ZingTruyen.Store

Em Cua Anh Dung Cua Ai

🍀Truyện Đam Mỹ🍀 Phần 17

EM CỦA ANH ĐỪNG CỦA AI

Tập 12 || NỔI GIẬN ( Truyện Đam Mỹ H+)🚨🔞
Nhân vật:  Đông ( công) , Triều ( thụ), Vệ sĩ của Đông , Kiệt ( bạn trai Triều) , Huy ( em trai Triều) , Mẹ Triều
Thể loại: H+++++

(Tập truyện này mình viết dài × 3 lần mức bình thường, mọi người ráng đọc giúp mình nha!😊)

Đông dắt Triều đi dạo hít thở không khí trong lành , đứng trước thang máy Đông luồn tay vào lớp áo mỏng manh của Triều mà vuốt ve làn da mịn màn , mân mê hai hoa nhũ
Triều không thích điều này huống chi là nơi đông người nên xô tay Đông ra

Triều: Tôi không thích

Đông: Sao lại không ?

Triều: Đông người lắm...tôi không thích cũng không muốn

Đông hơi tức giận bởi thái độ của Triều nhưng nhanh chống bỏ qua mà lấn Triều hơn , cho tay mình luồn vào trong quần mà xoa nắn cánh mông tròn mẩy của cậu
Triều càng không thích điều này liền né tránh Đông, anh cũng không thích cậu phản ứng như vậy

Đông: Triều à...em quên hồi sáng mình như thế nào dưới thân tôi sao

Đông nhắc lại chuyện hồi sáng làm Triều cảm thấy thật không vui

Triều: Anh.....tôi

Đông: Giờ lại giữ trinh à !

Triều: Anh im đi !

Đông dùng mấy lời đó làm Triều càng khó chịu , sao anh cứ dùng những lời đó bỡn cợt cậu vậy
Nhìn thái độ đó của Triều anh thật phải nổi giận
Đông nắm chặt cổ tay Triều lôi vào thang máy

Triều: A....anh......đừng mà...

Triều dường như sắp khóc trước sự nổi giận của Đông . Đông đang xé toạt đi quần áo trên người Triều

Triều: Đừng....đừng mà......

Triều sợ hãi vô cùng lỡ có ai muốn vào nữa thì sao ? Lỡ lúc cửa mở ra cậu đang trần truồng vậy thì sao ?
Đông đem Triều dán lên tường , đem hai chân cậu gác ngang hông của mình
Trước tiên ngắt nhéo hai đầu vú của Triều . Cậu đau mà rên lên , cậu luôn sợ hãi anh thà làm nhanh rồi kết thúc , chầm chậm câu giờ hoài càng khiến có người thấy
Đông ngắt nhéo , xoay vòng , kéo dãn làm cậu đau đến toát mồ hôi lạnh. Xong lấy cự vật của mình ra đâm thẳng vào trong cậu

Triều: Aaaaaa

Tiếng hét chói tay mang vẻ thảm thiết vang vọng lên trong buồng thang máy
Sự tức giận của Đông được đẩy sang sự điên cuồng khi bên trong hoa huyệt ướt nóng , chật hẹp độ co dãn rất tốt siết thật chặt cái của anh . Làm anh mất hết lí trí
Vừa đâm vào liền mãnh liệt xâm chiếm trừu động
Đau đớn khó tả , đại côn thịt đang xé rách mông Triều  thành hai mảnh , hùng hổ càn quét bên trong tràng bích mỏng manh bị kéo căn đến sắp rách , dòng máu nóng chảy ta rơi xuống nền
Đông mạnh mẽ thúc vào , cố ý dùng sức thúc mạnh hơn lúc nảy

Triều: Xin anh...xin anh...ngưng lại đi....xin anh....có người vào thì sao ? Xin anh........

Triều đau đến tái mét mặt mài chỉ có thể khẩn cầu Đông dừng lại , cậu rất sợ , sợ lắm mím chặt môi không cho tiếng rên ra ngoài....nước mắt từng dòng nóng hỏi chảy xuống lướt qua gò má rơi xuống
Đông ngước lên nhìn Triều cười nhếch mép , cậu nhìn nụ cười quá nhiều ẩn ý không đoán được gì nên suy nghĩ trong lúc mất đi phòng bị Đông lại ra sức chọc mạnh vào làm cậu nắm chặt bả vai của anh

Côn thịt to trướng ra sức đâm tới tấp vào trong làm Triều choáng váng , đau không gì so sánh được. Từng cú thúc đều dũng mãng đâm vào nơi mẫn cảm của cậu kéo căng mọi tứ bên trong làm hoa huyệt trướng lên . Côn thịt như gậy sắc nung nóng cứ thúc nhanh vào trong làm cậu rất đau không nói nên lời
Tiểu huyệt bị cự vật cực hạn to chèn ép đến cự hạn kéo căng tràn đem mị thịt nằm hết bên ngoài
Đông cố ý kéo hai chân Triều lên cao hơn , đâm thật sâu cho nơi kia trở nên nát tan
Đông bắn vào rồi rút ra nơi kia bê bết máu cùng lúc đó

Triều: Đừng......

Cửa thang máy mở ra , Đông đem hai chân Triều gấp lại chữ M trước ngực , xong dùng áo khoác của mình bao trùm qua cơ thể loã lồ của cậu mà đi
Triều sợ chỉ dám nằm trên vai anh cúi mặt xuống....
Có rất nhiều ánh mắt nhìn Triều lẫn Đông , khi họ nhìn quần áo rơi rớt bên trong máu dịch nhỏ giọt ở trên nền thang máy

Đặt Triều xuống giường , Đông cho tay vuốt ve mặt cậu rồi hôn lên cánh môi đó
Giờ đây Triều mới hoàn hồn lại được khi nghe tiếng thang máy mở cửa cậu không còn biết được gì nữa....đời cậu tiêu rồi.....
Triều lại rơi nước mắt , Đông cưỡng hiếp cậu ở những nơi như vậy.....nơi có thể bao nhiêu người đều thấy cảnh tượng đó..... Đông muốn bức chết cậu sao
Đông nhẹ nhàng tách chân Triều ra lần nữa đem cự vật như cọc gỗ của mình đi vào bên trong
Lần này lực cản của Triều hơi lớn làm cự vật của Đông còn nữa cây bên ngoài
Đông tức tối bóp chặt hông Triều tay còn lại ấn mạnh đùi non của cậu hết sức đi vào trong

Triều: A.......

Triều lại hét lên , Đông đâm xuyên qua mọi thứ rồi....dường như nội tạng cũng bị anh xỏ qua.....
Đông cứ hung mãnh đi vào , côn thịt khổng lồ ra sức rong ruổi cuồng dã bên trong tràng bích mềm mại
Đông bắn ra lần nữa Triều cũng ngất mất rồi

Sáng hôm sau Triều xuất viện , Đông rất buồn vì không đón được . Tại trong công ty có chút chuyện nên cần Đông đến giải quyết đành để đám vệ sĩ của mình đi đón cậu

Vệ sĩ: Cậu Triều à....do cậu Đông có chút việc cần giải quyết nên không thể đến đón cậu về được nên cậu ấy bảo tôi đến đón cậu ạ!

Triều gật gật đầu...cậu cũng không muốn gặp Đông
Vệ sĩ của Đông đưa bó hoa hồng mà anh mua cho cậu .
Triều nhận lấy rồi lên xe
Xe lái qua vườn hoa lần đầu Đông gặp cậu , do nơi đây cậu rất thích nên muốn xuống xe . Tài xế cũng thấy không có gì nghiêm trọng nên đồng ý
Dưới ánh nắng sớm Triều như hoà mình vào chúng , đến cả tài xế cũng ngây ngất vẻ đẹp của cậu

Vệ sĩ: Cậu Triều....cậu trốn đi !

Triều nghe hắn nói mà giật cả mình hắn không phải vệ sĩ của Đông sao

Vệ sĩ: Cậu Triều...tôi không muốn cậu bị hủy hoại trong tay cậu chủ của chúng tôi , người tìm 1 nơi nào đó trốn đi

Hắn thật cảm thấy thương xót cho Triều....không phải là cậu không muốn trốn nhưng do cậu nghĩ không thoát khỏi tay Đông nên sớm quên đi ý nghĩ đó giờ vệ sĩ của anh khơi lại thật cậu cũng muốn bỏ đi
Bị Đông cưỡng bức , Triều thật không muốn

Triều: Tôi trốn...còn anh thì sao

Hắn cười nói

Vệ sĩ: Tôi có cách làm cho mình không sao . Trong điện thoại lẫn đồng hồ của cậu đều có thiết bị định vị.....

Nói xong hắn lái xe đi.....Triều biết rồi cậu tháo đồng hồ quăng vào vườn hoa . Ra trạm xe bus bắt xe trong lúc chờ người lên hết cậu đã đi xuống . Mục đích Triều lên xe chỉ để điện thoại lại trên đó...cậu muốn lừa Đông
Triều hi vọng lần này cậu có thể thoát khỏi Đông , cậu không muốn sống những ngày tháng toàn mùi nhục dục trong khi cậu không thể nào hoà hợp toàn bị anh cưỡng bức...

Tên vệ sĩ của Đông xuất hiện để báo tin cho anh là Triều chạy trốn với bộ dạng đang bị thương . Hắn biết thà là tự mình gây thương tích còn hơn để anh biết mình thả Triều

Vệ sĩ: Cậu Đông.... cậu Triệu bỏ trốn rồi !

Đông: Sao Triều lại trốn được ? Cậu bị làm sao vậy ?

Đông nghe tin Triều bỏ trốn đã tức điên lên rồi

Vệ sĩ: Tôi chở cậu Triều về....có mấy tên côn đồ xuất hiện chặn đầu xe....cậu Triều lúc đó thấy hỗn loạn nên bỏ trốn

Đông tức tối vô cùng nhưng anh cũng đang lo lắng , có người chặn đầu xe liệu Triều của anh có sao không?
Đông trước tiên lần theo định vị thấy nó luôn di chuyển nên cũng vui mừng . Khi điều tra ra phát hiện là trên xe bus, Đông nhanh chống sai người chặn xe đó lại nhưng không tìm được gì ngoài điện thoại của Triều

Đông: Lâm Nhật Triều là em ép tôi đó

Đông nghiến răng đến phát ra tiếng , tay nắm chặt nổi gân lên tiếng xương kêu cũng xuất hiện
Triều đi đến nhà 1 người bạn ở . Người này nhà cũng khá nghèo nên mướn 1 căn phòng nhỏ ở khu chung cư rẽ tiền
Sáng hôm sau , Triều trên tay cầm tờ báo mà mặt mày trắng bệch toát cả mồ hôi lạnh
Trên tờ báo đăng trang bìa rằng

Triều: Nhà họ Lâm rốt cuộc đắc tội gì đến Trần Minh Đông , để 1 ông trùm đích thân ra tay
Kèm theo đó là hình Đông , được phóng lên rất lớn , sau đó là hình ba mẹ lẫn em trai của Triều
Triều khóc thấm ướt tờ báo bỗng điện thoại bàn trong phòng reo lên , do không có bạn mình ở nhà nên Triều đành bắt máy

Triều: Alo !

Đầu dây bên kia truyền đến 1 giọng nói quen thuộc mang đầy sự tức giận

Đông: Em ra khỏi ngôi nhà đó ngay cho tôi

Triều quăng luôn điện thoại sợ hãi ngồi phịch xuống sofa 1 cách nặng nề
Run rẩy cảm giác rùng mình kéo đến Triều nhìn ra cửa chính 1 hồi lâu gắng gượng đứng dậy ra mở
Đông đứng ngay trước cửa...Triều sợ đến rơi nước mắt liên tục nhưng không nói được lời nào
Triều thắc mắc sao Đông đến rồi không tự xông cửa vào mà lại muốn đích thân cậu đi

Đông: Em đi chơi chán chưa ? Về nhà thôi  nào!

Nhìn Đông ôn nhu Triều thật sự sợ

Đông: Sao em lại sợ ?

Triều: Anh làm gì họ rồi!

Đông cười nắm tay Triều kéo sát vào lòng mình nâng cằm cậu lên bắt ánh mắt Triều nhìn thẳng vào mình

Đông: Anh chỉ xử nhẹ họ thôi !

Đông cho ngón tay lượn lờ trên môi Triều. Triều nghe xong càng giận càng hận xô mạnh Đông ra , anh cố giữ cậu lại cậu càng đẩy anh ra xa làm cậu ngã vào hành lang. Cậu nhìn xuống rất là cao , cậu lấy hết dũng khí quay lại nói

Triều: Anh mà còn ép tôi về nữa thì từ trên này tôi sẽ nhảy xuống đó cho anh coi

Anh không hề sợ ngược lại còn cười nói

Đông: Em thử nhảy xuống đó đi, tôi sẽ đem gia đình em chôn theo , chưa kể dòng họ nhà em.....người bạn chứa chấp em , lẫn gia đình của nó anh cũng sẽ lôi xuống mồ hết kể cả thằng Phạm Tuấn Kiệt nữa

Triều nghe Đông nói mà không chịu nổi nữa , chấn động lẫn kích động khóc nức nở , hai tay bịt tai lại đầu lắc lia lịa không muốn chấp nhận cũng không muốn nghe

Triều: Không....đừng nói nữa.....không....tôi bị anh ép điên mất.....xin anh đừng nói nữa....tôi điên mất xin anh đó

Đông đau lòng nhìn Triều ngồi trên mặt đất khóc liền đi lại ôm cậu vào lòng

Đông: Ngoan.....ngoan theo anh về nha!

Đông đưa tay nhẹ nhàng bế Triều lên về nhà nhưng Triều thừa biết khi về anh sẽ không đơn giản bỏ qua
Hai tay cùng đầu gối chống trên sàn , đôi chân dang cực rộng , thân thể kéo dài cái mông cong tròn vểnh lên cao ngất , toàn bộ thân thể trừ 4 điểm tựa thì hoàn toàn lơ lửng trên không trung
Hạ bộ được phơi bày rõ ràng Đông muốn nhìn ngắm thì không sót 1 chỗ nhỏ nào hết
Hai tay cùng chân bị bộ đồ chơi xích lại , cự vật được anh khoá lại lần 1 cái vòng bọc lại túi ngọc của cậu
Phía sau hoa huyệt Đông dùng sextoy kích điện 7 tần số đâm thẳng vào
Ở mức độ cao nhất luồn điện liên tục phát ra làm nội tràng của Triều rung rồi co thắt lại liên tục , cả người dưới cậu mất đi cảm giác
Mỗi lần phóng điện là mỗi lần cậu giật nẩy , đến phút cuối cùng anh rút nó ra Triều mệt mỏi muốn khụy xuống nhưng không thể......
Cơ thể mềm nhũn phủ tầng mồ hôi trong thật mỹ vị
Đông cởi dây khoá ra đem Triều lại đặt trên , tách chân cậu ra
Lần nữa dùng dương vật giả khổng lồ Loveaider 4.0 DV0A đâm mạnh vào trong . Triều muốn hét lên nhưng bị Đông nuốt trọn tiếng la đó
Cánh môi mỏng tài tình gậm nhắm đôi môi căng mọng của Triều , đưa lưỡi liếm bên trong
Dương vật giả thô dài nông căn hết mức nơi chật hẹp bị rách nhỏ vài giọt máu lúc nảy , giờ với tuần suất lớn nhất nó điên cuồng chọc thúc như muốn trừu sáp đến chết cậu máu tuông tuông theo sự ra vào đó
Nhưng cái gai liên tục cào xước nhục bính lẫn nội tràng làm chúng phẫn nộ. Từng đợt trừu sáp mạnh mẽ khiến vách tràng co rút , đỉnh đầu dương vật giả đâm sâu thẳm bên trong
Bên trong có chút nứt rách , Triều nghĩ sau 1 hồi sẽ đâm đến nát mất , mai mắn Đông dừng lại rút nó ra...nhưng đó chưa phải là kết thúc , khi Đông khoá tay Triều lại

Đông để Triều ngồi yên đó lại bàn xách đến trước mặt cậu 1 túi đồ
Đông lấy từng món ra , mứt dâu , dâu tây , nho , táo xanh nhỏ...v..v
Triều nhìn mà sợ , Đông muốn làm gì ? Không đơn giản là cho cậu ăn chứ ?

Đông: Em muốn ăn gì trước ?

Triều: Tôi.....tôi....anh...anh muốn gì ?

Triều sợ hãi , cậu biết Đông không tốt như vậy.....
Đông cười đem 1 trái dâu tây cho vào bên trong cúc huyệt của cậu

Triều: A...ưm....

Nó không lớn lắm nhưng dù sao hoa huyệt cũng rách nên ngạnh vật đi vào rất đau rát khó chịu chưa kể còn là vật lạ

Triều: Anh....anh lấy ra đi !

Đông: Chưa đâu...bé Triều ngoan

Đông cười đem thêm hai trái dâu tây nhét vào , Triều hoàn toàn bức bách , Đông cầm 1 chai nước dâu đâm vào cúc huyệt rót vào trong đó 1 lượng lớn

Triều: A......đừng mà.....đừng mà!

Triều không chịu nổi , chất sệch đặc đang chảy dần bên trong cậu rất lạnh , nó làm nội tràng của cậu co lại truyền đến cả người cậu 1 trận rùng mình
Đông ngăn không cho nó chảy ra bằng 2 quả táo xanh cỡ trái bóng bàn

Đông: A...đừng a...xin anh...xin anh...

Nơi kia trướng rách chảy ra đầy máu , đau vô cùng cơn đau làm Triều quằn quại , Đông chưa dừng lại nhét vào 1 chùm nho Mỹ.......

Triều: A...xin...xin anh....tôi cầu xin anh....tha cho tôi....tôi chết mất...xin anh...xin anh.........

Triều khóc nức nở vỡ oà hạ thân đau đến không còn từ gì để diễn tả , nhưng Đông dường như không muốn dừng lại , lấy 1 chuỗi tám viên bi tròn đâm mạnh vào bên vách tràng

Triều: A.......

Triều hét lên sắp ngất đi thì bị giực dậy bởi cây dương vật giả rung ngoáy tự động của Nhật Bản DV111
Triều hoàn toàn không dám nhìn xuống nơi kia của mình nữa không biết máu chảy đã bao nhiêu rồi , cái động nhỏ kia rách mở to đến mức nào nữa rồi , Triều không dám tưởng tượng nữa.......
Viên bị cùng những loại kia bị dương vật giả khuấy đều đặn bên trong dồn lên tuột xuống làm bụng Triều ẩn hiện hình dạng những thứ kia
Viên bi ma sát vách tràng dẫn đến cơn đau rát như sắp rách nát. Trái dâu liên tục ấn nơi mẫn cảm của Triều mãi miết. Tinh khí của cậu còn bị khoá lại muốn cương đứng lên nhưng do bị bao bọc bởi 1 vỏ bao dương vật bằng inox rất nặng nên không thể đường đường ngẫn cao đầu

Triều: Tôi đi ra ngoài.....em nằm yên đây cho tôi...

Không lâu lắm anh trở lại với 1 ly đá viên trên tay . Triều càng lúc càng sợ. Dù sao Đông cũng không muốn cậu bị tổn thương nhiều nên rút cự vật lẫn chuỗi dây ra
Đem 1 viên đá nhét vào

Triều: A...lạnh quá....a....

Viên đá nằm ở nơi côn thịt đến lúc tan đi . Đông tỏ vẻ thích thú bắt đầu nhét thêm vài viên vào trong

Triều: Đừng a....em chết mất

Đông cười nói

Đông: Tôi đang trộn thức uống làm sao thiếu đá chứ ?

Triều không biết nói gì nữa , nhục nhã chưa bao giờ cậu trải qua hiện đang lấn áp lí trí của cậu
Đông dùng dương vật giả nhỏ hơn cho nó vào bên trong , nước đá lần nữa cùng những thứ kia trộn đều , bị xoay vòng rồi hoà tan vào nhau
Triều không biết gì từ lâu rồi dần cũng ngất đi
Đông lấy ra rồi đem cậu vào nhà vệ sinh tẩy rửa....
Dùng thuốc vệ sinh tẩy thật kỹ đặc biệt là mứt dâu bên trong người Triều
Đông đem Triều đặt lại trên giường dùng 1 ly nước tạt thẳng vào mặt cho cậu tỉnh lại

Triều: A....khụ...khụ.....

Đông tạt theo góc độ thấp , từ dưới lên nên nước văng luôn vào khoan mũi

Đông: Chưa chấm dứt đâu

Triều hoảng loạn nhưng cơ thể dường như không khí , nhẹ như không , chống cự là chuyện không thể
Đông rất giận , anh rất lo lắng cho Triều ngược lại cậu ra sao ? Vui vẻ an nhàn ở nhà bạn
Đông lấy 1 lọ thuốc , bôi lên hai núm vú của Triều, tiếp đến bôi điều lên cậu nhỏ của Triều sau cùng là hoa huyệt vừa rách vừa sưng tấy
Không lâu sau phía sau truyền đến sự ngứa ngấy vô cùng , như có ngàn con kiến bò ở đó , như những con sâu lúc nhúc bên trong , Triều khó chịu vặn vẹo cơ thể

Tính khí của Triều đứng sững tuông thủy dâm rất nhiều, hai núm vú cũng dựng lên sưng cứng

Đông: Triều à...em thấy sao rồi?

Triều: Rất....rất nóng......

Triều bắt đầu loạn nhịp thở , khó chịu cho mông ma sát với tấm drap

Đông: Em muốn của anh không ?

Triều quá khó chịu gật gật đầu . Đông cười đem cự vật đến trước mặt cậu

Đông: Liếm đi....chỉ cần em làm tốt...tôi liền cho

Triều rất khó chịu , Đông dùng thuốc rất mạnh , Triều hoàn toàn không khống chế được nữa vươn lưỡi ra liếm vài vòng trên quy đầu làm nó chảy ra ít sữa
Đông sảng khoái đâm luôn vào miệng bắt cậu mút , Triều hoàn toàn tận tâm cho lưỡi liếm láp mút lấy vật thô cho nó đi thật sâu vào trong
Do Đông ngồi 1 bên của Triều nên cúi xuống gặm lấy hoa nhũ , Đông thừa biết hoa huyệt của cậu là khó chịu nhất liên tục co rúm mở ra khép lại mời anh đi vào trong nên cho đỡ ba ngón tay vào động thăm dò
Dùng ngón tay chọc ở điểm mẫn cảm . Nhưng điều đó càng làm cơ thể Triều nóng hơn dẫn đến chuyện cảm thấy không đủ càng ra sức vặn vẹo
Cánh môi tinh tế ngậm lấy nú vú xinh đẹp , kéo dãn đầu vú rồi nút mạnh
Cùng lúc đó Đông cũng bắn ra nhưng là lên mặt của Triều

Triều: Ưm...a....

Đông: Liếm nó đi

Dịch chảy xuống cánh môi, Triều vươn lưỡi ra liếm , Đông cầm côn thịt của mình lên lần nữa đưa đến trước miệng của Triều

Đông: Hôn nó đi rồi anh sẽ cho em

Triều ngoan ngoãn nghe lời Đông hôn lên đó , anh hài lòng dời xuống hạ thân cậu

Hết tập 12. Mn nhớ đón xem tập 13 TỰ VẪN nha!

#Truyện_Đam_Mỹ_H+
#Hoàng_Tử_Thụ

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store