ZingTruyen.Store

[ESPORT] Ma Đao Gặp Cung Thủ Là Chém !!!

Chương 66.

TiuNgn8

Sáng sớm, khi Phó Châu bước vào bệnh viện tư nhân cao cấp này, y đi loanh quanh trong phòng bệnh một hồi mà vẫn không thấy bóng dáng Trần Tinh Nhiên đâu.

Phó Châu: “...”

Mới phẫu thuật xong mà đã chạy đi đâu rồi?

Y tìm y tá hỏi về Trần Tinh Nhiên, y tá nghe xong thì nhìn y với ánh mắt kỳ lạ, sau đó dẫn Phó Châu đến sân tập thể dục phía sau bệnh viện.

Bệnh viện tư nhân này không có nhiều bệnh nhân, phần lớn những người đến đây đều là nhà giàu hoặc quan chức có tiền. Thậm chí, đa số thời gian, số bác sĩ và y tá trong bệnh viện còn đông hơn bệnh nhân. Cơ sở vật chất bên trong bệnh viện cực kỳ sang trọng, ngoài các loại thiết bị y tế hàng đầu thế giới cùng các bác sĩ chuyên khoa lâu năm, ngay cả sân thể dục cỏ, sân golf cũng đầy đủ tiện nghi.

Phó Châu đi theo y tá vào khu vườn phía sau, liếc mắt một cái đã thấy cậu thiếu niên cách đó không xa...

Và phía sau cậu thiếu niên đó là vài ông lão đang theo cậu ấy tập Thái Cực quyền với những động tác cực kỳ lạ lùng, chẳng ra đâu vào đâu.

Phó Châu tinh mắt, chỉ liếc một cái đã nhận ra mấy ông lão phía sau Trần Tinh Nhiên đều là các quản lý cấp cao và tổng giám đốc của một số doanh nghiệp nổi tiếng ở nước ngoài, ai nấy đều giàu có. Những nhân vật quyền quý có địa vị cao này lúc này trông hệt như học sinh tiểu học, ngoan ngoãn đi theo Trần Tinh Nhiên, học theo động tác của cậu, thỉnh thoảng còn tiến lên hỏi thêm vài câu.

Phó Châu: “...”

Cảnh tượng này thật siêu thực.

Trần Tinh Nhiên mặc bộ đồ bệnh nhân, quần áo hơi rộng thùng thình, khiến cậu trông càng gầy. Sắc mặt cậu trông khá tốt, không còn vẻ xanh xao yếu ớt như búp bê thủy tinh khi nằm trên giường bệnh nữa.

Phó Châu tiến lên, bất đắc dĩ nói: “Cậu không thể nghỉ ngơi một lát à? Mới bình phục mà đã bắt đầu tập thể dục buổi sáng rồi?”

Trần Tinh Nhiên dừng động tác đang làm, hơi thở của cậu ổn định, nhịp điệu cơ thể dường như hòa hợp làm một với tự nhiên, ẩn ẩn còn có thể nghe thấy tiếng hổ báo gầm vang trong cơ thể, như thể một con hổ đang nghỉ ngơi, mỗi hơi thở đều mang theo cảm giác sức mạnh bùng nổ.

Từ khi Trần Tinh Nhiên xuyên không đến thế giới này, chưa bao giờ cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhàng như vậy.

Cứ như vừa tháo xuống xiềng xích nặng nề trên người, mỗi tế bào, mỗi dây thần kinh trong cơ thể đều tỏa ra sức sống dồi dào, điều này khiến Trần Tinh Nhiên vô cùng hoài niệm.

“Tôi không sao.”

Trần Tinh Nhiên đứng tại chỗ đánh một quyền Băng Quyền, trong không khí như bị roi quật một cái, chợt vang lên tiếng nổ nhỏ, khiến lông mày Phó Châu giật giật: “Anh xem tôi khỏe thật mà, còn có thể đánh thêm vài bộ Bát Cực Băng Quyền nữa đó.”

“Vậy cậu cũng phải nghỉ ngơi vài ngày chứ.” Phó Châu bất đắc dĩ nói: “Còn mấy người phía sau cậu là sao vậy... Đang mở lớp dạy võ ở nước ngoài à?”

“Ừm, tiện thể nhận thêm vài học sinh.” Trần Tinh Nhiên đi theo Phó Châu quay trở lại, thuận tiện phẩy tay chào mấy ông lão phía sau. Những người quyền quý giàu có đó đều lộ vẻ không nỡ và tiếc nuối, thân thiện vẫy tay chào tạm biệt Trần Tinh Nhiên.

“Mấy món đồ ăn ở đây tôi ăn không quen, tôi thấy vẫn là đồ ăn dì Đồng nấu ngon nhất.” Trần Tinh Nhiên nói: “Dù sao ở đâu cũng có thể dưỡng bệnh mà, chiều nay tôi về nhé?”

“Không đợi thêm à?” Phó Châu ngạc nhiên: “Có phải cậu đang xem diễn đàn game không?”

“Dạ.”

Trần Tinh Nhiên thẳng thắn thừa nhận, hai ngày nay chuyện livestream của Vua Rắn Arthur đang làm loạn cả giới game, vừa mở diễn đàn ra là thấy vô số bài thảo luận.

“Chuyện này không liên quan gì đến ZMD đâu.” Phó Châu nói: “Đối với các đội trong nước, thật ra đây cũng là một cơ hội rèn luyện rất tốt, chưa chắc đã đến lượt cậu ra tay đâu, không chừng trước khi cậu về, cái tên Vua Rắn đó đã bị người ta giải quyết rồi.”

“Vốn dĩ là không liên quan gì hết.”

Trần Tinh Nhiên nheo mắt lại.

Trong đoạn phỏng vấn của Arthur, hắn nhắc đến việc trong nước là nơi khởi nguồn của vũ khí lạnh, nhưng lời nói lại đầy vẻ khinh thường như các tuyển thủ trong nước này không thực sự nắm vững vũ khí lạnh vậy. Những lời lẽ này khiến Trần Tinh Nhiên bật cười.

“Thôi được rồi, cậu muốn về thì tôi về. Dù sao thì môi trường ở căn cứ ZMD cũng không tệ, thích hợp để nghỉ ngơi.”

Phó Châu không có ý kiến gì, nghĩ nghĩ, y hơi tò mò hỏi Trần Tinh Nhiên: “Nhưng nếu cậu thực sự đối đầu với cái tên Vua Rắn đó, cậu có bao nhiêu phần thắng?”

Trần Tinh Nhiên không trả lời thẳng, chỉ nhàn nhạt cười.

....

“Keng!”

Theo tiếng bạo đao giòn giã, dao găm của Arthur lại lần nữa thu hoạch được mạng của đối thủ.

【 Cái này giống đánh với trẻ con quá ha? 】

【 Tay đột kích của đội Thất Hân cũng không được luôn 】

【 Hình như người mới của Liên Minh đều lên gần hết rồi, nếu không được thì vẫn là để bọn Lý Hạo Uyên lên đi 】

【 Giết gà cần gì dùng dao mổ trâu? Lý Hạo Uyên lên, thắng cũng không vẻ vang gì đâu 】

【 Cười chết, còn không chắc có thắng được không nữa chứ 】

Livestream của Arthur đã đến ngày thứ ba, ba ngày qua phòng đấu của hắn đã đón vô số cao thủ và tuyển thủ chuyên nghiệp của Liên Minh Chuyên Nghiệp, nhưng không ngoại lệ là tất cả đều chưa từng thắng được Arthur dù chỉ một lần.

Trận đấu này ban đầu chỉ là một hoạt động livestream ra mắt của thành viên mới Mãn Thiên Tinh, giờ đã hoàn toàn phát triển thành cuộc tranh giành danh dự giữa tuyển thủ nước ngoài và tuyển thủ trong nước.

“Còn ai nữa không?”

Arthur rời khỏi phòng, dứt khoát đuổi thẳng đối thủ thua ra khỏi phòng, trong giọng nói mang theo một chút kiêu ngạo: “Nếu không còn ai, hôm nay livestream kết thúc thôi.”

【 Đờ mờ, kiêu ngạo vãi nồi luôn 】

【 Vua Rắn đẹp trai ngầu bá cháy, tôi yêu anh ấy 】

【 Có lầm không vậy, tuyển thủ nước ngoài đấu lôi đài ba ngày rồi mà vẫn đứng vững như bàn thạch? Cạn lời 】

【 Cho Lý Hạo Uyên lên đi, tôi chịu không nổi nữa rồi 】

【 Ba Vua Đấu Đao của máy chủ trong nước không phải còn một người sao, cậu ấy cũng là người mới mà, cho cậu ấy lên đi 】

【 Mày nói cái tên cuồng marketing đó hả? Ha ha ha ha, muốn đánh thắng người ta? Chắc hèn quá trốn sớm rồi! 】

【 Nghe nói hình như là sang nước ngoài chữa bệnh à? 】

【 À đúng đúng đúng, cơ thể không khỏe mà, hả hả, trò cũ rích, đợi Vua Rắn xuống đài thì cơ thể lại khỏe ngay thôi 】

"Mấy cái thằng anti-fan này đúng là ở đâu cũng có thể xuất hiện mà."

Hai ngày nay, La Bạch Bạch chẳng thiết tha tập luyện gì, cứ ngồi lì trong phòng livestream xem: "Phiền chết đi được."

"Đến đâu cũng có kẻ gây chuyện, lâu như vậy rồi mà vẫn chưa quen à? Phiền thì đừng nhìn nữa, đi tập đi."

Tiêu Nam đi ngang qua La Bạch Bạch, tiện tay lấy điện thoại của cậu ấy.

"Em xem thêm chút nữa!"

La Bạch Bạch giật lại điện thoại, liếc nhìn màn hình: "Lại có một... Ê, người này chẳng phải là..."

"Ai vậy?" Tiêu Nam cũng ghé đầu vào xem.

Trong phòng livestream của Arthur, lại có một người chơi mới xuất hiện.

Thần Đao Môn, Vân Ẩn.

"Em nhớ người này trước đây từng đấu với Tinh Nhiên phải không?" La Bạch Bạch mơ hồ có chút ấn tượng.

"Ừ," Dương Vân Triệt liếc nhìn một cái rồi đáp. Anh nhớ người này.

"Em nhớ anh ta còn không phải là tuyển thủ chuyên nghiệp, hơn nữa lúc đó đấu với Tinh Nhiên cũng bị đập cho tơi tả mà." La Bạch Bạch không mấy coi trọng, thở dài: "Đây chẳng phải là đến để dâng điểm hả..."

Trong phòng võ đạo, một dòng chữ hiện lên trên màn hình.

Thần Đao Môn, Vân Ẩn: Bắt đầu đi.

Arthur cười toe toét: Bạn là tuyển thủ chuyên nghiệp à? Đội nào vậy?

Thần Đao Môn, Vân Ẩn: Không phải.

Thần Đao Môn, Vân Ẩn: Chơi không? Sợ à?

"Anh ta tự tin thật đó." Arthur cười nói trong phòng livestream: "Thôi được, nếu đã đến rồi thì đánh một trận đi, nhanh gọn lẹ thôi."

【 Người của Thần Đao Môn à? 】

【 Không phải đội chuyên nghiệp, chắc không được đâu... Tuyển thủ chuyên nghiệp còn đánh không lại, một người chơi nghiệp dư thì càng không có cửa đâu 】

【 Người này tôi có ấn tượng nè, hình như là một cao thủ ở Phòng Luyện Đao thì phải 】

【 Tuyển thủ Phòng Luyện Đao đến hóng hớt cái gì vậy? Không xem nữa, chán quá đi 】

"Chưa đánh sao mà biết không được." La Bạch Bạch nhìn bình luận, đầy vẻ căm phẫn: "Vân Ẩn cố lên, đập cho hắn một trận đi!!"

Một bên, Dương Vân Triệt mở phòng livestream của Arthur nhưng sự chú ý của anh không hoàn toàn đặt trên màn hình mà cúi đầu gõ gì đó trên điện thoại.

Trong phòng livestream, trận chiến giữa Vân Ẩn và Vua Rắn Arthur bắt đầu.

"Vút."

Vân Ẩn dùng một cây thương dài, vừa kết thúc đếm ngược, hắn đã bước tới, trường thương trong tay rung lên, tựa như giao long ra biển, đâm thẳng vào cổ họng Arthur.

"Ồ?"

Arthur nheo mắt lại.

Tên này không đơn giản chút nào...

"Đang đang đang đang ——"

Những tiếng giao kích dày đặc vang lên ngay sau đó, thân pháp của Vân Ẩn tựa ảo ảnh, đối mặt với những đường tấn công xảo quyệt và quỷ dị của Arthur, vậy mà lại đỡ được trực diện! Sau đó, hắn nhảy lên không trung, thương dài hóa côn, một cú bổ mạnh như núi lở giáng xuống Arthur!

Ánh mắt kinh ngạc của Arthur lóe lên, con dao găm trong tay phát ra hàn quang tựa dải lụa trắng như tuyết, vẽ ra một đường cung không kẽ hở, quấn lấy mũi thương, rồi lại là một tràng "Keng keng keng" nữa, cả hai lại tiếp tục những màn đấu tay đôi.

【 Đù má? Cũng có chút bản lĩnh đó 】

【 Cái Vân Ẩn này là ai vậy? Thật sự không phải tuyển thủ chuyên nghiệp à? Cảm giác còn mạnh hơn mấy tuyển thủ trước đó đã lên sân khấu 】

【 Thế này mới đáng xem chứ, cố lên cố lên!! 】

【 Có thắng được không nhỉ? 】

"Anh ta tiến bộ vượt bậc luôn!"

La Bạch Bạch há hốc miệng: "Em nhớ trước đây khi anh ta đấu với Tinh Nhiên, đâu có lợi hại đến mức này?"

"Thương pháp của anh ta có bóng dáng của Tinh Nhiên."

Tiêu Nam cũng đứng một bên nhìn, khẳng định nói: "Có chút dấu vết bắt chước, nhưng cũng có cái riêng của mình... Rất giỏi, kỹ thuật dùng đao này hoàn toàn là cấp độ chuyên nghiệp rồi."

Mới có bao lâu đâu?

Trong thời gian ngắn như vậy, cứ như biến thành một người khác, cái người tên Vân Ẩn này có khả năng học hỏi quả thực có chút đáng sợ.

Vân Ẩn đáp xuống đất, mũi thương chạm đất, hơi chậm lại sau đó lại bùng nổ một đợt tấn công bất ngờ mãnh liệt!

Arthur lùi lại hai bước, vừa rồi chỉ là thăm dò, giáp bảo hộ của hắn cũng đã mất hai ô.

"Không tồi."

Arthur cuối cùng cũng lộ ra ánh mắt hưng phấn.

Như này mới thú vị.

"Tuyệt vời!"

Đạp Tuyết đang tường thuật trực tiếp trận đấu này trong phòng livestream của mình, không kìm được âm thầm nắm chặt tay, lớn tiếng cổ vũ Vân Ẩn.

Ngay ngày đầu tiên, Đạp Tuyết đã giao đấu với Arthur, nhưng hoàn toàn không phải đối thủ của Vua Rắn, chưa đầy ba hiệp đã bị phá vũ khí, thua trực tiếp, bị anti-fan trong phòng livestream chế giễu một trận.

Đạp Tuyết cũng nhìn ra, Vân Ẩn đã tiến bộ rất nhiều... Không, phải nói là như lột xác vậy, trong những pha đánh bằng báng thương của hắn có thể thấy rõ bóng dáng của Trần Tinh Nhiên khi đấu với hắn trước đây. Mũi thương biến hóa khôn lường, công kích mãnh liệt, hoàn toàn không cho đối thủ không gian thở dốc, ngay cả Vua Rắn Arthur muốn ứng phó cũng có chút khó khăn.

"Cố lên cố lên! Đập cho cái thằng rắn này tan nát đi!!"

Đạp Tuyết hoàn toàn quên mất mình đang livestream, hết sức cổ vũ Vân Ẩn.

【 Ông Đạp Tuyết ghét cái thằng Vua Rắn này ra mặt luôn ha ha ha ha 】

【 Kệ đi, thắng được Vua Rắn là được, xông lên đi! 】

【 Tui thấy hấp dẫn rồi đó 】

Trận chiến vẫn tiếp tục.

Thương pháp của Vân Ẩn có lực áp chế cực mạnh, trong thời gian ngắn, hắn có thể ngang tài ngang sức với Arthur, điều này khiến rất nhiều tuyển thủ đang theo dõi phòng livestream nhìn thấy hy vọng.

Nhưng ngay sau đó, thế tấn công của con dao găm của Arthur bỗng nhiên thay đổi, chuyển sang cầm dao xuôi tay, trong vô vàn bóng thương, hắn đã nắm bắt được một sơ hở nhỏ mà Vân Ẩn để lộ, gây ra sát thương yếu điểm. Sau đó, hắn không ngừng áp sát, trực tiếp phá vỡ nhịp điệu tấn công của Vân Ẩn!

Con dao găm trong tay hắn cứ như có sự sống vậy, trong mắt người xem livestream, nó giống như một con rắn độc ngủ đông trong bóng tối bỗng sống lại, lắc lư sang trái phải, với một góc độ cực kỳ xảo quyệt phá vỡ mũi thương của Vân Ẩn!

Là người đi tiên phong hàng đầu của khu vực đấu trường châu Âu, nhãn lực và khả năng phán đoán của Arthur quả thực mạnh đến đáng sợ. Trong nhịp điệu đấu dao hoa cả mắt, hắn vậy mà có thể nắm bắt được sơ hở thoáng qua của Vân Ẩn. Con dao găm trong tay như một cơn gió lạnh thổi qua, trống rỗng, u ám, len lỏi vào từng kẽ hở.

Nhịp điệu của Vân Ẩn khựng lại, sơ hở lớn bị lộ ra, Vân Ẩn loạng choạng lùi lại vài bước, lượng máu cũng giảm mạnh ngay lập tức. Vân Ẩn xoay người rút lui như muốn thoát khỏi phạm vi tấn công của Arthur.

Arthur không cho cơ hội, tiếp tục tấn công!

Nhưng giây tiếp theo, tiếng xé gió chói tai cứ như tiếng gào thét, trường thương như một con rồng độc, vạch ra một quỹ đạo rực rỡ trong không khí! Vân Ẩn đang xoay người rút lui đột nhiên quay đầu lại, trong khoảnh khắc mà tất cả mọi người còn chưa kịp nhìn rõ, mũi thương đã đâm xuyên không khí ra tay ngang nhiên!

Hồi Mã Thương!

"Mẹ ơi!"

La Bạch Bạch lập tức nhảy dựng lên khỏi ghế: "Hồi Mã Thương của Tinh Nhiên!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store