ZingTruyen.Store

[EDIT] Tôi là thần y không phải thần côn - Liễu Yến Nghê

Chương 37: Sư phụ là đạo sĩ

huthanhthien1211

“Ngày hôm qua đi nghe giảng, ngoài cậu ra thì chỉ có lão bác sĩ kia phát biểu thôi đấy!” Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương không nhịn được, giọng cao hẳn lên.

“Ồ ~” Giang Hoa Đình bừng tỉnh ra vẻ đã biết, nhưng thật lòng vẫn chẳng nhớ “lão Khương” kia trông thế nào. 

Dĩ nhiên, chuyện này tuyệt đối không thể nói ra.

“Vậy… lão bác sĩ làm sao rồi?”

"..." 

"Hả?" Giang Hoa Đình không hiểu nhìn chủ nhiệm Nghê. 

Nghê Thiên Dương hít sâu một hơi, điên cuồng tự nhủ không cần cùng tên nhóc trí nhớ ngắn thần kinh kém này so đo. Ám chỉ chính mình nhiều lần, ông mới lấy lại bình tĩnh.

“Ông ấy nói cậu làm không tệ, ‘Mậu Thích’ và ‘Cự Thích’ đều nắm rất tốt.”

Nghe xong, Giang Hoa Đình lập tức cười híp mắt, không hề khiêm tốn đáp: “Đấy là tất nhiên” 

Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương, "..." Ai nói hậu bối cẩn thận khiêm tốn đâu rồi? 

Nhìn bộ dáng vênh vênh tự đắc kia, Nghê Thiên Dương bất chợt thấy cay mắt, thật muốn đè đầu nó xuống mà dạy lại từ đầu.

"Tôi xem hồ sơ cá nhân của cậu cũng không thấy xuất thân từ trường lớp chính quy nào cả, chắc hẳn cậu đã theo ai đó học nghề phải không?" 

Giang Hoa Đình à một tiếng, biểu thị thừa nhận. 

"Ai?" Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương hai mắt tỏa ánh sáng.

Có lẽ cảm thấy như vậy hơi trực tiếp quá, ông vội ho khan đổi giọng: “Ý tôi là, sư phụ cậu là ai? Có thể dạy được trò giỏi thế này, chắc cũng là người quen biết trong giới.”

Không biết là lão tiền bối nào đây.

“Ông ấy ở trên núi Thái Đà. Chủ nhiệm muốn bái phỏng thì có thể chọn ngày nghỉ lên núi là sẽ gặp được thôi.”

Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương há hốc miệng: “Hả? Núi Thái Đà?” Thành phố Giang có núi này à?

"Đúng vậy. Trên đỉnh núi còn có một cái đạo quán, dễ nhận ra lắm!" 

Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương, "..." Đạo quán? 

Không hiểu sao, ông chợt nhớ đến lần nào đó Giang Hoa Đình ôm một đống bùa chú trắng tinh.

"Sư phụ của cậu... Là đạo sĩ?" Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương hỏi đến thập phần gian nan. 

"Vâng." Giang Hoa Đình đáp vô cùng thẳng thắn. 

Đạo sĩ... Đạo sĩ...  Đạo sĩ... 

Trong nháy mắt, Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương cảm thấy hôm nay ánh nắng ngoài cửa sổ không còn rực rỡ, không khí cũng chẳng còn trong lành. Cả người như mất hết sức sống.

"Cậu... Đi làm việc đi." Âm thanh uể oải. 

Giang Hoa Đình hoang mang. Sao trông chủ nhiệm như vừa bị đả kích nặng vậy ta? 

Mao Cao Minh đang viết báo cáo thấy cậu cứ liếc ra ngoài, thuận miệng hỏi: “Sao thế?”

Giang Hoa Đình liền đem chuyện vừa nãy nói cho anh ta. 

Khoé miệng Mao Cao Minh giật giật: “Cậu thật sự nói thẳng với chủ nhiệm như thế á?”

"Đúng vậy. Có vấn đề gì sao?" Sư phụ cậu đúng là đạo sĩ mà, còn là trụ trì đạo quán hẳn hoi.

Mao Cao Minh uể oải, "Cậu là bác sĩ sao lại có chuyện đi bái đạo sĩ làm sư phụ hả? Định học gì? Học làm bà đồng nhảy múa cầu thần chữa bệnh à.

Giang Hoa Đình, "..."Cậu mới không nhảy múa cầu thần đâu. 

Những điều cậu học là đạo học chính thống đấy nhé. 

"Chẳng trách chủ nhiệm Nghê sống không còn gì luyến tiếc, nhớ kỹ, chuyện này về sau đừng nhắc lại nữa, kẻo người ta lại tưởng bệnh viện chúng ta mở ra để nhảy mời thần, phát bùa chữa bệnh. Bình thường tôi nhắm mắt cho cậu vẽ bùa trong giờ làm cũng được, nhưng tuyệt đối đừng có đốt bùa cho bệnh nhân uống nghe chưa. Không thì người đầu tiên tố cáo cậu sẽ là tôi đấy!”

"Sau đó đến lượt anh cũng gặp xui xẻo." Giang Hoa Đình lạnh lùng nói. 

Mao Cao Minh, "..." Điên thật! Đồng nghiệp kiểu gì thế này? Còn có thể vui vẻ yêu thương nhau không hả? A phi. Yêu cái đầu nhà mi.

Nguyên tưởng rằng hôm nay tiếp tục bị ghẻ lạnh, ai ngờ liên tiếp có ba bệnh nhân chỉ đích danh Giang Hoa Đình. Nhìn trang phục công sở giống nhau, chắc là đồng nghiệp đi theo nhóm.

Mao Cao Minh lẩm bẩm: “Đúng là ghen tị mà. Sao ai cũng chỉ treo số của cậu mà không chọn tôi? Rõ ràng tôi lớn tuổi hơn cậu nhiều!” Chẳng lẽ làm cái nghề này càng già càng mất giá?

Này thât không khoa học!

Giang Hoa Đình cười híp mắt nói: "Có lẽ họ thấy tôi trông… đáng yêu hơn chăng?" 

Mao Cao Minh xem thường, cậu còn có mặt mũi nói thế?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store