Edit Phan 10 Tinh Te Nu Vuong Dong Nat
Anh quay phim chia xong toàn bộ bài, trong lòng bắt đầu căng thẳng. Ván này, ai sẽ thắng đây? Nhị trưởng lão? Hay là Hồng Đại Thạch?Anh quay phim đảo mắt nhìn cả hai, càng nhìn càng không đoán được. Tuy nhiên, trong lòng hắn vẫn mong cấp trên của mình, Hồng Đại Thạch sẽ thắng. Nếu thắng, thực lực của Hồng Đại Thạch sẽ tăng lên, và đám cấp dưới như hắn cũng được hưởng lợi. Quan trọng hơn nữa là — Nếu cấp trên đã có hồn khí, thì sẽ không nhòm ngó món hồn khí trong tay hắn nữa. Nghĩ đến đây, anh quay phim siết chặt tay.Nhưng rồi — Anh không còn tâm trí để nghĩ nữa, vì ván bài đã bắt đầu!Ngay từ đầu, Long Ngạo Thiên như biến thành người khác, bắt đầu áp đảo toàn bộ, liên tục ra bài, khiến Nhị trưởng lão và Hồng Đại Thạch không thể ra bài.Bầu không khí xung quanh lập tức thay đổi. Mọi người chăm chú nhìn ba người chơi, theo dõi từng phản ứng.Mỗi lần Quý Dữu ra bài, khóe miệng của Hồng Đại Thạch lại giật giật, còn Nhị trưởng lão thì càng lúc càng ngẩng cao cổ.Nhị trưởng lão khó khăn lắm mới ra được vài lá bài, nhưng lại bị Quý Dữu chặn đứng.Hồng Đại Thạch từ đầu đến cuối không ra được lá nào.Cuối cùng — Quý Dữu ném bài xuống, cười tươi: “Tôi thắng rồi nhé!”Nhị trưởng lão và Hồng Đại Thạch đều im lặng.Quý Dữu cười tít mắt, đứng dậy, gom hết phần thưởng vào túi: “Hai người còn chơi tiếp không?”Im lặng. Vẫn là im lặng.Nụ cười của Quý Dữu dần biến mất, giọng cô cũng trầm xuống: “Sao vậy? Chẳng lẽ các người không chịu thua?”Không chịu thua? Câu này vừa dứt, Hồng Đại Thạch lập tức ngồi thẳng, lạnh giọng: “Chơi tiếp!”Quý Dữu quay sang nhìn Nhị trưởng lão.Nhưng ông ta lại lướt qua cô, nhìn về phía anh quay phim. Anh quay phim run lên, vội nói: “Nhị trưởng lão, tôi không làm gì cả. Tôi chia bài trước mặt mọi người, ai cũng thấy. Ngài có thể kiểm tra bản ghi hình 3D.”Anh ta cũng muốn gian lận, nhưng dám sao? Mà nếu có gian lận, thì cũng chỉ giúp cấp trên của mình, chứ không đời nào giúp Long Ngạo Thiên!Mọi người nghe vậy, đều thấy có lý.Nhị trưởng lão mặt lạnh tanh: “Biết điều đấy.”Nhưng Quý Dữu thì không vui chút nào. Cô cau mày: “Sao thế? Các người thắng thì không sao, tôi thắng một ván thì lại nghi ngờ gian lận? Vậy mấy ván trước các người thắng liên tục, chẳng phải cũng gian lận à? Không trách tôi thấy mình thua kỳ lạ, hóa ra là các người cấu kết với nhau chơi xấu!”Quý Dữu đứng bật dậy: “Nếu không chơi nghiêm túc, thì khỏi chơi!”Nói xong, cô nhấc chân định rời đi.Hồng Đại Thạch và Nhị trưởng lão lập tức biến sắc.“Khoan đã.” Hồng·Đại·Thạch lên tiếng.“Đứng lại.” Nhị trưởng lão nói.Quý Dữu quay người lại, nheo mắt: “Đứng lại?”Nhị trưởng lão mặt lạnh, vẻ khó chịu: “Ngươi tưởng đây là vị diện cấp thấp của các ngươi, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?”Quý Dữu liền ngồi xuống, vắt chéo chân, nhướng mày cười: “Ý nhị trưởng lão là... tôi đã trở thành con tin của bộ tộc Hồng? Muốn đi không được, muốn sống cũng không xong, sinh tử nằm trong tay các ngươi?”Giọng điệu và nét mặt của cô rất điềm tĩnh, không có vẻ tức giận, nhưng lại khiến người ta lạnh sống lưng.Hồng Đại Thạch vốn từng giao đấu nhiều lần với Long Ngạo Thiên, hiểu rõ thực lực của cô, dù cô chỉ một mình ở giữa lãnh địa bộ tộc, nó cũng không dám làm càn. Vì vậy, Hồng Đại Thạch lập tức lên tiếng hòa giải: “Nhị trưởng lão, ngài Long Ngạo Thiên... chúng ta đến đây là để chơi bài. Đã chơi thì phải có thua có thắng, đừng quá để tâm đến một hai ván. Mấy ván trước nhị trưởng lão thắng, ván này Long Ngạo Thiên các hạ thắng, biết đâu ván sau lại đến lượt tôi thắng?”“Khụ khụ...” Dù trong lòng mong là mình thắng, Hồng Đại Thạch vẫn cười gượng: “Cũng có thể là nhị trưởng lão thắng tiếp.”Trong lòng thầm mắng: Đồ ngốc! Không biết phải giữ cho Long Ngạo Thiên không nổi cáu à? Ít nhất cũng phải chờ đến khi thủ lĩnh hợp thành mệnh tuyến rồi mới hành động! Hơn nữa, chơi bài với cô ta còn có thể lôi thêm vài món hồn khí nữa. Loại cơ hội này, có mà soi đèn cũng tìm không thấy. Sao lại có người ngu như thế?Hồng Đại Thạch trong lòng sắp chửi chết nhị trưởng lão rồi, nhưng ngoài mặt vẫn giữ lễ, tôn trọng đối phương.Bộ tộc Hồng cũng không phải hoàn toàn thống nhất. Nhị trưởng lão dựa vào vai vế cao, từng là thủ lĩnh, thường xuyên gây chuyện, giữa ông ta và thủ lĩnh hiện tại Hồng Hồng Thạch tồn tại mâu thuẫn khá lớn.Tuy vai vế cao, nhị trưởng lão đã bị xác nhận không thể hợp thành mệnh tuyến, nên dù có phe cánh cũng không thể tạo ảnh hưởng lớn.Còn Hồng Hồng Thạch là người thực sự có tiềm năng hợp thành mệnh tuyến, năng lực vượt trội. Ai có đầu óc đều sẽ chọn đứng về phía thủ lĩnh. Vì vậy, toàn bộ quyền lực của bộ tộc Hồng đều nằm trong tay Hồng Hồng Thạch. Những kẻ như nhị trưởng lão mãi mãi không thể tạo thành thế lực lớn.Hiện tại, Hồng Đại Thạch là tướng thân cận của thủ lĩnh, được giao trọng trách bảo vệ an toàn cho tộc nhân và đại sảnh hồ linh hồn trong thời gian thủ lĩnh hợp thành mệnh tuyến.Với thái độ nhún nhường để xoa dịu tình hình, nhị trưởng lão sau khi suy nghĩ liền thuận theo: “Lúc nãy là ta hiểu lầm. Có chỗ thất lễ, mong ngài Long Ngạo Thiên đừng để bụng. Ta thật sự nghiêm túc chơi bài cùng ngươi.”Nói xong, ông ta giơ tay, để lộ một viên tinh hạch cấp 10: “Đã chơi tiếp thì đây là cược của ta cho ván sau.”Quý Dữu nhìn kỹ, giật mình: Lại là một viên tinh hạch cấp 10! Lão già này đúng là không hề khoác lác.Cô lập tức cười tươi: “Nhị trưởng lão đã chơi chân thành thì vừa rồi là do tôi đa nghi. Ván sau, tôi cũng sẽ tăng phần thưởng.”Nói xong, cô lấy ra hai món hồn khí.Cả đám tộc nhân Hồng tộc lập tức nín thở.Hai món này khác hoàn toàn với hạt Thảo Quả trước đó. Hạt Thảo Quả tuy đẹp và hồn lực tinh thuần, nhưng nguyên liệu lại cực kỳ rẻ.Nhưng! Hai món lần này chế từ một loại ngọc — bề mặt mịn màng, màu sắc rực rỡ: Một viên màu đen Một viên trắng xen hồngHơn nữa, hồn lực bên trong lại càng tinh thuần hơn. Dù cấp độ vẫn là hồn khí cấp thấp, nhưng vẫn khiến toàn bộ tộc nhân Hồng phải mở to mắt, trong lòng nổi lên cơn thèm khát...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store