[Edit] Thành lập tổ chức Teyvat trong thế giới Conan
Chương 41:"Nhà chiêm tinh nghèo khó"
"Rượu?" – Conan nhíu mày khó hiểu. Cái này thì liên quan gì đến rượu chứ...?"Đúng vậy." – Mona khẳng định chắc nịch. "Và theo như bói toán, em sắp sửa gặp lại hai người đó một lần nữa – rất sớm thôi.""Thật sao? Vậy... khi nào em gặp lại họ? Chị có biết họ là ai không? Họ tên gì?" – Conan bất ngờ, không kìm được hỏi dồn dập."Không biết." – Mona lắc đầu. "Thủy bàn chỉ hiện ra được bấy nhiêu thông tin."Sự thật là, thủy bàn lần này cho ra rất ít manh mối – phần còn lại là Mona đoán. Vì cô (hay đúng hơn là Nayu) biết rõ: sắp tới đây, nhân vật chính sẽ sớm gặp lại người của Tổ chức Áo Đen.Chỉ mới mấy hôm trước, khi Mona đến ngân hàng rút tiền mặt, cô phát hiện người tiếp nhận hồ sơ lại chính là Hirota Masami – hay đúng hơn là Miyano Akemi, chị gái của Sherry (tức Miyano Shiho, người tạo ra thuốc APTX4869). Việc này cho thấy, vụ cướp ngân hàng 1 tỷ yên sắp sửa xảy ra.Nayu cũng từng băn khoăn không biết có nên ra tay cứu Miyano Akemi hay không – dù gì thì đây cũng là người yêu cũ của Akai Shuichi, và cũng là một trong những mắt xích quan trọng dẫn đến nội tình tổ chức. Cứu cô ấy, rất có thể sẽ đem lại giá trị cực lớn về sau...Nhưng cuối cùng, cô quyết định đứng ngoài quan sát. Khi thời cơ đến, tùy vào nhân vật mình đang hóa thân hoặc tình huống cụ thể, nếu có thể cứu thì cứu, không thì cũng chỉ đành mặc định Akemi vận rủi.Dù sao đi nữa, hiện giờ tổ chức của bản thân còn yếu, Mona không muốn mạo hiểm bị Tổ chức Áo Đen phát hiện quá sớm. Mọi chuyện phải đợi... khi sức mạnh đủ mạnh."Haizz..." – Conan thất vọng thấy rõ, ánh mắt cụp xuống.Sonoko thấy vậy chẳng những không an ủi, mà còn tranh thủ châm chọc:
"Này này~ Lúc nãy ai bảo chiêm tinh là lừa gạt hả? Còn nói người ta toàn phịa chuyện? Rồi ai đó vừa nãy vừa nghe bói xong đã vội hỏi lia lịa vậy?"Cái đồ Sonoko này...! – Conan đang buồn rầu, nghe câu đó lập tức nổi giận, tay siết chặt, ánh mắt căm phẫn nhìn Sonoko."Thôi nào Sonoko, Conan còn nhỏ mà." – Ran đứng ra hòa giải, rồi nhìn đồng hồ, "Cũng muộn rồi, hay là mình về thôi?""Chờ đã, hai vị tiểu thư!" – Mona đột ngột chen lời, sắc mặt hơi sốt ruột. "Tôi thấy hai cô có vẻ hứng thú với chiêm tinh, không biết có muốn mua thử cuốn 'Nhập môn Tinh tượng học' không? Học xong, các cô cũng có thể tự bói toán đó!"Đúng rồi, tranh thủ mời chào khách luôn! – Mona cười gượng. Gần đây kinh tế khó khăn, nuôi thêm một người trong nhà khiến sinh hoạt phí tăng, cả nhà sắp không đủ ăn – không tranh thủ buôn bán thì sao trụ nổi?"Oa! Thật sao? Vậy tôi mua một quyển!" – Sonoko phấn khích. Từ nãy cô đã cực kỳ tin tưởng năng lực của Mona, giờ nghe nói có thể tự học bói toán, lập tức gật đầu không chút do dự.Trời ơi, đây rõ ràng là nhân cơ hội bán hàng rồi còn gì! – Conan cạn lời. Nhìn Mona lúc này hăng hái đẩy sản phẩm, hoàn toàn khác với vẻ thần bí lúc bói toán, Conan càng nghi ngờ tính xác thực của những lời tiên tri lúc nãy..."Đi, nhà tôi gần đây thôi. Tôi không mang sách theo, các cô theo tôi về lấy luôn nhé! Trong nhà còn một số công cụ chiêm tinh, nếu cô thích, tôi cũng có thể bán rẻ cho." – Mona nói như pháo bắn, không cho Sonoko kịp đổi ý, kéo luôn cả nhóm về nhà mình.Chẳng mấy chốc, mọi người đến trước một căn nhà hai tầng nhỏ.Mona vừa định lấy chìa khóa mở cửa, thì cửa đã được mở từ bên trong."Mona tiểu thư, cô về rồi! Tôi đã chuẩn bị xong salad rau xanh, cô muốn dùng luôn chứ?" – Một giọng nói dịu dàng vang lên, là của một cô gái trẻ.Conan ngạc nhiên: Gì cơ? Cô ta còn có cả... hầu gái á?Nhưng rồi cậu lại thắc mắc: Tối ăn salad thôi sao? Không đói à?"Cô Mona, buổi tối chỉ ăn salad rau thế này... có no không vậy?" – Ran cũng lo lắng hỏi."Khụ... Những món ăn quá ngon thường khiến người ta quên đi giá trị thật của dinh dưỡng. Cảnh đẹp quá mức sẽ che mờ sự thật đơn giản. Tôi sống như vậy là để nhìn thấu sự thật của thế giới." – Mona giải thích rất triết lý.Ha... ha... nghe vậy thì ai mà tin nổi... Chẳng qua là hết tiền mua đồ ăn ngon thôi! – Conan nghi ngờ. Nhưng đã nghèo vậy mà vẫn thuê hầu gái? Lạ thật..."Naa~ Thì ra là vậy!" – Ran thì lại tin sái cổ."Các vị cứ ngồi đây chờ chút, tôi lên lầu lấy sách và dụng cụ." – Mona dẫn mọi người vào phòng khách, rồi bảo hầu gái tên Noelle rót nước cho khách.Phòng khách mang phong cách châu Âu cổ điển, đồ đạc cũ kỹ nhưng được dọn dẹp rất sạch sẽ.Khi Noelle cúi người rót nước, ánh mắt Conan vô tình lướt qua chiếc nơ phía sau lưng cô, và... sững lại.Khoan đã... Cái đó là gì...?Trên chiếc nơ có một viên pha lê trông rất quen mắt – giống hệt với viên pha lê của Lisa mà Conan từng thấy. Dù màu sắc khác nhau – Lisa là màu tím, còn Noelle là màu vàng – nhưng khung và họa tiết bên trong giống y đúc. Hơn nữa, kiểu hoa văn lại khá giống với của Xiangling...Chẳng lẽ họ có quan hệ gì với nhau...?"A——!"Tiếng hét thất thanh vang lên từ tầng trên!Không kịp nghĩ ngợi, Conan phóng vội lên lầu.Trên tầng, cậu thấy Mona đang đứng trước một căn phòng, tay vịn vào khung cửa, ánh mắt chấn động nhìn vào bên trong.Conan chạy đến, thở phào nhẹ nhõm khi thấy Mona không bị thương, rồi chen lên phía trước để nhìn vào bên trong.Đó là một thư phòng. Trên giá chất đầy sách vở, cả sàn nhà cũng rải rác những cuốn sách chưa xếp kịp. Bàn làm việc chất đầy các loại dụng cụ chiêm tinh kỳ quặc.Nhưng Conan nhanh chóng dời mắt đến một chàng trai lạ mặt đang đứng trong phòng – trông như học sinh cấp ba, tóc hơi dài, vẻ mặt lúng túng đang giải thích điều gì đó với Mona.Trên bàn là một vài cuốn sách bị rạch rách thảm thương bằng dao – rõ ràng bị cố ý phá hoại."Đây là... sách của tôi! Chúng không còn xuất bản nữa mà!" – Mona thét lên đau lòng, không để ý lời giải thích của chàng trai, chỉ nhìn chằm chằm vào đống sách bị hủy.Ran và Sonoko cũng chạy lên.Thấy có người lạ, Ran lập tức đứng chắn trước Mona, cảnh giác.Conan quan sát toàn cảnh: Có vẻ như cậu con trai này đột nhập vào thư phòng và phá sách. Nhưng lý do tại sao thì... mình vẫn chưa rõ.
"Này này~ Lúc nãy ai bảo chiêm tinh là lừa gạt hả? Còn nói người ta toàn phịa chuyện? Rồi ai đó vừa nãy vừa nghe bói xong đã vội hỏi lia lịa vậy?"Cái đồ Sonoko này...! – Conan đang buồn rầu, nghe câu đó lập tức nổi giận, tay siết chặt, ánh mắt căm phẫn nhìn Sonoko."Thôi nào Sonoko, Conan còn nhỏ mà." – Ran đứng ra hòa giải, rồi nhìn đồng hồ, "Cũng muộn rồi, hay là mình về thôi?""Chờ đã, hai vị tiểu thư!" – Mona đột ngột chen lời, sắc mặt hơi sốt ruột. "Tôi thấy hai cô có vẻ hứng thú với chiêm tinh, không biết có muốn mua thử cuốn 'Nhập môn Tinh tượng học' không? Học xong, các cô cũng có thể tự bói toán đó!"Đúng rồi, tranh thủ mời chào khách luôn! – Mona cười gượng. Gần đây kinh tế khó khăn, nuôi thêm một người trong nhà khiến sinh hoạt phí tăng, cả nhà sắp không đủ ăn – không tranh thủ buôn bán thì sao trụ nổi?"Oa! Thật sao? Vậy tôi mua một quyển!" – Sonoko phấn khích. Từ nãy cô đã cực kỳ tin tưởng năng lực của Mona, giờ nghe nói có thể tự học bói toán, lập tức gật đầu không chút do dự.Trời ơi, đây rõ ràng là nhân cơ hội bán hàng rồi còn gì! – Conan cạn lời. Nhìn Mona lúc này hăng hái đẩy sản phẩm, hoàn toàn khác với vẻ thần bí lúc bói toán, Conan càng nghi ngờ tính xác thực của những lời tiên tri lúc nãy..."Đi, nhà tôi gần đây thôi. Tôi không mang sách theo, các cô theo tôi về lấy luôn nhé! Trong nhà còn một số công cụ chiêm tinh, nếu cô thích, tôi cũng có thể bán rẻ cho." – Mona nói như pháo bắn, không cho Sonoko kịp đổi ý, kéo luôn cả nhóm về nhà mình.Chẳng mấy chốc, mọi người đến trước một căn nhà hai tầng nhỏ.Mona vừa định lấy chìa khóa mở cửa, thì cửa đã được mở từ bên trong."Mona tiểu thư, cô về rồi! Tôi đã chuẩn bị xong salad rau xanh, cô muốn dùng luôn chứ?" – Một giọng nói dịu dàng vang lên, là của một cô gái trẻ.Conan ngạc nhiên: Gì cơ? Cô ta còn có cả... hầu gái á?Nhưng rồi cậu lại thắc mắc: Tối ăn salad thôi sao? Không đói à?"Cô Mona, buổi tối chỉ ăn salad rau thế này... có no không vậy?" – Ran cũng lo lắng hỏi."Khụ... Những món ăn quá ngon thường khiến người ta quên đi giá trị thật của dinh dưỡng. Cảnh đẹp quá mức sẽ che mờ sự thật đơn giản. Tôi sống như vậy là để nhìn thấu sự thật của thế giới." – Mona giải thích rất triết lý.Ha... ha... nghe vậy thì ai mà tin nổi... Chẳng qua là hết tiền mua đồ ăn ngon thôi! – Conan nghi ngờ. Nhưng đã nghèo vậy mà vẫn thuê hầu gái? Lạ thật..."Naa~ Thì ra là vậy!" – Ran thì lại tin sái cổ."Các vị cứ ngồi đây chờ chút, tôi lên lầu lấy sách và dụng cụ." – Mona dẫn mọi người vào phòng khách, rồi bảo hầu gái tên Noelle rót nước cho khách.Phòng khách mang phong cách châu Âu cổ điển, đồ đạc cũ kỹ nhưng được dọn dẹp rất sạch sẽ.Khi Noelle cúi người rót nước, ánh mắt Conan vô tình lướt qua chiếc nơ phía sau lưng cô, và... sững lại.Khoan đã... Cái đó là gì...?Trên chiếc nơ có một viên pha lê trông rất quen mắt – giống hệt với viên pha lê của Lisa mà Conan từng thấy. Dù màu sắc khác nhau – Lisa là màu tím, còn Noelle là màu vàng – nhưng khung và họa tiết bên trong giống y đúc. Hơn nữa, kiểu hoa văn lại khá giống với của Xiangling...Chẳng lẽ họ có quan hệ gì với nhau...?"A——!"Tiếng hét thất thanh vang lên từ tầng trên!Không kịp nghĩ ngợi, Conan phóng vội lên lầu.Trên tầng, cậu thấy Mona đang đứng trước một căn phòng, tay vịn vào khung cửa, ánh mắt chấn động nhìn vào bên trong.Conan chạy đến, thở phào nhẹ nhõm khi thấy Mona không bị thương, rồi chen lên phía trước để nhìn vào bên trong.Đó là một thư phòng. Trên giá chất đầy sách vở, cả sàn nhà cũng rải rác những cuốn sách chưa xếp kịp. Bàn làm việc chất đầy các loại dụng cụ chiêm tinh kỳ quặc.Nhưng Conan nhanh chóng dời mắt đến một chàng trai lạ mặt đang đứng trong phòng – trông như học sinh cấp ba, tóc hơi dài, vẻ mặt lúng túng đang giải thích điều gì đó với Mona.Trên bàn là một vài cuốn sách bị rạch rách thảm thương bằng dao – rõ ràng bị cố ý phá hoại."Đây là... sách của tôi! Chúng không còn xuất bản nữa mà!" – Mona thét lên đau lòng, không để ý lời giải thích của chàng trai, chỉ nhìn chằm chằm vào đống sách bị hủy.Ran và Sonoko cũng chạy lên.Thấy có người lạ, Ran lập tức đứng chắn trước Mona, cảnh giác.Conan quan sát toàn cảnh: Có vẻ như cậu con trai này đột nhập vào thư phòng và phá sách. Nhưng lý do tại sao thì... mình vẫn chưa rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store