Edit Hoan Phien Tu X Cong Luoc X Xuyen Viet
Quỷ áp giường (Roy x Lạc Dịch)—— Hắn ước chừng là tỉnh.Hắn nằm trên giường, mở to mắt. Phòng mờ tối, rèm cửa sổ dày đặc ngăn cản ánh sáng bên ngoài chiếu vào. Hắn thậm chí có thể rõ ràng mà nghe được ngoài cửa sổ truyền đến tiếng hót giòn tan của những chú chim, nhưng mà thân thể lại không thể động đậy, cũng không thể phát ra âm thanh, như là bị cái gì nhìn không thấy áp chế. Dân gian có một loại cách nói, tình huống này gọi là "Quỷ áp giường". Hắn cũng không cảm thấy sợ hãi, ánh mắt lại không tự chủ được mà nhắm lại, trong một chốc cuối cùng kia, hắn tựa hồ thoáng nhìn thấy một tia màu vàng —— màu sắc không thuộc loại trong phòng mờ tối này.Lần thứ hai mở to mắt, Lạc Dịch tỉnh. Hắn rên rỉ. Thở dài đứng dậy, cau mày ấn cái cổ cứng ngắc.Lại là tê liệt như gặp quỷ, hàng năm luôn xuất hiện loại bệnh trạng này vài lần. Lạc Dịch một bên nhìn gương đánh răng, một bên sương mù suy nghĩ. Một khi xuất hiện loại tình huống "quỷ áp giường" này, đại biểu cho buổi tối hắn căn bản ngủ không ngon giấc, mỗi lần sau khi đứng lên toàn bộ thân thể đều là đau nhức cứng ngắc.—— kia quả thực như bị một người hoặc dây thừng cột lấy ngủ cả một đêm.Lạc Dịch ngửa đầu lộc cộc súc miệng, nhưng mà không biết là vì gió hay vì nguyên nhân gì khác, Lạc Dịch đột nhiên cảm thấy chính mình như bị không khí ôm chặt lấy, một chút lạnh băng xẹt qua cổ họng bởi vì ngửa đầu mà hơi chút lộ ra —— cái loại cảm giác này nói là bị gió thổi qua, không bằng nói giống như bị người dùng đầu lưỡi lạnh lẽo liếm."Phốc —— khụ khụ khụ!"Lạc Dịch phun nước trong miệng ra, hắn chật vật vạn phần mà ho lên. Không thèm lau đi nước mắt tràn ra từ khóe mắt, Lạc Dịch gắt gao nhìn chằm chằm cái gương đối diện. Trong gương, một thanh niên tóc đen kinh ngạc mà trừng lớn đôi mắt màu đen, có một chút bọt kem đánh răng dính vào bên khóe miệng, khiến hắn thoạt nhìn có chút ngốc ngốc. Lạc Dịch cầm lấy khăn mặt dùng sức lau một phen, lần thứ hai nhìn về phía gương, thanh niên tóc đen trong gương như trước mờ mịt nhìn hắn.Lạc Dịch đầu óc tràn đầy chấm hỏi mà đi ra khỏi phòng tắm, vừa rồi là ảo giác sao? Vào một khắc cúi đầu xuống, hắn hình như nhìn thấy một bóng đen trong gương, đang ái muội không rõ mà quấn quanh phía sau hắn ... Chắc cũng bởi vì ngủ không đủ mà sinh ra ảo giác, Lạc Dịch buồn bực nghĩ, quả nhiên giấc ngủ không tốt liền gặp phải bi kịch.Rời đi Lạc Dịch cũng không phát hiện, cho dù hắn đi khỏi phạm vi chiếc gương, thanh niên trong gương lại không hề biến mất. Nó nhìn bóng dáng Lạc Dịch rời đi, gương mặt giống như đúc đột nhiên vẽ ra một tia cười quỷ dị."Ai bì bõm ~ ai bì bõm ~ ai y ai bì bõm yêu ~"Lạc Dịch luống cuống tay chân cầm lấy di động, trong nháy mắt nhìn thấy cái tên trên màn hình, nụ cười trên mặt thanh niên tuy rằng vẫn sáng lạn trước sau như một, nhưng không biết vì sao có chút rối rắm. Hắn ho nhẹ một tiếng, phóng nhỏ thanh âm của mình, sau đó nhận điện thoại: "Uy? Nữ vương điện hạ của ta.""... Ta rất ngoan a... Ở nhà không hề đi đâu... Không có mệnh lệnh của nữ vương điện hạ, ta sao dám đi ra ngoài quậy phá..." Lạc Dịch cầm di động đứng trước cửa sổ xuống phía dưới, như trong dự đoán nhìn thấy bảo tiêu mặc đồ đen, vẻ mặt của hắn càng phát ra buồn khổ, mà thanh âm cũng càng phát ra ôn hòa: "... Hảo... Ta lập tức tới."Lạc Dịch chờ đối phương cắt đứt sau, mới dám cúp điện thoại. Bạn gái đương nhiệm của hắn tuy rằng rất giàu có, nhưng lực chưởng khống mạnh mẽ này với mỗ phiến tử chuyên lừa gạt cảm tình mà nói là có chút khó tiêu. Lạc Dịch vội vã thay quần áo, sau đó cầm lấy chìa khóa chạy tới cửa. Trước khi rời nhà, hắn theo thói quen liếc mắt nhìn lên tờ lịch.[Công nguyên năm 2012 thứ sáu ngày 31 tháng támÂm lịch là năm 2012 ngày 15 tháng 7Mọi việc đều không may]Cửa bị đóng lại, phòng nháy mắt bị bóng tối chiếm cứ."Đinh —— "Cửa thang máy yên lặng mở ra, Lạc Dịch bước vào thang máy. Trong thang máy có một OL(*) đeo kính gọng vàng thành phần tri thức hoàn toàn không nhìn Lạc Dịch đi tới, một tiểu nam hài khoảng bảy tám tuổi đang ôm một con chó Chihuahua tò mò nhìn Lạc Dịch. Thang máy run nhẹ một cái, sau đó trầm mặc đi xuống.(*)OL: official lady: nhân viên nữ văn phòng"Ai bì bõm ~ ai bì bõm ~ ai y ai bì bõm yêu ~ "Nghe được tiếng chuông quá...bán manh, mỹ nhân thành phần tri thức lạnh lùng mà liếc Lạc Dịch, tiểu hài tử hắc hắc cười không ngừng, Lạc Dịch luống cuống tay chân lấy điện thoại di động ra. Hắn chấn kinh rồi, bạn gái của hắn cường thế đến mức ngay cả thang máy ngăn cách tín hiệu cũng có thể xâm lấn sao? Nhưng mà khi Lạc Dịch nhìn thấy màn hình di động, lại phát hiện nơi vốn nên hiển thị dãy số lại trống rỗng.Con Chihuahua của nam hài bắt đầu anh anh kêu lên, thanh âm run rẩy mà thê lương, mỹ nhân thành phần tri thức tựa hồ ghét bỏ mà nhăn lại mi. Lạc Dịch chần chờ một chút, ngón tay không tự chủ được mà đè xuống nhận cuộc gọi. Ngay một khắc kết nối kia, thang máy đang chấn động đột nhiên ngừng đi xuống, cùng lúc đó đèn tắt, toàn bộ thang máy bỗng dưng lâm vào một mảnh hắc ám.Trong bóng đêm, mỹ nhân thành phần tri thức phát ra một tiếng thét chói tai, sau đó truyền đến thanh âm nhấn mạnh nút; tiếng kêu của con Chihuahua càng phát ra thê lương, nam hài tựa hồ bị dọa sợ, sau đó oa một tiếng khóc lên. Trong một mảnh hỗn loạn, chỉ có màn hình di động của Lạc Dịch tản ra một ánh sáng yếu ớt mà trắng bệch.[Số điện thoại: 17174Trò chuyện...]Số điện thoại lúc này lại xuất hiện, nhưng hiện tại Lạc Dịch không quan tâm này đó, hắn ấn phím tắt muốn gọi điện thoại cầu cứu, lại phát hiện ngay lúc cắt đứt cuộc gọi, di động như hết pin mà tắt đen thui màn hình. Lạc Dịch đưa điện thoại di động lên trên trán nhìn cũng không thấy rõ đường viền, lúc này trừ bỏ bóng tối vẫn là bóng tối, ngay cả bản thân cũng dung nhập vào bóng tối rốt cuộc phân không rõ nữa.Đột nhiên, Lạc Dịch cứng ngắc. Hắn cảm thấy có người đang dùng một loại thủ pháp cực kỳ sắc tình xoa bóp cái mông của hắn, sau đó theo hông chuyển dời tới phía trước. Lạc Dịch hít mạnh một hơi, lúc này trong thang máy ngoại trừ thành phần tri thức OL cũng chỉ có một tiểu hài tử. Tay kia nhỏ thế nào cũng không giống như tiểu hài tử, chẳng lẽ nói muội tử hiện tại đều lớn mật đến loại trình độ này sao?"Chờ, chờ một chút..." Lạc Dịch vươn tay muốn ngăn lại cái tay sờ loạn kia: "Ngươi có phải hay không nghĩ sai rồi —— "Xúc cảm là một mảnh lạnh như băng, tay của đối phương lạnh đến mức không thể tin được, làn da cũng cực kỳ nhẵn nhụi. Lạc Dịch kéo kéo, đẩy ra. Đối phương hoàn toàn không để ý kháng cự của Lạc Dịch, cái tay kia càng thêm làm càn mà kéo thắt lưng Lạc Dịch, sau đó chậm rãi kéo khóa kéo bằng sắt xuống."Roẹt ân —— "Thanh âm khóa kéo trượt xuống trong bóng đêm càng thêm rõ ràng, mặt Lạc Dịch nháy mắt đỏ lên, bắt đầu dùng sức lao về phía trước ——Tiếng khóa kéo trong bóng đêm tiếp tục vang vọng, sau đó im bặt, khóa kéo đã chạm tới đáy, lộ ra quần lót màu xám bằng cotton. Mà Lạc Dịch lúc này lại cứng ngắc không thể nhúc nhích, con ngươi bởi vì hoảng sợ mà co rút nhanh —— ngay tại vừa rồi, hắn vươn tay nhưng không đụng tới cái gì —— hư không kia giống như một mảnh bóng tối dày đặc chỉ lòi ra một cánh tay đến dâm loạn hắn, những bộ phận khác như không có thật trong bóng đêm.Thanh âm thành phần tri thức OL nhấn cái nút, tiếng Chihuahua sủa chói tai, tiếng khóc tiểu hài tử, không biết khi nào toàn bộ đều biến mất. Chỉ còn lại một mảnh hắc ám âm lãnh, và hắn đang bị hắc ám dâm loạn. Lạc Dịch mở to hai mắt, không biết đến tột cùng là vì muốn thấy rõ ràng hơn hay là căn bản không muốn nhìn thấy. Kéo quần xuống sau, đôi tay kia từ phía trên trợt vào trong quần lót của hắn, sau đó nặng trịch mà cầm lấy bộ vị còn chưa thức tỉnh kia.Trong bóng đêm truyền đến tiếng vang ái muội, Lạc Dịch nhắm mắt lại, chật vật mà sợ hãi thở dốc một tiếng. Dục vọng bị cái tay kia khơi mào đang đè ép bên trong quần lót, hình thành một độ cong phi dâm. Cho dù biết đây là không đúng, phải nhanh chạy trốn, nhưng Lạc Dịch chỉ có thể dính sát vào vách thang máy lạnh như băng, như bị hắc ám áp chế không thể nhúc nhích —— giống như là gặp "Quỷ áp giường".Cho dù trước sau đều là xúc cảm lạnh như băng, nhưng dục vọng được khiêu khích cẩn thận mà kỹ càng rất nhanh liền đạt tới giới hạn. Lạc Dịch khẩn trương đến mức ngay cả hô cũng như ngừng lại, không biết là sợ hãi hay mong chờ nhiều hơn một chút."Ân...!"Lạc Dịch mở mắt ra, đèn thang máy chói lọi kích thích ánh mắt của hắn."Đại ca ca."Lạc Dịch cúi đầu, tiểu nam hài ôm Chihuahua đang ngẩng đầu nhìn hắn: "Ca không sao chứ?""Ta..." Tư duy Lạc Dịch trong nháy có chút gián đoạn: "Làm sao vậy?""Đại ca ca vừa vào thang máy liền dựa vào trong góc ngủ." Tiểu hài tử nghiêm chỉnh nói: "A di bảo, thân thể không thoải mái phải nghỉ ngơi trên giường."Chihuahua ngao ô một tiếng như đang phụ họa. Lạc Dịch đuổi tiểu hài tử đi, sau đó mặt đầy hoang mang. Trong quần lót rất thoải mái sạch sẽ, cũng không có trơn dính như trong tưởng tượng. Lạc Dịch lấy điện thoại di động ra, màn hình sáng lên bình thường vô cùng, trong ghi chép cuộc thoại người gọi gần nhất chính là bạn gái của hắn.—— chẳng lẽ hắn gần đây bất mãn đến mức đứng cũng sẽ làm mộng xuân sao?Di động ông một cái bắt đầu rung lên, lúc này thật sự chính là nữ vương điện hạ của hắn gọi tới. Lạc Dịch nhấn nút nhận cuộc gọi, đem hết thảy ném qua sau đầu, vội vã bước ra bên ngoài.Cửa thang máy chậm rãi khép lại, không có một bóng người bên trong thang máy, thứ tự tầng lần lượt sáng lên:1, 7——4.***Hôm nay đúng là mọi việc đều không may a sát!Lạc Dịch ngồi trên ghế sa lông cao cấp duy trì tươi cười sắp cứng ngắc, buổi sáng vừa ra khỏi cửa phải dựa vào thang máy làm mộng xuân, trên đường đi suýt nữa giẫm phải vỏ chuối, tới nhà bạn gái liền bị truy vấn dấu vết hồng hồng sau cổ là chuyện gì xảy ra —— trời đất chứng giám, hắn làm sao biết nơi đó sẽ có một dấu ấn hồng hồng mờ mờ giống vết hôn a, sâu bọ tháng tám có cần cấp lực như vậy không a!Dưới lời nói hết lòng của Lạc Dịch, cộng thêm cam đoan của bảo tiêu, bạn gái mới khó khăn lắm buông tha chuyện này. Sau đó Lạc Dịch đã bị bạn gái dẫn đi ăn diện, nguyên nhân là buổi tối nàng có một bữa tiệc sinh nhật riêng tư. Vì không để nàng mất mặt, Lạc Dịch bị quay đi quay lại nguyên một buổi sáng cộng thêm một buổi chiều.Bữa tiệc sinh nhật tổ chức trong một PUB xa hoa. Bạn gái khiêu vũ xong liền ngồi bên cạnh Lạc Dịch, Lạc Dịch ôn nhu mà đưa cho nàng khăn tay, người đối diện bắt đầu ồn ào: "Lại ân ái! Lại thân mật!" Bạn gái thoải mái ôm cổ Lạc Dịch, cùng Lạc Dịch hôn nồng nhiệt. Sau khi hôn xong vẫn dính vào trong lòng Lạc Dịch, bá đạo mà tuyên cáo: "Người này là của ta! Ta xem ai dám cùng ta thưởng hừ hừ!"Tiếng huýt gió liên tiếp. Bạn gái bị người kéo đến một bên khe khẽ nói nhỏ một chút, sau khi trở về biểu tình của nàng chẳng biết tại sao có chút oán giận, bắt đầu uống rượu. Lạc Dịch vừa định nhắc nhở một câu, đã thấy bạn gái mạnh mẽ cầm một chai rượu đưa tới trước mặt hắn: "Đồng thời uống thôi!"Lại có người bắt đầu ồn ào: "Giao bôi! Giao bôi!"Không đợi Lạc Dịch cự tuyệt, bạn gái đã giơ cao ly rượu đối mặt với hắn. Lạc Dịch chỉ có thể bất đắc dĩ mà lộ ra sủng nịch tươi cười, sau đó lễ hợp cẩn. Nhưng mà này như là một cái bắt đầu, bạn gái một ly đón lấy một ly giơ lên, Lạc Dịch cũng chỉ có thể một ly đón lấy một ly phụng bồi. Đến cuối cùng, cả người hắn nóng hầm hập, rốt cuộc phân không rõ trật tự nữa.Lạc Dịch tựa vào trên ghế sa lông nhắm mắt lại, choáng váng nặng nề mà ngủ.***—— hắn ước chừng là tỉnh.Hắn nằm trên giường, mở to mắt. Đầu óc choáng váng vì say rượu như trước đè ép hắn, nhưng hắn phi thường rõ ràng mà cảm nhận được, hắn giống như bị thứ gì đó không tồn tại áp chế. Thân thể bị trói buộc, thanh âm cũng bị ngăn chặn.—— lại là giấc ngủ tê liệt."Thùng thùng đông!"Tiếng đập cửa kịch liệt làm Lạc Dịch bừng tỉnh, Lạc Dịch gian nan mà mở mắt, hắn rên rỉ. Thở dài đứng dậy, đầu nặng đến mức như không còn của chính mình. Lạc Dịch từ trên giường đứng lên, phát hiện y phục trên người chưa cởi ra, mà cũng đã về tới căn phòng của mình, sợ là ngày hôm qua nháo quá muộn bạn gái liền kêu bảo tiêu đưa hắn trở về.Tiếng gõ càng lúc càng lớn, Lạc Dịch một bên la hét "Đến đây đến đây", một bên nhấn nhấn đầu mình —— hắn có cảm giác chỉ cần buông tay, đầu nặng nề dường như sẽ rơi xuống.Mở cửa ra, ngoài cửa là mấy người đồng phục xanh đậm thống nhất khiến Lạc Dịch ngây dại. Đối phương đưa thẻ cảnh sát ra trước mặt Lạc Dịch, thanh âm trầm ổn mà lạnh lùng: "Mời đi cùng chúng tôi một chuyến."***Lạc Dịch kinh ngạc nhìn ảnh chụp, như thế nào cũng không thể tưởng tượng được "Đồ vật này" là nữ hài nhi ngày hôm qua còn đang cùng hắn hôn nồng nhiệt.Đúng vậy, kia căn bản không thể coi là hình người. Làn da xinh đẹp của cô gái trẻ như vải mềm phủ lên trên khung xương, hiện ra một loại phập phồng quỷ dị —— bởi vì không có thịt và nội tạng chống đỡ, xương cốt đơn bạc không thể chống đỡ lên độ cung ban đầu. Đại não như ngất đi còn quanh quẩn lời nói hơi khác thường của cảnh sát: "... Căn cứ người làm chứng miêu tả, đêm qua 9 giờ 18 phút Trần Lâm cùng ngươi rời đi, vào phòng nghỉ của PUB, cho đến khi Lâm Du tới phòng phụ trách mượn chìa khóa mở cửa sau mới phát hiện..." Cảnh quan thẩm vấn dừng một chút, tựa hồ tìm không được từ hình dung thỏa đáng: "... Thi thể của Trần lâm.""... Pháp y giải phẫu thi thể tại chỗ phát hiện nội tạng và thịt bên trong bị lấy đi sạch sẽ —— 639 khối cơ thể hoàn toàn bị tách ra, không để lại mảy may. Hơn nữa chỉ có thịt và nội tạng, máu hay bất kỳ cơ quan chất lỏng gì cũng đều còn nguyên... hình dung một cách chuẩn xác, Trần Lâm hiện tại giống như một cái túi da đổ đầy máu và xương cốt...""... Quan trọng nhất là, thi thể rất hoàn chỉnh, không có bất kỳ chắp vá gì."Cảnh quan theo dõi hắn: "Thời điểm Trần Lâm chết, ngươi đang làm gì?"Một bàn tay đưa qua, bỗng dưng lấy đi ảnh chụp trước mặt Lạc Dịch. Lạc Dịch ngơ ngác mà ngẩng đầu, nhìn Lâm Vũ một thân phục trang nhìn lướt qua ảnh chụp trong tay, sau đó lộ ra nụ cười trào phúng quen thuộc: "Nếu Shylock biết phương pháp này, hắn ta cũng sẽ không thất bại thảm hại."Trong "Chàng lái buôn thành Venise", Shylock lòng dạ hẹp hòi yêu cầu Antonio đang mắc nợ dùng một cân thịt trên người đổi lấy. Trong tòa án, Portia thông minh mà đáp ứng Shylock có thể lấy bất cứ cân thịt nào của Antonio, nhưng là nếu chảy xuống một giọt máu (trên hiệp ước chỉ viết một cân thịt, nhưng không có đáp ứng cho Shylock bất cứ một giọt máu nào), phải dùng tính mạng và tài sản để chuộc tội. Bởi vậy, Antonio được cứu vớt, mà Shylock thì bị thẩm phán tuyên bố mang tội danh mưu hại dân lành Venise, tịch thu một phần hai tài sản.Lâm Vũ nhìn Lạc Dịch, tươi cười phảng phất trào phúng: "Ta không nghĩ tới cư nhiên gặp được ngươi dưới tình huống này."Luật sư độc mồm độc miệng trước mắt là bạn gái thứ năm mươi của hắn, Lâm Vũ. Lạc Dịch nhìn nàng, cũng bắt đầu bày ra một tươi cười sáng lạn: "Đã lâu không gặp. Thoạt nhìn Chu Văn Nam cung phụng ngươi rất thoải mái a, nếu không ta bị ngươi vứt đi sẽ rất không cam lòng."Lâm Vũ hừ nhẹ một tiếng, nàng nhìn chăm chú vào Lạc Dịch, ánh mắt dưới tròng kính khó có thể nói nên lời."... Ngươi vẫn là như vậy." Nàng nói: "Biết ta lúc trước vì sao lại lựa chọn Chu Văn Nam không? Bởi vì ngươi rất 'Giả'."Độ cong nơi khóe môi của Lạc Dịch không chút thay đổi."Ngươi thực ôn nhu, thực thân thiết, thậm chí mỗi lần cũng đều có thể làm ra những hành động ta thích nhất. Nhưng này lại như là đang hoàn thành một nhiệm vụ, ta không muốn trở thành nghĩa vụ của ngươi." Lâm Vũ đặt ảnh chụp lên trên tư liệu, đổi đề tài: "Bớt sàm ngôn đi, thân là luật sư của ngươi, ta nói thật cho ngươi biết, phiên tòa lần này... rất khó khăn.""Ngươi không có minh chứng. Ta đã hỏi người khác, bọn họ nói Trần Lâm muốn cùng ngươi quan hệ, một mình mang ngươi đi. Ngày hôm qua 9 giờ 18 phút đến rạng sáng 1 giờ 10 phút, ở cùng một chỗ với Trần Lâm chỉ có ngươi. Không ai có thể chứng minh trong sạch của ngươi, ngươi là người bị tình nghi nhiều nhất." Lâm Vũ sắc bén mà liếc mắt nhìn Lạc Dịch một cái: "Hiện tại ta chỉ có thể tập trung vào thủ pháp gây án, này ước chừng là cách duy nhất để biện hộ cho ngươi."Cái loại phương thức phạm tội này, thấy thế nào cũng không giống như việc con người có thể làm."Nói thô tục là." Lâm Vũ phát huy đầy đủ thói độc mồm độc miệng của nàng: "Ngươi vẫn là chuẩn bị tốt ngồi tù hoặc bị bắn chết đi."Lạc Dịch nhìn bạn gái cũ của hắn, nở nụ cười: "Cám ơn ngươi, Lâm Vũ."Mà lúc này, di động Lâm Vũ vang lên, nàng tránh đi nghe. Lạc Dịch nhìn chằm chằm ảnh chụp kia, mặt trên là thi thể vặn vẹo bị đè ép, máu từ trong mắt chảy ra, như là đang rơi lệ.Khiến một trăm nữ nhân vì hắn mà khóc...Lâm Vũ nghe điện thoại xong liền đi tới, ánh mắt phức tạp mà nhìn vẻ mặt tươi cười sáng lạn của Lạc Dịch."Vừa nhận được thông báo, ngươi vô tội được thả ra... Cấp trên có người bảo lãnh cho ngươi."Lâm Vũ nhìn thân ảnh thanh niên tóc đen rời đi, ánh mắt của nàng lướt nhìn thi thể quỷ dị trên ảnh chụp một phen, sau đó gỡ mắt kính xuống, ngón tay hơi mang chút run rẩy.—— Nàng cho tới bây giờ vẫn chưa nói với Lạc Dịch, nàng rời khỏi hắn còn một nguyên nhân khác...Giác quan thứ sáu đang mãnh liệt cảnh cáo nàng: có một thứ vẫn luôn nhìn chằm chằm nàng —— không cần vọng tưởng đi mơ ước chấp niệm thuộc loại nó.***Lạc Dịch mới từ cục cảnh sát đi ra, đã bị mời lên một chiếc xe. Chờ hắn thấy thân ảnh người trong xe, tươi cười nơi khóe miệng Lạc Dịch mang theo một tia run rẩy.Nam nhân quan quân trung niên so với lần trước gặp mặt thì già hơn nhiều lắm, ai cũng không thể tưởng tượng được rằng chỉ có ba năm, đã khiến cho một người vĩ đại như vậy trở nên già nua mỏi mệt. Người nọ như trước nghiêm chỉnh ngồi ở ghế sau, huân chương trước ngực so với lần trước gặp mặt nhiều hơn một chút. Lạc Dịch trầm mặc ngồi vào một chỗ khác trong xe.Một đường lái xe, hai người cũng trầm mặc một đường. Đợi đến khi Lạc Dịch xuống xe, người nọ rốt cục quay đầu nhìn về phía Lạc Dịch, ánh mắt sâu trầm, tóc bạc quá nhiều cũng không tổn hao uy nghiêm và cường thế của người nọ."Chỉ cần một lần "hắn" càn quấy, ta sẽ khiến cho 'hắn' lại chết một lần." Thanh âm giống như trong trí nhớ, chặt chẽ không chút dài dòng dây dưa: "Đừng để cho "hắn" làm rộn."Xe đã đi rồi. Lạc Dịch sững sờ tại chỗ, đại não ngất đi như máy ghi âm cũ kỹ, vẫn luôn run rẩy mà lặp lại câu nói vừa rồi.Có ý tứ gì có ý tứ gì... Này đến tột cùng là có ý gì...?Cho đến khi về nhà, đại não Lạc Dịch như trước trống rỗng. Hắn đóng cửa lại, nhìn cả sảnh đường đen tối không hiểu sao không có ý niệm bật đèn trong đầu. Tầm mắt không có mục tiêu dao động, cuối cùng dừng trên tờ lịch. Bởi vì chuyện xảy ra gần đây, Lạc Dịch căn bản không có cơ hội xé ngày, lịch như trước dừng ở ngày không may hôm đó, giấy trắng chữ đỏ bị bóng đêm bám vào đắp lên một điềm chẳng lành:[Công nguyên năm 2012 thứ sáu ngày 31 tháng 8Âm lịch năm 2012 ngày 15 tháng 7Mọi việc đều không may]Âm lịch năm 2012 ngày 15 tháng 7, tết Trung Nguyên, tục xưng —— quỷ lễ.Rõ ràng không mở cửa sổ, cửa phòng ngủ lại bị gió thổi mở, cửa phòng tối om như đang mời vào. Lạc Dịch như bị dụ dỗ đi vào, phòng ngủ của hắn trước sau như một, dưới bóng đêm bao phủ, mọi thứ có vẻ trở nên có chút xa lạ.Trong bóng đêm thứ sáng nhất có lẽ chỉ có cái gương, mặt gương trong bóng đêm chiết xạ ra một vầng sáng trắng bệt. Lạc Dịch không tự chủ được đứng trước gương, nhìn gương mặt quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn. Thanh niên tóc đen trong gương rũ mắt xuống, tựa hồ đang nghiêm túc tự hỏi. Lạc Dịch suy nghĩ rất nhiều, từ những việc gần đây đến ban đầu, vẫn luôn vẫn luôn hồi tưởng, hắn nghĩ đến bạn gái thứ 70 lưu lại huyết lệ kia, nghĩ đến bạn gái thứ 69 vừa khóc vừa chia tay với hắn... nghĩ tới bạn gái đầu tiên luôn luôn khóc thầm, Nhãn.—— Mục tiêu của ca là muốn 100 nữ nhân vì ca mà khóc ——Lạc Dịch nâng mắt lên, đôi diện với thanh niên trong gương, thanh niên bên trong lẫn bên ngoài gương đều đồng loạt nở nụ cười sáng lạn."Luoyi... Ta tìm được ngươi."—— Ân, ta sẽ chờ ngươi... Vô luận ở đâu, bất cứ lúc nào.Lạc Dịch khom người quan sát, nhìn thanh niên tóc đen trong gương bị một đôi tay trắng bệch từ phía sau ôm lấy thật chặt."Roy."Hắc ám mơ hồ rút đi, một đầu tóc vàng trong bóng đêm kỳ lạ mà lóng lánh yêu dị, làn da trắng bệch lộ ra màu xanh thấy được trong bóng đêm. Con quỷ diễm lệ khoác tay lên người thanh niên, gắt gao ôm chặt chấp niệm duy nhất của nó."Lạc Dịch, ngươi... sẽ không thể thoát khỏi ta."***Cua đồng đi qua***"Đừng ngủ trên người ta!""Lạc Dịch ngươi không thương ta sao anh anh anh...""... Thật là khó chịu.""Không khó chịu không khó chịu ~ xoa bóp một chút là tốt rồi ~""..."Vài ngày sau, Lâm Vũ tình cờ gặp Lạc Dịch nhìn thấy gương mặt xanh xao và sa sút của thanh niên, nói móc: "Ngươi miệt mài quá độ sao?"Chu Văn Nam bên người tựa hồ ngượng ngùng vì muội tử nhà mình hung hãn lên tiếng, ho nhẹ một cái quan tâm hỏi: "Ngươi sao vậy?"Lạc Dịch nghiêm mặt, ngữ khí vững vàng nghiến răng nghiến lợi:"Quỷ, áp, giường!"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store