Edit Jungri Uoc Hen Phu Hoa
Một người đàn ông làm việc hiệu quả chính là người ngủ ở nhà bạn một đêm thì hôm sau có thể biến nhà bạn trở thành nhà của anh ta...Hôm sau, khi Yeri hết giờ làm việc, trên đường đón Taeyang về nhà thì nhận được điện thoại của công ty dọn nhà, hỏi cô khi nào có ở nhà để bọn họ đưa đồ đạc tới.Lúc ấy, Yeri nghe mà không hiểu gì cả."Đồ đạc gì vậy?"Cô về tới nhà, nhân viên của công ty dọn nhà cũng không hỏi ý kiến của cô mà lập tức chuyển chiếc giường trong phòng cô đi, thay vào đó là một chiếc giường đôi hoàn toàn mới. Tủ quần áo của cô cũng không thoát khỏi số phận ấy, bị đổi thành một chiếc tủ mới có chiều rộng gấp đôi. Nhìn nhân viên của công ty dọn nhà móc từng bộ quần áo đi làm, quần áo ở nhà, quần áo ngủ các loại vào trong tủ quần áo, cuối cùng cô cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.Tốc độ làm việc của nhân viên công ty dọn nhà này rất nhanh. chỉ trong vòng mười lăm phút đã nhét đầy chiếc tủ quần áo, một bộ đồ dùng tắm rửa mới toanh cũng được đặt trong phòng tắm của cô. Sau khi cô ký tên xác nhận đã nhận được hàng, nhân viên công ty này mới hăm hở ra về. Cô cảm thấy nhất định phải gọi điện thoại cho kẻ đầu sỏ kia để hỏi tội nhưng khi gọi tới thì trong điện thoại cứ báo là thuê bao đang bận.Cô ngồi trên sofa, cầm điện thoại chờ đợi, gọi thêm lần nữa thì vẫn thuê bao đang bận, cô đành phải cúp máy.Lúc này cô mới phát hiện cậu bạn Taeyang nhiều chuyện, hễ về tới nhà là đòi mở phim hoạt hình kia hôm nay không thế nữa, tìm trong phòng khách cũng không thấy bóng dáng cu cậu đâu nên cô mới đứng dậy, định vào phòng của cậu xem xem có chuyện gì không. Nhưng vừa đến trước cửa phòng, còn chưa kịp đẩy cửa ra thì cô đã nghe tiếng cu cậu nối chuyện điện thoại." Ha ha, cháu biết ngay những thứ đó là của chú mà!"Taeyang dùng điện thoại trong phòng để gọi cho JungKook? Thảo nào mà điện thoại của anh cứ báo bận mãi....Cô bỏ ý định vào phòng cậu ,. trốn bên ngoài nghe lén bọn họ nói chuyện."Đương nhiên là cháu rất hoan nghênh!"" Vậy khi nào thì chú tới nhà cháu?""Hả? Rõ ràng là chú nói được nghỉ phép tới tận tuần sau cơ mà, sao mới đó mà đã phải đi làm lại rồi? Thật đáng ghét....""Được rồi, vậy chú mau qua đây đi, cháu đợi chú về nấu cơm cho cháu, chúng ta ăn xong thì cùng nhau xem phim hoạt hình, quyết định vậy đi nha!"Yeri đứng ngoài, tay cầm tay nắm cửa, không khỏi ngẫm nghĩ rốt cuộc thì anh đã dùng chiêu gì mà có thể dụ được Taeyang, khiến nó chết mê chết mệt thế không biết?Cô nhón chân thật khẽ, lặng lẽ đi vào phòng. Taeyang đang cầm điện thoại trò chuyện một cách say sưa nên hoàn toàn không phát hiện cô đã đi đến sau lưng mình."Yên tâm đi, cháu mãi mãi đứng về phe chú, cháu nói cho chú ở đây thì chú cứ yên tâm mà vào ở, nếu Yeri muốn đuổi chú đi thì cháu sẽ...."" Sẽ thế nào?"Taeyang lập tức im bặt, bộ não ngừng hoạt động trong vài giây, sau đó mới từ từ quay đầu lại với vẻ không dám tin và nhìn thấy cô đang khẽ nhướng mày, khoanh tay đứng sau lưng mình.Taeyang chột dạ lè lưỡi, cô đưa tay về phía cậu nhóc, cu cậu liền ngoan ngoãn đặt ống nghe vào tay cô, cô cầm ống nghe, đằng hắng vài cái." Anh Jeon, chưa có sự đồng ý của tôi mà anh đã chuyển đồ đạc đến nhà tôi, còn âm thầm kéo bè kéo cánh với Taeyang để tẩy chay tôi, anh phải bị tội gì đây?"Ở đầu dây bên kia, anh không nhịn được cười, cũng làm bộ làm tịch đằng hắng." Tội không thể tha, cam nguyện chịu mọi hình phạt, được chứ?"Cô cố nín cười, đang định hài lòng gật đầu thì lại nghe anh hỏi với giọng đầy ám muội." Đã nghĩ ra cách đêm nay xử lý anh chứ?""...."Taeyang đứng bên cạnh, ngửa đần nhìn cô, đột nhiên trợn tròn mắt." Yeri, sao tự nhiên mẹ lại đỏ mặt?"Thính giác của anh quả là rất tốt, ở đầu dây bên kia mà cũng nghe thấy, giọng càng thêm cười cợt."Da mặt em mỏng thật, chỉ nghe thôi mà cũng đã đỏ mặt. Đến khi hành động thật thì chắc sẽ xấu hổ chết mất."Cô vội vàng ngắt lời anh, không cho anh nói lung tung nữa." Anh làm việc xong thì mau về đây, phạt anh nấu cơm cho bọn em, thế đi!"Nói xong cô liền cúp máy. Cùng lúc này, JungKook nghe tiếng tút tút từ trong điện thoại truyền đến, anh cũng ngắt máy, nhưng nhất thời quên thu lại nụ cười trên môi.Vì thế, trên chiếc bàn họp cách đó không xa, một tin đồn thất thiệt lặng lẽ nổi lên.Giám đốc tài chính và phó giám đốc công trình đưa mắt nhìn nhau , một người đang nói:"Nghe chưa. nghe thấy chưa?"Còn người kia thì trả lời :" Xem ra lời đồn là có thật, Giám đốc Jeon không gần nữ sắc là vì thích đàn ông...."Nữ trưởng phòng dự án bên cạnh phó giám đốc công trình chen vào bằng ánh mắt mạnh mẽ." Xem ra giám đốc Jeon không phải là công mà là thụ!"Hai người họ dùng mắt ra hiệu với nữ trưởng phòng." Cái gì mà công với thụ? Người già chúng tôi không hiểu những từ ngữ quá tân thời của bọn trẻ các người."Trưởng phòng dự án không muốn giải thích quá nhiều, chỉ nhìn JungKook tắt điện thoại và đang đi về phía bên này, thầm nghĩ : Giám đốc Jeon cười thật là e thẹn....Nhưng khi anh quay về bàn họp thì nụ cười đã hoàn toàn tắt hẳn, anh đưa mắt nhìn mọi người một lượt, dùng chất giọng lạnh lùng thường ngày để nói." Vấn đề tiền vốn cần điều chỉnh lại một chút, thời hạn cho vay của ngân hàng ngày càng ngắn, cho nên dự án này phải được thực hiện ngay trong năm nay, không được kéo dài tới năm sau. Cứ thế đi, giải tán."Nói xong. anh cầm lấy chiếc điện thoại di động đặt trên bàn và quay người đi mất.Bên kia, Trợ lý Min thấy anh nhanh chóng đi đến cửa phòng họp, đang chuẩn bị ra ngoài thì nôn nóng thu dọn những tài liệu trên bản rồi vội vàng chạy theo. Anh ta vừa quýnh quáng thu gom tài liệu vừa liếc nhìn mọi người với ánh mắt bất đắc dĩ: Xem ra bọn họ đều đang đoán là ông chủ đã rơi vào lưới tình, nếu để bọn họ biết bây giờ boss phải chạy tới nhà bạn gái nấu cơm thì chắc chắn hình tượng lạnh lùng, cao ngạo của boss sẽ sụp đổ mất....Có điều ngay cả Trợ lý Min cũng không biết, ông chủ của mình đâu chỉ trở thành đầu bếp không thôi mà còn ôm đồm cả việc chăm con, làm một vú em không danh không phận, xem phim hoạt hình với con nhà người ta, rồi làm nhân viên khuân vác sau khi đi mua sắm trong siêu thị và làm chiếc máy sưởi ấm giường, vân vân và vân vân....Trợ lý Min chạy ra khỏi phòng họp, cuối cùng thì cũng đuổi kịp theo anh. Nếu ông chủ đã về sớm thì...." Giám đốc, có phải tôi cũng có thể tan ca rồi không?"Chân JungKook dài, đi một bước bằng người ta đi một bước rưỡi, Trợ lý Min vừa nhanh chân để không bị bỏ lại đằng sau vừa dè đặt hỏi anh.Chẳng những anh không thèm nhìn anh ta lấy một cái mà còn vô tình tuyên bố." Cậu vẫn chưa thể tan ca."*****************Mấy nay Âu bận nên không đăng chap. Nay Âu trở lại rồi đây tadda ☻!!!Hơi ngắn, Chap sau bù
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store