ZingTruyen.Store

Ep Hon Voi Thien Kim Phong Luu Full

Gương mặt Cung Đình Chất nhã nhặn, nâng chén rượu về phía Đàm Đài Tẫn: "Ta biết, vị này là Đàm đại nhân. Vụ Nhi giống như muội muội của ta, tính tình không tốt lắm, mong ngài chiếu cố thêm cho!"

Diệp Tịch Vụ nghe tới nghe lui vẫn thấy những lời này kỳ kỳ, nàng đứng ngồi không yên nhìn về phía Đàm Đài Tẫn, ôm cánh tay hắn càng chặt hơn.

Biểu tình của Đàm Đài Tẫn vẫn bình thường, không chút nao núng rót đầy chén rượu, chạm chén với Cung Đình Chất: "Thế tử không nên nói vậy, nếu ta đã đồng ý lấy Vụ Nhi làm thê tử, đương nhiên ta sẽ thích nàng. Tuy thường ngày ở phủ, Vụ Nhi có hơi dính người, nhưng như vậy cũng đáng yêu, ta yêu thương còn không hết nữa là!"

Lời này nói ra từ miệng của Đàm Đài Tẫn có chút buồn nôn, song, Diệp Tịch Vụ lại đỏ mặt. Phải biết là Diệp đại tiểu thư chỉ có dính người khi ở trên giường thôi, những lời này chẳng phải là cố ý trêu chọc nàng ở chốn đông người sao?

Cung Đình Chất không nghe ra được ẩn ý trong đó, hắn chỉ cảm thấy lúc Diệp Tịch Vụ theo đuổi mình, quả thật là dính người đến mức đáng yêu, vì vậy gật đầu đồng tình: "Đúng vậy, vụ Nhi thật sự rất dính người!"

Ối!" Diệp Tịch Vụ kêu lên, hoá ra là vì Đàm Đài Tẫn rút cánh tay trong ngực nàng ra, trọng tâm nàng đều dựa lên cánh tay Đàm Đài Tẫn nên khi Đàm Đài Tẫn đột ngột rút tay ra, Diệp Tịch Vụ liền chúi người về phía trước.

Cung Đình Chất thấy vậy, vội đưa tay ra đỡ nàng, song lại bị Đàm Đài Tẫn ôm chặt trước.

Vốn dĩ, Đàm Đài Tẫn không muốn quan tâm đến nữ nhân này, nhưng thấy Cung Đình Chất muốn chạm vào thê tử mình, cho nên hắn sầm mặt thay đổi ý định, giơ tay kéo Diệp Tịch Vụ vào lòng ngực.

Đàm Đài Tẫn cúi đầu cắn lên tai Diệp Tịch Vụ: "Nàng cẩn thận cho ta!"

Tim Diệp Tịch Vụ đập như sấm, nàng giương mắt nhìn hắn, không biết vừa rồi Đàm Đài Tẫn nói nàng ngồi không ổn hay là đã biết chuyện cũ của mình và Cung Đình Chất cho nên muốn dạy dỗ mình.

Cung Đình Chất khẽ nhíu mày nhìn hai người ôm ấp.

Tình cảnh trước mắt không giống những gì hắn nghĩ. Có vẻ như Đàm Đài Tẫn không chán ghét Diệp Tịch Vụ như tin tức đã báo, ở trước mặt Đàm Đài Tẫn, Diệp Tịch Vụ cũng không còn kiêu ngạo hống hách nữa.

Hắn còn muốn nói chuyện thêm một chút, nhưng Hoàng thượng đã đưa quý phi vào bàn.

Trước khi chia tay, Cung Đình Chất cười với Diệp Tịch Vụ, hẹn gặp lại sau cung yến.

Diệp Tịch Vụ vẫn chưa trả lời Cung Đình Chất, nhưng nàng có thể cảm giác được áp khí bên cạnh cực kỳ thấp, nàng càng không dám nhìn sắc mặt của Đàm Đài Tẫn.

Rốt cuộc, Cung Đình Chất vẫn không thể chờ đến kết thúc cung yến để gặp Đàm Đài Tẫn. Bởi vì Thần quý phi, chính là tỷ tỷ Nguỵ Vân Oanh của Đàm Đài Tẫn lấy lý do muốn tâm sự với muội muội nên đã triệu Vụ Nhi đến tẩm điện.

Thần quý phi ôm Diễm Nhi, dạy nó chơi trống bỏi, đồng thời hỏi Diệp Tịch Vụ: "Nha đầu, muội xin Thánh thượng ban hôn cho muội, nhưng ta thấy trong yến hội, Đàm Đài Tẫn đối xử với muội quá lạnh nhạt, lúc trước, mẫu thân có nói với ta rằng muội muốn hoà li với Đàm Đài Tẫn, rốt cuộc hai người có muốn mối hôn sự này hay không? Nếu thật sự không thể tiếp tục được nữa, thì ta sẽ thổi gió bên tai bệ hạ, để ngài giúp hai người hoà li!"

Diệp Tịch Vụ sờ sờ gương mặt mập mạp trắng trẻo của Diểm Nhi: "Ai da, không cần đâu! Tỷ tỷ! Đàm Đài Tẫn rất thương muội mà!" Tỷ không thấy được bộ dạng hắn quấn lấy nàng ở trên giường đâu.

"Thật sao?" Thần quý phi nghi ngờ nhìn nàng: "Vừa rồi ta thấy hắn chẳng thèm nhìn muội lấy một lần!"

Nói đến đây, Diệp Tịch Vụ cảm thấy có chút hụt hẫng.

Vốn dĩ Đàm Đài Tẫn đang chột dạ vì nàng giấu chuyện của mình và Cung Đình Chất, nhưng tên Đàm Đài Tẫn này lại dám ngó lơ nàng!

Sau khi Cung Đình Chất rời đi, Đàm Đài Tẫn buông tay không nói đi, suốt buổi yến tiệc, hắn ngồi bên cạnh mà không thèm đoái hoài tới nàng, ngay cả khi nàng tạm biệt để đến tìm tỷ tỷ, hắn cũng nhìn thẳng đằng trước "ừ" một tiếng hời hợt. Diệp Tịch Vụ cắn môi: "Bọn nam nhân đều muốn bị thu phục! Để xem, bổn tiểu thư trở về dạy dỗ hắn thế nào!"

"Muội đó," Thần quý phi dí tay lên trán nàng: "Cũng may, muội gả cho thư sinh nghèo không có gia thế, chứ công tử thế gia nào chịu được tính khí kiêu kỳ của muội!"

Diệp Tịch Vụ che trán lại, mím môi không nói gì.

Đúng lúc này, một vị cung nữ vội tiến vào thì thầm bên tai Thần quý phi.

Thần quý phi giao Diễm nhi cho ma ma rồi quay đầu nói với Diệp Tịch Vụ: "Hoàng thượng đang đến tẩm điện của ta để nghỉ tạm. Vụ Nhi, muội đến gian sau đợi một lát, tỳ nữ sẽ báo Đàm Đài Tẫn đến đón muội, sau đó hai người đi ra từ cửa nhỏ bên hông là được!"

Diệp Tịch Vụ gật đầu, đi vòng qua tấm bình phong thông ra gian sau.

Nhìn dáng vẻ này, dường như Thánh thượng không có tâm trạng để tiếp khách, lập tức đến thẳng chỗ tỷ tỷ. Diệp Tịch Vụ yên phận ngồi đợi ở gian sau chờ Đàm Đài Tẫn

Diệp Tịch Vụ ngồi không buồn chán, nhìn lên cửa gỗ chạm khắc hoa văn, suy nghĩ lát nữa nên xử lý Đàm Đài Tẫn thế nào. Nên chiến tranh lạnh với hắn hay là chủ động nói rõ chuyện Cung Đình Chất với hắn?

Không biết nàng ngồi đợi bao lâu, mơ hồ nghe được âm thanh ái muội từ bên trong tẩm điện truyền tới, loại âm thanh này Diệp Tịch Vụ không mấy xa lạ, vì nàng và Đàm Đài Tẫn đã làm vô số lần.

Diệp Tịch Vụ quay đầu nhìn qua khe cửa, gần như thấy được tất cả những thứ không nên thấy.

Diệp Tịch Vụ kinh hãi, trốn đến sau cửa, không dám để người ở nội điện phát hiện ra mình.

Nàng có chút căng thẳng, nhìn lén chuyện giường chiếu của Hoàng thượng, nếu bị phát hiện sẽ bị chém đầu, nhưng nàng vẫn không thể nhịn được liếc nhìn qua khe cửa.

Chỉ thấy trên người Thần quý phi chỉ còn treo chiếc yếm nhỏ, hai bầu vú lớn bị móc ra hai bên yếm, nằm ngược trên người Hoàng thượng y phục chỉnh tề, lật long bào lên ngậm long căn của hắn.

Ngày thường, Thánh Thượng không cần giận dữ cũng vô cùng uy nghi, giờ đây hắn đưa tay nắm lấy cánh mông to tròn của nữ nhân, đầu lưỡi liếm từ kẽ mông đến tiểu huyệt, lắm lúc sẽ cắn lên mông quý phi một cái, hoặc đánh lên cánh mông nàng tạo ra sóng thịt.

"Ái phi, sau khi sinh Diễm Nhi, mông nàng càng ngày càng lớn, vừa trắng vừa mềm, thơm tho giống như chiếc màn thầu vậy!" Hoàng thượng ngẩng đầu, vỗ lên tiểu huyệt và âm đế, liếm láp hoa cúc của nàng.

Lúc này, Diệp Tịch Vụ mới phát hiện âm đế, hoa huyệt và cúc huyệt của tỷ tỷ mình có hơi thâm, nhìn ra một loại phong tình khác.

Nàng rúc ở một nơi tối tăm, che miệng mở to hai mắt nhìn.

"Ưm..." Thần quý phi nhiệt tình liếm mút long căn cho hắn, lắc lắc cặp mông đáp lại, tiểu huyệt rỉ ra dâm thuỷ nhỏ xuống mặt Hoàng thượng.

Hoàng thượng không những không trách tội, còn liếm luôn dâm dịch trên mặt: "Tiểu huyệt của ái phi dâm quá! Đã bị trẫm chơi thành màu nâu như vậy rồi còn có thể phun nước được nữa! Ái phi ngồi xuống đi, để trẫm sủng ái tiểu Oanh Oanh nào!"

Thần phi lập tức hạ mông ngồi xuống, hai cánh mông phủ hết long nhan, vặn vẹo xoay vòng, lúc này chỉ nghe thấy âm thanh không rõ của thánh thượng bị lấp trong mông của nữ nhân.

Diệp Tịch Vụ ngây người xem xuân cung đồ sống trước mặt.

Đương kim thánh thượng lớn hơn tỷ tỷ nàng khoảng 20 tuổi, đã bước sang tuổi tứ tuần, tuy bảo dưỡng kỹ càng, thời còn trẻ từng là vương gia chinh chiến khắp nơi, nhưng dù sao cũng đã lớn tuổi, bụng phệ không nói, trên mặt còn phủ đầy nếp nhăn.

Lúc trước, Diệp Tịch Vụ thấy hai người ở chung, nàng cảm thấy Hoàng thượng tuy vô cùng sủng ái tỷ tỷ nhưng vẫn có uy nghiêm của trưởng bối, không ngờ, khi Hoàng thượng ở trên người tỷ tỷ mình cũng hạ lưu như vậy.

Trong lúc Diệp Tịch Vụ đang thất thần nhìn, thì có một nam nhân mang hơi lạnh của buổi đêm, ở sau lưng nàng tiến lên, đột nhiên bịt miệng nàng lại, đồng thời bóp vú nàng.

Trái tim Diệp Tịch Vụ sợ hãi đập kịch liệt.

"Đừng động! Là ta!" Nam nhân phía sau đè thấp giọng cảnh cáo.

Là Đàm Đài Tẫn thong dong đến muộn.

Diệp Tịch Vụ không dám giãy giụa, nàng sợ gây ra tiếng động làm người bên trong chú ý, long nhan mà tức giận thì cái mạng nhỏ này rất khó để giữ.

Nàng nằm trong ngực Đàm Đài Tẫn, ngước mắt nhìn hắn trong tiếng giao hợp kinh hồn của tỷ tỷ mình và Hoàng thượng.

Đàm Đài Tẫn không để ý đến ánh mắt của nàng, hắn thấy Diệp Tịch Vụ không giãy giụa nên buông miệng nàng ra, tiếp đó, đôi tay vòng lên trước ngực cởi vạt áo của nàng.

Diệp Tịch Vụ cảm thấy trước ngực thoáng lạnh, quần áo bị cởi ra không nói đi, ngay cả chiếc yếm cũng bị Đàm Đài Tẫn lấy mất.

Lúc này, đôi núi xinh đẹp của nữ nhân nhảy ra, hai hạt đậu đỏ run rẩy, lắc lư trong không khí. Diệp Tịch Vụ vội đưa tay che vú mình, song lại bị Đàm Đài Tẫn ngăn lại.

Đàm Đài Tẫn cúi đầu, hai tay nắm bắt lấy hai núm vú đỏ rực, hơi thở nóng hổi lướt qua tai nàng: "Nàng nhìn đi, nàng và tỷ tỷ nàng đều dâm như nhau!"

Theo bản năng, Diệp Tịch Vụ nhìn về tẩm điện, lúc này Hoàng thượng và Thần quý phi đã thay đổi tư thế. Hắn bế Thần quý phi từ sau lưng, tư thế giống như đang xi tiểu trẻ nhỏ, âm mao hai người dán chặt vào nhau, dưới ánh nến có thể nhìn ra nơi đó ướt sũng.

Trên người hoàng đế khoác chiếc áo bào hoàng sắc, còn Thần quý phi ở trong ngực hắn thì trần như nhộng, hai bầu vú căng tròn nảy lên theo từng cú va chạm bên dưới, đầu vú giống như hai quả táo đen, được nàng vân vê.

"Ư..Ái phi! Sao tiểu huyệt của nàng vẫn chật hẹp như vậy?"

"A...a...Hoàng thượng...ưm...Người thích tiểu huyệt của thần thiếp sao...."

"Thích...con bào ngư thèm chày thịt trẫm....ư...ưm...sướng không....ái phi, trẫm giã nàng như vậy, nàng có sướng không?"

Nói xong, Thần quý phi xoay đầu nhìn hoàng thượng triều mến, nam nhân liền động tình, gầm nhẹ, hôn lên môi của mỹ nhân trong lòng ngực.

Môi lưỡi hai người mê mang quấn lấy nhau, sợi chỉ bạc rơi xuống cũng mặc kệ.

Không biết vì sao, rõ ràng Diệp Tịch Vụ biết với tình huống này nếu không cẩn thận sẽ bị rơi đầu ngay, nhưng nhìn thấy tỷ tỷ và Hoàng thượng đang "quần" nhau kịch liệt, bản thân lại bị Đàm Đài Tẫn đùa bỡn với đầu vú, nàng lại sinh ra một dục vọng mãnh liệt, khe hẹp giữa hai chân tiết ra rất nhiều dâm dịch, nàng muốn nam nhân phía sau cũng bế mình lên làm giống vậy.

Đàm Đài Tẫn nhéo núm vú nàng, đương nhiên hắn có thể cảm nhận được nàng đang động tình, hai núm vú kia nằm trong tay nhanh chóng dựng đứng lên sau vài cái xoa nắn.

Hắn thì thầm mắng nàng dâm đãng, hận không thể lập tức cởi quần đâm ngay vào huyệt đạo chật hẹp kia, nhưng chỉ đành cố nhịn, không chỉ vì tình hình hiện tại không thích hợp, mà còn vì ý định muốn trừng phạt cái tính lả lơi ong bướm của nàng nữa.

Diệp Tịch Vụ đáng thương nhìn Đàm Đài Tẫn ở phía sau, nàng phủ lên đôi tay của hắn đang đùa bỡn vú mình, ý bảo hắn nhanh đưa mình ra ngoài.

Đàm Đài Tẫn không dao động, hắn rút một tay về, đưa vào tiết khố, tách hai cánh hoa ra, ấn lên âm hạch ở giữa, sau đó vân vê qua lại. Diệp Tịch Vụ cắn tay áo hắn, đôi mắt đê mê sợ phát ra tiếng động.

Đàm Đài Tẫn cắn lỗ tai nàng nói: "Nàng cảm thấy mình có dâm hơn tỷ tỷ mình không?"

Diệp Tịch Vụ lại nhìn về tẩm điện một lần nữa, Hoàng thượng và quý phi lại đổi một tư thế khác.

Hoàng thượng để Thần quý phi bò trên mặt đất, giống như con chó, hắn đứng sau lưng giữ mông nàng, đâm dương vật cứng ngắc vào tiểu huyệt, sau đó hắn đánh mạnh lên mông thần quý phi, lớn tiếng nói: "Tiểu dâm đãng, bò về phía trước đi!"

"A...Hoàng thượng! Tiểu huyệt ngứa quá! Thúc mạnh lên..." Thần quý phi lắc mông rên rỉ, chậm chạp bò về phía trước.

Hoàng thượng không vui, đưa bàn tay to lớn nhéo âm đế nàng: "Dâm đãng! Chưa ăn cơm sao? Mỗi ngày trẫm đều đưa sơn hào hải vị đến cung phụng cho nàng, vậy mà chỉ bò được vài bước? Bò nhanh lên!"

"A..." Khoé mắt Thần quý phi ươn ướt: "Hoàng thượng nặng quá..."

Thần quý phi mất hết sức lực ngã lăn ra, Hoàng thượng dừng cơn kích động lại, vội vàng đỡ nàng lên: "Oanh Nhi, để trẫm nhìn xem nàng bị đau ở đâu?"

Thần quý phi dựa vào lòng ngực hắn lắc đầu: Hoàng thượng, thần thiếp không sao!"

Hoàng thượng thấy vậy, bắt đầu không kiêng nể gì tiếp tục chà đạp mỹ nhân: "Nếu không sao thì mang trẫm đi tham quan Quảng Ngọc cung, mau bò đi!"

Thần quý phi rên rỉ bò ra cửa điện.

Hai người duy trì tư thế bò ra đến ngoài điện để ân ái hoang dã.

Diệp Tịch Vụ kinh ngạc há mồm trước quang cảnh này, vốn nàng còn cho rằng cảnh giường chiếu của mình và Đàm Đài Tẫn đã dâm đãng lắm rồi, không ngờ tỷ tỷ và Hoàng thượng còn dâm hơn gấp mấy lần.

Thấy hai người bọn họ đi càng ngày càng xa, Diệp Tịch Vụ định đẩy cửa rời khỏi tẩm điện thì bị hắn đè lại, nói: "Hoàng thượng đã đuổi hết cung nhân đi, bên ngoài không có ai canh giữ, chúng ta phải đợi hai người bọn họ quay lại mới có thể rời đi được!"

Diệp Tịch Vụ đỏ mặt gật đầu.

Không biết qua bao lâu, âm thanh của Thần quý phi và Hoàng thượng quanh quẩn trong cung Quảng Ngọc, lúc này Đàm Đài Tẫn tuỳ ý bóp nắn bộ ngực của nữ nhân trong lòng.

Ngón giữa và ngón áp út không ngừng ra vào hoa huyệt nàng, làm cho dâm thuỷ ướt đẫm tiết khố, ngón tay đè lên hai cánh hoa, buộc nó phải tách ra, ngón cái xoa xoa âm hạch, Diệp Tịch Vụ run rẩy theo từng động tác của hắn.

Đến khi Hoàng thượng ôm Thần quý phi quay về tẩm cung, Đàm Đài Tẫn chỉnh trang lại quần áo cho Diệp Tịch Vụ, đưa người chuồn ra khỏi tẩm điện.

Toàn thân Diệp Tịch Vụ bủn rủn dựa vào người hắn, tuy núm vú và tiểu huyệt đã bị hắn chơi đùa một lúc lâu, nhưng nàng vẫn có cảm giác thiếu thốn khó chịu.

"Đàm, Đàm Đài Tẫn......"

Ngồi trên xe ngựa, Diệp Tịch Vụ nức nở, cọ xát bộ ngực không mặc yếm lên cánh tay Đàm Đài Tẫn: "Chàng mau chơi ta đi được không?"

Ngờ đâu, Đàm Đài Tẫn chỉ nhìn nàng một cái rồi quay đi, thậm chí còn bình tĩnh rót trà vào chén.

"Đàm Đài Tẫn!" Diệp Tịch Vụ gọi lớn hơn, đưa tay sờ côn thịt của hắn.

Đàm Đài Tẫn nhẹ nhàng gạt tay nàng ra: "Hôm nay ta không muốn chơi!"

Diệp Tịch Vụ bất động, nhìn hắn đầy kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store