ZingTruyen.Store

[ESPORT] Ma Đao Gặp Cung Thủ Là Chém !!!

Chương 84.

TiuNgn8

Ba tuyển thủ chuyên nghiệp lập đội, vốn dĩ phải là đánh đâu thắng đó, ai ngờ vì Dương Vân Triệt phá rối mà mấy lần suýt nữa vừa đáp xuống đất đã bị độc vòng đầu tiên quét sạch.

"Đội trưởng."

Trần Tinh Nhiên từ khoang điều khiển bước ra, trên mặt vẫn giữ nụ cười lịch sự, nhìn Dương Vân Triệt nói.

"Hả?"

Dương Vân Triệt hơi chột dạ, lập tức quay lại đáp.

"Từ giờ, cậu cứ tự đánh một mình đi."

Trần Tinh Nhiên cười nhạt.

"Vừa nãy thật sự chỉ là sơ suất thôi mà..."

Dương Vân Triệt luống cuống xua tay: "Nhưng mà cậu nhìn xem, lúc đó cậu vẫn tới cứu tôi, chứng tỏ là..."

Trần Tinh Nhiên cắt lời: "Tôi cứu anh là vì chúng ta là đồng đội, không cứu không được, trò này không có cơ chế gây sát thương đồng đội."

Ánh mắt cậu khẽ nheo lại, ánh lên một tia nguy hiểm: "Nếu không, tôi đã chém anh trước rồi."

Dương Vân Triệt: "..."

Dữ thật đấy.

Anh còn chưa kịp nghĩ ra cái cớ gì để xoa dịu tâm trạng đang cáu của Trần Tinh Nhiên thì cửa phòng huấn luyện mở ra, Phó Châu từ ngoài bước vào.

"Hai cậu ở đây à? Đúng lúc."

Phó Châu nhìn thấy Trần Tinh Nhiên và Dương Vân Triệt, nói: "Bên Tập đoàn Vân Thái đã chốt hợp đồng quảng cáo, ngày kia hai cậu qua chụp vài tấm ảnh tuyên truyền là được."

"Được."

Thấy Phó Châu vào, Trần Tinh Nhiên cũng thu lại tâm trạng đùa giỡn mà đáp lại.

Phó Châu nói tiếp: "Còn Vân Triệt, mai cậu phải đi bệnh viện kiểm tra."

Trần Tinh Nhiên hơi sững người: "Sao vậy?"

Ánh mắt Dương Vân Triệt thoáng buồn: "Phó Châu, không phải đã nói mấy chuyện như này thì nói riêng thôi à."

Giọng anh mang theo chút tối tăm và hụt hẫng, như không muốn để Trần Tinh Nhiên nghe được chuyện này.

Trần Tinh Nhiên bỗng thấy có linh cảm xấu: "Anh..."

Dương Vân Triệt thở dài, trong giọng nói pha chút cô đơn không giấu được: "Giờ cậu đã biết rồi thì tôi cũng không giấu nữa."

Ngừng một lát, anh nói tiếp: "Thật ra... nhiều năm đánh chuyên nghiệp như vậy, cơ thể tôi... cũng không trụ được bao lâu nữa rồi."

Trần Tinh Nhiên sững sờ: "Sao lại như vậy được?"

"Tôi vốn định tìm dịp thích hợp để nói với cậu, mà mãi chẳng tìm được cơ hội nào vừa ý."

Dương Vân Triệt thở dài: "Dù sao thì tôi chỉ hy vọng cậu đừng bị ảnh hưởng quá nhiều, cố gắng đánh nốt mấy trận còn lại thật tốt, với tôi thì đó là món quà quý nhất rồi."

"Đội trưởng!"

La Bạch Bạch vừa bước ra khỏi khoang điều khiển, đã nghe thấy lời Dương Vân Triệt nói mà cả người khựng lại, kinh ngạc hỏi: "Cái... cái gì vậy trời? Sao lại như này?"

Cậu ấy vào ZMD đã lâu, vậy mà giờ mới nghe tin này lần đầu.

"Bạch Bạch."

Dương Vân Triệt vỗ nhẹ vai cậu ấy: "Còn cả Tinh Nhiên nữa, hai cậu phải cố lên đấy, mỗi trận đấu của các cậu, tôi đều sẽ có mặt cổ vũ, đừng áp lực gì hết."

"Nhưng mà... nhưng mà..."

La Bạch Bạch lắp bắp: "Nhưng mà anh Vân là đội trưởng của ZMD mà, thiếu anh thì tụi em biết làm sao giành chức vô địch đây?"

"Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi." Dương Vân Triệt hơi ngẩn người, ngước nhìn trần nhà: "Thật ra tôi cũng muốn cùng mọi người bước vào giải thế giới, nhưng mà... haiz."

"Rốt cuộc là ảnh bị gì vậy?"

Trần Tinh Nhiên quay đầu nhìn Phó Châu: "Nặng tới mức không đánh giải được luôn, chẳng lẽ là..."

Chẳng lẽ là bệnh gì nghiêm trọng lắm...

"......"

Phó Châu nhìn Dương Vân Triệt, mặt mũi đầy cạn lời như bị độ mặt dày của anh làm cho câm nín, hồi lâu sau mới bình tĩnh lại: "À, mai cậu ấy đi kiểm tra sức khỏe tổng quát."

Trần Tinh Nhiên: "......"

La Bạch Bạch: "......"

Dương Vân Triệt vẫn còn đắm chìm trong bầu không khí bi thương: "Tôi cũng đâu muốn như vậy, nhưng mà mai tôi phải đi kiểm tra sức khỏe, chắc mất một ngày không gặp được mọi người, chuyện này đối với tôi còn khó chịu hơn cả sinh ly tử biệt..."

La Bạch Bạch lùi lại một bước: "Nhiên Bảo, anh lên đây đi."

Trần Tinh Nhiên gật đầu: "Ừ."

Cậu không biểu cảm gì, bước tới gần Dương Vân Triệt, các khớp ngón tay đan vào nhau phát ra tiếng “rắc” lạnh lẽo.

"...Bình tĩnh xíu đã."

Gương mặt Dương Vân Triệt từ u sầu chuyển sang hoảng loạn: "Vừa rồi các cậu không thấy cảm động chút nào à?"

"Đợi tôi đưa anh lên giường bệnh nằm, lúc đó anh nói lại câu này, tôi nhất định sẽ cảm động."

Trần Tinh Nhiên lạnh giọng rồi tiến thêm một bước, đưa tay chụp về phía Dương Vân Triệt.

"Đùa chút thôi mà, có cần nghiêm túc vậy không!"

Dương Vân Triệt nhanh nhẹn tránh né, nhưng đây không phải trong game, anh cũng không có thân pháp ảo diệu như trong game, né được vài lần đã bị Trần Tinh Nhiên túm lấy như chim non bị chim ưng bắt gọn.

“Bốp!”

“Á!”

Lúc bị kéo đi, tay Dương Vân Triệt lỡ va vào góc bàn huấn luyện, đau đến hét lên, lần này là bị thương thật, một mảng bầm tím lập tức nổi lên trên cánh tay, trông rất thảm.

"...Đáng đời anh ghê luôn á."

Phó Châu không còn lời nào để nói nữa, bước lại xem cánh tay Dương Vân Triệt, nói: "Để tôi đi lấy thuốc xoa máu bầm."

Từ lúc Trần Tinh Nhiên về ZMD, Dương Vân Triệt cứ ba bữa hai bữa lại chọc ghẹo cậu một trận, y chang như thỏ con cứ thích nghịch ngợm leo lên đầu cọp. Có lúc chọc Trần Tinh Nhiên nổi nóng, còn bị cậu đấm cho mấy cái, thành ra thuốc trật khớp trở thành vật bất ly thân của đội trưởng Dương.

"Để tôi coi coi."

Trần Tinh Nhiên cũng chẳng buồn cãi nhau với anh, đi tới kéo tay Dương Vân Triệt lên xem một cách nghiêm túc.

Dương Vân Triệt cao to, cánh tay vừa rắn chắc lại lộ rõ dấu hiệu luyện tập thường xuyên. Da anh thuộc dạng trắng sẵn, mấy vết bầm trên tay vì vậy nhìn rõ mồn một.

Ngón tay Trần Tinh Nhiên chạm lên tay Dương Vân Triệt, như mang theo luồng điện nhẹ chạy qua, khiến anh không nhịn được mà rùng mình một cái. Ở khoảng cách gần như vậy còn có thể thấy rõ hàng mi của Trần Tinh Nhiên, hơi cụp xuống che lại đôi mắt, vừa tinh xảo vừa xinh đẹp, cứ như búp bê sứ. Dương Vân Triệt lập tức quên luôn cả đau, chỉ mải nhìn đến ngẩn người.

La Bạch Bạch đứng bên cạnh nhìn mà cảm thấy ánh mắt Dương Vân Triệt có gì đó không ổn lắm, nhưng lại không nói ra được là không ổn ở chỗ nào.

Trần Tinh Nhiên hơi dùng lực ở tay, Dương Vân Triệt liền "Au" một tiếng: "Đau á."

"Không trúng gân cốt đâu."

Trần Tinh Nhiên vỗ vỗ tay anh: "Không sao đâu, bôi thuốc là được rồi. Anh cũng vậy nữa, lúc chạy có thể chú ý một chút được không."

"Cậu đòi đánh tôi, tôi không chạy thì còn biết làm gì."

Dương Vân Triệt tỏ vẻ ấm ức, rõ ràng cao hơn Trần Tinh Nhiên cả cái đầu mà giờ lại làm ra bộ dáng đáng thương hết sức, định bụng khiến Trần Tinh Nhiên mềm lòng.

Mà Trần Tinh Nhiên lại đúng là mềm lòng thật, giống y như nuôi một con Husky ở nhà vậy, bình thường thì phá phách ngổ ngáo nhưng một khi ngoan ngoãn ngồi sáp lại nũng nịu thì giận mấy cũng tan. Cậu đem cơn giận vừa bị Dương Vân Triệt chọc tức ném sang một bên, thở dài bất đắc dĩ: "Cũng đâu có thật sự đánh anh."

Phải nói là đội trưởng Dương đúng là hiểu tính Trần Tinh Nhiên tới nơi tới chốn. Mỗi lần đều biết cách khiến cảm xúc cậu dao động, lại luôn luôn dỗ dành được cậu nguôi giận. Thấy Trần Tinh Nhiên không còn nổi nóng nữa, Dương Vân Triệt cũng lặng lẽ nhếch môi cười: "Tại cậu hết đó."

Trần Tinh Nhiên: "..."

Rõ ràng anh làm, sao tự nhiên đổ qua đầu tôi vậy?

Cậu thở dài, cũng không thèm cãi lại với Dương Vân Triệt nữa: "Rồi rồi, lỗi tôi."

"Vậy cậu phải bồi thường cho tổn thương thể xác lẫn tinh thần của tôi."

Dương Vân Triệt không chịu bỏ qua: "Ngày mai kiểm tra sức khỏe, cậu phải đi với tôi."

La Bạch Bạch nghe mà trợn mắt há miệng, cực kỳ khâm phục khả năng đổi trắng thay đen của Dương Vân Triệt: "Đội trưởng, anh đúng là không biết xấu hổ luôn."

Phó Châu quay lại, trong tay cầm thêm một lọ thuốc trật khớp. Trần Tinh Nhiên tiện tay nhận lấy, vừa bôi thuốc cho Dương Vân Triệt vừa nói: "Được rồi."

"Cậu chịu đi với cậu ấy kiểm tra sức khỏe thiệt hả?"

Phó Châu nói: "Vậy càng hay, tôi còn phải xử lý chuyện bên Tập đoàn Vân Thái nữa. Ngày mai phiền cậu đi với Vân Triệt một chuyến, đã hẹn sẵn giờ rồi, đi xong về liền, không mất bao lâu đâu."

"Dạ."

Trần Tinh Nhiên học võ nhiều năm, xử lý mấy va chạm xây xát nhỏ thế này rất thành thạo. Cậu xoa thuốc trật khớp đều ra lòng bàn tay, đắp lên tay Dương Vân Triệt, sau đó bắt đầu xoa bóp một cách chuyên nghiệp. Chỉ một lát sau, vết bầm đã dịu đi thấy rõ.

Đầu ngón tay cậu chạm vào da thịt, mát lạnh, mang theo mùi thuốc trật khớp đặc trưng của dược thảo. Dương Vân Triệt nhìn Trần Tinh Nhiên cúi đầu chăm chú, trong lòng hơi xao động. Tiếc là La Bạch Bạch với Phó Châu vẫn còn ở đây, bầu không khí không thích hợp cho lắm. Hơn nữa Trần Tinh Nhiên cũng không hề có chút gì là dịu dàng, đôi tay kia chẳng khác nào đang đập miếng thịt heo, lạnh như tiền đập bồm bộp lên tay anh, vang lên mấy tiếng “đốp đốp” giòn tan. Một lát sau Trần Tinh Nhiên đứng dậy nói: “Xong rồi.”

Xong rồi á?

Dương Vân Triệt có hơi thất vọng.

"Tay nghề của Tinh Nhiên đúng là đỉnh thật đó." Phó Châu lại gần nhìn một cái, không nhịn được xuýt xoa.

Hôm nay Tiêu Nam có việc, không ở căn cứ. Mọi người ăn cơm tối xong, chơi vài ván bài rồi ai về phòng nấy nghỉ ngơi.

Tối đó, La Bạch Bạch gửi một thông báo từ phía chính phủ vào group chung của ZMD, là về lịch thi đấu mùa mới của giải Cúp Túc Mệnh.

Tuy trong game Vận Mệnh có rất nhiều giải đấu lớn nhỏ khác nhau, nhưng nếu nói giải nào quy mô nhất, danh giá nhất thì chắc chắn là Cúp Túc Mệnh. Là giải đấu siêu cấp trong game Vận Mệnh, Cúp Túc Mệnh đại diện cho trình độ cao nhất của các đội tuyển chuyên nghiệp. Thường thì đội nào muốn tham gia Cúp Túc Mệnh đều phải vượt qua vòng loại từ các giải cấp thấp hơn, có thành tích tốt mới được cấp suất vào thi đấu, tiêu chuẩn cực kỳ khắt khe.

Nhưng những đội tuyển lớn như ZMD, Mãn Thiên Tinh, VG, Thu Thủy đều có suất thi đấu cố định ở Cúp Túc Mệnh, không cần thi vòng loại, có thể vào thẳng vòng bảng.

Lịch thi đấu năm nay về cơ bản cũng giống năm ngoái, nhưng có một điểm khác biệt lớn là chính phủ đã thêm vào giải Thế giới. Theo đó, những đội có tổng điểm xếp hạng cao nhất ở từng khu vực sẽ được chọn tham gia giải Thế giới, cùng thi đấu với các đội đứng đầu khu vực khác để tranh ngôi vô địch toàn cầu.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi game mở server, chính phủ tổ chức một giải đấu thế giới, mang ý nghĩa cực kỳ quan trọng. Thông báo vừa được công bố đã khiến cộng đồng người chơi sục sôi, các đội tuyển chuyên nghiệp cũng chấn động không kém.

Tuy trước đây trong game cũng có vài giải mang tính quốc tế, nhưng do chưa có sự hậu thuẫn mạnh từ chính phủ, trình độ các đội tuyển không đồng đều. Còn lần này, tất cả các đội đủ điều kiện vào giải Thế giới đều là top đỉnh hiện tại, cao thủ tập hợp, trận nào cũng sẽ mãn nhãn, đội nào vượt qua được hết đối thủ để giành quán quân thì giá trị lẫn vinh quang đều không giống bình thường.

Vì ZMD có suất cố định tham gia Cúp Túc Mệnh, không cần đánh vòng loại, đồng nghĩa với việc họ có gần ba tháng để chuẩn bị: làm quen lịch đấu, xây dựng chiến thuật, nghiên cứu đối thủ kỹ càng.

Đội trưởng Dương lúc nào cũng lười nhác vậy mà lần này cũng nghiêm túc hẳn lên, còn chủ động lên tiếng trong group, kêu Phó Châu liên hệ chuẩn bị huấn luyện thi đấu gấp. Giải đấu sắp tới, ZMD cũng phải nâng cường độ luyện tập lên.

Trần Tinh Nhiên đang lật xem lịch thi đấu thì đột nhiên màn hình hiện lên tin nhắn Wechat từ Dương Vân Triệt.

【 Trai Đẹp Khó Ưa: Tay vẫn còn đau đấy 【rơi lệ】】

Trần Tinh Nhiên nhìn cái mặt rơi lệ đó, trong lòng hơi áy náy. Dù gì cũng là Dương Vân Triệt tự gây chuyện trước, nhưng cuối cùng vẫn là vì cậu mà bị vậy, nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy hơi khó chịu.

Nghĩ một lúc, Trần Tinh Nhiên trả lời:
Anh ăn thịt heo chi vậy?

Dương Vân Triệt bên kia im lặng mấy chục giây, khoảng một phút sau mới nhắn lại.

【 Trai Đẹp Khó Ưa: ?】

【 Trai Đẹp Khó Ưa: Gì đấy, heo tới mách cậu hả?】

Trần Tinh Nhiên: "......"

"Tôi nói là phòng tôi có nấu thịt heo, anh có muốn ăn không."

Trong phòng bên cạnh, Dương Vân Triệt nhìn cánh tay mình, vết bầm đã gần như mờ hẳn, lại nhìn tin nhắn Trần Tinh Nhiên vừa gửi qua, cười tít mắt.

"Muốn, tôi qua liền đây."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store