Edit Phan 11 Tinh Te Nu Vuong Dong Nat
Đề xuất của Hà Tất lập tức kích thích tinh thần hành động của cả nhóm. Thẩm Trường Thanh nói: “Nếu muốn chặn đường ra của họ, trước tiên phải chặn tín hiệu, khiến họ mất khả năng kết nối với thế giới bên ngoài.”Tức là cắt đứt đôi mắt của kẻ địch, khiến họ mù mịt, không thể phán đoán tình hình bên ngoài.Nghe xong, Hà Tất gật đầu đồng tình, nghiêm túc nói: “Việc liên lạc này, giao cho cậu và Nhạc Tê Nguyên. Chúng tôi sẽ hỗ trợ từ bên ngoài. Giờ mọi người cùng bàn cách thực hiện…”Sau đó, cả nhóm bắt đầu thảo luận.Đúng lúc đó —“Tút tút tút…”Tín hiệu liên lạc vốn ổn định bỗng nhiên bị ngắt.Hai đầu dây đều nhíu mày.Hà Tất nói: “Kiểm tra đi.”Nhạc Tê Nguyên đã cúi người, kiểm tra thiết bị thu phát tín hiệu: “Đang kiểm tra. Sơ bộ cho thấy tín hiệu bên ngoài có vấn đề.”Hà Tất cau mày: “Phải nhanh lên. Đám địch đều ẩn nấp gần lò luyện, thật sự rất đáng nghi.”Theo lý, lò luyện là nơi cực kỳ nguy hiểm, không thể sinh sống, từ những tàn tích của tộc Hồng, Hà Tất và Sở Kiều Kiều đã phân tích rõ. Khu sinh hoạt và làm việc của tộc Hồng luôn cách xa lò luyện. Điều này càng củng cố giả thuyết của họ.Nhưng tại sao giờ đây đám người kia lại tập trung trong công trình bên cạnh lò luyện?Hà Tất và nhóm của mình đã lén theo sau binh lính liên lạc Hồng Quang Thạch, lẻn vào lãnh thổ tộc Hồng. Thế nhưng, từ lúc vào đến giờ, ngay cả bóng dáng của Hồng Quang Thạch cũng không thấy, quá kỳ lạ.Điều đó cho thấy, chắc chắn có một lối đi bí mật, dẫn thẳng vào lò luyện, chỉ là chưa tìm ra được.Sở Kiều Kiều cau mày, đột nhiên nói: “ Đàn anh Hà Tất, Nhạc Tê Nguyên… Các người có nghĩ là Quý Dữu có thể đang ở trong lò luyện không? Bị giam giữ, hay đang cố gắng chạy trốn?”Tất cả mọi người đều mạo hiểm xâm nhập lãnh thổ tộc Hồng, mục tiêu là giải cứu Quý Dữu. Nhưng từ khi vào sâu trong lãnh thổ, không ai dám nhắc đến cô. Thật ra, ai cũng lo sợ…Sợ rằng khi điều tra đến cùng, sẽ nhận được tin xấu.Hà Tất không trả lời ngay, ánh mắt vẫn dán vào lò luyện phía xa, trầm ngâm suy nghĩ… Một lúc sau, anh nói: “Dựa vào video giải mã từ thiết bị phát tín hiệu của cô ấy, thì nơi cô đang ở là một không gian rất kín. Tạm thời không thể xác định có phải là công trình bên cạnh lò luyện hay không…”Sở Kiều Kiều hỏi: “Nếu không phải ở đó, thì cô ấy đang ở đâu?”Hà Tất ánh mắt sâu thẳm: “Lò luyện đó… Mang lại cho tôi cảm giác rất kỳ lạ, vừa sợ hãi, vừa có chút khao khát…”Nói rồi, anh quay sang Sở Kiều Kiều và Nhạc Tê Nguyên: “Các cậu có cảm giác đó không?”Sở Kiều Kiều gật đầu mạnh: “Em cũng có, nhưng cảm giác khao khát thì không rõ ràng. Chỉ thấy rất đáng sợ, không thể đến gần, đến gần là mất mạng.”Nhạc Tê Nguyên, đang điều chỉnh thiết bị, bỗng dừng lại: “Tớ cũng có cảm giác đó. Rất kỳ lạ, hai cảm xúc này không nên tồn tại cùng lúc.”Thử nghĩ mà xem.Đã sợ hãi một thứ, sao lại khao khát nó?Quá mâu thuẫn.Hà Tất nói: “Thông tin chúng ta có quá ít, cần thu thập thêm dữ liệu để hiểu rõ tình hình.”Nghe vậy, Sở Kiều Kiều nói ngay: “Vậy thì phải giữ cho cơ thể của Lưu Phù Phong ổn định. Cậu ấy nắm giữ một số thông tin về tộc Hồng, chúng ta phải khai thác càng sớm càng tốt.”Hà Tất: “Ừ.”Lúc này, Nhạc Tê Nguyên nhíu mày, lẩm bẩm: “Kỳ lạ thật, sao tín hiệu vẫn chưa kết nối lại?”Cùng lúc đó —Ở bên ngoài lãnh thổ tộc Hồng, Thẩm Trường Thanh, Thịnh Thanh Nham và những người khác cũng đang rối như tơ vò. Thẩm Trường Thanh cau mày: “Quá kỳ lạ. Rõ ràng thiết bị vẫn ổn, vận hành trơn tru, sao lại đột ngột mất kết nối?”Nhạc Tê Quang nhíu mày đến mức có thể kẹp chết ruồi. Bị kẹt dưới lòng đất của tộc Hồng không chỉ là đồng đội, mà còn là người thân, em trai ruột của cậu. Cậu hít sâu một hơi: “Nếu thiết bị không có vấn đề, thì… có phải do con người không?”Nghe vậy, sắc mặt Thẩm Trường Thanh thay đổi: “Các cậu ấy… gặp chuyện rồi sao?”“Xì!”Chưa kịp nói hết, Thịnh Thanh Nham đã cắt ngang, trừng mắt: “Đừng nói bậy! Các cậu ấy không sao đâu! Hai người đúng là suy nghĩ tiêu cực quá mức! Không thể là do người, chắc chắn là do môi trường! Nghĩ kỹ đi, chúng ta đang ở lãnh thổ tộc Hồng, hiểu biết còn hạn chế. Không được hoảng loạn, phải giữ bình tĩnh!”Nói rồi…Đôi mắt đen long lanh của Thịnh Thanh Nham quét quanh một lượt: “Trường Thanh, cậu tiếp tục xử lý thiết bị liên lạc. Tốt nhất là thiết kế được một hệ thống không phụ thuộc vào môi trường nơi đây. Tớ sẽ đi kiểm tra xung quanh, xem có gì bất thường không.”Nói xong, cậu quay người bước đi.Thẩm Trường Thanh nhìn theo bóng lưng cậu ta, không kìm được gọi: “Thanh Nham …”Thịnh Thanh Nham không quay đầu lại: “Đừng có lải nhải!”Thẩm Trường Thanh im lặng.Nhạc Tê Quang nói: “Tớ đi với cậu ấy.”“Không!” Thẩm Trường Thanh lắc đầu, vội nói: “A Quang, cậu phải bảo vệ tớ và Lưu Phù Phong.”Nhạc Tê Quang dừng bước.Sau đó, cậu cẩn thận quan sát xung quanh, vốn là người thiếu kiên nhẫn, nhưng lúc này lại kiểm tra từng tấc đất, lặp đi lặp lại không bỏ sót gì.Trong khoang điều trị, Lưu Phù Phong nằm yên như đang ngủ say. Da mặt cậu trắng bệch như giấy, mỏng như cánh ve, mạch máu dưới da hiện rõ từng đường nét……Mọi thứ có vẻ rất yên bình, như thể sự bình yên này sẽ kéo dài mãi mãi.Ở bên ngoài, Thịnh Thanh Nham điều khiển cơ giáp, tuần tra khắp khu vực. Không phát hiện điều gì bất thường, nhưng trong lòng cậu cảm thấy bất an. Một cảm giác rờn rợn từ sâu trong linh hồn, không rõ nguyên nhân, không có dấu vết…Khó chịu.Cảm giác ấy chỉ thoáng qua, rất ngắn, ngắn đến mức khiến người ta nghi ngờ đó chỉ là ảo giác.Nhưng Thịnh Thanh Nham không tin.Cậu tiếp tục tuần tra, lãnh thổ xung quanh tộc Hồng toàn là đất cháy, chỉ có vài thung lũng lác đác rêu xanh.Những nơi đó cũng đã được kiểm tra kỹ lưỡng, không có nguy hiểm, không phát hiện dấu vết của sinh vật ngoài hành tinh nào khác.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store