EDIT:Mau xuyên nữ phụ:Bảo điển công lược nam thần
Chương 1 Hệ thống pháo hôi nghịch tập
#Chilee33#
Nước biển lạnh băng bao phủ miệng cùng mũi cô, thân thể của cô cũng không ngừng chìm xuống biển dần.
Trong ánh sáng tối tăm, cô ở dưới nước biển liều mạng giãy giụa. Nhưng mà, mặc kệ chân cô dùng sức đạp như thế nào, tay cô dùng sức quơ lấy tìm lối thoát như thế nào, đều không hề có kết quả, tìm không ra một hi vọng sống sót.
Trên người cô sức lực dần dần biến mất ,ngực như bị một tảng đá lớn đè ép , miệng mạo hiểm ục ục thả ra bọt khí, tóc dài giống như rong biển tản ra trong làn nước biển.
Cảm giác hít thở không thông càng ngày càng nghiêm trọng. Thân thể càng ngày càng nhẹ, phảng phất ở triều chất đầy nước bùn đáy biển trôi qua đi.
Cảm giác tuyệt vọng cùng thống khổ như muốn che trời lấp đất ùa đến, giống như ngủ rồi mọi thống khổ gì cũng đều biến mất.
Không! Cô không muốn nhận mệnh! Cô không cần ‘ ngủ ’! Cô không muốn chết!
Cô muốn sống sót! Cô muốn báo thù!
Những người phụ bạc cô, những người muốn cô chết, cô tuyệt đối không thể làm cho bọn họ vừa lòng đẹp ý! Cô muốn một công đạo! Nếu trên thế gian không có công đạo, như vậy, cô liền trở thành công đạo của chính mình! Cho dù là tham sống sợ chết, cô cũng muốn trả thù những người đó!
Ở một giây trước lúc mất đi ý thức, trong đầu Tô Vi hiện lên rất nhiều khuôn mặt khác nhau, có người yêu thương cô, cũng có người hận cô.
Cuối cùng, tất cả biến thành một mảnh hư vô.
……
“Ta đang ở nơi nào?” Tô Vi nhìn ngón tay trở nên trong suốt của chính mình , ký ức dừng lại ở thời điểm nước biển bao phủ như muốn cắn nuốt cô.
“Nơi này là không gian hệ thống.” Một thanh âm máy móc không hề có cảm xúc đột nhiên vang lên. Ánh mắt Tô Vi sáng lên, nhìn đông nhìn tây, hỏi: “Là ai đang nói chuyện? Ngươi là ai? Là ngươi đã cứu ta phải không? Đa tạ ngươi.”Ánh vào mắt Tô Vi chỉ là một mảnh xám xịt, không có bất kì kẻ nào. Mà thân thể của cô trên không trung bay qua lại trong không gian, hết thảy có vẻ như không chân thật.
Kẻ thần bí không có trực tiếp trả lời câu hỏi của Tô Vi, mà là chỉ ra cuộc đời của Tô Vi: “Tô Vi, năm nay 24 tuổi, tổng tài củaTô thị tập đoàn, vào năm cô sáu tuổi , Tô mẫu ghét bỏ Tô phụ không có bản lĩnh, leo lên than đá chạy theo lão bản, Tô phụ nhìn cô, liền nhớ tới việc vợ mình bỏ đi, mỗi ngày đối với cô vừa đánh vừa mắng.
Năm cô mười bảy tuổi, Tô phụ uống say đi đêm trên đường gặp mấy tên côn đồ, bị tên côn đồ chém chết. Cô tuy rằng chán ghét cha không đối với cô tốt, nhưng là, hắn đã chết , cô cũng mất đi người thân duy nhất của mình, vô cùng thương tâm.
Về sau mất đi người giám hộ, cô bằng tính cách kiên nghị cùng đầu óc thông minh vừa học vừa làm, vào thời điểm học đại học, cô dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, một tay thành lập nên Tô thị tập đoàn.
Lúc cô hai mươi tuổi, cô gặp lão công là minh tinh Hạ Tuấn Khôn và bằng hữu tốt nhất là luật sư - Bùi Dịch Đồng. Có chồng hoàn mỹ như thế , có bạn tốt như vậy, cô cho rằng cả đời cô đều viên mãn. Cô cho rằng trước kia cô bất hạnh bây giờ cuối cùng kết thúc.
Không nghĩ tới, ở buổi tiệc sinh nhật 24 tuổi của cô hôm nay,trong lúc các cô ngồi du thuyền xa hoa của riêng cô ra biển, cô đã phát hiện và phá vỡ tư tình của Hạ Tuấn Khôn cùng Bùi Dịch Đồng.
Cô muốn cùng bọn họ cắt đứt quan hệ từ đây đến mãi mãi sau này, không còn liên quan gì với nhau, nhưng lại không ngờ, bọn họ rất tham lam, không nhẫn tâm mất đi cô là cây rụng tiền đối với họ. Bọn họ đem cô đẩy xuống nước biển bao la, trơ mắt nhìn cô bị chết đuối. Cô cam tâm sao?
Cô chết đi, về sau sản nghiệp cùng tài sản của cô sẽ bị đôi cẩu nam nữ Hạ Tuấn Khôn cùng Bùi Dịch Đồng kia kế thừa, bọn họ sẽ được hưởng thụ phong cảnh, cuộc sống sinh hoạt xa hoa, sung sướng, mọi người ai cũng sẽ không biết cô là bị bọn họ hại chết. Cô sẽ vinh viễn phải chịu nỗi oan khuất . Cô muốn báo thù không?
Từ lúc cô sáu tuổi tới nay, cô chưa từng có một ngày nào là ngày lành, cô muốn cứ như vậy mà biến mất sao?”
“Ta không cam lòng, ta muốn báo thù.” Đôi mắt Tô Vi dần trở nên đỏ tươi.
“Rất tốt, thái độ của cô như vậy khiến ta thực vừa lòng. Ta là hệ thống quân, cô đã chết, nếu cô muốn sống trở lại, nếu cô muốn trọng sinh báo thù, cô cần phải chấp hành nhiệm vụ ta giao ra, cô có nguyện ý không ?” Thanh âm thần bí lại lần nữa vang lên.
“Ta đã chết rồi sao?” Tô Vi trong lòng có chút phiền muộn nhìn ngón tay của chính mình càng lúc càng trở nên trong suốt , nhưng lại không có quá nhiều kinh ngạc, kết quả này cô sớm đã đoán được.
Sau đó, cô ngẩng đầu lên, kiên định nhìn về phương hướng hư không vô định, nói: “Chỉ cần những nhiệm vụ đó không trái pháp luật, không vi phạm lương tâm đạo đức của bản thân, ta nguyện ý đi chấp hành những nhiệm vụ đó.
Bản thân Tô Vi là một người bị hại, nhưng là, cô cũng không muốn bản thân biến thành một kẻ làm hại người khác ,vì cái nhiệm vụ kia mà đi thương tổn những người vô tội. Nói như vậy, cô không phải sẽ biến chính mình thành người mà bản thân ghét nhất hay sao?
“Cô rất tốt.” Thanh âm thần bí của hệ thống quân vẫn như cũ không có chút cảm xúc nào, nhưng mà, Tô Vi lại từ thanh âm máy móc kia nghe ra được một tia vừa lòng của hệ thống.
Có lẽ là ảo giác của cô đi!
" Nhiệm vụ ta đưa ra không cần cô làm trái pháp luật, cũng sẽ không vi phạm lương tâm đạo đức của cô, cô chỉ cần thay những người bị hại đối với những thiên vận chi nữ, thiên chi kiêu tử đòi được một cái công đạo là được. Tuy nhiên, ta thật ra sợ cô chấp hành nhiệm vụ nhiều, tâm liền thay đổi. Để sớm hoàn thành nhiệm vụ, thủ đoạn cô cần tàn nhẫn, quyết đoán ,hy vọng cô nhớ kỹ những lời hôm nay cô đã nói, chớ quên ý nghĩ ban đầu.”
Hệ thống quân bắt đầu hướng Tô Vi giải thích nhiệm vụ cho cô : “Ta nghĩ, cô hẳn là xem qua tiểu thuyết rồi đi, ở trong thế giới tiểu thuyết, bất luận vai chính ích kỷ, độc ác cỡ nào bọn họ cũng đều sẽ đạt được một kết thúc tốt đẹp, tuy rằng những cái quy định bất thành văn ấy trong những cuốn tiểu thuyết không phải rất nhiều, nhưng lại chiếm cứ một tỉ lệ nhất định. Mà những nhân vật pháo hôi nho nhỏ trong các cuốn tiẻu thuyết đó lại bị bọn họ làm thương tổn tuy rằng vô tội nhưng lại phải chịu .
Ta sẽ giúp cô xuyên đến những vị diện tan vỡ trong các cuốn tiểu thuyết, để cô hoàn thành tâm nguyện nghịch tập của các pháo hôi.Khi cô được ta đưa đến thế giới nhiệm vụ , cô sẽ dung nhập vào thân thể pháo hôi hoàn toàn, kế thừa ký ức của pháo hôi, hiểu được tâm nguyện của họ.
Hoàn thành được tâm nguyện của pháo hôi đồng nghĩa với việc cô hoàn thành nhiệm vụ.
Nếu trước lúc cô hoàn thành nhiệm vụ, xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà chết, như vậy cô cũng liền sẽ chân chính chết đi, ta cũng sẽ không cứu cô trở về.
Nếu cô sau khi hoàn thành nhiệm vụ mà chết, như vậy cô liền sẽ đi chấp hành các nhiệm vụ trong thế giới tiếp theo. Trong lúc cô kế thừa ký ức của pháo hôi cùng tâm nguyện của bọn họ, đồng thời cô cũng sẽ được tiếp thu cốt truyện của thế giới tiểu thuyết .
Ngoài ra, ta vẫn phải nhắc nhở cô, trong thời điểm cô chấp hành nhiệm vụ, ta sẽ không xuất hiện, hết thảy chỉ có thể dựa vào chính bản thân cô, lúc nào ngươi hoàn thành nhiệm vụ , ta mới có thể nhắc nhở ngươi.
Khi nào cô có thể trọng sinh báo thù, hay lúc cô tích lũy đủ giá trị khí vận, ta tự nhiên sẽ nhắc nhở cô, cô cũng không cần phải dò hỏi ta. Cho dù cô có dò hỏi ta, ta cũng không nghe được, lúc cô xuyên đến các thế giới khác nhau để thực hiện nhiệm vụ,ta đều sẽ không xuất hiện, hết thảy mọi chuyện đều sẽ do hệ thống trí tuệ hóa, tự động hoá xử lí, chỉ có lúc nhiệm vụ của cô thất bại hoặc là lúc cô hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, ta mới có thể xuất hiện. Tiểu gia hỏa may mắn kia, cô còn có vấn đề gì không?”
Thanh âm máy móc của hệ thống quân lộ ra một tia thân mật.
“Người làm nhiệm vụ giống như ta có nhiều không?”
" Quyền không đủ, không thể trả lời”
Tô Vi 囧.
“Vậy thì những thế giới nhiệm vụ kia có nguy hiểm không?”
“Chấp hành nhiệm vụ càng nhiều, càng nguy hiểm, mà cô là một người mới, thế nên nhiệm vụ đầu tiên sẽ là một nhiệm vụ đơn giản. Chỉ cần cô không cố ý đi tìm đường chết, cô chắc chắn sẽ không gặp nguy hiểm gì.” Hệ thống quân rất có nề nếp mà trả lời, “Nếu cô muốn sống lâu một chút, sống được đến lúc có thể trọng sinh báo thù, cô nhất định phải học được cách sử dụng tinh thần lực, cường hóa tinh thần lực.
Còn việc sử dụng tinh thần lực, cường hóa tinh thần lực như thế nào, thì trong lúc cô làm nhiệm vụ liền yêu cầu cô tự giác ngộ ra.
Có thể có cơ hội thực hiện nhiệm vụ đó là cơ duyên tốt nhất của cô, rốt cuộc thì không phải ai cũng có thể hết một đời lại một đời tồn tại.
Nếu nói khen thưởng cho nhiệm vụ cuối cùng được hoàn thành là cô sẽ được trọng sinh báo thù, thì như vậy tặng phẩm chính là cách sử dụng tinh thần lực như thế nào.
Mà cô nắm giữ được cách sử dụng tinh thần lực cùng cách cường hóa tinh thần lực, nói không chừng, có một ngày nào đó, cô cũng có thể giống như ta nắm giữ tất cả mọi nơi của các vị diện tiểu thuyết, trở thành chúa tể của thế giới .
Nhớ kỹ, mỗi khi cô rời đi thế giới nhiệm vụ, hệ thống đều sẽ tự động phong ấn tình cảm của cô trong thế giới đó chỉ giữ lại trí nhớ của cô trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ, tránh việc cô trong lúc chấp hành nhiệm vụ mà không chịu nổi. Chờ đến thời điểm cô trở nên cường đại đến mức có thể tiếp thu những tình cảm khổng lồ mà lại phong phú đó, hệ thống liền sẽ tự động giải phong.”
Hệ thống quân cẩn thận giải đáp cho Tô Vi hiểu .
Tô Vi lại hướng hệ thống quân dò hỏi một ít vấn đề khác, đến lúc có được đáp án chuẩn xác, hệ thống quân liền đưa nàng đi thế giới nhiệm vụ .
#Hãy gọi ta là lee>.<♡♡♡♡#
Nước biển lạnh băng bao phủ miệng cùng mũi cô, thân thể của cô cũng không ngừng chìm xuống biển dần.
Trong ánh sáng tối tăm, cô ở dưới nước biển liều mạng giãy giụa. Nhưng mà, mặc kệ chân cô dùng sức đạp như thế nào, tay cô dùng sức quơ lấy tìm lối thoát như thế nào, đều không hề có kết quả, tìm không ra một hi vọng sống sót.
Trên người cô sức lực dần dần biến mất ,ngực như bị một tảng đá lớn đè ép , miệng mạo hiểm ục ục thả ra bọt khí, tóc dài giống như rong biển tản ra trong làn nước biển.
Cảm giác hít thở không thông càng ngày càng nghiêm trọng. Thân thể càng ngày càng nhẹ, phảng phất ở triều chất đầy nước bùn đáy biển trôi qua đi.
Cảm giác tuyệt vọng cùng thống khổ như muốn che trời lấp đất ùa đến, giống như ngủ rồi mọi thống khổ gì cũng đều biến mất.
Không! Cô không muốn nhận mệnh! Cô không cần ‘ ngủ ’! Cô không muốn chết!
Cô muốn sống sót! Cô muốn báo thù!
Những người phụ bạc cô, những người muốn cô chết, cô tuyệt đối không thể làm cho bọn họ vừa lòng đẹp ý! Cô muốn một công đạo! Nếu trên thế gian không có công đạo, như vậy, cô liền trở thành công đạo của chính mình! Cho dù là tham sống sợ chết, cô cũng muốn trả thù những người đó!
Ở một giây trước lúc mất đi ý thức, trong đầu Tô Vi hiện lên rất nhiều khuôn mặt khác nhau, có người yêu thương cô, cũng có người hận cô.
Cuối cùng, tất cả biến thành một mảnh hư vô.
……
“Ta đang ở nơi nào?” Tô Vi nhìn ngón tay trở nên trong suốt của chính mình , ký ức dừng lại ở thời điểm nước biển bao phủ như muốn cắn nuốt cô.
“Nơi này là không gian hệ thống.” Một thanh âm máy móc không hề có cảm xúc đột nhiên vang lên. Ánh mắt Tô Vi sáng lên, nhìn đông nhìn tây, hỏi: “Là ai đang nói chuyện? Ngươi là ai? Là ngươi đã cứu ta phải không? Đa tạ ngươi.”Ánh vào mắt Tô Vi chỉ là một mảnh xám xịt, không có bất kì kẻ nào. Mà thân thể của cô trên không trung bay qua lại trong không gian, hết thảy có vẻ như không chân thật.
Kẻ thần bí không có trực tiếp trả lời câu hỏi của Tô Vi, mà là chỉ ra cuộc đời của Tô Vi: “Tô Vi, năm nay 24 tuổi, tổng tài củaTô thị tập đoàn, vào năm cô sáu tuổi , Tô mẫu ghét bỏ Tô phụ không có bản lĩnh, leo lên than đá chạy theo lão bản, Tô phụ nhìn cô, liền nhớ tới việc vợ mình bỏ đi, mỗi ngày đối với cô vừa đánh vừa mắng.
Năm cô mười bảy tuổi, Tô phụ uống say đi đêm trên đường gặp mấy tên côn đồ, bị tên côn đồ chém chết. Cô tuy rằng chán ghét cha không đối với cô tốt, nhưng là, hắn đã chết , cô cũng mất đi người thân duy nhất của mình, vô cùng thương tâm.
Về sau mất đi người giám hộ, cô bằng tính cách kiên nghị cùng đầu óc thông minh vừa học vừa làm, vào thời điểm học đại học, cô dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, một tay thành lập nên Tô thị tập đoàn.
Lúc cô hai mươi tuổi, cô gặp lão công là minh tinh Hạ Tuấn Khôn và bằng hữu tốt nhất là luật sư - Bùi Dịch Đồng. Có chồng hoàn mỹ như thế , có bạn tốt như vậy, cô cho rằng cả đời cô đều viên mãn. Cô cho rằng trước kia cô bất hạnh bây giờ cuối cùng kết thúc.
Không nghĩ tới, ở buổi tiệc sinh nhật 24 tuổi của cô hôm nay,trong lúc các cô ngồi du thuyền xa hoa của riêng cô ra biển, cô đã phát hiện và phá vỡ tư tình của Hạ Tuấn Khôn cùng Bùi Dịch Đồng.
Cô muốn cùng bọn họ cắt đứt quan hệ từ đây đến mãi mãi sau này, không còn liên quan gì với nhau, nhưng lại không ngờ, bọn họ rất tham lam, không nhẫn tâm mất đi cô là cây rụng tiền đối với họ. Bọn họ đem cô đẩy xuống nước biển bao la, trơ mắt nhìn cô bị chết đuối. Cô cam tâm sao?
Cô chết đi, về sau sản nghiệp cùng tài sản của cô sẽ bị đôi cẩu nam nữ Hạ Tuấn Khôn cùng Bùi Dịch Đồng kia kế thừa, bọn họ sẽ được hưởng thụ phong cảnh, cuộc sống sinh hoạt xa hoa, sung sướng, mọi người ai cũng sẽ không biết cô là bị bọn họ hại chết. Cô sẽ vinh viễn phải chịu nỗi oan khuất . Cô muốn báo thù không?
Từ lúc cô sáu tuổi tới nay, cô chưa từng có một ngày nào là ngày lành, cô muốn cứ như vậy mà biến mất sao?”
“Ta không cam lòng, ta muốn báo thù.” Đôi mắt Tô Vi dần trở nên đỏ tươi.
“Rất tốt, thái độ của cô như vậy khiến ta thực vừa lòng. Ta là hệ thống quân, cô đã chết, nếu cô muốn sống trở lại, nếu cô muốn trọng sinh báo thù, cô cần phải chấp hành nhiệm vụ ta giao ra, cô có nguyện ý không ?” Thanh âm thần bí lại lần nữa vang lên.
“Ta đã chết rồi sao?” Tô Vi trong lòng có chút phiền muộn nhìn ngón tay của chính mình càng lúc càng trở nên trong suốt , nhưng lại không có quá nhiều kinh ngạc, kết quả này cô sớm đã đoán được.
Sau đó, cô ngẩng đầu lên, kiên định nhìn về phương hướng hư không vô định, nói: “Chỉ cần những nhiệm vụ đó không trái pháp luật, không vi phạm lương tâm đạo đức của bản thân, ta nguyện ý đi chấp hành những nhiệm vụ đó.
Bản thân Tô Vi là một người bị hại, nhưng là, cô cũng không muốn bản thân biến thành một kẻ làm hại người khác ,vì cái nhiệm vụ kia mà đi thương tổn những người vô tội. Nói như vậy, cô không phải sẽ biến chính mình thành người mà bản thân ghét nhất hay sao?
“Cô rất tốt.” Thanh âm thần bí của hệ thống quân vẫn như cũ không có chút cảm xúc nào, nhưng mà, Tô Vi lại từ thanh âm máy móc kia nghe ra được một tia vừa lòng của hệ thống.
Có lẽ là ảo giác của cô đi!
" Nhiệm vụ ta đưa ra không cần cô làm trái pháp luật, cũng sẽ không vi phạm lương tâm đạo đức của cô, cô chỉ cần thay những người bị hại đối với những thiên vận chi nữ, thiên chi kiêu tử đòi được một cái công đạo là được. Tuy nhiên, ta thật ra sợ cô chấp hành nhiệm vụ nhiều, tâm liền thay đổi. Để sớm hoàn thành nhiệm vụ, thủ đoạn cô cần tàn nhẫn, quyết đoán ,hy vọng cô nhớ kỹ những lời hôm nay cô đã nói, chớ quên ý nghĩ ban đầu.”
Hệ thống quân bắt đầu hướng Tô Vi giải thích nhiệm vụ cho cô : “Ta nghĩ, cô hẳn là xem qua tiểu thuyết rồi đi, ở trong thế giới tiểu thuyết, bất luận vai chính ích kỷ, độc ác cỡ nào bọn họ cũng đều sẽ đạt được một kết thúc tốt đẹp, tuy rằng những cái quy định bất thành văn ấy trong những cuốn tiểu thuyết không phải rất nhiều, nhưng lại chiếm cứ một tỉ lệ nhất định. Mà những nhân vật pháo hôi nho nhỏ trong các cuốn tiẻu thuyết đó lại bị bọn họ làm thương tổn tuy rằng vô tội nhưng lại phải chịu .
Ta sẽ giúp cô xuyên đến những vị diện tan vỡ trong các cuốn tiểu thuyết, để cô hoàn thành tâm nguyện nghịch tập của các pháo hôi.Khi cô được ta đưa đến thế giới nhiệm vụ , cô sẽ dung nhập vào thân thể pháo hôi hoàn toàn, kế thừa ký ức của pháo hôi, hiểu được tâm nguyện của họ.
Hoàn thành được tâm nguyện của pháo hôi đồng nghĩa với việc cô hoàn thành nhiệm vụ.
Nếu trước lúc cô hoàn thành nhiệm vụ, xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà chết, như vậy cô cũng liền sẽ chân chính chết đi, ta cũng sẽ không cứu cô trở về.
Nếu cô sau khi hoàn thành nhiệm vụ mà chết, như vậy cô liền sẽ đi chấp hành các nhiệm vụ trong thế giới tiếp theo. Trong lúc cô kế thừa ký ức của pháo hôi cùng tâm nguyện của bọn họ, đồng thời cô cũng sẽ được tiếp thu cốt truyện của thế giới tiểu thuyết .
Ngoài ra, ta vẫn phải nhắc nhở cô, trong thời điểm cô chấp hành nhiệm vụ, ta sẽ không xuất hiện, hết thảy chỉ có thể dựa vào chính bản thân cô, lúc nào ngươi hoàn thành nhiệm vụ , ta mới có thể nhắc nhở ngươi.
Khi nào cô có thể trọng sinh báo thù, hay lúc cô tích lũy đủ giá trị khí vận, ta tự nhiên sẽ nhắc nhở cô, cô cũng không cần phải dò hỏi ta. Cho dù cô có dò hỏi ta, ta cũng không nghe được, lúc cô xuyên đến các thế giới khác nhau để thực hiện nhiệm vụ,ta đều sẽ không xuất hiện, hết thảy mọi chuyện đều sẽ do hệ thống trí tuệ hóa, tự động hoá xử lí, chỉ có lúc nhiệm vụ của cô thất bại hoặc là lúc cô hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, ta mới có thể xuất hiện. Tiểu gia hỏa may mắn kia, cô còn có vấn đề gì không?”
Thanh âm máy móc của hệ thống quân lộ ra một tia thân mật.
“Người làm nhiệm vụ giống như ta có nhiều không?”
" Quyền không đủ, không thể trả lời”
Tô Vi 囧.
“Vậy thì những thế giới nhiệm vụ kia có nguy hiểm không?”
“Chấp hành nhiệm vụ càng nhiều, càng nguy hiểm, mà cô là một người mới, thế nên nhiệm vụ đầu tiên sẽ là một nhiệm vụ đơn giản. Chỉ cần cô không cố ý đi tìm đường chết, cô chắc chắn sẽ không gặp nguy hiểm gì.” Hệ thống quân rất có nề nếp mà trả lời, “Nếu cô muốn sống lâu một chút, sống được đến lúc có thể trọng sinh báo thù, cô nhất định phải học được cách sử dụng tinh thần lực, cường hóa tinh thần lực.
Còn việc sử dụng tinh thần lực, cường hóa tinh thần lực như thế nào, thì trong lúc cô làm nhiệm vụ liền yêu cầu cô tự giác ngộ ra.
Có thể có cơ hội thực hiện nhiệm vụ đó là cơ duyên tốt nhất của cô, rốt cuộc thì không phải ai cũng có thể hết một đời lại một đời tồn tại.
Nếu nói khen thưởng cho nhiệm vụ cuối cùng được hoàn thành là cô sẽ được trọng sinh báo thù, thì như vậy tặng phẩm chính là cách sử dụng tinh thần lực như thế nào.
Mà cô nắm giữ được cách sử dụng tinh thần lực cùng cách cường hóa tinh thần lực, nói không chừng, có một ngày nào đó, cô cũng có thể giống như ta nắm giữ tất cả mọi nơi của các vị diện tiểu thuyết, trở thành chúa tể của thế giới .
Nhớ kỹ, mỗi khi cô rời đi thế giới nhiệm vụ, hệ thống đều sẽ tự động phong ấn tình cảm của cô trong thế giới đó chỉ giữ lại trí nhớ của cô trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ, tránh việc cô trong lúc chấp hành nhiệm vụ mà không chịu nổi. Chờ đến thời điểm cô trở nên cường đại đến mức có thể tiếp thu những tình cảm khổng lồ mà lại phong phú đó, hệ thống liền sẽ tự động giải phong.”
Hệ thống quân cẩn thận giải đáp cho Tô Vi hiểu .
Tô Vi lại hướng hệ thống quân dò hỏi một ít vấn đề khác, đến lúc có được đáp án chuẩn xác, hệ thống quân liền đưa nàng đi thế giới nhiệm vụ .
#Hãy gọi ta là lee>.<♡♡♡♡#
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store