Edit Showbiz Hon Ca Tinh Yeu Sam Loi
Edit: Packha03
Ban đêm, Quý Thanh Vãn mơ thấy một giấc mơ. Thời tiết ban đêm có chút lạnh, cô nằm cuộn tròn trên giường. Đã lâu rồi cô không mơ thấy mẹ cô, bà ngồi dưới gốc cây hóng mát, ánh mắt nhìn về phía cửa lớn, không chút nào để ý tới sự tồn tại của người bên cạnh. Quý Thanh Vãn nhẹ nhàng mở miệng gọi "Mẹ", mà bà hoàn toàn không có phản ứng. Chỉ chăm chăm nhìn về phía trước, trong mắt không nhìn những người khác. Cô duỗi tay chạm vào người bà, nhưng đầu ngón tay khó khăn lắm sắp chạm vào được, cảnh tượng bỗng nhiên đổi sang khung cảnh khác. Trong căn phòng quen thuộc, mẹ cô ngồi trên giường sắc mặt tái nhợt, đôi mắt màu nâu thất thần, trong miệng vẫn luôn gọi tên một người. Quý Thanh Vãn chín tuổi đứng ở một bên giường, gọi một tiếng: "Mẹ à."Đôi mắt Ôn Nam Phong hơi le lói chút ánh sáng, nghiêng đầu nhìn về phía cô hỏi: "A Vãn, ba con đâu rồi?""Ba ở bên ngoài.""Sao lại như vậy, mẹ vừa mới thấy ông ấy tới đây ở cùng với mẹ, chỉ là ông vẫn luôn luôn nhìn mẹ không nói gì. Mẹ vẫn luôn gọi ông ấy, ông ấy cũng không để ý tới mẹ."Bà sợ hãi hỏi: "A Vãn, có phải mẹ là chuyện gì sai chọc ông ấy tức giận không? Vì sao ông ấy lại không để ý tới mẹ, ông ấy không cần mẹ nữa sao?!"Cổ họng Quý Thanh Vãn khô khốc, trấn an bài: "Không có, mẹ cái gì cũng không làm sai, người sai chính là ba.""Không được." Ôn Nam Phong lắc đầu: "A Vãn, ông ấy sẽ không làm sai chuyện gì cả. Ông ấy vẫn luôn đối xử tốt với mẹ, còn nói thích mẹ, sẽ luôn ở bên mẹ và con." Quý Thanh Vãn nhắm mắt, nhàn nhạt nói: "Mẹ."Dường như Ôn Nam Phong không nghe thấy, vẫn dặn dò như cũ: "A Vãn, con phải nghe lời biết không? Nếu không nghe lời, ba sẽ thương tâm, mẹ cũng sẽ đau lòng, con có nhớ không?"Quý Thanh Vãn bình tĩnh mở miệng: "Mẹ, ông ấy không cần chúng ta."Âm thanh người phụ nữ đột nhiên im bặt. Ngay sau đó là tiếng chói tai thất thanh, tiếng khóc lóc vang vọng, nhân viên y tế bên ngoài vọt vào trong phòng. Quý Thanh Vãn đứng ở góc, nhìn người phụ nữ ở trạng thái điên cuồng. Giây tiếp theo, hình ảnh trong giấc mơ thay đổi, người phụ nữ nằm trên chiếc giường trắng, cổ tay bà buông xuống trên mặt đất, vết đao sắc bén, máu tươi đầm đìa. "Cạch cạch."Tiếng thuỷ tinh vỡ vụn vang lên, trên mặt đất, bức ảnh người phụ nữ nở nụ cười xán lạn, từng mảnh vỡ thuỷ tinh văng tung toé. "Quý Thanh Vãn, mẹ mày chết rồi, sớm đã chết rồi. Mẹ tao mới là nữ chủ nhân chân chính trong căn nhà này!"Giọng nói hung tợn của đứa trẻ tám tuổi cùng với âm thanh pháo hoa đêm 30 tết. Đinh tai nhức óc.[Truyện được đăng tải duy nhất tại ωαττραδ @packha03. Những trang đăng tải khác đều là ăn cắp] Lúc sau, cảnh trong mơ có chút loạn, trong chốc lát chính là bóng tôi vô tận, trong chốc lát là cảnh Ôn Nam Phong yếu đuối khóc nức nở, trong chốc lát lại là mưa rơi xuống, lạnh lẽo trong đêm tang, trong chốc lát là cảnh mẹ con Quý Hạo và Quý Thiện Lâm, ba người ngồi trong nhà nói cười đùa giỡn. Giây cuối cùng, Quý Thanh Vãn tỉnh lại. Cô mở mắt ra, nhìn trần nhà màu trắng, chớp đôi mắt có chút chua xót, giơ tay lua đi những giọt lệ khoé mắt.Cô ngồi dậy, nhìn thời gian tên điện thoại. Tám giờ. Vừa vặn bên ngoài vang lên tiếng đập cửa của người hầu, Quý Thanh Vãn tuỳ ý đáp lại, sau đó đứng dậy đi rửa mặt. Nửa tiếng sau, cô thay đổi quần áo đi mở cửa, đi theo người hầu tới đại sảnh ăn bữa sáng. Trong phòng Quý lão thái thái thấy cô tới, nhìn sắc mặt cô có chút trắng, nhíu mày: "Sao sắc mặt cháu lại kém như vậy?"Quý Thanh Vãn ngồi xuống tiếp nhận chén trà người hầu bưng tới, uống một ngụm: "Tối hôm qua cháu gặp ác mộng, ngủ có chút không ngon.""Ác mộng sao? Cháu mơ thấy cái gì?""Cháu không nhớ rõ, hẳn là một ít chuyện kỳ quái, lung tung rối loạn.""Vậy cháu ăn nhiều đồ ăn này một chút, tốt cho thần kinh."Quý lão thái thái dặn người hầu mang đồ ăn lên, Quý Thanh Vãn nhìn sang điểm tâm: "Ông nội đâu rồi bà?""Ông bà thức dậy sớm tự nhiên đã ăn rồi, đại bá và nhị bá của cháu cũng vừa ăn xong đi xuống núi rồi." Quý lão thái thái đem đĩa thức ăn đẩy tới chỗ cô: "Cháu ăn nhanh lên, ăn xong lại đi nghỉ ngơi một chút."Quý Thanh Vãn múc chén cháo được bóc tôm trước mặt, gật đầu lên tiếng. Nhưng có lẽ do bị ảnh hương bởi giấc mộng kia, cô ăn uống cũng không được ngon miệng. Tuỳ tiện ăn một chút, buông chiếc đũa, Quý lão thái thái nhìn vậy cũng thúc giục cô mang đồ uống lên, kêu người hầu đưa cô trở về nghỉ ngơi. Quý Thanh Vãn nằm trên giường cho rằng bản thân sẽ không ngủ được, nhưng cô nhắm mắt lại trong chốc lát, ý thức dần dần mơ hồ. Không biết ngủ bao lâu, cô bị tiếng chấn động của của điện thoại đánh thức. Bên mép giường âm thanh điện thoại vang lên không ngừng, Quý Thanh Vãn ngẩng đầu, tuỳ tiện mở điện thoại ra, trên màn hình thông báo tin nhắn Wechat của Hạ Hạ chiếm một phần ba, còn có gắn tag của một Weibo. Đầu cô vẫn chưa tỉnh táo lại, nhìn tin tức trên màn hình, ấn mở tin tức Weibo kia ra. "Đinh đong."Âm thanh quen thuộc vang lên, vìa giây sau hiện lên giao diện màu vàng trang chủ của Weibo. Bài Weibo đầu tiên chính là của chủ một blogger khởi xướng.#Bị lạc trong album MV đôi mắt của Mỹ Ngọc, rốt cuộc đó là đôi mắt của ai. Tôi đoán là @Quý Thanh Vãn V!Dưới phần bình luận Weibo bắt đầu bỏ phiếu bầu, người đầu tiên chính là Quý Thanh Vãn, còn lại ba người nổi danh trong giới nghệ sĩ. Quý Thanh Vãn nhìn bài đăng Weibo này có chút không thể hiểu được, phía dưới bình luận Weibo đều thổi phồng album của Thịnh Du, còn tò mò cuối cùng chủ nhân của đôi mắt kia là ai.Dưới bài đăng còn có một video ngắn, hình ảnh bên trong tự động phát. Bên trong teaser của MV, là hình ảnh một đôi mắt hắc ám, kết hợp với những đạo bước chân vang lên, đi từng bước không nhanh không chậm. [Đọc truyện ở trang chính chủ chính là tôn trọng công sức của editor] Một góc video hiện lên ánh sáng thưa thớt, trong bóng đêm một đôi mắt nhắm lại được hiện ra. Bối cảnh tiếng bước chân dừng lại, giây tiếp theo, hình đôi mắt kia được mở ra. Bên trong ánh mắt con ngươi màu nâu, ánh sáng thâm trầm thoáng hiện. Khung cảnh tiếng hát sâu kín của người đàn ông vang lên, mang theo tia mờ mịt khiến người ta trầm mê. ---"Anh không muốn tỉnh lại."Cuối MV dừng lại chỗ này, hát lên ca khúc tình yêu. 【A, Mỹ Ngọc!】 【Đừng tỉnh! Em tới yêu anh là được!】 【Em có thể, để anh cả đời này không tỉnh lại!】 【Giường em cho anh ngủ, người cũng cho anh!】 【Mẹ nó, đôi mắt cuối cùng kia làm tôi rung động quá!】 【Má ơi! Người đàn ông này hát tỏ tình với tôi!】 【Đôi mắt kia với giọng hát của Mỹ Ngọc vô cùng xứng đôi!】 【Các chị em, tôi cần tư liệu về chủ nhân của đôi mắt kia, mọi người cùng nhau hỗ trợ!】 【Mỹ Ngọc! @Thịnh Du V, em cần anh công khai danh tính chủ nhân của đôi mắt!】 【Shock! Tôi phát hiện ra đôi mắt trong MV với đôi mắt trong poster là một!】 【Tôi hôm qua nhìn thấy đôi mắt này, nhìn một vòng mắt của nữ nghệ sĩ trong giới. Tôi cảm giác đã phát hiện ra một bí mật động trời!】 【Cho tôi phỏng đoán một câu, mọi người có cảm thấy đôi mắt này có chút quen thuộc không, hình như giống với Vãn tổng của nhà cách vách?】【Theo như lầu trên nói, tôi đây cũng cảm thấy đôi mắt của A Tát Ni nhà chúng tôi. Đôi mắt của cô ấy cũng rất đẹp.】 --- Những bình luận này được đưa ra, Fans của những nữ minh tinh lớn đều bắt đầu cảm thấy giống với nghệ sĩ nhà mình. Nhưng đại đa số bình luận đều cho rằng đôi mắt này giống Quý Thanh Vãn hơn một chút, có nhiều người còn lập bảng so sánh. Nhưng trên mạng, những nữ minh tinh bị tag tên cũng không có biểu hiện gì. Thịnh Du bên này không nói là chuyện bình thường, Quý Thanh Vãn bên kia cũng không đáp lại gì cả. Nhiệt độ bình luận đã bắt đầu hạ, Quý Thanh Vãn xem xong MV, không nghĩ tới Thịnh Du sẽ đem đôi mắt đặt ở trong MV, nhưng vấn đề này cũng không có gì to tát cả.Cô rời khỏi Weibo, bấm vào chuỗi tin nhắn Hạ Hạ gửi tới, xem vài lần đều là chuyện này, đánh chữ trả lời lại, 【Chị đã xem, không có vấn đề gì cả.】 Không tới vài giây, đôi phương lập tức gửi lại tin nhắn, 【Vãn tổng! Chuyện này không phải là trọng điểm.】 Quý Thanh Vãn nhíu mi, 【Vậy có chuyện gì vậy?】 Hạ Hạ đánh chữ cực nhanh, 【Chị Vương đã nhìn ra người bên trong MV chính là chị!】 【Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ!】 【Vãn tổng!】【Em không muốn chết.jpg】Quý Thanh Vãn bị cô nàng chọc cười, không muốn trực tiếp đánh chữ nữa, cô trực tiếp gọi điện thoại qua, sau khi Hạ Hạ bắt máy, hỏi: "Chị Vương nói với em chuyện gì?""Chị ấy hỏi em, có phải chị quay chụp ảnh cho Mỹ Ngọc hay không?" Hạ Hạ nhỏ giọng nói: "Sau đó em nói là mấy ngày ngày hôm trước, Vãn tổng, sẽ không có chuyện gì chứ?"Quý Thanh Vãn không hề ngoài ý muốn Vương Vi Diễm nhận ra cô, không để ý nói: "Không có chuyện gì, em sẽ không chết đâu mà lo."Vương Vi Diễm còn đang hóng hớt chuyện của cô nữa kìa. Hạ Hạ nghe thấy giọng nói cô có chút khàn khàn: "Vãn tổng, chị vừa mới tỉnh dậy sao?""Đúng vậy, bị tin nhắn của em đánh thức rồi.""..."Hạ Hạ cúi đầu nhận sai: "Em có tội, em sai rồi."Quý Thanh Vãn chậm rãi nói: "Vậy em hãy tận tụy hết sức công việc của mình đi."Hạ Hạ nghe vậy, chớp mắt, nhắc nhở cô: "Vãn tổng, hôm nay là ngày Mỹ Ngọc phát hành album.""Sau đó?" Quý Thanh Vãn chờ lời tiếp theo của cô nàng. Nhưng Hạ Hạ còn chưa kịp mở miệng, di động bỗng nhiên vang lên thông báo tin nhắn Wechat. Quý Thanh Vãn bấm nhỏ âm lượng, đi tới giao diện tin nhắn Hoắc Tuyết gửi cho cô. 【Chúc mừng cô, được làm nữ chính album của Thịnh Du.】Đuôi lông mày Quý Thanh Vãn khẽ nhíu, qua microphone truyền tới âm thanh của Hạ Hạ: "Vãn tổng, chị cũng là người đóng góp cho album mới của Mỹ Ngọc. Nếu như nói thẳng ra chị chính là nữ chính, cho nên chị có muốn ủng hộ "nam chính" một chút không?"Hai cái giải thích này cũng không sai, đuôi mắt cô khẽ câu, hứng thú nói: "Em nói chị ủng hộ như thế nào?"ωαττραδ | packha03 Hạ Hạ cẩn thận đề nghị: "Chị có muốn mua album không?"Quý Thanh Vãn bật cười: "Em không đi làm trợ lý cho Thịnh Du đúng thật là đáng tiếc."Hạ Hạ sợ cô hiểu lầm: "Không không, em vĩnh viễn là người của chị. Nhưng em cảm thấy muốn đóng góp cho Mỹ Ngọc một chút."Quý Thanh Vãn gật đầu: "Vậy em mua giúp chị 100 bản đi."Hạ Hạ kinh ngạc: "Chị mua nhiều như vậy sao?"Quý Thanh Vãn đối với chuyện này không có khái niệm gì, gật đầu: "Vậy em xem thế nào mua giúp chị đi."Hạ Hạ kìm nén kích động, vội vàng gật đầu: "Tuân mệnh chị của em!"Cuộc đối thoại kết thúc, Hoắc Tuyết bên kia không chờ cô trả lời lại, nhắn thêm một câu, 【Sao không trả lời tôi? Nhận được vai chính vui quá rồi sao?】 Quý Thanh Vãn thấy vậy cảm thấy buồn cười, rõ ràng là chuyện của Thịnh Du, sao ngược lại quan tâm người râu ria như cô rồi. 【Không có, tôi vừa gọi điện thoại cho trợ lý của tôi.】 Hoắc Tuyết, 【Giọng điệu bình tĩnh này của cô, xem ra vai nữ chính không khiến cô kích động rồi.】 Quý Thanh Vãn giải thích, 【Chỉ là hợp tác biểu diễn cùng, cô đừng nghĩ loạn.】 【Nhưng mà ngày đó, tôi thấy hai người phỏng vấn cho tạp chí. Tình cảm không ít, hay cô suy xét một chút yêu đương đi?】 Biểu cảm Quý Thanh Vãn không còn gì để nói, 【Cô muốn cùng tôi thảo luận chuyện này?】 Hoắc Tuyết cười một tiếng, 【Nghe nói cô muốn tham gia Gameshow của đạo diễn Trần?】 Quý Thanh Vãn nhíu mi, 【Sao cô biết được?】 Hoắc Tuyết chậm rì rì đánh chữ, 【Bởi vì tôi cũng tham gia mà.】 Quý Thanh Vãn không dự đoán được, 【Cô không sợ mọi người thấy được hình tượng thật của cô à?】 Gameshow truyền hình thực tế camera đều gắn ở khắp nơi, với cái tính tình kia của Hoắc Tuyết sao có thể từng giây từng phút duy trì được bộ dáng cao lãnh. Hoắc Tuyết không chút nào để ý, 【Dù sao sớm hay muộn cũng bị phát hiện, cứ để mọi chuyện thuận theo chiều gió đi. Nhưng mà sao cô lại tham gia Gameshow vậy?】 【Do công ty an bài, vừa vặn gần đây tôi không có lịch trình.】 Quý Thanh Vãn gửi xong, hỏi thêm một câu, 【Cô có biết những ai tham gia không?】 Hoắc Tuyết, 【Người đại diện của tôi nói cô cũng tham gia. Mặt khác tôi nghe nói lần này đạo diễn Trần lần này chuẩn bị công chiếu Gameshow bom tấn.】 Quý Thanh Vãn nghi hoặc, 【Bom tấn gì cơ?】 Gửi xong, cô đợi vài phút, di động rung lên, Hoắc Tuyết gửi tới một tin nhắn. 【Tôi nghe được tin tức nội bộ, "nam chính" của cô - Thịnh Du lần này cũng đến.】 "..." ~ Hết chương 27 ~
Ban đêm, Quý Thanh Vãn mơ thấy một giấc mơ. Thời tiết ban đêm có chút lạnh, cô nằm cuộn tròn trên giường. Đã lâu rồi cô không mơ thấy mẹ cô, bà ngồi dưới gốc cây hóng mát, ánh mắt nhìn về phía cửa lớn, không chút nào để ý tới sự tồn tại của người bên cạnh. Quý Thanh Vãn nhẹ nhàng mở miệng gọi "Mẹ", mà bà hoàn toàn không có phản ứng. Chỉ chăm chăm nhìn về phía trước, trong mắt không nhìn những người khác. Cô duỗi tay chạm vào người bà, nhưng đầu ngón tay khó khăn lắm sắp chạm vào được, cảnh tượng bỗng nhiên đổi sang khung cảnh khác. Trong căn phòng quen thuộc, mẹ cô ngồi trên giường sắc mặt tái nhợt, đôi mắt màu nâu thất thần, trong miệng vẫn luôn gọi tên một người. Quý Thanh Vãn chín tuổi đứng ở một bên giường, gọi một tiếng: "Mẹ à."Đôi mắt Ôn Nam Phong hơi le lói chút ánh sáng, nghiêng đầu nhìn về phía cô hỏi: "A Vãn, ba con đâu rồi?""Ba ở bên ngoài.""Sao lại như vậy, mẹ vừa mới thấy ông ấy tới đây ở cùng với mẹ, chỉ là ông vẫn luôn luôn nhìn mẹ không nói gì. Mẹ vẫn luôn gọi ông ấy, ông ấy cũng không để ý tới mẹ."Bà sợ hãi hỏi: "A Vãn, có phải mẹ là chuyện gì sai chọc ông ấy tức giận không? Vì sao ông ấy lại không để ý tới mẹ, ông ấy không cần mẹ nữa sao?!"Cổ họng Quý Thanh Vãn khô khốc, trấn an bài: "Không có, mẹ cái gì cũng không làm sai, người sai chính là ba.""Không được." Ôn Nam Phong lắc đầu: "A Vãn, ông ấy sẽ không làm sai chuyện gì cả. Ông ấy vẫn luôn đối xử tốt với mẹ, còn nói thích mẹ, sẽ luôn ở bên mẹ và con." Quý Thanh Vãn nhắm mắt, nhàn nhạt nói: "Mẹ."Dường như Ôn Nam Phong không nghe thấy, vẫn dặn dò như cũ: "A Vãn, con phải nghe lời biết không? Nếu không nghe lời, ba sẽ thương tâm, mẹ cũng sẽ đau lòng, con có nhớ không?"Quý Thanh Vãn bình tĩnh mở miệng: "Mẹ, ông ấy không cần chúng ta."Âm thanh người phụ nữ đột nhiên im bặt. Ngay sau đó là tiếng chói tai thất thanh, tiếng khóc lóc vang vọng, nhân viên y tế bên ngoài vọt vào trong phòng. Quý Thanh Vãn đứng ở góc, nhìn người phụ nữ ở trạng thái điên cuồng. Giây tiếp theo, hình ảnh trong giấc mơ thay đổi, người phụ nữ nằm trên chiếc giường trắng, cổ tay bà buông xuống trên mặt đất, vết đao sắc bén, máu tươi đầm đìa. "Cạch cạch."Tiếng thuỷ tinh vỡ vụn vang lên, trên mặt đất, bức ảnh người phụ nữ nở nụ cười xán lạn, từng mảnh vỡ thuỷ tinh văng tung toé. "Quý Thanh Vãn, mẹ mày chết rồi, sớm đã chết rồi. Mẹ tao mới là nữ chủ nhân chân chính trong căn nhà này!"Giọng nói hung tợn của đứa trẻ tám tuổi cùng với âm thanh pháo hoa đêm 30 tết. Đinh tai nhức óc.[Truyện được đăng tải duy nhất tại ωαττραδ @packha03. Những trang đăng tải khác đều là ăn cắp] Lúc sau, cảnh trong mơ có chút loạn, trong chốc lát chính là bóng tôi vô tận, trong chốc lát là cảnh Ôn Nam Phong yếu đuối khóc nức nở, trong chốc lát lại là mưa rơi xuống, lạnh lẽo trong đêm tang, trong chốc lát là cảnh mẹ con Quý Hạo và Quý Thiện Lâm, ba người ngồi trong nhà nói cười đùa giỡn. Giây cuối cùng, Quý Thanh Vãn tỉnh lại. Cô mở mắt ra, nhìn trần nhà màu trắng, chớp đôi mắt có chút chua xót, giơ tay lua đi những giọt lệ khoé mắt.Cô ngồi dậy, nhìn thời gian tên điện thoại. Tám giờ. Vừa vặn bên ngoài vang lên tiếng đập cửa của người hầu, Quý Thanh Vãn tuỳ ý đáp lại, sau đó đứng dậy đi rửa mặt. Nửa tiếng sau, cô thay đổi quần áo đi mở cửa, đi theo người hầu tới đại sảnh ăn bữa sáng. Trong phòng Quý lão thái thái thấy cô tới, nhìn sắc mặt cô có chút trắng, nhíu mày: "Sao sắc mặt cháu lại kém như vậy?"Quý Thanh Vãn ngồi xuống tiếp nhận chén trà người hầu bưng tới, uống một ngụm: "Tối hôm qua cháu gặp ác mộng, ngủ có chút không ngon.""Ác mộng sao? Cháu mơ thấy cái gì?""Cháu không nhớ rõ, hẳn là một ít chuyện kỳ quái, lung tung rối loạn.""Vậy cháu ăn nhiều đồ ăn này một chút, tốt cho thần kinh."Quý lão thái thái dặn người hầu mang đồ ăn lên, Quý Thanh Vãn nhìn sang điểm tâm: "Ông nội đâu rồi bà?""Ông bà thức dậy sớm tự nhiên đã ăn rồi, đại bá và nhị bá của cháu cũng vừa ăn xong đi xuống núi rồi." Quý lão thái thái đem đĩa thức ăn đẩy tới chỗ cô: "Cháu ăn nhanh lên, ăn xong lại đi nghỉ ngơi một chút."Quý Thanh Vãn múc chén cháo được bóc tôm trước mặt, gật đầu lên tiếng. Nhưng có lẽ do bị ảnh hương bởi giấc mộng kia, cô ăn uống cũng không được ngon miệng. Tuỳ tiện ăn một chút, buông chiếc đũa, Quý lão thái thái nhìn vậy cũng thúc giục cô mang đồ uống lên, kêu người hầu đưa cô trở về nghỉ ngơi. Quý Thanh Vãn nằm trên giường cho rằng bản thân sẽ không ngủ được, nhưng cô nhắm mắt lại trong chốc lát, ý thức dần dần mơ hồ. Không biết ngủ bao lâu, cô bị tiếng chấn động của của điện thoại đánh thức. Bên mép giường âm thanh điện thoại vang lên không ngừng, Quý Thanh Vãn ngẩng đầu, tuỳ tiện mở điện thoại ra, trên màn hình thông báo tin nhắn Wechat của Hạ Hạ chiếm một phần ba, còn có gắn tag của một Weibo. Đầu cô vẫn chưa tỉnh táo lại, nhìn tin tức trên màn hình, ấn mở tin tức Weibo kia ra. "Đinh đong."Âm thanh quen thuộc vang lên, vìa giây sau hiện lên giao diện màu vàng trang chủ của Weibo. Bài Weibo đầu tiên chính là của chủ một blogger khởi xướng.#Bị lạc trong album MV đôi mắt của Mỹ Ngọc, rốt cuộc đó là đôi mắt của ai. Tôi đoán là @Quý Thanh Vãn V!Dưới phần bình luận Weibo bắt đầu bỏ phiếu bầu, người đầu tiên chính là Quý Thanh Vãn, còn lại ba người nổi danh trong giới nghệ sĩ. Quý Thanh Vãn nhìn bài đăng Weibo này có chút không thể hiểu được, phía dưới bình luận Weibo đều thổi phồng album của Thịnh Du, còn tò mò cuối cùng chủ nhân của đôi mắt kia là ai.Dưới bài đăng còn có một video ngắn, hình ảnh bên trong tự động phát. Bên trong teaser của MV, là hình ảnh một đôi mắt hắc ám, kết hợp với những đạo bước chân vang lên, đi từng bước không nhanh không chậm. [Đọc truyện ở trang chính chủ chính là tôn trọng công sức của editor] Một góc video hiện lên ánh sáng thưa thớt, trong bóng đêm một đôi mắt nhắm lại được hiện ra. Bối cảnh tiếng bước chân dừng lại, giây tiếp theo, hình đôi mắt kia được mở ra. Bên trong ánh mắt con ngươi màu nâu, ánh sáng thâm trầm thoáng hiện. Khung cảnh tiếng hát sâu kín của người đàn ông vang lên, mang theo tia mờ mịt khiến người ta trầm mê. ---"Anh không muốn tỉnh lại."Cuối MV dừng lại chỗ này, hát lên ca khúc tình yêu. 【A, Mỹ Ngọc!】 【Đừng tỉnh! Em tới yêu anh là được!】 【Em có thể, để anh cả đời này không tỉnh lại!】 【Giường em cho anh ngủ, người cũng cho anh!】 【Mẹ nó, đôi mắt cuối cùng kia làm tôi rung động quá!】 【Má ơi! Người đàn ông này hát tỏ tình với tôi!】 【Đôi mắt kia với giọng hát của Mỹ Ngọc vô cùng xứng đôi!】 【Các chị em, tôi cần tư liệu về chủ nhân của đôi mắt kia, mọi người cùng nhau hỗ trợ!】 【Mỹ Ngọc! @Thịnh Du V, em cần anh công khai danh tính chủ nhân của đôi mắt!】 【Shock! Tôi phát hiện ra đôi mắt trong MV với đôi mắt trong poster là một!】 【Tôi hôm qua nhìn thấy đôi mắt này, nhìn một vòng mắt của nữ nghệ sĩ trong giới. Tôi cảm giác đã phát hiện ra một bí mật động trời!】 【Cho tôi phỏng đoán một câu, mọi người có cảm thấy đôi mắt này có chút quen thuộc không, hình như giống với Vãn tổng của nhà cách vách?】【Theo như lầu trên nói, tôi đây cũng cảm thấy đôi mắt của A Tát Ni nhà chúng tôi. Đôi mắt của cô ấy cũng rất đẹp.】 --- Những bình luận này được đưa ra, Fans của những nữ minh tinh lớn đều bắt đầu cảm thấy giống với nghệ sĩ nhà mình. Nhưng đại đa số bình luận đều cho rằng đôi mắt này giống Quý Thanh Vãn hơn một chút, có nhiều người còn lập bảng so sánh. Nhưng trên mạng, những nữ minh tinh bị tag tên cũng không có biểu hiện gì. Thịnh Du bên này không nói là chuyện bình thường, Quý Thanh Vãn bên kia cũng không đáp lại gì cả. Nhiệt độ bình luận đã bắt đầu hạ, Quý Thanh Vãn xem xong MV, không nghĩ tới Thịnh Du sẽ đem đôi mắt đặt ở trong MV, nhưng vấn đề này cũng không có gì to tát cả.Cô rời khỏi Weibo, bấm vào chuỗi tin nhắn Hạ Hạ gửi tới, xem vài lần đều là chuyện này, đánh chữ trả lời lại, 【Chị đã xem, không có vấn đề gì cả.】 Không tới vài giây, đôi phương lập tức gửi lại tin nhắn, 【Vãn tổng! Chuyện này không phải là trọng điểm.】 Quý Thanh Vãn nhíu mi, 【Vậy có chuyện gì vậy?】 Hạ Hạ đánh chữ cực nhanh, 【Chị Vương đã nhìn ra người bên trong MV chính là chị!】 【Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ!】 【Vãn tổng!】【Em không muốn chết.jpg】Quý Thanh Vãn bị cô nàng chọc cười, không muốn trực tiếp đánh chữ nữa, cô trực tiếp gọi điện thoại qua, sau khi Hạ Hạ bắt máy, hỏi: "Chị Vương nói với em chuyện gì?""Chị ấy hỏi em, có phải chị quay chụp ảnh cho Mỹ Ngọc hay không?" Hạ Hạ nhỏ giọng nói: "Sau đó em nói là mấy ngày ngày hôm trước, Vãn tổng, sẽ không có chuyện gì chứ?"Quý Thanh Vãn không hề ngoài ý muốn Vương Vi Diễm nhận ra cô, không để ý nói: "Không có chuyện gì, em sẽ không chết đâu mà lo."Vương Vi Diễm còn đang hóng hớt chuyện của cô nữa kìa. Hạ Hạ nghe thấy giọng nói cô có chút khàn khàn: "Vãn tổng, chị vừa mới tỉnh dậy sao?""Đúng vậy, bị tin nhắn của em đánh thức rồi.""..."Hạ Hạ cúi đầu nhận sai: "Em có tội, em sai rồi."Quý Thanh Vãn chậm rãi nói: "Vậy em hãy tận tụy hết sức công việc của mình đi."Hạ Hạ nghe vậy, chớp mắt, nhắc nhở cô: "Vãn tổng, hôm nay là ngày Mỹ Ngọc phát hành album.""Sau đó?" Quý Thanh Vãn chờ lời tiếp theo của cô nàng. Nhưng Hạ Hạ còn chưa kịp mở miệng, di động bỗng nhiên vang lên thông báo tin nhắn Wechat. Quý Thanh Vãn bấm nhỏ âm lượng, đi tới giao diện tin nhắn Hoắc Tuyết gửi cho cô. 【Chúc mừng cô, được làm nữ chính album của Thịnh Du.】Đuôi lông mày Quý Thanh Vãn khẽ nhíu, qua microphone truyền tới âm thanh của Hạ Hạ: "Vãn tổng, chị cũng là người đóng góp cho album mới của Mỹ Ngọc. Nếu như nói thẳng ra chị chính là nữ chính, cho nên chị có muốn ủng hộ "nam chính" một chút không?"Hai cái giải thích này cũng không sai, đuôi mắt cô khẽ câu, hứng thú nói: "Em nói chị ủng hộ như thế nào?"ωαττραδ | packha03 Hạ Hạ cẩn thận đề nghị: "Chị có muốn mua album không?"Quý Thanh Vãn bật cười: "Em không đi làm trợ lý cho Thịnh Du đúng thật là đáng tiếc."Hạ Hạ sợ cô hiểu lầm: "Không không, em vĩnh viễn là người của chị. Nhưng em cảm thấy muốn đóng góp cho Mỹ Ngọc một chút."Quý Thanh Vãn gật đầu: "Vậy em mua giúp chị 100 bản đi."Hạ Hạ kinh ngạc: "Chị mua nhiều như vậy sao?"Quý Thanh Vãn đối với chuyện này không có khái niệm gì, gật đầu: "Vậy em xem thế nào mua giúp chị đi."Hạ Hạ kìm nén kích động, vội vàng gật đầu: "Tuân mệnh chị của em!"Cuộc đối thoại kết thúc, Hoắc Tuyết bên kia không chờ cô trả lời lại, nhắn thêm một câu, 【Sao không trả lời tôi? Nhận được vai chính vui quá rồi sao?】 Quý Thanh Vãn thấy vậy cảm thấy buồn cười, rõ ràng là chuyện của Thịnh Du, sao ngược lại quan tâm người râu ria như cô rồi. 【Không có, tôi vừa gọi điện thoại cho trợ lý của tôi.】 Hoắc Tuyết, 【Giọng điệu bình tĩnh này của cô, xem ra vai nữ chính không khiến cô kích động rồi.】 Quý Thanh Vãn giải thích, 【Chỉ là hợp tác biểu diễn cùng, cô đừng nghĩ loạn.】 【Nhưng mà ngày đó, tôi thấy hai người phỏng vấn cho tạp chí. Tình cảm không ít, hay cô suy xét một chút yêu đương đi?】 Biểu cảm Quý Thanh Vãn không còn gì để nói, 【Cô muốn cùng tôi thảo luận chuyện này?】 Hoắc Tuyết cười một tiếng, 【Nghe nói cô muốn tham gia Gameshow của đạo diễn Trần?】 Quý Thanh Vãn nhíu mi, 【Sao cô biết được?】 Hoắc Tuyết chậm rì rì đánh chữ, 【Bởi vì tôi cũng tham gia mà.】 Quý Thanh Vãn không dự đoán được, 【Cô không sợ mọi người thấy được hình tượng thật của cô à?】 Gameshow truyền hình thực tế camera đều gắn ở khắp nơi, với cái tính tình kia của Hoắc Tuyết sao có thể từng giây từng phút duy trì được bộ dáng cao lãnh. Hoắc Tuyết không chút nào để ý, 【Dù sao sớm hay muộn cũng bị phát hiện, cứ để mọi chuyện thuận theo chiều gió đi. Nhưng mà sao cô lại tham gia Gameshow vậy?】 【Do công ty an bài, vừa vặn gần đây tôi không có lịch trình.】 Quý Thanh Vãn gửi xong, hỏi thêm một câu, 【Cô có biết những ai tham gia không?】 Hoắc Tuyết, 【Người đại diện của tôi nói cô cũng tham gia. Mặt khác tôi nghe nói lần này đạo diễn Trần lần này chuẩn bị công chiếu Gameshow bom tấn.】 Quý Thanh Vãn nghi hoặc, 【Bom tấn gì cơ?】 Gửi xong, cô đợi vài phút, di động rung lên, Hoắc Tuyết gửi tới một tin nhắn. 【Tôi nghe được tin tức nội bộ, "nam chính" của cô - Thịnh Du lần này cũng đến.】 "..." ~ Hết chương 27 ~
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store