Edit Phan 3 Tinh Te Nu Vuong Dong Nat
Rất yên tĩnh.Khán giả há hốc miệng, nhìn Nữ Vương Đồng Nát cúi thấp người, quả nhiên là đi thu thập thi thể của Tiểu Khả Ái, trong lúc đó không ai thốt lên lời nào, chỉ có sự im lặng.Ngón tay của Quý Dữu vừa chạm vào người đóng vai 'thi thể' Thịnh Thanh Nham, cậu ta không nhịn được nữa, tức giận bật dậy: "Đủ rồi đấy a!"Hệ thống: [Thi thể vi phạm quy tắc nói chuyện, trừ 1 tích phân.]Hệ thống: [Thi thể vi phạm quy tắc giả chết, trừ 10 tích phân.]Hệ thống:[ Vui lòng tiếp tục nằm chờ đánh giá, nếu không sẽ tiếp tục bị trừ tích phân.]Thịnh Thanh Nham: "......."Thấy ba thông báo liên tiếp của hệ thống, gân xanh trên trán Thịnh Thanh Nham nổi lên, nhưng cậu ta nhanh chóng nằm bẹp xuống đất ngay khi hệ thống lên tiếng.Khán giả: "......"Khán giả: "Hahaha......"Nghe Thịnh Thanh Nham bị trừ 15 tích phân, Quý Dữu mới hài lòng rút tay về.Sau đó ——Hệ thống chuẩn bị truyền cả hai người rời khỏi sân, thấy thời gian gần hết, Quý Dữu vội vàng quay đầu lại, nhìn khán giả dưới sân, nói: "Các bạn khán giả thân mến, tạm biệt nhé, núi xanh không đổi, nước biếc còn trôi, chúng ta sẽ gặp lại."Khi hai người rời sân, bầu không khí khán đài vẫn rất sôi động, mọi người bàn tán xôn xao:"Trong đời mình, không ngờ lại thấy có người dùng Quỷ Thích!""Quỷ Thích thì sao, vẫn thua đấy thôi?""Tiểu Khả Ái thất bại, không phải do Quỷ Thích yếu, mà do đối thủ quá mạnh. À không! Là do đối thủ quá vô liêm sỉ.""Nữ Vương Đồng Nát cũng đủ vô liêm sỉ, trong tình huống đó, cô ta vẫn giữ lại một cây đao!""Khụ... chỉ có thể nói Nữ Vương Đồng Nát thông minh.""Các bạn đều đang thảo luận về kỹ năng của họ, nhưng tôi muốn nói là, có người dám tự hủy cả Quỷ Thích và Đao Tiêm?""Khụ khụ...""Thế giới của quái vật, chúng ta con người không hiểu nổi."Bên này.Quý Dữu vừa đăng xuất, khuôn mặt lập tức sụp xuống, cô nghĩ đến việc mình tự hủy cơ giáp Đao Tiêm, cả khuôn mặt cô co giật:Aaaa!!!Điểm tích phân của cô!Những bữa cơm sườn kho của cô!Đau lòng.Đi kèm với đau lòng là nhồi máu cơ tim, đau răng, đau chân, đau đầu, đau khớp...Nói chung, cả người không dễ chịu chút nào.Phải biết, một cái Đao Tiêm, Quý Dữu đã tốn 5000 tích phân để mua!Tiến lên là tiến lên, nhưng tiếp theo, cô sẽ đánh thế nào?Tay không?Lại dùng cơ giáp cổ sao?Bên cạnh, Lưu Phù Phong đột nhiên nói: "Bạn học Quý Dữu, bạn không khỏe ở đâu à?""À ha ~" Quý Dữu nghe thấy lời của Lưu 'Đại gia thỏ' Phù Phong, lập tức nặn ra một nụ cười, vẫy tay nói: "Không... không có gì không khỏe."Lưu Phù Phong: "Ồ ——"Nói xong, Lưu Phù Phong tiếp tục xoa tay.Quý Dữu thắc mắc: "Sao còn xoa nữa?"Khóe miệng Lưu Phù Phong nở một nụ cười nhẹ, trả lời nhỏ nhẹ: "Mình muốn may mắn luôn ở bên."Quý Dữu: "......"Quý Dữu liếc cậu một cái, châm chọc: "Mê tín phong kiến không được đâu."Nói xong, Quý Dữu không nhìn cậu nữa, quay sang Thịnh Thanh Nham.Lưu Phù Phong khẽ cúi đầu, vỗ vỗ ngực, rồi lén giấu đi con búp bê giấy đã làm được một nửa trong tay.Bên này, Thịnh Thanh Nham vừa ra khỏi Tinh Võng, tức đến muốn nổ tung. Cậu ta đấm ngực, chửi rủa: "Nữ Vương Đồng Nát đó a, Tiểu Khả Ái này không xong với cô ta đâu a!""Sao cô ta lại xấu xa như vậy a?""Lần sau nhân gia nhất định sẽ đánh chết cô ta a."Bên cạnh, Nhạc Tê Nguyên lạnh lùng nói: "Cậu không có lần sau đâu."Thịnh Thanh Nham nghẹn lời, càng tức hơn: "Chết tiệt a ~"Nói rồi, Thịnh Thanh Nham kéo tay Sở Kiều Kiều, mặt đầy hy vọng, nhìn cô chằm chằm, nói: "Kiều Kiều a, Nữ Vương Đồng Nát bắt nạt nhân gia a, cậu nhất định phải trả thù cho nhân gia a."Sở Kiều Kiều ghét bỏ gạt tay cậu ra.Gạt một cái, không gạt được.Sở Kiều Kiều hơi khó chịu nói: "Bỏ cái móng chó của cậu ra."Thịnh Thanh Nham ngược lại bám chặt lấy Sở Kiều Kiều, chu môi, mặt đầy không chịu: "Nhân gia không a! Nhân gia không a! Cậu hứa với nhân gia thì nhên gia mới buông a."Sở Kiều Kiều: "......"Gân xanh trên trán Sở Kiều Kiều nổi lên: "Được rồi! Hứa với cậu là được!"Nghe vậy, mắt Thịnh Thanh Nham sáng lên: "Thật không a?"Sở Kiều Kiều mở miệng chửi: "Cậu còn bám lấy tớ! Tớ sẽ biểu diễn cho cậu một màn xào Tiểu Khả Ái ngay tại chỗ!"Thịnh Thanh Nham: "......"Thịnh Thanh Nham mấp máy môi, không dám kêu nữa, nhưng tay vẫn không chịu buông tay Sở Kiều Kiều.Sở Kiều Kiều giơ tay lên vỗ trán: "Hứa với cậu rồi! Mau buông tay ra!"Thịnh Thanh Nham lúc này mới cười tươi, buông tay ra.Nhìn cảnh này, Quý Dữu rất tiếc nuối, giọng u uất nói: "Kiều Kiều, xào Tiểu Khả Ái có vị gì? Hay bạn biểu diễn cho mình xem một lần?"Sở Kiều Kiều lập tức quay đầu nhìn chằm chằm vào mặt Quý Dữu: "Bạn học Quý Dữu muốn xem?"Quý Dữu hừ mũi: "Ừ ừ..."Thịnh Thanh Nham tức giận nói: "Quỷ nghèo chết tiệt a, cậu đi chỗ khác đi a, đừng gây chuyện a, thật đáng ghét a."Nói rồi, cậu ta nhìn chằm chằm vào Sở Kiều Kiều: "Kiều Kiều, nhân gia không quan tâm, cậu hứa với nhân gia thì phải làm được."Sở Kiều Kiều lại bắt đầu thấy đau đầu.Lúc này ——Mục Kiếm Linh đột nhiên lên tiếng: "Yên lặng!"Cả phòng huấn luyện, lập tức im lặng như tờ.Nhìn thấy điều này, Mục Kiếm Linh hơi hài lòng, mở miệng nói: "Có một số người thua cuộc mà tư thế vừa nhục nhã, vừa ngu ngốc. Ở đây, tôi muốn đặc biệt chỉ trích Tiểu Khả Ái của hệ chúng ta, cậu ta thất bại chính vì tự phụ."Nghe vậy, cả phòng huấn luyện quay đầu, nhìn chằm chằm vào Thịnh Thanh Nham.Khóe miệng Thịnh Thanh Nham cứng đờ: "Nhân gia không phải Tiểu Khả Ái đâu."Lời này, thật sự không có chút thuyết phục nào. Những học sinh đã xem toàn bộ trận đấu, ai mà không biết rõ tính cách của Thịnh Thanh Nham?Dù có hóa thành tro, cậu ta vẫn là Tiểu Khả Ái! Không thể phủ nhận.Mục Kiếm Linh còn trực tiếp phá bĩnh, nói: "Đúng vậy! Tôi đang nói đến tên ngốc Thịnh Thanh Nham."Cô ơi, cô vạch trần lớp ngụy trang của em như vậy, em khó xử lắm...Cẩn thận nhân gia đánh cô đó!Lời này, Thịnh Thanh Nham chỉ dám nghĩ trong lòng, không dám thốt lên, vì áp lực tinh thần của cô giáo Mục Kiếm Linh lúc này thực sự rất đáng sợ.Mục Kiếm Linh nói: "Cậu nghĩ tự hủy cơ giáp thì có thể làm gì được đối thủ? Trước khi tự hủy, cậu đã nghĩ đến đối thủ của mình là ai chưa? Cậu có nghĩ đến nếu tự hủy không thành công, thì hậu quả sẽ ra sao chưa? Hoặc là, cậu..."Hàng loạt câu hỏi khiến Thịnh Thanh Nham cứng họng.Mục Kiếm Linh lạnh lùng hừ một tiếng: "Không hề! Bởi vì cậu tin chắc rằng sau khi tự hủy, có thể giết chết đối thủ."Thực tế đúng là vậy.Nữ Vương Đồng Nát không chết, thực sự nằm ngoài dự đoán của Thịnh Thanh Nham.Mục Kiếm Linh bực bội nói: "Đây chính là hậu quả của sự tự phụ! Trên chiến trường, chúng ta có thể tự tin, nhưng tuyệt đối không thể tự mãn, luôn phải nhớ một điều: Bất kỳ lúc nào, bất kỳ tình huống nào, cũng phải nhớ để lại cho mình một đường lùi."Mục Kiếm Linh ngước nhìn quanh, nói: "Về việc giữ lại một tay, Nữ Vương Đồng Nát đã làm rất tốt."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store