Edit Vong Tien Chap Canh Kho Thoat
Kim Quang Dao chết dưới lưỡi kiém Tị Trần.Mọi người chưa bao giờ thấy Lam Vong Cơ điên cuồng mà tràn ngập hận ý như vậy, thậm chí quanh thân còn có chút hắc khí.Lam Vong Cơ nhập ma.Tại sao? Tại sao? Tại sao? Vì cái gì Ngụy Anh không trở về được, hắn bảo vệ nhiều người như vậy, mọi người lại quên hết tất cả nhungex gì hắn trả giá vì Xạ Nhật Chi Chinh, với hắn hô đánh hô giết, khi còn sống sau khi chết đều làm cho hắn mang tiếng xấu khó hiểu.Tất cả đều chỉ là cái áo khoác tham lam của bọn họ mà thôi.Ngụy Anh...... Ngụy Anh...... Hắn nhất định, sẽ giết sạch những ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo này, đòi công đạo vì Ngụy Anh.Ngụy Anh của y không về được, y muốn những người này, tất cả tuẫn táng cho Ngụy Anh!Lam Hi Thần muốn ngăn cản Lam Vong Cơ, lại bị linh lực mang theo hắc khí nhè nhẹ của Lam Vong Cơ đánh ngất xỉu.Lần này Kim Lăng đài thanh đàm hội, gia chủ tiên môn bách gia có chút thế lực các thế gia đều tới, có thể nói là đã cho tiên đốc Kim Quang Dao này thể diện.Lam Vong Cơ tiếp tục chém giết, đứng mũi chịu sào chính là mấy gia chủ nhiều lần châm ngòi thổi gió nói xấu Ngụy Vô Tiện, Diêu gia chủ, Tôn gia chủ, người Kim gia, một người tiếp một người ngã xuống, máu phun tung tóe đến sóng tuyết sao Kim, tràn ra màu sắc yêu diễm.Lam Vong Cơ vốn tu vi cao thâm, sau khi nhập ma thực lực trở nên khôn lường. Người ở đây ngay cả chạy trốn cũng không kịp, ngoại trừ chết đi, còn sống cũng đều là liều mạng ngăn cản, mệnh treo một đường, Lam Vong Cơ không muốn đả thương người Ngụy Vô Tiện vẫn bảo vệ khi còn sống, thi thuật vây quanh Ôn Ninh muốn ngăn cản y.Người các gia chủ mang đến cùng tu sĩ Kim Lăng đài cũng đều gia nhập chiến cuộc, Kim Lăng đài huyết quang trùng thiên, tu sĩ các thế gia lần lượt đến Kim Lăng đài, thảo phạt Lam Vong Cơ đã nhập ma."Lam Vong Cơ vứt bỏ chính đạo nhập ma, người người phải giết!""Giết!"Thanh âm binh qua giao tiếp, lòng đầy căm phẫn kêu đánh kêu giết hò hét, làm cho Lam Vong Cơ đã giết đỏ mắt càng thêm phẫn nộ, Tị Trần trong tay y phát ra một trận sát khí bốn phía kiếm minh, đánh lui từng đợt lại từng đợt tu sĩ.Đông Phương bắt đầu lộ ra, trận chiến báo thù đẫm máu này đã đánh suốt một đêm, cho dù Lam Vong Cơ làm bằng sắt, cũng không chịu nổi đánh liên tiếp như vậy.Đêm qua hỗn chiến, môn sinh Lam gia cùng đến Thanh đàm hội thấy Lam Vong Cơ nhập ma cùng Lam Hi Thần hôn mê cũng không biết nên làm thế nào, bị Lam Vong Cơ ép buộc đưa Lam Hi Thần đi, mấy môn sinh đối với Lam Vong Cơ xưa nay tôn kính, mặc dù một màn trước mắt quá mức rung động, vẫn lĩnh mệnh mà đi. Mà Ôn Ninh lại không biết tung tích.Đợi người Lam gia chạy tới, Lam Vong Cơ đã sức cùng lực kiệt, một thân áo trắng bị máu nhuộm đỏ, không biết là của chính hắn, hay là của người khác.Vẻ mặt Lam Hi Thần đầy đau đớn, muốn đi cứu đệ đệ, lại bị người của tông môn khác ngăn cản: "Lam Vong Cơ là Họa Tiên Môn, tội này phải giết, kính xin Lam tông chủ không cần bao che!" Lam Hi Thần bị một đám tu sĩ ngăn cản, trơ mắt nhìn Lam Vong Cơ huyết chiến một đêm ngã xuống dưới sự thảo phạt của trăm nhà Tiên Môn."Vong cơ!" Lam Khải Nhân ôm ngực, khóe miệng phun ra máu liền ngất đi.Ngụy Anh, ta tới tìm ngươi. Tất cả trước mắt đều trở nên mơ hồ, cả người Lam Vong Cơ đều đau, khóe môi y lại cong lên.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store