Chap8
Lưu Chí Hoành quay đầu nhìn xuống bàn cuối. Dưới bàn cuối, anh lạnh lùng úp mặt xuống bàn. Quay quanh anh là khí lạnh, y có thể thấy ánh mắt của tất cả nữ sinh trong lớp này đều nhìn về phía anh.
Nhìn xung quanh Chí Hoành mới quyết định đi xuống ngồi kế anh. Như cảm nhận được tiếng động của ghế bên cạnh anh lạnh lùng ngước mặt lên. Hai ánh mắt chạm nhau như lửa gặp nước mà sinh ra tác dụng phụ.
"Tránh!"- anh lạnh lùng nói
"Tôi có chuyện muốn nói"- miệng y phun ra 5 từ khiến cả lớp bỗng im lặng
"Tôi không có chuyện muốn nói với cậu"- giọng của anh trầm xuống rõ
"Thật sự không có thời gian nói chuyện với tôi"- y điềm tĩnh hỏi
"....."
"Hahahah! Tùy cậu thôi.....nếu cậu không muốn biết. Tôi cũng không ép"- y cười lớn rồi về chỗ mình ngồi
"Ê! Chí Hoành chuyện gì vậy?"- đến lượt Vương Nhị Thiếu ta nhiều chuyện
"Chuyện trên trời dưới đất ở giữa không chung"- y nhìn cậu nói
"Đồ điên!"- cậu khinh bỉ nói
Điên?
Y có điên sao?
"Chút nữa em muốn ăn gì? Tôi sẽ đi lấy"- hắn nhìn cô nói.
Từ khi cô xuất hiện ở lớp 1A. Dịch thiếu cao lãnh đã biến mất thay vào đó là một Dịch Thiếu ấm áp biết quan tâm. Chuyện này cũng khiến Lãnh Thiên Thanh rất tức
"A! Cái gì cũng được"- cô cười
"Cái gì cũng được! Em có biết em gầy lắm không?"- hắn nhíu mày nhìn cô
"Haha! Có sao?"- cô cười
Đối với loại quan tâm này của hắn cô cũng đã thích nghi. Cũng không tồi, ít nhất cũng có người quan tâm mình.
"Aiza! Hai người làm tôi ớn quá"- cậu quay xuống nhìn cả hai nói
"Không có chuyện của cậu quay lên"- hắn lạnh lùng nói
"Thiên Vị!"- cậu bĩu môi một cái rồi quay lên
Nhìn kìa nhìn kìa! Cái này của Dịch thiếu chúng ta là Trọng Sắc Khinh Bạn. Tội nghiệp Vương Nhị Thiếu
_______________
Trong khi đó, ở một vùng nước Pháp xa xôi. Nó ngồi trên bàn làm việc, lòng ngực lại lên cơn đau dữ dội. Với tay lấy lọ thuốc trên bàn. Uống xong thuốc cơn đau cũng dần lấn xuống.
"Fallon!"- tiếng người đàn ông trung niên vang lên
"Kevin!"- nó nói
"Đã uống thuốc?"- Kevin hỏi
"Uk!"- nó lạnh lùng gật đầu
"Sức khỏe cậu như thế nào? Có đỡ hơn chút nào không? Tuy đã phẫu thuật nhưng chắc chắn về sau sẽ để lại di chứng. Cậu tốt nhất đừng có mà lao đầu vào công việc, cũng đừng quá căn thẳng. Nếu không tôi không biết cậu sẽ như thế nào"- Kevin nhìn nó nói
Kevin là bác sĩ riêng cho nó. Cũng là một bác sĩ chuyên nghiệp. Kevin đã giúp nó điều trị chứng bệnh này. Kevin cũng là bạn của nó. Một người bạn rất tốt. Anh ta là người Pháp chính gốc.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store