Edit Phan Ung Gioi Doan
Ước chừng cảm thấy giọng điệu của hắn không còn dịu dàng như trước nữa, Kiều Lạc nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Phó Thức Chu, gương mặt bị dọa tới trắng bệch ấp trong ngực hắn mới lộ ra chút huyết sắc, giọng nói còn mang theo nét hoảng sợ cuối cùng cũng lắng cảm giác mệt nhọc xuống, mềm như bông mà nói: "Em không gây chuyện." Phó Thức Chu xoa đầu Kiều Lạc, cảm thấy nhóc con có hơi suy dinh dưỡng, sao mà mười bảy tuổi rồi vẫn như hạt đậu thế này, lùn hơn hắn nhiều như vậy, còn gầy hơn hắn nhiều như kia.Đối lập với sự đau lòng khuếch đại của hắn, vỏ bọc mà hắn dùng tự chủ tạo ra hóa thành cái sàng, thứ tình cảm trân trọng cùng thương yêu kia không ngừng xuất hiện, làm Phó Thức Chu hắn không có cách nào nói một lời nói nặng, chỉ đành dỗ dành: "Nói cho anh có chuyện gì xảy ra, được không?"Kiều Lạc lại ngả vào lòng Phó Thức Chu, lúc nói chuyện hơi thở đượm trước ngực hắn, ấm áp. Cậu ấm ức nói: "Có bạn nữ lớp múa tặng thư tình cho em, em từ chối rồi, nhưng mà bọn chúng thấy đó là lỗi của em, em cướp mất bạn gái của đại ca bọn chúng."Đến cùng là do bạn nữ kia đã từng dính líu gì bọn lưu manh này hay là bọn lưu manh này còn chưa hết kỳ trung nhị*, tôn thờ lý lẽ "Nhìn trúng cô rồi thì cô chính là người của ông đây". Tóm lại là gút mắc yêu hận của bọn họ, mà bạn nữ kia lại có thiện cảm với Kiều Lạc vô tội.Lúc đầu Kiều Lạc cũng nghĩ là bọn cướp tiền học sinh thôi, vì cậu nhìn rất dễ bắt nạt, lại lẻ loi.Cho nên cậu thậm chí còn học theo mấy bài thảo luận《Nữ sinh gặp nguy hiểm có thể làm như này, share! Không chừng có thể cứu được một mạng》, tự vất ví tiền của mình ra chỗ khác. Nhưng đối phương căn bản không phải cướp tài sản, mục đích rõ ràng là muốn đánh cậu một trận cho hả giận, không chỉ muốn hủy hoại mà còn muốn làm hỏng mặt cậu.Từ nhỏ đến lớn Kiều Lạc chưa từng đánh nhau, ngẫm lại thì dường như Phó Thức Chu vẫn luôn che chở bảo vệ cậu, nhưng lần này Phó Thức Chu lại không ở đây, cho nên ban đầu cậu hoảng đến mức không biết đánh trả, thiếu chút nữa còn bị đá vào vị trí yếu hại.Nhưng dù sao cậu cũng là nam sinh mười bảy mười tám, vẫn có sức lực. Sau khi phản ứng lại liền dùng cặp sách như lưu tinh chùy*, xoay tại chỗ bảy tám vòng cũng không chóng mặt, tuy rằng không đánh trúng người nhưng tìm được cơ hội trốn thoát, gần như chạy một mạch về nhà, trực tiếp ngã trước cổng.*Lưu tinh chùy
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store