Edit Phu Nhan Lai Roi Ao Choang Roi
Chương 81: Có thật không?Editor: RydieTrong nháy mắt đó, Tần Ngữ cảm thấy chính mình nghe lầm.Cô ta nhướng mi, giọng nói cũng không tự giác được mà cất cao lên, "Thị trưởng Phong... Tin tức của cậu từ nơi nào tới?"Tần Ngữ đương nhiên biết thị trưởng Phong, chỉ là cô ta chưa từng gặp thị trưởng Phong Lần duy nhất có giao lưu chính là cùng bà Phong, Phong Từ. Tuy rằng là bạn bè của Lâm Cẩm Hiên, nhưng đến chính Tần Ngữ cũng chưa thể nói nhiều thêm với anh ta được mấy câu.Càng đừng nói thị trưởng Phong, Tần Ngữ chỉ từng gặp trên TV.Đừng nói cô ta, ngay cả nhà họ Lâm cũng không thể kết bạn cùng nhà họ Phong."Nguồn tin bí mật, chuyện này chị phải bảo mật, đừng nói ra ngoài" nam sinh vô cùng kiêng kị mở miệng, "Chính miệng thầy giáo nói với em. "Tần Ngữ mím môi, cúi mặt, sau một lúc lâu, cô ta mới ngẩng đầu, cười cười, "Sao em biết chuyện này có phải thật hay không?"Cô ta chưa từng nghe Tần Nhiễm hay Trần Thục Lan nói bọn họ quen biết Phong Lâu Thành. Tần Ngữ không quá tin tưởng, nếu Tần Nhiễm thật sự quen biết Phong Lâu Thành sẽ không nói cho Ninh Tình?Sẽ không nói cho người khác?"Cái này em không rõ lắm," nam sinh lắc đầu, lại mím môi, hơi hơi suy tư, "Dù sao cũng sẽ không ai đem chuyện này ra nói đùa, đúng không?"Tần Ngữ không nói gì nữa, chỉ có chút thất thần.Cuối cùng, Tần Ngữ vén tóc ra sau tai, mỉm cười khẽ, "Có lẽ vậy."Chuyện này tiếng gió lớn, hạt mưa nhỏ.Trên thực tế, ngay từ khi hình ảnh mới được đăng lên, quả thật có không ít người điều hướng dư luận, nhưng sau đó, không ít người trên Tieba trường học đã tự phát bảo vệ Tần Nhiễm.Tieba trường học này, trên thực tế cũng không có quá nhiều tác dụng. Có điều, hiện tại, đến cả topic không mấy tác dụng này cũng đã bị xóa đi.Hiện tại trên mạng, lưu lượng lớn nhất đại khái là Weibo.Tần Ngữ như suy tư gì, cô ta không chút để ý, click vàp avatar Ngô Nghiên.**Tiết học cuối cùng của buổi chiều thứ hai kết thúc, Tần Nhiễm ngồi trên chỗ ngồi, chậm rì rì dọn dẹp sách vở.Lâm Tư Nhiên hỏi cô một câu xong, thu dọn đồ đạc rồi đi nhà ăn.Tần Nhiễm luôn luôn chậm, người trong phòng học rất nhanh đã rời đi gần hết."Tần Nhiễm, dưới tầng có người chờ cậu!" Có một nam sinh ở ngoài cửa, nhỏ giọng nói với Tần Nhiễm.Tần Nhiễm ngồi không quá thẳng, nhìn qua có chút biếng nhác, sắc thái phong cách toàn thân luôn là tràn ngập tính cá nhân. Tóc dài mềm mại khoác ở sau đầu, nhìn chung luôn khiến người ta cảm thấy lạnh căm căm.Nam sinh thấy Tần Nhiễm gật gật đầu, trong đầu toàn là nụ cười không chút để ý treo trên khóe miệng đối phương.Người đang chờ Tần Nhiễm dưới tầng chính là Mộc Nam."Việc kia trên Tieba trường học có ảnh hưởng gì không?" Mộc Nam mặc áo kẻ ô màu đen hồng. Khuôn mặt vốn rất lạnh nhờ vậy mà đỡ đi không ít. Ngày thường cậu ít nói, thường khiến người ta sinh ra ý ngại, không dám tiến lên nói chuyện.Quần áo tông màu ấm vừa lúc cân bằng lại khí thế của cậu.Tần Nhiễm nghi hoặc vì sao hôm nay Mộc Nam lại tìm đến cô, cô cười cười, tay trái cầm di động, "Không có việc gì."Mộc Nam gật gật đầu, tay cắm trong túi quần thả lỏng.Mộc Nam vừa năm nhất đã được chọn là hotboy khối 10, ở trường học cũng có chút danh tiếng. Cả người cậu ta tương đối lạnh, nhưng không phải kiểu cao ngạo như Từ Diêu Quang, mà là sự lạnh lẽo từ trong xương cốt phát ra.Mộc Doanh cách đó không xa đang vẫy tay với Mộc Nam."Chị họ." Mộc Doanh biết chuyện topic kia trên Tieba, không ngờ thứ hai tới trường học, sự việc đã bình ổn. Cô ta không khỏi nhìn về phía Tần Nhiễm liếc mắt thêm một cái.Tần Nhiễm gật gật đầu.Cô muốn đi phòng y tế, Mộc Nam và Mộc Doanh phải về nhà, hai nhóm người tách ra ngay ngã rẽ.Cách đó không xa có tiếng động cơ xe máy vang lên.Mộc Doanh kinh ngạc, ánh mắt không dời đi, "Có người còn đi xe máy đến trường sao?"Lý Ngọc Hàm bên người vội vàng lôi kéo cô ta, thần sắc biến đổi: "Là Ngụy Tử Hàng, đừng chắn đường.""Ngụy Tử Hàng?" Mộc Doanh cảm thấy quen tai, ngày thường từng nghe nữ sinh khác trong lớp nhắc tới, nghe nói là một vị đại ca vô cùng không dễ chọc.Cô ta không khỏi tò mò nhìn về phía đó, chỉ thấy một chiếc xe máy màu xanh ngọc gào thét mà đến.Trắng trợn táo bạo lái xe ở trường học, còn không bị ngăn cản.Mộc Doanh đứng đằng sau Mộc Nam và Lý Ngọc Hàm, không nhịn được mà nhìn Ngụy Tử Hàng thêm vài lần."Đừng nhìn, trước đây Ngụy Tử Hàng là đại ca bên trường học bên cạnh," Lý Ngọc Hàm vỗ vỗ bả vai cô ta, "Nghe nói trong nhà có quan hệ với giới xã hội đen. Không thấy cậu ta lái xe giữa đám học sinh trong trường cũng không ai dám quản sao? Chỉ tính chiếc xe kia, ít nhất cũng phải mấy chục vạn."Mộc Doanh càng kinh ngạc, cô ta gật gật đầu, ánh mắt vẫn đuổi theo bóng dáng chiếc xe máy kia.**Cùng lúc đó.Khách sạn Ân Ngự, Tần Ngữ bước từ trên xe xuống dưới, Ninh Tình đứng ở cửa khách sạn chờ cô ta."Vừa kịp," nhìn thấy Tần Ngữ, khóe miệng Ninh Tình đều là ý cười, "Phong phu nhân đã chờ trên tầng, con phải ở chung với Phong phu nhân thật tốt đấy."Loại việc này không cần Ninh Tình nói, Tần Ngữ chính mình cũng biết, cô ta gật gật đầu, một đường theo Ninh Tình đi lên.Phong Từ hôm nay không đến. Vốn là muốn đến, nghe nói lâm thời có việc chậm trễ.Lâm Cẩm Hiên nhưng thật ra có mặt."Nghe nói Ngữ nhi sắp đi thủ đô bái danh sư?" bà Phong cười nhìn về phía Tần Ngữ.Tần Ngữ hơi hơi nhấp môi, "Dạ, gần đây con đang luyện bài để bái sư."Ninh Tình cho người mang đàn violon của Tần Ngữ lại đây, thấy bà Phong thích, bảo Tần Ngữ biểu diễn một đoạn ngay tại hiện trường.Tần Ngữ cũng không từ chối, khúc nhạc cô ta cải biên kia đã nghe nhiều nên thuộc.Trừ chút ý cảnh còn kém không ít, nhưng độ thuần thục và kiến thức cơ bản đã không xảy ra bất kì sai lầm nào.Bà Phong nhìn Tần Ngữ kéo xong một đoạn nhạc, bỗng có chút thất thần, như suy tư gì."Làm sao vậy?" Nhìn thấy bà Phong như vậy, trong lòng Tần Ngữ nhảy dựng.Phong phu nhân hoàn hồn, bà ta nhấp một ngụm trà, khẽ mỉm cười: "Không có gì, con kéo cũng tốt thật, có thể đi tuần diễn được rồi."Chỉ là... bà Phong cảm thấy, phong cách này hình như có chút quen tai. Hẳn là bà ta đã từng nghe qua, nhưng lại không nghĩ ra nghe qua ở nơi nào.Chỉ là như suy tư gì.Tần Ngữ không phải mới chỉ được một hai người khen, điểm tự tin này cô ta vẫn phải có, mím môi, "Đúng rồi, mẹ, về chị gái, có chuyện không biết..."Ninh Tình nhíu mày lại, không cần đoán liền biết Tần Ngữ muốn nói cái gì, vội vàng dùng ánh mắt ý bảo Tần Ngữ đừng nhắc tới trước mặt Phong phu nhân.Tần Ngữ mím môi, nhìn bà Phong, chần chờ..."Con nói đi." bà Phong rút một trương giấy, xoa xoa tay.Tần Ngữ dường như có chút khó có thể mở miệng, cuối cùng do dự, thở dài, mở miệng: "Chính là, nghe người ta nói, chị gái của con có quen thị trưởng Phong, có thật không ạ?"Editor: Nay hông phải lịch đăng, nhưng là sinh nhật tui, nên đăng thêm cho các bồ tèo chung vui ^^
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store