ZingTruyen.Store

Em La Anh Sang Trong Trai Tim Anh

Diệp Cẩn Ngôn cười nói: "Anh luôn ở đáy bình, làm sao có thể có thời kỳ thắt cổ chai chứ".

~~~~~~~~~

Diệp Cẩn Ngôn nhận được tin nhắn từ Chu Tỏa Tỏa: "Diệp lão sư, ngày mai thầy có đến công ty hay không, em có vấn đề về kịch bản muốn thảo luận với thầy."

Diệp Cẩn Ngôn vừa vặn đang xem kịch bản, trong lòng có chút buồn bực, muốn thảo luận kịch bản, hẳn là cùng đạo diễn thảo luận mới đúng, nhưng nghĩ thầm người trẻ tuổi này đối với diễn xuất dụng tâm như vậy, liền đồng ý.

Chu Tỏa Tỏa ngồi trong phòng khách của công ty, trước mặt đặt một quyển sổ ghi chép, bút trong tay xoay xoay, chờ Diệp Cẩn Ngôn đến. Cô bởi vì vui vẻ đến sớm, điện thoại di động cũng chơi mệt mỏi, đành phải ngồi ở chỗ đó ngẩn người. Lúc Chu Tỏa Tỏa thiếu chút nữa buồn bực muốn xé giấy gấp thuyền giấy, Diệp Cẩn Ngôn rốt cục đã tới. Diệp Cẩn Ngôn có chút ngoài ý muốn nhìn đồng hồ, rõ ràng mình đã đến sớm mười phút, không nghĩ tới Chu Tỏa Tỏa lại đến sớm hơn mình, trong lòng không khỏi đối với người trẻ tuổi này lại có thêm một chút hảo cảm.

"Thật ngại quá, anh đến muộn."

"Không có không có, "Chu Tỏa Tỏa vội vàng đứng lên, xua tay:" Là em tới quá sớm."

"Ngồi đi. "Diệp Cẩn Ngôn ý bảo Chu Tỏa ngồi xuống, hỏi:" Kịch bản có chỗ nào cần trao đổi không?"

Chu Tỏa Tỏa đã sớm nghĩ kỹ từ ngữ, kịch bản này cẩu huyết quy cẩu huyết, nhưng có một số chi tiết nội dung vở kịch nếu như có thể thiết kế thật tốt, tính cách nhân vật, tình cảm vẫn sẽ đầy đủ. Vì thế cô bình tĩnh nói: "Thật ra là một số vấn đề trong quan hệ nhân vật, em muốn thỉnh giáo anh. Bởi vì hai người chúng ta có rất nhiều cảnh diễn chung, có rất nhiều cảnh cũng rất quan trọng, cho nên muốn biết anh thấy thế nào, cũng muốn nói chuyện với anh nhiều hơn, hiểu biết lẫn nhau, bồi dưỡng tình cảm."

Diệp Cẩn Ngôn khẽ nhíu mày: "Bồi dưỡng tình cảm?"

Chu Tỏa Tỏa đúng lý hợp tình gật gật đầu, Diệp Cẩn Ngôn cười cười: "Các em thế hệ trẻ, hiện tại quay phim đều như vậy sao?"

"Hả? Như thế nào?"

"Bồi dưỡng tình cảm với diễn viên đối thủ."

"Mới không phải" Chu Tỏa Tỏa vừa nói ra khỏi miệng liền hối hận, ba chữ "mới không phải" này, là chỉ không phải mỗi diễn viên đều giống như mình cần cùng đối thủ bồi dưỡng tình cảm, hay không phải đối thủ nào cũng có thể phát triển mối quan hệ với anh ta? Nếu là loại thứ nhất thì tại sao bạn lại phải vun đắp mối quan hệ với đối thủ, liệu có vẻ như bạn đang lấy việc đóng phim làm cớ để thân thiết với bạn diễn? Nếu là loại thứ hai, vậy tại sao bạn không phát triển mối quan hệ với người khác mà lại bồi dưỡng tình cảm với Diệp Cẩn Ngôn?

Diệp Cẩn Ngôn không nói gì, chỉ nghiêng đầu nhìn cô, Chu Tỏa Tỏa nhanh chóng tỉnh táo lại, nói: "Người khác thế nào em không biết, em cũng không thường xuyên làm như vậy, nhưng vai diễn này không giống với trước kia em nhận, cho nên em có chút lo lắng, dù sao diễn xuất của em tương đối kém, cần nhiều trợ giúp một chút mới có thể nhập diễn."

Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười: "Em được nhiều giải thưởng diễn viên mới như vậy, diễn xuất còn kém?"

Chu Tỏa Tỏa ánh mắt sáng lên: "Anh biết em được nhận nhiều giải thưởng tân binh như vậy?" Thì ra anh ấy có đang chú ý chính mình. Nhưng câu nói tiếp theo của Diệp Cẩn Ngôn lại giống như một thùng nước lạnh dội xuống đầu: "Quản lý của anh từng nói với anh."

"Ồ..." Hóa ra là mình đa tình, cô hơi buồn nói: "Sau khi em giành được giải thưởng diễn viên mới, thì không còn nhận giải nữa, rất nhiều người đều nói em không có tiến bộ, em cũng cảm thấy mình gặp bế tắc."

Diệp Cẩn Ngôn nghe ra sự cô đơn trong lời nói của Chu Tỏa Tỏa, nhưng không biết nguyên nhân cô đơn là bởi vì chính mình, còn tưởng rằng cô là vì diễn xuất của mình bị người ta nói không có tiến bộ mà khổ sở. Liền an ủi cô nói: "Giải thưởng diễn viên mới cả đời chỉ có một cơ hội, bỏ lỡ liền bỏ lỡ, những giải thưởng khác, mặc kệ là vai phụ hay là vai chính, chỉ cần có đủ thời gian, gặp được nhân vật tốt, luôn luôn còn có cơ hội, hơn nữa không đoạt giải không có nghĩa là không tốt, có lẽ là đối thủ quá mạnh. Mấy ngày hôm trước ở phim trường xem em quay phim, em diễn không tệ, không nên nản lòng, sẽ có cơ hội đoạt giải lần nữa."

Chu Tỏa Tỏa hai tay chống má, nhìn Diệp Cẩn Ngôn: "Diệp lão sư anh đã bao giờ gặp phải giai đoạn thắt cổ chai chưa?"

Diệp Cẩn Ngôn cười nói: "Anh luôn ở đáy bình, làm sao có thể có thời kỳ thắt cổ chai chứ". Hắn nói nhẹ nhàng như mây, Chu Tỏa Tỏa nghe xong lại khổ sở vì anh. Hai người đều không nói chuyện, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút xấu hổ, Chu Tỏa Tỏa hắng giọng: "Lương Chỉ Hân cùng Thương Văn Bân có mấy cảnh, ta cảm thấy rất mấu chốt, nhưng là có một điểm cần phải biết rõ ràng trước, anh cảm thấy Lương Chỉ Hân tại sao lại thích Thương Văn Bân?"

Diệp Cẩn Ngôn suy nghĩ một chút: "Thương Văn Bân lần đầu tiên gặp Lương Chỉ Hân, hẳn là thuần túy coi nàng là một hậu bối, là bạn gái của con trai mình. Tình cảm cha con thương gia rất tốt, cho dù Lương Chỉ Hân hấp dẫn người khác, Thương Văn Bân lần đầu tiên gặp nàng cũng sẽ không có những suy nghĩ đó."

"Vậy ra là Lương Chí Tân chủ động thu hút Thương Văn Bân sao?" Diệp Cẩn Ngôn gật đầu: "Anh cảm thấy đúng. Hơn nữa có một điểm rất quan trọng, chính là nàng căn bản không thích Thương Vĩnh Kiệt, tiếp nhận Thương Vĩnh Kiệt, tựa hồ là bị phiền không chịu nổi, cho nên khi nàng kỳ thật vẫn muốn rời khỏi Thương Vĩnh Kiệt. Thương Văn Bân lại ưu tú hơn Thương Vĩnh Kiệt, nếu như nàng và Thương Văn Bân ở bên nhau, có thể rời khỏi Thương Vĩnh Kiệt."

Chu Tỏa Tỏa nghiêm túc suy nghĩ trong chốc lát: "Vậy theo anh nói như vậy, Lương Chỉ Hân là thật lòng thích Thương Văn Bân sao?"

Diệp Cẩn Ngôn cười cười: "Em cảm thấy thế nào?"

"Em cảm thấy đúng như vậy."

"Vậy coi như đúng vậy đi, em chỉ dựa vào cảm giác mà diễn thôi."

Chu Tỏa Tỏa cảm thấy Diệp Cẩn Ngôn thật sự hiểu rõ quan hệ giữa kịch bản và nhân vật, không chỉ có ý tưởng đối với nhân vật của mình, mà còn có cái nhìn của mình đối với những nhân vật khác, trách không được diễn xuất của anh ấy tốt như vậy. Hai người lại hàn huyên thật lâu về mấy cảnh đối thủ quan trọng trong kịch bản, Chu Tỏa Tỏa thật sự có loại cảm giác thể hồ quán đính. Hai người hàn huyên xong kịch bản.

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn hỏi: "Diệp lão sư, có chuyện em muốn hỏi thầy, nhưng lại cảm thấy có chút đường đột. Nếu thầy không muốn nói, vậy thì không nói."

"Em hỏi đi."

Chu Tỏa Tỏa cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Em, em biết anh năm đó sở dĩ đột nhiên liền không quay phim, là bởi vì anh không chịu bị quy tắc ngầm... Bây giờ anh có hối hận vì quyết định của mình không?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store