Even If I Die It S You Abo Taejin Vtrans
Trans: Camellia2412-----------------------------------Jaehwan, khả năng làm việc của anh ta luôn ổn định. Rất tốt là đằng khác nếu không có chuyện anh ta đi trễ liên tục mặc dù không quá muộn. Well, không hẳn là liên tục vì hôm nay mới là ngày thứ hai anh ta làm ở đây. Nhưng Seokjin cũng không để tâm lắm. Một lần nữa, anh tự nhủ với mình rằng lần sau Jaehwan sẽ không đi trễ nữa, anh ta đã chăm lo cho nhà hàng rất tốt.Anh thực sự đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ những khách hàng quen của nhà hàng về người phụ giúp mới của anh- họ cũng vui mừng vì cuối cùng Seokjin cũng có người giúp anh quản lý nhà hàng. Seokjin đã tính toán doanh số mà họ có được so với trước đó và nó tăng khoảng 5%, mặc dù nhỏ nhưng nó vẫn là một bước tiến quan trọng. Ừm thì vậy nên đừng đổ lỗi cho anh vì anh không thể mắng người nhân viên mới này của mình ngay bây giờ."Tôi thực sự..." Jaehwan bắt gặp anh ở trước cửa hàng nhà hàng, "Thực sự rất xin lỗi. Tôi biết hôm qua tôi đã nói rằng tôi sẽ không đi trễ lần nào nữa nhưng có một vài chuyện đã xảy ra trên đường đi và tôi...tôi chỉ là, thực sự xin lỗi."Seokjin sốt ruột gõ chân xuống sàn, liếc nhìn đồng hồ treo trên tường và gật đầu với chính mình. Yep, anh đã trễ 15 phút vào cuộc hẹn đầu tiên với Jimin, bây giờ anh không có thời gian để nghe câu chuyện của Jaehwan. Anh đi về phía Jaehwan, gõ nhẹ vào vai anh ta trước khi bước ra ngoài , "Tôi sẽ nói về chuyện này với anh sau" Anh nở một nụ cười và nhận thấy Jaehwan bắt đầu đỏ mặt._________________________________________Jimin chắc chắn sẽ nổi giận. Chà, điều đó đã được Seokjin dự đoán trước vì rõ ràng anh đã trễ hẹn lần hai và lí do không phải do kẹt xe, nếu không đủ nghiêm trọng anh xin được nhấn mạnh lại, anh đã trễ hẹn với Jimin hai lần, là HAI LẦN. Anh thực sự không biết thần tượng sẽ hoạt động như thế nào khi không có người quản lý của họ, thậm chí dù người quản lý có chức năng hay vai trò quan trọng trong công việc của idol như thế nào, nhưng dựa trên sự tức giận của Jimin, theo giá trị từ một đến mười, khả năng con số đã vượt mức tối đa, anh đã có câu trả lời cho mình. Một phần trong anh nói rằng sẽ ổn thôi, Jimin xứng đáng bị như thế vì đã kéo anh vào mớ hỗn độn ngày hôm qua. Không hoàn toàn chắc chắn nhưng anh nghĩ Jimin biết cặp đôi kia sẽ ở đó, đây rõ ràng là một cái bẫy do cậu bày ra và cậu chỉ đợi anh rơi vào. Seokjin biết tư tưởng nhỏ mọn này không giống với anh thường ngày, nhưng anh không thể nghĩ ra bất cứ lý do nào khác để biện minh cho việc bản thân đến muộn."Well," Jimin lầm bầm ngay khi Seokjin bước vào. Idol, hay những gì Jimin thích dùng để tự gọi mình, chàng idol, đang ngồi yên để cho chuyên viên trang điểm trước gương. Cậu mở mắt và nhìn chằm chằm vào Seokjin qua hình ảnh phản chiếu của anh trong gương, "Anh quyết định xuất hiện rồi. Tuyệt thật."Jimin nhấn mạnh từng chữ một, không, phải nói là giọng điệu của cậu chứa đầy sự mỉa mai khiến Seokjin cảm thấy khó chịu. Anh không quá để tâm vào sự mỉa mai đó nhưng vì anh cũng có một phần lỗi trong chuyện này nên anh sẽ bỏ qua.Căn phòng chìm trong căng thẳng, nó khiến mọi người xung quanh cảm thấy bức bách. Jimin, người alpha duy nhất trong phòng, đã làm tâm trạng của mọi người trở nên tồi tệ với lượng pheromone căng thẳng mà cậu tỏa ra. Lúc Seokjin bước vào, mặc dù có chút sợ hãi nhưng anh vẫn đến gần và đứng sau lưng Jimin, thở dài."Tôi xin lỗi. Nhưng tôi chỉ xin lỗi vì đến trễ chứ không xin lỗi vì bỏ cậu lại vào ngày hôm qua."Chết tiệt là những gì Seokjin nghĩ trong đầu lúc này. Nhưng đó hoàn toàn là lỗi của Jimin. Alpha biết rằng cặp đôi sắp cưới kia sẽ dến vào thời điểm đó và nó là vấn đề về thời gian để Seokjin bị kéo vào - sẵn sàng rơi xuống cái bẫy mà cậu đã thiết lập.Cả căn phòng im lặng; có lẽ họ đang đợi tín hiệu của Jimin cho việc sa thải Seokjin. Và thành thật mà nói, Seokjin cũng đang chờ đợi nó. Có lẽ anh đã thất vọng bởi câu "Anh đã bị đuổi việc" không hề được thốt ra từ Jimin mà thay vào đó là một vẻ ngoài cam chịu. "Được rồi, em xin lỗi vì điều đó. Em đã không có ý định để anh lại nhưng liệu có công bằng khi để em đi, một mình, trong cả hai cuộc hẹn không?"Seokjin im lặng. Đó là một cú đánh vào lương tâm của anh, căn phòng trở nên yên tĩnh hơn. Toàn bộ nhân viên đang chứng kiến vụ việc này cảm thấy đây không phải là Park Jimin - người nổi tiếng được biết đến với thái độ lạnh lùng với nhân viên, người đang đứng trước mặt họ như là từ trên trời rơi xuống vì cậu đang xin lỗi người quản lý mới của mình."Đó là lý do tại sao tôi lại xin lỗi" Seokjin cất giọng, phá vỡ sự im lặng khó xử này.Jimin tạm dừng chuyên gia trang điểm lại để đi đến trước mặt anh. Cậu đứng dậy khỏi chỗ ngồi, với lấy một tờ giấy khác rồi ngồi xuống trở lại. Cậu thờ ơ đưa tờ giấy cho Seokjin, anh do dự nhận lấy "Đây là gì?""Một thỏa thuận khác" Jimin nói, cậu nằm ngửa trên ghế của mình giống như một vị vua đang ngồi trên ngai vàng. "Em muốn anh giao nó cho Namjoon-hyung."Seokjin ghét cách Jimin hoàn toàn phù hợp với hình ảnh một vị vua cai trị lãnh địa của mình. Anh cũng muốn đánh bay cái nhếch mép ra khỏi khuôn mặt của Jimin vì nó rất khó chịu mặc dù nó thực sự rất quyến rũ nhưng nó vẫn gây khó chịu. Seokjin có lẽ đã bị đập đầu vào sáng nay khi tắm, bởi vì anh thấy bản thân bắt đầu có những suy nghĩ kỳ lạ mà anh không biết phải gọi chúng là gì, nhưng tất cả chúng đều mang đến cho anh cảm giác tồi tệ. Anh tự nói với bản thân rằng đây là kết quả của việc độc thân quá lâu trong năm năm liền."Tại sao cậu không tự mình trao nó cho Namjoon?"Jimin ném cho anh một cái nhìn hoài nghi kèm với một cái liếc mắt, "Uh. Bởi vì anh là quản lý của em? Đây được coi là công việc của anh"Seokjin khịt mũi, tránh ánh mắt của Jimin. Chà, anh không thực sự biết bất cứ điều gì về cách để trở thành một người quản lý, mặc dù phần mô tả của cụm từ này ghi rõ ràng là quản lý cuộc sống của ai đó. Anh có nên kiện người đã đưa ra khái niệm này không?!"Vì vậy, tôi chỉ cần giao nó cho cậu ấy?""Nah" Jimin vẫy tay với anh, "Anh cần sắp xếp một cuộc hẹn vì vị sếp này là một người đàn ông bận rộn. Và khi Namjoon gọi cho chúng ta, anh phải nói rằng anh có một đề nghị sau đó mới trình bày với anh ấy."Seokjin gật đầu. Jimin biết rất nhiều về những thứ này, nó chứng minh rằng cậu ấy sẽ ổn nếu không có Seokjin hay người quản lý. Anh xem qua tờ giấy Jimin đưa. Anh không có ý định sẽ đọc tất cả các từ được trình bày trong ba trang giấy này, anh chỉ lướt qua nó, đủ để nắm được ý chính của tài liệu. Anh nhún vai và ngước nhìn Jimin lần nữa. "Cậu muốn có một sự hợp tác?""Đúng vậy" Giọng Jimin tràn ngập phấn khích, "Nó sẽ có ích cho việc quảng bá hình ảnh của em, anh biết đó?"Seokjin muốn nói rằng anh không thực sự không biết nhưng anh đã chọn cách ngậm miệng lại và im lặng. Anh chuyển chủ đề "Vậy cậu muốn hợp tác với ai?"Một nụ cười ranh mãnh xuất hiện trên môi Jimin. Seokjin đã có cảm giác rằng anh sẽ không thích nó. "Đó là bí mật"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store