Fic Dich Yugioh Atemu X Anzu Cau Chuyen Ve Atem X Anzu O Ai Cap Co Dai
Trong hoàng cung, Mahad đang lo lắng cho bạn mình, Pharaong Atem.
-Việc gì xảy ra cho Pharaong của thần, vì sao ngài quá buồn vậy?
-Năm năm trước ta đã bỏ rơi một người đặc biệt.
-Ngài nhớ người đó chứ?
-Vâng, ta đã rời bỏ cô ấy đến thế giới khác nơi ta bị giam cầm.
-Vậy người đó là một cô gái chứ.
-Ta yêu cô ấy, nhưng ta phải rời bỏ cô ấy. Lần đầu ta không quen. Nhưng bây giờ nó đang trở nên không chịu nổi. Việc này sẽ đưa ta phát điên.
-Thế đi đem cô ấy lại!
-Nhưng việc đó có được phép không?
-Vâng, ngài có biệt hiệu để chọn người cầu hôn.
-Nhưng cô ấy ở thế giới khác và thời đại khác.
-Không có vấn đề gì, thần có thể đưa ngài đến thế giới khác.
-Thế ta sẽ đem cô ấy lại.
-Bây giờ lắng nghe tôi cẩn thận.
Trên trái đất...
Ngày đó là ngày mưa tầm tả vào mùa thu. Ngày đó, năm năm trước pharaong đã ra đi mãi mãi. Đó không phải là ngày vui vẻ, phần lớn là đối với Tea rằng cô đã mất tình yêu vĩ đại của mình.
Yugi đã từng nhưng không quên bạn tốt nhất của mình. Joey cũng giống vậy. Người khác quên đi Atem.
Nhưng Tea vẫn cảm thấy nỗi đau của tình yêu bị từ chối đối với cô.
Nhưng cũng ngày đó khi Tea đang rời khỏi trường đại học, một gã níu tay cô/
-Em đến với anh, Tea.
-Rời khỏi tôi, tên hỗn láo!
Suỵt, bây giờ em là của anh!
Cô đang bị đưa đến lối đi nơi mà chàng trai bắt đầu vuốt ve cô.
-Dừng lại hoặc là tôi sẽ kêu lên.
-Đừng có ngốc, bất cứ cô gái nào sẽ trao bất cứ thứ gì để làm bạn gái của anh mà.
-Anh có thể nổi tiếng nhưng...
-Thư giản và thích thú đi.
Không bao giờ!
Tea đẩy anh làm anh gã xuống mặt đất.
-Em thật ngốc.
-Tôi yêu người khác rồi.
-Nếu em không là của tôi thì em sẽ không là của bất cứ ai khác.
Anh đẩy Tea vào tường và anh ngã vào mặt đất. Nhưng hòn đá đánh vào đầu kẻ gây hấn. để lại anh đang giận dữ.
-Ai đó? Trả lời ta đi!
Cái bóng màu đen hiện ra gần gã đó.
-Vậy đó là anh!
Gã đó đi về phía cái bóng. Khi hắn đến đấm vào người lạ, một ánh sáng phản chiếu lối đi. Không lâu sau chàng trai bất tỉnh ngã xuống mặt đất.
Tea nhìn cái bóng đang tiến đến nhưng kết thúc với việc bất tỉnh vì cơn gió thổi vào tường.
Tea, Tea, nàng ổn chứ?
Cô mở mắt và ngạc nhiên dữ dội.
-Atem, là anh hả?!
-Vâng, Tea.
-Thế cái bóng là anh. Anh đã cứu tôi, cảm ơn.
-Ta yêu em! Ta không thể để hắn làm đau em.
-Em cũng yêu anh nữa! Cảm thấy thật sự nhớ anh.
Atem dựa phía trên cơ thể của Tea và hôn cô.
-Kể từ khi ta trở lại thế giới của mình, ta không ngớt nghĩ ngợi về em.
-Nhưng bởi vì sao anh trở lại?
-Ta đến đưa em đi.
-Cũng, tôi không hiểu.
-Đi với ta đến Ai Cập nhé.
-Tôi không biết...
-Tea, ta không thể trở về.
-Nhưng...
-Đi với ta, trở thành hoàng hậu xinh đẹp!
Khi cô nghĩ về lời hồi đáp của anh, cơn mưa nặng nề hơn thấm vào họ. Cô nhìn đăm đắm vào Atem.
-Em tự do chọn lựa, nếu em muốn...
-Em chấp nhận!
-Việc gì?!
-Em muốn đi với anh đến Ai Cập. Em muốn thành hoàng hậu cho riêng anh!
-Nhưng nếu em đi với ta, em sẽ không bao giờ có thể trở về thế giới này.
-Em không quan tâm khi em ở bên anh!
Cô hôn anh một cách say đắm.
-Thế uống thứ này đi.
Anh trao cô cái chai.
-Nhưng đó là gì?
-Đó là chất thuốc chuyển cơ thể trong linh hồn.
-Thế em sẽ là một linh hồn mãi mãi sao?
-Không. Ở thế giới khác thì em có cơ thể của mình trở lại.
Cô uống chất lỏng và cơ thể cô chuyển thành linh hồn.
-Trước khi họ đi qua, tôi có một ngạc nhiên cho em. Nhắm mắt lại đi!
Anh dung Trò chơi Ngàn năm thay đổi hình dáng bên ngoài của cô.
Bây giờ mái tóc của cô dài và làn da của cô có màu nâu. Nhưng không chỉ có vậy, quần áo của cô được thay bằng váy xinh đẹp của Ai Cập.
-Nàng có thể mở mắt ra bây giờ!
Cô nhìn vào chiếc gương bị vỡ, ngưỡng mộ chính vẻ đẹp của chính mình.
-Tôi xinh đẹp rồi, cám ơn người yêu của tôi!
-Bây giờ tên của nàng sẽ là Teana. Nàng nghĩ sao?!
-Đó là cái tên đẹp!
-Bây giờ chúng ta có thể đi!
Atem dùng Trò chơi Ngàn năm mở lối cánh cửa. Trước khi họ đi qua lối cánh cửa thì trang phục của anh thay đổi thành trang phục Ai Cập. Họ vượt qua lối cánh cửa và biến mất mãi mãi khỏi thế giới đó.
-Việc gì xảy ra cho Pharaong của thần, vì sao ngài quá buồn vậy?
-Năm năm trước ta đã bỏ rơi một người đặc biệt.
-Ngài nhớ người đó chứ?
-Vâng, ta đã rời bỏ cô ấy đến thế giới khác nơi ta bị giam cầm.
-Vậy người đó là một cô gái chứ.
-Ta yêu cô ấy, nhưng ta phải rời bỏ cô ấy. Lần đầu ta không quen. Nhưng bây giờ nó đang trở nên không chịu nổi. Việc này sẽ đưa ta phát điên.
-Thế đi đem cô ấy lại!
-Nhưng việc đó có được phép không?
-Vâng, ngài có biệt hiệu để chọn người cầu hôn.
-Nhưng cô ấy ở thế giới khác và thời đại khác.
-Không có vấn đề gì, thần có thể đưa ngài đến thế giới khác.
-Thế ta sẽ đem cô ấy lại.
-Bây giờ lắng nghe tôi cẩn thận.
Trên trái đất...
Ngày đó là ngày mưa tầm tả vào mùa thu. Ngày đó, năm năm trước pharaong đã ra đi mãi mãi. Đó không phải là ngày vui vẻ, phần lớn là đối với Tea rằng cô đã mất tình yêu vĩ đại của mình.
Yugi đã từng nhưng không quên bạn tốt nhất của mình. Joey cũng giống vậy. Người khác quên đi Atem.
Nhưng Tea vẫn cảm thấy nỗi đau của tình yêu bị từ chối đối với cô.
Nhưng cũng ngày đó khi Tea đang rời khỏi trường đại học, một gã níu tay cô/
-Em đến với anh, Tea.
-Rời khỏi tôi, tên hỗn láo!
Suỵt, bây giờ em là của anh!
Cô đang bị đưa đến lối đi nơi mà chàng trai bắt đầu vuốt ve cô.
-Dừng lại hoặc là tôi sẽ kêu lên.
-Đừng có ngốc, bất cứ cô gái nào sẽ trao bất cứ thứ gì để làm bạn gái của anh mà.
-Anh có thể nổi tiếng nhưng...
-Thư giản và thích thú đi.
Không bao giờ!
Tea đẩy anh làm anh gã xuống mặt đất.
-Em thật ngốc.
-Tôi yêu người khác rồi.
-Nếu em không là của tôi thì em sẽ không là của bất cứ ai khác.
Anh đẩy Tea vào tường và anh ngã vào mặt đất. Nhưng hòn đá đánh vào đầu kẻ gây hấn. để lại anh đang giận dữ.
-Ai đó? Trả lời ta đi!
Cái bóng màu đen hiện ra gần gã đó.
-Vậy đó là anh!
Gã đó đi về phía cái bóng. Khi hắn đến đấm vào người lạ, một ánh sáng phản chiếu lối đi. Không lâu sau chàng trai bất tỉnh ngã xuống mặt đất.
Tea nhìn cái bóng đang tiến đến nhưng kết thúc với việc bất tỉnh vì cơn gió thổi vào tường.
Tea, Tea, nàng ổn chứ?
Cô mở mắt và ngạc nhiên dữ dội.
-Atem, là anh hả?!
-Vâng, Tea.
-Thế cái bóng là anh. Anh đã cứu tôi, cảm ơn.
-Ta yêu em! Ta không thể để hắn làm đau em.
-Em cũng yêu anh nữa! Cảm thấy thật sự nhớ anh.
Atem dựa phía trên cơ thể của Tea và hôn cô.
-Kể từ khi ta trở lại thế giới của mình, ta không ngớt nghĩ ngợi về em.
-Nhưng bởi vì sao anh trở lại?
-Ta đến đưa em đi.
-Cũng, tôi không hiểu.
-Đi với ta đến Ai Cập nhé.
-Tôi không biết...
-Tea, ta không thể trở về.
-Nhưng...
-Đi với ta, trở thành hoàng hậu xinh đẹp!
Khi cô nghĩ về lời hồi đáp của anh, cơn mưa nặng nề hơn thấm vào họ. Cô nhìn đăm đắm vào Atem.
-Em tự do chọn lựa, nếu em muốn...
-Em chấp nhận!
-Việc gì?!
-Em muốn đi với anh đến Ai Cập. Em muốn thành hoàng hậu cho riêng anh!
-Nhưng nếu em đi với ta, em sẽ không bao giờ có thể trở về thế giới này.
-Em không quan tâm khi em ở bên anh!
Cô hôn anh một cách say đắm.
-Thế uống thứ này đi.
Anh trao cô cái chai.
-Nhưng đó là gì?
-Đó là chất thuốc chuyển cơ thể trong linh hồn.
-Thế em sẽ là một linh hồn mãi mãi sao?
-Không. Ở thế giới khác thì em có cơ thể của mình trở lại.
Cô uống chất lỏng và cơ thể cô chuyển thành linh hồn.
-Trước khi họ đi qua, tôi có một ngạc nhiên cho em. Nhắm mắt lại đi!
Anh dung Trò chơi Ngàn năm thay đổi hình dáng bên ngoài của cô.
Bây giờ mái tóc của cô dài và làn da của cô có màu nâu. Nhưng không chỉ có vậy, quần áo của cô được thay bằng váy xinh đẹp của Ai Cập.
-Nàng có thể mở mắt ra bây giờ!
Cô nhìn vào chiếc gương bị vỡ, ngưỡng mộ chính vẻ đẹp của chính mình.
-Tôi xinh đẹp rồi, cám ơn người yêu của tôi!
-Bây giờ tên của nàng sẽ là Teana. Nàng nghĩ sao?!
-Đó là cái tên đẹp!
-Bây giờ chúng ta có thể đi!
Atem dùng Trò chơi Ngàn năm mở lối cánh cửa. Trước khi họ đi qua lối cánh cửa thì trang phục của anh thay đổi thành trang phục Ai Cập. Họ vượt qua lối cánh cửa và biến mất mãi mãi khỏi thế giới đó.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store