Edit Phan 11 Tinh Te Nu Vuong Dong Nat
Phó quan hành động rất nhanh, người được gọi lập tức có mặt tại phòng trị liệu, đứng trước mặt Sở Kiều Kiều. Cô chăm chú nhìn hắn một lúc lâu.Người chiến binh này tên là Hồng Ngọc Thạch, cái tên nghe hơi nữ tính, nhưng thực chất là một nam nhân chính hiệu của tộc Hồng.Bị một nữ chiến binh to lớn như Sở Kiều Kiều nhìn chằm chằm, hắn tỏ ra rất lúng túng, đứng không yên.Sở Kiều Kiều nhìn một lúc rồi nói: “Rất giống.”Hồng Đại Thạch vẫn chưa hiểu cô định làm gì, liền hỏi: “Giống cái gì?”Sở Kiều Kiều đáp: “Giống anh đấy.”Hồng Đại Thạch: “???”Sở Kiều Kiều cười: “Đã rất giống rồi, nhưng vẫn cần chỉnh sửa một chút.”Cả Hồng Ngọc Thạch và Hồng Đại Thạch đều ngơ ngác. Hồng Đại Thạch suýt nữa muốn bật dậy khỏi khoang trị liệu, vội hỏi: “Ngài Long Ngạo Thiên… ngài định làm gì vậy?”“Chẳng lẽ… muốn hắn giả mạo tôi?” Hắn bắt đầu đoán ra, nhưng vẫn chưa chắc chắn.“Không.” Sở Kiều Kiều lắc đầu.Hồng Ngọc Thạch mặc bộ giáp bảo hộ, mang theo vũ khí, đứng lúng túng, mặt đỏ bừng.
Hắn cũng muốn hỏi nhưng đại tướng chưa lên tiếng, nên không dám mở miệng.Sở Kiều Kiều đi một vòng quanh khoang trị liệu, rồi lại đi một vòng quanh Hồng Ngọc Thạch, sau đó dừng lại: “Ngoại hình, tinh thần đều rất giống. Nhưng vẫn thiếu một chút gì đó…”“Thiếu cái gì nhỉ?” Cô lẩm bẩm.Hồng Đại Thạch không nhịn được, hỏi: “Ngài Sở, tôi nghĩ ngài nên nói rõ ý định biết đâu tôi có thể góp ý.”Sở Giao Giao hỏi: “Giữa các vật chứa có sự thu hút lẫn nhau không?”Hồng Đại Thạch sững người.Sau đó, hắn mím môi: “Chắc là không.”Hắn và em trai từng sống chung mỗi ngày nhưng chưa từng cảm thấy có sự thu hút đặc biệt nào. Nếu không phải hôm nay trò chuyện với Sở Kiều Kiều, phân tích từng chút một thì hắn đến chết cũng không biết em trai mình từng là vật thử nghiệm.Vì vậy giữa các vật chứa chắc chắn không có cảm ứng đặc biệt. Thậm chí có thể là hoàn toàn cách biệt. Không ai biết ai.Sở Kiều Kiều đứng yên: “Vậy là giữa các vật chứa không thể nhận ra nhau?”Hồng Đại Thạch: “Ừ.”Hắn bắt đầu hiểu ra ý đồ của Sở Kiều Kiều.Quả nhiên —Sở Kiều Kiều búng tay một cái, dứt khoát nói: “Vậy thì quyết định thế này, từ giờ trở đi, hắn chính là vật chứa duy nhất còn sống của tộc Hồng.”Hồng Đại Thạch: “…”Hồng Ngọc Thạch vẫn còn ngơ ngác, vật chứa? Là cái gì?Dù đã đoán ra Hồng Đại Thạch vẫn rất kinh ngạc: “Ngài Sở… nếu để A Ngọc giả làm vật chứa thì có ích gì? Hồng Hồng Thạch đâu dễ bị lừa?”Hồng Hồng Thạch đã tốn bao công sức tạo ra vật chứa chẳng lẽ lại không biết rõ từng cá thể? Chắc chắn không thể bị lừa bởi mấy trò nhỏ như vậy.“Không thể lừa được hắn, nhưng có thể lừa người khác.” Sở Kiều Kiều nhún vai đầy thản nhiên. “Tôi muốn lừa những kẻ chỉ biết một nửa sự thật. Chỉ cần lừa được chúng một thời gian là đủ rồi.”Hồng Đại Thạch: “Lừa người khác?” “Lừa ai?”Hắn mở miệng, rồi chợt hiểu ra: “Ngài… ngài định lừa đám người các bộ tộc đang tụ tập ngoài phòng tuyến tộc Hồng?”Sở Kiều Kiều cười: “Đúng vậy.”Hồng Đại Thạch: “Nhưng —”Sở Kiều Kiều khoát tay: “Không có nhưng gì cả. Đừng nghĩ nhiều, cứ làm thôi! Thành hay không cũng không sao. Nếu thành công còn có thể giải quyết khủng hoảng bên ngoài.”Các bộ tộc bên ngoài tụ tập, hiện chưa rõ lý do. Nhưng điều đó không ngăn được nhóm Sở Kiều Kiều chuẩn bị nhiều phương án.Sau khi bàn bạc với Thẩm Trường Thanh và những người khác, họ cho rằng khả năng cao là các tộc đến vì vật chứa.Dù sao, nếu cướp được thông tin mệnh tuyến trong vật chứa thì chẳng khác nào nắm giữ chìa khóa trở thành mệnh tuyến giả.Hồng Đại Thạch suy nghĩ một lúc, rồi quyết định: “Được, cứ làm đi.”Chiến binh Hồng Ngọc Thạch tuy không hiểu rõ vật chứa là gì nhưng rõ ràng nhiệm vụ này rất quan trọng. Vì vậy, hắn cũng nghiêm túc lắng nghe.Sở Kiều Kiều cầm chuôi kiếm, không đi lại nữa, mà ngồi xuống bên cạnh khoang trị liệu: “Nhưng nếu chúng ta nói hắn là vật chứa thì người khác cũng cần bằng chứng. Vậy phải tạo chút vỏ bọc cho hắn.”Hồng Đại Thạch cố gắng suy nghĩ, cảm thấy như sắp nắm được điều gì đó, nhưng vì quá nóng vội nên vẫn chưa nghĩ ra.Sở Kiều Kiều nói tiếp: “Tạo vỏ bọc giả mạo ai? Tất nhiên là Hồng Hồng Thạch. Vậy thì… phải có thứ gì đó của hắn, tốt nhất là vật mang theo khí tức tinh thần của hắn…”Hồng Đại Thạch lập tức ngẩng đầu.Thứ như vậy…Hồng Hồng Thạch quản lý rất nghiêm ngặt, tuyệt đối không để đồ vật mang khí tức tinh thần rơi vãi lung tung.Thủ lĩnh rất cẩn trọng trong chuyện này.Sở Kiều Kiều đã gợi ý, phần còn lại phải do hắn tự lo.
Và chỉ có hắn mới làm được.Hồng Đại Thạch cố gắng suy nghĩ: “Theo lý những vật thử nghiệm bị loại bỏ, cơ thể họ có thể còn lưu lại khí tức tinh thần của hắn. Thậm chí có người chết vì không chịu nổi sự xâm nhập của thông tin mệnh tuyến. Nếu còn chút khí tứ thì có thể giả mạo hoàn hảo…”“Đáng tiếc…” “Thi thể của người chết trong tộc Hồng đều bị hồ linh hồn tiêu hủy, không còn ai sống sót.”“Muốn tìm một thi thể là điều không thể.” Hy vọng vừa lóe lên lại vụt tắt.Chẳng lẽ… không còn cách nào sao?Sở Kiều Kiều hỏi: “Thi thể của người chết trong tộc Hồng đều bị hồ linh hồn tiêu hủy?”Hồng Đại Thạch giọng đầy thất vọng: “Ừ. Nếu tìm được một vật chứa còn sống thì không cần giả mạo nữa.”Sở Kiều Kiều hỏi tiếp: “Vậy còn tinh tuyến?”Hồng Đại Thạch: “Không có khí tức tinh thần của hắn thì giả mạo sẽ bị phát hiện ngay…”
Chữ nga còn chưa nói xong hắn bỗng mở to mắt, giọng nghẹn lại: “Ngài… ngài vừa nói gì?”Sở Kiều Kiều lặp lại: “Thi thể có thể tiêu hủy còn tinh tuyến thì sao?”
Hắn cũng muốn hỏi nhưng đại tướng chưa lên tiếng, nên không dám mở miệng.Sở Kiều Kiều đi một vòng quanh khoang trị liệu, rồi lại đi một vòng quanh Hồng Ngọc Thạch, sau đó dừng lại: “Ngoại hình, tinh thần đều rất giống. Nhưng vẫn thiếu một chút gì đó…”“Thiếu cái gì nhỉ?” Cô lẩm bẩm.Hồng Đại Thạch không nhịn được, hỏi: “Ngài Sở, tôi nghĩ ngài nên nói rõ ý định biết đâu tôi có thể góp ý.”Sở Giao Giao hỏi: “Giữa các vật chứa có sự thu hút lẫn nhau không?”Hồng Đại Thạch sững người.Sau đó, hắn mím môi: “Chắc là không.”Hắn và em trai từng sống chung mỗi ngày nhưng chưa từng cảm thấy có sự thu hút đặc biệt nào. Nếu không phải hôm nay trò chuyện với Sở Kiều Kiều, phân tích từng chút một thì hắn đến chết cũng không biết em trai mình từng là vật thử nghiệm.Vì vậy giữa các vật chứa chắc chắn không có cảm ứng đặc biệt. Thậm chí có thể là hoàn toàn cách biệt. Không ai biết ai.Sở Kiều Kiều đứng yên: “Vậy là giữa các vật chứa không thể nhận ra nhau?”Hồng Đại Thạch: “Ừ.”Hắn bắt đầu hiểu ra ý đồ của Sở Kiều Kiều.Quả nhiên —Sở Kiều Kiều búng tay một cái, dứt khoát nói: “Vậy thì quyết định thế này, từ giờ trở đi, hắn chính là vật chứa duy nhất còn sống của tộc Hồng.”Hồng Đại Thạch: “…”Hồng Ngọc Thạch vẫn còn ngơ ngác, vật chứa? Là cái gì?Dù đã đoán ra Hồng Đại Thạch vẫn rất kinh ngạc: “Ngài Sở… nếu để A Ngọc giả làm vật chứa thì có ích gì? Hồng Hồng Thạch đâu dễ bị lừa?”Hồng Hồng Thạch đã tốn bao công sức tạo ra vật chứa chẳng lẽ lại không biết rõ từng cá thể? Chắc chắn không thể bị lừa bởi mấy trò nhỏ như vậy.“Không thể lừa được hắn, nhưng có thể lừa người khác.” Sở Kiều Kiều nhún vai đầy thản nhiên. “Tôi muốn lừa những kẻ chỉ biết một nửa sự thật. Chỉ cần lừa được chúng một thời gian là đủ rồi.”Hồng Đại Thạch: “Lừa người khác?” “Lừa ai?”Hắn mở miệng, rồi chợt hiểu ra: “Ngài… ngài định lừa đám người các bộ tộc đang tụ tập ngoài phòng tuyến tộc Hồng?”Sở Kiều Kiều cười: “Đúng vậy.”Hồng Đại Thạch: “Nhưng —”Sở Kiều Kiều khoát tay: “Không có nhưng gì cả. Đừng nghĩ nhiều, cứ làm thôi! Thành hay không cũng không sao. Nếu thành công còn có thể giải quyết khủng hoảng bên ngoài.”Các bộ tộc bên ngoài tụ tập, hiện chưa rõ lý do. Nhưng điều đó không ngăn được nhóm Sở Kiều Kiều chuẩn bị nhiều phương án.Sau khi bàn bạc với Thẩm Trường Thanh và những người khác, họ cho rằng khả năng cao là các tộc đến vì vật chứa.Dù sao, nếu cướp được thông tin mệnh tuyến trong vật chứa thì chẳng khác nào nắm giữ chìa khóa trở thành mệnh tuyến giả.Hồng Đại Thạch suy nghĩ một lúc, rồi quyết định: “Được, cứ làm đi.”Chiến binh Hồng Ngọc Thạch tuy không hiểu rõ vật chứa là gì nhưng rõ ràng nhiệm vụ này rất quan trọng. Vì vậy, hắn cũng nghiêm túc lắng nghe.Sở Kiều Kiều cầm chuôi kiếm, không đi lại nữa, mà ngồi xuống bên cạnh khoang trị liệu: “Nhưng nếu chúng ta nói hắn là vật chứa thì người khác cũng cần bằng chứng. Vậy phải tạo chút vỏ bọc cho hắn.”Hồng Đại Thạch cố gắng suy nghĩ, cảm thấy như sắp nắm được điều gì đó, nhưng vì quá nóng vội nên vẫn chưa nghĩ ra.Sở Kiều Kiều nói tiếp: “Tạo vỏ bọc giả mạo ai? Tất nhiên là Hồng Hồng Thạch. Vậy thì… phải có thứ gì đó của hắn, tốt nhất là vật mang theo khí tức tinh thần của hắn…”Hồng Đại Thạch lập tức ngẩng đầu.Thứ như vậy…Hồng Hồng Thạch quản lý rất nghiêm ngặt, tuyệt đối không để đồ vật mang khí tức tinh thần rơi vãi lung tung.Thủ lĩnh rất cẩn trọng trong chuyện này.Sở Kiều Kiều đã gợi ý, phần còn lại phải do hắn tự lo.
Và chỉ có hắn mới làm được.Hồng Đại Thạch cố gắng suy nghĩ: “Theo lý những vật thử nghiệm bị loại bỏ, cơ thể họ có thể còn lưu lại khí tức tinh thần của hắn. Thậm chí có người chết vì không chịu nổi sự xâm nhập của thông tin mệnh tuyến. Nếu còn chút khí tứ thì có thể giả mạo hoàn hảo…”“Đáng tiếc…” “Thi thể của người chết trong tộc Hồng đều bị hồ linh hồn tiêu hủy, không còn ai sống sót.”“Muốn tìm một thi thể là điều không thể.” Hy vọng vừa lóe lên lại vụt tắt.Chẳng lẽ… không còn cách nào sao?Sở Kiều Kiều hỏi: “Thi thể của người chết trong tộc Hồng đều bị hồ linh hồn tiêu hủy?”Hồng Đại Thạch giọng đầy thất vọng: “Ừ. Nếu tìm được một vật chứa còn sống thì không cần giả mạo nữa.”Sở Kiều Kiều hỏi tiếp: “Vậy còn tinh tuyến?”Hồng Đại Thạch: “Không có khí tức tinh thần của hắn thì giả mạo sẽ bị phát hiện ngay…”
Chữ nga còn chưa nói xong hắn bỗng mở to mắt, giọng nghẹn lại: “Ngài… ngài vừa nói gì?”Sở Kiều Kiều lặp lại: “Thi thể có thể tiêu hủy còn tinh tuyến thì sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store