[FanFic Shatou] Thích Em Trong Những Ngày Tồi Tệ Nhất
Chương 47: Hành Trình Chưa Kết Thúc
Ngày hôm sau, bầu không khí trong khu huấn luyện dường như đã khác. Mọi người trong đội đều tập trung cao độ, mặc dù không tham gia giải đấu chính thức, nhưng họ vẫn tiếp tục luyện tập nghiêm túc, như một cách để khẳng định rằng, dù gặp phải khó khăn, họ sẽ không bỏ cuộc.Yingsha ngồi bên ngoài sân, nhìn những tia sáng đầu tiên của bình minh chiếu lên mặt đất. Cảm giác của cô lúc này thật kỳ lạ, như thể mọi thứ đã thay đổi, nhưng cũng chẳng thay đổi gì cả. Chỉ là, cô cảm nhận rõ ràng hơn rằng, mỗi ngày qua đi là một bước tiến, dù nhỏ nhưng vững vàng.Chuqin bước đến bên cô, ánh mắt anh lấp lánh một vẻ kiên định mà chưa bao giờ cô thấy rõ rệt như thế. "Sáng nay em cảm thấy thế nào?" – Anh hỏi, ngồi xuống bên cạnh cô.Cô mỉm cười nhẹ, đôi mắt vẫn nhìn về phía xa. "Cảm thấy như mình vừa vượt qua một chặng đường dài. Dù không có giải thưởng, nhưng em vẫn cảm thấy mình chiến thắng."Chuqin nhìn cô một lúc lâu, rồi khẽ gật đầu. "Anh cũng vậy. Dù không đứng trên sân đấu, nhưng chúng ta vẫn có thể tiếp tục đi cùng nhau. Và điều quan trọng là, chúng ta không hề đơn độc."Yingsha quay sang anh, nụ cười của cô như sáng bừng lên trong ánh sáng dịu nhẹ của buổi sáng. "Cảm ơn anh, Wang Chuqin. Cảm ơn vì đã luôn ở bên em."Anh nhìn cô một cách chân thành, một cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng anh. "Không cần cảm ơn. Chúng ta là đội, là đồng đội. Dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn sẽ cùng nhau bước tiếp."Không khí xung quanh họ như lắng đọng lại trong khoảnh khắc yên bình đó. Một vài giọt mồ hôi trên trán Yingsha đã khô đi, nhưng có một thứ khác đang đọng lại trong lòng cô – sự quyết tâm, sự kiên trì, và một niềm tin vững chắc rằng dù cuộc sống có khó khăn thế nào, cô và Chuqin sẽ luôn cùng nhau vượt qua.Trong giờ tập tiếp theo, đội tuyển lại quay lại với những động tác luyện tập, nhưng lần này, mọi người không còn cảm giác nặng nề nữa. Họ không chỉ luyện tập cho một trận đấu, mà họ đang luyện tập cho chính cuộc sống của mình, cho những chặng đường dài phía trước, cho những thử thách sẽ đến.
---Và rồi, ánh mắt của Chuqin lướt qua từng người trong đội, nhận thấy sự thay đổi rõ rệt trong tinh thần của mọi người. Họ không còn là những người chỉ biết chiến đấu để thắng, mà là những người chiến đấu vì nhau, vì những ước mơ chung.Trong suốt thời gian tiếp theo, họ không chỉ luyện tập, mà còn học được rất nhiều bài học về tình bạn, sự kiên trì và lòng tin. Mỗi lần vấp ngã, họ lại đứng dậy, mạnh mẽ hơn, kiên định hơn.Câu chuyện của họ không chỉ là về chiến thắng trong thể thao, mà là về những chiến thắng trong cuộc sống, khi mà đôi khi, điều quan trọng nhất không phải là đích đến, mà là những bước đi vững chắc trên con đường mình chọn.
---
---Và rồi, ánh mắt của Chuqin lướt qua từng người trong đội, nhận thấy sự thay đổi rõ rệt trong tinh thần của mọi người. Họ không còn là những người chỉ biết chiến đấu để thắng, mà là những người chiến đấu vì nhau, vì những ước mơ chung.Trong suốt thời gian tiếp theo, họ không chỉ luyện tập, mà còn học được rất nhiều bài học về tình bạn, sự kiên trì và lòng tin. Mỗi lần vấp ngã, họ lại đứng dậy, mạnh mẽ hơn, kiên định hơn.Câu chuyện của họ không chỉ là về chiến thắng trong thể thao, mà là về những chiến thắng trong cuộc sống, khi mà đôi khi, điều quan trọng nhất không phải là đích đến, mà là những bước đi vững chắc trên con đường mình chọn.
---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store