Fanfic Isaac Mtp One Night Lover
Tất cả mọi con mắt đều đổ dồn về một phía. Chiếc nhẫn sắp được lồng vào ngón áp út. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Mới chỉ là sắp thôi. Tôi bước về phía hai người như đang bất động và nắm tay anh kéo đi.
_ Mau ngăn lại.Tiếng cha anh dõng dạc. Tôi kéo anh chạy đi thật nhanh nhưng có vẻ không chỉ có anh cùng tôi rời khỏi lễ đính hôn này. Một đám người từ đâu lao tới chặn chúng tôi lại. Anh từ từ bước lên, đẩy tôi ra sau lưng mình. Và giờ tôi đã nhận ra đó là ai? Anh không chỉ chạy đi một mình mà còn kéo theo cô ta._ Đừng biến khỏi tầm mắt anh.Anh quay người thì khẽ thì thầm trước khi bắt đầu trận chiến. Tuy đang mặc bộ váy áo rườm rà nhưng cô vẫn uyển chuyển tránh được những đòn tấn công từ đám người kia. Anh phía trước, cô phía sau, tôi được bảo vệ an toàn ở giữa. Hình như cứ là con nhà giàu, danh giá, thế nào cũng rất giỏi võ._ Liệu ...Tôi bị kẹp giữa hai bên, bất cứ một kẻ nào có ý định tiến gần tới chỗ tôi đều bị anh đánh bật lại. Dần dần vòng tròn cũng giãn ra, anh kéo tay tôi chạy thật nhanh. Cô bị bỏ lại phía sau nhưng khi tôi cố ngoái người quay lại nhìn, có một chiếc xe bóng loáng vừa tới và một bóng ai đó đón cô đi.
Vẫn là chiếc xe anh dùng mọi ngày nhưng hôm nay tốc độ của nó nhanh hơn hẳn._ Vốn chiếc xe này là xe đua, nó đã được chỉnh lại một vài bộ phận._ Vậy chúng ta ..._ Em đã phá hỏng buổi lễ đính hôn, kéo chú rể chạy trốn ..._ Cô dâu cũng đã chạy trốn theo mà._ Trúc?Anh dừng xe lại, rút điện thoại ấn số. Anh ... Tôi giật điện thoại khỏi tay anh mỉm cười._ Có người giúp cô ta chạy trốn rồi. Không cần phải lo đâu.Anh mỉm cười đưa tay về phía tôi._ Trả lại điện thoại nhanh, nếu không anh ...Nhìn dáng vẻ anh lúc này, thực sự tôi chịu không nổi, rất đắc ý. Phải, tôi rất muốn xử anh một trận._ Anh sao?Tôi ném điện thoại ra ghế sau nhìn anh cười. Anh đã hành hạ tôi rất lâu, tôi phải trả lại những gì anh đã bắt tôi phải chịu đựng._ Muốn xử em chứ gì?Tôi kéo mạnh người anh ngã về phía mình. Anh, những lúc ở bên tôi rất trẻ con và không hề đề phòng. Nơi này vắng lặng, chỉ có tôi và anh cùng nắng và gió._ Anh chỉ được phép thuộc về một mình em, tội anh bỏ tôi kết hôn với cô ta, em chưa tính, anh đòi tính xử em sao?Anh bật cười, lần đầu tiên cười như thế._ Vì em chúc anh hạnh phúc nên anh làm theo những gì em muốn, tính trách anh à?Tôi mím môi im lặng. Đúng là tôi đã nói như vậy. Nhưng ..._ Em mới là kẻ đáng bị xử phạt.Anh nhếch mép cười. Tôi đưa tay ra sau lưng nhưng anh đã nhanh tay hơn, một nút điều khiển khoá hết mọi đường thoát của tôi. Từ từ rướn người về phía tôi, anh vuốt má tôi cười cười._ Phải xử em thế nào cho đủ?_ Hey ..._ Em cũng biết anh ...Giọng anh thì thầm mà sao nghe lạnh quá. Tôi càng ngả người ra sau thì anh càng ngả về phía tôi._ Nhưng ...Cánh cửa đã khoá, tôi không còn đường lui, anh vẫn cười khi thấy tôi lúng túng._ Thế nào?_ Em ...Anh khiến tôi không thể cất lời. Giữa không gian bao la, chúng tôi đắm mình trong cảm xúc riêng biệt không ai muốn dừng lại.
Extra ^^_ Bác._ Trúc à? Sao hôm nay con mới về?_ Bên T đã bắt đầu ổn định nên cháu ..._ Vậy à. T có thể sẽ phải đóng cửa tuyên bố phá sản._ Con sẽ tiếp quản T thay Tuấn Tài ạ.Cánh cửa bật mở, giọng nói quen thuộc khiến tất cả đều phải dừng mọi việc đang làm quay lại._ Is ... Isaac?_ Vâng. Xin lỗi mọi người vì thời gian qua con bỏ đi mà không nói một lời. Từ nay con sẽ ở lại đây thay Tuấn Tài tiếp quản T._ Sao không ở luôn cái xó đó nữa đi._ Xin lỗi hai bác, là lỗi của con ...Một người khác xuất hiện bên cạnh Isaac, cúi người chào cha mẹ cậu. Trúc mỉm cười khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc này._ Cậu là ..._ Cháu là MTP. Là lỗi của cháu nên anh Isaac bây giờ mới quay về._ Vậy ..._ Xin hai bác đừng trách mắng anh Isaac ạ._ Con trai thứ hai của tập đoàn MTP, cũng bỏ đi cùng lúc với Isaac ... Không phải ..._ Xin bác không giận hay ghét bỏ hay quở trách Isaac, mọi việc là do cháu.Chàng trai trẻ quỳ xuống trước người cha của người yêu mình cúi đầu. Trái với suy nghĩ của Trúc, không có mắng mỏ hay quát tháo, chỉ có tiếng cười._ Được rồi, hình như ta đã hiểu ra ...Isaac nhoẻn cười bước đến bên cạnh cha thì thầm._ Vậy cha sẽ không làm khó em ấy nữa chứ ạ?_ Mấy cô cậu dựng chuyện để ..._ Chúng con nào dám ...Isaac cười với vẻ mặt rất ngây thơ rồi khoác tay cha năn nỉ._ Không làm khó Tuấn Tài nữa nhé cha, con sẽ thay nó quản lý T.Cha cậu lắc đầu cười, đặt tờ báo xuống bàn._ Tụi bây được học hành nhiều, tíêp xúc được với những tư tưởng mới nên muốn làm gì là phải làm cho bằng được._ Cha, bữa tối xong rồi đó, chúng ta ăn tối thôi.Isaac chạy lại bên mẹ, ôm lấy bà từ phía sau._ Mẹ vẫn nấu ăn ngon nhất._ Cậu nịnh giỏi lắm. Biến mất mấy năm rồi đột ngột trở về._ Con đi du lịch thôi mà._ Vâng.Chàng trai trẻ ấy đứng ngoài lắc đầu nhìn người mình quyết định sẽ sống chung cả đời. Hình như cả Isaac và Tuấn Tài đều giống nhau, mỗi khi đứng trước những người thân yêu, những người họ yêu thương đều lộ ra vẻ trẻ con thích làm nũng ấy.
_ Từ nay T được giao lại cho cậu._ Sao ạ?Chàng trai tóc đen đang ăn chợt phùng miệng phun ra toàn bộ những gì mình mới đưa vào miệng. Thư kí riêng của anh, Jun đang ngồi đọc tài liệu bên cạnh quay sang đưa khăn lau miệng giúp chàng trai ấy._ Không phải anh nói lúc đầu là chỉ tìm giúp ..._ Tôi phải bỏ công sức làm bao nhiêu việc riêng cho cậu suốt mấy năm ..._ Nhưng là anh nói sẽ trả công cho em bằng việc ..._ S.T ..._ MTP ah, cậu nói giúp mình đi ..._ Đây là do hai người tự thoả thuận với nhau, mình vô can._ Oa ... oa ... mấy người bắt nạt tôi nha........_ Anh Jun ah...Jun đang ngồi bên cạnh vội vàng đứng dậy. Isaac cùng MTP nhún vai ngồi nhìn._ Hai người bắt nạt chính anh em trai của mình sao?_ Trúc ah, nói giúp mình đi.Như bắt được vàng, S.T vội níu lấy tay áo người mới xuất hiện. Trúc lại gần mỉm cười rút từ trong túi xách ra mấy bức ảnh đặt lên bàn._ Đây là những thông tin mới nhất về Tuấn Tài. Hiện giờ anh ấy đang ở Mỹ, chuẩn bị công bố tác phẩm mới nhất của mình kể từ ngày chuyển sang hoạt động nghệ thuật._ Vậy là nó đã bắt đầu biến ước mơ thành hiện thực. Không có tin gì về người kia sao?_ Thanh Tùng là người viết nhạc, tham gia hòa âm phối khí, Tuấn Tài thể hiện những bài hát ấy và cũng tham gia sản xuất luôn. Hai người đó giờ lúc nào cũng dính lấy nhau.S.T bĩu môi đáp rồi tiếp tục với cốc kem thứ mười. Trúc quay sang nhìn S.T bật cười. Trí thông minh của cậu nhóc này sánh ngang với những vị danh nhân thế giới đấy. Mà từ khi nào thư ký riêng của anh với S.T thân nhau thế?_ Chẳng khác gì hai người đâu._ Xem ra Tuấn Tài đã thoát được khỏi nỗi ám ảnh ấy._ Tại anh biến mất lúc anh ấy còn bé quá. Khi ấy ngoài anh, Trúc là người thứ hai ..._ Vì thế nên sau khi Trúc muốn tách khỏi T, cậu ta mới như thế?_ Lúc ấy tại sao lại đưa cậu ta tới bar?_ Theo những nhà tâm lý đã phân tích, nếu mất đi một người quá thân thiết, người ta thường sợ mất đi một người quen thuộc nữa. Nếu chuyện này tiếp tục xảy ra, họ sẽ bị khủng hoảng về mặt tâm lý, do đó họ thường tìm đến rượu như một thói quen. Cơn say tuy chỉ là quên đi chóng vánh nhưng chính trong lúc say ấy họ lại nhìn thấy một hình ảnh khác của một người khác có thể lấp đầy chỗ trống kia._ S.T đã một tay lo toàn bộ vụ này, giỏi đấy nhóc.Trúc nháy mắt nhìn S.T vẫn đang chiến đấu với ly kem thứ N. Thư ký Jun ngồi bên cạnh lại chăm chú đọc và xếp sắp lại giấy tờ bên cạnh._ Thư ký Jun cũng bị cậu mua hả nhóc?_ Không mua. Chỉ là nhờ giúp một vài việc thôi.S.T một tay giơ lên vẫy vẫy, một tay với ly kem thứ N+1 phục vụ vừa mang tới._ Ăn nhiều đồ lạnh quá không sợ hỏng răng và đau cổ họng sao?_ Hey, chiều nay chúng ta có lịch hẹn gặp ai không?_ Không, sao vậy?_ Không ...Lắc đầu đáp, S.T nghiêng đầu nháy mắt nhìn Isaac và MTP ra hiệu. Trúc vẫn chỉ mỉm cười nhìn.
_ Hey, từ từ một chút nào._ Không được, tại anh hôm qua ..._ Hôm qua sao?Tuấn Tài hất tay tôi khỏi vai anh vùng vằng bỏ đi trước. Hơn một năm ở nước ngoài, chúng tôi đã tạo dựng được sự nghiệp riêng. Anh được thực hiện được ước mơ từ lâu của mình. Tôi cũng không phải gọi là Chủ tịch nữa mà được phép gọi thẳng tên anh, công việc của tôi là viết nhạc và hát, anh cùng tôi người tạo nên những âm điệu ấy. Trong công ty cả hai chúng tôi đang làm việc hiện giờ, ai cũng thắc mắc tại sao hai chúng tôi vẻ ngoài cứ nói chuyện được một hai câu là thế nào cũng cãi nhau mà đi đâu cũng có nhau, tôi chỉ biết cười._ Chắc là có duyên từ trước.Dạo này anh tuy vẫn bắt tôi làm việc nhà nhưng nhiều lúc anh lại giành việc với tôi. Nhưng kinh nghiệm trong suốt quãng thời gian sống cùng anh nói cho tôi hay, tốt nhất không nên để anh động vào bất kỳ một việc gì._ Tuấn Tài này ..._ Sao?_ Bài hát mới nhất nên đặt tên là gì nhỉ?_ Bài hát mới nhất ...Anh đứng bên cạnh tôi. Những lúc như thế này anh lại khác hoàn toàn những khi giành việc nhà với tôi, cũng không còn vẻ trẻ con kia nữa, là một Tuấn Tài chín chắn của công việc._ "Nơi này có anh" nhé._ "Nơi này có anh"?Chúng tôi hay bị mọi người đùa là cặp đôi bất khả chiến bại trong giới âm nhạc. Lúc ấy anh chỉ cúi đầu cười. Chúng tôi đúng là cặp đôi thật, nói ra như vậy liệu có ai tin không? Tất cả bắt đầu từ một đêm ...The end
_ Mau ngăn lại.Tiếng cha anh dõng dạc. Tôi kéo anh chạy đi thật nhanh nhưng có vẻ không chỉ có anh cùng tôi rời khỏi lễ đính hôn này. Một đám người từ đâu lao tới chặn chúng tôi lại. Anh từ từ bước lên, đẩy tôi ra sau lưng mình. Và giờ tôi đã nhận ra đó là ai? Anh không chỉ chạy đi một mình mà còn kéo theo cô ta._ Đừng biến khỏi tầm mắt anh.Anh quay người thì khẽ thì thầm trước khi bắt đầu trận chiến. Tuy đang mặc bộ váy áo rườm rà nhưng cô vẫn uyển chuyển tránh được những đòn tấn công từ đám người kia. Anh phía trước, cô phía sau, tôi được bảo vệ an toàn ở giữa. Hình như cứ là con nhà giàu, danh giá, thế nào cũng rất giỏi võ._ Liệu ...Tôi bị kẹp giữa hai bên, bất cứ một kẻ nào có ý định tiến gần tới chỗ tôi đều bị anh đánh bật lại. Dần dần vòng tròn cũng giãn ra, anh kéo tay tôi chạy thật nhanh. Cô bị bỏ lại phía sau nhưng khi tôi cố ngoái người quay lại nhìn, có một chiếc xe bóng loáng vừa tới và một bóng ai đó đón cô đi.
Vẫn là chiếc xe anh dùng mọi ngày nhưng hôm nay tốc độ của nó nhanh hơn hẳn._ Vốn chiếc xe này là xe đua, nó đã được chỉnh lại một vài bộ phận._ Vậy chúng ta ..._ Em đã phá hỏng buổi lễ đính hôn, kéo chú rể chạy trốn ..._ Cô dâu cũng đã chạy trốn theo mà._ Trúc?Anh dừng xe lại, rút điện thoại ấn số. Anh ... Tôi giật điện thoại khỏi tay anh mỉm cười._ Có người giúp cô ta chạy trốn rồi. Không cần phải lo đâu.Anh mỉm cười đưa tay về phía tôi._ Trả lại điện thoại nhanh, nếu không anh ...Nhìn dáng vẻ anh lúc này, thực sự tôi chịu không nổi, rất đắc ý. Phải, tôi rất muốn xử anh một trận._ Anh sao?Tôi ném điện thoại ra ghế sau nhìn anh cười. Anh đã hành hạ tôi rất lâu, tôi phải trả lại những gì anh đã bắt tôi phải chịu đựng._ Muốn xử em chứ gì?Tôi kéo mạnh người anh ngã về phía mình. Anh, những lúc ở bên tôi rất trẻ con và không hề đề phòng. Nơi này vắng lặng, chỉ có tôi và anh cùng nắng và gió._ Anh chỉ được phép thuộc về một mình em, tội anh bỏ tôi kết hôn với cô ta, em chưa tính, anh đòi tính xử em sao?Anh bật cười, lần đầu tiên cười như thế._ Vì em chúc anh hạnh phúc nên anh làm theo những gì em muốn, tính trách anh à?Tôi mím môi im lặng. Đúng là tôi đã nói như vậy. Nhưng ..._ Em mới là kẻ đáng bị xử phạt.Anh nhếch mép cười. Tôi đưa tay ra sau lưng nhưng anh đã nhanh tay hơn, một nút điều khiển khoá hết mọi đường thoát của tôi. Từ từ rướn người về phía tôi, anh vuốt má tôi cười cười._ Phải xử em thế nào cho đủ?_ Hey ..._ Em cũng biết anh ...Giọng anh thì thầm mà sao nghe lạnh quá. Tôi càng ngả người ra sau thì anh càng ngả về phía tôi._ Nhưng ...Cánh cửa đã khoá, tôi không còn đường lui, anh vẫn cười khi thấy tôi lúng túng._ Thế nào?_ Em ...Anh khiến tôi không thể cất lời. Giữa không gian bao la, chúng tôi đắm mình trong cảm xúc riêng biệt không ai muốn dừng lại.
Extra ^^_ Bác._ Trúc à? Sao hôm nay con mới về?_ Bên T đã bắt đầu ổn định nên cháu ..._ Vậy à. T có thể sẽ phải đóng cửa tuyên bố phá sản._ Con sẽ tiếp quản T thay Tuấn Tài ạ.Cánh cửa bật mở, giọng nói quen thuộc khiến tất cả đều phải dừng mọi việc đang làm quay lại._ Is ... Isaac?_ Vâng. Xin lỗi mọi người vì thời gian qua con bỏ đi mà không nói một lời. Từ nay con sẽ ở lại đây thay Tuấn Tài tiếp quản T._ Sao không ở luôn cái xó đó nữa đi._ Xin lỗi hai bác, là lỗi của con ...Một người khác xuất hiện bên cạnh Isaac, cúi người chào cha mẹ cậu. Trúc mỉm cười khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc này._ Cậu là ..._ Cháu là MTP. Là lỗi của cháu nên anh Isaac bây giờ mới quay về._ Vậy ..._ Xin hai bác đừng trách mắng anh Isaac ạ._ Con trai thứ hai của tập đoàn MTP, cũng bỏ đi cùng lúc với Isaac ... Không phải ..._ Xin bác không giận hay ghét bỏ hay quở trách Isaac, mọi việc là do cháu.Chàng trai trẻ quỳ xuống trước người cha của người yêu mình cúi đầu. Trái với suy nghĩ của Trúc, không có mắng mỏ hay quát tháo, chỉ có tiếng cười._ Được rồi, hình như ta đã hiểu ra ...Isaac nhoẻn cười bước đến bên cạnh cha thì thầm._ Vậy cha sẽ không làm khó em ấy nữa chứ ạ?_ Mấy cô cậu dựng chuyện để ..._ Chúng con nào dám ...Isaac cười với vẻ mặt rất ngây thơ rồi khoác tay cha năn nỉ._ Không làm khó Tuấn Tài nữa nhé cha, con sẽ thay nó quản lý T.Cha cậu lắc đầu cười, đặt tờ báo xuống bàn._ Tụi bây được học hành nhiều, tíêp xúc được với những tư tưởng mới nên muốn làm gì là phải làm cho bằng được._ Cha, bữa tối xong rồi đó, chúng ta ăn tối thôi.Isaac chạy lại bên mẹ, ôm lấy bà từ phía sau._ Mẹ vẫn nấu ăn ngon nhất._ Cậu nịnh giỏi lắm. Biến mất mấy năm rồi đột ngột trở về._ Con đi du lịch thôi mà._ Vâng.Chàng trai trẻ ấy đứng ngoài lắc đầu nhìn người mình quyết định sẽ sống chung cả đời. Hình như cả Isaac và Tuấn Tài đều giống nhau, mỗi khi đứng trước những người thân yêu, những người họ yêu thương đều lộ ra vẻ trẻ con thích làm nũng ấy.
_ Từ nay T được giao lại cho cậu._ Sao ạ?Chàng trai tóc đen đang ăn chợt phùng miệng phun ra toàn bộ những gì mình mới đưa vào miệng. Thư kí riêng của anh, Jun đang ngồi đọc tài liệu bên cạnh quay sang đưa khăn lau miệng giúp chàng trai ấy._ Không phải anh nói lúc đầu là chỉ tìm giúp ..._ Tôi phải bỏ công sức làm bao nhiêu việc riêng cho cậu suốt mấy năm ..._ Nhưng là anh nói sẽ trả công cho em bằng việc ..._ S.T ..._ MTP ah, cậu nói giúp mình đi ..._ Đây là do hai người tự thoả thuận với nhau, mình vô can._ Oa ... oa ... mấy người bắt nạt tôi nha........_ Anh Jun ah...Jun đang ngồi bên cạnh vội vàng đứng dậy. Isaac cùng MTP nhún vai ngồi nhìn._ Hai người bắt nạt chính anh em trai của mình sao?_ Trúc ah, nói giúp mình đi.Như bắt được vàng, S.T vội níu lấy tay áo người mới xuất hiện. Trúc lại gần mỉm cười rút từ trong túi xách ra mấy bức ảnh đặt lên bàn._ Đây là những thông tin mới nhất về Tuấn Tài. Hiện giờ anh ấy đang ở Mỹ, chuẩn bị công bố tác phẩm mới nhất của mình kể từ ngày chuyển sang hoạt động nghệ thuật._ Vậy là nó đã bắt đầu biến ước mơ thành hiện thực. Không có tin gì về người kia sao?_ Thanh Tùng là người viết nhạc, tham gia hòa âm phối khí, Tuấn Tài thể hiện những bài hát ấy và cũng tham gia sản xuất luôn. Hai người đó giờ lúc nào cũng dính lấy nhau.S.T bĩu môi đáp rồi tiếp tục với cốc kem thứ mười. Trúc quay sang nhìn S.T bật cười. Trí thông minh của cậu nhóc này sánh ngang với những vị danh nhân thế giới đấy. Mà từ khi nào thư ký riêng của anh với S.T thân nhau thế?_ Chẳng khác gì hai người đâu._ Xem ra Tuấn Tài đã thoát được khỏi nỗi ám ảnh ấy._ Tại anh biến mất lúc anh ấy còn bé quá. Khi ấy ngoài anh, Trúc là người thứ hai ..._ Vì thế nên sau khi Trúc muốn tách khỏi T, cậu ta mới như thế?_ Lúc ấy tại sao lại đưa cậu ta tới bar?_ Theo những nhà tâm lý đã phân tích, nếu mất đi một người quá thân thiết, người ta thường sợ mất đi một người quen thuộc nữa. Nếu chuyện này tiếp tục xảy ra, họ sẽ bị khủng hoảng về mặt tâm lý, do đó họ thường tìm đến rượu như một thói quen. Cơn say tuy chỉ là quên đi chóng vánh nhưng chính trong lúc say ấy họ lại nhìn thấy một hình ảnh khác của một người khác có thể lấp đầy chỗ trống kia._ S.T đã một tay lo toàn bộ vụ này, giỏi đấy nhóc.Trúc nháy mắt nhìn S.T vẫn đang chiến đấu với ly kem thứ N. Thư ký Jun ngồi bên cạnh lại chăm chú đọc và xếp sắp lại giấy tờ bên cạnh._ Thư ký Jun cũng bị cậu mua hả nhóc?_ Không mua. Chỉ là nhờ giúp một vài việc thôi.S.T một tay giơ lên vẫy vẫy, một tay với ly kem thứ N+1 phục vụ vừa mang tới._ Ăn nhiều đồ lạnh quá không sợ hỏng răng và đau cổ họng sao?_ Hey, chiều nay chúng ta có lịch hẹn gặp ai không?_ Không, sao vậy?_ Không ...Lắc đầu đáp, S.T nghiêng đầu nháy mắt nhìn Isaac và MTP ra hiệu. Trúc vẫn chỉ mỉm cười nhìn.
_ Hey, từ từ một chút nào._ Không được, tại anh hôm qua ..._ Hôm qua sao?Tuấn Tài hất tay tôi khỏi vai anh vùng vằng bỏ đi trước. Hơn một năm ở nước ngoài, chúng tôi đã tạo dựng được sự nghiệp riêng. Anh được thực hiện được ước mơ từ lâu của mình. Tôi cũng không phải gọi là Chủ tịch nữa mà được phép gọi thẳng tên anh, công việc của tôi là viết nhạc và hát, anh cùng tôi người tạo nên những âm điệu ấy. Trong công ty cả hai chúng tôi đang làm việc hiện giờ, ai cũng thắc mắc tại sao hai chúng tôi vẻ ngoài cứ nói chuyện được một hai câu là thế nào cũng cãi nhau mà đi đâu cũng có nhau, tôi chỉ biết cười._ Chắc là có duyên từ trước.Dạo này anh tuy vẫn bắt tôi làm việc nhà nhưng nhiều lúc anh lại giành việc với tôi. Nhưng kinh nghiệm trong suốt quãng thời gian sống cùng anh nói cho tôi hay, tốt nhất không nên để anh động vào bất kỳ một việc gì._ Tuấn Tài này ..._ Sao?_ Bài hát mới nhất nên đặt tên là gì nhỉ?_ Bài hát mới nhất ...Anh đứng bên cạnh tôi. Những lúc như thế này anh lại khác hoàn toàn những khi giành việc nhà với tôi, cũng không còn vẻ trẻ con kia nữa, là một Tuấn Tài chín chắn của công việc._ "Nơi này có anh" nhé._ "Nơi này có anh"?Chúng tôi hay bị mọi người đùa là cặp đôi bất khả chiến bại trong giới âm nhạc. Lúc ấy anh chỉ cúi đầu cười. Chúng tôi đúng là cặp đôi thật, nói ra như vậy liệu có ai tin không? Tất cả bắt đầu từ một đêm ...The end
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store