Englot Hanh Phuc Cua Toi La Em
Charlotte đang mơ mơ màng màng ngủ thì dưới nhà có tiếng động, cô khẽ trở mình liền phát hiện Engfa đã ngồi bên cạnh giường từ bao giờ.Charlotte dụi mắt, gương mặt đang ngái ngủ xinh đẹp và đáng yêu tới mức khiến Engfa không rời mắt. Charlotte chớp mắt cho tỉnh táo: "Chị về từ bao giờ thế?""Về được một lúc rồi.""Sao không gọi tôi dậy?""Em ngủ say như thế tôi không nỡ đánh thức."Engfa cười rồi chỉnh lại mái tóc hơi rối của Charlotte, hành động này khiến Charlotte né tránh, mà Engfa cũng mất tự nhiên thu tay lại."Tôi đưa em đi rửa mặt."Không đợi Charlotte đồng ý thì Engfa đã bế xốc cô lên đi về hướng nhà tắm, Charlotte thuận theo choàng tay qua cổ Engfa, không giãy dụa mà yên ổn trong lòng chị."Dưới nhà... bác gái tới rồi à?""Ừ, có lẽ tới rồi", Engfa cũng nghe được tiếng của Nudee dưới nhà điềm tĩnh đáp, "Không sao, từ từ rồi xuống."Charlotte gật đầu, trong mắt quả thật có hơi không tự nhiên. Lần trước gặp bà Waraha trong tâm thế vui vẻ. Qua nửa năm, lần gặp lại này không hề tự nguyện. Chắc hẳn Engfa cũng biết điều đó, nhưng cái hàn gắn mà chị ta nói đều nằm ở đây, là con chim hoàng oanh trong lồng, cự tuyệt là điều vô nghĩa mà thôi....Engfa chọn cho Charlotte một bộ váy trắng, khi bước xuống lầu tà váy phiêu dạt khiến Charlotte trông như một tiên nữ không vướng bụi. Dáng vẻ này của Charlotte là thứ khiến bà Waraha hài lòng, cũng là thứ khiến bà lo lắng. Tiểu thư thế gia như Charlotte đối với bà mà nói, bề ngoài càng vô hại thì tâm cơ càng sâu sắc."Mẹ!"Vừa nhìn thấy bà Waraha là Engfa đã mỉm cười tít cả mắt, quan hệ mẹ con của hai người này vốn dĩ rất tốt."Con chào bác!"Charlotte nhìn bà Waraha, kế bên bà còn có một cô gái xinh xắn đứng cạnh, nhàn nhạt lên tiếng, có thể nghe ra sự thận trọng trong câu chào của Charlotte chứ không được thoải mái như ngày xưa."Chào con, Charlotte, lâu lắm mới gặp lại con, trông con vẫn rất xinh đẹp."Bà Waraha mỉm cười, ánh mắt không nhìn ra vẻ miễn cưỡng. Charlotte nhận thành ý từ bà, cũng không bày ra vẻ lạnh nhạt nữa."Chào chị, chị dâu!", cô gái đứng bên cạnh bà Waraha lên tiếng, nụ cười vừa thánh thiện vừa ngây thơ, "Em là Nesa Mahmoodi, em họ của chị Engfa, chị dâu có thể gọi em là Nudee.""Ừ, chào em, Nudee."Sự nhiệt tình của Nudee cũng không lay động được Charlotte là bao, cô gật đầu một cái nhẹ, động tác xa lạ chứ không có chút nào dáng vẻ muốn làm thân.Mà Engfa không hề ép Charlotte phải bày ra sắc mặt tốt, cô nắm tay Charlrotte: "Được rồi, trước tiên ăn cơm cái đã."...Bữa cơm cũng không phải cơm gia đình đoàn tụ, bà Waraha hỏi gì thì Charlotte đáp, giọng điệu nhẹ nhàng không nghe ra sự yêu thích hay không. Engfa thi thoảng nói chuyện công việc với Nudee, còn Nudee hình như rất thích Charlotte nên chủ động bắt chuyện nhưng đa phần đều bị phớt lờ, hoặc là Engfa trả lời thay.Sau cùng, thật sự như lời Charlotte nói, ăn một bữa cơm thì được, ngoài ra cũng không có hi vọng gì.Tiễn bà Waraha và Nudee đi rồi, Charlotte lập tức đứng dậy:"Tôi mệt rồi, lên lầu nghỉ ngơi trước."Engfa đi theo sau Charlotte, gương mặt xinh đẹp của chị lúc này phảng phất sự ủy khuất không nói ra.Cuối cùng vẫn là không chịu nổi sự lạnh nhạt mà Charlotte đối đãi với mình, Engfa lên tiếng: "Em định dùng sự lạnh nhạt của mình trừng phạt chị cả đời sao?"Câu hỏi khiến Charlotte dừng bước, cô xoay người đối diện với Engfa, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ cười cợt: "Hình phạt của chị chỉ là sự lạnh nhạt thôi á? Engfa, như vậy không gọi là trừng phạt.""Vậy em muốn thế nào mới có thể quay lại như ngày xưa?"Thu lại nụ cười giễu cợt, Charlotte bước đến gần Engfa, vươn tay gạt lọn tóc trên trán chị rồi trượt ngón trỏ từ má xuống cổ chị, ngón tay ấm nóng xẹt qua cổ chị từ trái qua phải giống như miêu tả một đường cắt.Giọng cô nhẹ tênh: "Trừ khi chị chết.""Ưmm..."Nụ hôn mạnh bạo rơi xuống môi Charlotte, cô biết, cô đã thành công khiêu khích chị ta. Cô đã khiến sự nhân từ và khoan dung của chị ta biến mất."Charlotte, chị đã quá dung túng em...", Engfa đưa tay lên bóp lấy cái cổ trắng ngần của Charlotte rồi từ từ siết chặt lại khiến Charlotte chỉ có thể thoi thóp chịu trận, "Và chị nghĩ là em đã đánh giá cao sức chịu đựng của chị!""HA... rồi sao...?", Charlotte hổn hển, cô cố gắng hít lấy hít để chút không khí ít ỏi khi Engfa rời khỏi môi hôn, trong khi tay chị vẫn không ngừng siết chặt cổ cô, "Chị sẽ làm gì tôi?"Engfa không đáp, cô nhấc bổng Charlotte rồi ném lên giường một cách mạnh bạo.Cả thân thể chạm vào nệm giường đủ dày không khiến Charlotte quá đau đớn nhưng đầu óc cô trở nên trống rỗng sau cú ném tàn nhẫn của Engfa. Cả thân thể chị đổ ập xuống Charlotte khi cô đang muốn bò dậy.Engfa ngồi trên người Charlotte bắt lấy hai tay đang quơ loạn để chống trả của em rồi ghì chặt lên đỉnh đầu, môi chị xẹt qua cổ em rồi nhẹ nhàng há miệng cắn một cái rõ đau khiến em rên rỉ thành tiếng."En...Engfa, đau quá..."Tiếng rên rỉ và nức nở tràn ngập căn phòng, Charlotte vùng vẫy trong vô vọng, người bên trên vẫn ghì chặt không buông. Engfa cảm nhận được vị máu tanh trong miệng, cô cảm nhận rõ người bên dưới đã không còn sức vùng vẫy liền rời khỏi cổ ngọc đã rớm máu, nhẹ nhàng hôn lên môi Charlotte.Hương vị thơm ngọt trộn lẫn cùng vị máu, trong lòng Engfa dâng lên nỗi tuyệt vọng cùng đau đớn. Cô ước gì bản thân không phạm phải sai lầm kia, ước gì Charlotte chỉ là con thỏ nhỏ vô hại..."Nếu đã không thể có được em, vậy thì thân thể em cũng được...", Engfa vùi mình vào cổ Charlotte liếm láp vết cắn rỉ máu, "Mang thai con của chị đi, em sẽ không thể chạy trốn được nữa."Charlotte cả kinh, trong đôi mắt là sự hoang mang và lo sợ, cô lắp bắp: "Engfa... chị điên rồi...""Đúng, chị điên đấy, vì Charlotte mà phát điên!"Engfa cười nhạt, không tàn nhẫn xé tan bộ váy trắng của Charlotte, ánh mắt chị nhìn cô dần trở nên nóng bỏng và khao khát."Engfa... A..."Không để Charlotte nói bất cứ điều gì, môi hồng hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng kia, môi lưỡi triền miên như vũ bão càn quét mật ngọt trong khoang miệng nhỏ xinh. Bàn tay năm ngón nắn bóp cặp ngực căng tròn trắng ngần. Đôi mắt Charlotte ửng đỏ, cô vùng vẫy quyết liệt. Engfa thật sự dám cường bạo cô. Tất cả những dịu dàng ân cần trước đó đều là nhịn xuống, vốn dĩ đây mới là bản tính thật sự của chị ta?Rời khỏi môi hôn, Engfa ngồi lên người Charlotte, rút dây nịt của mình trói cô lại. Vì sự siết chặt của sợi dây da, Charlotte đau đến cắn răng, hét lên tuyệt vọng:"Engfa, chị làm cái gì vậy? Thả tôi ra... ưm...ưm..."Chiếc khăn mùi xoa đang thêu dở trên bàn cạnh giường bị Engfa vò lại rồi nhét vào miệng Charlotte, ánh mắt chị trở nên lạnh khốc, vươn tay mạnh bạo xé luôn đồ lót của Charlotte."Yên tâm, Charlotte, chị sẽ nhẹ nhàng biến em trở thành của chị!"Charlotte mở to mắt, nước mắt rơi đầy trên má, cơ thể căng cứng vì một bàn tay nhẹ nhàng bao phủ hoa huyệt, nhẹ nhàng khiêu khích, nhẹ nhàng gảy hạt đậu nhạy cảm khiến nước tình không có cách nào ngừng chảy."Đừng khóc, bé cưng, chị biết, em vẫn còn yêu chị", Engfa thở nhẹ bên tai đầy dụ hoặc, "Cho chị, việc này là điều tất nhiên.""Ưm..."Một ngón tay của Engfa không báo trước mà xâm phạm vào nơi riêng tư chật hẹp, cho dù có mật dịch bôi trơn, nhưng là lần đầu tiên cũng không tránh khoi đau đớn. Toàn thân Charlotte như co rút lại, căng cứng không nhúc nhích."Ngoan, đừng khóc, sẽ hết đau nhanh thôi."Charlotte khóc, miệng không ngừng phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào, phía dưới đau đớn khiến cô không cách nào vùng vẫy được mà chỉ nằm yên chờ đau đớn qua đi.Tâm trí Charlotte đã sớm bị mê loạn, mà Engfa vẫn ngồi trên người cô, ánh mắt chị sắc sảo nhìn cô, chậm rãi rút tay ra khỏi nơi đó, thật dịu dàng lấy khăn mùi xoa từ miệng cô, tỉ mỉ lau sạch vết máu đỏ trên tay và cả nơi tư mật. "Nhìn xem, Charlotte, em thuộc về chị."Khăn mùi xoa có cái ngàn vàng của người phụ nữ Engfa yêu, cô phải cất giấu thật kỹ.Mà Charlotte nhìn chiếc khăn mùi xoa trên tay Engfa, trong lòng hỗn loạn, không kiềm chết khóc to hơn: "Đồ khốn, chị là dám cưỡng gian tôi...?"Hai tay bị trói của Charlotte không ngừng đánh loạn xạ lên người Engfa, cô nhíu mày bắt lấy tay Charlotte đưa lên đỉnh đầu, thấp giọng: "Dám nói tôi cưỡng gian em sao? Thật hư. Charlotte cần phải được dạy dỗ.""Sao... A..."Engfa dùng lực nắm lấy hai chân Charlotte dạng ra hai bên theo hình chữ M, như thế này có thể thấy được nơi tư mật hồng hào đang run rẩy theo hô hấp của chủ nhân nó, thật sự muốn cắn một ngụm. Ngón tay thon dài lại không an phận tiến vào, khuấy đảo bên trong huyệt đạo nóng ẩm ướt át.Engfa cúi đầu xuống vừa ngậm vừa cắn vú Charlotte, thơm xốp mềm mại như cái bánh màn thầu. Charlotte ngửa đầu rên rỉ, hai tay bị trói không thể phản kháng, cô chỉ có thể an phận chịu trận. Đáng ghét là, rõ ràng là bị cưỡng gian, nhưng thân thể cô lại phản ứng rất nhiệt tình.Hoa huyệt không ngừng co rút ngậm nuốt một ngón tay, sau đó là hai ngón, ra vào liên tục khiến khoái cảm ập đến không ngừng. Charlotte cong lưng, thét chói tai một tiếng rồi dâm thủy theo đó ướt át cả ga giường. Engfa lật người Charlotte lại, đau lòng cởi trói cho cô, cổ tay đều đã ửng đỏ. Mà Charlotte lúc này không còn sức để phản ứng, mặc cho Engfa đệm gối dưới bụng, bàn tay hư hỏng lại tiến đến nơi tư mật mà trêu đùa. Charlotte ngứa ngáy đến không chịu nổi."Fa...""Ừm, chị ở đây, bé cưng cần gì?"Ý cười rõ rệt trên môi Engfa, ngón tay chỉ trêu đùa ở ngoài không chịu tiến vào, hẳn là bé cưng đang rất khổ sở. "Tiến vào... Xin chị, tôi muốn...""Cái gì tiến vào, bé cưng nói đi, chị lập tức đáp ứng...""Dùng ngón tay của chị tiến vào, xin chị!""Chị là ai?""Fa... Engfa, Engfa Waraha...""Ngoan, lập tức đáp ứng em.""Ưm..."Hai ngón tay lập tức trượt vào hang động chật hẹp khiến cô gái nhỏ thỏa mãn rên lên một tiếng.Một đêm đưa đẩy, ra ra vào vào, một lần lại một lần. Cho đến khi Charlotte mệt tới thiếp đi, Engfa vẫn dây dưa dùng lưỡi thêm một lần nữa, Charlotte bị làm cho đạt cao triều ngay cả khi ngủ mơ màng.Engfa phải ôm Charlotte qua phòng khác, chứ cái giường bây giờ vừa ướt át lại còn lộn xộn không thể ngủ nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store