Eunkook Full Em Thua That Roi
Cứ như thế Điền Chính Quốc thực sự hiểu cảm giác muốn sủng một người là như thế nào. Hôm nay ở trên bàn ăn anh chưa đụng tới một món nào mà chỉ cầm đĩa bồi cho Trịnh Ân Phi ăn cơm tối. Anh gắp món nào cũng đưa lại gần mũi xem nó có mùi tanh hay khó ngửi hay không nếu không vợ anh thật sự muốn ói lại không cho con của anh ăn. - Ăn món này đi! Rau củ rất tốt cho sức khỏe, còn có cà rốt ăn cho sáng mắt, cà chua ăn đẹp da... - Thế là anh vừa gắp vừa đưa thức ăn vào dĩa kế bên Trịnh Ân Phi. Cô ngạc nhiên nhìn anh như người hầu của riêng mình vậy. Hôm nay anh là lạ nha. Không biết đã uống thuốc chưa.Ông nội và ba mẹ Điền cũng ngạc nhiên không ít. Đứa con trai này không biết hôm nay ăn trúng độc gì của Trịnh Ân Phi mà lại bồi cô tỉ mỉ như vậy nha.- Tiểu Quốc con cũng ăn đi. Nhìn xem chén của con bé đã đầy thức ăn rồi kìa. - Bà Điền quan tâm nói. - Mẹ đừng lo cho con. Cô ấy phải ăn nhiều mới có sức khỏe. Nào ăn nhanh lên! - Nói với mẹ Điền rồi tiếp tục bồi cô ăn. Điền Chính Quốc để cho mọi người dấu chấm hỏi lớn. Nhìn cô ăn xong rồi anh gắp tiếp thức ăn. - Bác quản gia! Hâm nóng canh gà này giúp cháu đi, nguội quá cô ấy ăn sẽ đau dạ dày. - Anh cầm chén canh của cô đưa cho bác quản gia. - Này, em ăn như thế nào lại chẳng được, anh ăn đi chứ. Điền Chính Quốc làm ngơ không nghe cô nói gì rồi cứ như vậy thúc đẩy cho cô ăn tới căng cả bụng.Ăn no rồi Trịnh Ân Phi bỏ lên phòng trước. Cô thấy bực, trong bữa anh cho dù cô có nói gì anh cũng đem cho cô một lô thức ăn hiện tại bụng cô nó kinh khủng. Cô bảo không một tiếng anh lại gắp thêm một món. Cả nhà cứ nhìn chằm chằm hai người làm cô ngại chết mất. Trịnh Ân Phi ngồi vào bàn làm việc cô còn xem lại một chút tài liệu để ngày mai còn tiếp tục đi làm nữa. Không gian yên tĩnh hẳn lên vì cái tên trứng thối kia còn ở ngoài kia chưa có trở về. Cô cảm thấy yên bình đến lạ thường nha. Không lâu sauCạch Cửa đột nhiên được mở ra. Điền Chính Quốc mang một ly sữa tươi vào trong cho Trịnh Ân Phi. Nhìn cô đang ngồi ở bàn việc anh lại cau mày. Giờ này sao cô còn chưa nghỉ ngơi cô ngồi làm việc như vậy bé con của anh sẽ mỏi chết mất. - Em lại đây cho anh! - Nói rồi anh chỉ về phía cái giường kia ý bảo cô đi ngủ được rồi.- Em còn chút việc anh cứ ngủ trước đi. -Trịnh Ân Phi không xoay người mà làm ngơ anh rồi tiếp tục công việc.Hừ! Cô dám không nghe lời của anh. Được lắm! Anh vội vàng thả ly sửa xuống rồi chạy đến. Một lúc sau cả người Trịnh Ân Phi được anh bế ngang lên. Cô ngạc nhiên lại có phần lo sợ sẽ té nên vòng tay qua cổ của anh bám chặt lấy- Anh làm gì vậy? - Trịnh Ân Phi ngay lập tức hỏi anh.- Em không ngoan anh phải dùng biện pháp mạnh thôi. - Anh nhàn nhạt trả lời, anh nhát phải giải thích với cô rồi.Đặt cô ngồi trên giường anh cầm ly sữa tươi kia đưa cho cô. - Không uống. - Cô lại làm ra bộ dạng giận dỗi quay mặt sang chỗ khác - Em muốn anh mớm cho hả? - Không! Bụng em thật sự rất no nếu uống nữa chắc ngày mai em phải nhập viện mất - cô nghiêm túc trả lời anh- Hả? - anh ngạc nhiên nha. Cô ăn nhiều đồ bổ dưỡng như vậy sao có thể nhập viện kia chứ. Cô muốn gạt anh sao?- Anh không biết hả? Cơ thể cung cấp nhiều chất dinh dưỡng quá sẽ làm các cơ quan ỷ lại không tiết ra chất đề kháng nữa, đến lúc đó thật sự sẽ phát bệnh. - Cô giải thích chặt chẽ.- Không uống cũng được, bây giờ đi ngủ sớm. Nói xong không đợi cô lãi nhãi nữa anh lập tức kéo cô nằm xuống với tay tắt đèn ngủ. Điền Chính Quốc đưa tay ra muốn ôm cô nhưng nếu tay anh đặt ở bụng cô nhiều quá có phải sẽ làm con anh đè bẹp không? Nghĩ vậy anh chỉnh tư thế một chút. Trịnh Ân Phi cảm thấy anh thật sự rất phiền phức, anh bây giờ cũng được tính là vú nuôi của cô rồi. Cái gì cũng muốn quản. Một hồi lâu sau vì còn sớm nên cô vẫn chưa chìm vào giấc ngủ được lại nghi hoặc nhìn anh nhắm mắt mà hỏi.- Tiểu Quốc, hôm nay anh bị làm sao vậy? - Không gì hết, ngủ đi. - Anh vẫn nhắm mắt trả lời.Trịnh Ân Phi cũng không hỏi gì nhiều nữa cô xoay người về hương khác rồi ngủ. Im lặngCho đến khi....Điền Chính Quốc ngồi dậy nhìn bên kia thấy cô đã thiu thiu giấc ngủ anh yên tâm. Nhưng nãy giờ chỉ mình cái tư thế này chắc chắn rất mỏi anh liền quay người cô lại. Hành động vô tình làm cho Trịnh Ân Phi thức giấc. - Em tỉnh rồi? - Có đói không? - Có muốn đi nhà vệ sinh không? - Có muốn lạnh lắm không? - Bụng em vẫn ổn chứ? Mỗi một câu đều làm cho Trịnh Ân Phi bực mình. Cô ôm gối giấu đầu vào trong không muốn nghe. Chính anh nói cô phải ngủ sớm rốt cuộc chưa bao lâu bị anh làm cho tỉnh. Cô thật sự không thích ai lf phiền giấc ngủ của mình mà cái người đàn ông này lại đáng ghét phá cô. Trịnh Ân Phi căm phẫn ngồi dậy, cô không nói lời nào. Để Điền Chính Quốc nhìn theo cũng biết cô đang tức giận. Cô vén chăn, chân của cô đạp lên cái giường êm ái, cô đứng thẳng người nhìn anh với gương mặt tức giận mà đỏ bừng, lồng ngực nhấp nhô lên xuống. Rồi.Cô dùng chân mình đạp một cái thật mạnh lên vai của anh.Điền Chính Quốc ngẩn ngơ chưa kịp chuẩn bị liền nhận một cước từ cô khiến anh ngã ngay xuống giường.Ha. Là chủ tịch một tập đoàn lớn cư nhiên bị vợ đạp một cái ngã chỏng vó tư thế ... không mấy là đẹp. Có phần đau nha- Này, anh tới tháng hả? Nếu tới thì cũng đừng làm phiền đến em, anh nghĩ anh là ai chuyện gì cũng muốn quản. Ăn cái gì anh cũng ép, ngủ anh cũng ép đến mức em nhẫn nhịn làm theo thì anh lại quậy phá cả lên. Em chịu hết nổi rồi nếu anh cứ như vậy em dọn đồ bỏ đi cho coi. Sống với anh bị ép buộc em không muốn. Tối nay một là anh ra ngoài hai là em ngủ phòng khác. Còn lựa chọn thứ ba ... là lăn ra ghế sô pha mà ngồi đừng làm phiền em. HừTrịnh Ân Phi nói tất cả những gì mình nhịn từ tối đến giờ, cục tức của cô lên não rồi không nói cô lại bị tên trứng thối này hành cho chết mất. Nhưng thật sự cảm giác quát cái người này rất tuyệt, cô cảm thấy thoải mái vô cùng.Điền Chính Quốc cư nhiên bị vợ dạy dỗ nha. Anh lần đầu tiên bị đối xử như vậy. Nhưng nghĩ trong người cô đang mang em bé thì anh lại nhịn xuống, không nên làm cô tức giận.Anh đứng dậy - Xin lỗi bà xã đại nhân! Em này xuống ngủ tiếp đi. Anh nằm ở sô pha, đừng giận. Anh nói rồi tự mình cuốn gói ra sô pha nếu không bà xã của anh sẽ khó chịu con của anh sinh ra sau này rất xấu nha....
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store