Edit Showbiz Hon Ca Tinh Yeu Sam Loi
Edit: Packha03
Tiếng người ồn ào trong show trình diễn thời trang, âm thanh ầm ĩ dần được tăng lên.
Quý Thanh Vãn ngồi yên tại chỗ, cảm thấy xung quanh có những ánh mắt thường xuyên “ưu ái” dành cho cô.
Hơn nữa dường như cũng liên quan tới người đàn ông ngồi ở bên cạnh cô.
Quý Thanh Vãn cảm thấy nguyên nhân có thể là do anh, lặng yên không tiếng động di chuyển thân thể, thoáng rời xa người bên cạnh.
“Cô làm gì vậy?”
Âm thanh người đàn ông không nhanh không chậm truyền đến.
Thân thể Quý Thanh Vãn hơi dừng lại, giả vờ trấn định nói, “Có chuyện gì sao?”
Thịnh Du nghiêng đầu nhìn cô, “Sao cô di chuyển đi?”
Quý Thanh Vãn bị nghẹn, thuận miệng trả lời, “Hào quang của Thịnh Du lão sư quá lớn, dễ dàng thu hút ánh mắt mọi người.”
Thịnh Du nâng mi, quét mắt một vòng nhìn quanh bốn phía, những người xung quanh ánh mắt chợt dừng lại, giây tiếp theo nhanh chóng dời tầm mắt đi chỗ khác.
Động tác quá rõ ràng, hiển nhiên là có chuyện gì đó mờ ám.
“Vãn tổng.”
Hạ Hạ phía sau thò đầu ra, nhỏ giọng gọi một tiếng.
Quý Thanh Vãn nghe vậy hơi nghiêng đầu hỏi, “Sao vậy?”
Hạ Hạ đem điện thoại đưa cho cô, “Chị có muốn xem cái này một chút không?”
Show trình diễn thời trang còn chưa bắt đầu, có không ít người cầm điện thoại di động, phối hợp di dời tầm mắt.
Quý Thanh Vãn có lẽ đại khái có thể đoán được phát sinh chuyện gì, duỗi tay tiếp nhận di động, trên màn hình nhanh chóng hiện lên thông báo của Weibo của 《Big Escape》 .
Cô quét mắt nhìn, chú ý tới người cuối cùng được tag tên, hiếm khi tin tức của Hoắc Tuyết không sai.
Hạ Hạ phía sau ngược lại không chú ý tới điều này, liếc mắt nhìn Thịnh Du ở bên, nhỏ giọng nói, “Vãn tổng, khách mời lần này còn có Tô Trạch.”
Quý Thanh Vãn nghe vậy rũ mắt nhìn, đuôi lông mày khẽ nhếch lên.
Thật đúng là không thoát được cái ràng buộc này.
“Tô Trạch.”
Người bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng, Quý Thanh Vãn hơi dừng lại, nghiêng đầu nhìn anh.
Mí mắt Thịnh Du hơi rũ xuống, nhàn nhạt hỏi, “Cô để ý tới cậu ta?”
Quý Thanh Vãn nghi hoặc, “Tại sao tôi phải để ý?”
Thịnh Du không chút để ý mở miệng nói, “Theo lý thuyết cậu ta cũng được tính là ban trai Scandal của cô.”
Đuôi mắt Quý Thanh Vãn khẽ nhếch lên, “Thịnh Du lão sư lo lắng nhiều rồi, tôi không có nhiều tinh lực để ý tới những người râu ria.”
Mí mắt người đàn ông thả lỏng, giọng nói biến hoá mang theo tia tản mạn, “Tôi còn cho rằng Quý lão sư thích loại người này.”
“Loại người này?” Quý Thanh Vãn cảm thấy buồn cười hỏi lại, “Thoạt nhìn tôi giống người sẽ tìm hiểu những thanh niên trẻ tuổi sao?”
Thịnh Du nâng mi, “Hình như Fans boy Quý lão sư cũng rất nhiều.”
Quý Thanh Vãn nghe vậy, cô đúng thật là không để ý tới tỷ lệ Fanboy của mình. Nhưng đại đa số sẽ gọi cô là Vãn tổng, ngược lại vị này được Fans đặt cho biệt hiệu “Mỹ Ngọc.”
Cô đột nhiên nhớ tới những bình luận cầu hôn lúc trước, khoé miệng mang theo ý cười, “Thịnh Du lão sư cũng đâu kém, Fans bạn gái của anh cũng không ít, có muốn suy xét một chút không?”
Thịnh Du híp mắt, “Cô làm Nguyệt Lão chưa đủ sao?”
Lúc này Quý Thanh Vãn không sợ, chậm rãi mở miệng, “Nếu anh không ngại, tôi có thể giải thích cho anh một người.”
“Không tồi.” mí mắt Thịnh Du cũng lười nâng, “Có được lựa chọn không?”
Quý Thanh Vãn nghe anh hỏi, cũng hỏi lại tiếp, “Anh thích kiểu người như thế nào?”
Đôi mắt Thịnh Du khẽ nâng, nhìn về phía cô, ánh mắt nhàn nhạt, “Quý lão sư cảm thấy tôi thích kiểu người nào?”
Quý Thanh Vãn bị nghẹn, cô làm sao biết được anh thích kiểu người nào, lại cũng không phải con giun đi guốc trong bụng anh.
Ánh đèn hội trường dần chuyển sang màu tối, người dẫn chương trình đi lên thông báo show trình diễn thời trang chính thức bắt đầu.
Quý Thanh Vãn tự nhiên nói xong chuyện khác, “Chúng ta xem show trình diễn thời trang trước đi.”
Thịnh Du gật đầu lên tiếng, ngữ khí phiêu tán, “Vậy Quý lão sư cứ chậm rãi suy nghĩ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại ωαττραδ @packha03. Những trang đăng tải khác đều là ăn cắp]
Quý Thanh Vãn, “…”
Quý Thanh Vãn đương nhiên sẽ không nghĩ chuyện tào lao này, đem điện thoại đưa cho Hạ Hạ phía sau, ngẩng đầu nhìn về phía người mẫu trình diễn trên sân khấu. Quan sát những mẫu phong cách người mẫu mặc, ngẫu nhiên ghi nhớ ở trong lòng.
Nhóm người mẫu đầu tiên đi xong, cô nhớ tới bộ phận triển lãm, đợi vài giây bỗng nhiên cảm nhận được tầm mắt gắt gao nhìn chằm vào cô.
Đuôi mắt Quý Thanh Vãn khẽ nâng, theo phương hướng nhìn lại.
Bối Thi Nhụy ở hàng ghế đầu tiên nhìn Quý Thanh Vãn, không nghĩ tới đột nhiên cô sẽ nhìn lại, ánh mắt oán hận còn chưa kịp thu lại, bị cô bắt gặp được.
Thấy rõ mặt người đó, Quý Thanh Vãn đối với việc cô ta không khống chế tốt biểu cảm, khoé miệng khẽ câu, cười một tiếng. Ánh mắt người đàn ông bên cạnh dừng trên người cô.
Quý Thanh Vãn hơi nghiêng đầu nhìn lại, thân mình người đàn ông khẽ dựa vào ghế. Mí mắt khẽ rũ, hoàn toàn không để ý tới người mẫu trình diễn trên sân khấu, biểu cảm lãnh đạm, một bộ dáng không có hứng thú.
“Cô cười chuyện gì vậy?” Người đàn ông ngước mắt mở miệng hỏi.
“Thấy được một chuyện buồn cười.” Quý Thanh Vãn trả lời, nhớ tới chuyện gì hỏi lại, “Anh sao lại đồng ý tham gia Gameshow vậy?”
“Tôi không đồng ý.” Thịnh Du rõ ràng không muốn nhiều lời, “Là Đường Chí Văn ép buộc tôi tham gia."
Quý Thanh Vãn không dự đoán được, Đường Chí Văn có thể thu phục được vị thiếu gia này.
Anh ta hẳn đã phải rất vất vả.
Thịnh Du nhìn biểu cảm của cô, cười nhạt một tiếng, “Không cần đau lòng cho anh ta, tôi mới là người bị uy hiếp.”
Giọng nói u oán này, hẳn là bất mãn đã lâu.
Quý Thanh Vãn không nhịn được, cười một tiếng, “Vậy phải để anh chịu uỷ khuất rồi.”
Khoé miệng Thịnh Du khẽ câu, không tỏ ý kiến.
Ống kính quay quét qua hàng ghế thứ nhất, trên màn ảnh lớn lướt qua hình ảnh hai người. Nhiếp ảnh đứng phía sau nhìn thấy rõ ràng mọi chuyện, hơi dừng lại một chút, sau ba giây, hoàn hồn lại dời ống kính đi.
Lại không nghĩ tới có người nhanh chóng chụp được khoảnh khắc ấy.
Sau khi Weibo của 《Cực tốc đào thoát》 tuyên bố danh sách khách mời, những người được tag đều lần lượt chia sẻ bài viết. Ngay cả ảnh hậu cao lãnh cũng khó có khi phản hồi lại.
Nhưng cư dân mạng chờ nửa ngày, cũng không chờ được hai vị quan trọng nhất chia sẻ bài viết.
【Đôi thần tiên này đang làm gì vậy?】
【Sao không thấy Mỹ Ngọc và Vãn tổng chia sẻ?】
【Nhiệt huyết sôi trào của tôi sắp bị dập tắt rồi.】
【Tôi cảm thấy Mỹ Ngọc có chuyện không bình thường. Từ đêm nay tới bây giờ cũng chưa phản hồi lại, tôi cảm thấy có vấn đề.】
【Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy hai người này có vấn đề.】
【Tôi đột nhiên có một ý tưởng táo bạo, hai người này sẽ không phải đang ở bên nhau đó chứ?】
【Lầu trên, bên nhau này không phải là theo kiểu quan hệ nam nữ mà tôi nghĩ tới đấy chứ?】
【Không thể nào? CP của tôi sắp bể à?】
【Mấy người đừng có đoán mò, hai người này khẳng định là có việc. Đúng không?】
【Hai mươi phút trôi qua, hai vị này vẫn chưa có động tĩnh.】
…
Bình luận trên mạng đang suy đoán một hồi, đột nhiên có một bình luận được chú ý tới.
【Haizz, các chị em đừng đoán này. Hai vị thần tiên không lộ mặt này đang đi xem show trình diễn thời trang rồi.】
Bên dưới phần bình luận còn kèm theo một bức ảnh.
Bên trong ảnh chụp là một đôi nam nữ ngồi cạnh nhau, khuôn mặt tinh xảo có thể rõ ràng thấy được, đúng là nhân vật chính đề tài đang nói đến.
【Cuộc đời thật là khó khăn! Tôi chỉ muốn xem show trình diễn thời trang thôi, vậy mà bị cặp đôi nhan sắc thần tiên này hấp dẫn, hai vị này là minh tinh sao? Lớn lên cũng quá đẹp rồi! Ngồi ở cạnh nhau siêu xứng đôi! Hơn nữa tôi bị hành động của soái ca này đánh mất con tim, ô ô!】
Ở dưới bình luận còn có hai bức ảnh.
Bức ảnh thứ nhất hai người đang nói chuyện, Quý Thanh Vãn hơi nghiêng đầu cười nhạt, mà người đàn ông bên cạnh cô mặc tây trang đi giày da, dáng ngồi tản mạn, một tay gác lên một bên.
Biểu cảm anh lãnh đạm, hơi rũ mắt nhìn về phía người bên canh, lại không cảm thấy nhàm chán chút nào.
Bức ảnh thứ hai ống kính quét qua đám người, đôi nam nữ kia vẫn như cũ. Nhưng khác ở chỗ chính là người đàn ông mặc bộ tây trang màu đen đã cởi âu phục bên ngoài, lộ ra áo sơ mi trắng đơn giản bên trong, cảm giác cấm dục nhàn nhạt.
Người bên cạnh Quý Thanh Vãn mặc chiếc váy dài màu đỏ, toả ra khí chất tươi mát tự nhiên, nhưng trên bờ vài đơn bạc ấy có thêm một chiếc áo tây trang màu đen, che lại thân mình cô, ngược lại vô cùng hài hoà.
Hai người ngồi đoan chính, ngước mắt nhìn người mẫu trên sân khấu, biểu cảm bình tĩnh, cực kỳ tự nhiên.
【Xong rồi, xong rồi. Tôi không muốn tin.】
【Mẹ nó, nhan sắc hai người này có để tôi sống không!】
【Hic, thật hôm mộ chị gái có thể có mặt tại hiện trường.】
【Thịnh Mỹ Ngọc! Anh mau đem áo về cho em! Em không đồng ý!】
【Trời đất! Xem show trình diễn thời trang gì chứ, hai người mới là trình diễn thời trang.】
【Chua thành tinh mất! Tôi muốn trở thành Quý Thanh Vãn, cũng muốn trở thành áo khoác trên người Thịnh Du.】
【Hai người không chia sẻ Weibo, hoá ra là chạy đi xem show trình diễn thời trang.】
【Vãn tổng! Em chỉ muốn làm chiếc khoác mà thôi!】
【Chồng à, đừng xem show trình diễn thời trang nữa, mau trở về chia sẻ Weibo đi!】
【Ô ô, người đàn ông này vậy mà ấm áp như thế, còn cho người khác mượn áo khoác!】
【Tôi tới phổ cập kiến thức khoa học cho mọi người đây! Hai người này chính là minh tinh, cô gái là Quý Thanh Vãn, còn chàng trai chính là Thịnh Du!】
【Xong rồi, đột nhiên nhìn thấy hai bức ảnh này, đầu óc chợt lóe lên hình ảnh CP hai người họ, mẹ nó quá xứng đôi đi!】
---
Trong hội trường, nhà thiết kế đứng ở giữa sân khấu, khom lưng cúi chào, show trình diễn thời trang chính thức bế mạc kết thúc.
Ωαττραδ | packha03
Quý Thanh Vãn đứng dậy, áo khoác tây trang trên vai cô kéo xuống, đi theo mọi người ra khỏi hội trường đem áo khoác đưa cho Thịnh Du, không quên nói lời cảm ơn.
Sự ấm áp trong phút chốc biến mất, cô không tự giác xoa cánh tay của mình.
Thịnh Du nhìn thấy vậy hỏi, “Cô lạnh à?”
Quý Thanh Vãn ngừng lại, nghiêng đầu nhìn anh gật đầu, “Có chút lạnh.”
Thịnh Du quét mắt nhìn cánh tay trắng nõn mảnh khảnh của cô lộ ra ngoài, giọng nói không nhanh không chậm, “Biết trời lạnh cô còn ăn mặc như vậy?”
Quý Thanh Vãn liếc nhìn anh một cái, “Tôi là nữ minh tinh, chẳng lẽ còn phải mặc áo lông tới sao?”
Thịnh Du khó có khi bị oán giận, nhíu mi, ngẩng đầu nhìn điều hoà mở miệng, “Thật sự lạnh lắm sao?”
Quý Thanh Vãn chú ý tới tầm mắt của anh, âm thanh đùa giỡn nói, “Tôi lạnh, Thịnh Du lão sư chẳng lẽ có thể tắt điều hoà đi sao?”
Người đàn ông nghe vậy, trầm ngâm một lát, “Không thể đóng lại, nhưng cũng không phải là không có biện pháp.”
Quý Thanh Vãn chớp mắt, “Anh có biện pháp gì?”
Vừa dứt lời, cô thấy người bên cạnh tuỳ tiện cầm lấy áo khoác, đôi tay vòng qua người cô, tiếng ma sát quần áo vang lên.
Trên vai Quý Thanh Vãn có thêm một chiếc áo tây trang.
Phía trên còn lưu lại độ ấm của anh, dán trên người cô, xua tan đi cái lạnh.
Cô sửng sốt một chút, giây tiếp theo nhìn thấy người đàn ông bên cạnh thu hồi tay, chậm rì rì mở miệng, “Nhớ trả lại cho tôi, rất đắt đó.”
Quý Thanh Vãn, “…”
Cảm ơn anh đã nhắc nhở.
Mọi người đi ra ngoài, Thịnh Du tiếp nhận áo khoác, tuỳ tiện cầm tên tay, bỗng nhiên cảm thấy điều gì, nghiêng đầu nhìn về phía nơi nào đó, liếc mắt một cái có thể đối diện với tầm mắt của một người phụ nữ.
Sắc mặt anh bình tĩnh, nhìn qua thu hồi tầm mắt, vừa vặn chú ý tới nhân viên công tác đẩy xe đi qua, anh duỗi tay giữ chặt cô gái trước mặt, “Cô đợi một chút.”
Quý Thanh Vãn bị tay anh nắm lấy, thân mình hơi dừng một chút hỏi lại, “Có chuyện gì vậy?”
Thịnh Du chờ tới khi người nhân viên kia đi qua mới bỏ Quý Thanh Vãn ra. Cô cũng nhìn đến nhân viên công tác, cất bước đi theo phương hướng của anh.
Khoảng cách hai người khá gần, Thịnh Du rũ mắt, nhìn thấy nửa sườn mặt của cô, dưới ánh đèn sân khấu làn da cô càng trắng nõn không tì vết.
Tâm tư anh khẽ động, cô gái phía trước di chuyển, thoát khỏi bàn tay anh, lòng bàn tay anh không còn tay cô nữa.
Thịnh Du dừng một chút, không chút để ý thu hồi tay.
Đằng trước Quý Thanh Vãn vẫn tiếp tục đi về phía trước, Hạ Hạ đã ra bên ngoài trước lấy xe chờ cô, vừa đúng lúc gặp Đường Chí Văn cũng đi đón người.
Quý Thanh Vãn đi đến cửa nhìn thấy Đường Chí Văn chào hỏi một câu, nghiêng đầu nhìn người đàn ông phía sau, “Thịnh Du lão sư, lần sau gặp lại.”
Nói xong, cô khom người ngồi vào bên trong xe, Hạ Hạ đóng cửa lại, kêu tài xe điều khiển xe rời đi.
Đường Chí Văn đứng tại chỗ nhìn theo bóng xe cô rời đi, mang theo Thịnh Du lên xe.
Chiếc xe chạy trên đường, Đường Chí Văn ở một bên nói về chuyện album, bỗng nhiên nhớ tới Gameshow, nghĩ một chút cảm thán, lắc đầu hỏi anh, “Sao cậu đi show trình diễn thời trang còn gặp Quý Thanh Vãn vậy?”
Tay Thịnh Du cầm điện thoại dừng lại, đầu ngón tay hơi rũ, ngừng lại vài giây, anh rũ mắt, ngón tay nhẹ nhàng buông thả.
Người đàn ông nhắm mắt, giọng nói trầm thấp, đột nhiên cười một tiếng, “Ai mà biết được.”
~ Hết chương 29 ~
Tiếng người ồn ào trong show trình diễn thời trang, âm thanh ầm ĩ dần được tăng lên.
Quý Thanh Vãn ngồi yên tại chỗ, cảm thấy xung quanh có những ánh mắt thường xuyên “ưu ái” dành cho cô.
Hơn nữa dường như cũng liên quan tới người đàn ông ngồi ở bên cạnh cô.
Quý Thanh Vãn cảm thấy nguyên nhân có thể là do anh, lặng yên không tiếng động di chuyển thân thể, thoáng rời xa người bên cạnh.
“Cô làm gì vậy?”
Âm thanh người đàn ông không nhanh không chậm truyền đến.
Thân thể Quý Thanh Vãn hơi dừng lại, giả vờ trấn định nói, “Có chuyện gì sao?”
Thịnh Du nghiêng đầu nhìn cô, “Sao cô di chuyển đi?”
Quý Thanh Vãn bị nghẹn, thuận miệng trả lời, “Hào quang của Thịnh Du lão sư quá lớn, dễ dàng thu hút ánh mắt mọi người.”
Thịnh Du nâng mi, quét mắt một vòng nhìn quanh bốn phía, những người xung quanh ánh mắt chợt dừng lại, giây tiếp theo nhanh chóng dời tầm mắt đi chỗ khác.
Động tác quá rõ ràng, hiển nhiên là có chuyện gì đó mờ ám.
“Vãn tổng.”
Hạ Hạ phía sau thò đầu ra, nhỏ giọng gọi một tiếng.
Quý Thanh Vãn nghe vậy hơi nghiêng đầu hỏi, “Sao vậy?”
Hạ Hạ đem điện thoại đưa cho cô, “Chị có muốn xem cái này một chút không?”
Show trình diễn thời trang còn chưa bắt đầu, có không ít người cầm điện thoại di động, phối hợp di dời tầm mắt.
Quý Thanh Vãn có lẽ đại khái có thể đoán được phát sinh chuyện gì, duỗi tay tiếp nhận di động, trên màn hình nhanh chóng hiện lên thông báo của Weibo của 《Big Escape》 .
Cô quét mắt nhìn, chú ý tới người cuối cùng được tag tên, hiếm khi tin tức của Hoắc Tuyết không sai.
Hạ Hạ phía sau ngược lại không chú ý tới điều này, liếc mắt nhìn Thịnh Du ở bên, nhỏ giọng nói, “Vãn tổng, khách mời lần này còn có Tô Trạch.”
Quý Thanh Vãn nghe vậy rũ mắt nhìn, đuôi lông mày khẽ nhếch lên.
Thật đúng là không thoát được cái ràng buộc này.
“Tô Trạch.”
Người bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng, Quý Thanh Vãn hơi dừng lại, nghiêng đầu nhìn anh.
Mí mắt Thịnh Du hơi rũ xuống, nhàn nhạt hỏi, “Cô để ý tới cậu ta?”
Quý Thanh Vãn nghi hoặc, “Tại sao tôi phải để ý?”
Thịnh Du không chút để ý mở miệng nói, “Theo lý thuyết cậu ta cũng được tính là ban trai Scandal của cô.”
Đuôi mắt Quý Thanh Vãn khẽ nhếch lên, “Thịnh Du lão sư lo lắng nhiều rồi, tôi không có nhiều tinh lực để ý tới những người râu ria.”
Mí mắt người đàn ông thả lỏng, giọng nói biến hoá mang theo tia tản mạn, “Tôi còn cho rằng Quý lão sư thích loại người này.”
“Loại người này?” Quý Thanh Vãn cảm thấy buồn cười hỏi lại, “Thoạt nhìn tôi giống người sẽ tìm hiểu những thanh niên trẻ tuổi sao?”
Thịnh Du nâng mi, “Hình như Fans boy Quý lão sư cũng rất nhiều.”
Quý Thanh Vãn nghe vậy, cô đúng thật là không để ý tới tỷ lệ Fanboy của mình. Nhưng đại đa số sẽ gọi cô là Vãn tổng, ngược lại vị này được Fans đặt cho biệt hiệu “Mỹ Ngọc.”
Cô đột nhiên nhớ tới những bình luận cầu hôn lúc trước, khoé miệng mang theo ý cười, “Thịnh Du lão sư cũng đâu kém, Fans bạn gái của anh cũng không ít, có muốn suy xét một chút không?”
Thịnh Du híp mắt, “Cô làm Nguyệt Lão chưa đủ sao?”
Lúc này Quý Thanh Vãn không sợ, chậm rãi mở miệng, “Nếu anh không ngại, tôi có thể giải thích cho anh một người.”
“Không tồi.” mí mắt Thịnh Du cũng lười nâng, “Có được lựa chọn không?”
Quý Thanh Vãn nghe anh hỏi, cũng hỏi lại tiếp, “Anh thích kiểu người như thế nào?”
Đôi mắt Thịnh Du khẽ nâng, nhìn về phía cô, ánh mắt nhàn nhạt, “Quý lão sư cảm thấy tôi thích kiểu người nào?”
Quý Thanh Vãn bị nghẹn, cô làm sao biết được anh thích kiểu người nào, lại cũng không phải con giun đi guốc trong bụng anh.
Ánh đèn hội trường dần chuyển sang màu tối, người dẫn chương trình đi lên thông báo show trình diễn thời trang chính thức bắt đầu.
Quý Thanh Vãn tự nhiên nói xong chuyện khác, “Chúng ta xem show trình diễn thời trang trước đi.”
Thịnh Du gật đầu lên tiếng, ngữ khí phiêu tán, “Vậy Quý lão sư cứ chậm rãi suy nghĩ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại ωαττραδ @packha03. Những trang đăng tải khác đều là ăn cắp]
Quý Thanh Vãn, “…”
Quý Thanh Vãn đương nhiên sẽ không nghĩ chuyện tào lao này, đem điện thoại đưa cho Hạ Hạ phía sau, ngẩng đầu nhìn về phía người mẫu trình diễn trên sân khấu. Quan sát những mẫu phong cách người mẫu mặc, ngẫu nhiên ghi nhớ ở trong lòng.
Nhóm người mẫu đầu tiên đi xong, cô nhớ tới bộ phận triển lãm, đợi vài giây bỗng nhiên cảm nhận được tầm mắt gắt gao nhìn chằm vào cô.
Đuôi mắt Quý Thanh Vãn khẽ nâng, theo phương hướng nhìn lại.
Bối Thi Nhụy ở hàng ghế đầu tiên nhìn Quý Thanh Vãn, không nghĩ tới đột nhiên cô sẽ nhìn lại, ánh mắt oán hận còn chưa kịp thu lại, bị cô bắt gặp được.
Thấy rõ mặt người đó, Quý Thanh Vãn đối với việc cô ta không khống chế tốt biểu cảm, khoé miệng khẽ câu, cười một tiếng. Ánh mắt người đàn ông bên cạnh dừng trên người cô.
Quý Thanh Vãn hơi nghiêng đầu nhìn lại, thân mình người đàn ông khẽ dựa vào ghế. Mí mắt khẽ rũ, hoàn toàn không để ý tới người mẫu trình diễn trên sân khấu, biểu cảm lãnh đạm, một bộ dáng không có hứng thú.
“Cô cười chuyện gì vậy?” Người đàn ông ngước mắt mở miệng hỏi.
“Thấy được một chuyện buồn cười.” Quý Thanh Vãn trả lời, nhớ tới chuyện gì hỏi lại, “Anh sao lại đồng ý tham gia Gameshow vậy?”
“Tôi không đồng ý.” Thịnh Du rõ ràng không muốn nhiều lời, “Là Đường Chí Văn ép buộc tôi tham gia."
Quý Thanh Vãn không dự đoán được, Đường Chí Văn có thể thu phục được vị thiếu gia này.
Anh ta hẳn đã phải rất vất vả.
Thịnh Du nhìn biểu cảm của cô, cười nhạt một tiếng, “Không cần đau lòng cho anh ta, tôi mới là người bị uy hiếp.”
Giọng nói u oán này, hẳn là bất mãn đã lâu.
Quý Thanh Vãn không nhịn được, cười một tiếng, “Vậy phải để anh chịu uỷ khuất rồi.”
Khoé miệng Thịnh Du khẽ câu, không tỏ ý kiến.
Ống kính quay quét qua hàng ghế thứ nhất, trên màn ảnh lớn lướt qua hình ảnh hai người. Nhiếp ảnh đứng phía sau nhìn thấy rõ ràng mọi chuyện, hơi dừng lại một chút, sau ba giây, hoàn hồn lại dời ống kính đi.
Lại không nghĩ tới có người nhanh chóng chụp được khoảnh khắc ấy.
Sau khi Weibo của 《Cực tốc đào thoát》 tuyên bố danh sách khách mời, những người được tag đều lần lượt chia sẻ bài viết. Ngay cả ảnh hậu cao lãnh cũng khó có khi phản hồi lại.
Nhưng cư dân mạng chờ nửa ngày, cũng không chờ được hai vị quan trọng nhất chia sẻ bài viết.
【Đôi thần tiên này đang làm gì vậy?】
【Sao không thấy Mỹ Ngọc và Vãn tổng chia sẻ?】
【Nhiệt huyết sôi trào của tôi sắp bị dập tắt rồi.】
【Tôi cảm thấy Mỹ Ngọc có chuyện không bình thường. Từ đêm nay tới bây giờ cũng chưa phản hồi lại, tôi cảm thấy có vấn đề.】
【Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy hai người này có vấn đề.】
【Tôi đột nhiên có một ý tưởng táo bạo, hai người này sẽ không phải đang ở bên nhau đó chứ?】
【Lầu trên, bên nhau này không phải là theo kiểu quan hệ nam nữ mà tôi nghĩ tới đấy chứ?】
【Không thể nào? CP của tôi sắp bể à?】
【Mấy người đừng có đoán mò, hai người này khẳng định là có việc. Đúng không?】
【Hai mươi phút trôi qua, hai vị này vẫn chưa có động tĩnh.】
…
Bình luận trên mạng đang suy đoán một hồi, đột nhiên có một bình luận được chú ý tới.
【Haizz, các chị em đừng đoán này. Hai vị thần tiên không lộ mặt này đang đi xem show trình diễn thời trang rồi.】
Bên dưới phần bình luận còn kèm theo một bức ảnh.
Bên trong ảnh chụp là một đôi nam nữ ngồi cạnh nhau, khuôn mặt tinh xảo có thể rõ ràng thấy được, đúng là nhân vật chính đề tài đang nói đến.
【Cuộc đời thật là khó khăn! Tôi chỉ muốn xem show trình diễn thời trang thôi, vậy mà bị cặp đôi nhan sắc thần tiên này hấp dẫn, hai vị này là minh tinh sao? Lớn lên cũng quá đẹp rồi! Ngồi ở cạnh nhau siêu xứng đôi! Hơn nữa tôi bị hành động của soái ca này đánh mất con tim, ô ô!】
Ở dưới bình luận còn có hai bức ảnh.
Bức ảnh thứ nhất hai người đang nói chuyện, Quý Thanh Vãn hơi nghiêng đầu cười nhạt, mà người đàn ông bên cạnh cô mặc tây trang đi giày da, dáng ngồi tản mạn, một tay gác lên một bên.
Biểu cảm anh lãnh đạm, hơi rũ mắt nhìn về phía người bên canh, lại không cảm thấy nhàm chán chút nào.
Bức ảnh thứ hai ống kính quét qua đám người, đôi nam nữ kia vẫn như cũ. Nhưng khác ở chỗ chính là người đàn ông mặc bộ tây trang màu đen đã cởi âu phục bên ngoài, lộ ra áo sơ mi trắng đơn giản bên trong, cảm giác cấm dục nhàn nhạt.
Người bên cạnh Quý Thanh Vãn mặc chiếc váy dài màu đỏ, toả ra khí chất tươi mát tự nhiên, nhưng trên bờ vài đơn bạc ấy có thêm một chiếc áo tây trang màu đen, che lại thân mình cô, ngược lại vô cùng hài hoà.
Hai người ngồi đoan chính, ngước mắt nhìn người mẫu trên sân khấu, biểu cảm bình tĩnh, cực kỳ tự nhiên.
【Xong rồi, xong rồi. Tôi không muốn tin.】
【Mẹ nó, nhan sắc hai người này có để tôi sống không!】
【Hic, thật hôm mộ chị gái có thể có mặt tại hiện trường.】
【Thịnh Mỹ Ngọc! Anh mau đem áo về cho em! Em không đồng ý!】
【Trời đất! Xem show trình diễn thời trang gì chứ, hai người mới là trình diễn thời trang.】
【Chua thành tinh mất! Tôi muốn trở thành Quý Thanh Vãn, cũng muốn trở thành áo khoác trên người Thịnh Du.】
【Hai người không chia sẻ Weibo, hoá ra là chạy đi xem show trình diễn thời trang.】
【Vãn tổng! Em chỉ muốn làm chiếc khoác mà thôi!】
【Chồng à, đừng xem show trình diễn thời trang nữa, mau trở về chia sẻ Weibo đi!】
【Ô ô, người đàn ông này vậy mà ấm áp như thế, còn cho người khác mượn áo khoác!】
【Tôi tới phổ cập kiến thức khoa học cho mọi người đây! Hai người này chính là minh tinh, cô gái là Quý Thanh Vãn, còn chàng trai chính là Thịnh Du!】
【Xong rồi, đột nhiên nhìn thấy hai bức ảnh này, đầu óc chợt lóe lên hình ảnh CP hai người họ, mẹ nó quá xứng đôi đi!】
---
Trong hội trường, nhà thiết kế đứng ở giữa sân khấu, khom lưng cúi chào, show trình diễn thời trang chính thức bế mạc kết thúc.
Ωαττραδ | packha03
Quý Thanh Vãn đứng dậy, áo khoác tây trang trên vai cô kéo xuống, đi theo mọi người ra khỏi hội trường đem áo khoác đưa cho Thịnh Du, không quên nói lời cảm ơn.
Sự ấm áp trong phút chốc biến mất, cô không tự giác xoa cánh tay của mình.
Thịnh Du nhìn thấy vậy hỏi, “Cô lạnh à?”
Quý Thanh Vãn ngừng lại, nghiêng đầu nhìn anh gật đầu, “Có chút lạnh.”
Thịnh Du quét mắt nhìn cánh tay trắng nõn mảnh khảnh của cô lộ ra ngoài, giọng nói không nhanh không chậm, “Biết trời lạnh cô còn ăn mặc như vậy?”
Quý Thanh Vãn liếc nhìn anh một cái, “Tôi là nữ minh tinh, chẳng lẽ còn phải mặc áo lông tới sao?”
Thịnh Du khó có khi bị oán giận, nhíu mi, ngẩng đầu nhìn điều hoà mở miệng, “Thật sự lạnh lắm sao?”
Quý Thanh Vãn chú ý tới tầm mắt của anh, âm thanh đùa giỡn nói, “Tôi lạnh, Thịnh Du lão sư chẳng lẽ có thể tắt điều hoà đi sao?”
Người đàn ông nghe vậy, trầm ngâm một lát, “Không thể đóng lại, nhưng cũng không phải là không có biện pháp.”
Quý Thanh Vãn chớp mắt, “Anh có biện pháp gì?”
Vừa dứt lời, cô thấy người bên cạnh tuỳ tiện cầm lấy áo khoác, đôi tay vòng qua người cô, tiếng ma sát quần áo vang lên.
Trên vai Quý Thanh Vãn có thêm một chiếc áo tây trang.
Phía trên còn lưu lại độ ấm của anh, dán trên người cô, xua tan đi cái lạnh.
Cô sửng sốt một chút, giây tiếp theo nhìn thấy người đàn ông bên cạnh thu hồi tay, chậm rì rì mở miệng, “Nhớ trả lại cho tôi, rất đắt đó.”
Quý Thanh Vãn, “…”
Cảm ơn anh đã nhắc nhở.
Mọi người đi ra ngoài, Thịnh Du tiếp nhận áo khoác, tuỳ tiện cầm tên tay, bỗng nhiên cảm thấy điều gì, nghiêng đầu nhìn về phía nơi nào đó, liếc mắt một cái có thể đối diện với tầm mắt của một người phụ nữ.
Sắc mặt anh bình tĩnh, nhìn qua thu hồi tầm mắt, vừa vặn chú ý tới nhân viên công tác đẩy xe đi qua, anh duỗi tay giữ chặt cô gái trước mặt, “Cô đợi một chút.”
Quý Thanh Vãn bị tay anh nắm lấy, thân mình hơi dừng một chút hỏi lại, “Có chuyện gì vậy?”
Thịnh Du chờ tới khi người nhân viên kia đi qua mới bỏ Quý Thanh Vãn ra. Cô cũng nhìn đến nhân viên công tác, cất bước đi theo phương hướng của anh.
Khoảng cách hai người khá gần, Thịnh Du rũ mắt, nhìn thấy nửa sườn mặt của cô, dưới ánh đèn sân khấu làn da cô càng trắng nõn không tì vết.
Tâm tư anh khẽ động, cô gái phía trước di chuyển, thoát khỏi bàn tay anh, lòng bàn tay anh không còn tay cô nữa.
Thịnh Du dừng một chút, không chút để ý thu hồi tay.
Đằng trước Quý Thanh Vãn vẫn tiếp tục đi về phía trước, Hạ Hạ đã ra bên ngoài trước lấy xe chờ cô, vừa đúng lúc gặp Đường Chí Văn cũng đi đón người.
Quý Thanh Vãn đi đến cửa nhìn thấy Đường Chí Văn chào hỏi một câu, nghiêng đầu nhìn người đàn ông phía sau, “Thịnh Du lão sư, lần sau gặp lại.”
Nói xong, cô khom người ngồi vào bên trong xe, Hạ Hạ đóng cửa lại, kêu tài xe điều khiển xe rời đi.
Đường Chí Văn đứng tại chỗ nhìn theo bóng xe cô rời đi, mang theo Thịnh Du lên xe.
Chiếc xe chạy trên đường, Đường Chí Văn ở một bên nói về chuyện album, bỗng nhiên nhớ tới Gameshow, nghĩ một chút cảm thán, lắc đầu hỏi anh, “Sao cậu đi show trình diễn thời trang còn gặp Quý Thanh Vãn vậy?”
Tay Thịnh Du cầm điện thoại dừng lại, đầu ngón tay hơi rũ, ngừng lại vài giây, anh rũ mắt, ngón tay nhẹ nhàng buông thả.
Người đàn ông nhắm mắt, giọng nói trầm thấp, đột nhiên cười một tiếng, “Ai mà biết được.”
~ Hết chương 29 ~
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store