ZingTruyen.Store

Fanfic Harry Potter Dancing With The Devil Tom Riddle X Oc

Tom Riddle ngồi yên lặng trong căn phòng tối, ánh sáng mờ nhạt từ ngọn đèn làm tăng thêm sự u ám, bao trùm lên toàn bộ không gian cô quạnh. Bức thư từ Abraxas Malfoy được đặt trước mặt hắn, với những từ ngữ mà y đã thêm thắt vào hòng khiến bức thư trở nên nhẹ nhàng nhất có thể, nhưng điều đó lại khiến Tom cảm thấy như từng nhát đâm vào trái tim đang đập mạnh mẽ trong ngực hắn. Những từ ngữ ấy, dù chỉ là những dòng chữ khô khan, đối với hắn, lại chứa đầy sự khinh thường, như một lời cảnh báo đầy thách thức: Ellie Rosier, mục tiêu mà hắn đã mất bao công sức và thời gian, mục tiêu mà hắn theo đuổi đang dần dần tiến gần đến một bước ngoặt mới. Cô ấy sẽ sớm thuộc về Orion Black. 


Cảm giác chua xót dâng lên trong ngực Tom, như thể một thứ gì đó quý giá, một thứ gì đó đã được hắn khổ sở dành thời gian, và khi đã sắp thành công, lại dần tuột khỏi tay hắn. Thứ mà hắn cho là sẽ nắm trong lòng bàn tay bỗng chốc trở nên quá xa vời. Tom cho rằng từng lời một trong bức thư ấy đều như một lời khẳng định sự thất bại, là một nhắc nhở rằng có những thứ hắn không thể nào kiểm soát. Làm sao hắn có thể chấp nhận điều này? Làm sao hắn có thể để một vật mà hắn đã đánh dấu thuộc quyền sở hữu của mình, một thứ hắn đã đặt niềm tin và sức lực vào, lại bị người khác cướp đi như vậy? 


Hắn cảm thấy mình như một con thú bị nhốt trong cơn thịnh nộ, không thể thoát ra, không thể dừng lại. Một sự đau đớn bất ngờ quét qua cơ thể hắn, khiến tay hắn siết chặt bức thư đến nỗi nó dần bị nhàu nát, như thể muốn bóp nát chính cái thông điệp ấy. Cảm giác mất kiểm soát bao trùm tâm trí hắn, chỉ còn lại những ý tưởng điên cuồng, những hình ảnh tối tăm, mù mịt trong đầu.


Tom đứng bật dậy khỏi ghế, đôi mắt sáng rực lên trong bóng tối. Cơn giận dữ dâng lên như một cơn sóng thần, cuốn đi mọi suy nghĩ, cuốn đi cả lí trí của hắn. Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhưng cơn thịnh nộ chỉ càng mãnh liệt hơn. Mỗi nhịp thở, mỗi đợt sóng dữ dội trong người hắn đều thắp lên lò lửa đang dần bùng cháy. Tất cả các cảm xúc, sự tự kiêu, và niềm khao khát quyền lực bùng lên trong hắn. Hắn muốn kiểm soát tất cả, muốn mọi thứ phải thuộc về mình, muốn không một ai có thể ngăn cản hắn. Và Ellie, người con gái mà hắn đã dành bao nhiêu tâm trí và nỗ lực để một ngày nào đó có thể toàn quyền nắm giữ, giờ lại chuẩn bị bước vào mối quan hệ với một người khác. 


Cả thế giới xung quanh hắn dường như thu nhỏ lại, ánh sáng xung quanh mờ mịt đi, chỉ còn lại bóng tối vây quanh tâm trí hắn. Mắt hắn nheo lại, đôi mắt ấy giờ đây không còn lạnh lùng như trước, mà tràn ngập sự điên cuồng và khát máu. Môi hắn mím chặt, hàm răng nghiến lại. Không có sự lựa chọn nào khác. Cái tên Orion Black giờ đã được hắn định sẵn là kẻ ngáng đường. Cái tên mà hắn đã từng không thèm quan tâm giờ trở thành kẻ thù lớn nhất của hắn. Hắn sẽ không để ai, không một ai, chiếm đoạt những gì thuộc về mình.


"Ellie sẽ thuộc về ta, về Voldemort này." Hắn tự nhủ, nhưng những lời này không phải là một câu khẳng định, mà là một lời thề. Trong khoảnh khắc đó, hắn chỉ còn một suy nghĩ duy nhất: không ai, không một ai có thể lấy đi cô ta khỏi tay hắn, thậm chí kể cả khi cô ta chưa hoàn toàn thuộc về hắn. Hắn sẽ không để sự phản bội này xảy ra. Mọi thứ sẽ phải được sắp xếp theo cách của hắn, và nếu cần, hắn sẽ phá hủy tất cả để có được những gì hắn muốn. 


Hắn biết mình không thể đợi thêm nữa. Quyết định ngông cuồng lóe lên trong đầu hắn. Hắn sẽ không bao giờ nhường một thứ mà hắn đã định sẵn rằng sẽ thuộc về mình cho bất kì ai. Hắn sẽ ra tay ngay lập tức. 


Tom Riddle, với áo choàng dài màu đen, bước vào dinh thự gia tộc Black, đôi mắt của hắn như ánh sáng xuyên qua bóng tối. Mỗi bước chân của hắn đều đầy tự tin, quyền lực, như thể hắn đã chiếm lĩnh cả không gian này vậy. Đoàn người theo sau hắn — Abraxas Malfoy, Mulciber, Lestrange, Avery, Nott, và Dolohov — Đều giữ một thái độ nghiêm nghị, như những cận thần trung thành, nhưng tận trong sâu thẳm tiềm thức, họ đều biết rõ sức mạnh và sự tàn bạo mà chủ nhân của họ sở hữu. Tom không cần phải nói thêm gì, ánh mắt sắc bén của hắn đã đủ để những người xung quanh cảm nhận được một sự đe dọa đang dần trỗi dậy trong không khí. 


Lúc này, dinh thự Black, với bầu không khí đầy quyền uy và trầm mặc, lại giống như một khối băng lạnh lẽo. Các thành viên trong gia tộc Black nhìn nhau, ánh mắt lấp lánh vẻ lo lắng, những nếp nhăn trên khuôn mặt họ phản ánh sự không thoải mái và nỗi sợ hãi đang dần dâng trào. Mặc dù gia tộc Black vốn đã nổi tiếng với dòng máu thuần chủng kiêu hãnh hay những mối liên hệ sâu xa với quyền lực, nhưng trước sự xuất hiện của Tom Riddle — Người mà họ không thể hiểu hết được — Họ lại cảm thấy mình bất lực. Chẳng ai dám bước tới ngăn cản hắn. Họ hiểu rõ rằng Tom không phải là kẻ dễ dàng đối đầu.


Khi Tom bước qua cửa vào phòng khách, không một lời chào hỏi, không một tiếng mời, hắn chỉ đơn giản là bước vào như thể nơi này đã thuộc về hắn từ lâu. Những ánh mắt của gia tộc Black dừng lại, một sự sợ hãi nhẹ nhàng vây quanh, nhưng đâu đó, cũng có một sự phản kháng yếu ớt. Những người thuộc gia tộc Black ngồi im, mắt nhìn xuống nền nhà, không dám ngẩng lên, không dám phản đối. Họ có thể cảm nhận được quyền lực áp đảo mà Tom mang lại, nhưng có một phần trong họ vẫn cố gắng giữ lại sự kiêu hãnh của mình.


Orion Black, người thừa kế của gia tộc Black, đứng thẳng, đôi mắt căng thẳng khi hắn ta không thể giấu đi nỗi lo sợ trong lòng. Mặc dù gia đình của hắn luôn tự hào về truyền thống và quyền lực, nhưng trước sự xuất hiện của Tom, như một lời cảnh tỉnh khiến hắn cảm thấy sự nhỏ bé và yếu đuối của mình. Chỉ một cái nhìn từ Tom đã đủ để khiến Orion cảm thấy như toàn bộ sức mạnh gia tộc Black không thể bảo vệ hắn khỏi cơn giận của người thanh niên trẻ tuổi trước mặt. 


Tom đứng đối diện Orion, ánh mắt sáng rực như lửa. Giọng hắn lạnh lùng, như thể từng từ đều được rót ra từ đáy vực sâu nhất. "Orion Black." Hắn lên tiếng. "Ngươi sẽ không lấy cô ấy. Từ giờ trở đi, cô ta sẽ là của ta, và nếu ngươi không muốn tiếp tục sống trong nỗi sợ hãi, ngươi sẽ từ hôn ngay lập tức."


Giọng Tom không có sự đe dọa ẩn giấu, mà là một mệnh lệnh không thể chối cãi. Những người có mặt trong phòng nhìn nhau, cơ thể họ cứng đờ lại trong một khoảnh khắc căng thẳng. Họ cảm nhận được một sự thay đổi trong không khí, như thể toàn bộ ngôi nhà này đang run rẩy dưới sự áp bức của quyền lực mà Tom mang lại. 


Orion đứng im, không nói gì. Hắn biết rằng nếu hắn cãi lại, hắn sẽ phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Tom, một cơn thịnh nộ mà hắn sẽ không thể tưởng tượng được. Những thành viên trong gia tộc Black, dù cho là những phù thủy giàu có và quyền lực, cũng không thể làm gì ngoài việc đứng im, mặt cứng đờ, ánh mắt họ đầy lo sợ nhìn chằm chằm vào Tom và đoàn Tử Thần Thực Tử đứng sau hắn. Trong không gian im lặng như tờ, chỉ có tiếng tim đập mạnh mẽ của mỗi người trong phòng, tiếng thở hổn hển của những kẻ đang cảm nhận được sự áp bức từ một quyền lực khủng khiếp. 


Orion Black, đứng ngay đối diện Tom, không thể rời mắt khỏi hắn. Đôi mắt của Tom sáng rực, lạnh lẽo như băng đá, như một mảnh vỡ của địa ngục. Orion có thể cảm nhận được sự dồn ép đến nghẹt thở, cảm giác của một kẻ không thể chống lại mà chỉ có thể khuất phục. Tất cả những niềm tự hào về gia tộc, về dòng máu thuần chủng của mình bỗng chốc trở nên vô nghĩa, nhỏ bé, trước ánh mắt ấy.


Orion biết Tom, biết rất rõ vị con người tài ba này. Thu phục cả giáo viên và học sinh. Trí óc thông minh nhạy bén, tài năng pháp thuật vô hạn. Hơn nữa còn có tiềm năng rất lớn. Slughorn cũng cho rằng hắn ta sẽ trở thành một nhân vật quan trọng trong Bộ Pháp Thuật trong tương lai. Nhưng cậu cũng biết mặt tối của hắn ta, một con người lạnh lùng, xảo trá, quyền lực, có riêng một quân đoàn "thuần chủng" theo chân mình. 


Tom không nói thêm lời nào. Hắn đã ra quyết định. Cơn giận dữ trong hắn bùng lên như một ngọn lửa đen tối, không kiềm chế nổi. Và ngay lúc đó, hắn vung cây đũa phép, khiến những thành viên của gia tộc Black ngừng thở. Không có lời cảnh báo, không có một dấu hiệu nào báo trước. Chỉ có một câu nói lạnh lùng: "Crucio."


Một âm thanh sắc bén vang lên, như một tiếng xé gió. Và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, gia chủ của gia tộc Black, cha của Orion Black, một trong những người quyền lực nhất trong thế giới phù thủy, gục xuống đất, thân thể co quắp lại trong đau đớn tột cùng. Tiếng thét của ông ta vang vọng trong không gian. Đau đớn — Vật chất và tinh thần — Chắc chắn sẽ đeo đuổi họ suốt phần đời còn lại, nếu họ dám cãi lại.


"ĐỪNG! ĐỪNG LÀM THẾ! Xin Ngài!" Vợ của ông ta, nữ chủ nhân của gia tộc Black lập tức quỳ mọp xuống dưới chân Tom, bà van nài hắn. Orion cũng vội vã lắp bắp. "Đừng! Xin hãy tha cho cha tôi. Tôi sẽ từ hôn! Tôi sẽ từ hôn!!" 


Hắn mỉm cười, nhưng không dừng lại. Âm thanh đau đớn của người đàn ông càng to hơn nữa, đôi mắt ông ta nhắm mở liên tục, cả cơ thể khỏe mạnh bỗng chốc co giật trên mặt đất. Tom mỉm cười thích thú, tận hưởng cảnh tượng man rợ trước mặt. 


Nhưng hắn không giết họ. Hắn không phải là một kẻ thiếu lí trí, và đó không phải là cách để thể hiện quyền lực của hắn, mặc dù cơ thể rã rời của gia chủ Black còn nằm yên trên mặt đất, nhưng ông ta vẫn thở hổn hển. Sự sống của họ không phải là trò chơi để hắn vứt bỏ một cách dễ dàng. Chưa phải lúc này. Thay vào đó, hắn cho họ một cơ hội cuối cùng — Một cơ hội để tồn tại, để khuất phục trước hắn, trước quyền lực không thể cản nổi mà hắn sẽ mang lại. 


"Các ngươi sẽ quỳ xuống dưới chân ta, hoặc sẽ không có ngày mai." Giọng Tom cất lên lạnh lùng, không một chút cảm xúc. Mỗi từ đều sắc như dao, cắt vào tâm trí từng người. Từng thành viên trong gia tộc Black, dù là những phù thủy thuần chủng hùng mạnh, giờ đây lại chỉ có thể cúi đầu, nhận ra sự thật tàn khốc. Quyền lực của họ đã không còn nữa. Đó là quyền lực của Tom Riddle bây giờ. 


Ánh mắt Tom quét qua cả căn phòng, không một ai dám nhìn hắn thẳng. Họ đều biết rằng trong thế giới này, sự sống của họ không còn nằm trong tay họ nữa, mà trong tay của một kẻ không chỉ kiêu hãnh, mà còn tàn nhẫn, vô cùng nguy hiểm. 


Tom mỉm cười nhạt, nhìn vào Orion Black, người duy nhất mà hắn thực sự để tâm. Trong một khoảnh khắc, hắn nhìn thấy sự khuất phục trong ánh mắt Orion, sự không còn lựa chọn. Hắn đã chiến thắng. Mọi thứ giờ đây đều nằm trong tay hắn. Không chỉ là sự trả thù, mà là sự chinh phục hoàn toàn. Những kẻ đã từng thuộc về gia tộc Black, giờ phải chịu sự chi phối của hắn, một kẻ đã vươn lên từ bóng tối để trở thành Chúa tể Hắc ám.


Tom không hề động đậy, nhưng sự khủng khiếp của hắn khiến cả căn phòng như nổ tung. Một cái cúi đầu của gia tộc Black, một lời khuất phục, và tất cả đều hiểu rằng trong thế giới phù thủy này, sự sống của họ đã thuộc về một thế lực mới. Tom cười nhạt, tự nhủ trong lòng: "Mọi thứ sẽ như ta mong muốn."


Từ giờ trở đi, không ai, không dòng tộc nào, không gia đình nào, có thể cản đường hắn. Tom Riddle — Chúa tể Hắc ám — Dường như đã có được mọi thứ hắn cần, và hắn sẽ không dừng lại cho đến khi nắm giữ tất cả.


.


Ở cách đó hàng ngàn cây số, cảm giác nặng nề bao trùm lấy Ellie khi nàng cầm bức thư từ hôn trong tay. Đêm đó, khi tất cả xung quanh đều chìm trong sự tĩnh lặng của mùa hè, một sự xáo trộn khó tả lại dâng lên trong lòng nàng. Nàng ta biết, mối quan hệ này — Dù là một quyết định được đưa ra từ trước — Vẫn có sức nặng đè lên từng bước đi của nàng.


Để lại bức thư bên cạnh, Ellie đứng dậy khỏi bàn, đôi tay nàng run rẩy. Ellie không hiểu hết mọi thứ đang xảy ra, nhưng cảm giác rằng bóng tối sẽ bao trùm lấy cuộc đời mình càng lúc càng rõ ràng. Khi nàng nhìn ra cửa sổ, bầu trời đen tối bên ngoài như một phản chiếu của những suy nghĩ hỗn loạn trong lòng nàng. Sự mơ hồ về tương lai, cùng với sự lạnh lẽo từ bức thư này, khiến Ellie cảm thấy như có một lực lượng vô hình đang dồn ép nàng vào một góc không lối thoát.



Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store