Edit Thap Nien 60 Xuyen Thanh Mo Cua Nhan Vat Chinh
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Mỹ Hoa vừa tỉnh dậy cảm thấy tinh thần thoải mái, ngồi ở trên giường lười biếng duỗi eo. Nàng quay đầu nhìn về phía Nghiêm Ngật còn đang ngủ, nghĩ đến tối qua hắn còn xoa bóp eo cho nàng, kéo lại chăn đắp lên cho hắn , xuống giường chuẩn bị bữa sáng .Nàng làm cơm được một nửa , ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, rửa tay đứng dậy đi ra mở.Cửa vừa mở ra, ở phía ngoài nàng thấy một người trẻ tuổi mặc quân trang. Tôn Trụ đứng ở ngoài cửa sốt ruột , vừa nhìn tẩu tử vừa mở miệng nói: "Tẩu tử, trong đội có việc gấp, cần đoàn trưởng đi qua một chuyến." Thẩm Mỹ Hoa vừa nghe là việc gấp, không dám trì hoãn, mời hắn nhanh chóng tiến vào. "Vẫn còn chưa tỉnh, tôi đi gọi, anh vào đây ngồi chờ ." Nàng nói xong quay người hướng tới phòng ngủ. Nàng đẩy cửa ra đi vào, còn chưa mở miệng đã thấy trong phòng Nghiêm Ngật đã đứng dậy, đang mặc quần áo. "Bên ngoài có người tìm anh, nói là trong đội có việc gấp muốn anh trở về một chuyến."Nàng đem lời nói của người kia nhanh chóng thuật lại một lần, một khắc cũng không dám chậm trễ, hẳn là chuyện rất quan trọng, không thì thời điểm nghỉ ngơi này sẽ không tìm đến.Nghiêm Ngật cài xong nút áo, ân một tiếng, hắn mới vừa ở trong phòng nghe hai người nói chuyện . "Em ở nhà mang theo hài tử không nên chạy loạn, có chuyện tìm Chị Ngọc Hà, hôm nay không cần phần cơm tôi." Nghiêm Ngật nói xong, đeo quân hàm lên, nhanh chóng đi ra ngoài. Nàng còn chưa kịp đáp lại, hắn đã đi ra khỏi cửa phòng, theo sau nghe tiếng đóng cửa, trong phòng khôi phục yên tĩnh. Nguyên Bảo nghe tiếng đóng cửa từ trên giường đứng lên, gặp nương đứng ở ngoài cửa, tay xoa mắt: "Nương." Nàng đứng ở ngoài cửa nhìn Nguyên Bảo vẫn còn chưa tỉnh ngủ mở miệng nói: "Ngủ tiếp đi, cơm chín gọi con cùng Đại Lực ra ăn." Nguyên Bảo gật đầu, dịch thân thể vào trong ổ chăn nhắm mắt lại ngủ tiếp. Ba người ăn sáng xong, Đại Lực mang theo Nguyên Bảo đứng ở cửa phòng bếp nhìn mợ.Thẩm Mỹ Hoa đem bát rửa bỏ vào trong tủ , thấy bọn nhỏ đứng tại cửa phòng bếp, muốn nói lại thôi, cười mở miệng: "Đừng chạy xa , trước khi ăn cơm nhớ về." Hai người bọn họ ăn sáng nghe thấy động tĩnh dưới lầu , vẫn hướng tới cửa sổ nhìn, nghĩ đến muốn xuống dưới lầu chơi. Đại Lực vừa nghe, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn nhìn mợ gật đầu, lôi kéo Nguyên Bảo xuống lầu.Thẩm Mỹ Hoa nhìn bóng lưng vui vẻ của bọn nhỏ , có chút hâm mộ, nàng giống như đã rất lâu không có vui vẻ đi làm một chuyện như vậy , thở dài một tiếng , tiếp tục thu dọn phòng bếp. Thu dọn xong lại đem trong phòng , ngoài phòng quét một lần, sang đan* thay đổi để ở một bên chờ Nghiêm Ngật trở về rửa, thu thập xong đã hơn mười giờ. Nàng đứng ở cửa nhìn phòng bếp, nghĩ đến vài giờ trước nàng mới đi vào, không muốn vào lại. Nghiêm Ngật giữa trưa không trở lại, chỉ còn nàng cùng hài tử, nàng nhớ rõ trong tụ bảo có một máy tự động làm nóng cơm, còn có thịt thái sợi xào tỏi mà nàng thích. Lấy cơm nóng bên trong ra, lại làm thêm một chút đồ ăn. Nàng trở lại phía trước đóng cửa nhà , vừa muốn đi vào trong phòng liền nghe thấy tiếng đập cửa, tâm xiết chặt, tay kéo cửa ra ngoài. "Mỹ Hoa, mở cửa." Hồ Ái Bình tay mang theo củ cải , tay gõ cửa. Thẩm Mỹ Hoa nghe là tiếng của Hồ Ái Bình, bước nhanh đi đến cạnh cửa: " Tới đây ." "Ban ngày ngươi khóa cửa làm gì ." Hồ Ái Bình chờ Mỹ Hoa mở cửa ra, mang theo đồ vào phòng. Nàng mỗi lần tới đều muốn gõ cửa nửa ngày mới có thể tiến vào. Thẩm Mỹ Hoa chờ nàng tiến vào, đóng cửa lại: "Vừa mới mở một lúc lâu để cho thoáng mát, giờ thấy hơi lạnh , thuận tay khóa lại." Nàng mỗi lần đi vào trong nhà đều có thói quen khóa lại cửa, như vậy trong lòng mới an tâm. Hiện tại lối sống vẫn còn bình dị, thuần phác , mọi người ban ngày cơ bản đều không khóa cửa, nàng khóa cửa liền lộ ra có chút không được tự nhiên. Hồ Ái Bình vừa nghe vừa đem củ cải vào trong bếp, mở miệng nói: "Nương ta hôm qua tới, mang củ cải nhà trồng được lên, nhìn vừa đẹp mắt mà vùi vị còn không tệ , ta mang sang một chút cho ngươi nếm thử, nếu người thích ngày mai ta lại mang tới." Thẩm Mỹ Hoa nhìn Ái Bình ôm non nửa túi củ cải, ở trong miệng nàng còn nói là một chút , mở miệng nói: "Ta lấy thêm mấy củ , còn dư lại ngươi mang về để ăn đi." Hiện tại mùa đông các loại rau lên rất khó , củ cải này đều là người nhà nàng mang từ xa đến , nàng không thể muốn lấy nhiều như vậy. Hồ Ái Bình nhìn Thẩm Mỹ Hoa không muốn, tức giận nói ra: "Ngươi khách khí cái gì, chỗ ta còn nhiều hơn, không kém ngươi mấy củ , ngươi nếu là cảm thấy nhiều, giữa trưa liền làm thêm mấy củ ăn đi, ta ăn nhiều thêm chút là được." Nàng còn muốn nói với Hồ Ái Bình giữa trưa rồi sao không trở về ăn cơm, ở nhà nàng một lúc lâu làm chậm chễ giờ ăn trưa. Thẩm Mỹ Hoa thấy nàng muốn ở lại ăn cơm, cười gật đầu: "Đi, ta đây nấu cơm trưa liền nhiều thêm một chút." Chờ lát nữa, Nàng ở trong tụ bảo lấy thêm một khối thịt, làm món củ cải hầm thịt, lại thêm một món canh ."Mỹ Hoa, ta muốn đi WC trước, lát sau liền cùng ngươi làm." Hồ Ái Bình nói xong xoay người đi nhà vệ sinh nàng vừa đi trên đường cũng có chút nghĩ ngợi. Thẩm Mỹ Hoa thừa dịp nàng đi WC , nhàn rỗi lấy một khối thịt đi ra rửa cắt thành khối lớn bỏ vào trong bát. Hồ Ái Bình đi ra gặp Mỹ Hoa nấu cơm, đi vào phòng bếp vừa muốn rửa tay. Nàng lắc nước trên tay, đang muốn rửa rau đã nhìn thấy trên bàn sơn phóng non nửa bát thịt: "Mỹ Hoa, trong nhà ngươi còn có thịt?" Mấy ngày hôm trước đến chơi , thức ăn ở trên đều là một bàn thịt, không nghĩ là còn có.Thẩm Mỹ Hoa thấy nàng có chút giật mình, mở miệng nói: "Lần trước giữ lại một chút, vừa lúc lần này hầm củ cải." Nàng không lấy bao nhiêu thịt, cắt ra đến chỉ có một khối nhỏ . "Ngươi để lại cho hài tử ăn, buổi trưa đừng làm ." Hồ Ái Bình vừa nghe liền hiểu được thịt này sợ là một chút thịt cuối cùng để lại cho bọn nhỏ ăn , nói Thẩm Mỹ Hoa để mau cất đi. Thẩm Mỹ Hoa thấy nàng ở một bên muốn đem thịt bỏ vào trong tủ bát, tiến lên cầm lấy chén trong tay nàng: "Giữa trưa làm cơm, bọn nhỏ ăn cũng giống vậy , ngươi đem củ cải rửa, ta đi nhóm lửa."Hôm nay Nghiêm Ngật không ở nhà, nàng mới dám lấy thêm thịt ra cho bọn nhỏ ăn đỡ thèm. Hồ Ái Bình nhìn Mỹ Hoa kiên trì như thế liền không nói cái gì nữa, cầm củ cải đến bên chậu nước rửa sạch. Trong viện Lý Quế ngửi thấy mùi thịt, hít hít mũi, theo hương nhìn qua, là từ cửa sổ nhà Thẩm Mỹ Hoa bay ra , nuốt một ngụm nước bọt, nhanh chóng nhìn một bên Nguyên Bảo mở miệng nói: "Nguyên Bảo, ngươi nương đang nướng thịt , trở về đi." Nhà nàng mua thịt luyến tiếc ăn đều đêm cất , chờ lúc thật sự thèm mới cắt một chút xào ăn , không nghĩ đến nhà Mỹ Hoa trực tiếp đem thịt đi nướng . Nguyên Bảo đang ngồi xổm bên người ca ca , nghe thấy lời nói của thẩm thẩm, dựa theo nàng nói hít một hơi thật dài , không có ngửi được mùi thịt, hướng nàng lắc lắc đầu. Lý Quế gặp Nguyên Bảo cùng Đại Lực ngồi xổm trên mặt đất tiếp tục chơi , nghĩ đến các tiểu từ nhà mình, nếu là nhà nàng hài tử biết có nướng thịt , không cần gọi chúng, thịt chưa kịp ra nồi bọn chúng đã bâu lại đầy ở bếp rồi .Lý Quế nghĩ Mỹ Hoa đang mang thai, ở dưới lầu nàng không bỏ cuộc, lại tiếp nói ra: "Mau trở về đi thôi, không thì nương ngươi phải xuống gọi về ." Nàng vừa mới dứt lời không bao lâu, liền gặp lầu hai cửa sổ bị kéo ra, Hồ Ái Bình vươn ra gọi một tiếng : "Đại Lực mang đệ đệ trở về ăn cơm." Đại Lực ngẩng đầu nhìn là Ái Bình thẩm, nhanh chóng đứng dậy lôi kéo Nguyên Bảo trở về đi, đi lên cùng Lý Quế phất tay nói chào. "Đi thôi." Lý quế cười để cho bọn họ trở về. Hai người về nhà, đồ ăn đã mang lên bàn. "Rửa tay ăn cơm." Thẩm Mỹ Hoa thấy bọn nhỏ trở về, để bọn nhỏ đi rửa tay. Hồ Ái Bình chờ mọi người xong xuôi, ngồi xuống bàn mới từ từ động đũa. "Mỹ Hoa, buổi chiều trong đội có biểu diễn văn nghệ, chúng ta cùng đi xem một chút đi." Chờ Mỹ Hoa cùng hài tử ăn xong, nàng đặt chén đũa trong tay xuống , đem việc hôm nay muốn làm nói, nói ra. Năm nay trong đội có biểu diễn văn nghệ, một tháng trước còn tập luyện, tập duyệt thật lâu mới xong, mọi năm đều biểu diễn hai lần, trong đội một lần, một lần biểu diễn nữa là để người thân trong đội đến xem. Trước đó không lâu có thông báo năm nay chỉ biểu diễn một lần, thống nhất là biểu diễn ở trong đội, sau khi bọn họ dùng cơm trưa, nhanh đã đến ba giờ chiều ,Lão Lý nói năm giờ đã bắt đầu biểu diễn. Ngày hôm qua Ái Bình muốn Lão Lý mang nàng đi, Lão Lý không nguyện ý, bảo nàng tìm người khác đi cùng. "Biểu diễn văn nghệ ?" Hiện tại không có ngày lễ gì lớn, biểu diễn làm gì ?, nàng ở trong đầu lục lọi kí ức một vòng, không tìm thấy sự kiện liên quan đến việc này. Hồ Ái Bình thấy Mỹ Hoa không biết, nghĩ đến nàng không có ăn tết ở trong căn cứ , nên không biết việc này, vừa muốn mở miệng liền cảm thấy không đúng. "Nghiêm đoàn trưởng không nói với ngươi hôm nay có biểu diễn?" "Không có, hắn mấy ngày nay đều ở nhà nghỉ ngơi." Thẩm Mỹ Hoa nghe xong, nháy mắt phản ứng kịp, Nghiêm Ngật hẳn là không nghĩ nàng đi, không nói với nàng. "Trong đội mỗi cuối năm đều sẽ làm biểu diễn văn nghệ, năm nay lại nói, biểu diễn là xế chiều ngày hôm nay." Việc này Nghiêm đoàn trưởng chắc chắn là biết từ lâu, sợ là không muốn cho Mỹ Hoa ra ngoài, mấy ngày nay phía ngoài đường đều không dễ đi. Hồ Ái Bình nghĩ đến Nghiêm đoàn trưởng lo lắng Mỹ Hoa cùng hài tử không cho người đi, nhà nàng Lão Lý ngược lại hoàn toàn, để nàng đi một mình rất yên tâm , buổi tối còn so sánh với nàng ăn ngon, không thể so sánh với Nghiêm đoàn trưởng . "Mỹ Hoa?" Hồ Ái Bình nhìn Mỹ Hoa không nói lời nào, mở miệng gọi. Thẩm Mỹ Hoa nghĩ đến phía ngoài đường đều là bùn đất, cự tuyệt nói : "Phía ngoài đường không dễ đi, không đi ." Nàng thật sự cũng muốn đi xem biểu diễn nhưng từ chỗ bọn họ ở đi đến trong đội khá xa, mất khoảng 20 phút , đến nơi còn xác nhận danh tính , đứng chờ đăng ký, đường bên ngoài lại càng không dễ đi nghĩ đến đây đã thấy phiền một trận rồi. "Ta biết ngươi sẽ nói như vậy mà, trong đội cử xe đưa đón mọi người đi xem ." Phía ngoài đường quá trơn, bọn họ đi hài đều sẽ dính bùn, làm bẩn chân các nàng, trong đội liền phái xe đến tiếp đón các nàng. Vốn nghĩ các nàng phải tự đi, không nghĩ đến trong đội cử người đưa đón các nàng Thẩm Mỹ Hoa lập tức đồng ý. Một bên Nguyên Bảo cùng Đại Lực gặp nương đáp ứng đi vào đội, tay nhỏ cầm chiếc đũa liền cười, hai người từ trên băng ghế nhảy xuống dưới, giúp nương thu dọn bát đũa. Mấy người thu dọn xong, ở trong phòng chờ đợi, chờ khoảng hai giờ bên ngoài có người hô xe đến. Nguyên Bảo lôi kéo ca ca từ cửa sổ nhìn xuống, dưới lầu đứng chờ là một chiếc xe tải, có không ít người đã đi lên. "Nương, đi." Nguyên Bảo gặp xe đến , kích động lôi kéo nương muốn đi xuống. Thẩm Mỹ Hoa đem cửa khóa lại, sau đó tất cả cùng xuống dưới lầu. "Vương nãi nãi." Thẩm Mỹ Hoa cùng Hồ Ái Bình lên xe hướng tới Vương Hồng chào hỏi. "Mau tới ngồi." Vương Hồng nhìn bọn hắn vẫy gọi, để cho các nàng mang hài tử ngồi lại đây. Các nàng còn đang mang thai , bên người đi theo hai đứa trẻ đứng không được. Một bên Lý Quế chờ hai người ngồi hảo, mở miệng : "Mỹ Hoa, năm nay là lần đầu tiên xem biểu diễn phải không ?." Thẩm Mỹ Hoa nhìn về phía có tiếng nói , là Lý quế nhà ở dưới tầng của bọn họ, nhà Vương nãi nãi cách vách "Là lần đầu tiên." "Vậy ngươi buổi tối nhìn chú ý xem một chút, những kia tiểu cô nương trong nhóm nhảy kia rất linh hoạt ." Lý quế nghĩ đến năm ngoái những cô nương kia trực tiếp nhảy khỏi sân khấu. "Vâng." Thẩm Mỹ Hoa thấy dáng vẻ vui vẻ của Lý Quế, cười đáp ứng. Mọi người ngồi ở trên xe ngươi một câu nàng một câu, xe chậm rãi ung dung hướng tới quân đội mà mở ra , tiến vào cửa phải kiểm tra mỗi người đều nhất nhất nghe theo . Hồ Ái Bình nhìn thấy phía chồng nàng đứng , bên cạnh còn có người khác , nhanh chóng hướng tới Mỹ Hoa mở miệng: "Mỹ Hoa, nhanh cúi đầu." Thẩm Mỹ Hoa đang muốn xuống xe, nghe lời nói Hồ Ái Bình , quay đầu nhìn nàng: "Làm sao." "Nghiêm đoàn trưởng đang ở cửa ra vào." Hồ Ái Bình vừa mới dứt lời liền gặp Nghiêm đoàn trưởng nhìn về hướng bọn hắn bên này nhìn rồi lại đây. Hỏng rồi, hỏng rồi. Thẩm Mỹ Hoa nghe lời nói của Ái Bình, vừa nâng mắt liền gặp Nghiêm Ngật đứng ở cách đó không xa đang nhìn nàng cùng hài tử.chú thích : * sang đan* : ga giường, khăn trải giường, đệm trải giường.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store