ZingTruyen.Store

[ Edit] Sợi Tơ Hồng Dắt Quỷ - Phần 1

Chương 76: Địa Ngục Chi Hỏa

dunglittle

Tôi không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn không phải điều tốt lành. Tôi cố gắng hết sức để thoát ra khỏi lò thiêu, nhưng loay hoay mãi chẳng có tác dụng gì, cẳng chân bị thương vẫn chảy máu không ngừng, giờ thì còn bị chuột rút.

Cơn đau dữ dội khiến tôi ngã vật xuống đáy lò, máu từ vết thương thấm qua lớp quần jeans rách, thấm vào tro bụi trong lò. Trong lúc lăn lộn, tro bám đầy lên vết thương, khiến đau càng thêm đau.

Phía trên miệng lò, liên tục lóe lên những tia sáng, như thể pháo hoa đang nổ tung, khiến tôi càng thêm hoảng loạn.

“Meo…”

Một tiếng mèo kêu yếu ớt vang lên. Tôi ngẩng đầu, thấy con mèo đen đang nằm bên miệng lò, nhìn tôi chằm chằm. Nó không còn vẻ rực rỡ như trước, đầu đầy vết thương.

Tôi cố gắng chịu đau để đứng dậy, nhưng phát hiện ánh mắt của mèo đen nhìn tôi rất kỳ lạ.

Chưa kịp phản ứng, một tia lửa bất ngờ bay vào từ miệng lò! Đó là ngọn lửa màu xanh lam, giống như ma trơi.

Tôi sững người, ngọn lửa rơi xuống người tôi, rồi lăn xuống đáy lò.

Điều kỳ lạ là, khi ngọn lửa chạm vào người tôi, tôi không hề thấy bỏng rát, nhưng khi nó chạm vào đáy lò, tro bụi lập tức bốc cháy dữ dội.

Ngọn lửa lan cực nhanh, chỉ trong vài giây, cả lò thiêu đã ngập tràn lửa, chỉ còn một khoảng nhỏ bằng bàn tay quanh người tôi chưa cháy nhưng đó cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Tôi hoảng hốt bật dậy, cảm giác như sắp bị thiêu sống! Tôi nhảy loạn lên, cố dùng chân dập tắt ngọn lửa, nhưng máu từ vết thương ở cẳng chân lại nhỏ xuống, rơi đúng vào giữa đám lửa.

Ngọn lửa lập tức bùng lên, nhảy vọt lên tận miệng lò thiêu!

Chuyện gì thế này? Máu tôi là chất xúc tác sao?!

Ngọn lửa xanh lam cháy đến tro bụi đã bị máu tôi thấm vào, khiến ngọn lửa càng bốc cao, và màu sắc bắt đầu thay đổi. Ban đầu toàn bộ là màu xanh, giờ tâm lửa đã chuyển sang màu đỏ máu.

Những ngọn lửa bốc cao từ từ bay lên, xoay quanh tôi như đang nhảy múa.

Điều kỳ lạ là chúng không làm tôi bị thương, mà như thể có linh hồn riêng. Nhờ sự bảo vệ của chúng, tôi dễ dàng bước ra khỏi lò thiêu, dù lúc trước miệng lò quá cao không thể trèo ra, giờ tôi chỉ cần bước một bước là ra ngoài.

Đứng ở cửa lò, tôi quay đầu nhìn lại, dù lò thiêu rất lớn, nhưng từ miệng lò đến đáy cũng không sâu đến mức có thể giam giữ chiều cao 1m68 của tôi.

Đám lửa đỏ ấy cứ bám theo tôi như cái bóng, tôi đi thì nó đi, tôi dừng thì nó dừng.

Lúc này, dưới sự phối hợp của Dạ và Lý Ương, con sâu nguyên thân đang nằm rạp dưới đất, ba cái đầu từ từ chuyển động, mắt đỏ rực nhìn về ba hướng khác nhau. Xung quanh nó là những vũng chất lỏng màu xanh lá ăn mòn, đốt cháy mặt đất thành lỗ thủng, khiến không ai có thể dễ dàng tiếp cận.

Ngay bên cạnh những vũng chất lỏng đó, vương vãi đầy mảnh vỡ của chiếc chuông đồng…

Tay tôi run lên, trái tim như vỡ vụn. Tôi quay đầu lại, thấy Lý Ương đang nửa nằm nửa tựa vào bức tường gần đó, khuôn mặt trắng bệch đến đáng sợ.

Dù vậy, con sâu nguyên thân sau khi nghỉ một chút, lại chuẩn bị mở đợt tấn công mới. Nó kéo lê cái bụng khổng lồ, bên trong đầy chất lỏng màu vàng nhạt, còn Cù Lâm Tử vẫn nằm bất động, mắt nhắm nghiền, không hề bị ảnh hưởng.

Con sâu quay một vòng tại chỗ, ba cái đầu đồng loạt ngẩng lên nhìn về cùng một hướng.

Tôi nhìn theo ánh mắt của nó, thì thấy con mèo đen đang ngồi trên đầu tường! Nó cũng bị thương nặng, khóe miệng rỉ máu, thở dốc, thỉnh thoảng cúi đầu liếm vết thương.

Tôi chạy về phía mèo đen, trong lúc chạy, con sâu nguyên thân rõ ràng đã phát hiện ra tôi, nhưng khi nhìn thấy tôi, nó bất ngờ lùi lại hai bước!

Tôi không hiểu tại sao, từ khi bước ra khỏi lò thiêu, con sâu nguyên thân lại từ truy đuổi tôi chuyển sang sợ hãi tôi?

Lý Ương lờ mờ mở mắt, nhìn thấy tôi thì kinh ngạc trừng mắt, rồi như ngộ ra điều gì đó, thì thào: “Quả nhiên… cô không giống người thường… Cô có thể điều khiển… lửa địa ngục…”

“Lửa địa ngục?” Hắn nói không rõ ràng, tôi không chắc mình có nghe đúng không.

Bỗng nhiên vai tôi trĩu xuống, tôi quay đầu lại thì thấy mèo đen đã nhảy lên vai tôi. Nó cũng quay đầu nhìn tôi một cái, rồi ngẩng cao chân trái trước, oai phong chỉ về phía trước.

Con sâu nguyên thân như bị dọa sợ, quay đầu nhìn về phía Lý Ương, định hấp thụ hắn làm dinh dưỡng mới. Không hiểu vì sao, nó lại không thể tiêu hóa được Cù Lâm Tử.

Lý Ương đã bị thương nặng, không thể cử động, con sâu nguyên thân chỉ cần thò lưỡi ra là có thể cuốn hắn đi dễ dàng.

Tôi nhận ra ánh sáng từ chiếc gương bát quái trong tay hắn đã mờ dần, dường như nó phụ thuộc vào thể lực và sinh mệnh của người sử dụng.

Mèo đen lại ra hiệu cho tôi, vì muốn cứu Lý Ương, tôi cắn răng lao thẳng về phía con sâu nguyên thân. Không hiểu từ lúc nào, chân tôi lại khỏe đến mức chạy nhanh như lúc Dạ từng đưa tôi bay.

Chỉ vài bước, tôi đã đến sát bên con sâu nguyên thân, thậm chí dẫm lên cả chất lỏng ăn mòn mà nó phun ra mà vẫn bình an vô sự. Mèo đen đứng trên vai tôi, vung vẩy hai chân trước, rồi mạnh mẽ chỉ thẳng về phía trước.

Tôi nhìn nó như đang nhảy điệu quảng trường, hoang mang không hiểu gì.

Mèo đen tỏ vẻ khó chịu, liếc tôi một cái đầy khinh bỉ, rồi lặp lại động tác vừa rồi.

Cuối cùng tôi cũng hiểu, nó muốn tôi làm theo?

Những động tác uốn éo như nhảy múa ấy khiến tôi cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng vì cứu người, tôi vẫn miễn cưỡng làm theo, vung tay thật nhanh về phía trước.

Ngọn lửa địa ngục luôn theo sát tôi, ngay khi tôi hoàn thành chuỗi động tác, nó lao vút về phía con sâu nguyên thân như tên bắn!

Con sâu lại bị dọa sợ! Ngọn lửa có lớp ngoài màu xanh lam, lõi đỏ máu, đánh trúng nó ngay lập tức.

Cơ thể nó lập tức bốc cháy, ngọn lửa bao trùm toàn thân.

Con sâu lăn lộn trên mặt đất, gào thét đau đớn.

Tôi đã thành công rồi sao?!

Sau khi thiêu cháy con sâu, một đốm lửa nhỏ bay ngược trở lại, lao vào người tôi rồi biến mất.

Tôi cúi xuống tìm quanh, nhưng không thấy dấu vết của ngọn lửa ấy.

“Bốp, bốp, bốp.”

Tiếng vỗ tay vang lên từ phía xa, tôi nhìn quanh một lượt, nhưng không thấy bóng người nào cả.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store