Even If It Hurts Hwabin
•••Chiến tranh không bao giờ là công bằng, và ở nơi đó, mỗi người đều có vai trò riêng.Oh Hanbin là bác sĩ quân y, người luôn đứng sau những người lính, cố gắng chữa trị những vết thương mà chiến tranh gây ra. Cậu là người có thể nhìn thấy nỗi đau của đồng đội nhưng không bao giờ để lộ cảm xúc của chính mình. Với cậu, nhiệm vụ của một bác sĩ là không được phép yếu đuối, dù cậu có yêu thầm Song Jaewon, thượng tướng đội đặc nhiệm, người mà cậu đã ngưỡng mộ và yêu từ lâu.Vì phải đảm bảo chiến sự thắng lợi, các thượng tướng phải có một cuộc hôn nhân ổn định, Hanbin lặng lẽ cúi đầu khi nghe tư lệnh cấp cao nói:"Ký vào đi, bác sĩ Hanbin, đây là sự ghép cặp hoàn hảo, cậu và Thượng tướng Song sẽ phối hợp hiệu quả" - vị tư lệnh vừa nói, cậu đã cầm bút ký những con chữ thanh tú bên cạnh cái tên uy nghiêm Song Jaewon. Ra khỏi văn phòng tư lệnh, Jaewon cất lời:"Đây là thời chiến, không có chỗ cho tình cảm cá nhân, thứ tôi cần là lòng trung thành""Tôi sẽ theo anh dù là nơi đâu"•••Jaewon là người luôn đứng đầu, dẫn dắt đội quân trong những trận chiến khốc liệt. Anh là hình mẫu của sức mạnh, không bao giờ cho phép bản thân yếu đuối, và đó là lý do khiến Hanbin luôn im lặng, đứng phía sau anh. Cậu biết tình cảm của mình dành cho anh là không thể nói ra, vì Jaewon quá vĩ đại và quá xa vời với một bác sĩ như cậu.Một ngày, đội của Jaewon nhận được nhiệm vụ cứu trợ đội quân đang mắc kẹt trong một khu vực chiến sự nguy hiểm. Như mọi lần, Hanbin chuẩn bị cho mọi tình huống có thể xảy ra, từ băng gạc đến thuốc men, vì cậu biết rằng chiến tranh không cho phép ai có thể chắc chắn về sự sống còn.•••Chiến trường là nơi không có sự tha thứ. Đạn pháo bay khắp nơi, âm thanh của súng ống vang lên như những cơn gió mạnh. Jaewon dẫn đầu đội quân, đi qua mọi trận chiến với quyết tâm không khoan nhượng. Nhưng lần này, mọi thứ không như cậu tưởng. Làn sóng chiến tranh ập đến mạnh mẽ hơn bao giờ hết, và bất ngờ, một viên đạn bắn trúng vào vai Hanbin khi cậu đang tìm cách di chuyển để cứu chữa cho đồng đội. Cậu ngã xuống đất, cảm giác đau đớn quấn lấy cơ thể, nhưng Hanbin không thể ngừng lại. Cậu cần phải làm gì đó, cần phải cứu chữa.Với đôi tay run rẩy, cậu mở hộp cứu thương của mình. Máu bắt đầu rỉ ra từ vết thương, nhưng cậu vẫn cố gắng lấy băng gạc để cầm máu. Cậu không thể để ai thấy mình yếu đuối, không thể để ai biết rằng cậu đang chết dần. Nhưng mọi thứ dần trở nên mơ hồ. Cậu cảm thấy đầu óc choáng váng, cơ thể như bị kéo xuống.Jaewon lúc này, như một phản xạ, quay lại khi nghe tiếng nổ gần đó. Anh nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn. Khi anh đến nơi, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt là Hanbin, người bác sĩ mà anh tin tưởng, đang nằm bất động trên mặt đất, máu chảy ra từ vết thương.•••"Hanbin!" – Jaewon hét lên, và vội vã chạy đến bên cạnh cậu. Mắt anh không thể tin vào những gì mình đang thấy. Cậu ấy, bác sĩ quân y luôn là người cứu chữa cho những người khác, giờ đây lại nằm đó, máu nhuốm đỏ cả vai trái. Cảm giác đau lòng như xé nát trái tim Jaewon.Hanbin mở mắt, nhìn thấy anh. Cậu yếu ớt mỉm cười, nhưng chỉ là nụ cười nhạt nhòa đầy đau đớn."Tôi... không sao đâu." – Cậu nói, nhưng giọng nói mỏng manh đến nỗi Jaewon không thể tin vào những gì mình nghe thấy.Jaewon không kịp nghĩ ngợi gì thêm, anh ôm Hanbin lên, ôm chặt cơ thể yếu ớt của cậu vào lòng. Cảm giác lo lắng dâng lên như cơn sóng vỗ mạnh vào trái tim anh. Anh không thể tin được rằng người anh yêu thầm bấy lâu lại nằm đây, trong tình trạng như vậy."Cậu không sao chứ?" – Jaewon hỏi, giọng đầy lo lắng, nhưng không nhận được câu trả lời rõ ràng. Cậu chỉ có thể khẽ lắc đầu, mặc dù anh biết, với vết thương này, Hanbin không thể tự mình cứu được mình.•••Về đến trại, Hanbin được nhanh chóng đưa vào phòng cấp cứu. Jaewon vẫn đứng ngoài, không thể rời mắt khỏi cánh cửa nơi cậu đang được chăm sóc. Anh ngồi đó, tay nắm chặt, không biết phải làm gì. Tại sao anh lại lo lắng đến vậy? Tại sao sự sợ hãi lại bao trùm tâm trí anh đến thế?Và rồi một câu hỏi bất chợt xuất hiện trong tâm trí Jaewon: Tại sao tôi lại sợ mất cậu đến vậy?Câu hỏi này khiến trái tim anh thắt lại. Cậu là bác sĩ của anh, là người luôn đứng sau anh, chăm sóc cho những người lính. Nhưng giờ đây, anh nhận ra rằng, mình đã không thể bỏ qua tình cảm này. Anh đã yêu Hanbin, nhưng chưa bao giờ dám thừa nhận.
_end chap 1_
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store