sẽ cướp đi yêu thương của cha mẹ, hại nàng đến thê thảm, cho nên bắt đầu từ nhỏ đã luôn lạnh giọng với cậu. Trừ bỏ lúc tìm người gánh vác sẽ tìm cậu, căn bản là chưa cho cậu sắc mặt tốt, hai người qua lại căn bản không nhìn ra một chút tình máu mủ.

Razor Armstrong còn nhớ rõ khi còn nhỏ bản thân muốn chơi cùng chị gái, chủ động cầm đồ chơi của mình đi tìm nàng, kết quả bị nàng đẩy ra một phen sau đó còn nói chán ghét, nhẫn tâm bị đẩy ra ngoài cửa. Làm hại Razor Armstrong khi còn nhỏ từng một lần hoài nghi có phải mình được nhặt về không, phải cần ba Armstrong mẹ Armstrong cực khổ đi khai đạo, thậm chí dẫn cậu đi làm xét nghiệm ADN, lúc này mới điều chỉnh được tâm thái cậu lại.

Dù cho tinh thần đã tốt, nhưng cũng bắt đầu đối nghịch với Navia Armstrong. Chị không thích tôi, tôi đây cũng không thích chị!

Chị em nhà Armstrong hoàn toàn trở thành kẻ thù không đội trời chung như vậy.

Navia Armstrong tức giận nhìn Razor Armstrong, Razor Armstrong năm nay 17 tuổi, dáng người cao ráo, mặt cũng nảy nở, khuôn mặt thanh tú tuấn duật, mắt đa tình phong lưu lại đào hoa, hoàn toàn chính là người trong mộng của các thiếu nữ.

Nhưng Navia Armstrong hiện tại đang nổi nóng, nhìn cũng chưa nhìn kỹ, thậm chí từ trên mặt Razor Armstrong nhìn ra vài phần bóng dáng Becky Armstrong, trong lúc nhất thời càng tức hơn. Quả nhiên lúc người ta tức giận, nhìn ai cũng thấy giống người mình ghét.

Nàng trở tay lấy lại một cái gối đầu:

"Lăn trở về phòng em đi!"

Razor Armstrong không khách khí nói:

"Vậy chị cho em chút an tĩnh, đừng phá em học tập! Cũng đừng lại đập đồ, bằng không em sẽ mách ba mẹ!"

Nói xong còn lấy điện thoại có chứng cứ ra uy hiếp.

Navia Armstrong càng nhìn hắn càng phiền lòng, nặng nề "hừ" một tiếng sau đó lên lầu trở về phòng của chính mình, "phanh" một tiếng đóng cửa lại.

Razor Armstrong bị âm thanh này vang lớn đến chấn động một cái, lẩm nhẩm lầm nhầm nói:

"Kỳ lạ a...."

Sau đó nhìn về phía dì giúp việc thong dong dưới lầu, thái độ giây biến, ngữ khí thân hòa nói:

"Dì Mona, vất vả các dì thu dọn một chút, khi ba mẹ con trở về nếu hỏi thì nói cho họ tới hỏi con, đừng lo lắng."

"Vâng, cậu chủ."

Razor Armstrong xem không có việc gì nữa, lập tức quay lại phòng mình. Ở trong nhà này có thể quản tính tình Navia Armstrong chỉ có hai vị chủ sự nhà Armstrong, hai vị chủ sự lại đều không có ở đây, phải nhờ vào Razor Armstrong lấy bạo chế bạo, lấy độc trị độc, nhưng hiệu quả cũng là cực kỳ tốt.

Sau khi cậu chủ nhỏ về phòng, người làm mới tới nhịn không được tiến lên hỏi dì Mona:

"Vì cái gì tính tình cô chủ cùng cậu chủ nhỏ lại khác xa như vậy a?"

Rõ ràng là cùng một cặp cha mẹ....

"Ai, cô chủ khi nhỏ từng thất lạc, thật vất vả mới tìm về được, ông chủ cùng phu nhân đương nhiên càng tốt với cô ấy hơn, ngày thường cũng sẽ dung túng nhiều một chút."

Dung túng nhiều, tự nhiên sẽ dưỡng thành tính tình không coi ai ra gì. Hơn nữa mọi gia nghiệp nhà Armstrong giàu có, Navia Armstrong có rất nhiều tự tin để hoành hành.

Dì Mona không muốn nói quá nhiều, thúc giục nói:

"Được rồi, mau đi làm việc, đi giúp cậu chủ nhỏ rửa chút hoa quả đi, mấy đứa nhỏ hiện tại học tập thật vất vả."

Ít nhất nhà Armstrong còn có một bé ngoan như vậy.

.............

Furina Schariac không tự giác mà chạy xe đến chung cư Bạch Ngọc -- nơi Becky Armstrong đã từng lấy thân phận người tình bí mật ở, cũng là nơi nàng bỏ lại.

Ánh mắt cô bình tĩnh đi vào thang máy, lẳng lặng nhìn con số màu đỏ trên màn hình không ngừng nhảy lên, trong lòng tràn đầy là Becky Armstrong ngày hôm nay.

Lại rất hợp tóc xoăn, đôi môi đỏ ướt át xinh đẹp, cùng với da thịt trắng như tuyết, một thân khí chất trầm ổn mặc váy đen dài nội liễm.

Hình như nàng càng thêm đẹp mắt, rõ ràng vẫn là khuôn mặt cùng dáng người giống nhau như đúc......Cô trầm mặc nghĩ.

"Đinh."

Cô lấy lại tinh thần, đi ra khỏi thang máy, theo ký ức đi đến trước cửa nơi quen thuộc nghỉ chân.

Kỳ thật cô cũng không biết đến tột cùng vì sao cô lại đứng ở chỗ này, lại là lấy lý do gì đi vào nơi này.

Hôm nay sau khi gặp Becky Armstrong, đầu óc cô chỉ dư lại nàng, tâm cũng bị làm đến lung tung rối loạn, thậm chí cô cũng không tự mình đưa Navia Armstrong rời đi, càng nặng hơi là muốn trốn tránh Navia Armstrong.

Tiếp theo lấy danh nghĩa Navia Armstrong. Ngắn ngủi đẩy nàng ấy ra khỏi tầm nhìn của mình, để cho tâm mình không cần loạn như vậy nữa.

---Vậy cô vì sao lại tới nơi này?

Cô ngẩng đầu nhìn cửa, đáy mắt khó được mà toát ra một tia mê man.

Cô không biết đáp án.

Cô nâng tay lên, lại không tự giác hướng chuông cửa duỗi ra, lúc sắp chạm tới nháy mắt hồi phục tinh thần chật vật để tay trên chốt cửa.

Nơi này lại không có người, cô ấn chuông cửa làm gì?

Cô hoang đường nghĩ, còn ấn xuống mật mã mở cửa ra, trong lòng lại khó nén được cảm giác trống vắng luôn thấy thiếu gì đó.

Cửa lớn mở ra, ánh sáng trên đèn cảm ứng tự đổng mở, đột nhiên cả phòng phát ra phiến ánh đèn ôn nhu, vì cô xua tan đen tối trước mắt.

Trong nháy mắt này, một cảm giác tràn ngập hoang đường, buồn cười, khó thể tin ý nghĩ ở trong đầu cô chui từ dưới đất lên mà ra.

-Cô hy vọng nhìn thấy Becky Armstrong đứng ở chỗ này.

Cô cư nhiên muốn thấy Becky Armstrong...

Cô cảm thấy chính mình nhất định là điên rồi, nhưng lúc sau bình tĩnh lại, cô phát hiện ý nghĩ này của mình đã cắm rễ ở chỗ sâu nhất trong tâm trí, làm cô không thể không đi đối mặt.

Cô đứng tại chỗ, không nói một lời nhìn căn nhà trống rỗng, thật lâu lúc sau cô lại sinh ra một tâm tình phức tạp không bằng lòng đi đối mặt với suy nghĩ là.

Chẳng lẽ bản thân... Thích Becky Armstrong?

........................

Becky đang ở trong phòng ăn trái cây viết bài hát, hôm nay nàng đã chính thức trở thành nghệ sĩ của giải trí C, cho nên vì sự nghiệp bản thân làm chút chuẩn bị. Hơn nửa Freen đáp ứng sẽ toàn lực ủng hộ nàng thi triển tài hoa của mình.

Ca khúc trong đầu nàng vừa mới viết có một chút, màn hình điện thoại bên cạnh đột nhiên nhảy ra một tin xin kết bạn, nàng nhìn lướt qua sau đã ném điện thoại trên mặt bàn, dự định chờ xong công việc mới đi xử lý.

Kết quả không nghĩ tới lúc xong việc đã 10 giờ rưỡi, từ lúc thông báo xin kết bạn đã qua hai giờ đồng hồ. Nàng sửa sang lại một nửa thành phẩm của mình một chút, sau đó đứng dậy đánh răng lại xem thông báo điện thoại.

-là Navia Armstrong.

Navia Armstrong cư nhiên chủ động thêm bạn với nàng.

Nàng rất có hứng thú mà thông qua kết bạn, ba phút sau Navia Armstrong đã gửi đến một tin nhắn.

[ Navia ]: Là tôi, Becky.

Becky một tay đánh chữ.

[ Becky ]: Biết, làm sao? Có chuyện gì sao?

[ Navia ]: Không có nha, chỉ là đã lâu không gặp, muốn thêm cô ôn chuyện ~

[ Navia ]: Chẳng qua sao lâu vậy cô mới đồng ý? Đang bận sao?

Becky nhướng mày, làm lòng cô ngo ngoe rục rịch.

...........

Navia Armstrong đợi vài phút mới nhận được tin nhắn trả lời của Becky Armstrong.

[ Becky ]: Còn có thể là nguyên nhân gì.

[ Becky ]: Đương nhiên là bởi vì chị Freen cô quá tuyệt vời.

Navia Armstrong : "???"

Becky Armstrong có ý gì!!!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store