[Fanfict Cung Khuynh - Hoàn] - Ái tình hậu kiếp
Chap 74: Phát sinh
Tịch Uyển Ca vừa tắm xong liền nghe thấy tiếng động cơ xe, còn tưởng mình nghe nhầm. Đi đến bên cửa sổ thì thấy Hạ Hàn Vũ thật sự lái xe rời đi, chỉ nhắn đúng một tin cho nàng là không cần chờ nàng ấy trở về. Lúc này đã 10 giờ đêm, Hạ Hàn Vũ còn đi đâu chứ, chẳng lẽ đi gặp Lạc An Khê? Nghĩ tới nghĩ lui, Tịch Uyển Ca thực sự không nghĩ ra được lý do nào khác. Điều này thực nhẹ khiến Tịch Uyển Ca cảm thấy thập phần đau long, hóa ra... nàng đã đánh giá thấp vị trí của Lạc An Khê trong lòng Vũ nhi rồi. Nghĩ đến đây, Tịch Uyển Ca không khỏi cảm thấy cực kỳ chán nản, nàng liền mở điện thoại ra gọi cho người mà nàng không bao giờ nghĩ muốn gặp mặt nhất... Triệu Tư Băng.
*Flashback*
Tịch Uyển Ca say đến không còn biết trời đất là gì nữa, bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ quậy tung cái quán bar. Triệu Tư Băng thấy vậy liền cũng không khỏi đen mặt, hóa ra Tịch Uyển Ca nữ thần lúc say chính là cái bộ dạng này, nhưng cái bộ dạng dù có hơi điên cuồng nhưng cũng nóng bỏng của Tịch Uyển Ca làm Triệu Tư Băng bất an, nàng căm ghét những ánh mắt của mấy tên đàn ông trong quán bar đang nhìn Triệu Tư Băng bốc lửa trên sàn nhảy, nữ thần của nàng là chúng có thể túy tiện nhìn sao. Triệu Tư Băng tức giận bước lên sân khấu, kéo tay Tịch Uyển Ca lôi nàng rời đi, nàng không muốn có thêm một khắc nào để Tịch Uyển Ca ở nơi như này nữa. Không thể nghĩ đến lại có một ngày, Triệu Tư Băng nữ hoàng của những quán bar như nàng lại chán ghét quán bar như vậy._Cô làm gì vậy chứ? Tôi đang vui mà, tôi muốn uống nữa.-Tịch Uyển Ca thấy mình bị lôi ra xe liền phụng phịu._Ngoan nào Uyển Ca... chúng ta về nhà tôi được không, nhà tôi có rất nhiều rượu ngon, lại còn là dạng thượng hạng nữa. Về nhà tôi, rồi tôi sẽ cùng cô uống tiếp có được không?-Triệu Tư Băng biết Tịch Uyển Ca say rồi, nàng liền mỉm cười thấp giọng dỗ dành._Là cô nói đấy nhé, không được tiếc với tôi đâu đấy.-Nghe thấy được uống tiếp Tịch Uyển Ca liền cười đến tít mắt. Sau đó liền tùy ý để Triệu Tư Băng kéo nàng lên xe rồi rời đi. Triệu Tư Băng không điên mà để cho Tịch Uyển Ca uống thêm rượu, sau khi mà đưa nàng ấy trở về đến biệt thự Triệu gia. Lúc này ánh mắt của Tịch Uyển Ca đã có phần mơ màng rồi, thấy vậy Triệu Tư Băng đỡ nàng lên một phòng ốc và nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường._Cô nói dối tôi... rõ ràng cô nói sẽ cho tôi uống thêm rượu mà.-Tịch Uyển Ca níu níu áo Triệu Tư Băng, trong men say liền làm nũng với Triệu Tư Băng._...-Triệu Tư Băng phụt cười, chết tiệt bộ dạng hiện tại của Tịch Uyển Ca thật đáng yêu chết mất. Lại còn biết làm nũng với nàng? Thực sự lúc này Triệu tư Băng chỉ muốn đè nữ nhân này ra mà khi dễ thôi.-Uyển Ca, ngoan nào, nếu cô còn tiếp tục uống nữa thì chỉ sợ mai cô không rời giường nổi để đi làm đâu. Nghe lời, ngủ đi có được không?_Không... không... tôi muốn uống nữa, muốn uống nữa.-Tịch Uyển Ca bướng bỉnh lắc đầu. Tịch Uyển Ca ngẩng đầu lại nhìn thấy ánh mắt trong vắt của Triệu Tư Băng, Triệu Tư Băng lúc này thật gần nàng... thật gần. Nàng chưa bao giờ chân chính ngắm Triệu Tư Băng kỹ lưỡng, mãi cho đến lúc này Tịch Uyển Ca mới phải thừa nhận Triệu Tư Băng quả thực là một mỹ nhân. Từ dáng người, cho đến diện mạo... đều là dạng cực phẩm, nếu so Triệu Tư Băng với Vũ nhi, thì Triệu Tư Băng thực xinh đẹp hơn Vũ nhi nhiều lắm. Tịch Uyển Ca có thể vì men say mà đã không kiểm soát được hành động, nàng nhẹ đưa tay lên nhẹ chạm vào gương mặt tuyệt mỹ kia của Triệu Tư Băng._Triệu Tư Băng, tôi chưa bao giờ ngắm cô kỹ như lúc này. Cô thực sự rất đẹp, cô biết không?_Tôi biết.-Triệu Tư Băng là thiên hạ đệ nhất tự luyến. Tất nhiên là nàng tự biết mình xinh đẹp rồi, nhưng thực sự được nghe thấy Tịch Uyển Ca nói vậy, khi bàn tay của nàng ấy chạm vào gương mặt mình, tâm can của Triệu Tư Băng như đang muốn nhảy múa phát điên mất.-Nhưng chỉ cần đứng cạnh Tịch Uyển Ca cô, thì sắc đẹp của tôi liền bị cô làm lu mờ. Hạ Hàn Vũ thực sự đã tích được đức gì, mà lại có được cô yêu cô ta đến mức bản thân mình cũng không cần đây?_Em ấy... là tốt nhất.-Tịch Uyển Ca cười khổ, trong lòng nàng Hạ Hàn Vũ chính là độc nhất vô nhị, không ai có thể thay thế._...-Triệu Tư Băng thở dài, tốt nhất sao?-Được rồi, Uyển Ca, nghỉ ngơi đi có được không, đừng nháo nữa._Triệu Tư Băng... -Tịch Uyển Ca bỗng ôm chầm lấy Triệu Tư Băng, hoàn toàn dựa vào lòng của nàng ấy.-Đêm nay... muốn tôi, có được không?_Cái gì?-Triệu Tư Băng kinh ngạc, Tịch Uyển Ca vừa nói cái gì? Tịch Uyển Ca biết mình điên rồi, khi nàng vừa nói ra câu nói vừa rồi. Nhưng thực sự nàng không biết có cách nào khác để làm tiêu đi nỗi buồn, nỗi ủy khuất trong lòng nữa. Cứ nghĩ đến chuyện Hạ Hàn Vũ, nữ nhân nàng yêu nhất lúc này đang cũng với người khác vui hoan, là trái tim nàng lại như bị bóp nghẹn vậy. Nàng ghét bản thân mình bất lực, ghét bản thân mình quá vị tha. Nàng luôn tự nhủ rằng mọi chuyện sẽ không sao đâu, chỉ cần Vũ nhi được hạnh phúc... như vậy là đủ. Nhưng nàng hóa ra lại yếu đuối và ích kỷ hơn nàng nghĩ, nàng chán ghét Lạc An Khê, nàng chán ghét khi 2 người họ ở bên nhau. Nàng chính là ghen... tại sao nữ nhân nàng yêu nhất lại có thể vô tư như vậy mà ở bên Lạc An Khê, tại sao Lạc An Khê lại có thể dễ dàng có được em ấy như thế. Nàng không phục... không phục... nhưng nàng có thể làm gì đây? Nàng không thể đến Lạc gia mà kéo nữ nhân nàng yêu trở về... Nỗi đau lòng này, thực sự quá sức chịu đựng của nàng, nàng thà để người khác chà đạp bản thân mình, vì ít nhất... nó sẽ làm cho nàng trong một khoảnh khắc sẽ quên đi nỗi đau mà nàng đang phải hứng chịu._Triệu Tư Băng...-Tịch Uyển Ca từ từ lùi lại, bàn tay đang cởi từng nút áo sơ mi, dần dần để thân thể mình bại lộ trước mặt Triệu Tư Băng, nàng nằm lên giường, tư thể khiêu gợi nhất có thể... mời gọi Triệu Tư Băng.-Tư Băng... cô chẳng lẽ không muốn tôi sao? Triệu Tư Băng đen mặt... mặc dù hiện tại nhìn thấy giáng vẻ hiện tại của Tịch Uyển Ca, nói nàng không động tình là nói dối. Nhưng Triệu Tư Băng chính là quá hiểu nữ nhân, quá hiểu suy nghĩ của họ. Tịch Uyển Ca mặc dù ngoài mặt đang tìm cách câu dẫn nàng, nhưng nàng chính là biết trong thâm tâm Tịch Uyển Ca, câu dẫn một nữ nhân mình không yêu có bao nhiêu khó chịu đây. Nàng biết Tịch Uyển Ca hy vọng nàng muốn nàng ấy, bởi vì chỉ có trong nhục dục... thì Tịch Uyển Ca mới có được khoảnh khắc không nghĩ về Hạ Hàn Vũ. Và Triệu Tư Băng nàng... dù muốn Tịch Uyển Ca đến phát điên, cũng vẫn là quá cao ngạo để trở thành vật đi giải tỏa ham muốn cho người khác. Triệu Tư Băng khuôn mặt không một gợn sóng tiến lại đến giường, nàng nhìn Tịch Uyển Ca thân thể nóng bỏng đang bại lộ dưới ánh sáng. Nàng kéo Tịch Uyển Ca lại gần nàng, để cho nàng ấy ngối trên giường đối diện nàng, Tịch Uyển Ca đẹp... đẹp đến mức mà Triệu Tư Băng phải cảm thấy ghen tỵ cũng nổi lên ham muốn chinh phục. Nhưng... thực sự lúc này Triệu Tư Băng lại không dấy lên nổi một chút năng lượng nào. _Tịch Uyển Ca... nói cho tôi biết, cô muốn tôi muốn cô là vì cô thích tôi, hay là chỉ để cô quên đi nỗi đau mà Hạ Hàn Vũ tạo ra cho cô?-Triệu Tư Băng khổ sở hỏi từng từ... coi Triệu Tư Băng nàng là công cụ để phát tiết, Tịch Uyển Ca chính là nữ nhân đầu tiên đấy._...-Tịch Uyển Ca nhìn ra trong đáy mắt của Triệu Tư Băng có một thoáng tổn thương, nàng không nghĩ Triệu Tư Băng lại đoán ra được tâm tư nàng. Bỗng chốc trong lòng Tịch Uyển Ca nảy lên một cảm giác tội lỗi khó tả.-Tôi..._Tịch Uyển Ca... nếu cô muốn tôi làm chuyện ấy với cô tôi thà cô nói thẳng rằng là vì cô đau khổ nên cô muốn làm chuyện này để quên đi nỗi đau, còn hơn là bắt tôi nhìn cô tìm cách hạ thấp bản thân mình trước tôi. Cô đừng vì Hạ Hàn Vũ mà hạ thấp chính mình, cũng đừng vì Hạ Hàn Vũ... mà dối lòng để rồi chà đạp lên tôn nghiêm của tôi.-Triệu Tư Băng tức giận, nàng tức giận không phải vì Tịch Uyển Ca coi nàng là công cụ phát tiết, nàng tức giận chính là bởi vì Tịch Uyển Ca đã quá hạ thấp bản thân mình trước nàng. Nàng nâng cằm Tịch Uyển Ca lên, bắt nàng ấy nhìn thẳng vào mắt nàng.-Nói... Tịch Uyển Ca, đừng cầu xin tôi muốn cô, cô chỉ cần nói ra mà thôi._...-Tịch Uyển Ca không nghĩ... nàng trong lòng Triệu Tư Băng, lại là nữ nhân cao cao tại thượng đến thế. Người này thà hy vọng nàng nói ra suy nghĩ chân thật, còn hơn là nhìn thấy mình câu dẫn nàng.-Được... Triệu Tư Băng, tôi đêm nay đau khổ bởi vì Hạ Hàn Vũ, tôi không chấp nhận được lúc này đây em ấy đang vui hoan bên cạnh nữ nhân khác. Nên hiện tại, tôi hy vọng cô muốn tôi, để tôi có thể quên được em ấy, ít nhất là trong đêm nay. Đây rồi... đây mà là nữ nhân mà khiến Triệu Tư Băng động tâm chứ. Dáng vẻ này của Tịch Uyển Ca mới chính là liều thuốc kích thích tốt nhất mà Triệu Tư Băng cần. Triệu Tư Băng nở một nụ cười ưu nhã vô cùng, nàng cúi người hôn lên đôi môi xinh đẹp của nữ nhân trước mắt. Chỉ cần là Tịch Uyển Ca mở miệng, nàng nhất định sẽ làm mọi chuyện để đáp ứng yêu cầu của nàng ấy._Tịch Uyển Ca... chỉ cần là em ra lệnh, tôi nguyện làm tất cả vì em.-Triệu Tư Băng hài lòng. Tịch Uyển Ca... chỉ có mình nàng ấy mới có thể khiến Triệu Tư Băng điên cuồng đến như thế này mà thôi.*End fashback*
---------------------Lời của tác giả: Cặp Triệu Tư Băng và Tịch Uyển Ca cũng đáng yêu quá man <3Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store